Chương 32: Được Người Khác Giải Vây
꧁☽๖Long✨༒✨Đế๖☾꧂
20/03/2023
Cố Dĩ Hiên bất đắc dĩ nâng ly rượu đến mời tên đàn ông đang ngồi yên vị trên ghế so pha ở đằng kia, hắn ta giả bộ nâng ly rượu lên rồi sau đó làm rơi cái ly xuống sàn.
"Ha ha lại làm đổ rượu ra nữa rồi, biết làm sao đây, xem ra tay của tôi là có chút không vững, có thể bởi vì gặp người đẹp nên run tay quá làm đổ ly rượu rồi". Nói xong thì hắn ta phá lên cười ha hả. Mấy vị khách xung quanh kia cũng cười theo, nhìn người đàn ông đang đùa giỡn đến nỗi cô gái thẹn thùng đỏ hết cả mặt lên khiến cho bọn họ càng thêm thích thú. So với mấy cô gái cứ dính sát lấy bọn họ không chừa một khe hở nào, thì bọn họ lại thích nhìn đến một cô gái "nhà lành" bị chọc ghẹo đến mức lúng túng hơn.
Cố Dĩ Hiên quả thực cảm thấy khó khăn không biết nên xử lý tình huống này như thế nào cho tốt, cô biết là người đàn ông kia đang có ý định làm khó mình, cũng không biết ý đồ của hắn ta là gì, nếu như cô tiếp tục kính rượu hắn thì hắn cũng sẽ làm đổ ly rượu, còn nếu như không mời rượu hắn thì cũng không xong. Cô lúng túng đến nỗi nói không ra lời, khuôn mặt nhỏ đỏ lên vì cảm thấy lo lắng, xấu hổ đan xen lẫn nhau.
Cô gái ngồi bên cạnh người đàn ông kia nghe thấy thế thì nhanh nhảu "giải vây" cho Cố Dĩ Hiên, nói:
"Nào, Kim tổng để em giúp ngài nâng ly rượu nhé!" Nói xong thì cô ta rót lấy ly rượu một bên, đưa đến bên môi Kim tổng như đang mời rượu ông ấy, Kim tổng uống vào một ngụm nhỏ, cười khà.
"Bảo bối thật là hiểu chuyện mà, thật ngoan, nhất định sẽ thưởng cho em!" Nói xong thì tay lại náo loạn một chút, vắt ngang qua eo người nữ diễn viên kia, tranh thủ sờ soạng cái eo nhỏ của cô ta. Sau đó mới nhìn về phía Cố Dĩ Hiên nói:
"Tiểu thư, hay là cô cũng giúp tôi uống rượu như vậy đi, tôi còn chưa tiếp ly rượu của cô đâu!"
Lời nói ra giống như đề nghị nhưng thực ra là muốn bắt ép cô phải làm như vậy, Cố Dĩ Hiên cũng không có cách nào làm được như vậy, bầu không khí có chút "mờ ám", Cố Dĩ Hiên cứ như pho tượng mà đứng trơ trọi ở đó, lắp bắp trả lời:
"Tôi… tôi..."
"Tôi làm sao chứ? Hay là không thực sự nể mặt Kim tổng tôi rồi?"
"Tôi không phải như vậy… tôi..."
"Tiểu thư, tôi cho cô cơ hội coi như là nể mặt cô rồi, nếu như cô còn không có để tôi vào mắt, thì không được đâu đấy!"
Kim tổng lúc này cố ý doạ dẫm khiến cô khó xử. Cố Dĩ Hiên còn đang lúng túng chưa biết làm thế nào, thì Tống Đình Khải đã có phần không nhịn được tiến lên, một tay quàng lên vai của Cố Dĩ Hiên nói:
"Ôi chao Kim tổng, cần gì phải làm khó một cô gái như vậy, nhìn xem anh doạ người ta sợ hãi đến nỗi không nói được gì luôn rồi này. Thế này đi, ly rượu này tôi thay cô ấy kính anh, mấy vị khác tôi cũng thay cô ấy kính rượu mọi người! Tống Đình Khải tôi rất là thương hoa tiếc ngọc, không nỡ nhìn thấy một cô gái yếu đuối run rẩy sợ hãi như thế này đâu." Nói xong Tống Đình Khải cười hì hì, cầm ly rượu trên tay của Cố Dĩ Hiên, nâng lên trước mặt Kim tổng, uống cạn một hơi. Sau đó Tống Đình Khải còn dùng ly rượu này - cái ly mà Cố Dĩ Hiên cầm đi để kính rượu những người kia - để đi tiếp rượu mấy vị khách còn lại.
Thấy Tống Đình Khải đã ra mặt thay người đẹp, Kim tổng cười xoà nói:
"Hoá ra là đã nằm trong tầm ngắm của cậu rồi à, còn không nói sớm cho tôi, nếu không tôi cũng không khó xử người đẹp như vậy đâu!"
"Không sao, ở đây còn có rất nhiều mỹ nhân mà, không vội!" Tống Đình Khải chỉ nhàn nhạt trả lời.
Mấy người đàn ông khác thấy Tống Đình Khải đã ra mặt "bảo vệ" Cố Dĩ Hiên như thế thì cũng không có ý định làm khó cô nữa, nếu như Tống Đình Khải nhìn trúng cô ta, thì bọn họ cũng phải nể mặt anh mấy phần để cho anh "hưởng dụng" người đẹp một mình.
Tống Đình Khải là con trai của chủ tịch tập đoàn Khải Phát, là một nhân vật cực kỳ có tiếng nói và ảnh hưởng trên thương trường cho nên bọn họ cũng không muốn làm ra hành động gì tỏ ra không nể mặt anh. Hành động vừa rồi là Tống Đình Khải muốn cho bọn họ biết rằng anh có hứng thú với cô, còn tình nguyện vì cô mà tiếp mấy ly rượu của bọn họ. Tống Đình Khải cho họ mặt mũi, đương nhiên bọn họ càng phải vì thế mà nể mặt anh, tuyệt đối không động chạm gì đến cô gái kia nữa, dù sao Tống Đình Khải cùng với bọn họ là mối quan hệ lợi ích lâu dài, còn cô gái kia dù có xinh đẹp đến mấy cũng chỉ như một món hàng không mấy giá trị mà thôi. Không cần vì cô ta mà gây ra bất hoà không đáng có.
Tống Giang Thần ngồi ở bên này quan sát hết tất thảy mặt đã đen hơn đít nồi. Khá lắm Cố Dĩ Hiên! Mới vừa đó mà đã nhanh chóng quyến rũ được Tống Đình Khải rồi! Còn để cho Tống Đình Khải ra mặt thay cô ta tiếp mấy ly rượu. Phải biết rằng bọn anh mặc dù tửu lượng đều rất tốt, cho dù có đạt đến mức "ngàn chén không say" đi chăng nữa, thì hành động thay người khác tiếp một ly rượu chính là rất muốn cho người ta mặt mũi.
"Ha ha lại làm đổ rượu ra nữa rồi, biết làm sao đây, xem ra tay của tôi là có chút không vững, có thể bởi vì gặp người đẹp nên run tay quá làm đổ ly rượu rồi". Nói xong thì hắn ta phá lên cười ha hả. Mấy vị khách xung quanh kia cũng cười theo, nhìn người đàn ông đang đùa giỡn đến nỗi cô gái thẹn thùng đỏ hết cả mặt lên khiến cho bọn họ càng thêm thích thú. So với mấy cô gái cứ dính sát lấy bọn họ không chừa một khe hở nào, thì bọn họ lại thích nhìn đến một cô gái "nhà lành" bị chọc ghẹo đến mức lúng túng hơn.
Cố Dĩ Hiên quả thực cảm thấy khó khăn không biết nên xử lý tình huống này như thế nào cho tốt, cô biết là người đàn ông kia đang có ý định làm khó mình, cũng không biết ý đồ của hắn ta là gì, nếu như cô tiếp tục kính rượu hắn thì hắn cũng sẽ làm đổ ly rượu, còn nếu như không mời rượu hắn thì cũng không xong. Cô lúng túng đến nỗi nói không ra lời, khuôn mặt nhỏ đỏ lên vì cảm thấy lo lắng, xấu hổ đan xen lẫn nhau.
Cô gái ngồi bên cạnh người đàn ông kia nghe thấy thế thì nhanh nhảu "giải vây" cho Cố Dĩ Hiên, nói:
"Nào, Kim tổng để em giúp ngài nâng ly rượu nhé!" Nói xong thì cô ta rót lấy ly rượu một bên, đưa đến bên môi Kim tổng như đang mời rượu ông ấy, Kim tổng uống vào một ngụm nhỏ, cười khà.
"Bảo bối thật là hiểu chuyện mà, thật ngoan, nhất định sẽ thưởng cho em!" Nói xong thì tay lại náo loạn một chút, vắt ngang qua eo người nữ diễn viên kia, tranh thủ sờ soạng cái eo nhỏ của cô ta. Sau đó mới nhìn về phía Cố Dĩ Hiên nói:
"Tiểu thư, hay là cô cũng giúp tôi uống rượu như vậy đi, tôi còn chưa tiếp ly rượu của cô đâu!"
Lời nói ra giống như đề nghị nhưng thực ra là muốn bắt ép cô phải làm như vậy, Cố Dĩ Hiên cũng không có cách nào làm được như vậy, bầu không khí có chút "mờ ám", Cố Dĩ Hiên cứ như pho tượng mà đứng trơ trọi ở đó, lắp bắp trả lời:
"Tôi… tôi..."
"Tôi làm sao chứ? Hay là không thực sự nể mặt Kim tổng tôi rồi?"
"Tôi không phải như vậy… tôi..."
"Tiểu thư, tôi cho cô cơ hội coi như là nể mặt cô rồi, nếu như cô còn không có để tôi vào mắt, thì không được đâu đấy!"
Kim tổng lúc này cố ý doạ dẫm khiến cô khó xử. Cố Dĩ Hiên còn đang lúng túng chưa biết làm thế nào, thì Tống Đình Khải đã có phần không nhịn được tiến lên, một tay quàng lên vai của Cố Dĩ Hiên nói:
"Ôi chao Kim tổng, cần gì phải làm khó một cô gái như vậy, nhìn xem anh doạ người ta sợ hãi đến nỗi không nói được gì luôn rồi này. Thế này đi, ly rượu này tôi thay cô ấy kính anh, mấy vị khác tôi cũng thay cô ấy kính rượu mọi người! Tống Đình Khải tôi rất là thương hoa tiếc ngọc, không nỡ nhìn thấy một cô gái yếu đuối run rẩy sợ hãi như thế này đâu." Nói xong Tống Đình Khải cười hì hì, cầm ly rượu trên tay của Cố Dĩ Hiên, nâng lên trước mặt Kim tổng, uống cạn một hơi. Sau đó Tống Đình Khải còn dùng ly rượu này - cái ly mà Cố Dĩ Hiên cầm đi để kính rượu những người kia - để đi tiếp rượu mấy vị khách còn lại.
Thấy Tống Đình Khải đã ra mặt thay người đẹp, Kim tổng cười xoà nói:
"Hoá ra là đã nằm trong tầm ngắm của cậu rồi à, còn không nói sớm cho tôi, nếu không tôi cũng không khó xử người đẹp như vậy đâu!"
"Không sao, ở đây còn có rất nhiều mỹ nhân mà, không vội!" Tống Đình Khải chỉ nhàn nhạt trả lời.
Mấy người đàn ông khác thấy Tống Đình Khải đã ra mặt "bảo vệ" Cố Dĩ Hiên như thế thì cũng không có ý định làm khó cô nữa, nếu như Tống Đình Khải nhìn trúng cô ta, thì bọn họ cũng phải nể mặt anh mấy phần để cho anh "hưởng dụng" người đẹp một mình.
Tống Đình Khải là con trai của chủ tịch tập đoàn Khải Phát, là một nhân vật cực kỳ có tiếng nói và ảnh hưởng trên thương trường cho nên bọn họ cũng không muốn làm ra hành động gì tỏ ra không nể mặt anh. Hành động vừa rồi là Tống Đình Khải muốn cho bọn họ biết rằng anh có hứng thú với cô, còn tình nguyện vì cô mà tiếp mấy ly rượu của bọn họ. Tống Đình Khải cho họ mặt mũi, đương nhiên bọn họ càng phải vì thế mà nể mặt anh, tuyệt đối không động chạm gì đến cô gái kia nữa, dù sao Tống Đình Khải cùng với bọn họ là mối quan hệ lợi ích lâu dài, còn cô gái kia dù có xinh đẹp đến mấy cũng chỉ như một món hàng không mấy giá trị mà thôi. Không cần vì cô ta mà gây ra bất hoà không đáng có.
Tống Giang Thần ngồi ở bên này quan sát hết tất thảy mặt đã đen hơn đít nồi. Khá lắm Cố Dĩ Hiên! Mới vừa đó mà đã nhanh chóng quyến rũ được Tống Đình Khải rồi! Còn để cho Tống Đình Khải ra mặt thay cô ta tiếp mấy ly rượu. Phải biết rằng bọn anh mặc dù tửu lượng đều rất tốt, cho dù có đạt đến mức "ngàn chén không say" đi chăng nữa, thì hành động thay người khác tiếp một ly rượu chính là rất muốn cho người ta mặt mũi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.