Chương 15
Phong Linh Linh
22/06/2023
"Tôi chưa từng nhầm lẫn em và Tuyết Ly, vì vốn dĩ hai người hoàn toàn không
giống nhau...Em mệt rồi nghĩ ngơi đi, tôi ra ngoài một lát."
Vệ Cảnh Phong định nói thêm điều gì đó, nhưng lại sợ bản thân không kiềm chế được mà nói ra những lời không nên nói sẽ làm cho cô thêm lầm tưởng.Hắn chọn cách tránh mặt cô, hắn sợ lại làm cô đau lòng nên tránh đi vẫn là tốt nhất.
...****************...
Mới sáng sớm Tô Đồng Đồng đã đến bệnh viện thăm Tiểu Ly bằng bộ dạng giống như Ninja vậy.Cô che kín mặt mũi còn mang cả kính râm, vừa đẩy cửa bước vào cô liền chạm mặt Vệ Cảnh Phong khiến cô phát hoảng, vừa định quay đi thì hắn đã lên tiếng.
"Đứng lại,cô là ai?"
Vệ Cảnh Phong nhìn cô bằng ánh mắt ngờ vực lên tiếng trả hỏi, Tiểu Ly ngồi trên giường nghe tiếng hắn hỏi thì quay ra cửa, Đồng Đồng chầm chậm quay lại kéo khẩu trang xuống vẫy vẫy tay gượng cười nói.
"Chào Vệ Tổng, trùng hợp quá anh cũng ở đây à?"
"Cô là ai?"
"Tôi..."
"Cậu ấy là bạn tôi Đồng Đồng."
Nghe tiếng giải vây của Tiểu Ly, Đồng Đồng mừng rỡ vội bước về phía cô, nhìn bộ dạng của Đồng Đồng khiến Mục Tiểu Ly phì cười.Giờ thì cô đã hiểu vì sao Vệ Cảnh Phong lại có giọng điệu cảnh giác với cậu ấy như vậy, cô hỏi.
"Mới sáng sớm sao cậu ăn mặc lạ vậy? Cậu không thấy nóng sao?"
"Đương nhiên là nóng, nhưng thà chịu nóng một chút còn hơn để hắn ta phát hiện ra mình."
Ánh mắt Đồng Đồng liếc nhìn về phía Vệ Cảnh Phong khẽ hỏi.
"Anh ta ở đây với cậu cả đêm sao?"
Ánh mắt Mục Tiểu Ly nhìn về phía Vệ Cảnh Phong rồi nhìn sang Đồng Đồng nhẹ gật đầu.Đồng Đồng với vẻ mặt hiếu kỳ nhìn Tiểu Ly hỏi khẽ.
"Đêm qua cậu có gặp ác mộng không?"
"Cậu nói gì thế?"
"Gương mặt anh ta đáng sợ như thế chẳng lẽ cậu không sợ sao?"
"Đừng nói nữa."
Tiểu Ly như sợ Vệ Cảnh Phong nghe thấy sẽ buồn,cô vội nhìn anh nói.
"Anh về công ty đi, tôi ở đây có Đồng Đồng chăm sóc là được rồi."
"Không được, tôi phải đợi Thiếu Hy đến kiểm tra cho em xong thì mới yên tâm."
Nghe nhắc đến hai chữ Thiếu Hy vẻ mặt Đồng Đồng vô cùng lo lắng,cô vội quay sang Tiểu Ly hỏi khẽ.
"Bác sĩ điều trị của cậu là Lục Thiếu Hy sao?"
"Đúng vậy."
"Đúng là xui xẻo thật mà, không được mình phải đi đây, nếu để hắn phát hiện ra mình ở đây thì nguy."
Đồng Đồng vừa nói vừa đeo lại khẩu trang vừa chạy vội đi để tránh gặp Lục Thiếu Hy, nhưng vừa mới ra đến cửa cô đã đâm sầm vào người hắn.Lục Thiếu Hy thấy cô chao đảo vội giữ cô lại để cô khỏi ngã, thấy cô đã đứng im thì lên tiếng hỏi.
"Cô không sao chứ!"
"Tôi... tôi không sao."
Đồng Đồng ấp úng vội đẩy tay hắn ra quay mặt tránh đi.Nghe giọng nói có chút quen thuộc Lục Thiếu Hy nghiêng người nhìn vào mặt cô hỏi.
"Tôi nghe giọng cô khá quen, chúng ta đã gặp nhau bao giờ chưa?"
"Chắc anh nhầm rồi, tôi...tôi chưa gặp anh bao giờ, tôi có việc đi trước đây."
Đồng Đồng tránh né ánh mắt nhìn của Lục Thiếu Hy nhanh chân chạy mất.Thiếu Hy vẫn ánh mắt ngờ vực nhìn theo cô,Vệ Cảnh Phong thấy thế liền nói.
"Tôi bảo cậu đến đây khám cho bệnh nhân, chứ đâu có bảo cậu đến đây tán gái.Cậu không thấy chiêu của cậu cũ rích quá hay sao?"
Lục Thiếu Hy liếc mắt nhìn về phía Vệ Cảnh Phong, hắn nhanh chân bước đến trước mặt anh lên tiếng trách móc.
"Vệ thiếu gia, bệnh viện của tôi bảy giờ mới đến giờ làm việc.Bây giờ mới sáu giờ sáng cậu đã bắt tôi đến đây kiểm tra cho vợ cậu,sao cậu không chuyển đến đây làm ông chủ của tôi luôn đi."
"Nếu cậu có lòng mời tôi nhất định sẽ suy nghĩ về đề nghị của cậu."
"Cậu... đúng là tức chết tôi mà, chỉ được cái ức hiếp tôi thôi."
"Thì sao? Cậu có ý kiến à? Tôi nghe nói Lục phu nhân đang tìm mối cho cậu đúng không? Vừa hay tôi biết được một vài tiểu thư danh giá, để tôi gọi điện cho Lục phu nhân."
"Được rồi được rồi, tôi khám cho vợ cậu là được chứ gì? Suốt ngày chỉ biết ức hiếp tôi."
Vệ Cảnh Phong liền công môi cười đắc ý,Mục Tiểu Ly thấy thế cũng phì cười.Hai người họ có thật là bạn thân từ nhỏ không vậy,cô thấy chẳng giống chút nào.Lục Thiếu Hy thấy Tiểu Ly đang cười thầm hắn thì ra vẻ giận dỗi nói.
"Cậu ấy ức hiếp anh thế em còn cười được sao?Anh thắc mắc sao em có thể yêu được con người cậu ta chứ! Vừa ít kỹ lại chẳng có nghĩa khí với bạn bè, chẳng những thế còn giậu đổ bìm lẽo nữa chứ!"
"Cậu lèm bèm gì đấy!"
"Không có gì, tôi nói cậu là một người bạn cực kì tốt được chưa!"
...****************...
Lục Thiếu Hy trở về phòng trực sao khi đã kiểm tra cho Tiểu Ly xong.Vừa mới ngồi xuống bàn điện thoại của hắn bỗng run lênq, nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình hắn nhẹ xoa trán chầm chậm nghe máy.
"Con nghe đây."
"Hôm nay có cuộc họp quan trọng lúc chín giờ, con thu xếp thời gian đến dự đi."
"Ba, con rất bận,ba..."
"Nếu con không đến ta dẹp luôn cái bệnh viện của con đấy!"
"... được rồi,con sẽ tới."
Đầu dây bên kia ngắt máy, Lục Thiếu Hy bỏ điện thoại xuống bàn,nhanh chóng mở máy tính của mình lên kiểm tra lại tất cả thông tin và dữ liệu cần thiết.Tuy rất ít khi xuất hiện ở công ty,nhưng việc kinh doanh của tập đoàn Lục thị Lục Thiếu Hy luôn nắm rõ, chỉ là hắn yêu thích công việc bác sĩ hiện tại hơn mà thôi.
Tập đoàn Lục thị.
Chiếc xe thể thao đời mới phiên bản giới hạn dừng trước cổng công ty, Lục Thiếu Hy mặc trên người bộ vét được đặc may riêng lịch lãm bước xuống trước ánh mắt ngưỡng mộ của biết bao người. Gương mặt nam thần lạnh lùng đẹp không góc chết, lông mày rậm đen, sóng mũi thanh cao cùng dáng người cao ráo bước từng bước tiến vào bên trong. Ánh mắt mê đắm của tất cả nhân viên như muốn đổ gục khi nhìn thấy hắn.Trước đây cả thành phố nổi tiếng về độ đẹp trai và giàu có phải nhắc đến Vệ Cảnh Phong, và người kế tiếp là Lục Thiếu Hy.Nhưng từ ngày Vệ Cảnh Phong gặp tai nạn, cái danh hoàng tử đẹp trai giàu có đã thuộc về Lục Thiếu Hy của tập đoàn Lục thị.Nhưng không vì thế mà Lục Thiếu Hy trở nên kiêu căng phách lối, hắn rất khiêm tốn và hay giúp đỡ người khác, cũng vì thế mà được mọi người yêu quý nhiều hơn.
Tô Đồng Đồng không hề biết hôm nay Lục Thiếu Hy sẽ đến công ty,cô vẫn đang bận rộn kiểm tra lại tài liệu để chuẩn bị cho cuộc họp.Chuẩn bị xong xuôi cô vội mang đến phòng họp, nhưng trời xuôi khiến thế nào thang máy dành cho nhân viên lại hỏng,chân đau mà tài liệu lại đang cần gấp,cô bạo gan đi thang máy dành riêng cho cấp trên. Cửa thang máy vừa mở ra, Tô Đồng Đồng vội bước vào vừa hay chạm mặt với Lục Thiếu Hy cũng đang trong thang máy.
Nhận ra hắn,Tô Đồng Đồng vội quay mặt lại định chạy đi nhưng Lục Thiếu Hy đã nhanh chóng giữ cô lại.Liếc mắt nhìn cô đôi môi hắn khẽ nhếch lên một cách đầy nguy hiểm nói.
"Lại gặp nhau rồi vợ của tôi."
Vệ Cảnh Phong định nói thêm điều gì đó, nhưng lại sợ bản thân không kiềm chế được mà nói ra những lời không nên nói sẽ làm cho cô thêm lầm tưởng.Hắn chọn cách tránh mặt cô, hắn sợ lại làm cô đau lòng nên tránh đi vẫn là tốt nhất.
...****************...
Mới sáng sớm Tô Đồng Đồng đã đến bệnh viện thăm Tiểu Ly bằng bộ dạng giống như Ninja vậy.Cô che kín mặt mũi còn mang cả kính râm, vừa đẩy cửa bước vào cô liền chạm mặt Vệ Cảnh Phong khiến cô phát hoảng, vừa định quay đi thì hắn đã lên tiếng.
"Đứng lại,cô là ai?"
Vệ Cảnh Phong nhìn cô bằng ánh mắt ngờ vực lên tiếng trả hỏi, Tiểu Ly ngồi trên giường nghe tiếng hắn hỏi thì quay ra cửa, Đồng Đồng chầm chậm quay lại kéo khẩu trang xuống vẫy vẫy tay gượng cười nói.
"Chào Vệ Tổng, trùng hợp quá anh cũng ở đây à?"
"Cô là ai?"
"Tôi..."
"Cậu ấy là bạn tôi Đồng Đồng."
Nghe tiếng giải vây của Tiểu Ly, Đồng Đồng mừng rỡ vội bước về phía cô, nhìn bộ dạng của Đồng Đồng khiến Mục Tiểu Ly phì cười.Giờ thì cô đã hiểu vì sao Vệ Cảnh Phong lại có giọng điệu cảnh giác với cậu ấy như vậy, cô hỏi.
"Mới sáng sớm sao cậu ăn mặc lạ vậy? Cậu không thấy nóng sao?"
"Đương nhiên là nóng, nhưng thà chịu nóng một chút còn hơn để hắn ta phát hiện ra mình."
Ánh mắt Đồng Đồng liếc nhìn về phía Vệ Cảnh Phong khẽ hỏi.
"Anh ta ở đây với cậu cả đêm sao?"
Ánh mắt Mục Tiểu Ly nhìn về phía Vệ Cảnh Phong rồi nhìn sang Đồng Đồng nhẹ gật đầu.Đồng Đồng với vẻ mặt hiếu kỳ nhìn Tiểu Ly hỏi khẽ.
"Đêm qua cậu có gặp ác mộng không?"
"Cậu nói gì thế?"
"Gương mặt anh ta đáng sợ như thế chẳng lẽ cậu không sợ sao?"
"Đừng nói nữa."
Tiểu Ly như sợ Vệ Cảnh Phong nghe thấy sẽ buồn,cô vội nhìn anh nói.
"Anh về công ty đi, tôi ở đây có Đồng Đồng chăm sóc là được rồi."
"Không được, tôi phải đợi Thiếu Hy đến kiểm tra cho em xong thì mới yên tâm."
Nghe nhắc đến hai chữ Thiếu Hy vẻ mặt Đồng Đồng vô cùng lo lắng,cô vội quay sang Tiểu Ly hỏi khẽ.
"Bác sĩ điều trị của cậu là Lục Thiếu Hy sao?"
"Đúng vậy."
"Đúng là xui xẻo thật mà, không được mình phải đi đây, nếu để hắn phát hiện ra mình ở đây thì nguy."
Đồng Đồng vừa nói vừa đeo lại khẩu trang vừa chạy vội đi để tránh gặp Lục Thiếu Hy, nhưng vừa mới ra đến cửa cô đã đâm sầm vào người hắn.Lục Thiếu Hy thấy cô chao đảo vội giữ cô lại để cô khỏi ngã, thấy cô đã đứng im thì lên tiếng hỏi.
"Cô không sao chứ!"
"Tôi... tôi không sao."
Đồng Đồng ấp úng vội đẩy tay hắn ra quay mặt tránh đi.Nghe giọng nói có chút quen thuộc Lục Thiếu Hy nghiêng người nhìn vào mặt cô hỏi.
"Tôi nghe giọng cô khá quen, chúng ta đã gặp nhau bao giờ chưa?"
"Chắc anh nhầm rồi, tôi...tôi chưa gặp anh bao giờ, tôi có việc đi trước đây."
Đồng Đồng tránh né ánh mắt nhìn của Lục Thiếu Hy nhanh chân chạy mất.Thiếu Hy vẫn ánh mắt ngờ vực nhìn theo cô,Vệ Cảnh Phong thấy thế liền nói.
"Tôi bảo cậu đến đây khám cho bệnh nhân, chứ đâu có bảo cậu đến đây tán gái.Cậu không thấy chiêu của cậu cũ rích quá hay sao?"
Lục Thiếu Hy liếc mắt nhìn về phía Vệ Cảnh Phong, hắn nhanh chân bước đến trước mặt anh lên tiếng trách móc.
"Vệ thiếu gia, bệnh viện của tôi bảy giờ mới đến giờ làm việc.Bây giờ mới sáu giờ sáng cậu đã bắt tôi đến đây kiểm tra cho vợ cậu,sao cậu không chuyển đến đây làm ông chủ của tôi luôn đi."
"Nếu cậu có lòng mời tôi nhất định sẽ suy nghĩ về đề nghị của cậu."
"Cậu... đúng là tức chết tôi mà, chỉ được cái ức hiếp tôi thôi."
"Thì sao? Cậu có ý kiến à? Tôi nghe nói Lục phu nhân đang tìm mối cho cậu đúng không? Vừa hay tôi biết được một vài tiểu thư danh giá, để tôi gọi điện cho Lục phu nhân."
"Được rồi được rồi, tôi khám cho vợ cậu là được chứ gì? Suốt ngày chỉ biết ức hiếp tôi."
Vệ Cảnh Phong liền công môi cười đắc ý,Mục Tiểu Ly thấy thế cũng phì cười.Hai người họ có thật là bạn thân từ nhỏ không vậy,cô thấy chẳng giống chút nào.Lục Thiếu Hy thấy Tiểu Ly đang cười thầm hắn thì ra vẻ giận dỗi nói.
"Cậu ấy ức hiếp anh thế em còn cười được sao?Anh thắc mắc sao em có thể yêu được con người cậu ta chứ! Vừa ít kỹ lại chẳng có nghĩa khí với bạn bè, chẳng những thế còn giậu đổ bìm lẽo nữa chứ!"
"Cậu lèm bèm gì đấy!"
"Không có gì, tôi nói cậu là một người bạn cực kì tốt được chưa!"
...****************...
Lục Thiếu Hy trở về phòng trực sao khi đã kiểm tra cho Tiểu Ly xong.Vừa mới ngồi xuống bàn điện thoại của hắn bỗng run lênq, nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình hắn nhẹ xoa trán chầm chậm nghe máy.
"Con nghe đây."
"Hôm nay có cuộc họp quan trọng lúc chín giờ, con thu xếp thời gian đến dự đi."
"Ba, con rất bận,ba..."
"Nếu con không đến ta dẹp luôn cái bệnh viện của con đấy!"
"... được rồi,con sẽ tới."
Đầu dây bên kia ngắt máy, Lục Thiếu Hy bỏ điện thoại xuống bàn,nhanh chóng mở máy tính của mình lên kiểm tra lại tất cả thông tin và dữ liệu cần thiết.Tuy rất ít khi xuất hiện ở công ty,nhưng việc kinh doanh của tập đoàn Lục thị Lục Thiếu Hy luôn nắm rõ, chỉ là hắn yêu thích công việc bác sĩ hiện tại hơn mà thôi.
Tập đoàn Lục thị.
Chiếc xe thể thao đời mới phiên bản giới hạn dừng trước cổng công ty, Lục Thiếu Hy mặc trên người bộ vét được đặc may riêng lịch lãm bước xuống trước ánh mắt ngưỡng mộ của biết bao người. Gương mặt nam thần lạnh lùng đẹp không góc chết, lông mày rậm đen, sóng mũi thanh cao cùng dáng người cao ráo bước từng bước tiến vào bên trong. Ánh mắt mê đắm của tất cả nhân viên như muốn đổ gục khi nhìn thấy hắn.Trước đây cả thành phố nổi tiếng về độ đẹp trai và giàu có phải nhắc đến Vệ Cảnh Phong, và người kế tiếp là Lục Thiếu Hy.Nhưng từ ngày Vệ Cảnh Phong gặp tai nạn, cái danh hoàng tử đẹp trai giàu có đã thuộc về Lục Thiếu Hy của tập đoàn Lục thị.Nhưng không vì thế mà Lục Thiếu Hy trở nên kiêu căng phách lối, hắn rất khiêm tốn và hay giúp đỡ người khác, cũng vì thế mà được mọi người yêu quý nhiều hơn.
Tô Đồng Đồng không hề biết hôm nay Lục Thiếu Hy sẽ đến công ty,cô vẫn đang bận rộn kiểm tra lại tài liệu để chuẩn bị cho cuộc họp.Chuẩn bị xong xuôi cô vội mang đến phòng họp, nhưng trời xuôi khiến thế nào thang máy dành cho nhân viên lại hỏng,chân đau mà tài liệu lại đang cần gấp,cô bạo gan đi thang máy dành riêng cho cấp trên. Cửa thang máy vừa mở ra, Tô Đồng Đồng vội bước vào vừa hay chạm mặt với Lục Thiếu Hy cũng đang trong thang máy.
Nhận ra hắn,Tô Đồng Đồng vội quay mặt lại định chạy đi nhưng Lục Thiếu Hy đã nhanh chóng giữ cô lại.Liếc mắt nhìn cô đôi môi hắn khẽ nhếch lên một cách đầy nguy hiểm nói.
"Lại gặp nhau rồi vợ của tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.