Chương 2
Ricky_bn
02/01/2023
Mỗi ngày Trình Giai Giai tan học điều sẽ đến tiệm cafe làm thêm, cô làm công việc bán thời gian, làm nhân viên phục vụ, làm đến tối khuya mới trở về nhà, có hôm cô sẽ mua đồ về ăn có hôn chỉ uống lót dạ hộp sữa rồi lăn ra ngủ.
“ Chị em đến rồi ” Trình Giai Giai vui vẻ bước vào quán chào hỏi mọi người.
“ Giai Giai hôm nay có chuyện gì vui sao? ” Người làm cùng cô lên tiếng hỏi cô khi thấy hôm nay vui vẻ.
“ Dạ không ” Trình Giai Giai trả lời một cách lễ phép, sau đó cầm đồng phục quán đi thay ra.
Lúc này ngoài quán có thêm bốn người bước vào, Trình Giai Giai lo dọn dẹp bàn nước nên không để ý đến, mỗi ngày cô đều không quan tâm khách là ai, chỉ cần quán đông khách như thế bọn cô đã thấy rất vui rồi.
“ Oaaa đẹp trai thật, Giai Giai mau nhìn đi ” Chị nhân viên ở đó không ngừng mắt chữ A mồm chữ O lấy tay khiều khiều cô.
Trình Giai Giai bị gọi như vậy cũng bất giác quay đầu nhìn bốn người vừa bước vào, đều là đồng phục trường cô, nhìn kĩ một chút cô mới nhận ra người va phải cô lúc ở trường.
Chu Trạch Dương cảm giác có người nhìn mình liền quay đầu thì thấy Giai Giai đang ở trong quầy nước nhìn mình, hoá ra cô bé này làm việc bán thời gian ở đây à?
“ Đó chẳng phải là cô bé mà cậu va phải sao? ” La Đông Phong nhìn theo Chu Trạch Dương sau đó bất ngờ lên tiếng.
“ Ừ ” Chu Trạch Dương chỉ ừ một cái rồi quay đầu lại.
“ Có duyên thật đấy ” Từ Minh Viễn không ngừng cảm thán.
Trình Giai Giai cầm menu chọn nước ra đi đến bàn của bốn người họ, dáng của Giai Giai rất đẹp khoác lên mình bộ đồng phục này lại nhìn thục nữ hơn, cô đưa menu cho Chu Trạch Dương.
La Đông Phong đột nhiên lên tiếng “ Em gái xinh đẹp, em có bạn trai chưa ”
Chu Trạch Dương đột nhiên liếc La Đông Phong một cái, dùng chân đá một cái mạnh vào chân của La Đông Phong khiến cậu ta đau đến nhăn mặt.
Cả bốn người chọn món xong, Giai Giai gật đầu rồi sau đó đưa cho chị nhân viên kia làm, cô lại tiếp tục dọn dẹp bàn và ghế, dường như cô không muốn nghĩ tay thì phải, làm đến nổi mồ hôi đầm đìa nhưng trên môi vẫn trò truyện vui vẽ với mọi người.
Nụ cười của Giai Giai lọt vào mắt Chu Trạch Dương, Trạch Dương khẽ run người lên một cái, nụ cười này quả thật quá giống rồi, thật sự rất giống.
Hứa Chí Quân muốn về nhà nhưng lại bị lôi đến đây cùng bọn họ sắc mặt không tốt chút nào “ Cậu rủ bọn tôi đến đây là để ngắm em ấy sao? ”
Chu Trạch Dương im lặng không nói gì, mắt nhìn Giai Giai không ngừng, càng nhìn lại càng thấy cô xinh đẹp mái tóc dài xoăn nhẹ được cô buộc kiểu tóc đuôi ngựa, gương mặt trắng noãn góc cạnh đều xinh đẹp.
Đến tận 1 mười một giờ đêm Giai mới tan làm, cô thay đồng phục, sau đoa chào tạm biệt mọi người, cô không có xe, nên đi bộ, hôm nay mệt đến mức cô không cảm thấy đói.
Giai Giai cảm giác như có ai đó đang đi theo mình, bước chân cô càng ngày nhanh, lại bị cánh tay kia kéo ngược lại.
Ngẩng đầu lên nhìn thì khuôn mặt của Chu Trạch Dương hiênn ra trước mắt cô, cô khó hiểu lễ phép nhẹ nhàng hỏi “ Có chuyện gì sao? ”
“ Tôi đưa cậu về, thay cho lời xin lỗi lúc trưa va phải cậu ” Chu Trạch Dương nhẹ nhàng lên tiếng, ông đây là muốn bắt chuyện nhưng hết cách rồi, cách này là Đông Phong nghĩ ra, bọn họ còn cược nếu cô chịu làm bạn gái anh bọn họ sẽ bao anh đi nghĩ dưỡng.
“ À! Tôi không sao, cảm ơn ý tốt của cậu ” Trình Giai Giai nhẹ nhàng rút tay lại, mỉm cười một cái lắc đầu nói, giọng của cô nhẹ nhàng nghe rất êm tai.
“ Cậu không chấp nhận lời xin lỗi của tôi? ” Chu Trạch Dương chau mài nói.
“ Không phải tôi không có ý đó, nhà tôi xa lắm không tiện đâu ” Trình Giai Giai xua tay, lắc đầu giải thích với Chu Trạch Dương sợ Trạch Dương hiểu lầm ý của mình.
“ Vậy tôi đưa cậu về ” Chu Trạch Dương gật gù một mạch méo tay cô nhét vào chiếc ô tô, rồi trở về ghế lái, không để cô từ chối anh khoá cửa mở xe lại, sau đó lái xe đưa cô về nhà.
Suốt đoạn đường về nhà Trình Giai Giai không nói một lời nào, nói nó là nhà cũng không hẳn, chỉ là một phòng trọ nhỏ thôi, Chu Trạch Dương lâu lâu lại liếc nhìn cô một cái.
Đến nhà Chu Trạch Dương mở cửa cho Trình Giai Giai, cô bước xuống xe gật đầu cảm ơn anh, thấy Chu Trạch Dương như có chuyện gì đó muốn nói, cô liền lên tiếng.
“ Cậu sao vậy? ”
“ À không sao, cậu có thể kết bạn wechat vowiz tôi không? ” Chu Trạch Dương trên tau cầm điện thoại, dơ lên trước mặt cô.
Trình Giai Giai cũng mỉm cười với anh chìa điện thoại ra trước mặt anh, sau đó gật đầu chào anh, Chu Trạch Dương đạt được ý muốn liền vui vẻ trở lại vào xe lái xe về nhà tâm trạng cực kỳ tốt.
Trình Giai Giai vào nhà, cô đặt điện thoại lên giường, sau đó mới đi tắm, vừa định lăng ra nằm ngủ luôn thì điện thoại lại có thông báo, Giai Giai cầm lên xem thì thấy lời mời kết bạn từ Chu Trạch Dương, cô lịch sự nhấn chấp nhận, sau đó liền để điện thoại sang một bên nằm ngủ.
“ Chị em đến rồi ” Trình Giai Giai vui vẻ bước vào quán chào hỏi mọi người.
“ Giai Giai hôm nay có chuyện gì vui sao? ” Người làm cùng cô lên tiếng hỏi cô khi thấy hôm nay vui vẻ.
“ Dạ không ” Trình Giai Giai trả lời một cách lễ phép, sau đó cầm đồng phục quán đi thay ra.
Lúc này ngoài quán có thêm bốn người bước vào, Trình Giai Giai lo dọn dẹp bàn nước nên không để ý đến, mỗi ngày cô đều không quan tâm khách là ai, chỉ cần quán đông khách như thế bọn cô đã thấy rất vui rồi.
“ Oaaa đẹp trai thật, Giai Giai mau nhìn đi ” Chị nhân viên ở đó không ngừng mắt chữ A mồm chữ O lấy tay khiều khiều cô.
Trình Giai Giai bị gọi như vậy cũng bất giác quay đầu nhìn bốn người vừa bước vào, đều là đồng phục trường cô, nhìn kĩ một chút cô mới nhận ra người va phải cô lúc ở trường.
Chu Trạch Dương cảm giác có người nhìn mình liền quay đầu thì thấy Giai Giai đang ở trong quầy nước nhìn mình, hoá ra cô bé này làm việc bán thời gian ở đây à?
“ Đó chẳng phải là cô bé mà cậu va phải sao? ” La Đông Phong nhìn theo Chu Trạch Dương sau đó bất ngờ lên tiếng.
“ Ừ ” Chu Trạch Dương chỉ ừ một cái rồi quay đầu lại.
“ Có duyên thật đấy ” Từ Minh Viễn không ngừng cảm thán.
Trình Giai Giai cầm menu chọn nước ra đi đến bàn của bốn người họ, dáng của Giai Giai rất đẹp khoác lên mình bộ đồng phục này lại nhìn thục nữ hơn, cô đưa menu cho Chu Trạch Dương.
La Đông Phong đột nhiên lên tiếng “ Em gái xinh đẹp, em có bạn trai chưa ”
Chu Trạch Dương đột nhiên liếc La Đông Phong một cái, dùng chân đá một cái mạnh vào chân của La Đông Phong khiến cậu ta đau đến nhăn mặt.
Cả bốn người chọn món xong, Giai Giai gật đầu rồi sau đó đưa cho chị nhân viên kia làm, cô lại tiếp tục dọn dẹp bàn và ghế, dường như cô không muốn nghĩ tay thì phải, làm đến nổi mồ hôi đầm đìa nhưng trên môi vẫn trò truyện vui vẽ với mọi người.
Nụ cười của Giai Giai lọt vào mắt Chu Trạch Dương, Trạch Dương khẽ run người lên một cái, nụ cười này quả thật quá giống rồi, thật sự rất giống.
Hứa Chí Quân muốn về nhà nhưng lại bị lôi đến đây cùng bọn họ sắc mặt không tốt chút nào “ Cậu rủ bọn tôi đến đây là để ngắm em ấy sao? ”
Chu Trạch Dương im lặng không nói gì, mắt nhìn Giai Giai không ngừng, càng nhìn lại càng thấy cô xinh đẹp mái tóc dài xoăn nhẹ được cô buộc kiểu tóc đuôi ngựa, gương mặt trắng noãn góc cạnh đều xinh đẹp.
Đến tận 1 mười một giờ đêm Giai mới tan làm, cô thay đồng phục, sau đoa chào tạm biệt mọi người, cô không có xe, nên đi bộ, hôm nay mệt đến mức cô không cảm thấy đói.
Giai Giai cảm giác như có ai đó đang đi theo mình, bước chân cô càng ngày nhanh, lại bị cánh tay kia kéo ngược lại.
Ngẩng đầu lên nhìn thì khuôn mặt của Chu Trạch Dương hiênn ra trước mắt cô, cô khó hiểu lễ phép nhẹ nhàng hỏi “ Có chuyện gì sao? ”
“ Tôi đưa cậu về, thay cho lời xin lỗi lúc trưa va phải cậu ” Chu Trạch Dương nhẹ nhàng lên tiếng, ông đây là muốn bắt chuyện nhưng hết cách rồi, cách này là Đông Phong nghĩ ra, bọn họ còn cược nếu cô chịu làm bạn gái anh bọn họ sẽ bao anh đi nghĩ dưỡng.
“ À! Tôi không sao, cảm ơn ý tốt của cậu ” Trình Giai Giai nhẹ nhàng rút tay lại, mỉm cười một cái lắc đầu nói, giọng của cô nhẹ nhàng nghe rất êm tai.
“ Cậu không chấp nhận lời xin lỗi của tôi? ” Chu Trạch Dương chau mài nói.
“ Không phải tôi không có ý đó, nhà tôi xa lắm không tiện đâu ” Trình Giai Giai xua tay, lắc đầu giải thích với Chu Trạch Dương sợ Trạch Dương hiểu lầm ý của mình.
“ Vậy tôi đưa cậu về ” Chu Trạch Dương gật gù một mạch méo tay cô nhét vào chiếc ô tô, rồi trở về ghế lái, không để cô từ chối anh khoá cửa mở xe lại, sau đó lái xe đưa cô về nhà.
Suốt đoạn đường về nhà Trình Giai Giai không nói một lời nào, nói nó là nhà cũng không hẳn, chỉ là một phòng trọ nhỏ thôi, Chu Trạch Dương lâu lâu lại liếc nhìn cô một cái.
Đến nhà Chu Trạch Dương mở cửa cho Trình Giai Giai, cô bước xuống xe gật đầu cảm ơn anh, thấy Chu Trạch Dương như có chuyện gì đó muốn nói, cô liền lên tiếng.
“ Cậu sao vậy? ”
“ À không sao, cậu có thể kết bạn wechat vowiz tôi không? ” Chu Trạch Dương trên tau cầm điện thoại, dơ lên trước mặt cô.
Trình Giai Giai cũng mỉm cười với anh chìa điện thoại ra trước mặt anh, sau đó gật đầu chào anh, Chu Trạch Dương đạt được ý muốn liền vui vẻ trở lại vào xe lái xe về nhà tâm trạng cực kỳ tốt.
Trình Giai Giai vào nhà, cô đặt điện thoại lên giường, sau đó mới đi tắm, vừa định lăng ra nằm ngủ luôn thì điện thoại lại có thông báo, Giai Giai cầm lên xem thì thấy lời mời kết bạn từ Chu Trạch Dương, cô lịch sự nhấn chấp nhận, sau đó liền để điện thoại sang một bên nằm ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.