Chương 4: Chuẩn Bị Cho Buổi Xem Mắt
꧁☽๖Long✨༒✨Đế๖☾꧂
15/03/2023
Nghe xong câu chuyện có chút bi hài của người đàn ông kia, Cố Dĩ Hiên cũng cảm thấy cảm thông đôi chút. Nhưng mà nếu bảo cô cưới người đàn ông kia, thực sự nó quá khó khăn, làm sao cô có thể chấp nhận việc đó chứ.
Dì Lệ nghĩ đến món hồi môn sẽ được nhà trai trao tặng, chắc chắn sẽ là một món hời rất lớn, nên vội vã thúc giục Cố Dĩ Hiên đi xem mắt càng sớm càng tốt. Dù sao thì ngày mai cô cũng được nghỉ, cho nên nói với chồng ngày mai liền sắp xếp cho bọn họ xem mắt luôn đi.
Nếu để qua ngày mai, thì sẽ hết ngày nghỉ trong tháng của Cố Dĩ Hiên, đến lúc xin nghỉ làm sẽ bị trừ tiền lương khá nhiều. Chú Cố của cô cũng cho là thật, tự ý quyết định để cho hai người bọn họ ngày mai xem mắt, Cố Dĩ Hiên chỉ đành bất lực đồng ý. Sau đó dì Lệ cùng với Cố Mỹ Như đưa Cố Dĩ Hiên đi ra ngoài mua sắm, nhất định phải sửa sang lại diện mạo này cho Cố Dĩ Hiên, không thể để cô ấy xuất hiện trước người kia với bộ dạng luộm thuộm như vậy được.
Vậy là trong ngay đêm hôm ấy, Cố Dĩ Hiên vinh dự được hai người phụ nữ trong nhà hộ tống đi mua sắm. Cố Mỹ Như ban đầu còn dự định dùng khoản tiền vừa mới lấy được ở chỗ của Cố Dĩ Hiên để mua thêm trang sức. Lát nãy cô ta còn hí hửng mà khoe với mẹ, nhưng lúc này nghe mẹ phân tích thì cô ta lại quyết định đưa lại khoản tiền đó cho mẹ để sắm sanh váy áo cho Cố Dĩ Hiên.
Dù sao thì trang sức Cố Mỹ Như cũng chưa cần lắm, nếu muốn quá thì còn có thể nói bạn trai chi tiền ra mua cho mình, chẳng qua là nhìn thấy Cố Dĩ Hiên có tiền, nên không nhịn được mà lấy hết đi thôi. Dù sao tiền của Cố Dĩ Hiên kiếm được, trở thành tiền của cô ta cũng chẳng có gì là sai cả.
Đứng trước cửa hàng quần áo, Cố Dĩ Hiên vẫn còn chưa hết kinh ngạc, quần áo của cô trước đây đều là của Cố Mỹ Như đã dùng qua, quần áo cô ta mặc vài lần, hoặc không dùng đến nữa thì sẽ vứt cho cô, tính ra cũng khá nhiều đồ. Những bộ quần áo cũ đó nhìn vào thì cũng không phải là quá nhàu nát, nên vẫn khá dễ coi, chỉ có một số bộ là khá quê mùa vì đã lỗi mốt. Cho nên cô cảm thấy không quá bài xích khi mặc lại đồ của Cố Mỹ Như.
Vì để tiết kiệm tiền cho nên khi Cố Dĩ Hiên được cô chú cho tiền mua sắm quần áo vào dịp tết thì cô đều không nỡ đem đi mua quần áo mới. Cô cũng không biết cảm giác được mặc quần áo mới đẹp đẽ là sẽ thế nào. Ngày hôm nay đứng trước cửa hàng toàn là quần áo nữ xinh đẹp như vậy, Cố Dĩ Hiên không khỏi trố mắt nhìn chằm chằm. Toàn bộ đều quần áo mới tinh, vải vóc rất mềm mại, kiểu dáng cũng đặc biệt xinh đẹp, nếu như không phải là vì đợt xem mắt lần này thì không biết đến bao giờ cô mới có dịp chiêm ngưỡng những bộ quần áo xinh đẹp ở trong một cửa hàng như thế này.
Cố Dĩ Hiên đi dạo vài vòng trong cửa hàng, cô nhìn thấy bộ nào cũng đẹp. Cô chỉ mới đi ngắm nghía cho đã mắt chứ thực sự cũng không biết nên lựa chọn bộ nào. Sau khi đã lấy xong số đo của Cố Dĩ Hiên thì nhân viên trong cửa hàng mới tư vấn cho cô một số kiểu dáng phù hợp có trong cửa hàng.
Cố Mỹ Như thì tinh ý hơn, cũng đã có kinh nghiệm mua sắm dày dặn, liếc thấy một bộ váy treo trên cao ở phía trên, cô ta bèn nói nhân viên lấy xuống, là một chiếc váy liền thân màu xanh da trời nhạt, phía dưới hơi bó sát đùi một chút, ngắn trên đầu gối khoảng chừng một gang tay, phía trên tay áo hơi phồng lên, cổ áo nới rộng ra hai bên vai, mặc như vậy sẽ làm lộ ra xương quai xanh quyến rũ, nhất định sẽ khiến đàn ông thích thú.
Cố Mỹ Như bảo Cố Dĩ Hiên mặc vào thử bộ kia, sau khi từ trong phòng thay đồ đi ra, Cố Dĩ Hiên khiến cho mọi người ở đây phải trầm trồ khen ngợi, đúng là người đẹp vì lụa. Bộ váy xinh đẹp làm nổi bật đường cong cơ thể cùng với xương quai xanh tinh tế, Cố Mỹ Như quyết định ngày mai đi xem mắt Cố Dĩ Hiên sẽ mặc bộ này.
Sau đó hai mẹ con Cố Mỹ Như còn đem Cố Dĩ Hiên đi làm tóc, rồi mua thêm cho cô một đôi giày cao gót đế hơi thấp, bởi vì Cố Dĩ Hiên không quen đi giày cao gót nên không thể lựa chọn một đôi giày quá cao được, nếu đúng ra thì mặc bộ váy này đi cùng với một đôi giày thấp gót thực sự chẳng hợp nhau chút nào, khá là “quê mùa”.
Sau khi được làm tóc xong thì Cố Dĩ Hiên giống như được thay đổi diện mạo hoàn toàn. Từ một cô gái thành thị mang vẻ “chân chất quê mùa”, bây giờ lại ra dáng một cô gái thành thị xinh đẹp yểu điệu vậy. Dáng người mảnh khảnh nhưng ngực và mông thì vẫn khá nảy nở, eo cũng rất thon nữa.
Cố Mỹ Như vẫn là có chút ghen tỵ với bộ dạng lúc này của Cố Dĩ Hiên, nhưng mà nếu được trở thành thông gia với gia đình giàu có kia, thì chắc chắn là không tệ chút nào. Dù sao thì cứ để cho Cố Dĩ Hiên được xinh đẹp một chút đi. Cố Dĩ Hiên không sớm thì muộn rồi cũng sẽ phải gả vào nhà khác, không thể ở mãi trong nhà của mình được, Cố Mỹ Như thầm nghĩ.
Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi cho Cố Dĩ Hiên thì ba người sau đó mới yên tâm trở về nhà. Cố Dĩ Hiên mặc dù trong lòng khá vui vẻ đối với quần áo cùng với tóc đẹp trên người mình, nhưng sau đó đã rất nhanh chóng ảo não, nghĩ đến buổi xem mắt ngày mai, cô không biết nên làm như thế nào.
Dì Lệ nghĩ đến món hồi môn sẽ được nhà trai trao tặng, chắc chắn sẽ là một món hời rất lớn, nên vội vã thúc giục Cố Dĩ Hiên đi xem mắt càng sớm càng tốt. Dù sao thì ngày mai cô cũng được nghỉ, cho nên nói với chồng ngày mai liền sắp xếp cho bọn họ xem mắt luôn đi.
Nếu để qua ngày mai, thì sẽ hết ngày nghỉ trong tháng của Cố Dĩ Hiên, đến lúc xin nghỉ làm sẽ bị trừ tiền lương khá nhiều. Chú Cố của cô cũng cho là thật, tự ý quyết định để cho hai người bọn họ ngày mai xem mắt, Cố Dĩ Hiên chỉ đành bất lực đồng ý. Sau đó dì Lệ cùng với Cố Mỹ Như đưa Cố Dĩ Hiên đi ra ngoài mua sắm, nhất định phải sửa sang lại diện mạo này cho Cố Dĩ Hiên, không thể để cô ấy xuất hiện trước người kia với bộ dạng luộm thuộm như vậy được.
Vậy là trong ngay đêm hôm ấy, Cố Dĩ Hiên vinh dự được hai người phụ nữ trong nhà hộ tống đi mua sắm. Cố Mỹ Như ban đầu còn dự định dùng khoản tiền vừa mới lấy được ở chỗ của Cố Dĩ Hiên để mua thêm trang sức. Lát nãy cô ta còn hí hửng mà khoe với mẹ, nhưng lúc này nghe mẹ phân tích thì cô ta lại quyết định đưa lại khoản tiền đó cho mẹ để sắm sanh váy áo cho Cố Dĩ Hiên.
Dù sao thì trang sức Cố Mỹ Như cũng chưa cần lắm, nếu muốn quá thì còn có thể nói bạn trai chi tiền ra mua cho mình, chẳng qua là nhìn thấy Cố Dĩ Hiên có tiền, nên không nhịn được mà lấy hết đi thôi. Dù sao tiền của Cố Dĩ Hiên kiếm được, trở thành tiền của cô ta cũng chẳng có gì là sai cả.
Đứng trước cửa hàng quần áo, Cố Dĩ Hiên vẫn còn chưa hết kinh ngạc, quần áo của cô trước đây đều là của Cố Mỹ Như đã dùng qua, quần áo cô ta mặc vài lần, hoặc không dùng đến nữa thì sẽ vứt cho cô, tính ra cũng khá nhiều đồ. Những bộ quần áo cũ đó nhìn vào thì cũng không phải là quá nhàu nát, nên vẫn khá dễ coi, chỉ có một số bộ là khá quê mùa vì đã lỗi mốt. Cho nên cô cảm thấy không quá bài xích khi mặc lại đồ của Cố Mỹ Như.
Vì để tiết kiệm tiền cho nên khi Cố Dĩ Hiên được cô chú cho tiền mua sắm quần áo vào dịp tết thì cô đều không nỡ đem đi mua quần áo mới. Cô cũng không biết cảm giác được mặc quần áo mới đẹp đẽ là sẽ thế nào. Ngày hôm nay đứng trước cửa hàng toàn là quần áo nữ xinh đẹp như vậy, Cố Dĩ Hiên không khỏi trố mắt nhìn chằm chằm. Toàn bộ đều quần áo mới tinh, vải vóc rất mềm mại, kiểu dáng cũng đặc biệt xinh đẹp, nếu như không phải là vì đợt xem mắt lần này thì không biết đến bao giờ cô mới có dịp chiêm ngưỡng những bộ quần áo xinh đẹp ở trong một cửa hàng như thế này.
Cố Dĩ Hiên đi dạo vài vòng trong cửa hàng, cô nhìn thấy bộ nào cũng đẹp. Cô chỉ mới đi ngắm nghía cho đã mắt chứ thực sự cũng không biết nên lựa chọn bộ nào. Sau khi đã lấy xong số đo của Cố Dĩ Hiên thì nhân viên trong cửa hàng mới tư vấn cho cô một số kiểu dáng phù hợp có trong cửa hàng.
Cố Mỹ Như thì tinh ý hơn, cũng đã có kinh nghiệm mua sắm dày dặn, liếc thấy một bộ váy treo trên cao ở phía trên, cô ta bèn nói nhân viên lấy xuống, là một chiếc váy liền thân màu xanh da trời nhạt, phía dưới hơi bó sát đùi một chút, ngắn trên đầu gối khoảng chừng một gang tay, phía trên tay áo hơi phồng lên, cổ áo nới rộng ra hai bên vai, mặc như vậy sẽ làm lộ ra xương quai xanh quyến rũ, nhất định sẽ khiến đàn ông thích thú.
Cố Mỹ Như bảo Cố Dĩ Hiên mặc vào thử bộ kia, sau khi từ trong phòng thay đồ đi ra, Cố Dĩ Hiên khiến cho mọi người ở đây phải trầm trồ khen ngợi, đúng là người đẹp vì lụa. Bộ váy xinh đẹp làm nổi bật đường cong cơ thể cùng với xương quai xanh tinh tế, Cố Mỹ Như quyết định ngày mai đi xem mắt Cố Dĩ Hiên sẽ mặc bộ này.
Sau đó hai mẹ con Cố Mỹ Như còn đem Cố Dĩ Hiên đi làm tóc, rồi mua thêm cho cô một đôi giày cao gót đế hơi thấp, bởi vì Cố Dĩ Hiên không quen đi giày cao gót nên không thể lựa chọn một đôi giày quá cao được, nếu đúng ra thì mặc bộ váy này đi cùng với một đôi giày thấp gót thực sự chẳng hợp nhau chút nào, khá là “quê mùa”.
Sau khi được làm tóc xong thì Cố Dĩ Hiên giống như được thay đổi diện mạo hoàn toàn. Từ một cô gái thành thị mang vẻ “chân chất quê mùa”, bây giờ lại ra dáng một cô gái thành thị xinh đẹp yểu điệu vậy. Dáng người mảnh khảnh nhưng ngực và mông thì vẫn khá nảy nở, eo cũng rất thon nữa.
Cố Mỹ Như vẫn là có chút ghen tỵ với bộ dạng lúc này của Cố Dĩ Hiên, nhưng mà nếu được trở thành thông gia với gia đình giàu có kia, thì chắc chắn là không tệ chút nào. Dù sao thì cứ để cho Cố Dĩ Hiên được xinh đẹp một chút đi. Cố Dĩ Hiên không sớm thì muộn rồi cũng sẽ phải gả vào nhà khác, không thể ở mãi trong nhà của mình được, Cố Mỹ Như thầm nghĩ.
Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi cho Cố Dĩ Hiên thì ba người sau đó mới yên tâm trở về nhà. Cố Dĩ Hiên mặc dù trong lòng khá vui vẻ đối với quần áo cùng với tóc đẹp trên người mình, nhưng sau đó đã rất nhanh chóng ảo não, nghĩ đến buổi xem mắt ngày mai, cô không biết nên làm như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.