Chương 48: Ngọc Quý Trong Tay
Tây Thế Lợi Tần
18/07/2024
Bình Đế Tạ Sùng không có con gái, nếu hỏi trong cung cấm ai được sủng ái nhất, có lẽ chính là tiểu quận chúa nhà họ Thành.
Từ khi Thái Tổ khai quốc, phủ Thành Vương luôn trấn giữ biên cương Tây Nam cho Đại Du. Thành Chuẩn tuổi còn trẻ đã kế thừa tước vị, nhiều lần cứu Tạ Sùng thoát khỏi hiểm nguy, ân sủng vô cùng sâu nặng. Sau này lại cầu hôn con gái út của Trấn Viễn Hầu, em gái ruột của Hoàng hậu - Trưởng Tôn thị, kết thành thân quyến hoàng gia, cả nhà hiển hách.
Thành Chuẩn và Trưởng Tôn thị phu thê ân ái, mặc dù sau nhiều năm kết hôn, Trưởng Tôn thị vẫn chưa sinh con, nhưng Thành Chuẩn vẫn một lòng một dạ với thê tử, thủy chung như lúc ban đầu.
Ngay cả Hoàng hậu cũng thường nói muội muội thật may mắn khi có cuộc hôn nhân tốt đẹp như vậy, khiến cho tất cả nữ nhân trong kinh thành Vĩnh Ninh đều phải ghen tị. Bà nói những lời này với một chút đắng cay khó tả.
Năm ấy, Thành Vương phi gần ba mươi tuổi cuối cùng cũng mang thai, hơn nữa thái y lại báo có khả năng là song thai, hầu như ai cũng coi bà như bảo bối. Hoàng hậu ngày ngày sai người từ trong cung đến hỏi han, đưa đồ bổ dưỡng, còn Thành Chuẩn thì càng nâng niu thê tử như ngọc.
Từ xưa đến nay, nữ nhân sinh con chẳng khác nào bước qua quỷ môn quan. Vương phi sinh nở khó khăn, đứa bé trai sinh sau tuy khỏe mạnh, nhưng bé gái sinh trước lại nhỏ hơn rất nhiều, tiếng khóc yếu ớt như muỗi kêu, trời sinh thể yếu đa bệnh. Ngay cả thái y cũng phán đoán e là khó nuôi sống, Vương phi vì thế thường xuyên lén lau nước mắt.
Từ nhỏ, phụ vương và mẫu phi luôn lo lắng cho cơ thể yếu ớt của nàng, nên thuốc thang không bao giờ rời. Pháp sư ở Huyền Thiên Quan ngoại thành bói toán số nàng đa đoan, e là khó sống thọ, vì vậy từ nhỏ nàng đã được nuôi dạy như con trai.
Những chuyện về sau, quả nhiên đã ứng nghiệm lời tiên đoán của vị pháp sư năm xưa. Nàng hương tiêu ngọc vẫn* khi tuổi đời còn chưa tròn mười tám.
*Hương tiêu ngọc vẫn: qua đời.
Từ khi Thái Tổ khai quốc, phủ Thành Vương luôn trấn giữ biên cương Tây Nam cho Đại Du. Thành Chuẩn tuổi còn trẻ đã kế thừa tước vị, nhiều lần cứu Tạ Sùng thoát khỏi hiểm nguy, ân sủng vô cùng sâu nặng. Sau này lại cầu hôn con gái út của Trấn Viễn Hầu, em gái ruột của Hoàng hậu - Trưởng Tôn thị, kết thành thân quyến hoàng gia, cả nhà hiển hách.
Thành Chuẩn và Trưởng Tôn thị phu thê ân ái, mặc dù sau nhiều năm kết hôn, Trưởng Tôn thị vẫn chưa sinh con, nhưng Thành Chuẩn vẫn một lòng một dạ với thê tử, thủy chung như lúc ban đầu.
Ngay cả Hoàng hậu cũng thường nói muội muội thật may mắn khi có cuộc hôn nhân tốt đẹp như vậy, khiến cho tất cả nữ nhân trong kinh thành Vĩnh Ninh đều phải ghen tị. Bà nói những lời này với một chút đắng cay khó tả.
Năm ấy, Thành Vương phi gần ba mươi tuổi cuối cùng cũng mang thai, hơn nữa thái y lại báo có khả năng là song thai, hầu như ai cũng coi bà như bảo bối. Hoàng hậu ngày ngày sai người từ trong cung đến hỏi han, đưa đồ bổ dưỡng, còn Thành Chuẩn thì càng nâng niu thê tử như ngọc.
Từ xưa đến nay, nữ nhân sinh con chẳng khác nào bước qua quỷ môn quan. Vương phi sinh nở khó khăn, đứa bé trai sinh sau tuy khỏe mạnh, nhưng bé gái sinh trước lại nhỏ hơn rất nhiều, tiếng khóc yếu ớt như muỗi kêu, trời sinh thể yếu đa bệnh. Ngay cả thái y cũng phán đoán e là khó nuôi sống, Vương phi vì thế thường xuyên lén lau nước mắt.
Từ nhỏ, phụ vương và mẫu phi luôn lo lắng cho cơ thể yếu ớt của nàng, nên thuốc thang không bao giờ rời. Pháp sư ở Huyền Thiên Quan ngoại thành bói toán số nàng đa đoan, e là khó sống thọ, vì vậy từ nhỏ nàng đã được nuôi dạy như con trai.
Những chuyện về sau, quả nhiên đã ứng nghiệm lời tiên đoán của vị pháp sư năm xưa. Nàng hương tiêu ngọc vẫn* khi tuổi đời còn chưa tròn mười tám.
*Hương tiêu ngọc vẫn: qua đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.