Chương 19
Thiên Phàm Quá Tẫn
27/10/2016
Giản Hân nghĩ, làm trợ lý đặc biệt cho Hoa Thần, chính là kiêm những chức vụ sinh hoạt như thế này.
Giống như bây giờ, sáng sớm thứ bảy, cô lại không phải là ngủ nướng ở nhà, ngược lại là đi sân bay đón Boss, bây giờ còn đang ở nhà Boss giúp anh sắp xếp hành lý.
"Anh đi tắm trước..." Hoa Thần đưa áo khoác cho Giản Hân, đi tới cửa phòng tắm anh bỗng nhiên dừng lại quay đầu nhìn Giản Hân: "Em có muốn cùng tắm không?'
Nói thật, không gặp vài ngày, Giản Hân quả thật rất nhớ cơ thể của Hoa Thần. Nhưng bây giờ cô không hưởng dụng được...
Giản Hân khoát tay, nhanh chóng lấy quần áo ra khỏi hành lý, bắt đầu sắp xếp bỏ vào tủ quần áo.
Sau khi sắp xếp xong đồ, Hoa Thần cũng đã ra khỏi phòng tắm, anh tùy ý quấn khăn tắm đứng dựa vào cửa phòng ngủ, ngực để trần của anh còn mang theo chút nước chảy dọc theo đường cong của cơ bắp rồi chảy vào bên trong khăn tắm, chỉ liếc mắt thôi, Giản Hân đã miệng lưỡi khô khốc.
"Mau tới đây giúp anh lau." Hoa Thần ngồi ở mép giường, mở miệng nói.
"A." Giản Hân lên tiếng, lên giường quỳ phía sau Hoa Thần, cầm khăn lau tóc cho anh.
Ma sát khiến da đầu anh hơi nhột, cảm giác tê dại từ sợi tóc truyền đến, thân thể nín nhịn mấy ngày của Hoa Thần có chút nóng lên, anh nắm lấy đôi tay của Giản Hân, quay đầu lại nói: " Mấy ngày nay có nhớ đến anh không hả?"
Giản Hân lau tóc Hoa Thần, xung quanh chóp mũi đều là mùi hương sữa tắm của anh, , đang ngây người, nghe được Hoa Thần hỏi như vậy, một cách tự nhiên gật đầu.
Sau đó, cô chỉ cảm thấy cổ tay đau nhói, thân thể vừa chuyển động, trước mắt đã tối sầm. Lúc phục hồi tinh thần là lúc cô bị Hoa Thần áp đảo.
Nhìn lửa dục hiện lên trong mắt Hoa Thần, lúc này Giản Hân mới vội vàng mở miệng: "Tổng giám đốc, mấy ngày nay, .... Đừng."
Những lời còn lại mơ hồ không rõ, bàn tay to lớn của Hoa Thần trượt đến khuôn mặt rồi cổ của cô. Giản Hân theo bản năng rụt cổ lại, muốn nói, lại phát hiện đôi môi mình đã bị chặn lại, muốn giãy dụa, lại thấy Hoa Thần đã ôm mình thặt chặt, cô chỉ có thể nằm yên để Hoa Thần muốn làm gì thì làm.
Quấn quít gắn bó một lúc, thân thể Giản Hân mềm nhũn ra. Cô cảm nhận được cánh tay bên hông mình đã dời tới ngực mình, bàn tay đang đặt lên ngực của mình, từ từ xoa bóp, một bàn tay khác đang di chuyển đến chân của cô, thâm nhập vào quần cô, vuốt ve bắp đùi trắng mịn của cô, làm cho toàn thân cô giống như bị kim châm vậy.
Hoa Thần tiếp tục hôn cô, lưu luyến ở trước ngực cô, lất tay cởi nút áo của cô, điên cuồng bóp nắn bầu ngực béo tròn, anh đưa tay xâm nhập vào khe rảnh chính giữa, cầm một bên đẩy đẩy, bầu ngực trắng noãn liền lộ ra bên ngoài, nhũ hoa đỏ hồng của cô theo hô hấp mà run rẩy.
Cuối cùng Hoa Thần cũng buông tha đôi môi Giản Hân, cúi đầu xuống ngậm lấy đầu ngực run rẩy.
Miệng đã được tự do, cô vội vả lớn tiếng chặn lại: "Tổng giám đốc, không thể!"
"Lý do?" Anh nhìn cô, ánh mắt có chút kinh người.
"Cái kia. . . Em. . . Dì cả của em đã tới."
Giản Hân có chút lúng túng mở miệng, đôi mắt thoáng nhìn thấy khóe môi Hoa Thần cong lên, cô ngượng ngập vẫn còn muốn nói gì, thì đã thấy Hoa Thần đứng dậy đi vào phòng tắm.
"Đùng" Tiếng cửa phòng tắm vang lên, bên trong lại truyền đến tiếng nước chảy.
"Tổng giám đốc?" Giản Hân nghĩ Hoa Thần tám phần mười là tức giận, cô chỉnh sửa quần áo của mình, đi tới cửa phòng tắm, nhẹ nhàng gõ vài cái.
Tiếng nước nhỏ một chút, cô nghe thấy anh tùy ý "Hử" một tiếng.
Giản Hân có chút buồn bực: "Tổng giám đốc không phải anh vừa mới tắm sao?"
Trả lời như cũ rất tùy ý: "Lại tắm một lần."
Nghe giọng nói của anh cũng không có tức giận, Giản Hân mới yên lòng, một lát sau mới nhớ tới cái gì lại kêu một tiếng: "Tổng giám đốc —— "
Bên trong tiếng nước ào ào, Hoa Thần dừng một hồi, "Còn có việc gì?"
Giản Hân: "Tổng giám đốc anh vẫn còn chưa có ăn sáng đó, anh muốn ăn cái gì?"
Giọng nói bên trong nghe có chút không nhịn được: "Sao cũng được."
Giản Hân suy nghĩ một hồi: "Để em xuống dưới lầu kêu nhà hàng đưa đến, anh muốn ăn sáng kiểu Trung Quốc, hay là kiểu Anh?"
Bên trong tiếng nước đã dừng, Hoa Thần chẳng biết đang làm gì, cũng không trả lời, chỉ thở dốc hơi chút ồ ồ.
Giản Hân đợi một hồi, thử dò xét nói: ". . . Tổng giám đốc?" Nhưng không trả lời.
Giản Hân nhẹ nhàng gõ cửa: "Hoa Thần?"
Hồi lâu bên trong truyền đến một tiếng không rõ không rõ "Ừ", giống như ngẹt mũi.
Giản Hân chẳng biết tại sao: "Tổng giám đốc anh không sao chứ? Anh ở bên trong lòng gì vậy?"
Bên trong chẳng biết vì sao lại bị gõ "Cộc" một cái, giọng nói Hoa Thần có chút không nhịn được, có chút áp lực, có chút bức thiết: "Còn hỏi nữa em tự mình đến mà nhìn đi."
Còn lâu Giản Hân mới đi vào, bây giờ cô đang có kinh nguyệt, nhìn thấy lại không ăn được, việc này rất khó chịu a.
Cô không để ý tới nữa Hoa Thần, xoay người đi vào phòng khách, sau khi điện thoại xong, bỗng nhiên cô mới phản ứng lại:
Hoa Thần, sẽ không phải là ở phòng tắm làm chuyện đó chứ....
Vừa nghĩ tới hình ảnh kia, Giản Hân chợt cảm thấy thân thể phát nhiệt, khuôn mặt nóng lên, cô cầm ly nước bên cạnh, uống thật nhanh, mới bình phục lại, quay đầu đã thấy Hoa Thần đã ra khỏi phòng tắm.
Mặt của anh bị hơi nước làm cho ửng hồng, giọt nước còn chảy trên ngực, từng giọt trong xuống chảy qua cơ bắp, cuối cùng tiếng vào nơi cô không nhìn thấy.
Giản Hân âm thầm lau đi máu mũi, âm thầm cảm thán nói: Kinh nguyệt à mày thật biết chọn thời gian!
Giống như bây giờ, sáng sớm thứ bảy, cô lại không phải là ngủ nướng ở nhà, ngược lại là đi sân bay đón Boss, bây giờ còn đang ở nhà Boss giúp anh sắp xếp hành lý.
"Anh đi tắm trước..." Hoa Thần đưa áo khoác cho Giản Hân, đi tới cửa phòng tắm anh bỗng nhiên dừng lại quay đầu nhìn Giản Hân: "Em có muốn cùng tắm không?'
Nói thật, không gặp vài ngày, Giản Hân quả thật rất nhớ cơ thể của Hoa Thần. Nhưng bây giờ cô không hưởng dụng được...
Giản Hân khoát tay, nhanh chóng lấy quần áo ra khỏi hành lý, bắt đầu sắp xếp bỏ vào tủ quần áo.
Sau khi sắp xếp xong đồ, Hoa Thần cũng đã ra khỏi phòng tắm, anh tùy ý quấn khăn tắm đứng dựa vào cửa phòng ngủ, ngực để trần của anh còn mang theo chút nước chảy dọc theo đường cong của cơ bắp rồi chảy vào bên trong khăn tắm, chỉ liếc mắt thôi, Giản Hân đã miệng lưỡi khô khốc.
"Mau tới đây giúp anh lau." Hoa Thần ngồi ở mép giường, mở miệng nói.
"A." Giản Hân lên tiếng, lên giường quỳ phía sau Hoa Thần, cầm khăn lau tóc cho anh.
Ma sát khiến da đầu anh hơi nhột, cảm giác tê dại từ sợi tóc truyền đến, thân thể nín nhịn mấy ngày của Hoa Thần có chút nóng lên, anh nắm lấy đôi tay của Giản Hân, quay đầu lại nói: " Mấy ngày nay có nhớ đến anh không hả?"
Giản Hân lau tóc Hoa Thần, xung quanh chóp mũi đều là mùi hương sữa tắm của anh, , đang ngây người, nghe được Hoa Thần hỏi như vậy, một cách tự nhiên gật đầu.
Sau đó, cô chỉ cảm thấy cổ tay đau nhói, thân thể vừa chuyển động, trước mắt đã tối sầm. Lúc phục hồi tinh thần là lúc cô bị Hoa Thần áp đảo.
Nhìn lửa dục hiện lên trong mắt Hoa Thần, lúc này Giản Hân mới vội vàng mở miệng: "Tổng giám đốc, mấy ngày nay, .... Đừng."
Những lời còn lại mơ hồ không rõ, bàn tay to lớn của Hoa Thần trượt đến khuôn mặt rồi cổ của cô. Giản Hân theo bản năng rụt cổ lại, muốn nói, lại phát hiện đôi môi mình đã bị chặn lại, muốn giãy dụa, lại thấy Hoa Thần đã ôm mình thặt chặt, cô chỉ có thể nằm yên để Hoa Thần muốn làm gì thì làm.
Quấn quít gắn bó một lúc, thân thể Giản Hân mềm nhũn ra. Cô cảm nhận được cánh tay bên hông mình đã dời tới ngực mình, bàn tay đang đặt lên ngực của mình, từ từ xoa bóp, một bàn tay khác đang di chuyển đến chân của cô, thâm nhập vào quần cô, vuốt ve bắp đùi trắng mịn của cô, làm cho toàn thân cô giống như bị kim châm vậy.
Hoa Thần tiếp tục hôn cô, lưu luyến ở trước ngực cô, lất tay cởi nút áo của cô, điên cuồng bóp nắn bầu ngực béo tròn, anh đưa tay xâm nhập vào khe rảnh chính giữa, cầm một bên đẩy đẩy, bầu ngực trắng noãn liền lộ ra bên ngoài, nhũ hoa đỏ hồng của cô theo hô hấp mà run rẩy.
Cuối cùng Hoa Thần cũng buông tha đôi môi Giản Hân, cúi đầu xuống ngậm lấy đầu ngực run rẩy.
Miệng đã được tự do, cô vội vả lớn tiếng chặn lại: "Tổng giám đốc, không thể!"
"Lý do?" Anh nhìn cô, ánh mắt có chút kinh người.
"Cái kia. . . Em. . . Dì cả của em đã tới."
Giản Hân có chút lúng túng mở miệng, đôi mắt thoáng nhìn thấy khóe môi Hoa Thần cong lên, cô ngượng ngập vẫn còn muốn nói gì, thì đã thấy Hoa Thần đứng dậy đi vào phòng tắm.
"Đùng" Tiếng cửa phòng tắm vang lên, bên trong lại truyền đến tiếng nước chảy.
"Tổng giám đốc?" Giản Hân nghĩ Hoa Thần tám phần mười là tức giận, cô chỉnh sửa quần áo của mình, đi tới cửa phòng tắm, nhẹ nhàng gõ vài cái.
Tiếng nước nhỏ một chút, cô nghe thấy anh tùy ý "Hử" một tiếng.
Giản Hân có chút buồn bực: "Tổng giám đốc không phải anh vừa mới tắm sao?"
Trả lời như cũ rất tùy ý: "Lại tắm một lần."
Nghe giọng nói của anh cũng không có tức giận, Giản Hân mới yên lòng, một lát sau mới nhớ tới cái gì lại kêu một tiếng: "Tổng giám đốc —— "
Bên trong tiếng nước ào ào, Hoa Thần dừng một hồi, "Còn có việc gì?"
Giản Hân: "Tổng giám đốc anh vẫn còn chưa có ăn sáng đó, anh muốn ăn cái gì?"
Giọng nói bên trong nghe có chút không nhịn được: "Sao cũng được."
Giản Hân suy nghĩ một hồi: "Để em xuống dưới lầu kêu nhà hàng đưa đến, anh muốn ăn sáng kiểu Trung Quốc, hay là kiểu Anh?"
Bên trong tiếng nước đã dừng, Hoa Thần chẳng biết đang làm gì, cũng không trả lời, chỉ thở dốc hơi chút ồ ồ.
Giản Hân đợi một hồi, thử dò xét nói: ". . . Tổng giám đốc?" Nhưng không trả lời.
Giản Hân nhẹ nhàng gõ cửa: "Hoa Thần?"
Hồi lâu bên trong truyền đến một tiếng không rõ không rõ "Ừ", giống như ngẹt mũi.
Giản Hân chẳng biết tại sao: "Tổng giám đốc anh không sao chứ? Anh ở bên trong lòng gì vậy?"
Bên trong chẳng biết vì sao lại bị gõ "Cộc" một cái, giọng nói Hoa Thần có chút không nhịn được, có chút áp lực, có chút bức thiết: "Còn hỏi nữa em tự mình đến mà nhìn đi."
Còn lâu Giản Hân mới đi vào, bây giờ cô đang có kinh nguyệt, nhìn thấy lại không ăn được, việc này rất khó chịu a.
Cô không để ý tới nữa Hoa Thần, xoay người đi vào phòng khách, sau khi điện thoại xong, bỗng nhiên cô mới phản ứng lại:
Hoa Thần, sẽ không phải là ở phòng tắm làm chuyện đó chứ....
Vừa nghĩ tới hình ảnh kia, Giản Hân chợt cảm thấy thân thể phát nhiệt, khuôn mặt nóng lên, cô cầm ly nước bên cạnh, uống thật nhanh, mới bình phục lại, quay đầu đã thấy Hoa Thần đã ra khỏi phòng tắm.
Mặt của anh bị hơi nước làm cho ửng hồng, giọt nước còn chảy trên ngực, từng giọt trong xuống chảy qua cơ bắp, cuối cùng tiếng vào nơi cô không nhìn thấy.
Giản Hân âm thầm lau đi máu mũi, âm thầm cảm thán nói: Kinh nguyệt à mày thật biết chọn thời gian!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.