Chương 834: Giết chóc điên cuồng
Hán Lệ
28/03/2013
-Ầm ầm!
Từng loạt tiếng nổ không ngừng vang lên, Lôi Cương nhìn lão giả trước mặt, vẻ mặt đầy tự tin. Thân thể trăm trượng của hắn ẩn chứa sức mạnh vô tận. Lúc này, hai mươi bốn vị trưởng lão còn lại chưa đến mười người. Tất cả những người kia đều đã bị Lôi Cương nuốt vào bụng, hóa thành sức mạnh tinh khiết, đổ vào trong không gian tương ứng của nội tạng. Từ trong không gian đó, thể linh trí sinh ra không ngừng hấp thụ các luồng sức mạnh này. Hiện giờ toàn bộ Lục Vương đều đã có thể biến hóa thành rồng. Sức mạnh mỗi một quyền của Lôi Cương cũng tăng lên không ngừng. Thú anh của cường giả đại tôn mà hắn hấp thụ được ẩn chứa luồng sức mạnh mạnh mẽ đến không ngờ, mà cách làm này e rằng cũng chỉ có Lôi Cương mới làm nổi, bởi hắn có thân thể cường đại cùng khả năng khôi phục sức mạnh nhanh đến nỗi không kẻ nào sánh nổi. Các cường giả đại tôn bình thường luôn tránh phải giao chiến với các đối thủ ngang tầm mình, dù sao giao chiến với những người cùng khả năng với mình cũng đòi hỏi cường giả phải tốn rất nhiều sức lực mới thắng nổi.
Lôi Cương cũng vậy, chỉ có điều, cơ thể hắn có khả năng khôi phục sức mạnh kinh người. Hơn nữa, trong cơ thể hắn lại có bộ cốt hài của đệ tử Thái Cổ, chính vì thế hắn rất khác với các cường giả đại tôn khác. Cho dù Lôi Cương chỉ còn mỗi bộ cốt hài, hắn vẫn có thể bình phục lại trong thời gian ngắn nhất.
Thân thể khổng lồ của Lôi Cương nhanh chóng lao đến phía lão giả trước mặt. Hắn rít gào vang dội. Vị lão giả đại tôn huyền giai kia cực kỳ lo lắng, nhìn hắn tấn công. Lão ngưng thần, thân thể phát ra ánh sáng chói lọi, nhanh chóng ngồi xuống. Cùng lúc đó, một con sói khổng lồ từ cơ thể lão lao ra. Con sói này cao đến trăm trượng, lông mao màu vàng trên người nó dựng đứng lên, đôi mắt đỏ tươi ngầu lên. Vừa rời khỏi cơ thể lão giả, nó đã lao đến tấn công Lôi Cương. Ngay lập tức, lại có thêm một con sói khổng lồ khác lao đến, có điều con sói này lại có màu tím, từng tia chớp phát ra từ người nó, đôi mắt nó cũng có màu đỏ tươi, thậm chí còn có tiếng sấm sét phát ra từ người nó. Con sói này cũng lao đến tấn công Lôi Cương. Lần lượt mấy con sói khổng lồ khác cùng lao ra, tương ứng với ngũ hành.
Lão giả này là thần thú Phệ Thiên Lang. Phệ Thiên Lang dù không phải một trong mười đại thần thú nhưng lão cũng rất cường đại. Hơn nữa, Phệ Thiên Lang có chiến kỹ rất mạnh, có thể biến ra mấy Phệ Thiên Lang cùng cấp với nhau. Sức mạnh của những Phệ Thiên Lang biến ra này tương đương với tám phần mười sức mạnh của bản thể. Năm con sói khổng lồ với năm màu khác nhau chạy theo năm hướng, bao vây lấy Lôi Cương. Tốc độ của bọn chúng đều nhanh như chớp. Lão giả kia thì vẫn ngồi xếp bằng trên không trung, khép hờ đôi mắt, dường như đang khống chế năm con Phệ Thiên Lang này.
-Sự cường đại của người này thực đã vượt ngoài sức tưởng tượng của lão phu. Nếu như không phải cảm nhận được khí tức của Viêm Long Nhất Mạch trên người hắn thì lão phu không dám tin hắn là Viêm Long. Viêm Long này thực quá sức tưởng tượng. Lão phu đã từng thấy tổ tiên Viêm Long, dù có cường đại nhưng chưa kẻ nào có thân thể đáng sợ như vậy cả.
Một lão giả nhìn Lôi Cương, nghiêm nghị, thậm chí gương mặt còn có phần nhợt nhạt, nói. Lôi Cương đánh chết mười bốn vị cường giả đại tôn buộc bọn họ phải nhìn nhận hắn là đại địch.
-Năm hóa thân của tam trưởng lão đều cực kỳ cường đại, tương đương với đại tôn huyền giai, thậm chí còn có thể đánh một trận với cường giả đại tôn địa giai. Giờ có lẽ sẽ không sao đâu.
Một lão giả khác trầm giọng nói. Lão không dám chắc tam trưởng lão có thể đánh bại Lôi Cương hay không, dù sao hắn cũng đã đánh chết nhiều thần thú đại tôn như vậy.
Chín trưởng lão đều nhìn chăm chú vào phía trước, gắng kìm nén cơn giận dữ trong lòng. Bọn họ không hiểu nổi, thực sự không thể nào hiểu được vì sao Vương của Thần Loạn Tinh lại làm như vậy. Bọn họ đã theo Vương nhiều năm như vậy, vậy mà giờ mười bốn vị trưởng lão đã chết, vốn cũng không có chút lợi nào cho Vương của Thần Loạn Tinh cả. Lẽ nào trong mắt Vương, bọn họ chỉ là những con kiến hôi, vốn đã chẳng có chút giá trị nào sao? Cả chín trưởng lão đều cực kỳ cay đắng.
Lôi Cương dừng chân lại, nhìn năm con sói khổng lồ lao đến, thầm ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên hắn thấy chiến kỹ như vậy. Thực lực của năm con sói khổng lồ này gần như chẳng kém lão giả kia là bao nhiêu. Nói như vậy, một mình lão giả này đã tương đương với năm cường giả đại tôn huyền giai rồi. Chiến kỹ như vậy gần như không khác với phân thân là bao. Lôi Cương hít một hơi thật sâu, thậm chí còn có ý định để cho phân thân của hắn đối đầu với đám sói khổng lồ này, nhưng lại thôi. Hiện giờ, phân thân của hắn tuy mạnh nhưng so với cường giả đại tôn huyền giai cũng chưa khác là bao. Lôi Cương vẫn còn cần hấp thu thêm nhiều sức mạnh nữa mới có thể làm các phân thân mạnh lên được.
Lúc này, Lôi Cương nhanh chóng lao về phía mấy con sói khổng lồ. Sức mạnh của cốt hài phát ra mãnh liệt. Bộ cốt hài giờ đã dung hợp được chín thành, sức mạnh này khiến một quyền của Lôi Cương khi đánh ra có đến sáu con rồng xuất hiện, điên cuồng tấn công năm con sói khổng lồ trước mặt.
-Ngao…
Một tiếng rít gào thảm thiết không ngừng vang lên. Con sói khổng lồ hành thổ đã bị Lôi Cương xé tan thành từng mảnh vụn. Mấy con sói còn lại tấn công Lôi Cương dồn dập, lưng của hắn hiện đã trơ lên lớp cốt hài trắng hếu.
-Thật là một cơ thể có sức mạnh khủng khiếp!
Chín vị trưởng lão kia đều kinh hãi. Bọn họ đều nhận ra con sói khổng lồ hành thổ không thể chịu nổi mười quyền của Lôi Cương đã bị đánh nát bấy người. Tam trưởng lão đang ngồi xếp bằng mặt mày nhăn nhó, khóe miệng đã rỉ máu tươi, đôi mắt lão nhắm nghiền, thân thể lão khẽ run lên.
Từng con sói khổng lồ bị Lôi Cương đánh nát bấy người. Cơ thể hắn cũng liên tục bị thương nặng, thậm chí trên lưng hắn dính đầy máu thịt, có điều vết thương cũng nhanh chóng khép lại. Nhưng chuyện khiến các vị trưởng lão khó tin nhất là Lôi Cương không những hạ gục đám sói khổng lồ mà còn xé xác chúng thành từng mảnh nhỏ nữa. Tam trưởng lão mở mắt, khiếp sợ nhìn Lôi Cương từng bước tiến đến, gương mặt lão nhúm nhó lại, không còn chút máu nào nữa. Lão giương đôi mắt đầy sợ hãi, yếu ớt nói:
-Vương, cứu ta!
Nhưng trả lời lão chỉ có tiếng bước chân nặng nề của Lôi Cương!
-Ầm!
Tam trưởng lão tan xương nát thịt. Thú anh của lão rơi vào tay Lôi Cương, bị hắn nuốt mất. Lúc này, hắn quay đầu nhìn chín vị trưởng lão còn lại, nói:
-Tiếp đi!
-Ta tới đây!
Một gã đại hán trung niên gầm lên, khí thế toàn thân phát ra mạnh mẽ.
Từng người từng người một chết trong tay Lôi Cương, hắn cứ thế nuốt lấy thú anh của bọn họ. Vô tình Lôi Cương đã nổi tính giết chóc điên cuồng, chỉ biết nuốt lấy thú anh của các thần thú cường đại trước mắt, gia tăng sức mạnh bản thân. Lúc này, trong mắt hắn chỉ còn có chiến đấu, có giết chóc. Nếu như giờ hắn tỉnh lại, ắt hẳn sẽ kinh ngạc bởi hắn tuy là người hay giết chóc nhưng chưa từng điên cuồng đến thế bao giờ.
Nếu như Lôi Cương tỉnh táo lại, tất sẽ phát hiện sáu cái trống trận Giới Hồn trong trán hắn giờ đang phát sáng nhàn nhạt. Trống trận Giới Hồn là do Vua của Thái Cổ luyện chế, ẩn chứa sức mạnh lay chuyển cả Hỗn độn, tiếng trống của nó đủ khiến người người phải khiếp sợ!
Cuối cùng, hai mươi bốn vị trưởng lão chỉ còn lại ba người. Lôi Cương chẳng khác nào một người khổng lồ đứng sừng sững ở đó. Thân thể của hắn từ trăm trượng đã lớn đến nghìn trượng, đôi mắt hắn đen sì, sát khí toàn thân phát ra mạnh mẽ, sáu điểm sáng phát ra từ trán hắn, tạo thành một vòng tròn ở đó. Lôi Cương nhìn chằm chằm ba vị trưởng lão, cất giọng nói rền vang:
-Cả ba người các ngươi cùng lên đi!
Ba vị trưởng lão mặt mày u ám, bọn họ có hai người là đại tôn địa giai, một người là đỉnh đại tôn huyền giai. Giờ lại bị Lôi Cương khiêu chiến như thế, làm sao bọn họ không tức giận cho được. Cả ba người đều điên cuồng, nhìn từng hảo bằng hữu của mình ngã xuống trong tay hắn, lại càng hận Vương của Thần Loạn Tinh hơn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.