Theo Đuổi Hào Môn: Tổng Tài Chớ Chọc Giận Ta
Chương 1: Anh Ấy Là Bạn Trai Của Tôi
Nguyệt Hạ Hồn Tiêu
27/02/2021
"A......"
Trong căn phòng rộng lớn, truyền đến âm thanh của cô gái.
Nhỏ nhẹ, nhưng lộ ra nhẫn nhịn chịu sự đau đớn.
"A...... đau....."
Ôn Noãn rốt cuộc nhịn không được liền thống khổ kêu lên, trên nét mặt tràn ngập sự đau đớn, trán của cô tuốt ra mồ hôi lạnh.
Hắn trói cô lại, trong tay cầm máy xăm, xăm lên tấm lưng bóng loáng trắng nõn phía sau của cô....
Đèn thủy tinh sang trọng treo trên trần nhà phản chiếu lên khuôn mặt của hắn, góc cạnh khuôn mặt anh tuấn đến cực hạn, ánh mắt ma mị đến giết người.
Hắn - một nửa thì giống như vị thần Apollo ấm áp, sáng ngời; nửa còn lại của hắn thì giống như Satan tàn độc, nhìn hắn vừa hiền lành ấm áp như thần, vừa lạnh lùng độc ác đến lạnh lẽo, hắn sở hữu khuôn mặt vô cùng hoàn mỹ.
"Noãn, muốn chạy...... Tôi cho em một cơ hội để chạy thoát khỏi đây." Hắn ung dung đến mức làm người khác không thể nhìn thấu được cảm xúc của hắn, "Chỉ cần em có thể thoát được khỏi tôi......"
Âm thanh trầm mang sự chiếm hữu đến phát sợ, dường như nhẹ nhàng chậm dãi như tiếng chơi đàn Cello.... Mê hoặc, lộ ra hơi thở nguy hiểm.
Khi nói, đôi mắt dài hắn lạnh lẽo, không có nữa phần cảm xúc.
Ôn Noãn khép đôi mắt, gắt gao cắn chặt hàm răng, tùy ý để cho hắn xăm xuống vị trí bờ vai của cô, tiếp tục mà xăm.....
Cô chỉ cảm thấy buồn cười!
Hắn ở trên người cô đã lưu lại dấu vết của hắn lên người cô rồi, làm sao cô có thể bỏ trốn được chứ ?
Không thuốc tê, mỗi giây phút bị mũi kim xăm đâm vào người, mỗi một chút thốn khổ đều chui vào trái tim của Ôn Noãn.
Rốt cuộc đã bao lâu rồi ?
Mọi sự đau đớn khiến cô như bừng tỉnh, nghĩ lại cũng khiến cô cảm thấy đau đớn.
Ôn Noãn hơi nghiêng người, nhìn chính mình trong gương.
Ở vị trí xương bướm... bởi vì không khí khiến cho hình xăm dường như trở nên rõ ràng hơn.
Là một hình dáng của đầu nâu, thứ tượng trưng cho một thế lực hắc ám, vương giả chuyên được sử dụng.
Ôn Noãn chợt cười lên, khóe môi không khỏi cười lạnh, mọi suy nghĩ dường như tan biến...
_________________
"Vương tổng, đây là bản hợp đồng của ngày hôm nay..." Ôn Noãn tươi cười, đưa bản hợp đồng tới hướng đối diện, "Nếu như ngài cảm thấy không có vấn đề gì, có thể ký tên vào đây."
Vương Thế Xuyên dùng ánh mắt yêu nghiệt nhìn Ôn Noãn, gã ta nắm cổ tay của cô.
"Tiểu Ôn à..." Vương Thế Xuyên cố ý sờ tay Ôn Noãn mà vuốt ve, " Phụ nữ làm những công việc như này thật sự không dễ dàng, đôi lúc phải hiểu được giá trị của bản thân mình chứ."
Nói xong, hắn liền bắt lấy tay của Ôn Noãn không một chút khiêng nể.
"Vương tổng," Ôn Noãn cười nhạt, đáy mắt cũng lạnh dần, "Ngài đây là muốn là trái đi quy tắc của tôi?"
Vương Thế Xuyên nhìn đôi bông đào bên trong áo sơ mi, vẻ mặt tham lam cười.
Ôn Noãn hận không thể ném trực tiếp cốc cà phê lên mặt gã, nhưng nghĩ còn phải đợi đến lúc gã ký tên mà chỉ có thể chịu đựng.
Ôn Noãn liếc nhìn đến cách đó không xa, có một người đàn ông, liền nghĩ ra cách để đối phó, "Bạn trai của tôi đang ở bên ngoài chờ tôi"
"Thật sao?"
Ôn Noãn hơi bị xao động tầm mắt.
Vương Thế Xuyên thấy thế liền giật mình, vội vàng buông Ôn Noãn ra, chỉ thấy người đàn ông đang ngồi uống cà phê, ánh mắt lạnh liếc gã một cái khiến gã không khỏi sợ hãi.
Làm thế nào mà hắn lại có ánh mắt sắc bén đến như vậy ?!
"Hừ!" Vương Thế Xuyên có thể có được chức cao như vậy cũng không phải ngu, " Cô nói như vậy, chắc gì hắn đã là bạn trai cô?"
Người đàn ông kia toát ra khí thế nghiêm nghị thế kia, nhìn qua không phải là hạng người đơn giản.
"Vương tổng, không tin sao?" Ôn Noãn giữ nét mặt bình tĩnh vô cùng tự nhiên, " Vương tổng chắc muốn tôi chứng minh ?"
"Đúng vậy..." Vương Thế Xuyên đoán người đàn ông kia chắc chắn không phải là bạn trai của Ôn Noãn, cậm rãi dựa vào ghế sofa, chờ cô tự đi chứng minh.
Ôn Noãn không nghĩ Vương Thế Xuyên lại làm khó cô đến vậy, âm thầm cắn răng, khóe miệng chợt cười " Tôi qua đấy chào hỏi một cái..."
"Chào hỏi cái gì chứ ?" Vương Thế Xuyên lạnh lùng, "Kếu hắn tới đây cùng nhau chào hỏi, thế mới tốt chứ"
Khuôn mặt tươi cười bỗng nhiên biến mất, nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông kia....
Hắn cũng nhìn qua, hai người tầm mắt rời vào nhau.
Người đàn ông ấy có khuôn mặt góc cạnh, ung dung không có một tia nào biểu lộ cảm xúc.
Chỉ liếc qua một cái, Ôn Noãn liền kết luận, người đàn ông này nguy hiểm!
Nhưng lúc này phi lao đành phải theo lao, Ôn Noãn chỉ có thể cố gắng đứng dậy chỉnh sửa quần áo bước đến bên hắn....
Long Kiêu sắc lạnh nhìn Ôn Noãn đang tiến gần mình, đôi mắt như nhiễm bóng đêm. Càng tiếp cận, Ôn Noãn càng cảm thấy căng thẳng.
Người đàn ông này, trên người hắn toát ra một luồng khí áp bức người khác, cái loại khí chát này... không phải giả vờ mà là trời sinh.
Cô nói nhỏ với hắn, Ôn Noãn hạ giọng cầu xin nhìn Long Kiêu:" Tiên sinh, anh có thể giúp tôi một chút được không?"
"Sao?"
Một từ , lộ ra hơi thở nặng nề đè lên trái tim của hắn.
"Anh...." Ôn Noãn cảm thấy như da đầu mình có chút tê dại, "Anh có thẻ giả làm bạn trai của tôi có được không ?"
Long Kiêu liếc nhìn sang phía Vương Thế Xuyên, ngay sau đó nhìn về phía Ôn Noãn, đáy mắt thâm thúy một mảnh, khóe miệng tràn ra cười như không cười.
Ôn Noãn trong lòng ủ rũ, không biết vì cái gì, nhứng chắc hắn đang muốn cô xấu mặt.
"Được" Long Kiêu liền nói.
Cô không kịp phản ứng, đã bị Long Kiêu thân mật kéo tay, hướng tới Vương Thế Xuyên bên kia mà tiến tới....
Ôn Noãn không có thói quen cùng người khác giới thân mật, theo bản năng liền muốn thoát ra.
"Không phải cô muốn tôi cải trang thành bạn trai cô sao?" Âm thanh trầm thấp truyền đến.
Ôn Noãn có loại cảm giác tự vả, khóe miệng giật một chút, tùy ý để Long Kiêu lôi kéo.
Vương Thế Xuyên nhìn khí thế nghiêm nghị của Long Kiêu, như thể đã gặp ở đâu đó?!
"Vương tổng,xin giới thiệu một chút, đây là bạn trai của tôi" Ôn Noãn nở nụ cười, đẩy bản hợp đồng về phía trước.
Hắn nhìn Ôn Noãn, nhìn nhìn Long Kiêu, "Tìm người đàn ông khác để diễn kịch sao... cô tưởng tôi ngu sao?".
"Diễn kịch?" Long Kiêu khẽ nói, âm thanh nhẹ nhàng chậm rãi lộ ra hơi thở nguy hiểm.
Ôn Noãn cùng Vương tổng không kịp phản ứng, Long Kiêu đã làm cho Ôn Noãn một phen hú hồn....
Khuôn mặt đẹp như tạc tượng nhanh chóng áp xuống... Bờ môi mỏng, dừng lại ở đôi môi mềm mại của cô!
Trong căn phòng rộng lớn, truyền đến âm thanh của cô gái.
Nhỏ nhẹ, nhưng lộ ra nhẫn nhịn chịu sự đau đớn.
"A...... đau....."
Ôn Noãn rốt cuộc nhịn không được liền thống khổ kêu lên, trên nét mặt tràn ngập sự đau đớn, trán của cô tuốt ra mồ hôi lạnh.
Hắn trói cô lại, trong tay cầm máy xăm, xăm lên tấm lưng bóng loáng trắng nõn phía sau của cô....
Đèn thủy tinh sang trọng treo trên trần nhà phản chiếu lên khuôn mặt của hắn, góc cạnh khuôn mặt anh tuấn đến cực hạn, ánh mắt ma mị đến giết người.
Hắn - một nửa thì giống như vị thần Apollo ấm áp, sáng ngời; nửa còn lại của hắn thì giống như Satan tàn độc, nhìn hắn vừa hiền lành ấm áp như thần, vừa lạnh lùng độc ác đến lạnh lẽo, hắn sở hữu khuôn mặt vô cùng hoàn mỹ.
"Noãn, muốn chạy...... Tôi cho em một cơ hội để chạy thoát khỏi đây." Hắn ung dung đến mức làm người khác không thể nhìn thấu được cảm xúc của hắn, "Chỉ cần em có thể thoát được khỏi tôi......"
Âm thanh trầm mang sự chiếm hữu đến phát sợ, dường như nhẹ nhàng chậm dãi như tiếng chơi đàn Cello.... Mê hoặc, lộ ra hơi thở nguy hiểm.
Khi nói, đôi mắt dài hắn lạnh lẽo, không có nữa phần cảm xúc.
Ôn Noãn khép đôi mắt, gắt gao cắn chặt hàm răng, tùy ý để cho hắn xăm xuống vị trí bờ vai của cô, tiếp tục mà xăm.....
Cô chỉ cảm thấy buồn cười!
Hắn ở trên người cô đã lưu lại dấu vết của hắn lên người cô rồi, làm sao cô có thể bỏ trốn được chứ ?
Không thuốc tê, mỗi giây phút bị mũi kim xăm đâm vào người, mỗi một chút thốn khổ đều chui vào trái tim của Ôn Noãn.
Rốt cuộc đã bao lâu rồi ?
Mọi sự đau đớn khiến cô như bừng tỉnh, nghĩ lại cũng khiến cô cảm thấy đau đớn.
Ôn Noãn hơi nghiêng người, nhìn chính mình trong gương.
Ở vị trí xương bướm... bởi vì không khí khiến cho hình xăm dường như trở nên rõ ràng hơn.
Là một hình dáng của đầu nâu, thứ tượng trưng cho một thế lực hắc ám, vương giả chuyên được sử dụng.
Ôn Noãn chợt cười lên, khóe môi không khỏi cười lạnh, mọi suy nghĩ dường như tan biến...
_________________
"Vương tổng, đây là bản hợp đồng của ngày hôm nay..." Ôn Noãn tươi cười, đưa bản hợp đồng tới hướng đối diện, "Nếu như ngài cảm thấy không có vấn đề gì, có thể ký tên vào đây."
Vương Thế Xuyên dùng ánh mắt yêu nghiệt nhìn Ôn Noãn, gã ta nắm cổ tay của cô.
"Tiểu Ôn à..." Vương Thế Xuyên cố ý sờ tay Ôn Noãn mà vuốt ve, " Phụ nữ làm những công việc như này thật sự không dễ dàng, đôi lúc phải hiểu được giá trị của bản thân mình chứ."
Nói xong, hắn liền bắt lấy tay của Ôn Noãn không một chút khiêng nể.
"Vương tổng," Ôn Noãn cười nhạt, đáy mắt cũng lạnh dần, "Ngài đây là muốn là trái đi quy tắc của tôi?"
Vương Thế Xuyên nhìn đôi bông đào bên trong áo sơ mi, vẻ mặt tham lam cười.
Ôn Noãn hận không thể ném trực tiếp cốc cà phê lên mặt gã, nhưng nghĩ còn phải đợi đến lúc gã ký tên mà chỉ có thể chịu đựng.
Ôn Noãn liếc nhìn đến cách đó không xa, có một người đàn ông, liền nghĩ ra cách để đối phó, "Bạn trai của tôi đang ở bên ngoài chờ tôi"
"Thật sao?"
Ôn Noãn hơi bị xao động tầm mắt.
Vương Thế Xuyên thấy thế liền giật mình, vội vàng buông Ôn Noãn ra, chỉ thấy người đàn ông đang ngồi uống cà phê, ánh mắt lạnh liếc gã một cái khiến gã không khỏi sợ hãi.
Làm thế nào mà hắn lại có ánh mắt sắc bén đến như vậy ?!
"Hừ!" Vương Thế Xuyên có thể có được chức cao như vậy cũng không phải ngu, " Cô nói như vậy, chắc gì hắn đã là bạn trai cô?"
Người đàn ông kia toát ra khí thế nghiêm nghị thế kia, nhìn qua không phải là hạng người đơn giản.
"Vương tổng, không tin sao?" Ôn Noãn giữ nét mặt bình tĩnh vô cùng tự nhiên, " Vương tổng chắc muốn tôi chứng minh ?"
"Đúng vậy..." Vương Thế Xuyên đoán người đàn ông kia chắc chắn không phải là bạn trai của Ôn Noãn, cậm rãi dựa vào ghế sofa, chờ cô tự đi chứng minh.
Ôn Noãn không nghĩ Vương Thế Xuyên lại làm khó cô đến vậy, âm thầm cắn răng, khóe miệng chợt cười " Tôi qua đấy chào hỏi một cái..."
"Chào hỏi cái gì chứ ?" Vương Thế Xuyên lạnh lùng, "Kếu hắn tới đây cùng nhau chào hỏi, thế mới tốt chứ"
Khuôn mặt tươi cười bỗng nhiên biến mất, nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông kia....
Hắn cũng nhìn qua, hai người tầm mắt rời vào nhau.
Người đàn ông ấy có khuôn mặt góc cạnh, ung dung không có một tia nào biểu lộ cảm xúc.
Chỉ liếc qua một cái, Ôn Noãn liền kết luận, người đàn ông này nguy hiểm!
Nhưng lúc này phi lao đành phải theo lao, Ôn Noãn chỉ có thể cố gắng đứng dậy chỉnh sửa quần áo bước đến bên hắn....
Long Kiêu sắc lạnh nhìn Ôn Noãn đang tiến gần mình, đôi mắt như nhiễm bóng đêm. Càng tiếp cận, Ôn Noãn càng cảm thấy căng thẳng.
Người đàn ông này, trên người hắn toát ra một luồng khí áp bức người khác, cái loại khí chát này... không phải giả vờ mà là trời sinh.
Cô nói nhỏ với hắn, Ôn Noãn hạ giọng cầu xin nhìn Long Kiêu:" Tiên sinh, anh có thể giúp tôi một chút được không?"
"Sao?"
Một từ , lộ ra hơi thở nặng nề đè lên trái tim của hắn.
"Anh...." Ôn Noãn cảm thấy như da đầu mình có chút tê dại, "Anh có thẻ giả làm bạn trai của tôi có được không ?"
Long Kiêu liếc nhìn sang phía Vương Thế Xuyên, ngay sau đó nhìn về phía Ôn Noãn, đáy mắt thâm thúy một mảnh, khóe miệng tràn ra cười như không cười.
Ôn Noãn trong lòng ủ rũ, không biết vì cái gì, nhứng chắc hắn đang muốn cô xấu mặt.
"Được" Long Kiêu liền nói.
Cô không kịp phản ứng, đã bị Long Kiêu thân mật kéo tay, hướng tới Vương Thế Xuyên bên kia mà tiến tới....
Ôn Noãn không có thói quen cùng người khác giới thân mật, theo bản năng liền muốn thoát ra.
"Không phải cô muốn tôi cải trang thành bạn trai cô sao?" Âm thanh trầm thấp truyền đến.
Ôn Noãn có loại cảm giác tự vả, khóe miệng giật một chút, tùy ý để Long Kiêu lôi kéo.
Vương Thế Xuyên nhìn khí thế nghiêm nghị của Long Kiêu, như thể đã gặp ở đâu đó?!
"Vương tổng,xin giới thiệu một chút, đây là bạn trai của tôi" Ôn Noãn nở nụ cười, đẩy bản hợp đồng về phía trước.
Hắn nhìn Ôn Noãn, nhìn nhìn Long Kiêu, "Tìm người đàn ông khác để diễn kịch sao... cô tưởng tôi ngu sao?".
"Diễn kịch?" Long Kiêu khẽ nói, âm thanh nhẹ nhàng chậm rãi lộ ra hơi thở nguy hiểm.
Ôn Noãn cùng Vương tổng không kịp phản ứng, Long Kiêu đã làm cho Ôn Noãn một phen hú hồn....
Khuôn mặt đẹp như tạc tượng nhanh chóng áp xuống... Bờ môi mỏng, dừng lại ở đôi môi mềm mại của cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.