Theo Đuổi Con Trai Thầy Chủ Nhiệm Là Trải Nghiệm Gì
Chương 50: End
Chirane
05/08/2023
Thiên vội chạy đến bên giường, anh run run cầm lấy tờ di chúc ấy lên.
“Là... là của ông ngoại?”
Đó là tờ di chúc năm xưa Linh từng nhắc đến mà? Sau khi đọc xong, Thiên ngã khuỵu xuống. Anh ôm lấy đầu của mình, gục xuống. Đến bây giờ, anh mới hiểu ra mọi chuyện. Nhưng từ lâu, anh đã không còn ghét Linh nữa, cứ nghĩ bí mật ấy đã được chôn sâu trong quá khứ.
Linh không trách anh, chỉ để lại tờ di chúc đó. Không một lời giải thích.. nó còn đau hơn gấp ngàn lần. Anh thấy có lỗi rồi.. mọi chuyện anh làm, em gái anh đều bị tổn thương.
“Tại sao..? Tại sao lại như thế..?!!”
Tuy Trí không biết tờ giấy đó là gì, anh cũng không quan tâm lắm. Chỉ quan tâm đến chiếc nhẫn được đặt gọn trên giường, anh thở dài.
“Lại nữa rồi”
Kể từ hôm đó, Thiên cho người tìm Linh, nhưng dường như cô đã biến mất hoàn toàn, tiền tài, vật chất đều không ᴆụng đến. Anh một mình lo toang đám tang của ba, bây giờ anh mới hiểu cảm giác của Linh năm xưa.
Cả dòng họ đều vui mừng trước sự trở về của Thiên. Nhưng họ lại bất ngờ, cậu bé cứng rắn, mạnh mẽ năm nào lại đứng bên thi hài người ba khóc liên tục. Và cũng không thấy con bé Linh năm đó nữa.
Sau khi xong hết mọi việc. Anh bắt đầu tự giằng vặt bản thân vào công việc, không quan tâm đến ai nữa. Chỉ còn mình Nhi, bên cạnh anh thời điểm khó khăn đó.
Diệp Quân bị Thiên điều tra ra được, anh chỉ nhúng nhẹ tay đã khiến cô ta thua kiện và mất đi đứa con mình đứt ruột đẻ ra. Còn Gia Vy, do lòng đố kị nhưng vẫn giữ lương tâm của nghề y, cô may mắn bị đuổi việc.
Còn về phần Trí, anh vẫn tiếp tục sống, không có bất cứ dấu hiệu nào buồn bã. Chỉ có việc anh lại trở về vị bác sĩ lạnh lùng năm nào, ngoài thực hiện các ca phẫu thuật và chăm sóc bệnh nhân thì anh hiếm khi rời bệnh viện.
Cuộc sống vẫn diễn ra tấp nập...
[...]
1 năm sau...
“Không ngờ chị Nhi mới sinh mà eo vẫn còn ngon cơ thế đấy!”
Con bé thợ makeup vừa nói vừa chỉnh lại váy cưới cho Nhi. Hôm nay là ngày cô chính thức lên xe hoa. Cũng là ngày con gái cô tròn 5 tháng tuổi. Chú rể không ai khác là Mạch Ngọc Thiên - ông ba bỉm sữa.
Trong phòng chờ Nhi cứ thấp thổn không thôi khi giao con cho chồng. Nhi định là khi con bé tròn 1 tuổi sẽ cưới nhưng ông ba nào đấy lại không chịu, sợ Nhi sẽ đào tẩu mất.
Còn về phần Thiên, ngoài việc mặc áo vest rất lịch lãm ra thì anh không khác nào ông ba bỉm sữa khi trên tay đang cho con gái uống sữa. Còn đầu tóc thì rối bời, cứ làm mọi cách cho con không quấy.
“Haiz, ông anh tôi nay lên chức ba rồi nhỉ?”
“Ơ Yên, Bình? Giúp anh một tay cái!!”
Hai anh em sinh đôi đến sớm hơn, vừa vào đã thấy ông bạn bao năm ế chổng chơ cuối cùng cũng là ba của đứa trẻ.
Yên nhìn Thiên không vừa mắt, có chút khó chịu.
“Đưa con bé cho em đi, anh ẵm sai rồi”
“Chú có kinh nghiệm không đấy?”
Yên không nói gì ςướק em bé khỏi tay Thiên, từ từ đung đưa con bé, thậm chí là hát. Chẳng mấy chốc đứa bé đã nhanh chóng uống hết sữa và chìm vào giấc ngủ. Thấy thế, Thiên mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hi chú rể!”
Gia đình thầy Minh đến rồi, do hai ông bà Thu Minh còn lo đồ đem theo giữ trẻ nên đi trễ. Chỉ còn Trâm và Ngọc đến trước.
“Nhóc Quân nhà hai người ngoan không?”
“Thôi đi anh Thiên, nó quậy như quỷ, hết cắn ông nội rồi làm hư chén bà nội, xong còn đu anh Trí nữa. Nếu chị Ngọc không cưng, em đã nén nó ra ngoài rồi!”
Trâm vừa nói vừa bực tức. Vậy mà chị Ngọc kế bên cứ cười mãi. Chắc quậy do di truyền rồi. Haiz!
“Chị cười gì? Năm sau chị đẻ cho em!!”
Nụ cười trên môi Ngọc tắt nghẹn, cô ho khụ khụ.
“Ở đây lạnh quá, đi vô thôi..”
“Chị định đánh trống lãng à?!!”
Thiên nhìn hai người vừa đi vào, lắc đầu ngán ngẫm. Quay sang nhìn Yên và Bình.
“Vợ anh đẻ xong cũng khó tính giống vậy đó!”
Chưa kịp nói xong thì cô dâu nào đó đã xuất hiện, kéo lấy tai của Thiên.
“Anh chê em à? Em sinh xong anh không thích em nữa à? Huỷ hôn!!!”
“Ơ Nhi, đừng!!”
Hai vợ chồng phiền phức này cũng chạy vô trong. Bỏ Yên và Bình ở ngoài, hai người nhìn đứa bé trên tay, sau đó nở nụ cười gian..
“Ha là đem bé về nuôi chung với Chen và Sênh, Ca đi”
[...]
Hôm nay do được anh vợ mời cưới nên Trí cũng khá khẩn trương. Anh hoàn thành xong một ca phẫu thuật, sau đó xử lí vài hồ sơ rồi mới đi. Hôm nay khá yên tĩnh.
“Trí, bắt nạt vợ là không tốt đâu.”
Trí ngước mắt lên nhìn nơi vừa phát ra tiếng nói. Anh khựng lại trong giây phát.. người con gái đang đứng trước mặt anh.. thật quen thuộc..
Tôi nhìn Trí, mỉm cười rạng rỡ.
“Không nhớ em sao? Vợ anh đây!”
Trí vẫn ngồi yên như thế. Sao? Tôi về không đúng lúc à? Không khí sao ngượng nghịu thế này? Tôi cảm thấy có chút bối rối.
“À... anh làm việc tiếp đi..”
“Linhhhhhhhhhhhhh”
Trí xông đến ôm tôi vào lòng. Cái ôm này.. đã bao lâu rồi nhỉ..?
“Oe... oe....”
Tôi giật mình đẩy Trí ra.
“Chờ xíu, con em khóc”
Trí mở to mắt ngạc nhiên nhìn tôi đang đẩy chiếc xe đẩy có chứa con tôi ở trong. Anh lấp bấp chỉ vào nó.
“Em có chồng rồi ư?!”
“Đúng rồi, em có chồng rồi”
“Không thể nào..”
Trí như không đứng vững nữa. Tôi nói gì sai sao? Ngày gặp lại sao anh lạnh nhạt với tôi thế?!
“Haiz, đi thôi Khôi, ba con không muốn nhận con rồi”
[...]
Quay trở lại hôn lễ. Mọi người đến khá đông. Thiên cũng đã đứng trên lễ đường, anh hồi hộp chờ giây phút Nhi tiến về phía mình.
Tiếng nhạc nổi lên, theo sự chỉ dẫn của chủ hôn lễ. Nhi trong chiếc váy trắng từ từ đi trên con đường trải hoa rực rỡ. Không ngờ anh trai bạn thân lại trở thành chồng của mình.
Nhưng đột nhiên khuôn mặt Thiên biến sắc. Anh không còn nhìn về phía Nhi nữa, anh giật lấy mic của chủ hôn lễ.
“Hai ông anh sinh đôi kia, ẵm con tôi đi đâu vậy?!”
Cả khán đài nhìn về phía hai ông anh có vẻ lịch sự ấy..
Ông Minh cũng đứng dậy hóng hớt xem, ai dám phá đám cưới thì đứa cháu nội thân yêu mà ông đang bế trên tay thẳng thừng giật mái tóc giả ông rơi xuống trước mặt mọi người. Ông Minh bị hói..
“Ơ!!! Quân!!!!”
“૮ɦếƭ rồi, ba, con trai!!”
Ông Minh ngơ ngác nhìn mọi người đang tủm tỉm cười. Đột nhiên thêm một người nữa xông vào lễ đường, trên tay là đứa bé đỏ hỏn 2 tháng tuổi, anh ta vừa nói vừa tự hào.
“Ba mẹ ơi, con có con rồi!!!!!”
*Bốp!
“Trí anh có điên không hả? Thằng bé mới 2 tháng tuổi, anh làm vậy nó sợ mất!”
Linh cũng chạy vào, cô thẳng thừng đánh anh. Vì không biết bảo vệ con trước mặt mọi người.
“Linh!!!!! Mày trốn đi đâu mà tới giờ mới xuất hiện, anh mày ăn ђเếק taoooo”
Linh vẫn còn ngơ ngác nhìn thì Nhi đã quay đầu về phía cô chạy đến ôm chầm lấy Linh. Bỏ mặc chú rể đang la hét.
“Linh, em đi đâu mà mới về?!!!”
Anh Thiên cũng quên mất mình đang tổ chức đám cưới, cũng chạy về phía Linh. Anh khóc rồi, anh cố gắng chạy nhanh nhất có thể nhưng chân của ai đó đã đưa ra..
*Rầm!
“Ơ em đưa nhầm chân, xin lỗi anh hàng xóm nha! Vì em thấy tình yêu cần phải có chút thử thách..
Đó là Thiện.. cậu ta đang nhìn Thiên té sõng soài vừa ôm bụng cười. Anh cười lớn đến nỗi làm rơi chiếc khẩu trang xuống.
“Đó là Thiện, người mẫu nổi tiếng kìa!!!!!”
“Aaaa anh Thiện fuckboyyy”
Thiện giật mình nhìn lượng fan đông đảo cũng có mặt ngày hôm nay. Anh bị đơ một hồi sau đó quay lưng bỏ chạy.
“૮ɦếƭ mẹ rồi..”
Thế là đám cưới bị phá tanh bành. Thiên vừa tức vừa giận hét lớn lên
“Mấy người làm gì đám cưới tôi vậy hả!!!”
Ở bên ngoài lễ đường, Long và Gia Vy đang đứng nhìn, hai người nhìn nhau lắc đầu cười.
“Có vẻ mọi người đang rất hạnh phúc mặc dù đám cưới như cái nồi cháo heo..”
“Là... là của ông ngoại?”
Đó là tờ di chúc năm xưa Linh từng nhắc đến mà? Sau khi đọc xong, Thiên ngã khuỵu xuống. Anh ôm lấy đầu của mình, gục xuống. Đến bây giờ, anh mới hiểu ra mọi chuyện. Nhưng từ lâu, anh đã không còn ghét Linh nữa, cứ nghĩ bí mật ấy đã được chôn sâu trong quá khứ.
Linh không trách anh, chỉ để lại tờ di chúc đó. Không một lời giải thích.. nó còn đau hơn gấp ngàn lần. Anh thấy có lỗi rồi.. mọi chuyện anh làm, em gái anh đều bị tổn thương.
“Tại sao..? Tại sao lại như thế..?!!”
Tuy Trí không biết tờ giấy đó là gì, anh cũng không quan tâm lắm. Chỉ quan tâm đến chiếc nhẫn được đặt gọn trên giường, anh thở dài.
“Lại nữa rồi”
Kể từ hôm đó, Thiên cho người tìm Linh, nhưng dường như cô đã biến mất hoàn toàn, tiền tài, vật chất đều không ᴆụng đến. Anh một mình lo toang đám tang của ba, bây giờ anh mới hiểu cảm giác của Linh năm xưa.
Cả dòng họ đều vui mừng trước sự trở về của Thiên. Nhưng họ lại bất ngờ, cậu bé cứng rắn, mạnh mẽ năm nào lại đứng bên thi hài người ba khóc liên tục. Và cũng không thấy con bé Linh năm đó nữa.
Sau khi xong hết mọi việc. Anh bắt đầu tự giằng vặt bản thân vào công việc, không quan tâm đến ai nữa. Chỉ còn mình Nhi, bên cạnh anh thời điểm khó khăn đó.
Diệp Quân bị Thiên điều tra ra được, anh chỉ nhúng nhẹ tay đã khiến cô ta thua kiện và mất đi đứa con mình đứt ruột đẻ ra. Còn Gia Vy, do lòng đố kị nhưng vẫn giữ lương tâm của nghề y, cô may mắn bị đuổi việc.
Còn về phần Trí, anh vẫn tiếp tục sống, không có bất cứ dấu hiệu nào buồn bã. Chỉ có việc anh lại trở về vị bác sĩ lạnh lùng năm nào, ngoài thực hiện các ca phẫu thuật và chăm sóc bệnh nhân thì anh hiếm khi rời bệnh viện.
Cuộc sống vẫn diễn ra tấp nập...
[...]
1 năm sau...
“Không ngờ chị Nhi mới sinh mà eo vẫn còn ngon cơ thế đấy!”
Con bé thợ makeup vừa nói vừa chỉnh lại váy cưới cho Nhi. Hôm nay là ngày cô chính thức lên xe hoa. Cũng là ngày con gái cô tròn 5 tháng tuổi. Chú rể không ai khác là Mạch Ngọc Thiên - ông ba bỉm sữa.
Trong phòng chờ Nhi cứ thấp thổn không thôi khi giao con cho chồng. Nhi định là khi con bé tròn 1 tuổi sẽ cưới nhưng ông ba nào đấy lại không chịu, sợ Nhi sẽ đào tẩu mất.
Còn về phần Thiên, ngoài việc mặc áo vest rất lịch lãm ra thì anh không khác nào ông ba bỉm sữa khi trên tay đang cho con gái uống sữa. Còn đầu tóc thì rối bời, cứ làm mọi cách cho con không quấy.
“Haiz, ông anh tôi nay lên chức ba rồi nhỉ?”
“Ơ Yên, Bình? Giúp anh một tay cái!!”
Hai anh em sinh đôi đến sớm hơn, vừa vào đã thấy ông bạn bao năm ế chổng chơ cuối cùng cũng là ba của đứa trẻ.
Yên nhìn Thiên không vừa mắt, có chút khó chịu.
“Đưa con bé cho em đi, anh ẵm sai rồi”
“Chú có kinh nghiệm không đấy?”
Yên không nói gì ςướק em bé khỏi tay Thiên, từ từ đung đưa con bé, thậm chí là hát. Chẳng mấy chốc đứa bé đã nhanh chóng uống hết sữa và chìm vào giấc ngủ. Thấy thế, Thiên mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hi chú rể!”
Gia đình thầy Minh đến rồi, do hai ông bà Thu Minh còn lo đồ đem theo giữ trẻ nên đi trễ. Chỉ còn Trâm và Ngọc đến trước.
“Nhóc Quân nhà hai người ngoan không?”
“Thôi đi anh Thiên, nó quậy như quỷ, hết cắn ông nội rồi làm hư chén bà nội, xong còn đu anh Trí nữa. Nếu chị Ngọc không cưng, em đã nén nó ra ngoài rồi!”
Trâm vừa nói vừa bực tức. Vậy mà chị Ngọc kế bên cứ cười mãi. Chắc quậy do di truyền rồi. Haiz!
“Chị cười gì? Năm sau chị đẻ cho em!!”
Nụ cười trên môi Ngọc tắt nghẹn, cô ho khụ khụ.
“Ở đây lạnh quá, đi vô thôi..”
“Chị định đánh trống lãng à?!!”
Thiên nhìn hai người vừa đi vào, lắc đầu ngán ngẫm. Quay sang nhìn Yên và Bình.
“Vợ anh đẻ xong cũng khó tính giống vậy đó!”
Chưa kịp nói xong thì cô dâu nào đó đã xuất hiện, kéo lấy tai của Thiên.
“Anh chê em à? Em sinh xong anh không thích em nữa à? Huỷ hôn!!!”
“Ơ Nhi, đừng!!”
Hai vợ chồng phiền phức này cũng chạy vô trong. Bỏ Yên và Bình ở ngoài, hai người nhìn đứa bé trên tay, sau đó nở nụ cười gian..
“Ha là đem bé về nuôi chung với Chen và Sênh, Ca đi”
[...]
Hôm nay do được anh vợ mời cưới nên Trí cũng khá khẩn trương. Anh hoàn thành xong một ca phẫu thuật, sau đó xử lí vài hồ sơ rồi mới đi. Hôm nay khá yên tĩnh.
“Trí, bắt nạt vợ là không tốt đâu.”
Trí ngước mắt lên nhìn nơi vừa phát ra tiếng nói. Anh khựng lại trong giây phát.. người con gái đang đứng trước mặt anh.. thật quen thuộc..
Tôi nhìn Trí, mỉm cười rạng rỡ.
“Không nhớ em sao? Vợ anh đây!”
Trí vẫn ngồi yên như thế. Sao? Tôi về không đúng lúc à? Không khí sao ngượng nghịu thế này? Tôi cảm thấy có chút bối rối.
“À... anh làm việc tiếp đi..”
“Linhhhhhhhhhhhhh”
Trí xông đến ôm tôi vào lòng. Cái ôm này.. đã bao lâu rồi nhỉ..?
“Oe... oe....”
Tôi giật mình đẩy Trí ra.
“Chờ xíu, con em khóc”
Trí mở to mắt ngạc nhiên nhìn tôi đang đẩy chiếc xe đẩy có chứa con tôi ở trong. Anh lấp bấp chỉ vào nó.
“Em có chồng rồi ư?!”
“Đúng rồi, em có chồng rồi”
“Không thể nào..”
Trí như không đứng vững nữa. Tôi nói gì sai sao? Ngày gặp lại sao anh lạnh nhạt với tôi thế?!
“Haiz, đi thôi Khôi, ba con không muốn nhận con rồi”
[...]
Quay trở lại hôn lễ. Mọi người đến khá đông. Thiên cũng đã đứng trên lễ đường, anh hồi hộp chờ giây phút Nhi tiến về phía mình.
Tiếng nhạc nổi lên, theo sự chỉ dẫn của chủ hôn lễ. Nhi trong chiếc váy trắng từ từ đi trên con đường trải hoa rực rỡ. Không ngờ anh trai bạn thân lại trở thành chồng của mình.
Nhưng đột nhiên khuôn mặt Thiên biến sắc. Anh không còn nhìn về phía Nhi nữa, anh giật lấy mic của chủ hôn lễ.
“Hai ông anh sinh đôi kia, ẵm con tôi đi đâu vậy?!”
Cả khán đài nhìn về phía hai ông anh có vẻ lịch sự ấy..
Ông Minh cũng đứng dậy hóng hớt xem, ai dám phá đám cưới thì đứa cháu nội thân yêu mà ông đang bế trên tay thẳng thừng giật mái tóc giả ông rơi xuống trước mặt mọi người. Ông Minh bị hói..
“Ơ!!! Quân!!!!”
“૮ɦếƭ rồi, ba, con trai!!”
Ông Minh ngơ ngác nhìn mọi người đang tủm tỉm cười. Đột nhiên thêm một người nữa xông vào lễ đường, trên tay là đứa bé đỏ hỏn 2 tháng tuổi, anh ta vừa nói vừa tự hào.
“Ba mẹ ơi, con có con rồi!!!!!”
*Bốp!
“Trí anh có điên không hả? Thằng bé mới 2 tháng tuổi, anh làm vậy nó sợ mất!”
Linh cũng chạy vào, cô thẳng thừng đánh anh. Vì không biết bảo vệ con trước mặt mọi người.
“Linh!!!!! Mày trốn đi đâu mà tới giờ mới xuất hiện, anh mày ăn ђเếק taoooo”
Linh vẫn còn ngơ ngác nhìn thì Nhi đã quay đầu về phía cô chạy đến ôm chầm lấy Linh. Bỏ mặc chú rể đang la hét.
“Linh, em đi đâu mà mới về?!!!”
Anh Thiên cũng quên mất mình đang tổ chức đám cưới, cũng chạy về phía Linh. Anh khóc rồi, anh cố gắng chạy nhanh nhất có thể nhưng chân của ai đó đã đưa ra..
*Rầm!
“Ơ em đưa nhầm chân, xin lỗi anh hàng xóm nha! Vì em thấy tình yêu cần phải có chút thử thách..
Đó là Thiện.. cậu ta đang nhìn Thiên té sõng soài vừa ôm bụng cười. Anh cười lớn đến nỗi làm rơi chiếc khẩu trang xuống.
“Đó là Thiện, người mẫu nổi tiếng kìa!!!!!”
“Aaaa anh Thiện fuckboyyy”
Thiện giật mình nhìn lượng fan đông đảo cũng có mặt ngày hôm nay. Anh bị đơ một hồi sau đó quay lưng bỏ chạy.
“૮ɦếƭ mẹ rồi..”
Thế là đám cưới bị phá tanh bành. Thiên vừa tức vừa giận hét lớn lên
“Mấy người làm gì đám cưới tôi vậy hả!!!”
Ở bên ngoài lễ đường, Long và Gia Vy đang đứng nhìn, hai người nhìn nhau lắc đầu cười.
“Có vẻ mọi người đang rất hạnh phúc mặc dù đám cưới như cái nồi cháo heo..”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.