Chương 478: Thân thể hệ Hỏa tinh khiết
Hán Lệ
28/03/2013
Ở phía Tây nam của đại lục có một ngôi thành nhỏ tên là thành Ký Hỏa. Phía Nam của thanh Ký Hỏa là biển Dung nham vô tận. Còn phía Tây là mương Tử Vong. Do vị trí địa lý đặc biệt nên khiến cho rất nhiều tán tu xuất hiện ở đây.
Ngay hôm nay, thành Ký Hỏa trở thành tiêu điểm của vô số tán tu trong Dung Luyện giới.
Khí Tông thần bí của Dung Luyện giới tuyên bố ở thành Ký Hỏa tuyển mười đệ tử. Điều này khiến cho đám tán tu gần như phát cuồng. Nếu có thể trở thành đệ tử của Khí tông thì tương đương với một bước lên trời, cả đời không cần phải vì chuyện sinh tồn mà tranh đấu. Mỗi một vị đệ tử của Khí Tông đều được các thế lực lớn săn đón, trở thành người tài trí hơn người.
Thời điểm Khí Tông ở Dung Luyện giới tuyển đệ tử không hề có quy luật. Như ở vài chục năm trước, họ tuyển tới trăm đệ tửu. Còn lần này ở thành Ký Hỏa tuyển mười đệ tử. Có thể thấy Khí Tông làm việc rất tùy tâm. Có lẽ, một vị trưởng lão của Khí Tông hôm nay có tâm trạng tốt nên muốn tuyển mấy tên đệ tử. Như thế sẽ sai người tới đại lục Long Luyện hoặc đại lục Hỏa Vực để tuyển, chứ không nhất thiết có hành động đặc biệt gì cả.
Khí Tông tuyển đệ tử có lẽ là trăm năm một lần, có thể là mười năm cũng có thể là cả ngàn năm. Có điều, mỗi lần như vậy đều khiến cho tán tu của Dung Luyện giới điên cuồng.
Nếu nói tên Cương ma tiêu diệt Hỏa Huyền tông làm cho năm giới trong ngũ hành khiếp sợ, còn ở Dung Luyện giới thì xuất hiện sóng to gió lớn khiến cho đám tán tu khiếp sợ. Nhưng việc Khí Tông tuyển đệ tử lại làm cho đám tán tu điên cuồng tập trung ở thành Ký Hỏa. Giữa hai việc có một sự khác biệt đó là, Cương Ma giết Hỏa Huyền tông làm cho đám tán tu khiếp sợ, còn Khí Tông tuyển nhận đệ tử lại là một hành đồng đáng để cho họ trả giá.
Trong khoảng thời gian ngắn, thành Ký Hỏa chật ních người, ngựa xe tấp nập. Trong đó nhóm tán tu có tu vi cao thấp không đồng đều nhau. Thậm chí có rất nhiều người tu luyện chưa đạt tới Cương Anh, cũng có cường giả Cương Tiên, Đạo Tiên. Tất cả bọn họ đều ôm một hy vọng được Khí Tông để ý.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, thành Ký Hỏa trở nên phồn hoa, thu được lợi nhuận kếch sù.
Ngày hôm đó, một gã thanh niên mặc áo đen có vóc người cao ngất đứng ở góc Đông Nam của thành Ký Hỏa. Nhìn Ký Hỏa thành trước mặt, ánh mắt của hắn có một chút gì đó nghi hoặc khi thấy không gian phía trước có tấp nập tán tu ra vào không có trật tự. Người thanh niên đó chính là Lôi Cương. Lúc này, khuôn mặt của Lôi Cương có chút thay đổi, do hắn cố ý tạo ra.
Sau khi Lôi Cương và tiểu Giác tách ra, hắn không đi về phía Tây ngay. Nhưng khi thấy có rất nhiều người tu luyện phi hành về phía thành Ký Hỏa khiến cho Lôi Cương tò mò cũng bay về phía đó. Lúc này, nhìn người ra vào tấp nập, chật ních cảu thành Ký Hỏa, hắn cảm thấy kinh ngạc. Không ngờ một cái thành nhỏ lại có nhiều người như vậy. Suy nghĩ một lát, Lôi Cương liền đi vào trong thành. Trong mấy ngày qua, Lôi Cương có thể nói là chịu một số khổ sở. Phân thân của hắn vốn là do Hỏa Giao vương biến thành, nhưng sau khi bị phong ấn, chỉ còn lại thân thể mạnh mẽ của người bình thường. Mà người bình thường thì mỗi ngày cần phải ăn cơm khiến cho Lôi Cương phải săn bắn. Cũng may, sự hùng mạnh của thân thể khiến cho lôi Lôi Cương cho dù có bị kinh hãi nhưng cũng không gặp phải nguy hiểm. Nhờ đó mà trong mấy ngày qua, Lôi Cương lại được hưởng thụ cuộc sống của một người bình thường, khơi gợi lên nỗi nhớ về thôn Lôi Kiếm.
Lôi Cương đi vào thành Ký Hỏa nhìn lương người đông đúc đi lại trên đường và trong không trung khiến cho nội tâm của hắn hơi nặng nề. Hắn nghiêng tai lắng nghe người qua đường bàn luạn.
- Ôi chao! Lần này Khí Tông chỉ tuyển có mười đệ tử. Mà lần này số người tới so với lần trước ở đại lục Long Luyện lại đông hơn nhiều. Lúc này, thành Ký Hỏa đã chật hết chỗ. Chắc là phải hơn mười vạn. Một đám người đông thế này mà chỉ có mười người may mắn. Không biết đó là ai. Ba ngày sau sẽ được công bố. - Cách Lôi Cương không xa, một ngời nam tử trung niên thở dài rồi nói. Ánh mắt y sáng ngời, nét mặt có sự mong đợi. Tán tu bước vào thành Ký Hỏa có ai mà không hy vọng mình có thể trở thành một trong mười người may mắn?
Ánh mắt Lôi Cương sáng ngời. "Ba ngày sau, Khí tông sẽ tuyển chọn đệ tử?" Suy nghĩ một lúc, Lôi Cương quyết định một ý liền thoải mái đi lại trong thành Ký Hỏa.
Số lương người tu luyện trong thành Ký Hỏa vượt xa sự tưởng tượng của Lôi Cương. Người người đi lại tấp nập, cho dù chen chúc nhau mà đi cũng không được. Bởi vì vậy mà những chuyện phát sinh liên tục xảy ra.
- Cút ngay! Mẹ nó! Một thằng người thường mà cũng định tới đây cắm một chân? - Lôi Cương đang bình thản đi vào trong đám người thì bị một luồng sức lực va chạm khiến cho Lôi Cương suýt nữa thị bị hất bay. Ngay sau đó, bên tai Lôi Cương vang lên một tiếng quát. Sắc mặt hắn hơi thay đổi, trong mắt lóe lên sát khí. Ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm một gã đại hán trung niên khôi ngô đang đứng trước mặt. Lôi Cương thầm than, trong khoảng thời gian ngắn bản thân vẫn chưa thích nghi với thân thể người thường.
- Nhìn cái gì? Ngươi định đánh nhau? - Người đó thấy nét mặt của Lôi Cương lạnh lùng, ánh mắt tràn ngập sát khí, sâu trong đôi mắt có một chút kinh hãi. Dưới ánh mắt của Lôi Cương, y như bị rơi vào trong một hầm băng mà ớn lạnh xương sống. Nhưng cảm nhận những ánh mắt xung quanh đang nhìn, gã đại hán đó cố gắng hét to. Trong lòng gã đại hán đó có chút kinh ngạc. Ánh mắt của một người bình thường tại sao lại có sự linh hoạt và sắc bén như vậy? Chẳng lẽ là một cường giả thâm tàng bất lộ? Nghĩ tới đây, sắc mặt gã đại hán hơi trắng bệch, trong lòng thầm hy vọng người trước mặt không phải là một cường giả...
"Cương Hoàng địa giai!" Lôi Cương liếc mắt nhìn đại hán thì phát hiện ra tu vi của y. Nếu như là bản tôn thì hắn chỉ cần một ngón tay là có thể bóp nát. Nhưng lúc này muốn bóp nát thì có chút khó khăn. Nếu như nói trong cơ thể có cương khí thì dễ như trở bàn tay. Lúc này, Lôi Cương chỉ với thân thể của người bình thường rất khó dựa vào sức mạnh thân thể để phát huy. Chỉ sợ sau khi dùng thân thể của Hỏa Giao vương đánh một quyền, Lôi Cương phải nằm nửa tháng. Người này cơ bản không đủ tư cách cho hắn động thủ.
Lôi Cương nhìn chằm chằm vào mắt đại hán đó một lúc rồi sắc mặt trở nên bình thản đi về phía trước.
Sắc mặt của gã đại hán cứng ngắc. Bị Lôi Cương nhìn chằm chằm, gã đại hán như bị một con rắn độc để ý, một cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ bao phủ toàn thân khiến cho y không dám làm bậy, đứng nguyên tại chỗ. Cuối cùng, tên đại hán kinh hãi nhìn theo bóng lưng của Lôi Cương rồi nở nụ cười xấu hổ nhanh chóng rời đi. Mặc dù vẫn thấy Lôi Cương là một người bình thường nhưng đại hán cũng không dám coi như vậy. Lăn lộn trong giới tu luyện một thời gian dài, y hiểu được rằng trên thế gian này cường giả ẩn nấp nhiều lắm. Hơn nữa, lúc này cường giả tập hợp nếu không cẩn thận sẽ phải mất mạng. Người đó cho dù là người thường nhưng ánh mắt kia thì chỉ người phi thường mới có thể có được.
Trong đám người, có rất nhiều người tu luyện nhìn thấy sắc mặt của đại hán liền âm thầm liếc Lôi Cương mà cảm thấy kinh ngạc.
Tiếng mọi người tranh cãi cũng không làm cho tâm tình của Lôi Cương dao động. Tâm trạng của hắn đã sớm vượt qua cảnh giới.
Khi Lôi Cương đi tới một cái khách sạn trong thành Ký Hỏa liền dừng chân. Hắn quay đầu nhìn sang bên trái thì thấy tên của nó là Khách Sạn thường lai. Từ bên trong tỏa ra mùi thịt thơm nức khiến cho bụng Lôi Cương sôi lên. Lôi Cương chỉ biết cười khổ. Thân thể của người bình thường khiến cho hắn hết sức bất đắc dĩ. Đứng một lát, Lôi Cương liền tách khỏi đám người mà đi vào trong khách sạn Thường Lai.
Hai gã đại hán áo đen đứng ở cửa nhìn đám người qua lại trên đường với ánh mắt sắc bén. Khi thấy Lôi Cương đi ra từ trong đám người, hai gã đại hán nhanh chóng nhìn hắn rồi quát khẽ:
- Đứng lại! Hôm nay nhà trọ được Luyện Hỏa tông chúng ta bao hết. Xin đạo hữu hãy sao nhà trọ khác. - Ánh mắt của hai gã đại hán lãnh đạm, không hề có chút cao ngạo, hơi thở thu liễm cho thấy cũng là dạng cao thủ.
Lôi Cương lãnh đạm nhìn hai gã đại hán áo đen có tu vi Cương Tiên hoàng giai, trên ngực có thêu một ngọn lửa màu trắng to bằng ngón tay cái. Rồi hắn liếc mắt vào trong khách sạn liền hiểu được nơi đây có lẽ được Luyện Hỏa tông bao hết.
Khí Tông tuyển chọn đệ tử, cho dù là tông phái lớn nhỏ của Dung Luyện giới cũng phái người tới tham dự, hy vọng đệ tử của tông phái mình có thể được Khí Tông để mắt. Mà một khi đệ tử được Khí Tông để mắt thì địa vị lập tức lên trời. Có lẽ sau khi xuất sư sẽ nhảy thẳng lên làm trưởng lão của tông môn, hưởng thụ sự đãi ngộ cho dù là tông chủ cũng không bằng.
Vốn Lôi Cương cũng không phải là người gây chuyện chứ đừng nói lúc này đang trong cái thân thể của người bình thường. Thấy nơi này đã được người khác bao, Lôi Cương cũng không muốn rắc rồi liền nhịn cái bụng đang sôi mà đi vào trong.
- Để cho vị đạo hữu này vào đi. - Lúc này, trong khách sạn chợt vang lên một âm thanh già nua. Hai gã đại hán sửng sốt cùng tránh ra, bình tĩnh mà nhìn Lôi Cương.
Lôi Cương nghe thấy âm thanh đó liền quay đầu nhìn vào trong khách sạn. Suy nghĩ một chút, hắn liền đi vào trong.
Bước chân vào khách sạn, Lôi Cương phát hiện cả cái khách sạn to như vậy mà chỉ có ba người. Một vị lão nhân tóc trắng mặc cẩm bảo màu tím, một vị thiếu niên vẫn còn trẻ con, cùng với một gã tiểu nhị. Điều khiến cho Lôi Cương kinh ngạc đó là toàn thân lão già đó tản ra hơi thở của Cương Thánh địa giai. Lôi Cương thầm than, cường giả Dung Luyện giới ẩn nấp quả là rất nhiều.
Thực ra đối với chuyện này Lôi Cương cũng là người kém hiểu biết. Trong Dung Luyện giới, cường giả Cương Thánh, Đạo Thánh không quá năm mươi người. Trong số đó tất nhiên không bao gồm những người ẩn náu và cường giả do tông phái ngầm bồi dưỡng. Còn thân phận của lão nhân này ở Dung Luyện giới có thể là nổi danh một phương.
Hỏa Huyền tông của Dung Luyện giới và Dung Hỏa tông là hai mông phái mạnh nhất, bao trùm tất cả các môn phái khác nhưng cũng không có nghĩa là các thế lực khác không có. Còn Hỏa Luyện tông ở đại lục Hỏa Vực có tiếng tăm khá lớn. Có điều do sự tồn tại của Dung Hỏa tông nên khiến cho danh tiếng của nó bị che khuất.
Lão nhân tóc trắng liếc đôi mắt đục ngầu nhìn Lôi Cương với một sự kinh ngạc. Lúc trước, khi Lôi Cương xuất hiện ở cửa, làm cho lão cảm nhận được một thứ linh khí thuộc tính Hỏa rất dầy tới gần. Đó là lý do tại sao Lôi Cương lại được vào đây. Lão nhân này tu luyện ở Dung Luyện giới tới cả mười vạn năm, đã sớm biết quy định tuyển người của Khí Tông. Chỉ cần thân thể hệ Hỏa đạt tiêu chuẩn thì sẽ được Khí tông tuyển nhận. Còn toàn thân Lôi Cương tản ra linh khí thuộc tính Hỏa khiến cho lão nhân khiếp sợ. Lão nghiên cứu hệ Hỏa vô số năm, đối với nó có sự hiểu biết nhất định. Mặc dù người thường không thể cảm nhận được từ người Lôi Cương tản ra linh khí thuộc tính Hỏa nhưng lão nhân thì có thể.
Lão nhân nhìn Lôi Cương càng lâu thì sự khiếp sợ càng nhiều. Tới cuối cùng, đôi mắt đục ngầu cảu lão thường xuyên lóe ra sự khiếp sợ và khó tin.
- Làm sao có được thân thể hệ Hỏa tinh khiết như thế này? - Lão già nói trong một sự khiếp sợ vô cùng vô tận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.