Chương 96: Gặp mặt thông gia
artermis_lyn
13/09/2023
Như đã nói, Trương Hiên cũng đã chuẩn bị đồ lễ đến nhà Mộng Khiết để xin cho hai người có thể qua lại với nhau.
Mộng Khiết cũng lo lắng nên cũng lén đi xuống để xem sao. Cũng vì ba cô không cho cô ra gặp mặt nên cô đành phải đứng nhìn ở một góc.
Ở phòng khách chỉ có vợ chồng Ngạo Thần và hai ba con Trương Hiên. Dường như đang có gì đó ngăn cách giữ hai bê làm cho họ vẫn chưa nói gì được. Thật giống như đang đi đối đầu với kẻ thù đúng hơn là với đối tác.
Nhưng dù sao vì là phận nhà trai nên Trương Hiên đành phải lên tiếng trước.
- Hôm nay tôi đến đây cũng là muốn cho hai đứa có thể qua lại với nhau. Có chút ít quà, tuy là không đáng là bao nhưng mong hai người nhận cho.
- Về quà thì có thể, nhưng còn việc qua lại thì còn phải cân nhắc nhiều hơn.
- Không có nha, Tiểu Khiết được tặng quà. Vi cám ơn nha. Phải mang lên cho Tiểu Khiết mới được.
Bà Âu Dương hăng hái định mang lên cho Mộng Khiết nhưng lại thấy ở đây có quá nhiều quà mà bà thì lại không thể mang hết được. Quay lại nhìn chồng mình còn đang định than thở với ông thì ông đã nghiêm mặt nhìn mình.
- Em ngồi yên cho anh. Nếu không thì phần pudding mật ong cũng đừng hòng được đụng đến.
- Aiz...Vi biết rồi mà.
Nghe chồng mình nói vậy thì bà Âu Dương cũng nhanh chóng ngồi lại ghế của mình. Bà ngồi chán rồi lại nhìn ngược nhìn xuôi, cuối cùng lại va vào ánh mắt của con gái mình đang đứng một xó. Còn định nói thì Mộng Khiết ra hiệu im lặng nên bà cũng gật đầu rồi im lặng không nói nữa.
Những hành động đó lại va phải sự để ý của Tử Sâm. Chỉ là trước mặt ba vợ tương lai thì anh cần phải nghiêm túc nên không có dám cười trước hành động của hai mẹ con Mộng Khiết.
- Về việc trước đây thằng con trai khờ khạo của tôi đã gây nhiều sự cố cho Âu Dương gia. Nhưng mong Âu Dương tổng đây có thể khuất mắt khôn coi. Người ta cũng thường nói con làm thì ba mẹ chịu. Tôi cùng thấy con trai mình đã làm nhiều điều sai, chỉ là mong ngài và Âu Dương phu nhân đây có thể lượng thứ cho con trai tôi. Cho nó có cơ hội để làm người nhà của hai vị.
- Về chuyện này thì có thể xem xét lại. Nhưng vẫn cần có điều kiện giữ hai bên.
- Điều kiện gì? Mong ngài nói rõ hơn.
- Từ giờ cho đến khi hai đứa cưới nhau, không được mang thai ngoài ý muốn. Bằng không... - Ngạo Thần nói đến đây rồi dừng lại nhìn Tử Sâm rồi mới nói tiếp. - tự hiểu kết cục.
- Cháu hứa sẽ không như vậy đâu. Cháu chắc chắn là như vậy.
- Tôi không cần cậu phải hứa vì dù sao con gái ngốc nghếch của tôi cũng sẽ tự ý thức được nên có con sớm hay không.
Cả hai bên thông gia bây giờ thì im lặng không biết nói gì. Giống như là hết chuyện để nói vậy. Vì thế nên Mộng Khiết đã đi ra để bớt chút không khí căng thẳng. Tuy Ngạo Thần không nói nhưng mặt ông hiện rõ sự không đồng tình khi Mộng Khiết ngoài này.
Nói chuyện một lúc thì Mộng Khiết với mẹ mình còn xin phép mấy người lớn rồi mở hộp kẹo ra để ăn. Nhìn bà Âu Dương giống như chị em của Mộng Khiết vậy. Hai người cười đùa vui vẻ rồi rủ nhau lên phòng Mộng Khiết chơi. Còn đang định đi lên thì Tử Sâm cũng xin đi cùng nên anh cũng nhanh chóng thoát khỏi cái không gian yên tĩnh đến đáng sợ này.
Bây giờ chỉ còn lại Ngạo Thần và Trương Hiên. Hai người cũng có thả lỏng ra một chút. Ngạo Thần tuy có rất nhiều cuộc làm ăn dày như vì sao nhưng ông vẫn nhớ những cuộc giao dịch có quy mô lớn. Mà trước kia ba của Tử Sâm cũng có từng làm ăn với ông một lần nên ông biết rõ. Nếu không phải vì vợ của Trương Hiên ngăn cản không cho ông làm chuyện như vậy nữa thì có lẽ Trương Hiên sẽ là một nhà làm ăn lớn với Ngạo Thần. Chỉ tiếc là sau này Trương Hiên lại chọn con đường quay về sống lương thiện để nuôi gia đình mình. Giống như ông bây giờ vậy, cũng đã lui về để chăm lo cho gia đình.
- Lâu rồi không gặp, còn nghĩ ông phải hai năm nữa mới được "xuất ngũ" cơ đấy.
- Thằng con trai tôi muốn lấy vợ, làm sao tôi có thể ở yên nơi đó được cơ chứ.
- Con trai ông có vẻ hăng muốn lật đổ tôi hơn cả ông nữa đấy.
- Chuyện cũ rồi mà, bỏ được thì chúng ta bỏ qua. Thằng bé còn nhỏ không hiểu chuyện, hơn nữa dù sao thì hai đứa nó sẽ lấy nhau. Ông cứ phải làm khó con trai tôi làm gì.
- Vậy ông nghĩ Âu Dương gia là nơi muốn vào thì vào muốn ra thì ra à?
- Được rồi, con trai tôi còn nhiều thời gian để ông khảo xét nó lắm. Yên tâm đi.
Ở dưới thì đang nói chuyện căng thẳng nhưng ở trên thì lại đang tươi vui và cười như nắc nẻ. Tử Sâm tuy không có nói nhiều nhưng anh cũng gia nhập hội chơi cùng hai mẹ con Mộng Khiết. Nói đúng ra thì thấy hai mẹ con họ còn giống như hai chị em luôn vậy. Cũng khá buồn cười nhưng mà như thế mới có chuyện đáng để nói chứ.
Chơi xong thì Tử Sâm có lời mời cho hai bên đi ăn cùng nhau. Ban đầu thì Ngạo Thần tính sẽ ở nhà nhưng vì vợ ông muốn đi nên ông cũng đành đồng ý vậy.
Dường như bữa ăn này cũng khiến hai bên gia đình gần gũi nhau hơn một chút. Mộng Khiết thấy vậy cũng vui biết bao. Ba cô không còn quá khắt khe với Tử Sâm quá rồi. Nhưng mà để nói đến đám cưới thì còn lâu vì cô muốn đợi Băng tỉnh dậy thì mới tổ chức cơ.
Mộng Khiết cũng lo lắng nên cũng lén đi xuống để xem sao. Cũng vì ba cô không cho cô ra gặp mặt nên cô đành phải đứng nhìn ở một góc.
Ở phòng khách chỉ có vợ chồng Ngạo Thần và hai ba con Trương Hiên. Dường như đang có gì đó ngăn cách giữ hai bê làm cho họ vẫn chưa nói gì được. Thật giống như đang đi đối đầu với kẻ thù đúng hơn là với đối tác.
Nhưng dù sao vì là phận nhà trai nên Trương Hiên đành phải lên tiếng trước.
- Hôm nay tôi đến đây cũng là muốn cho hai đứa có thể qua lại với nhau. Có chút ít quà, tuy là không đáng là bao nhưng mong hai người nhận cho.
- Về quà thì có thể, nhưng còn việc qua lại thì còn phải cân nhắc nhiều hơn.
- Không có nha, Tiểu Khiết được tặng quà. Vi cám ơn nha. Phải mang lên cho Tiểu Khiết mới được.
Bà Âu Dương hăng hái định mang lên cho Mộng Khiết nhưng lại thấy ở đây có quá nhiều quà mà bà thì lại không thể mang hết được. Quay lại nhìn chồng mình còn đang định than thở với ông thì ông đã nghiêm mặt nhìn mình.
- Em ngồi yên cho anh. Nếu không thì phần pudding mật ong cũng đừng hòng được đụng đến.
- Aiz...Vi biết rồi mà.
Nghe chồng mình nói vậy thì bà Âu Dương cũng nhanh chóng ngồi lại ghế của mình. Bà ngồi chán rồi lại nhìn ngược nhìn xuôi, cuối cùng lại va vào ánh mắt của con gái mình đang đứng một xó. Còn định nói thì Mộng Khiết ra hiệu im lặng nên bà cũng gật đầu rồi im lặng không nói nữa.
Những hành động đó lại va phải sự để ý của Tử Sâm. Chỉ là trước mặt ba vợ tương lai thì anh cần phải nghiêm túc nên không có dám cười trước hành động của hai mẹ con Mộng Khiết.
- Về việc trước đây thằng con trai khờ khạo của tôi đã gây nhiều sự cố cho Âu Dương gia. Nhưng mong Âu Dương tổng đây có thể khuất mắt khôn coi. Người ta cũng thường nói con làm thì ba mẹ chịu. Tôi cùng thấy con trai mình đã làm nhiều điều sai, chỉ là mong ngài và Âu Dương phu nhân đây có thể lượng thứ cho con trai tôi. Cho nó có cơ hội để làm người nhà của hai vị.
- Về chuyện này thì có thể xem xét lại. Nhưng vẫn cần có điều kiện giữ hai bên.
- Điều kiện gì? Mong ngài nói rõ hơn.
- Từ giờ cho đến khi hai đứa cưới nhau, không được mang thai ngoài ý muốn. Bằng không... - Ngạo Thần nói đến đây rồi dừng lại nhìn Tử Sâm rồi mới nói tiếp. - tự hiểu kết cục.
- Cháu hứa sẽ không như vậy đâu. Cháu chắc chắn là như vậy.
- Tôi không cần cậu phải hứa vì dù sao con gái ngốc nghếch của tôi cũng sẽ tự ý thức được nên có con sớm hay không.
Cả hai bên thông gia bây giờ thì im lặng không biết nói gì. Giống như là hết chuyện để nói vậy. Vì thế nên Mộng Khiết đã đi ra để bớt chút không khí căng thẳng. Tuy Ngạo Thần không nói nhưng mặt ông hiện rõ sự không đồng tình khi Mộng Khiết ngoài này.
Nói chuyện một lúc thì Mộng Khiết với mẹ mình còn xin phép mấy người lớn rồi mở hộp kẹo ra để ăn. Nhìn bà Âu Dương giống như chị em của Mộng Khiết vậy. Hai người cười đùa vui vẻ rồi rủ nhau lên phòng Mộng Khiết chơi. Còn đang định đi lên thì Tử Sâm cũng xin đi cùng nên anh cũng nhanh chóng thoát khỏi cái không gian yên tĩnh đến đáng sợ này.
Bây giờ chỉ còn lại Ngạo Thần và Trương Hiên. Hai người cũng có thả lỏng ra một chút. Ngạo Thần tuy có rất nhiều cuộc làm ăn dày như vì sao nhưng ông vẫn nhớ những cuộc giao dịch có quy mô lớn. Mà trước kia ba của Tử Sâm cũng có từng làm ăn với ông một lần nên ông biết rõ. Nếu không phải vì vợ của Trương Hiên ngăn cản không cho ông làm chuyện như vậy nữa thì có lẽ Trương Hiên sẽ là một nhà làm ăn lớn với Ngạo Thần. Chỉ tiếc là sau này Trương Hiên lại chọn con đường quay về sống lương thiện để nuôi gia đình mình. Giống như ông bây giờ vậy, cũng đã lui về để chăm lo cho gia đình.
- Lâu rồi không gặp, còn nghĩ ông phải hai năm nữa mới được "xuất ngũ" cơ đấy.
- Thằng con trai tôi muốn lấy vợ, làm sao tôi có thể ở yên nơi đó được cơ chứ.
- Con trai ông có vẻ hăng muốn lật đổ tôi hơn cả ông nữa đấy.
- Chuyện cũ rồi mà, bỏ được thì chúng ta bỏ qua. Thằng bé còn nhỏ không hiểu chuyện, hơn nữa dù sao thì hai đứa nó sẽ lấy nhau. Ông cứ phải làm khó con trai tôi làm gì.
- Vậy ông nghĩ Âu Dương gia là nơi muốn vào thì vào muốn ra thì ra à?
- Được rồi, con trai tôi còn nhiều thời gian để ông khảo xét nó lắm. Yên tâm đi.
Ở dưới thì đang nói chuyện căng thẳng nhưng ở trên thì lại đang tươi vui và cười như nắc nẻ. Tử Sâm tuy không có nói nhiều nhưng anh cũng gia nhập hội chơi cùng hai mẹ con Mộng Khiết. Nói đúng ra thì thấy hai mẹ con họ còn giống như hai chị em luôn vậy. Cũng khá buồn cười nhưng mà như thế mới có chuyện đáng để nói chứ.
Chơi xong thì Tử Sâm có lời mời cho hai bên đi ăn cùng nhau. Ban đầu thì Ngạo Thần tính sẽ ở nhà nhưng vì vợ ông muốn đi nên ông cũng đành đồng ý vậy.
Dường như bữa ăn này cũng khiến hai bên gia đình gần gũi nhau hơn một chút. Mộng Khiết thấy vậy cũng vui biết bao. Ba cô không còn quá khắt khe với Tử Sâm quá rồi. Nhưng mà để nói đến đám cưới thì còn lâu vì cô muốn đợi Băng tỉnh dậy thì mới tổ chức cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.