Chương 32: Công khai quan hệ
Thiên Phàm Quá Tẫn
30/12/2016
Edit: crazy_crazy
Đợi đến chiều, Hoa Thần vẫn chưa trở về, Giản Hân muốn gọi cho Hoa Thần, nhưng lại thôi.
Là Hoa Thần ra tay? Tuy chỉ là tin đồn nhảm, không rõ chân tướng nhưng khắp nơi vẫn nghe lời đồn nhảm, trưa nay Giản Hân gọi cơm ở ngoài, khắp nơi đầy tai tiếng, cô rất ngại ra ngoài.
Đang đau đầu, Alex lại xách theo túi quần áo và dày cao gót mở cửa bước vào.
"BOSS ra lệnh cho tôi đem đến cho cô, cô chuẩn bị một chút đi, tối cùng anh ấy tham dự tiệc đấu giá từ thiện Lan Đô Hội."
"Lan Đô Hội?" Giản Hân kinh ngạc, thấy Alex gật đầu.
Đó cũng không phải là buổi đấu giá bình thường, mỗi năm tiệc từ thiện Lan Đô Hội hội tụ vô số nhân vật nổi tiếng trong thương giới, giới chính trị, bao nhiêu người muốn vào, nhưng vé mời lại cực kì ít, không phải có tiền là có thể vào được. Vậy nên mới nói vào được đây coi như là quang vinh, các ngôi sao lớn nếu đi cạnh người có chức vụ cao sẽ may mắn được tham dự, giá trị con người cũng được nâng lên cao.
Hoa Thần muốn mang cô đi theo đến yến tiệc kiểu tiệc này, chắc là vì công việc.
Giản Hân lúc này mới gọi điện thoại cho anh: "Tổng giám đốc, anh muốn dẫn em đi hội đấu giá?"
Hoa Thần trả lời ngắn gọn: “Ừ”..
Giản Hân: "Sao bỗng nhiên lại như vậy?"
Hoa Thần giọng điệu thản nhiên: "Dù sao đây cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."
Cho nên anh nói ra trước?
Giản Hân xấu hổ: "Chỉ là, em còn chưa chuẩn bị gì."
Hoa Thần: "Em phải chuẩn bị cái gì?."
Giản Hân: ". . . . . ."
Hoa Thần: "Không phải em nói không thích bị người khác hiểu lầm sao, vừa đúng lúc có thể làm rõ mọi chuyện."
Cho nên thông qua công việc, tạo ra buổi găp mặt?
Giản Hân vẫn còn có chút do dự: "Chỉ cần chúng ta có thể ở trước mặt mọi người tỏ ra thân mật một chút là được rồi.
Hoa Thần: "Ví dụ?"
Giản Hân: ". . . . . ."
Thật sự từ lúc quen biết Hoa Thần đến nay, Giản Hân chưa từng che dấu chuyện gì, Hoa Thần cũng rất thản nhiên, chẳng qua là hai người đều không nói toạc ra.
Không biết có phải tại vì âm thanh quá thấp, mọi người mới cho rằng cô quyến rũ anh, hoặc là cô bị anh dấu kĩ.
Nhìn trong túi có bộ lễ phục tuyệt đẹp, Giản Hân cũng muốn lên giọng một lần, tạo ra vẻ mặt tàn nhẫn, nhưng nghĩ đến cho cùng thì đây cũng là hoàn cảnh xa lạ không hợp với mình, dù sao cô cũng có chút khẩn trương, trong khẩn trương còn có chút bất an, hình như cô nhận thấy có chút không đúng, nhưng lại không nói ra được không đúng chỗ nào.
——————
Giản Hân không có thói quen làm mọi chuyện trọng quá mức, lần trước Hoa Thần mang theo cô đi đến một tiệc rượu cũng không thấy thú vị, mà giờ buổi tiệc từ thiện vào tối nay, hoàn toàn không giống những buổi tiệc rượu đó, Giản Hân có thể đoán trước đêm nay nhất định là một đêm vưà khó chịu cũng vừa khó quên đối với cô.
Tiệc tối sẽ bắt đầu lúc 8 giờ rưỡi. Giới chính trị không thể không khiêm tốn, tất cả đều đi bằng cửa sau. Giới diễn viên nghệ sĩ thì lại tỏa sáng vô cùng, ai cũng muốn bước lên thảm đỏ cửa lớn một lần. Giới kinh doanh thương trường thì sao cũng được, ai thích cửa nào đi cửa đó.
Hoa Thần từ trước đến nay không thích gây sự chú ý, mấy năm trước thường đi vào bằng cổng sau, lần này lại thay đổi, mang theo Giản Hân đi vào bằng cổng chính, lập tức làm kích động các phóng viên đang ngồi chổm canh dữ cửa chính.
Cửa kính xe vừa mới hạ xuống, các phóng viên ùa lên, tạch tạch tạch chụp ảnh không ngừng.
Hoa Thần tuy có chút khó chịu theo thói quen nhưng vẫn xuống xe, nghiêm trang mở cửa, đỡ Giản Hân ra.
Giày cao gót Rene Caovilla nạm đá quý, phía gót giày được khắc đôi cánh màu bạc, đi ở chân cô nhìn cân xứng, như thể đôi giày này được làm ra là để dành riêng cho cô. Vừa mới định bước chân xuống, bỗng “Cạnh”, chiếc giày cao gót 10cm từ chân cô rơi xuống.
Đây là bạn gái của thiếu gia Hoa gia Hoa Thần? Sao bộ dáng lại có chút vụng về?
Các vị phóng viên tò mò nhìn Hoa Thần, thấy đối phương vẻ mặt bình tĩnh, quỳ xuống, tỉ mỉ đi lại giày giúp cô.
Trời ạ, người này không nể mặt Hoa Tổng sao, người bên trong rốt cuộc có thân phận gì?! Nhóm phóng viên như nhận được tin tức từ trên trời rơi xuống, chụp ảnh không ngừng.
Sự việc lần này, sau lưng đã nhanh chóng đăng tin, lúc này Hoa Thần nhanh chóng đứng lên, xoay người đem chủ nhân của đôi giày dắt ra.
Mái tóc đen tùy tiện búi, vài cọng tóc mềm mại theo sườn mặt buông xuống, lướt qua đường cong của bộ ngực, cho đến khi Hoa Thần ôm lấy eo cô.
Giản Hân ngẩng đầu trong nháy mắt, mắt suýt nữa bị ánh đèn plash làm mù..
Tục ngữ nói người đẹp vì lụa, Giản Hân vốn xinh đẹp, giờ được Hoa Thần trang điểm tỉ mỉ, thu hút mọi ánh nhìn.
Dáng người yển chuyển mặc phong cách như vậy nhìn hơi đơn giản, váy được may ẩn, uốn lượn theo theo đường cong hoàn hảo, càng xuống dưới vải càng mỏng, làn gió đêm thổi qua, làn váy như mặt nước, nổi lên tầng tầng cuộn sóng, như một đóa hoa nhỏ nhắn khẽ nở rộ.
Giản Hân được chuyên gia trang điểm làm cho giống như một nữ thần vừa mới hạ xuống phàm trần. Ánh mắt có chút mịt mờ.
Hôm nay bộ đồ mà Hoa Thần chọn cho cô, chắc hơn 12 vạn, bây giờ xuống xe, ngay cả người cũng không thấy rõ, chỉ thấy khắp nơi một màu trắng bạc, cả người cảm thấy không được tốt lắm.
Cô bị dọa, chân không đứng vững, cơ thể xiêu vẹo, ngã xuống đất.
Không phải chứ, bị xấu mặt ngày nơi này, cô cả đời cũng không giám ra khỏi nhà gặp người khác.
Giản Hân tuyệt vọng nhắm mắt, nhưng không hề cảm thấy đau, mở mắt ra thấy Hoa Thần vừa gật đầu với mọi người, vừa tự nhiên thuần thục đỡ cô.
Giản Hân bất động, cuối cùng bị Hoa Thần ôm vào người, một bên anh đỡ cô bước lên thảm đỏ, một bên cúi đầu, nói nhỏ với Giản Hân: “Em muốn anh ôm em đi vào?”
Giản Hân bị dọa, nhanh chóng đứng lên nói: “Không có! Tuyệt đối không có!”
Đùa sao, lúc nãy anh giúp cô đi giày, ngày mai chắc chắn sẽ có không ít tin tức, nếu bây giờ tiếp tục ôm, Giản Hân không giám tưởng tượng.
Bị cảnh cáo như vậy, cô bỗng nhiên cảm thấy lưng không còn đau, chân cũng không còn bị rút gân. Đứng thẳng dậy, kéo Hoa Thần đi nhanh vào hội trường.
Đợi đến chiều, Hoa Thần vẫn chưa trở về, Giản Hân muốn gọi cho Hoa Thần, nhưng lại thôi.
Là Hoa Thần ra tay? Tuy chỉ là tin đồn nhảm, không rõ chân tướng nhưng khắp nơi vẫn nghe lời đồn nhảm, trưa nay Giản Hân gọi cơm ở ngoài, khắp nơi đầy tai tiếng, cô rất ngại ra ngoài.
Đang đau đầu, Alex lại xách theo túi quần áo và dày cao gót mở cửa bước vào.
"BOSS ra lệnh cho tôi đem đến cho cô, cô chuẩn bị một chút đi, tối cùng anh ấy tham dự tiệc đấu giá từ thiện Lan Đô Hội."
"Lan Đô Hội?" Giản Hân kinh ngạc, thấy Alex gật đầu.
Đó cũng không phải là buổi đấu giá bình thường, mỗi năm tiệc từ thiện Lan Đô Hội hội tụ vô số nhân vật nổi tiếng trong thương giới, giới chính trị, bao nhiêu người muốn vào, nhưng vé mời lại cực kì ít, không phải có tiền là có thể vào được. Vậy nên mới nói vào được đây coi như là quang vinh, các ngôi sao lớn nếu đi cạnh người có chức vụ cao sẽ may mắn được tham dự, giá trị con người cũng được nâng lên cao.
Hoa Thần muốn mang cô đi theo đến yến tiệc kiểu tiệc này, chắc là vì công việc.
Giản Hân lúc này mới gọi điện thoại cho anh: "Tổng giám đốc, anh muốn dẫn em đi hội đấu giá?"
Hoa Thần trả lời ngắn gọn: “Ừ”..
Giản Hân: "Sao bỗng nhiên lại như vậy?"
Hoa Thần giọng điệu thản nhiên: "Dù sao đây cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."
Cho nên anh nói ra trước?
Giản Hân xấu hổ: "Chỉ là, em còn chưa chuẩn bị gì."
Hoa Thần: "Em phải chuẩn bị cái gì?."
Giản Hân: ". . . . . ."
Hoa Thần: "Không phải em nói không thích bị người khác hiểu lầm sao, vừa đúng lúc có thể làm rõ mọi chuyện."
Cho nên thông qua công việc, tạo ra buổi găp mặt?
Giản Hân vẫn còn có chút do dự: "Chỉ cần chúng ta có thể ở trước mặt mọi người tỏ ra thân mật một chút là được rồi.
Hoa Thần: "Ví dụ?"
Giản Hân: ". . . . . ."
Thật sự từ lúc quen biết Hoa Thần đến nay, Giản Hân chưa từng che dấu chuyện gì, Hoa Thần cũng rất thản nhiên, chẳng qua là hai người đều không nói toạc ra.
Không biết có phải tại vì âm thanh quá thấp, mọi người mới cho rằng cô quyến rũ anh, hoặc là cô bị anh dấu kĩ.
Nhìn trong túi có bộ lễ phục tuyệt đẹp, Giản Hân cũng muốn lên giọng một lần, tạo ra vẻ mặt tàn nhẫn, nhưng nghĩ đến cho cùng thì đây cũng là hoàn cảnh xa lạ không hợp với mình, dù sao cô cũng có chút khẩn trương, trong khẩn trương còn có chút bất an, hình như cô nhận thấy có chút không đúng, nhưng lại không nói ra được không đúng chỗ nào.
——————
Giản Hân không có thói quen làm mọi chuyện trọng quá mức, lần trước Hoa Thần mang theo cô đi đến một tiệc rượu cũng không thấy thú vị, mà giờ buổi tiệc từ thiện vào tối nay, hoàn toàn không giống những buổi tiệc rượu đó, Giản Hân có thể đoán trước đêm nay nhất định là một đêm vưà khó chịu cũng vừa khó quên đối với cô.
Tiệc tối sẽ bắt đầu lúc 8 giờ rưỡi. Giới chính trị không thể không khiêm tốn, tất cả đều đi bằng cửa sau. Giới diễn viên nghệ sĩ thì lại tỏa sáng vô cùng, ai cũng muốn bước lên thảm đỏ cửa lớn một lần. Giới kinh doanh thương trường thì sao cũng được, ai thích cửa nào đi cửa đó.
Hoa Thần từ trước đến nay không thích gây sự chú ý, mấy năm trước thường đi vào bằng cổng sau, lần này lại thay đổi, mang theo Giản Hân đi vào bằng cổng chính, lập tức làm kích động các phóng viên đang ngồi chổm canh dữ cửa chính.
Cửa kính xe vừa mới hạ xuống, các phóng viên ùa lên, tạch tạch tạch chụp ảnh không ngừng.
Hoa Thần tuy có chút khó chịu theo thói quen nhưng vẫn xuống xe, nghiêm trang mở cửa, đỡ Giản Hân ra.
Giày cao gót Rene Caovilla nạm đá quý, phía gót giày được khắc đôi cánh màu bạc, đi ở chân cô nhìn cân xứng, như thể đôi giày này được làm ra là để dành riêng cho cô. Vừa mới định bước chân xuống, bỗng “Cạnh”, chiếc giày cao gót 10cm từ chân cô rơi xuống.
Đây là bạn gái của thiếu gia Hoa gia Hoa Thần? Sao bộ dáng lại có chút vụng về?
Các vị phóng viên tò mò nhìn Hoa Thần, thấy đối phương vẻ mặt bình tĩnh, quỳ xuống, tỉ mỉ đi lại giày giúp cô.
Trời ạ, người này không nể mặt Hoa Tổng sao, người bên trong rốt cuộc có thân phận gì?! Nhóm phóng viên như nhận được tin tức từ trên trời rơi xuống, chụp ảnh không ngừng.
Sự việc lần này, sau lưng đã nhanh chóng đăng tin, lúc này Hoa Thần nhanh chóng đứng lên, xoay người đem chủ nhân của đôi giày dắt ra.
Mái tóc đen tùy tiện búi, vài cọng tóc mềm mại theo sườn mặt buông xuống, lướt qua đường cong của bộ ngực, cho đến khi Hoa Thần ôm lấy eo cô.
Giản Hân ngẩng đầu trong nháy mắt, mắt suýt nữa bị ánh đèn plash làm mù..
Tục ngữ nói người đẹp vì lụa, Giản Hân vốn xinh đẹp, giờ được Hoa Thần trang điểm tỉ mỉ, thu hút mọi ánh nhìn.
Dáng người yển chuyển mặc phong cách như vậy nhìn hơi đơn giản, váy được may ẩn, uốn lượn theo theo đường cong hoàn hảo, càng xuống dưới vải càng mỏng, làn gió đêm thổi qua, làn váy như mặt nước, nổi lên tầng tầng cuộn sóng, như một đóa hoa nhỏ nhắn khẽ nở rộ.
Giản Hân được chuyên gia trang điểm làm cho giống như một nữ thần vừa mới hạ xuống phàm trần. Ánh mắt có chút mịt mờ.
Hôm nay bộ đồ mà Hoa Thần chọn cho cô, chắc hơn 12 vạn, bây giờ xuống xe, ngay cả người cũng không thấy rõ, chỉ thấy khắp nơi một màu trắng bạc, cả người cảm thấy không được tốt lắm.
Cô bị dọa, chân không đứng vững, cơ thể xiêu vẹo, ngã xuống đất.
Không phải chứ, bị xấu mặt ngày nơi này, cô cả đời cũng không giám ra khỏi nhà gặp người khác.
Giản Hân tuyệt vọng nhắm mắt, nhưng không hề cảm thấy đau, mở mắt ra thấy Hoa Thần vừa gật đầu với mọi người, vừa tự nhiên thuần thục đỡ cô.
Giản Hân bất động, cuối cùng bị Hoa Thần ôm vào người, một bên anh đỡ cô bước lên thảm đỏ, một bên cúi đầu, nói nhỏ với Giản Hân: “Em muốn anh ôm em đi vào?”
Giản Hân bị dọa, nhanh chóng đứng lên nói: “Không có! Tuyệt đối không có!”
Đùa sao, lúc nãy anh giúp cô đi giày, ngày mai chắc chắn sẽ có không ít tin tức, nếu bây giờ tiếp tục ôm, Giản Hân không giám tưởng tượng.
Bị cảnh cáo như vậy, cô bỗng nhiên cảm thấy lưng không còn đau, chân cũng không còn bị rút gân. Đứng thẳng dậy, kéo Hoa Thần đi nhanh vào hội trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.