Thế Thân Lựa Chọn Tu Vô Tình Đạo
Chương 50: Cậu Cũng Cần Mặt Mũi Chứ
Nhược Lan Chi Hoa
18/04/2024
Tư Nam đang trao đổi vấn đề học hành với một đệ tử thế gia khác, nghe thấy lời này, hắn nhìn qua, nói: “Lần này đường xá xa xôi, phụ vương mẫu phi không chuẩn bị quá nhiều quần áo để thay cho chúng ta, ta thấy mấy bộ đồ của đệ đều đã hơi cũ rồi, cũng nên cắt vài bộ mới thôi".
Chiêu Chiêu mím môi.
Đương nhiên cậu không tiện nói, không phải là cậu không muốn mặc quần áo mới đẹp, mà là… không có tiền.
Cũng không biết có phải trách cậu đã làm liên lụy tới Tư Nam trong chuyện bái sư hay không mà tiền hàng tháng lần này vợ chồng Kỳ Lân vương cho người đưa tới cho cậu chỉ còn bằng một nửa so với trước đó.
Thường ngày ăn uống, duy trì việc qua lại với các học sinh khác đã đủ nghèo rớt mồng tơi rồi, cậu hoàn toàn không còn dư tiền để đi may quần áo mới. Đồ ở trấn Sương Hàn lại nổi tiếng là đắt, tiệm may có thể được Cố Cửu Dao nhìn trúng càng nhất định là đắt trong đắt. Cậu đi theo, đến lúc đó đặt xong đồ lại không lấy được tiền ra trả thì chẳng phải là sẽ bị bọn họ cười chết sao.
Cậu cũng cần mặt mũi chứ.
Hơn nữa, cậu đã lớn rồi, cũng không thể nào giống với khi còn nhỏ, làm nũng ăn vạ xin tiền Tư Nam được.
Vì vậy khoảng thời gian này cậu mới gấp rút làm rượu hoa sen, đưa trở về Kỳ Lân Cung, lấy lòng vợ chồng Kỳ Lân Vương. Cậu biết, vợ chồng Kỳ Lân vương đều là người mềm lòng, chỉ cần cậu biểu hiện biết điều một chút, lanh lợi một chút, ngoan ngoãn một chút thì có lẽ tháng sau bọn họ sẽ cho cậu thêm chút tiền hàng tháng.
Nhưng chuyện mất mặt như vậy, đương nhiên Chiêu Chiêu không thể nói với Diệp Hành được.
Chiêu Chiêu dùng dáng vẻ chuyện này không quan trọng, nói: “Đã sắp đến ngày sinh nhật của phu nhân, rượu hoa sen ta làm cho ngài ấy còn chưa được làm xong, ta phải nắm chặt thời gian, nếu không sẽ không kịp mất. Hơn nữa, ta cảm thấy tiên bào trường học phát cho chúng ta cũng rất tốt, lần này ta tạm thời chưa mua, đợi lần sau sẽ cùng huynh trưởng xuống núi chọn sau".
Tư Nam cũng không nghĩ nhiều, dặn dò: “Ủ rượu là chuyện phải hao phí nhiều tinh lực nhất, đệ đừng quá mệt nhọc đấy".
Chiêu Chiêu gật đầu.
“Huynh trưởng yên tâm, đây là việc ta am hiểu nhất".
Diệp Hành lộ ra vẻ mặt tò mò: “Là rượu có thể kéo dài tuổi thọ tăng trưởng tu vi ư, thân thể phụ quân ta không tốt, cũng từng có tiên nhân đề nghị ông ấy nên uống nhiều quỳnh tương một chút, Chiêu Chiêu, ngươi có thể dạy ta làm như thế nào không?”
Chiêu Chiêu mím môi.
Đương nhiên cậu không tiện nói, không phải là cậu không muốn mặc quần áo mới đẹp, mà là… không có tiền.
Cũng không biết có phải trách cậu đã làm liên lụy tới Tư Nam trong chuyện bái sư hay không mà tiền hàng tháng lần này vợ chồng Kỳ Lân vương cho người đưa tới cho cậu chỉ còn bằng một nửa so với trước đó.
Thường ngày ăn uống, duy trì việc qua lại với các học sinh khác đã đủ nghèo rớt mồng tơi rồi, cậu hoàn toàn không còn dư tiền để đi may quần áo mới. Đồ ở trấn Sương Hàn lại nổi tiếng là đắt, tiệm may có thể được Cố Cửu Dao nhìn trúng càng nhất định là đắt trong đắt. Cậu đi theo, đến lúc đó đặt xong đồ lại không lấy được tiền ra trả thì chẳng phải là sẽ bị bọn họ cười chết sao.
Cậu cũng cần mặt mũi chứ.
Hơn nữa, cậu đã lớn rồi, cũng không thể nào giống với khi còn nhỏ, làm nũng ăn vạ xin tiền Tư Nam được.
Vì vậy khoảng thời gian này cậu mới gấp rút làm rượu hoa sen, đưa trở về Kỳ Lân Cung, lấy lòng vợ chồng Kỳ Lân Vương. Cậu biết, vợ chồng Kỳ Lân vương đều là người mềm lòng, chỉ cần cậu biểu hiện biết điều một chút, lanh lợi một chút, ngoan ngoãn một chút thì có lẽ tháng sau bọn họ sẽ cho cậu thêm chút tiền hàng tháng.
Nhưng chuyện mất mặt như vậy, đương nhiên Chiêu Chiêu không thể nói với Diệp Hành được.
Chiêu Chiêu dùng dáng vẻ chuyện này không quan trọng, nói: “Đã sắp đến ngày sinh nhật của phu nhân, rượu hoa sen ta làm cho ngài ấy còn chưa được làm xong, ta phải nắm chặt thời gian, nếu không sẽ không kịp mất. Hơn nữa, ta cảm thấy tiên bào trường học phát cho chúng ta cũng rất tốt, lần này ta tạm thời chưa mua, đợi lần sau sẽ cùng huynh trưởng xuống núi chọn sau".
Tư Nam cũng không nghĩ nhiều, dặn dò: “Ủ rượu là chuyện phải hao phí nhiều tinh lực nhất, đệ đừng quá mệt nhọc đấy".
Chiêu Chiêu gật đầu.
“Huynh trưởng yên tâm, đây là việc ta am hiểu nhất".
Diệp Hành lộ ra vẻ mặt tò mò: “Là rượu có thể kéo dài tuổi thọ tăng trưởng tu vi ư, thân thể phụ quân ta không tốt, cũng từng có tiên nhân đề nghị ông ấy nên uống nhiều quỳnh tương một chút, Chiêu Chiêu, ngươi có thể dạy ta làm như thế nào không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.