Chương 284: Sát khí
Hán Lệ
28/03/2013
Lôi Cương đứng bên Thủy Thanh Tuyền, với cốt giáp bao phủ toàn thân, chỉ thấy một đôi mặt hết sức nghiêm trọng. Khí thế của Đế ma tản ra quá mạnh khiến cho Lôi Cương cảm nhận được sự uy hiếp trí mạng. Nhìn thân thể của Thần Vân sát nhật vào trong Đế ma, Lôi Cương suy đoán ra điểm một chút. Còn Thủy Thanh Tuyền và U trường Không cũng hết sức kinh hãi.
Nếu đoán không sai thì lúc này Thần Vân đủ phát ra được uy lực mạnh nhất của tiên khí cấp chín Đế Ma.
Đế ma tan ra chui vào trong cơ thể Thần Vân chỉ khiến cho y mượn được lực lượng và sự phòng ngự của Đế Ma. Nhưng Thần Vân hòa vào trong Đế ma thì rất có thể y sẽ trở thành khí linh của Đế ma. Mà trở thành khí linh của tiên khí cấp chín thì không phải là mượn mà là sở hữu lực lượng của nó. Tiên khí cấp chín trong các tiên khí chính là vua. Hơn nữa, Đế Ma là ở bên người Mộc Đế bao nhiêu năm, hấp thu sự lĩnh ngộ thuộc tính Mộc của Mộc Đế nên thực lực cũng sẽ rất cao.
Nói như vậy, tiên khí cấp sáu cũng có thể có được khí linh. Nhưng để có được khí linh phải nói là khó như lên trời. Chỉ có người với thực lực mạnh mẽ mới có thể làm được. Không thể phủ nhận Đế Ma trước kia có khí linh hay không nhưng từ tình cảnh lúc này, cũng có thể thấy được linh khí cấp chín thần bí tới mức nào. Thần Vân dung nhập vào trong Đế Ma khiến cho khí thế của Đế Ma tăng mạnh. Hơn nữa, tiếng cười âm trầm của Thần Vân là có ý gì?
- Chạy! - Thủy Thanh Tuyền trầm giọng quát rồi nhanh chóng vọt về phía sau. Mà Lôi Cương và U Trường Không cũng phản ứng cực nhanh, bỏ chạy về hướng khác. Ngay cả Thủy Thanh Tuyền cấp bậc Cương Tiên mà còn bỏ chạy thì có thể thấy được tiên khí cấp chín khủng bố tới mức độ nào.
- Khặc khăc... Các ngươi coi thường sự hùng mạnh của tiên khí cấp chín rồi. - Thần Vân cười to. Khi âm thanh vừa dứt, cả ba người đang bay nhanh đột nhiên dừng lại. Vô số thanh Đế Ma màu đen bao phủ chu vi cả vạn thước.
Thủy Thanh Tuyền, Lôi Cương, U Trường Không đều sử dụng hết sức của mình công kích chống đỡ lại Đế Ma nhưng phát hiện ra không thể công phá.
Đế Ma dựng thẳng trong không trung đột nhiên sáng rực rồi hóa thành Thần Vân. Có điều lúc này toàn thân Thần Vân phủ kín những thanh tiểu kiếm màu đen. Dường như chúng tạo thành một tấm thuẫn bảo vệ. Nhưng thanh tiểu kiếm đó có hình dạng thu nhỏ của Đế Ma. Thủy Thanh Tuyền công kích mà không thể công phá được Đế Ma chặn trước mặt. Gương mặt lão trắng bệch. Không ngờ tiên khí cấp chín lại kinh khủng tới vậy.
- Đừng có cố. Phòng ngự của tiên khí cấp chín thì Cương Tiên không thể công phá được đâu.
Thần Vân nhìn Thủy Thanh Tuyền mà nói. Sau đó, Thần Vân từ từ nhìn Lôi Cương đang công kích một cách điên cuồng mà cười nói:
- Lôi Cương! Mặc dù chúng ta là người đồng môn nhưng hôm nay ngươi vẫn phải chết.
Thân thể y lóe lên một cái rồi hóa thành Đế Ma lao về phía Lôi Cương.
Lôi Cương đang điên cuồng công kích những thanh kiếm do Đế Ma biến ra liền biến sắc quay đầu nhìn lại Đế Ma đang tới gần. Song chưởng hắn khép lại, ngăn cản sự công kích của Đế Ma.
"Oành...oành!" Những tiếng nổ vang lên. Công kích của tiên khí cấp chín làm sao mà Lôi Cương có thể ngăn được. Hai bàn tay to lớn của hắn bị Đế Ma đánh tan. Cốt giáp trên người bị phá nát, chui vào trong cơ thể. Hai tay của Lôi Cương thậm chí còn thấy cả xương cốt. Bản thân hắn va vào những thanh kiếm do Đế Ma hóa thành ở phía sau, miệng phun máu mà rơi xuống đất. Sắc mặt Lôi Cương hết sức tái nhợt, trán ứa mồ hôi. Hắn nhìn chằm chằm Đế ma đang hóa thành Thần Vân.
- Khặc khặc... Lúc trước ta định tha mạng cho ngươi. Nhưng ngươi không quý trọng điều đó. Thế nào? Uy lực của tiên khí cấp chín ra sao? - Thần Vân nhe răng cười nói. Mặc dù không nhìn rõ gương mặt của y nhưng đôi mắt đỏ rực lại hết sức dữ tợn.
Thủy Thanh Tuyền và U trường không nhìn Thần Vân mà suy nghĩ làm sao tránh được kiếp nạn này. Đối mặt với tiên khí cấp chín ngay của Thủy Thanh Tuyền cũng phải thảm bại.
- Lúc trước, trong đại hội giao lưu, ta bị Đan Thần đốt cháy, có lẽ cũng có một phần công lao của ngươi. Từ đó trở đi, Thần Vân ta đã thề phải cho cả hai ngươi cùng chết. Vốn ta định tìm một chỗ để tu luyện sau khi đạt được tu vi thì báo thu. Nhưng trời thương Thần Vân ta, khiến cho ta trở thành người thừa kế của sư tôn. - Thần Vân đi tới trước mặt Lôi Cương, cúi xuống nhìn hắn mà nhe răng cười.
- Khặc khặc... Sau khi giết ngươi ta sẽ trở lại Trung Xu giới giết chết Đan Thần. Thậm chí cho cả Luyện Đan tông biến mất khỏi Trung Xu giới. Điều đó đối với ta bây giờ chẳng có gì là khó. Ta muốn nói cho tất cả mọi người biết rằng ai nợ ta thì ta sẽ trả lại gấp trăm nghìn lần. Khặc khặc! Ngươi cũng muốn hai người bọn chúng tới cứu ngươi chứ? Cho dù là Cương Tiên thì dưới uy lực khủng bố của Đế Ma cũng không chịu nổi được một đòn. - Thần Vân tiếp tục nói. Đột nhiên, ánh mắt Thần Vân sáng ngời:
- Lôi Cương! Van ta đi. Lạy ta đi. Không chừng ta vui vẻ sẽ tha cho ngươi. Lúc trước ngươi là rác rưởi thì bây giờ cũng vẫn là rác rưởi.
Thần Vân càng nói càng kích động. Còn sát khí thì tràn ngập trong mắt Lôi Cương. Không biết đó là do nỗi đau ở hai tay hay là do sự tức giận trong lòng làm cho thân thể hắn run lẩy bẩy. Hạt châu màu tím trong đan điền của Lôi Cương nhanh chóng di chuyển. Cái cây nhỏ bên cạnh nó cũng tản ra linh khí thuộc tính Mộc dầy đặc khiến cho cương khí và nội kình bị tiêu hao trong kinh mạch của Lôi Cương hồi phục lại đầy đủ.
Cốt giáp nhanh chóng bao phủ toàn thân. Lôi Cương bật dậy, vung đôi tay khổng lồ đánh thẳng vào Thần Vân.
"Oành..." Một tiếng nổ lớn vang lên. Mặt đất gần như nổ tung. Vậy mà Thần Vân vẫn chẳng nhúc nhích. Thần Vân từ từ ngẩng đầu nhìn Lôi Cương, ánh mắt đầu sát khí mà nhe răng cười:
- Rác rưởi! Ngươi cho rằng với thực lực của mình có thể đánh vỡ được phòng ngự của Đế Ma? Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ giúp ngươi.
Nói xong, Thần Vân giơ tay phải. Tay phải của gã chợt hóa thành Đế Ma đâm thẳng vào Lôi Cương. Động tác của gã mặc dù đơn giản nhưng lại ẩn chứa uy lực làm cho người ta sợ hãi, thậm chí khiến cho không gian phải chấn động.
Lôi Cương biến sắc, muốn rút lui nhưng những thanh tiểu kiếm quanh người Thần Vân lại phát ra một thứ lực hút, hút hắn lại.
"Oành..." Tay phải Thần Vân biến thành Đế Ma xuyên qua cốt giáp rồi đâm thẳng vào ngực Lôi Cương. Cốt giáp nhanh chóng biến mất để lộ gương mặt trắng như tờ giấy của hắn. Lôi Cương cúi đầu nhìn Đế Ma cắm ngập trong lồng ngực của mình mà tuyệt vọng. Lúc này, Thần Vân quá mạnh, với thực lực của hắn không thế phá được.
Thần Vân nhe răng cười rồi rút Đế Ma lại. Lôi Cương từ từ rũ xuống, chết lặng mà nhìn Thần Vân.
- Khặc...khặc... Đi thôi! Mấy gã huynh đệ của ngươi sẽ nhanh chóng đến với ngươi. - Thần Vân đột nhiên biến thành Đế ma rồi chém xuống.
Cảm nhận lực lượng hủy thiên diệt địa, Lôi Cương tuyệt vọng. Mặc dù hắn không cam lòng nhưng lúc này cũng không có tác dụng gì khác.
"Oành..." Trong lúc đó, Lôi Cương như nghe được một tiếng vỡ nát. Hắn cũng chẳng nghĩ nhiều chỉ biết ngây người nhìn Đế Ma đang chém xuống.
"Oành..." Thanh kiếm màu đen do Đế Ma biến thành bao phủ trong phạm vi cả vạn thước. Thủy Thanh Tuyền và U Trường Không biến sắc, phát ra lớp cương khí bao phủ toàn thân. Gương mặt cả hai giật giật nhìn về phía Lôi Cương.
Tiếng động lớn cùng với mặt đất nổ tung tạo thành một lớp bụi mù mịt. Khi lớp bụi biến mất, Thần Vân đứng trong không trung, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới. Đột nhiên, đồng tử trong mắt Thần Vân co lại, không thể tin được vào mắt mình. Ngay cả Thủy Thanh Tuyền và U Trường Không cũng khiếp sợ và kinh hãi.
Lôi Cương vẫn nguyên vẹn nằm đó, hai mắt nhắm nghiền nhưng trên người không hề có lấy một vết thương. Ngay cả vết thương trên ngực cũng đã bình phục. Hơn nữa lại còn có một làn khí thế khủng bố còn hơn cả Đế ma từ trong cơ thể Lôi Cương tản ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.