Chương 888: Luận bàn.
Hán Lệ
28/03/2013
Tại Quân gia ở tinh vực Đỉnh Thiên của thánh giới Hồng Hoang.
Quân gia ở thánh giới Hồng Hoang không phải là gia tộc như mặt trời giữa buổi trưa, tuy nhiên thực lực cũng không hề tầm thường, đứng thứ ba tại tinh vực Đỉnh Thiên, so với Lộ gia ngang ngửa nhau.
Tổng bộ Quân gia ở một tinh cầu khổng lồ nào đó ở phía đông tinh vực Đỉnh Thiên. Người tầm thường không thể tới được đó. Nhưng hôm nay lại có một lão già và một thanh niên xuất hiện trên không trung của tổng bộ Quân gia. Bọn họ đúng là Vân lão và Lôi Cương.
- Thiếu chủ! Nơi này chính là tinh cầu tổng bộ của Quân gia. Người chưởng quản Quân gia là Quân Bá Thiên trước đây có chút giao tình với lão phu. - Vân lão lên tiếng nói rồi lập tức rơi xuống dưới. Tuy nhiên không bao lâu liền có một cái kết giới ngăn cản Vân lão khiến cho lão phải dừng lại. Lôi Cương thấy vậy liền tiến lên trước, tay phải đưa ra tìm kiếm, còn tay trái thì nắm lấy Vân lão rồi xuyên qua.
Sau khi tiến vào trong kết giới, Vân lão vẫn còn chưa tỉnh táo, nhìn Lôi Cương mà cười nói:
- Thiếu chủ thực sự làm cho lão nô cảm thấy ngạc nhiên. Không biết trong những năm qua người gặp được chuyện gì mà có thể tới được mức như vậy.
Lôi Cương cười cười đang định nói thì đột nhiên hắn quay ra nhìn về phía trước. Chỉ thấy có mấy bóng người nhanh chóng bay tới. Chắc là trước đó Vân lão động vào kết giới khiến cho người của Quân gia chú ý.
- Người nào tự tiện xông vào Quân gia của ta? - Người còn chưa tới nhưng âm thanh đã vọng đến. Chỉ trong vài hơi thở, ba bóng người đã tới cách đó trăm mét. Cả ba đều là nam tử trung niên, tu vi ước chừng Hỗn độn địa giai. Cả ba người nhìn Vân lão và Lôi Cương chằm chằm, thần khí cầm trong tay lúc nào cũng có thể phóng ra.
- Gia chủ Quân Bá Thiên của Quân gia các ngươi có ở đây không? Nhiều năm không gặp, lão phu tìm hắn ôn chuyện. - Vân lão nở nụ cười nhạt rồi lên tiếng.
Ba vị nam tử nghe thấy vậy thì khựng người. Lời nói của Vân lão khiến cho cả ba kinh ngạc. Bọn họ quan sát Vân lão một cách cẩn thận, nhưng ánh mắt vẫn không dám tin vào điều Vân lão vừa nói. Vân lão thấy vậy liền mở miệng:
- Quân lão nhi! Lão hữu tới đây đừng giả vờ làm như không biết. Nếu không ra thì đừng có trách lão phu không khách khí với đám tiểu bối.
Thanh âm của lão như tiếng sấm nổ trong không trung. Lập tức có vô số đạo thần thức lan tới. Một tiếng cười ha hả từ xa vọng đến:
- Vân lão nhân! Ngươi không ở liên minh Hạo Huyền tới Quân gia của ta làm gì?
Trong tích tắc, một bóng người đã xuất hiện trước mặt Vân lão. Người này cao bảy thước, thân thể vạm vỡ, khuôn mặt hết sức khôi ngô. Trên trán của y có đầy nếp nhăn nhưng hai hàng lông mày cùng với đôi mắt hổ khiến cho người ta có cảm giác uy nghiêm.
- Chẳng lẽ không có việc gì thì lão phu không tới được? - Vân lão cười nói. Lão cùng với Quân Bá Thiên biết nhau đã lâu, sự phóng khoáng của y khiến cho Vân lão cảm thấy rất thích.
- Nếu là rảnh rỗi thì trước đây tại sao ngươi không tới? - Gia chủ Quân Bá Thiên nghiêm mặt nói. Tay phải y vung lên về phía ba người nam tử trung niên. Ba người đó thấy vậy vội vàng cúi chào rồi rời đi nhưng ánh mắt vẫn liếc Vân lão và Lôi Cương.
Vân lão không biết trả lời thế nào. Còn Quân Bá Thiên thì nhìn về phía Lôi Cương, ánh mắt y đột nhiên sáng ngời rồi lên tiếng rồi nói:
- Vân lão! Đây là...
- Quân lão nhi đừng có nói linh tinh. Đây là thiếu chủ Lôi Cương của liên minh Hạo Huyền chúng ta. - Quân Bá Thiên chưa nói xong đã bị Vân lão cắt đứt. Nếu để cho Quân Bá Thiên nói tiếp không biết sẽ nói cái gì nữa.
Quân Bá Thiên sững sờ, hít một hơi nhìn Lôi Cương với ánh mắt kinh ngạc rồi nói:
- Lôi Cương? Lôi Cương của Tây Tháp tinh? Một mình đấu với trăm vị cao thủ hỗn độn Địa giai?
Khuôn mặt của Vân lão có chút đắc ý, cười cười nhìn Quân Bá Thiên. Còn Lôi Cương thì chỉ cười nhạt mà không phủ nhận hay thừa nhận.
- Ha ha! Lôi lão đệ. Nghe nói thân thể của ngươi siêu quần, lao ca tu luyện thân thể đã lâu. Hay là chúng ta tỷ thí một chút có được không? - Phản ứng của Quân Bá Thiên có chút hứng thú và tò mò. Cái tên Lôi Cương ở thánh giới Hồng Hoang đã được rất nhiều người biết. Quân Bá Thiên cũng đã biết từ lâu. Đặc biệt khi nghe nói thân thể của Lôi Cương rất mạnh, trong lòng Quân Bá Thiên liền muốn đánh với Lôi Cương một trận, tuy nhiên y không có cách nào tìm được Lôi Cương. Lúc này, không ngờ hắn lại tới Quân gia khiến cho y vừa ngạc nhiên, vừa vui mừng muốn đánh với Lôi Cương một trận.
Lôi Cương hơi sững sờ. Ngoại trừ bộ tộc cổ tu và đám người Thâm Uyên ra không có người nào dám tỷ thí thân thể với y. Mặc dù lúc này trong trạng thái thần hồn nhưng Lôi Cương vẫn có thể bộc phát được lực lượng của thân thể. Điều này đối với thân thể của Quân Bá Thiên chỉ sợ là với lực lượng thân thể đơn thuần của y cũng đủ làm cho cao thủ hỗn độn Thiên giai bị thương nặng. Một cái thân thể như vậy đối với những người thường có thể nói là đáng kiêu ngạo nhiên trong mắt Lôi Cương còn không chịu nổi một đòn.
Đúng như Lôi Cương suy nghĩ. Trong những năm qua, Quân Bá Thiên với thân thể đánh với cao thủ ngang câu, đụng đâu thắng đó, không ai có thể cản nổi. Lực lượng mênh mông trong cơ thể khiến cho y vô cùng tự tin. Lúc này, vừa mới nhìn thấy Lôi Cương y liền đưa ra ý bàn luận. Vân lão nghe thấy vậy liền nhíu mày. lão nhìn Lôi Cương. Mặc dù lão biết thực lực của Lôi Cương không tầm thường nhưng thân thể của Quân Bá Thiên, lão cũng từng nghe thấy. Điều này khiến cho Vân lão không xác định được Lôi Cương có thể nghênh chiến được với Quân Bá Thiên hay không. Dù sao thì hình thể của Quân Bá Thiên cũng làm cho người ta cảm thấy áp lực.
Lôi Cương gật đầu rồi nói:
- Nếu lão ca muốn luận bàn thì ta sẽ phụng bồi.
Nếu Quân Bá thiên đã gọi lão đệ thì Lôi Cương cũng nắm lấy. Sau này, hắn còn phải sử dụng Truyền tống trận, nên thiết lập quan hệ vào lúc này là tốt nhất.
- Đến đây! Lôi lão đệ. Ngươi phải cẩn thận. Lực lượng cơ thể của lão ca khiến cho rất nhiều người phải khổ. - Nghe thấy Lôi Cương đồng ý, ánh mắt của Quân Bá Thiên sáng ngời.
Lôi Cương gật đầu rồi nói:
- Được.
Lôi Cương vươn tay phải ra rồi nở nụ cười nhìn Quân Bá Thiên.
Quân Bá Thiên nhìn Lôi Cương với ánh mắt kinh ngạc. Y nhìn thân thể của Lôi Cương mặc dù cao lớn nhưng hơi thở tản ra lại không hề có cảm giác hùng hậu. Bình thường, Thể tu tản ra hơi thở như một quả núi, còn người này thì giống như một người tu luyện bình thường, cơ bản không hề có hơi thở của thể tu. Điều này khiến cho Quân Bá Thiên có chút kinh ngạc, chẳng lẽ đã đạt tới mức đăng phong tạo cực? Tuy nhiên Quân Bá Thiên tu luyện thân thể bao nhiêu năm nên biết muốn nâng cao thân thể rất khó khăn. Vì vậy mà y không cho thân thể của Lôi Cương đã đạt tới trình độ khủng bố. Y liền mở miệng nói:
- Lão đệ! Hãy tiếp một quyền của lão ca trước.
Nói xong, y liền xuất hiện trước mặt Lôi Cương. Quân Bá Thiên vung một quyền như tia chớp đánh lên người Lôi Cương.
Một âm thanh vang lên, thân thể của Lôi Cương không hề nhúc nhích. Quân Bá Thiên ngẩn người. Y cũng không hề sử dụng toàn lực. Trước khi chưa biết rõ Lôi Cương nông sâu như thế nào, Quân Bá Thiên không hề muốn hắn bị thương nặng. Nhưng lúc này, một quyền của y như đánh vào biển rộng, không hề có chút rung chuyển. Nhìn Lôi Cương đứng trước mặt, Quân Bá Thiên gầm nhỏ một tiếng rồi do dự bộc phát ra một đòn toàn lực, đánh lên người Lôi Cương
Một tiếng nổ vang lên cùng với sóng chấn động đẩy Vân lão lùi mấy bước.
- Ngươi...thân thể của ngươi đã đạt tới mức nào? - Quân Bá Thiên hít một hơi thật sâu rồi lắp bắp nói.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.