Thê Tử Lưu Manh Của Ma Đế: Tuyệt Sắc Ngự Thú Sư
Chương 41: Bạch Y Nam Tử
Nữ Vương Đồng
05/11/2021
Buổi trưa Liên Thanh tới Trúc huyện, đến khách điếm lần trước Mạch Á Nam náo loạn. Lão bản khách điếm đứng ở cửa, vừa lúc đụng phải ánh mắt Liên Thanh nhưng lại không nhận ra nàng, bởi vì hôm nay nàng không có chùm áo choàng đen để ngụy trang.
Đứng trước cửa đan dược phường ‘ Thiên Cơ Môn ’, Liên Thanh vững vàng bước vào trong.
Nhìn thấy có khách đi vào trong tiệm, tiểu nhị lập tức đi tới chào đón: “Cô nương, muốn mua gì ở cửa tiệm sao?”
“Ta tới bán đan dược.” Liên Thanh dò xét tu vi của tiểu nhị, thầm than khó trách lần trước tiểu nhị nhìn ra được tu vi của nàng, thì ra hắn là võ tu giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ tư.
Nhưng Liên Thanh hiện đã là võ tu giả tầng thứ năm, tiểu nhị muốn nhìn cũng không nhìn ra được thực lực của nàng.
Tiểu nhị vừa nghe thấy Liên Thanh tới bán đan thì càng thêm cung kính, phải biết rằng luyện đan sư ở Liên Quốc hay thậm chí toàn bộ Thánh Quỳnh đại lục đều được tôn kính!
Liên Thanh móc ra vài bình đan dược từ trong ngực: “Ở đây có năm mươi viên Tuyết Cơ đan nhị phẩm, ba mươi viên Hoàng Long đan nhị phẩm.” Đêm qua nàng dùng thần thức luyện đan ở trong không gian hư vô, không ngờ sau khi tấn chức tới Cơ Trúc Kỳ tầng thứ năm thì nàng lại luyện ra được đan dược nhị phẩm.
“Đan dược nhị phẩm sao?” Tiểu nhị lập tức nhận lấy, mở nút của bình ra, một hương thơm bay thẳng vào mũi.
Quả thật là đan dược nhị phẩm! Ở Trúc huyện, mặc dù là đan dược phường Thiên Cơ Môn thì cũng rất ít đan dược nhị phẩm. Không phải bởi vì Trúc huyện không có người mua nổi đan dược nhị phẩm mà là đan dược nhị phẩm đều chỉ bán ở trong thành trấn, cũng không có luyện đan sư nào bán đan dược từ nhị phẩm trở lên ở một cái huyện nhỏ.
“Ngươi tính xem bao nhiêu tiền.” Liên Thanh liếc nhìn đan dược phường vài lần.
“Khách quý, ngài chờ một lát. Tiểu nhân muốn đi vào thương lượng với chưởng quầy trước.” Tiểu nhị cũng không dám ra giá cho Liên Thanh nên đi vào phòng trong xác nhận lại mức giá cho thỏa đáng.
Liên Thanh gật đầu, mày cũng hơi nhíu lại.
Tiểu nhị cầm ba bình đan dược của Liên Thanh đi vào phòng trong, lúc mở cửa ra một luồng võ lực mạnh mẽ đã bùng lên.
“Chưởng quầy, trong tiệm có một tiểu cô nương tới bán đan dược nhị phẩm!” Tiểu nhị liếc nhìn bạch y nam tử trong phòng, hai mắt lập tức tỏ ra vẻ kinh sợ.
“Để đan dược xuống, ngươi ra ngoài canh chừng trước.” Chưởng quầy nhìn bạch y nam tử một cái, phát hiện ánh mắt hắn đang nhìn ba bình sứ trắng thì nghĩ để hắn tự mình giám định sẽ tốt hơn.
Tiểu nhị nghe lời đi ra ngoài, chưởng quầy lập tức mở miệng lấy lòng: “Môn chủ, ngài xem trước đi.”
“Mở ra.” Giọng bạch y nam tử rất êm tai, giống như một miếng ngọc ấm, như tiếng nước chảy đập vào đá, trong trẻo uyển chuyển, lại như tiếng suối trong chảy ở thượng nguồn trơn và sâu.
Chưởng quầy mở nút bình sứ ra, hương thơm đan dược cũng lan tỏa.
“Hoàng Long đan sắp đạt tới bậc tam phẩm?” Bạch y nam tử chưa nhìn đan dược trong bình sứ, chỉ ngửi mùi hương thôi đã đoán được cấp phẩm của đan dược!
Chưởng quầy thừa cơ vuốt mông ngựa: “Môn chủ không hổ là luyện đan sư bát phẩm! Chỉ ngửi mùi hương đã biết đan dược thế nào, tiểu nhân thật sự khâm phục!”
Bạch y nam tử được xưng là ‘ môn chủ ’ nhẹ liếc chưởng quầy một cái rồi dặn dò: “Đi hỏi xem tiểu cô nương ngoài phòng lấy được Tuyết Cơ đan và Hoàng Long đan tam phẩm từ tay vị luyện đan sư nào.”
Bạch y nam tử không ngờ mình đã nhìn lầm. Hắn cũng không tin những đan dược này xuất phát từ một người trông chỉ mới mười hai ba tuổi nhưng lại là võ tu giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ năm như Liên Thanh …
“Dạ!” Chưởng quầy cầm đan dược rời khỏi phòng, nghĩ thầm vất vả lắm môn chủ mới tới cửa hàng ở cái Trúc huyện nhỏ này, hắn nhất định phải thể hiện thật tốt, như vậy mới có cơ hội thăng chức vào thành trấn làm việc!
Đứng trước cửa đan dược phường ‘ Thiên Cơ Môn ’, Liên Thanh vững vàng bước vào trong.
Nhìn thấy có khách đi vào trong tiệm, tiểu nhị lập tức đi tới chào đón: “Cô nương, muốn mua gì ở cửa tiệm sao?”
“Ta tới bán đan dược.” Liên Thanh dò xét tu vi của tiểu nhị, thầm than khó trách lần trước tiểu nhị nhìn ra được tu vi của nàng, thì ra hắn là võ tu giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ tư.
Nhưng Liên Thanh hiện đã là võ tu giả tầng thứ năm, tiểu nhị muốn nhìn cũng không nhìn ra được thực lực của nàng.
Tiểu nhị vừa nghe thấy Liên Thanh tới bán đan thì càng thêm cung kính, phải biết rằng luyện đan sư ở Liên Quốc hay thậm chí toàn bộ Thánh Quỳnh đại lục đều được tôn kính!
Liên Thanh móc ra vài bình đan dược từ trong ngực: “Ở đây có năm mươi viên Tuyết Cơ đan nhị phẩm, ba mươi viên Hoàng Long đan nhị phẩm.” Đêm qua nàng dùng thần thức luyện đan ở trong không gian hư vô, không ngờ sau khi tấn chức tới Cơ Trúc Kỳ tầng thứ năm thì nàng lại luyện ra được đan dược nhị phẩm.
“Đan dược nhị phẩm sao?” Tiểu nhị lập tức nhận lấy, mở nút của bình ra, một hương thơm bay thẳng vào mũi.
Quả thật là đan dược nhị phẩm! Ở Trúc huyện, mặc dù là đan dược phường Thiên Cơ Môn thì cũng rất ít đan dược nhị phẩm. Không phải bởi vì Trúc huyện không có người mua nổi đan dược nhị phẩm mà là đan dược nhị phẩm đều chỉ bán ở trong thành trấn, cũng không có luyện đan sư nào bán đan dược từ nhị phẩm trở lên ở một cái huyện nhỏ.
“Ngươi tính xem bao nhiêu tiền.” Liên Thanh liếc nhìn đan dược phường vài lần.
“Khách quý, ngài chờ một lát. Tiểu nhân muốn đi vào thương lượng với chưởng quầy trước.” Tiểu nhị cũng không dám ra giá cho Liên Thanh nên đi vào phòng trong xác nhận lại mức giá cho thỏa đáng.
Liên Thanh gật đầu, mày cũng hơi nhíu lại.
Tiểu nhị cầm ba bình đan dược của Liên Thanh đi vào phòng trong, lúc mở cửa ra một luồng võ lực mạnh mẽ đã bùng lên.
“Chưởng quầy, trong tiệm có một tiểu cô nương tới bán đan dược nhị phẩm!” Tiểu nhị liếc nhìn bạch y nam tử trong phòng, hai mắt lập tức tỏ ra vẻ kinh sợ.
“Để đan dược xuống, ngươi ra ngoài canh chừng trước.” Chưởng quầy nhìn bạch y nam tử một cái, phát hiện ánh mắt hắn đang nhìn ba bình sứ trắng thì nghĩ để hắn tự mình giám định sẽ tốt hơn.
Tiểu nhị nghe lời đi ra ngoài, chưởng quầy lập tức mở miệng lấy lòng: “Môn chủ, ngài xem trước đi.”
“Mở ra.” Giọng bạch y nam tử rất êm tai, giống như một miếng ngọc ấm, như tiếng nước chảy đập vào đá, trong trẻo uyển chuyển, lại như tiếng suối trong chảy ở thượng nguồn trơn và sâu.
Chưởng quầy mở nút bình sứ ra, hương thơm đan dược cũng lan tỏa.
“Hoàng Long đan sắp đạt tới bậc tam phẩm?” Bạch y nam tử chưa nhìn đan dược trong bình sứ, chỉ ngửi mùi hương thôi đã đoán được cấp phẩm của đan dược!
Chưởng quầy thừa cơ vuốt mông ngựa: “Môn chủ không hổ là luyện đan sư bát phẩm! Chỉ ngửi mùi hương đã biết đan dược thế nào, tiểu nhân thật sự khâm phục!”
Bạch y nam tử được xưng là ‘ môn chủ ’ nhẹ liếc chưởng quầy một cái rồi dặn dò: “Đi hỏi xem tiểu cô nương ngoài phòng lấy được Tuyết Cơ đan và Hoàng Long đan tam phẩm từ tay vị luyện đan sư nào.”
Bạch y nam tử không ngờ mình đã nhìn lầm. Hắn cũng không tin những đan dược này xuất phát từ một người trông chỉ mới mười hai ba tuổi nhưng lại là võ tu giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ năm như Liên Thanh …
“Dạ!” Chưởng quầy cầm đan dược rời khỏi phòng, nghĩ thầm vất vả lắm môn chủ mới tới cửa hàng ở cái Trúc huyện nhỏ này, hắn nhất định phải thể hiện thật tốt, như vậy mới có cơ hội thăng chức vào thành trấn làm việc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.