Chương 1: Số phận của một sát thủ
Cửu Long
29/08/2017
Đêm đã khuya, bầu trời u ám không một ánh trăng sao, những trận gió không
ngừng gào thét thổi đến như muốn cắt da cắt thịt, những đám mây đen mỗi
lúc một dày đặc thêm, che kín cả bầu trời đêm.
Ở một chỗ nằm sâu trong khu rừng, cách xa ngoại ô thành phố. Xuất hiện một bóng nhân ảnh đang vội vàng tiến vào rừng.
Một ánh chớp lóe qua bầu trời chiếu sáng gương mặt vốn đã trắng bệch của một chàng thanh niên.
Chàng thanh niên đó, chính là một sát thủ, mật danh Zed.
---------------
Hộc... hộc... hộc...
Zed chạy, rồi chạy với chút sức lực còn lại, với hy vọng sẽ thoát khỏi những kẻ truy đuổi phía sau, nhưng vết thương bên hông, máu không ngừng tuôn ra làm anh ngày càng chậm lại. Mỗi một bước đi, máu lại càng chảy đầy xuống mặt đất.
Zed cắn răng chịu đựng chạy sâu vào cánh rừng, rồi cố lết cái thân tàn tạ ngồi xuống cạnh một gốc cây.
"Chết tiệt. Mình không thể chết ở một nơi như thế này được… " - Zed nghiến chặt hai hàm răng và liên tục nguyền rủa sự yếu đuối của bản thân. Đang còn hẳn hai bộ anime mà mình còn chưa xem nữa cơ mà! Tuyệt đối không thể chết ở đây.
Hiện tại, tất cả những gì còn lại trên người của Zed cho tới bây giờ, chỉ là một khẩu súng lục M1911 vừa mới cướp được từ tay của một tên bảo vệ.
"Bảo vệ mà cũng trang bị hàng khủng như thế này à. Ài... chỉ còn bốn viên thôi sao." - Cẩn thận kiểm tra lại băng đạn, Zed thất vọng thở dài một hơi.
Đúng lúc này, Zed nhíu mày nhìn vào một góc của cánh rừng.
"Xuất hiện đi, người của tổ chức Hell Blood mà dấu đầu hở đuôi vậy!" - Zed cười lớn, nói một cách đầy trào phúng.
Thanh âm của Zed còn chưa ngừng thì bảy đạo hắc ảnh đã vô thanh vô tức xuất hiện xung quanh, vây Zed tại trung tâm ngăn chặn mọi đường đào thoát của anh.
Zed cười thầm trong lòng, bọn người này cũng quá cẩn trọng. Với thực lực của bọn họ, cho dù anh không bị thương cũng không tài nào thoát khỏi.
"Xin chào, Zed! Cho ta gửi lời chào chân thành nhất tới một sát thủ lừng danh như cậu." - Một thanh âm u u phảng phất phiêu hốt trong không gian khiến cho người khác không ngăn được mà cảm thấy sợ hãi.
"Không ngờ lão già kia thuê hẳn được cả một tổ chức lừng lẫy như vậy đấy."
Đây là những sát thủ của Hell Blood. Đó là một tổ chức cực kỳ bí mật của thế giới ngầm, thành viên trong đó toàn bộ đều là những kỳ nhân dị sĩ và là những cao thủ võ thuật cực đỉnh của nhân loại.
Zed nhiều lần được tổ chức đó mời gia nhập, nhưng anh lại từ chối lời mời một cách thẳng thừng. Khác với các tổ chức ngầm khác, Hell Blood chỉ chú trọng đồng tiền, không quan tâm đến mạng sống con người. Còn Zed, hắn làm sát thủ, nhưng cũng chỉ chuyên đi giết những tên đáng chết mà thôi. Hai bên cùng mục đích nhưng lại khác chí hướng, vậy nên Zed mới không tham gia.
Chắc có lẽ vì thế mà Hell Blood gạch trừ Zed, hay thậm chí là muốn trừ khử anh luôn. Thuận tiện hôm nay Zed ám sát thất bại, chắc cũng nhờ một tay của nhóm tổ chức này.
Gã đàn ông nhìn bộ dạng thở không ra hơi của Zed, cười lớn.
"Sống ở thế giới này, cậu sẽ hiểu được giá trị của đồng tiền. Còn một cơ hội cuối cùng, cậu có muốn tham gia cùng chúng ta không? Rồi một ngày nào đó, cậu sẽ đứng trên đỉnh của thế giới này!"
"Cơ hội à. Đây mới chính là cơ hội của tao!" - Zed hét lên giận dữ, anh nâng khẩu súng trong tay lên, nã 4 phát đạn liên tiếp vào gã đàn ông trước mặt.
"Đúng là một tên cứng đầu." - Gã đàn ông nhăn mặt khó chịu.
Nhưng thật kỳ lạ, sau bốn phát đạn vừa rồi, chẳng ai ngã xuống cả. Đương nhiên không phải là vì Zed bắn kém. Khó có thể tin được rằng, trong tất cả các xạ thủ nổi tiếng trên thế giới gộp lại, cũng chưa ai đủ tài để solo bắn súng với Zed. Anh có thể bắn trúng mục tiêu với độ chính xác là 100%, thậm chí cầm một khẩu AK trên tay, Zed vẫn có thể nã 30 phát bắn liên tiếp vào cùng một điểm mà không lệch đi xíu nào. (Độ giật của Ak cực kỳ lớn.)
Lý do không ai bị bắn trúng chính là khi bốn viên đạn bắn ra, gã đàn ông trước mặt này đã đưa tay ra chộp lấy tất cả chúng. Mặc dù bị thương, nhưng Zed có thể thấy một cách rõ ràng, nó giống như một thước phim quay chậm vậy.
"Đại Lực Kim cang thủ, có thể luyện bàn tay đến mức cứng hơn sắt thép, quả nhiên thật lợi hại."
"Chính bàn tay này sẽ bóp nát đầu của cậu đó!" - Gã đàn ông cười một cách dữ tợn.
Đúng lúc này, một tiếng sét vang lên, cơn mưa nặng hạt cuối cùng cũng điên cuồng trút xuống mặt đất.
Zed quay đầu nhìn qua những bóng nhân ảnh bao quanh, khí thế của họ đã đạt đến đỉnh điểm, bất cứ lúc nào cũng có thể lao đến tấn công anh.
"Nếu đã chạy không thoát, vậy thỉ tử chiến ở đây đi!"
Tuy thương nặng, nhưng Zed rất tự tin với võ thuật của mình. Anh đã theo luyện kungfu cùng sư phụ từ nhỏ. Sư phụ của anh cũng là một sát thủ lừng danh. Trong giới hắc đạo, tên tuổi của ông được lưu truyền như một người đẳng cấp nhất. Mọi bí kỹ của ông được lưu truyền cho chính đệ tử của mình, chính là anh - Zed. Có lẽ cũng chính vì thế mà Hell Blood luôn theo đuổi hai sư đồ bọn họ, những bí kíp thất truyền từ lâu, sức mạnh của chúng quá lớn.
Gã đàn ông quái dị bắt đầu cuộc tấn công bằng một cú đánh chớp nhoáng. Bàn tay thô to của ông ta đánh vào không khí tạo ra một áp suất cực lớn. Nó tạo ra một đòn đánh bằng sóng âm ở cự ly gần.
- Bình!
Nhưng Zed rất nhanh, anh đã đoán trước cử động của đối thủ. Một pha lách người trong tích tắc, cú sóng âm đó bắn chệch chỉ cách người Zed chưa đầy 10 cm. Nhưng luồng khí phát ra từ đòn sóng âm ấy cũng khiến Zed phát lạnh cả người.
- Bùm!
Một tiếng nổ rùng rợn vang lên, sóng âm va vào đám cây khiến một mảnh rừng gần như tan nát.
Zed nhanh chóng tiếp cận gã đàn ông kia. Thân hình anh hơi trầm xuống, lấy chân trái làm trụ. Chân phải vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ nhằm vào phận bụng của gã đàn ông nọ.
『Rankyaku - Chân Bão.』
Một cú đá được cường hóa bởi Ki. Nó tương tự như một chiếc xe ô tô lao với vận tốc 200 km/h rồi đột ngột đâm vào tường vậy. Lực tác dụng vào rất lớn, đủ để phá vỡ hết tất cả xương trong cơ thể của một con người. Nhưng đương nhiên, gã đàn ông trước mặt này không phải là một con người bình thường.
Ông ta là một Dị Nhân!
Trước cú đá mạnh mẽ như vậy, thân hình to lớn của gã đàn ông kia bị dội ngược về sau. Nó tạo ra vô số cú va chạm tiếp theo. Rồi một tiếng nổ lớn vang vọng cả khu rừng, có vẻ như màn tiếp xúc thân mật với mặt đất của ông ta đã dừng lại.
"Đây là Lục Thức?! Thật là mạnh! Rất mạnh!"
Tiếng nói còn ở rất xa, nhưng chỉ trong tích tắc, gã đàn ông to lớn kia lại một lần nữa xuất hiện trước mặt Zed.
Tốc độ rất nhanh, hắn không suy suyễn gì với đòn vừa rồi sao? - Trong lòng Zed thầm nghĩ.
"Cậu rất khá, nhưng đáng tiếc, lại quá cứng đầu. Nếu như cậu không bị thương nặng như thế, thì cú đá vừa rồi hẳn sẽ lấy đi cái mạng già này của ta rồi. Thật đáng tiếc, một truyền nhân Lục Thức Bá Vương lại chết ở một nơi như thế này!"
Gã đàn ông thở dài rồi liên tục lắc đầu kêu than "đáng tiếc, đáng tiếc."
Ông ta nói hoàn toàn đúng, Zed hiện bị thương rất nặng. Vết thương dường như có thể lấy đi mạng sống của cậu bất cứ lúc nào. Để thi triển đòn 『Rankyaku - Chân Bão.』vừa rồi, Zed dường như đã dồn toàn bộ Ki còn sót lại vào đó. Đó như là một đòn đánh danh dự cuối cùng của một sát thủ. - Anh đã sẵn sàng đón nhận cái chết.
"Ta sẽ tiễn cậu vơi một cú đấm mạnh nhất của ta. Cậu sẽ chết mà không cảm thấy đau đớn, nó sẽ lướt qua như crush lướt đọc tin nhắn của cậu gửi vậy."
"Ông cũng biết cách lấy ví dụ đấy chứ." Zed cười nói.
"Hẹn gặp lại cậu ở dưới suối vàng. À... mà chắc tôi chẳng được đến suối vàng đâu. Vì chúng tôi thuộc về địa ngục mất rồi."
Zed không cười mà chỉ gật đầu, rồi anh nhắm mắt lại, cảm nhận cái chết sẽ đến ngay tức khắc.
Gã đàn ông thở dài một hơi, chân phải lùi về sau một bước, đứng vào thế tấn. Ki quanh người ông ta bộc phát cuồng nộ lên mỗi lúc một nhiều.
"Vĩnh biệt!"
Một nghi thức tiễn biệt một sát thủ về cõi vĩnh hằng. Mà thật ra cũng không phải là một nghi thức chính thống. Chẳng qua nó được lưu truyền từ nhiều thế hệ sát thủ, rồi cuối cùng trở thành một phong tục trong hắc đạo.
『Hắc Bạo Quyền.』
Gã đàn ông gầm lớn, tiếng gầm bao gồm cả nỗi thương tiếc bên trong.
Cú đấm của ông vượt qua cả tốc độ siêu thanh va thẳng vào mặt của Zed.
- Uỳnh!
Tiếng nổ vang đến tận trời xanh.
Một đời sát thủ lừng lẫy cứ thế mà ra đi!
...
...
...
[Quảng cáo 30s: Đọc tác phẩm đầu tay của Chuối. Bộ • Giang Hồ Dị Giới • sẽ đưa độc giả đến với một thế giới võ thuật và ma thuật kết hợp. Tìm hiểu sự ra đời của hệ thống tu luyện đấu kỹ. Mại zô, mại zô...]
°Tiếp°
[----------o0o----------]
...
...
...
Hửm?
Zed nhắm mắt đợi mãi, đợi mãi mà không thấy có gì xảy ra. Anh đang định hé mắt ra xem thì một khối cầu to lớn ập vào mặt Zed rất nhanh.
"Rồi, cuối cùng cũng đến rồi. Đã đến lúc từ biệt thế giới này!"
Mặc dù sẵn sàng đón nhận cái chết, nhưng trong thoáng chốc Zed vẫn cảm thấy trong người mình trào lên một cảm xúc, một nỗi day dứt khó tả. Đúng rồi, anh chưa có lấy một cô bạn gái, chưa gạ chịnh được ai... Tóm lại, anh vẫn đang còn zin 100%.
- Bịch!
"Mà khoan! Sao mà cú đấm của lão ta mềm thế nhỉ?"
Chưa kịp định thần thì Zed cảm nhận được một luồng sát khí ập đến.
"Là đây! Chắc chắn lần này sẽ chết!"
Nhưng không giống với thứ mà Zed đang tưởng tượng, một thứ gì đó đau điếng đập vào mặt anh và khiến anh ngã khụy xuống đất.
"Cảm giác này! Hình như là bạt tai thì phải. Khoan! Sao tay lão ta lại nhỏ như vậy!"
Tuy lướt qua rất nhanh nhưng Zed cảm nhận được rõ ràng đó một bàn tay nhỏ nhắn va chạm "thân mật" với cái má của mình. Bàn tay nhỏ như vậy không thể nào là của một gã đô con được.
Zed cố bình tĩnh trở lại, rồi từ từ mở hé mắt ra. Đầu tiên anh nhìn thấy một cô gái đứng trước mặt mình. Cô ấy có một mái tóc màu vàng như của mấy cô gái ngoại quốc, gương mặt thật xinh đẹp nhưng có phần hơi trắng.
Điều đặc biệt khiến Zed chú ý là tai cô ta dường như dài hơn so với người bình thường, và bộ đồ kỳ lạ vô cùng sếch xy. Anh cũng không quan tâm về đôi tai của cô gái này lắm. Trong đời làm sát thủ của mình, Zed đã gặp qua vô số kỳ nhân dị sĩ. Người có hình dạng đặc biệt hơn cũng không làm cho anh ngạc nhiên được.
Nhưng có điều, cô gái này làm Zed liên tưởng đến một số nhân vật nữ trong anime. Một khuôn mặt của mỹ nhân Saber trong Fate Stay Night nhưng bộ ngực lại là của Nami trong One Piece. Kiểu hỗn hợp này đúng gu của Zed rồi! Điều đó khiến máu mũi của anh suýt trào ra.
À, mà nói về ngực... Hình như hồi nãy Zed vừa chạm vào thứ gì mềm mềm. Chẳng lẽ là bộ ngực đẫy đà của cô ấy hay sao? Điều đó giải thích cho gương mặt đỏ au của cô gái, mà ngoài bộ ngực kia ra Zed không nghĩ thứ gì có thể mềm như vật nữa. Ít nhất còn có mông, nhưng với tư thế ngồi như thế này, hẳn là cô ta không giơ mông áp vào mặt mình đi! - Zed nghĩ đến mà lạnh cả người.
"Chúng to và mềm thật." - (Một ý nghĩ xấu xa nổi lên trong đầu của một thanh niên FA.)
"Khoan đã... Cú đấm đó? Tại sao mình chưa chết? Không lẽ ông ta đột nhiên tha cho mình hay sao?"
"Đây là nơi nào?"
"Tại sao mình lại ở đây?"
Zed hoảng hồn bật người dậy, nhưng dường như có một áp lực vô hình nào đó đang áp chế anh. Nó giống như leo núi mà đeo thêm vài tảng đá sau lưng vậy. Nhưng chừng đó không nhằm nhò gì với một sát thủ như Zed. Anh đứng dậy một cách dễ dàng.
Zed chợt nhận ra, nơi mà cách đây vài giây trước còn là một khu rừng lạnh lẽo, vậy mà bây giờ hiện lên trước mắt anh là một khung vòm rộng lớn với những hình trạm khắc tinh tế. Những viên đá phát sáng lấp lánh được trang trí khắp tòa sảnh đường. Một lớp màn màu tím huyền ảo bao phủ lấy bề mặt bên trong vòm.
Bên cạnh những ô cửa sổ là chằng chịt những ký tự kỳ lạ mà Zed chưa thấy bao giờ.
Là một sát thủ, anh phải học hàng trăm loại ngôn ngữ, của tất cả các quốc gia trên thế giới. Nếu là một người bình thường, với lượng kiến thức họ có thể tiếp thu là có giới hạn. Nhưng những dị nhân như Zed, giới hạn đó bị loại bỏ. Vì thế Zed có thể thông thạo hết tất cả ký tự, ngôn ngữ, cách ứng xử... của mọi quốc gia để tiện cho công việc trà trộn ám sát. Vậy mà những ký tự trên cửa này Zed không tài nào nhận ra được. Chẳng lẽ đây là chữ viết của một một quốc gia nào đó chưa biết đến ư?
"Thật ấn tượng!"
Zed cảm khai một hồi. Lúc anh quay người lại thì rất hoảng hốt khi thấy cô gái tai dài lúc nãy đang nằm bệt dưới đất, người run run, mắt nhắm kịt như đang phải chịu đựng một áp lực nào đó.
"Cô bị gì thế? Tôi có giúp được gì không?"
Miệng thì nói nhưng mắt Zed lại dán vào bộ ngực khủng của cô gái.
Bị Zed nhìn chằm chằm vào chỗ nhạy cảm, cô gái thẹn đỏ mặt, nhưng cố lấy lại bình tĩnh, khó khăn nói:
"Làm sao ngươi có thể đi lại tự nhiên như vậy? Trong này là phạm vi của『 Cửu Luyện ấn』 mà!"
"Phong ấn! Giống như kết giới hay sao? Hay là nhà ngục?" - Zed kinh ngạc hỏi lại.
Ồ, nói về kết giới, thì Zed đã từng thấy một cao nhân từng thi triển nó. Ông ta có thể tạo ra bốn bước tường vô hình nhốt đối thủ vào bên trong rồi mặc sức mà hành hạ. Người bên trong không đánh ra được bên ngoài, nhưng người bên ngoài có thể đánh vào trong.
"Phong ấn là phong ấn chứ kết giới với nhà ngục cái gì! Anh có thể phá nó hay không? Tôi khó chịu lắm rồi!"
"Hửm! Có thù lao gì hay không?"
"Tôi chẳng có gì để cho anh cả. Nhưng nếu thoát được ra ngoài, tôi có thể cho anh rất nhiều tiền. Bao nhiêu cũng được."
Cô gái càng nói càng khẩn thiết, hy vọng có thể lung lay ý chí của người thanh niên trước mặt.
Zed tiến sát lại gần hơn để nhìn vào đôi mắt của cô gái.
"Đôi mắt màu xanh thật đẹp!"
"T-Tên biến thái!"
Cô gái cảm thấy cơ thể của mình đang bị xúc phạm bởi ánh nhìn của Zed.
"Tôi... Tôi không phải tên biến thái. Tên tôi là Zed. Rất hân hạnh được làm quen."
"Tôi là Kaylee. Kaylee Green."
"Oh, cái tên khá đẹp đấy. Cô muốn tôi giúp cô như thế nào? Nói trước, cái giá không hề rẻ đâu."
"Anh chỉ cần hạ những tên canh gác bên ngoài căn phòng này, rồi trèo lên nóc nhà phá vỡ một viên pha lê màu tím thì tôi có thể tự mình thoát ra. Đương nhiên, anh cũng đừng khinh thường bọn lính gác kia. Bọn họ đều là những pháp sư hạng cả đấy."
Zed đang ngáo ngơ nhìn xung quanh, nghe Kaylee nói vậy thì giật mình hỏi lại:
"Cái gì mà pháp sư? Còn hạng ?"
Kaylee nhìn Zed như một vật thể lạ trong không trung (UFO)
"Pháp sư là pháp sư ấy, cậu mặc đồng phục của học viện mà không biết cái gì cả ư?"
"Đồng phục?"
Zed giật mình bừng tỉnh, vội cúi xuống xem bộ quần áo mình đang mặc thì... Quả đúng như vậy.
Hiện tại, Zed đang mặc một bộ đồ màu trắng xanh, được may theo phong cách phương tây. Nhân tiện, nhắc đến mới nhớ, vết thương bên hông của hắn cũng đã hoàn toàn biến mất. Không những thế, toàn bộ thương tích trên người, kể cả sự mệt mỏi quá độ cũng hoàn toàn không còn nữa.
Zed trợn mắt há miệng đứng như trời trồng. /°▽°/
Không lẽ xem anime nhiều quá, bây giờ học theo trong đó. Xuyên không rồi ư?
"Cậu hạng nào?" - Kaylee hỏi gấp rút khiến Zed tỉnh lại.
"『Hạng』…?"
"Trời ạ, đó là bậc xếp hạng sức mạnh của cậu khi làm ma pháp sư. Nếu như muốn gia nhập Kỵ Sĩ Đoàn thì cậu cần phải có hạng cao một chút. Nó có ghi trên một cái thẻ ấy, cậu có mang đó hay không?"
Zed vội lục khắp người, lúc sau liền lấy từ trong túi quần ra một tấm thẻ.
“Ahh… đây này.”
"CÁI GÌ?!!" – Kaylee mở mắt to hết cỡ khi nhìn vào thông tin trong thẻ học sinh của Zed – "Hạ... Hạng F ư?"
"Hạng này cao lắm sao?"
"Là bét nhất đấy, thuộc loại nát nhất trong học viện đấy." - Kaylee cố gào to hết cỡ, nhưng trong phong ấn nên âm thanh của cô bị giảm nhỏ lại.
"Hết hy vọng mất rồi!" – Kaylee bực tức rồi đấm mạnh bàn tay nhỏ nhắn kia xuống sàn nhà. Cô cố hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh.
Sau đó, cô nhìn thẳng vào Zed và nói:
"Cậu... không giúp được tôi đâu. Cậu ra ngoài chỉ có chết mà thôi!"
Zed vẫn đang còn bàng hoàng vì sự kiện xuyên không của mình. Nhưng nghe từ "chết" trong miệng Kaylee thốt ra, Zed liền tự nghĩ:
"Chết sao?! Nếu quả thực ta xuyên không thì là linh hồn hay thể xác?"
Zed vội cảm nhận luồng Ki trong người. Không có gì thay đổi! Xuyên không cả linh hồn lẫn thể xác ư? Cái này không có gì mới lạ cả. Zed xem rất nhiều anime, trong đó đa phần chủ yếu là main chính xuyên qua rồi đến một thế giới khác. Nhưng xuyên không bằng cái phương pháp đấm vỡ mồm bằng vếu thì là lần đầu tiên anh thấy, à, hơn nữa là tự thân trải nghiệm.
"Phải giữ cái đầu lạnh! Phải bình tĩnh, bình tĩnh nào!"
Zed nhắm vào hít sâu một hơi. Mười lăm năm theo nghề này đã luyện cho anh một sự bình tĩnh đến kỳ lạ. Nhiều khi ở trong trường hợp ngàn cân treo sợ tóc, Zed vẫn có thể bình tĩnh phân tích rồi tìm hướng giải đáp. Chính vì thế mà trong giới hắc đạo, anh được gán cho cái biệt danh "Sát thủ bóng tối.".
"..." - Kaylee trân trân nhìn Zed, cô thấy biểu hiện kỳ là trên mặt anh thì rất ngạc nhiên. Kaylee có thể tìm thấy sự từng trải trên khuôn mặt đó. Nhưng rất nhanh cô lại lắc đầu phủ nhận - "Một học sinh hạng F thì làm gì đã phải trải qua những việc thế này cơ chứ."
Đột nhiên, Zed thấy một vật kỳ lạ bên cạnh hông của Kaylee. Nó có hình dáng của một khẩu súng lục. Zed vội cầm lên thử xem.
"Ahhh... Nó khá nặng đấy. Hừm, còn có cò này, đúng là một khẩu súng thật rồi. A rê, không có băng đạn này!"
"Đó là【※Ma Đạo Vũ Trang※《Artifact》】một loại vũ khí thông dụng? Đừng nói với tôi là đến cả cái này cậu còn không biết đấy nhé!" - Kaylee chán nản nói.
"Tôi không biết. Nó có hình dạng của một khẩu súng, nhưng lại không có bộ phận cần thiết của một khẩu súng."
"Bộ phận gì?"
"Băng đạn! Nếu không có đạn, thì súng chỉ là vô dụng mà thôi."
Kaylee xoa xoa trán cho bớt căng thẳng. Cô nhìn Zed như kiểu anh ta là người ngoài hành tinh khác đến (Ưng, đúng thật vậy mà.)
"Đây là 【※Ma Đạo Vũ Trang※《Artifact》】 một loại vũ khí được phát triển bởi 【Kỵ Sĩ Đoàn】. Bằng cách kết hợp Ma Tinh Thể, Đũa Phép và Vũ Khí. Hiện tại chúng ta đã cải tiến vũ khí thông thường thành Ma Đạo Vũ Trang. Giải thích như thế, cậu đã hiểu hay chưa?"
Rồi cô đi sâu hơn về chi tiết của khẩu súng này.
"Đây là khẩu PL 101. Được kết hợp giữa hai loại ma tinh thể Phong hệ và Lôi hệ. Nó có thể bắn ra những viên đạn Phong Lôi ở dạng năng lượng thuần túy..."
"Làm sao để dùng nó?"
"Bóp cò súng là được, cái đơn giản như vậy mà cậu không biết hay sao." - Kaylee tỏ vẻ bực tức vì Zed ngắt lời của cô.
Zed cầm súng bằng hai tay, đứng đúng tư thế ngắm chuẩn. Và anh bóp cò...
- Bụp - Chíu...
Không có tiếng nổ "Đoàng" xảy ra... Âm thanh rất nhỏ, tương tự như một khẩu lục bình thường lắm thêm nòng giảm thanh vào vậy. Viên đạn bắn ra tạo thành một lỗ hổng sâu trên tường nhà.
"Nó khá là tốt. Tôi sẽ lấy thứ này, đổi lại tôi sẽ cứu cô ra khỏi đây." - Zed trả lời một cách thích thú, và anh không ngừng vuốt ve khẩu súng trên tay.
"C...Cái giề... Giúp như thế nào!" - Kaylee hét lên kinh ngạc, cô không tin nổi vào tai mình nữa. - "Một cậu học sinh hạng F bị điên." - Cô tin chắc vào khả năng đó.
Chẳng một ai trên đời này dám đối đầu với một lũ pháp sư hạng chỉ với một khẩu PL 101 này cả. Tuy là 【※Ma Đạo Vũ Trang※】 nhưng khẩu súng đó quá yếu ớt để có thẻ xuyên qua hàng phòng ngự bằng phép thuật của một pháp sư chính hiệu.
Nhưng trước khi Kaylee kịp nhận ra, Zed đã biến mất trước mặt cô. Cảnh cửa lớn không biết từ khi nào đã mở toang...
Những cơn gió lạnh lùa vào...
Nhưng lòng cô chợt thấy ấm áp!
Ở một chỗ nằm sâu trong khu rừng, cách xa ngoại ô thành phố. Xuất hiện một bóng nhân ảnh đang vội vàng tiến vào rừng.
Một ánh chớp lóe qua bầu trời chiếu sáng gương mặt vốn đã trắng bệch của một chàng thanh niên.
Chàng thanh niên đó, chính là một sát thủ, mật danh Zed.
---------------
Hộc... hộc... hộc...
Zed chạy, rồi chạy với chút sức lực còn lại, với hy vọng sẽ thoát khỏi những kẻ truy đuổi phía sau, nhưng vết thương bên hông, máu không ngừng tuôn ra làm anh ngày càng chậm lại. Mỗi một bước đi, máu lại càng chảy đầy xuống mặt đất.
Zed cắn răng chịu đựng chạy sâu vào cánh rừng, rồi cố lết cái thân tàn tạ ngồi xuống cạnh một gốc cây.
"Chết tiệt. Mình không thể chết ở một nơi như thế này được… " - Zed nghiến chặt hai hàm răng và liên tục nguyền rủa sự yếu đuối của bản thân. Đang còn hẳn hai bộ anime mà mình còn chưa xem nữa cơ mà! Tuyệt đối không thể chết ở đây.
Hiện tại, tất cả những gì còn lại trên người của Zed cho tới bây giờ, chỉ là một khẩu súng lục M1911 vừa mới cướp được từ tay của một tên bảo vệ.
"Bảo vệ mà cũng trang bị hàng khủng như thế này à. Ài... chỉ còn bốn viên thôi sao." - Cẩn thận kiểm tra lại băng đạn, Zed thất vọng thở dài một hơi.
Đúng lúc này, Zed nhíu mày nhìn vào một góc của cánh rừng.
"Xuất hiện đi, người của tổ chức Hell Blood mà dấu đầu hở đuôi vậy!" - Zed cười lớn, nói một cách đầy trào phúng.
Thanh âm của Zed còn chưa ngừng thì bảy đạo hắc ảnh đã vô thanh vô tức xuất hiện xung quanh, vây Zed tại trung tâm ngăn chặn mọi đường đào thoát của anh.
Zed cười thầm trong lòng, bọn người này cũng quá cẩn trọng. Với thực lực của bọn họ, cho dù anh không bị thương cũng không tài nào thoát khỏi.
"Xin chào, Zed! Cho ta gửi lời chào chân thành nhất tới một sát thủ lừng danh như cậu." - Một thanh âm u u phảng phất phiêu hốt trong không gian khiến cho người khác không ngăn được mà cảm thấy sợ hãi.
"Không ngờ lão già kia thuê hẳn được cả một tổ chức lừng lẫy như vậy đấy."
Đây là những sát thủ của Hell Blood. Đó là một tổ chức cực kỳ bí mật của thế giới ngầm, thành viên trong đó toàn bộ đều là những kỳ nhân dị sĩ và là những cao thủ võ thuật cực đỉnh của nhân loại.
Zed nhiều lần được tổ chức đó mời gia nhập, nhưng anh lại từ chối lời mời một cách thẳng thừng. Khác với các tổ chức ngầm khác, Hell Blood chỉ chú trọng đồng tiền, không quan tâm đến mạng sống con người. Còn Zed, hắn làm sát thủ, nhưng cũng chỉ chuyên đi giết những tên đáng chết mà thôi. Hai bên cùng mục đích nhưng lại khác chí hướng, vậy nên Zed mới không tham gia.
Chắc có lẽ vì thế mà Hell Blood gạch trừ Zed, hay thậm chí là muốn trừ khử anh luôn. Thuận tiện hôm nay Zed ám sát thất bại, chắc cũng nhờ một tay của nhóm tổ chức này.
Gã đàn ông nhìn bộ dạng thở không ra hơi của Zed, cười lớn.
"Sống ở thế giới này, cậu sẽ hiểu được giá trị của đồng tiền. Còn một cơ hội cuối cùng, cậu có muốn tham gia cùng chúng ta không? Rồi một ngày nào đó, cậu sẽ đứng trên đỉnh của thế giới này!"
"Cơ hội à. Đây mới chính là cơ hội của tao!" - Zed hét lên giận dữ, anh nâng khẩu súng trong tay lên, nã 4 phát đạn liên tiếp vào gã đàn ông trước mặt.
"Đúng là một tên cứng đầu." - Gã đàn ông nhăn mặt khó chịu.
Nhưng thật kỳ lạ, sau bốn phát đạn vừa rồi, chẳng ai ngã xuống cả. Đương nhiên không phải là vì Zed bắn kém. Khó có thể tin được rằng, trong tất cả các xạ thủ nổi tiếng trên thế giới gộp lại, cũng chưa ai đủ tài để solo bắn súng với Zed. Anh có thể bắn trúng mục tiêu với độ chính xác là 100%, thậm chí cầm một khẩu AK trên tay, Zed vẫn có thể nã 30 phát bắn liên tiếp vào cùng một điểm mà không lệch đi xíu nào. (Độ giật của Ak cực kỳ lớn.)
Lý do không ai bị bắn trúng chính là khi bốn viên đạn bắn ra, gã đàn ông trước mặt này đã đưa tay ra chộp lấy tất cả chúng. Mặc dù bị thương, nhưng Zed có thể thấy một cách rõ ràng, nó giống như một thước phim quay chậm vậy.
"Đại Lực Kim cang thủ, có thể luyện bàn tay đến mức cứng hơn sắt thép, quả nhiên thật lợi hại."
"Chính bàn tay này sẽ bóp nát đầu của cậu đó!" - Gã đàn ông cười một cách dữ tợn.
Đúng lúc này, một tiếng sét vang lên, cơn mưa nặng hạt cuối cùng cũng điên cuồng trút xuống mặt đất.
Zed quay đầu nhìn qua những bóng nhân ảnh bao quanh, khí thế của họ đã đạt đến đỉnh điểm, bất cứ lúc nào cũng có thể lao đến tấn công anh.
"Nếu đã chạy không thoát, vậy thỉ tử chiến ở đây đi!"
Tuy thương nặng, nhưng Zed rất tự tin với võ thuật của mình. Anh đã theo luyện kungfu cùng sư phụ từ nhỏ. Sư phụ của anh cũng là một sát thủ lừng danh. Trong giới hắc đạo, tên tuổi của ông được lưu truyền như một người đẳng cấp nhất. Mọi bí kỹ của ông được lưu truyền cho chính đệ tử của mình, chính là anh - Zed. Có lẽ cũng chính vì thế mà Hell Blood luôn theo đuổi hai sư đồ bọn họ, những bí kíp thất truyền từ lâu, sức mạnh của chúng quá lớn.
Gã đàn ông quái dị bắt đầu cuộc tấn công bằng một cú đánh chớp nhoáng. Bàn tay thô to của ông ta đánh vào không khí tạo ra một áp suất cực lớn. Nó tạo ra một đòn đánh bằng sóng âm ở cự ly gần.
- Bình!
Nhưng Zed rất nhanh, anh đã đoán trước cử động của đối thủ. Một pha lách người trong tích tắc, cú sóng âm đó bắn chệch chỉ cách người Zed chưa đầy 10 cm. Nhưng luồng khí phát ra từ đòn sóng âm ấy cũng khiến Zed phát lạnh cả người.
- Bùm!
Một tiếng nổ rùng rợn vang lên, sóng âm va vào đám cây khiến một mảnh rừng gần như tan nát.
Zed nhanh chóng tiếp cận gã đàn ông kia. Thân hình anh hơi trầm xuống, lấy chân trái làm trụ. Chân phải vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ nhằm vào phận bụng của gã đàn ông nọ.
『Rankyaku - Chân Bão.』
Một cú đá được cường hóa bởi Ki. Nó tương tự như một chiếc xe ô tô lao với vận tốc 200 km/h rồi đột ngột đâm vào tường vậy. Lực tác dụng vào rất lớn, đủ để phá vỡ hết tất cả xương trong cơ thể của một con người. Nhưng đương nhiên, gã đàn ông trước mặt này không phải là một con người bình thường.
Ông ta là một Dị Nhân!
Trước cú đá mạnh mẽ như vậy, thân hình to lớn của gã đàn ông kia bị dội ngược về sau. Nó tạo ra vô số cú va chạm tiếp theo. Rồi một tiếng nổ lớn vang vọng cả khu rừng, có vẻ như màn tiếp xúc thân mật với mặt đất của ông ta đã dừng lại.
"Đây là Lục Thức?! Thật là mạnh! Rất mạnh!"
Tiếng nói còn ở rất xa, nhưng chỉ trong tích tắc, gã đàn ông to lớn kia lại một lần nữa xuất hiện trước mặt Zed.
Tốc độ rất nhanh, hắn không suy suyễn gì với đòn vừa rồi sao? - Trong lòng Zed thầm nghĩ.
"Cậu rất khá, nhưng đáng tiếc, lại quá cứng đầu. Nếu như cậu không bị thương nặng như thế, thì cú đá vừa rồi hẳn sẽ lấy đi cái mạng già này của ta rồi. Thật đáng tiếc, một truyền nhân Lục Thức Bá Vương lại chết ở một nơi như thế này!"
Gã đàn ông thở dài rồi liên tục lắc đầu kêu than "đáng tiếc, đáng tiếc."
Ông ta nói hoàn toàn đúng, Zed hiện bị thương rất nặng. Vết thương dường như có thể lấy đi mạng sống của cậu bất cứ lúc nào. Để thi triển đòn 『Rankyaku - Chân Bão.』vừa rồi, Zed dường như đã dồn toàn bộ Ki còn sót lại vào đó. Đó như là một đòn đánh danh dự cuối cùng của một sát thủ. - Anh đã sẵn sàng đón nhận cái chết.
"Ta sẽ tiễn cậu vơi một cú đấm mạnh nhất của ta. Cậu sẽ chết mà không cảm thấy đau đớn, nó sẽ lướt qua như crush lướt đọc tin nhắn của cậu gửi vậy."
"Ông cũng biết cách lấy ví dụ đấy chứ." Zed cười nói.
"Hẹn gặp lại cậu ở dưới suối vàng. À... mà chắc tôi chẳng được đến suối vàng đâu. Vì chúng tôi thuộc về địa ngục mất rồi."
Zed không cười mà chỉ gật đầu, rồi anh nhắm mắt lại, cảm nhận cái chết sẽ đến ngay tức khắc.
Gã đàn ông thở dài một hơi, chân phải lùi về sau một bước, đứng vào thế tấn. Ki quanh người ông ta bộc phát cuồng nộ lên mỗi lúc một nhiều.
"Vĩnh biệt!"
Một nghi thức tiễn biệt một sát thủ về cõi vĩnh hằng. Mà thật ra cũng không phải là một nghi thức chính thống. Chẳng qua nó được lưu truyền từ nhiều thế hệ sát thủ, rồi cuối cùng trở thành một phong tục trong hắc đạo.
『Hắc Bạo Quyền.』
Gã đàn ông gầm lớn, tiếng gầm bao gồm cả nỗi thương tiếc bên trong.
Cú đấm của ông vượt qua cả tốc độ siêu thanh va thẳng vào mặt của Zed.
- Uỳnh!
Tiếng nổ vang đến tận trời xanh.
Một đời sát thủ lừng lẫy cứ thế mà ra đi!
...
...
...
[Quảng cáo 30s: Đọc tác phẩm đầu tay của Chuối. Bộ • Giang Hồ Dị Giới • sẽ đưa độc giả đến với một thế giới võ thuật và ma thuật kết hợp. Tìm hiểu sự ra đời của hệ thống tu luyện đấu kỹ. Mại zô, mại zô...]
°Tiếp°
[----------o0o----------]
...
...
...
Hửm?
Zed nhắm mắt đợi mãi, đợi mãi mà không thấy có gì xảy ra. Anh đang định hé mắt ra xem thì một khối cầu to lớn ập vào mặt Zed rất nhanh.
"Rồi, cuối cùng cũng đến rồi. Đã đến lúc từ biệt thế giới này!"
Mặc dù sẵn sàng đón nhận cái chết, nhưng trong thoáng chốc Zed vẫn cảm thấy trong người mình trào lên một cảm xúc, một nỗi day dứt khó tả. Đúng rồi, anh chưa có lấy một cô bạn gái, chưa gạ chịnh được ai... Tóm lại, anh vẫn đang còn zin 100%.
- Bịch!
"Mà khoan! Sao mà cú đấm của lão ta mềm thế nhỉ?"
Chưa kịp định thần thì Zed cảm nhận được một luồng sát khí ập đến.
"Là đây! Chắc chắn lần này sẽ chết!"
Nhưng không giống với thứ mà Zed đang tưởng tượng, một thứ gì đó đau điếng đập vào mặt anh và khiến anh ngã khụy xuống đất.
"Cảm giác này! Hình như là bạt tai thì phải. Khoan! Sao tay lão ta lại nhỏ như vậy!"
Tuy lướt qua rất nhanh nhưng Zed cảm nhận được rõ ràng đó một bàn tay nhỏ nhắn va chạm "thân mật" với cái má của mình. Bàn tay nhỏ như vậy không thể nào là của một gã đô con được.
Zed cố bình tĩnh trở lại, rồi từ từ mở hé mắt ra. Đầu tiên anh nhìn thấy một cô gái đứng trước mặt mình. Cô ấy có một mái tóc màu vàng như của mấy cô gái ngoại quốc, gương mặt thật xinh đẹp nhưng có phần hơi trắng.
Điều đặc biệt khiến Zed chú ý là tai cô ta dường như dài hơn so với người bình thường, và bộ đồ kỳ lạ vô cùng sếch xy. Anh cũng không quan tâm về đôi tai của cô gái này lắm. Trong đời làm sát thủ của mình, Zed đã gặp qua vô số kỳ nhân dị sĩ. Người có hình dạng đặc biệt hơn cũng không làm cho anh ngạc nhiên được.
Nhưng có điều, cô gái này làm Zed liên tưởng đến một số nhân vật nữ trong anime. Một khuôn mặt của mỹ nhân Saber trong Fate Stay Night nhưng bộ ngực lại là của Nami trong One Piece. Kiểu hỗn hợp này đúng gu của Zed rồi! Điều đó khiến máu mũi của anh suýt trào ra.
À, mà nói về ngực... Hình như hồi nãy Zed vừa chạm vào thứ gì mềm mềm. Chẳng lẽ là bộ ngực đẫy đà của cô ấy hay sao? Điều đó giải thích cho gương mặt đỏ au của cô gái, mà ngoài bộ ngực kia ra Zed không nghĩ thứ gì có thể mềm như vật nữa. Ít nhất còn có mông, nhưng với tư thế ngồi như thế này, hẳn là cô ta không giơ mông áp vào mặt mình đi! - Zed nghĩ đến mà lạnh cả người.
"Chúng to và mềm thật." - (Một ý nghĩ xấu xa nổi lên trong đầu của một thanh niên FA.)
"Khoan đã... Cú đấm đó? Tại sao mình chưa chết? Không lẽ ông ta đột nhiên tha cho mình hay sao?"
"Đây là nơi nào?"
"Tại sao mình lại ở đây?"
Zed hoảng hồn bật người dậy, nhưng dường như có một áp lực vô hình nào đó đang áp chế anh. Nó giống như leo núi mà đeo thêm vài tảng đá sau lưng vậy. Nhưng chừng đó không nhằm nhò gì với một sát thủ như Zed. Anh đứng dậy một cách dễ dàng.
Zed chợt nhận ra, nơi mà cách đây vài giây trước còn là một khu rừng lạnh lẽo, vậy mà bây giờ hiện lên trước mắt anh là một khung vòm rộng lớn với những hình trạm khắc tinh tế. Những viên đá phát sáng lấp lánh được trang trí khắp tòa sảnh đường. Một lớp màn màu tím huyền ảo bao phủ lấy bề mặt bên trong vòm.
Bên cạnh những ô cửa sổ là chằng chịt những ký tự kỳ lạ mà Zed chưa thấy bao giờ.
Là một sát thủ, anh phải học hàng trăm loại ngôn ngữ, của tất cả các quốc gia trên thế giới. Nếu là một người bình thường, với lượng kiến thức họ có thể tiếp thu là có giới hạn. Nhưng những dị nhân như Zed, giới hạn đó bị loại bỏ. Vì thế Zed có thể thông thạo hết tất cả ký tự, ngôn ngữ, cách ứng xử... của mọi quốc gia để tiện cho công việc trà trộn ám sát. Vậy mà những ký tự trên cửa này Zed không tài nào nhận ra được. Chẳng lẽ đây là chữ viết của một một quốc gia nào đó chưa biết đến ư?
"Thật ấn tượng!"
Zed cảm khai một hồi. Lúc anh quay người lại thì rất hoảng hốt khi thấy cô gái tai dài lúc nãy đang nằm bệt dưới đất, người run run, mắt nhắm kịt như đang phải chịu đựng một áp lực nào đó.
"Cô bị gì thế? Tôi có giúp được gì không?"
Miệng thì nói nhưng mắt Zed lại dán vào bộ ngực khủng của cô gái.
Bị Zed nhìn chằm chằm vào chỗ nhạy cảm, cô gái thẹn đỏ mặt, nhưng cố lấy lại bình tĩnh, khó khăn nói:
"Làm sao ngươi có thể đi lại tự nhiên như vậy? Trong này là phạm vi của『 Cửu Luyện ấn』 mà!"
"Phong ấn! Giống như kết giới hay sao? Hay là nhà ngục?" - Zed kinh ngạc hỏi lại.
Ồ, nói về kết giới, thì Zed đã từng thấy một cao nhân từng thi triển nó. Ông ta có thể tạo ra bốn bước tường vô hình nhốt đối thủ vào bên trong rồi mặc sức mà hành hạ. Người bên trong không đánh ra được bên ngoài, nhưng người bên ngoài có thể đánh vào trong.
"Phong ấn là phong ấn chứ kết giới với nhà ngục cái gì! Anh có thể phá nó hay không? Tôi khó chịu lắm rồi!"
"Hửm! Có thù lao gì hay không?"
"Tôi chẳng có gì để cho anh cả. Nhưng nếu thoát được ra ngoài, tôi có thể cho anh rất nhiều tiền. Bao nhiêu cũng được."
Cô gái càng nói càng khẩn thiết, hy vọng có thể lung lay ý chí của người thanh niên trước mặt.
Zed tiến sát lại gần hơn để nhìn vào đôi mắt của cô gái.
"Đôi mắt màu xanh thật đẹp!"
"T-Tên biến thái!"
Cô gái cảm thấy cơ thể của mình đang bị xúc phạm bởi ánh nhìn của Zed.
"Tôi... Tôi không phải tên biến thái. Tên tôi là Zed. Rất hân hạnh được làm quen."
"Tôi là Kaylee. Kaylee Green."
"Oh, cái tên khá đẹp đấy. Cô muốn tôi giúp cô như thế nào? Nói trước, cái giá không hề rẻ đâu."
"Anh chỉ cần hạ những tên canh gác bên ngoài căn phòng này, rồi trèo lên nóc nhà phá vỡ một viên pha lê màu tím thì tôi có thể tự mình thoát ra. Đương nhiên, anh cũng đừng khinh thường bọn lính gác kia. Bọn họ đều là những pháp sư hạng cả đấy."
Zed đang ngáo ngơ nhìn xung quanh, nghe Kaylee nói vậy thì giật mình hỏi lại:
"Cái gì mà pháp sư? Còn hạng ?"
Kaylee nhìn Zed như một vật thể lạ trong không trung (UFO)
"Pháp sư là pháp sư ấy, cậu mặc đồng phục của học viện mà không biết cái gì cả ư?"
"Đồng phục?"
Zed giật mình bừng tỉnh, vội cúi xuống xem bộ quần áo mình đang mặc thì... Quả đúng như vậy.
Hiện tại, Zed đang mặc một bộ đồ màu trắng xanh, được may theo phong cách phương tây. Nhân tiện, nhắc đến mới nhớ, vết thương bên hông của hắn cũng đã hoàn toàn biến mất. Không những thế, toàn bộ thương tích trên người, kể cả sự mệt mỏi quá độ cũng hoàn toàn không còn nữa.
Zed trợn mắt há miệng đứng như trời trồng. /°▽°/
Không lẽ xem anime nhiều quá, bây giờ học theo trong đó. Xuyên không rồi ư?
"Cậu hạng nào?" - Kaylee hỏi gấp rút khiến Zed tỉnh lại.
"『Hạng』…?"
"Trời ạ, đó là bậc xếp hạng sức mạnh của cậu khi làm ma pháp sư. Nếu như muốn gia nhập Kỵ Sĩ Đoàn thì cậu cần phải có hạng cao một chút. Nó có ghi trên một cái thẻ ấy, cậu có mang đó hay không?"
Zed vội lục khắp người, lúc sau liền lấy từ trong túi quần ra một tấm thẻ.
“Ahh… đây này.”
"CÁI GÌ?!!" – Kaylee mở mắt to hết cỡ khi nhìn vào thông tin trong thẻ học sinh của Zed – "Hạ... Hạng F ư?"
"Hạng này cao lắm sao?"
"Là bét nhất đấy, thuộc loại nát nhất trong học viện đấy." - Kaylee cố gào to hết cỡ, nhưng trong phong ấn nên âm thanh của cô bị giảm nhỏ lại.
"Hết hy vọng mất rồi!" – Kaylee bực tức rồi đấm mạnh bàn tay nhỏ nhắn kia xuống sàn nhà. Cô cố hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh.
Sau đó, cô nhìn thẳng vào Zed và nói:
"Cậu... không giúp được tôi đâu. Cậu ra ngoài chỉ có chết mà thôi!"
Zed vẫn đang còn bàng hoàng vì sự kiện xuyên không của mình. Nhưng nghe từ "chết" trong miệng Kaylee thốt ra, Zed liền tự nghĩ:
"Chết sao?! Nếu quả thực ta xuyên không thì là linh hồn hay thể xác?"
Zed vội cảm nhận luồng Ki trong người. Không có gì thay đổi! Xuyên không cả linh hồn lẫn thể xác ư? Cái này không có gì mới lạ cả. Zed xem rất nhiều anime, trong đó đa phần chủ yếu là main chính xuyên qua rồi đến một thế giới khác. Nhưng xuyên không bằng cái phương pháp đấm vỡ mồm bằng vếu thì là lần đầu tiên anh thấy, à, hơn nữa là tự thân trải nghiệm.
"Phải giữ cái đầu lạnh! Phải bình tĩnh, bình tĩnh nào!"
Zed nhắm vào hít sâu một hơi. Mười lăm năm theo nghề này đã luyện cho anh một sự bình tĩnh đến kỳ lạ. Nhiều khi ở trong trường hợp ngàn cân treo sợ tóc, Zed vẫn có thể bình tĩnh phân tích rồi tìm hướng giải đáp. Chính vì thế mà trong giới hắc đạo, anh được gán cho cái biệt danh "Sát thủ bóng tối.".
"..." - Kaylee trân trân nhìn Zed, cô thấy biểu hiện kỳ là trên mặt anh thì rất ngạc nhiên. Kaylee có thể tìm thấy sự từng trải trên khuôn mặt đó. Nhưng rất nhanh cô lại lắc đầu phủ nhận - "Một học sinh hạng F thì làm gì đã phải trải qua những việc thế này cơ chứ."
Đột nhiên, Zed thấy một vật kỳ lạ bên cạnh hông của Kaylee. Nó có hình dáng của một khẩu súng lục. Zed vội cầm lên thử xem.
"Ahhh... Nó khá nặng đấy. Hừm, còn có cò này, đúng là một khẩu súng thật rồi. A rê, không có băng đạn này!"
"Đó là【※Ma Đạo Vũ Trang※《Artifact》】một loại vũ khí thông dụng? Đừng nói với tôi là đến cả cái này cậu còn không biết đấy nhé!" - Kaylee chán nản nói.
"Tôi không biết. Nó có hình dạng của một khẩu súng, nhưng lại không có bộ phận cần thiết của một khẩu súng."
"Bộ phận gì?"
"Băng đạn! Nếu không có đạn, thì súng chỉ là vô dụng mà thôi."
Kaylee xoa xoa trán cho bớt căng thẳng. Cô nhìn Zed như kiểu anh ta là người ngoài hành tinh khác đến (Ưng, đúng thật vậy mà.)
"Đây là 【※Ma Đạo Vũ Trang※《Artifact》】 một loại vũ khí được phát triển bởi 【Kỵ Sĩ Đoàn】. Bằng cách kết hợp Ma Tinh Thể, Đũa Phép và Vũ Khí. Hiện tại chúng ta đã cải tiến vũ khí thông thường thành Ma Đạo Vũ Trang. Giải thích như thế, cậu đã hiểu hay chưa?"
Rồi cô đi sâu hơn về chi tiết của khẩu súng này.
"Đây là khẩu PL 101. Được kết hợp giữa hai loại ma tinh thể Phong hệ và Lôi hệ. Nó có thể bắn ra những viên đạn Phong Lôi ở dạng năng lượng thuần túy..."
"Làm sao để dùng nó?"
"Bóp cò súng là được, cái đơn giản như vậy mà cậu không biết hay sao." - Kaylee tỏ vẻ bực tức vì Zed ngắt lời của cô.
Zed cầm súng bằng hai tay, đứng đúng tư thế ngắm chuẩn. Và anh bóp cò...
- Bụp - Chíu...
Không có tiếng nổ "Đoàng" xảy ra... Âm thanh rất nhỏ, tương tự như một khẩu lục bình thường lắm thêm nòng giảm thanh vào vậy. Viên đạn bắn ra tạo thành một lỗ hổng sâu trên tường nhà.
"Nó khá là tốt. Tôi sẽ lấy thứ này, đổi lại tôi sẽ cứu cô ra khỏi đây." - Zed trả lời một cách thích thú, và anh không ngừng vuốt ve khẩu súng trên tay.
"C...Cái giề... Giúp như thế nào!" - Kaylee hét lên kinh ngạc, cô không tin nổi vào tai mình nữa. - "Một cậu học sinh hạng F bị điên." - Cô tin chắc vào khả năng đó.
Chẳng một ai trên đời này dám đối đầu với một lũ pháp sư hạng chỉ với một khẩu PL 101 này cả. Tuy là 【※Ma Đạo Vũ Trang※】 nhưng khẩu súng đó quá yếu ớt để có thẻ xuyên qua hàng phòng ngự bằng phép thuật của một pháp sư chính hiệu.
Nhưng trước khi Kaylee kịp nhận ra, Zed đã biến mất trước mặt cô. Cảnh cửa lớn không biết từ khi nào đã mở toang...
Những cơn gió lạnh lùa vào...
Nhưng lòng cô chợt thấy ấm áp!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.