Thể Tôn

Chương 260: Lửa ngập trời

Hán Lệ

28/03/2013



Người thanh niên tóc đỏ vàng phát ra khí thế khiến Kim Cuồng Long ở cách đó vạn thước cũng chấn động, hai mắt như chim ưng quay đầu nhìn về phía thanh niên tóc đỏ vàng. Khi thấy thanh niên này nhìn lại mình với ánh mắt tràn ngập lửa giận cùng với sát khí thì trong lòng Kim Cuồng Long kinh ngạc, người này là gì của Lôi Ma?

Toàn thân toả ra uy thế kinh người, dường như người thanh niên tóc đỏ vàng trở thành một người lửa, vừa bước chân liền xuất hiện tại không trung. Hắn nhìn Kim Cuồng Long chằm chằm, đi từng bước một lên phía trước, cách đó vạn thước mà bước vài bước đã cách Kim Cuồng Long trăm mét.

“Đạo hữu, ngươi muốn khiêu chiến với Kim Cuồng Long ta sao?” Khuôn mặt Kim Cuồng Long ngưng trọng nhìn chằm chằm vào người thanh niên tóc đỏ vàng.

Thanh niên tóc đỏ vàng ngoảnh mặt làm ngơ, hai mắt đang nhìn chằm chằm vào Kim Cuồng Long chậm rãi dời về phía Lôi Ma rơi cách cách đó trăm mét, vừa nhấc chân lên liền xuất hiện bên người Lôi Ma. Trong khoảnh khắc mắt thanh niên tóc đỏ vàng hiện lên vẻ thư thái, vươn tay phải để tay lên đan điền của Lôi Ma, ánh sáng màu hồng từ tay phải của người thanh niên tóc đỏ vàng đi vào trong đan điền của Lôi Ma.

“Ca ca, huynh còn nhớ Tiểu Phần không? Ha ha, lúc trước, Tiểu Phần không thể cứu được huynh khiến Tiểu Phần hối hận mấy trăm năm, hôm nay Tiểu Phần biết được là huynh chưa chết, Tiểu Phần rất cao hứng, hiện giờ Tiểu Phần đã mạnh hơn nhiều rồi, ai cũng không thể làm hại huynh, không ai có thể.” Thanh niên tóc đỏ vàng nhìn khuôn mặt quen thuộc của Lôi Ma nói lẩm bẩm.

Người thanh niên tóc vàng này là Tiểu Phần, lúc trước đi Bắc Phệ thì quen Lôi Cương. Hồi đó Lôi Cương bị U Thiên truy sát, Tiểu Phần được Gia gia mang đi, không thể cứu được Lôi Cương, khiến trong lòng Tiểu Phần hối hận vô cùng. Qua mấy trăm năm tuổi, lúc này Tiểu Phần đã mạnh hơn rất nhiều, vì mấy trăm năm không gặp nhau nên Tiểu Phần nhầm Lôi Ma là Lôi Cương.

Cả người Lôi Ma rỉ ra máu tươi, vẻ mặt tái nhợt, sau khi được thanh niên tóc đỏ vàng truyền ánh sáng màu hồng vào đan điền thì sắc mặt trở thành đỏ ửng, chậm rãi mở hai mắt. Nhìn người thanh niên mày thanh mắt tú, cả thân người giống như một ngọn lửa, thì có chút ngạc nhiên trong mắt. Thế nhưng Lôi Ma cũng không suy nghĩ được nhiều, hai mắt liền biến thành màu đen, lại nhắm mắt lại, rơi vào hôn mê.

“Ca ca, nghỉ ngơi đi, Tiểu Phần sẽ báo thù cho huynh!” Thanh niên tóc đỏ vàng chậm rãi để Lôi Ma xuống mặt đất, đứng lên, thân thể bỗng nhiên hóa thành một ngọn lửa màu đỏ, vọt tới phía Kim Cuồng Long.

“Nguyên hỏa thân thể, thật không ngờ đây là Nguyên hỏa thân thể, hơn nữa lại có quan hệ không phải là bình thường với Lôi Ma!” Ánh mắt Thanh niên áo xanh lóe lên nói.

Rất nhiều ánh mắt của cường giả trẻ tập trung vào ngọn lửa rực rõ phía trước, người kia là ai? Cũng dám khiêu chiến với Kim Cuồng Long sao? Chẳng lẽ là bằng hữu của Lôi Ma? Thấy Lôi Ma bị đánh bại thì báo thù? Mọi người càng nghĩ càng thấy có khả năng như vậy.



Ba người Luyện Hư dừng lại trên không trung nhìn nhau một lúc rồi chậm rãi hạ xuống, lại quan sát trận đại chiến ở phía trước.

Ánh mắt Kim Cuồng Long ngưng trọng, quát một tiếng nộ nạt, một vòng cương khí màu vàng bao phủ toàn thân thể. Y xuất ra một thanh kiếm dài màu vàng, phóng tới ngọn lửa vàng óng ánh một cách cảnh giác.

‘Ầm!” Ngay lúc ngọn lửa đánh vào Kim Cuồng Long thì trong nháy mắt thanh kiếm dài màu vàng đột nhiên lao đến chém vào ngọn lửa vàng óng ánh. Ngọn lửa vàng óng anh bị Kim Cuồng Long đánh một đòn bay mất mấy thước, lại hóa lại hình người.

Lúc này Tiểu Phần trông kỳ dị vô cùng, da thịt trên người và màu tóc trở nên giống nhau, tất cả đều màu đỏ vàng, hai mắt cũng như vậy. Hơn nữa toàn thân còn toát ra một ngọn lửa rực rỡ cháy rừng rực, Tiểu Phần biến hóa khiến hai mắt Kim Cuồng Long trợn tròn, trong ánh mắt hiện lên vẻ khó tin. Biến hóa như vậy, lần đầu tiên Kim Cuồng Long mới thấy.

Bị hai mắt màu đỏ vàng nhìn chằm chằm, Kim Cuồng Long cảm thấy toàn thân sợ hãi, trong lòng dĩ nhiên cảm nhận được một lực uy hiếp chết người, “Một người thật là khủng khiếp” Kim Cuồng Long lẩm bẩm nói. Mặc dù đang bị áp chế tu vi tại Trung Xu Giới, thế nhưng cương khí trong kinh mạch vẫn không biến đổi, đều là cường giả Cương Vương, Đạo Vương thế nhưng thật ra thực lực vẫn có chênh lệch, chỉ là nếu không ở tại ngũ giới thì không thể cảm nhận rõ ràng như vậy.

“Ngươi tên gọi là Kim Cuồng Long, ta đã nghe nói qua ngươi rất mạnh, nhưng ngươi không nên làm ca ca của ta bị thương nặng như vậy.” Hai mắt màu đỏ vàng của Tiểu Phần nhìn chằm chằm vào Kim Cuồng Long, chậm rãi đi đến bên người Kim Cuồng Long, cả người tỏa ra ngọn lửa khiến không gian gần như bốc cháy.

Kim Cuồng Long cảm thấy hết sức kinh hãi. Người thanh niên nói vừa dứt lời thì vòng cương khí của y bỗng nhiên rung lên dữ dội, giống như là không còn khả năng chống lại nhiệt đô cao, bản thân mình không đến gần được thanh niên đó, như vậy nếu bị tấn công thì vòng cương khí còn có tác dụng sao? Nhìn chiến giáp màu vàng óng ánh, lo lắng trong lòng Kim Cuồng Long bỗng tan đi. Một lần nữa nhìn về phía thanh niên lửa nói: “Đạo hữu, ngươi muốn vì Lôi Ma mà ra tay sao?”

Tiểu Phần không trả lời, miệng há rộng ra, từ trong miệng phun ra một luồng lửa màu đỏ. Ngọn lửa vừa ra ngoài liền biến đổi hóa thành một con rắn nhỏ hướng phía Kim Cuồng Long cắn xé.

Vùng xung quanh chân mày của Kim Cuồng Long run lên, người này thật là kỳ dị, đúng là một người lửa hùng mạnh, làm sao người sống có thể khống chế được ngọn lửa? Chuyện này trước kia chưa từng nghe thấy qua? Chẳng lẽ là người từ Vô Thượng giới sao? Thế nhưng làm sao lại quen biết Lôi Ma? Kim Cuồng Long suy nghĩ, ánh mắt chợt lóe lên, tay cầm kiếm hướng về hướng con rắn nhỏ đánh tới.

Bỗng nhiên, con ngươi Kim Cuồng Long co rút lại, cứ tưởng một kiếm là có thể chém đứt con rắn lửa nhưng không được. Trong lòng Kim Cuồng Long kinh hãi, nhát kiếm vừa chém con rắn lửa thành hai phần thì hóa thành hai con rắn lửa phi tới, còn thanh niên quái dị kia đã nôn ra hơn mười con rồng lửa.

“Phì…” Một tiếng rất nhỏ khiến Kim Cuồng Long kinh sợ vạn phần, bỗng nhiên phát hiện ra một con rắn lửa đã xuất hiện ở đằng sau từ lúc nào, con rắn lửa mở cái miệng nhỏ cắn vào vòng cương khí tạo ra một lỗ hổng to bằng nắm tay người, Kim Cuồng Long giật mình.



“Thật là một con rắn lửa khủng khiếp!” Trong lòng Kim Cuồng Long thầm nghĩ, lập tức sắc mặt ngưng trọng, thân thể nhoáng lên, hóa thành một ảnh ảo rồi biến mất trong không trung.

Hai mắt màu đỏ vàng của Tiểu Phần giương lên nhìn vào không trung thấy Kim Cuồng Long biến mất thì hơi nhấc khóe miệng lên. Lúc này da thịt màu đỏ vàng của tiểu Phần trở nên quái dị cực điểm. Tiểu Phần giơ tay phải lên, đánh vào bầu trời một quyền, ngọn lửa màu đỏ vàng theo tay phải của Tiểu Phần cuộn trào mãnh liệt bắn nhanh ra, hóa thành một con mãng xà dài đến mười thước, cắn xé trong không trung tạo ra tiếng “Hí!”

“Ầm!” đúng lúc này, phía trên con mãng xà lửa đột nhiên hiện lên một mũi kiếm vàng óng ánh, hướng phía mãng xà chém tới. Trong nháy mắt mũi kiếm bao phủ con rắn lửa. Con rắn lửa lại biến đổi kỳ dị, phân thành hai, hai phân thành bốn, trong vòng thời gian mấy hơi thở đã phân thành hơn mười con rắn lửa, thiêu đốt mũi kiếm vàng.

Hai mắt đỏ vàng của Tiểu Phần đột nhiên biến đổi, đảo qua không trung, thấy bỗng nhiên xuất hiện hơn mười mũi kiếm vàng óng ánh, đánh tới từ bốn phương tám hướng.

“Lửa đầy trời, đốt lửa!” Tiểu Phần đột nhiên hô lên mấy chữ, hai tay đồng thời giơ lên, ngọn lửa đỏ vàng điên cuồng từ hai tay Tiểu Phần cuộn trào ra mãnh liệt. Ngọn lửa biến thành một tấm thuẫn bao phủ toàn thân Tiểu Phần. Cùng lúc không ngừng tuôn ra những ngọn lửa hóa thành hơn mười con rắn lửa, qua lại trong không gian.

Đám cường giả trẻ trong Thành Đạo Nghĩa đứng xem trừng mắt ngẩn người, trên mặt đầy vẻ khó tin, tuy rằng đại chiến không có chiến tích kinh thiên động địa, thế nhưng tình huống lúc này cũng khiến mỗi một vị cường giả lạnh lưng khiếp người. Ngọn lửa thật là khủng khiếp, người khống chế ngọn lửa cũng thật là khủng khiếp.

“A!” Một tiếng gầm nhẹ vang lên, đột nhiên thân thể Kim Cuồng Long hiện ra trong không trung. Một con rắn lửa đang không ngừng tấn công vào Kim Cuồng Long, vòng cương khí bao phủ Kim Cuồng Long đã tan biến từ lâu, chiến giáp vàng óng ánh lúc này cũng trở nên đen thui. Khuôn mặt Kim Cuồng Long co giật, hình như dữ tợn hơn. May sao lúc này không đứng quá gần người thanh niên kia nếu không chính gã sẽ bị tất cả đám rắn lửa này cắn xé, người này đúng là hùng mạnh vô cùng, khiến Kim Cuồng Long không làm sao đánh gục được. Hít sâu mấy hơi, thanh kiếm dài vàng óng ánh trong tay Kim Cuồng Long bỗng bắn ánh sáng ra bốn phía, gầm nhẹ nói: “Cuồng cương huyễn long vũ, thức thứ ba mươi sáu!” Theo tiếng gầm của Kim Cuồng Long, ánh sáng tỏa ra từ thanh kiếm dài vàng óng ánh trong tay trở nên sáng rực lên, bao phủ toàn thân Kim Cuồng Long ở bên trong.

“Grào…” Bên trong ánh sáng màu vàng đó bỗng phát ra một tiếng long ngâm, thanh kiếm dài của Kim Cuồng Long hóa thành một con thần long dài cả trăm mét.

“Grào…” Con thần long màu vàng óng ánh nhìn chằm chằm vào Tiểu Phần nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân vàng óng ánh của thần long không ngừng cuộn lên.

“Đoành!” một tiếng bóp nghẹt, con thần long vàng óng ánh cuồn cuộn biến hóa thành một thanh kiếm vàng óng ánh cực lớn, hướng phía Tiểu Phần chém tới.

“Không hổ là Nguyên hỏa thân thể, có năng lực khống chế lửa như vậy, đúng là có một không hai, e rằng tại Dung Luyện giới, Nguyên hỏa thân thể còn có khả năng phát huy mạnh mẽ hơn nhiều! Hơn nữa, chờ khi người này có thể phun ra rồng lửa thì có thể danh chấn cả bảy giới.” Thanh niên áo xanh lẩm bẩm nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thể Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook