Chương 22: Mong người thầy mơ thấy sẽ là em
artermis_lyn
13/09/2023
Mới đó mà đã qua hai ngày. Mộng Khiết còn nhớ là Nikolai Mikhailov nói sinh nhật của mẹ anh sẽ tổ chức vào buổi tối tại nhà hàng. Vừa hay nhà cô cũng được mời. Nhưng Ngạo Thần lại nói cô thay mặt cả nhà đến đó. Vì vậy Mộng Khiết không những phải vắt óc nghĩ xem nên chọn quà sinh nhật nào hợp với bà còn phải suy nghĩ xem mình mặc gì.
Buổi chiều, trong tiết học của Tử Sâm.
Mộng Khiết ngồi lúc thì gục mặt xuống bàn lúc thì lại ngước lên nhìn Tử Sâm.
- Còn 10 phút nữa.
- Hả? À mình biết rồi. Cậu hôm nay không cần đưa mình về đâu nhé.
- Sao vậy?
- Mình muốn kiếm cớ để đi cùng anh ấy.
- Cậu thích đi mấy loại xe đấy sao?
- Không phải là xe. Điều quan trọng ở đây là người lái chiếc xe đó nữa.
- Vậy cậu định không đến sinh nhật mẹ mình đó à?
- Điên à. Mình đương nhiên sẽ đến rồi. Chỉ muốn thi thoảng được anh ấy lai thôi.
- Hai em có thể ra ngoài để nói chuyện.
Mộng Khiết cứ nghĩ là cô nói thầm nhưng thật ra thì cô nói to đến nỗi cả lớp ai cũng nghe thấy. Tử Sâm đành phải lên tiếng nói. Mộng Khiết nghe thấy vậy chỉ mỉm cười nhìn anh rồi lại cúi xuống.
Lúc về cô đợi tất cả ra khỏi lớp liền hí hửng chạy đến chỗ bàn của Tử Sâm. Nikolai Mikhailov thấy thế cũng chỉ biết lắc đầu rồi rời đi.
- Thầy, hôm nay thầy đưa em về nhé?
- Cậu bạn của em xe hỏng à?
- Không có. Chỉ là muốn thầy lai thôi.
- Vậy thì bắt taxi đi. Tôi không phải tài xế của em.
- Em không biết đâu. Thầy phải đưa em về đó.
- Trẻ con.
Tử Sâm sắp lại giáo án rồi rời khỏi lớp. Mộng Khiết cũng đi nhanh đến bên cạnh anh. Cô vui vẻ còn kể cho anh nghe tí nữa sẽ đi ăn sinh nhật mẹ của Nikolai Mikhailov. Tử Sâm định nói gì đó nhưng lại thôi.
Trên xe Mộng Khiết nói như cái máy không ngừng nghỉ. Dù vậy Tử Sâm vẫn không lộ ra bộ mặt khó chịu mà vẫn chuyên tâm lái xe.
- Thầy biết không, trước kia ba em lúc mới đầu cũng không có yêu mẹ em đâu. Về sau ông ấy đã phải trả giá cho việc đó. Thấy cũng thật đáng mà.
- Còn nhiều việc cần phải trả giá hơn.
- Sao cơ ạ?
Mộng Khiết thuận miệng thì nói ra mà Tử Sâm cũng buột miệng nói một câu làm cô khó hiểu. Anh cũng biết mình đã lỡ lời nên đành phải lái sang chuyện khác.
- Đây là lần cuối tôi lai em về.
- Còn lâu nhá. Em sẽ đi nhờ thầy mãi, mãi sau này luôn.
- Mơ tiếp đi.
- Có thầy mới mơ á. Thôi em vào nhà đây, thầy đi đừng nhớ cẩn thận nhé.
Mộng Khiết chào Tử Sâm rồi mở cửa xe đi xuống. Đang tính vào nhà thì cô lại quay người lại. Gõ cửa kính xe để Tử Sâm chú ý. Anh ấn nút cho kính xe hạ xuống.
- Có chuyện gì?
- Em chỉ muốn nói là...mong tối nay người thầy mơ đến sẽ là em. Bye!
Mộng Khiết nói to rồi chạy phắt vào trong nhà, một mạch liền lên thẳng phòng nhảy lên giường chùm kín chăn lại. Tử Sâm đơ mất mấy giây thì mới chấn tĩnh lại. Cô gái này đúng thật là khiến người ta phải lao đao thật đấy. Vì không muốn trong đầu vang lên những lời cô vừa nói nên anh đã bật loa ở mức to rồi đạp chân ga phóng đi thật nhanh. Mộng Khiết trên phòng chùm kín chăn cười khúc khích trong đó. Cô đang nghĩ xem Tử Sâm sẽ nghĩ gì sau đó. Nhìn bộ dạng ngơ ngác của anh làm cô còn cười nhiều hơn. Có lẽ cô nên nói nhiều lời đường mật như vậy để anh có nhiều biểu cảm trên khuôn mặt hơn.
...
Đến tối, Mộng Khiết thay đồ rồi trang điểm. Cô chọn cho mình bộ váy màu trắng gần dài đến cổ chân. Phần cổ áo chèo vát thành cổ tim. Chiếc váy dài tay và bo lại ở phần gấu tay. Chiếc váy dài màu trắng thướt tha làm Mộng Khiết thêm phần thùy mị và xinh đẹp hơn. Cô có thể thay đổi rất đa dạng. Từ quyến rũ, sexy cho đến trẻ trung, năng động rồi cả trong sáng, thuần khiết cô đều có thể làm được hết.
Vì mặc chiếc váy này nên cô chọn cho mình lối trang điểm nhẹ nhàng, không cần quá cầu kì.
Đi xuống dưới nhà thì thấy ba mẹ mình đang ngồi ăn hoa quả. Cô lộ rõ bộ mặt bất lực. Người cha đáng quý của cô lúc nào cũng tìm đủ mọi cách để có thể không phải làm quá nhiều việc. Chỉ vì ông muốn ở bên cạnh vợ mình thật nhiều. Cũng vì thế nên hôm nay Mộng Khiết phải đi chúc sinh nhật một mình.
- A Tiểu Khiết có ăn nho không?
- Dạ thôi ạ. Con đi đây, không có ở đây lại làm bóng đèn của hai người.
Mộng Khiết nói xong liền rời đi.
Tuyết Vi không hiểu gì ngước lên nhìn chồng mình.
- Tiểu Khiết biết biến thành bóng đèn sao anh Ngạo Thần?
- Em đừng quan tâm quá, ăn đi.
Ngạo Thần xoa đầu vợ mình rồi lấy một quả nho đút vô miệng bà. Hai người lại vui vẻ xem phim.
...
Tài xế lái xe đưa Mộng Khiết đến nhà hàng. Cô xuống xe cầm hộp quà được gói ghém cẩn thận. Bên trong đã có rất nhiều khách khứa. Mọi người thấy cô thì ai cũng bất ngờ. Tự dưng ở đây lại có một cô gái xinh đẹp như vậy. Có vài người thì biết cô là con gái của Ngạo Thần thì đến chào hỏi đôi ba câu.
Natalia thấy Mộng Khiết đến liền niềm nở đi đến ôm xã giao với cô.
- Mộng Khiết, hôm nay cháu đẹp quá. Làm cô suýt nữa không nhận ra luôn đấy.
- Cô nói vậy làm cháu lại ngại đấy ạ. Cháu cũng bình thường thôi. À, còn đây tặng cô ạ. Mong cô trẻ mãi không già, còn phải làm một quý bà thật sang trọng nữa ạ.
- Con bé này, lúc nào cũng biết cách làm người khác cười.
- Không phải cười lên sẽ tốt hơn sao ạ.
- Ừ đúng vậy. Cô cũng mong Mộng Khiết lúc nào cũng luôn vui tươi như bây giờ.
- Khiết Khiết.
Đang nói chuyện cùng Natalia thì Nikolai Mikhailov đi đến. Hôm nay anh mặc bộ vest màu trắng còn có chiếc áo sơmi màu đỏ đô. Làn da trắng đến mức gọi là trắng phát sáng. Mộng Khiết cũng nhìn anh không chớp mắt. Natalia thấy vậy cũng rút lui trước.
- Hôm nay sao bạn tôi đẹp vậy ta.
Mộng Khiết huých tay vào người Nikolai Mikhailov cười.
- Không phải hôm nay cậu cũng rất đẹp sao. Mình cũng đành phải làm sao để cho xứng với cậu chứ.
- Bạn tốt.
Mộng Khiết vươn người đưa tay lên xoa đầu Nikolai Mikhailov. Anh cũng cúi thấp đầu xuống để cô xoa. Đôi lúc Mộng Khiết sẽ thân thiết như vậy làm anh rất vui. Nhưng sự ân cần thân thiết của cô thì không phải đặt lên anh mà đã dành cho người khác mất rồi. Tuy vậy Nikolai Mikhailov vẫn muốn theo đuổi đến cùng. Như Mộng Khiết vậy, anh muốn xem thử đến bao lâu thì cô mới nhận ra được tình cảm anh dành cho cô.
Ở bữa tiệc ai cũng vui vẻ. Mộng Khiết còn chụp ảnh chung với Nikolai Mikhailov rồi đăng lên mạng xã hội. Cùng với lúc đó Tử Sâm đang ngồi gõ gì đó ở laptop. Điện thoại hiện lên thông báo cô đăng hai bức ảnh mới. Anh cầm điện thoại mở lên xem. Là hai bức ảnh cô chụp chung với Nikolai Mikhailov cười tươi còn quàng vai nhau nữa. Đặt điện thoại xuống tiếp tục gõ bàn phím. Được mấy giây thì anh đứng dậy đi vào nhà tắm vặn vòi nước để rửa mặt. Nhìn mình trong gương Tử Sâm nghĩ dạo gần đây anh cũng đang sao nhãng rất nhiều. Có lẽ cần chỉnh đốn lại bản thân.
Buổi chiều, trong tiết học của Tử Sâm.
Mộng Khiết ngồi lúc thì gục mặt xuống bàn lúc thì lại ngước lên nhìn Tử Sâm.
- Còn 10 phút nữa.
- Hả? À mình biết rồi. Cậu hôm nay không cần đưa mình về đâu nhé.
- Sao vậy?
- Mình muốn kiếm cớ để đi cùng anh ấy.
- Cậu thích đi mấy loại xe đấy sao?
- Không phải là xe. Điều quan trọng ở đây là người lái chiếc xe đó nữa.
- Vậy cậu định không đến sinh nhật mẹ mình đó à?
- Điên à. Mình đương nhiên sẽ đến rồi. Chỉ muốn thi thoảng được anh ấy lai thôi.
- Hai em có thể ra ngoài để nói chuyện.
Mộng Khiết cứ nghĩ là cô nói thầm nhưng thật ra thì cô nói to đến nỗi cả lớp ai cũng nghe thấy. Tử Sâm đành phải lên tiếng nói. Mộng Khiết nghe thấy vậy chỉ mỉm cười nhìn anh rồi lại cúi xuống.
Lúc về cô đợi tất cả ra khỏi lớp liền hí hửng chạy đến chỗ bàn của Tử Sâm. Nikolai Mikhailov thấy thế cũng chỉ biết lắc đầu rồi rời đi.
- Thầy, hôm nay thầy đưa em về nhé?
- Cậu bạn của em xe hỏng à?
- Không có. Chỉ là muốn thầy lai thôi.
- Vậy thì bắt taxi đi. Tôi không phải tài xế của em.
- Em không biết đâu. Thầy phải đưa em về đó.
- Trẻ con.
Tử Sâm sắp lại giáo án rồi rời khỏi lớp. Mộng Khiết cũng đi nhanh đến bên cạnh anh. Cô vui vẻ còn kể cho anh nghe tí nữa sẽ đi ăn sinh nhật mẹ của Nikolai Mikhailov. Tử Sâm định nói gì đó nhưng lại thôi.
Trên xe Mộng Khiết nói như cái máy không ngừng nghỉ. Dù vậy Tử Sâm vẫn không lộ ra bộ mặt khó chịu mà vẫn chuyên tâm lái xe.
- Thầy biết không, trước kia ba em lúc mới đầu cũng không có yêu mẹ em đâu. Về sau ông ấy đã phải trả giá cho việc đó. Thấy cũng thật đáng mà.
- Còn nhiều việc cần phải trả giá hơn.
- Sao cơ ạ?
Mộng Khiết thuận miệng thì nói ra mà Tử Sâm cũng buột miệng nói một câu làm cô khó hiểu. Anh cũng biết mình đã lỡ lời nên đành phải lái sang chuyện khác.
- Đây là lần cuối tôi lai em về.
- Còn lâu nhá. Em sẽ đi nhờ thầy mãi, mãi sau này luôn.
- Mơ tiếp đi.
- Có thầy mới mơ á. Thôi em vào nhà đây, thầy đi đừng nhớ cẩn thận nhé.
Mộng Khiết chào Tử Sâm rồi mở cửa xe đi xuống. Đang tính vào nhà thì cô lại quay người lại. Gõ cửa kính xe để Tử Sâm chú ý. Anh ấn nút cho kính xe hạ xuống.
- Có chuyện gì?
- Em chỉ muốn nói là...mong tối nay người thầy mơ đến sẽ là em. Bye!
Mộng Khiết nói to rồi chạy phắt vào trong nhà, một mạch liền lên thẳng phòng nhảy lên giường chùm kín chăn lại. Tử Sâm đơ mất mấy giây thì mới chấn tĩnh lại. Cô gái này đúng thật là khiến người ta phải lao đao thật đấy. Vì không muốn trong đầu vang lên những lời cô vừa nói nên anh đã bật loa ở mức to rồi đạp chân ga phóng đi thật nhanh. Mộng Khiết trên phòng chùm kín chăn cười khúc khích trong đó. Cô đang nghĩ xem Tử Sâm sẽ nghĩ gì sau đó. Nhìn bộ dạng ngơ ngác của anh làm cô còn cười nhiều hơn. Có lẽ cô nên nói nhiều lời đường mật như vậy để anh có nhiều biểu cảm trên khuôn mặt hơn.
...
Đến tối, Mộng Khiết thay đồ rồi trang điểm. Cô chọn cho mình bộ váy màu trắng gần dài đến cổ chân. Phần cổ áo chèo vát thành cổ tim. Chiếc váy dài tay và bo lại ở phần gấu tay. Chiếc váy dài màu trắng thướt tha làm Mộng Khiết thêm phần thùy mị và xinh đẹp hơn. Cô có thể thay đổi rất đa dạng. Từ quyến rũ, sexy cho đến trẻ trung, năng động rồi cả trong sáng, thuần khiết cô đều có thể làm được hết.
Vì mặc chiếc váy này nên cô chọn cho mình lối trang điểm nhẹ nhàng, không cần quá cầu kì.
Đi xuống dưới nhà thì thấy ba mẹ mình đang ngồi ăn hoa quả. Cô lộ rõ bộ mặt bất lực. Người cha đáng quý của cô lúc nào cũng tìm đủ mọi cách để có thể không phải làm quá nhiều việc. Chỉ vì ông muốn ở bên cạnh vợ mình thật nhiều. Cũng vì thế nên hôm nay Mộng Khiết phải đi chúc sinh nhật một mình.
- A Tiểu Khiết có ăn nho không?
- Dạ thôi ạ. Con đi đây, không có ở đây lại làm bóng đèn của hai người.
Mộng Khiết nói xong liền rời đi.
Tuyết Vi không hiểu gì ngước lên nhìn chồng mình.
- Tiểu Khiết biết biến thành bóng đèn sao anh Ngạo Thần?
- Em đừng quan tâm quá, ăn đi.
Ngạo Thần xoa đầu vợ mình rồi lấy một quả nho đút vô miệng bà. Hai người lại vui vẻ xem phim.
...
Tài xế lái xe đưa Mộng Khiết đến nhà hàng. Cô xuống xe cầm hộp quà được gói ghém cẩn thận. Bên trong đã có rất nhiều khách khứa. Mọi người thấy cô thì ai cũng bất ngờ. Tự dưng ở đây lại có một cô gái xinh đẹp như vậy. Có vài người thì biết cô là con gái của Ngạo Thần thì đến chào hỏi đôi ba câu.
Natalia thấy Mộng Khiết đến liền niềm nở đi đến ôm xã giao với cô.
- Mộng Khiết, hôm nay cháu đẹp quá. Làm cô suýt nữa không nhận ra luôn đấy.
- Cô nói vậy làm cháu lại ngại đấy ạ. Cháu cũng bình thường thôi. À, còn đây tặng cô ạ. Mong cô trẻ mãi không già, còn phải làm một quý bà thật sang trọng nữa ạ.
- Con bé này, lúc nào cũng biết cách làm người khác cười.
- Không phải cười lên sẽ tốt hơn sao ạ.
- Ừ đúng vậy. Cô cũng mong Mộng Khiết lúc nào cũng luôn vui tươi như bây giờ.
- Khiết Khiết.
Đang nói chuyện cùng Natalia thì Nikolai Mikhailov đi đến. Hôm nay anh mặc bộ vest màu trắng còn có chiếc áo sơmi màu đỏ đô. Làn da trắng đến mức gọi là trắng phát sáng. Mộng Khiết cũng nhìn anh không chớp mắt. Natalia thấy vậy cũng rút lui trước.
- Hôm nay sao bạn tôi đẹp vậy ta.
Mộng Khiết huých tay vào người Nikolai Mikhailov cười.
- Không phải hôm nay cậu cũng rất đẹp sao. Mình cũng đành phải làm sao để cho xứng với cậu chứ.
- Bạn tốt.
Mộng Khiết vươn người đưa tay lên xoa đầu Nikolai Mikhailov. Anh cũng cúi thấp đầu xuống để cô xoa. Đôi lúc Mộng Khiết sẽ thân thiết như vậy làm anh rất vui. Nhưng sự ân cần thân thiết của cô thì không phải đặt lên anh mà đã dành cho người khác mất rồi. Tuy vậy Nikolai Mikhailov vẫn muốn theo đuổi đến cùng. Như Mộng Khiết vậy, anh muốn xem thử đến bao lâu thì cô mới nhận ra được tình cảm anh dành cho cô.
Ở bữa tiệc ai cũng vui vẻ. Mộng Khiết còn chụp ảnh chung với Nikolai Mikhailov rồi đăng lên mạng xã hội. Cùng với lúc đó Tử Sâm đang ngồi gõ gì đó ở laptop. Điện thoại hiện lên thông báo cô đăng hai bức ảnh mới. Anh cầm điện thoại mở lên xem. Là hai bức ảnh cô chụp chung với Nikolai Mikhailov cười tươi còn quàng vai nhau nữa. Đặt điện thoại xuống tiếp tục gõ bàn phím. Được mấy giây thì anh đứng dậy đi vào nhà tắm vặn vòi nước để rửa mặt. Nhìn mình trong gương Tử Sâm nghĩ dạo gần đây anh cũng đang sao nhãng rất nhiều. Có lẽ cần chỉnh đốn lại bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.