Chương 125: Tái chiến
Hán Lệ
28/03/2013
"Graooo..." Tập Sơn thú bị ngọn lửa của Đan Thần và Luyện Hư thiêu đốt liền rống lên giận dữ. Hai cái chân của nó vồ về phía hai người. Nhưng cái móng vuốt to cùng với lực lượng khủng bố cắt qua không trung vang lên tiếng xé gió khiến cho Luyện Hư và Đan Thần sợ hãi. Cả hai người liên tục kêu khổ. Trong một tháng qua, hai người liên tục săn bắt linh thú. Sự phối hợp của cả hai có thể nói là rất tốt. Phối hợp với thuộc tính Hỏa của hai người, việc chém giết linh thú cấp bốn bình thường có thể nói là không chê vào đâu được. Ngay cả thượng phẩm linh thú bậc bốn cho dù phải khổ chiến nhưng cũng có thể chiến thắng. Chỉ duy nhất có Tập Sơn thú là làm cho hai người bất lực. Lực lượng khủng bố của nó cũng với sức phòng ngự cơ bản khiến cho chân tay của hai người luống cuống. Vốn khi phát hiện ra nó, hai người định bỏ chạy nhưng con thú lại điên cuồng công kích cả hai. Thể hình to lớn của nó mặc dù di chuyển không nhanh nhưng mỗi một bước cũng được mười trượng vì vậy mà nhanh chóng đuổi được hai người. Cả hai trong tình thế cấp bách bắt buộc phải giao chiến với nó.
Tập Sơn thú là linh thú bậc bốn có lực phòng ngự và sức mạnh khủng bố như vậy thì khi bước vào hạ phẩm linh thú cấp năm mà liều mạng thì làm sao hai người Luyện Hư và Đan Thần có thể ngăn cản? Sau khi bố trí mấy cái hỏa trận, cả hai liền vội vàng chạy trốn nhưng con thú vẫn không chịu bỏ qua. Nghĩ tới lúc trước Lôi Cương bị nó đạp trúng mà suýt chết, cả hai đều toát mồ hôi lạnh. Hai người không có được sức mạnh thân thể giống như Lôi Cương, mà Lôi Cương còn không chịu nổi thì đừng nói tới họ. Vì vậy mà hai người nhanh chóng chạy về phía Lôi Cương.
- Các ngươi chạy sang hai bên để ta ngăn cản.
Âm thanh của Lôi Cương vọng vào tai khiến cho Đan Thần và Luyện Hư cảm thấy vui vẻ nhanh chóng chạy về hai phía khác nhau. Còn Tập Sơn thú rống lên một tiếng giận dữ nhưng cũng không đuổi giết Đan Thần và Luyện Hư. Con mắt to của nó nhìn chằm chằm về phía người thanh niên trước mặt đang mang tới cho nó một cái cảm giác bị uy hiếp. Mỗi bước đi của nó khiến cho mặt đất rung động. Lôi Cương đang lơ lửng trong không trung cũng phải chấn động. Mặc dù hắn không sợ hãi tập Sơn thú nhưng vẫn rất ấn tượng với sức mạnh kinh khủng của nó.
"Rầm..rầm...rầm.." Mặt đất liên tục vang lên những tiếng động khiến cho Đan Thần và Luyện Hư lo lắng mà nhìn. Đan Thần thấp giọng nói:
- Lôi Cương có thể thắng được Tập Sơn thú không? Nó gần như đã đặt một chân vào nhóm linh thú bậc năm rồi.
- Có thể.
Nét mặt của Luyện Hư hết sức quả quyết. Ánh mắt gã vẫn nhìn chăm chú về phía trước. Đối mặt với Tập Sơn thú đang gần như phát điên, Lôi Cương cũng không lấy ra Hư Kiếm. Ánh mắt của hắn hết sức nghiêm trọng, nhanh chóng vận khởi nội kình trong cơ thể. Lúc này, trong mắt hắn còn có một chút sát khí. Rồi trong ánh mắt kinh ngạc của Đan Thần và Luyện Hư, hắn lao về phía con thú.
" Lôi Cương định chống chọi lại sức mạnh khủng bố của Tập Sơn thú?" Cả hai người khiếp sợ nhìn nhau.
"Oành!" Trong lúc hai người vẫn còn kinh hãi thì một tiếng va chạm vang lên. Một làn sóng tản ra xung quanh từ vị trí của Lôi Cương và Tập Sơn thú va chạm. Gợn sóng quá mạnh khiến cho bụi đất bay mù mịt, ngay cả Luyện Hư và Đan Thần cũng phải lui lại vài bước.
Lôi Cương bay ngược trở lại hơn mười trượng. Nét mặt hắn thay đổi liên tục. Ánh mắt chỉ có một sự âm trầm. Lôi Cương cảm thấy thán phục đối với lực lượng khủng khiếp của Tập Sơn thú. Sau khi khởi động mấy cái cho thân thể bớt tê dại, Lôi Cương liền hít một hơi, ánh mắt có chút suy tư rồi lại lao về phía con thú.
Trong ánh mắt của Tập Sơn thú có một chút khiếp sợ và tức giận. Rõ ràng là nó không thể tin được với sức mạnh của mình mà không vồ chết được người này. Nhưng Tập Sơn thú nào biết rằng sau khi Lôi Cương bước vào Cương Anh, sức mạnh thân thể đã đạt tới một mức độ khủng bố. Chưa kể sau khi được thiên lôi rót vào trong cơ thể cùng với việc hấp thu thú hạch của Thú Vương nên thân thể của hắn đã đạt tới một mức độ vô cùng khủng bố.
Việc Lôi Cương tiếp tục va chạm đã làm nổi lên thú tính của Tập Sơn thú. Dám lấy thân thể để khiêu chiến chẳng khác nào đang làm nhục nó. Tập Sơn thú gầm lên một tiếng rồi lao về phía Lôi Cương. Trong nháy mắt đó, móng vuốt khổng lồ của Tập Sơn thú vồ thẳng về phía đối phương.
Cảm nhận tiếng gió rít đang tới gần, Lôi Cương run người. Sức mạnh của hắn mặc dù không lo ngại việc đối chọi với Tập Sơn thú nhưng mức độ phòng ngự của thân thể thì hắn cũng không chắc chắn. Hắn lập tức vung hai nắm đấm về phía trước cuốn theo linh khí tạo thành một cơn lốc xoáy.
"Oành!" Lại một tiếng động nữa vang lên. Luyện Hư và Đan Thần đều hít môt hơi, hai mắt mở tròn xoe.
Sau cú va chạm, Tập Sơn thú không hề rút lui lại vung móng chân trái chộp vào người Lôi Cương. Trên trán của hắn nổi đầy gân xanh trước sự uy hiếp đang lao tới. Hắn nhanh như chớp bắt lấy chân trái của Tập Sơn thú. Ngay lập tức, Lôi Cương như cảm thấy phủ tạng lệch khỏi vị trí, đồng thời nội kình toàn thân cũng nhanh chóng tập trung vào gối phải.
"Oành" một tiếng động vang lên. Đấu gối của Lôi Cương mang theo một luồng sức lực cực mạnh đánh lên móng trái của Tập Sơn thú.
"Graooo..." Tập Sơn thú kêu lên thảm thiết. Trên chân trái của nó xuất hiện một vết thương cực lớn, máu tươi chảy ra liên tục. Lôi Cương nuốt một viên đại hoàn đan rồi bắn đầu tấn công điên cuồng vào chân trái của con thú.
Tiếng gầm của Tập Sơn thú liên tục vang lên. Hai mắt nó phủ kín những sợi tơ máu. Đột nhiên, chân phải của nó vồ lấy Lôi Cương đang giữ chân trái, còn chân trái cũng đập thẳng vào chân phải. Không ngờ Tập Sơn thú lại có ý định đập hai chân vào nhau khiến cho Lôi Cương bị dập nát.
Mồ hôi của Luyện Hư và Đan Thần đã chảy ròng ròng, gương mặt hoàn toàn tái nhợt. Nếu hai chân này đập trúng vào nhau thì lực lượng khủng bố đủ khiến cho Lôi Cương biến thành thịt vụn.
Nguy cơ tử vong khiến cho thần kinh của Lôi Cương gần như căng hết cỡ. Hắn thầm mắng trong lòng, bắt buộc phải bỏ qua việc công kích chân trái của Tập Sơn thú mà bỏ chạy khỏi phạm vi móng vuốt của Tập Sơn thú. Lôi Cương vừa mới cử động, hai cái chân đã chạm vào nhau.
"Rầm.."
"Rầm..."
Một tiếng nổ giống như tiếng sét đánh vang lên khiến cho không gian chấn động. Gợn sóng không khí tản ra xung quanh tiếp tục làm cho bụi đất bay lên mù mịt.
Luyện Hư và Đan Thần suýt chút nữa thì rơi xuống đất. Cả hai người cảm thấy đau nhói khi không biết Lôi Cương có còn mạng hay không? "Graooo" một tiếng gầm giận dữ vang lên. Hai chân của Tập Sơn thú đang giữ chặt lấy nhau không ngờ bắn ngược trở ra. Một bóng người khoác một bộ lân giáp màu đồng từ trong hai cái chân lao ra ngoài. Hơi thở của người đó cuồng bạo mang theo chút hơi thở màu phấn hồng.
"Đây là..." Luyện Hư và Đan Thần cùng kêu lên kinh ngạc, khiếp sợ nhìn bộ lân giáp đang bao phủ toàn thân người đó mà hít một hơi.
Lúc này, Lôi Cương đã hết sức nổi giận. Sau khi bị Tập Sơn thú dùng hết sức để vồ, hắn chỉ cảm thấy thân thể vô cùng đau đớn. Nhưng không ngờ thân thể hắn lại ngưng tụ thành những mảnh vảy vô cùng khủng bố. Sức phòng ngự của nó khiến cho Lôi Cương líu lưỡi. Lúc này, hắn cũng không có thời gian để quan sát dị trạng của bản thân. Sau khi phá tan hai chân của Tập Sơn thú, hắn liền hóa thành một cái bóng rồi lao lên trán của nó mà đánh mạnh.
"Oành!" Trên trán Tập Sơn thú đột nhiên nổ tung, xuất hiện một vết thương lớn, máu tươi chảy đầm đìa. Lôi Cương kinh hãi khi phát hiện ra một quyền của mình vẫn chưa đánh chết được nó. Điều đó khiến cho hắn cảm thấy ngạc nhiên và thán phục sức phòng ngự của con thú. Ngay lập tức hắn vọt vào bên trong vết thương của nó. Nhưng Lôi Cương chưa kịp vung quyền thì một tiếng sét chợt vang lên. Trong không trung chợt xuất hiện một đạo Thiên Lôi đánh thẳng vào trán của Tập Sơn thú.
Cảm nhận lực khủng bố của thiên lôi, Lôi Cương hết hồn không dám công kích mà vội vàng né tránh. Hắn thầm mắng trong lòng tại sao con Tập Sơn thú lại đột phá vào lúc này.
"Oành..." Thiên Lôi đánh thẳng vào vết thương ở trên trán của con thú.
Tập Sơn thú gào lên một tiếng thảm thiết. Lôi Cương đang lơ lửng trên không trung thở ra một hơi, ánh mắt vẫn nhìn nó một cách chăm chú.
- Là Lôi Cương...đúng là Lôi Cương! - Luyện Hư kích động mà thì thào nói.
- Tên tiểu tử này...cuối cùng là người hay là thú? - Đan Thần kinh hãi lẩm bẩm. Đột nhiên ánh mắt hắn sáng ngời, thấp giọng nói:
- Chẳng lẽ là do tác dụng từ thú hạch của Thú Vương?
Thân thể khổng lồ của Tập Sơn thú đồ xuống rầm rầm. Thiên lôi đánh thẳng vào trong máu thịt của nó khiến cho vết thương trên trán cháy đen, bốc mùi khét lẹt.
- Đã chết? - Lôi Cương thấp giọng lẩm bẩm nói.
Nhìn bốn chân của nó co giật liên tục, Lôi Cương thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, hắn mới để ý tới bộ vảy bảo phủ quanh người mà kinh ngạc.
"Cuối cùng thì mình đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ đây là công hiệu từ thú hạch của Thú Vương?" Lôi Cương kinh ngạc suy nghĩ rồi lập tức nhìn về phía Luyện Hư và Đan Thần nhếch miệng cười. Đột nhiên, Lôi Cương nhìn thấy Đan Thần và Luyện Hư biến sắc, ánh mắt chỉ có một sự khiếp sợ và lo lắng. Lôi Cương kinh hãi tự hỏi chẳng lẽ Tập Sơn thú đột phá? Tập Sơn thú mới có bậc bốn mà đã kinh khủng như vậy thì khi tới bậc năm... Thân kinh của Lôi Cương giật giật, bắt buộc lấy ra Hư Kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.