Chương 25: gian hàng hội chợ (2)
Lâm Duyệt
18/09/2023
Lý Chính Hạo cùng với một số thành viên khác trong tổ đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu và đem đến chỗ Quý Hi.
Bên này ở gian hàng, khu vực bếp đã được dựng xong cũng khá đầy đủ và tiện nghi, Quý Hi chỉ cần lau dọn lại một chút là có thể sử dụng được.
Tổ bọn họ định sẽ làm thử một số món nước giải nhiệt mùa hè phổ biến cũng sẽ thêm vào đó một vài món nước mới, tự chế có tính sáng tạo nhằm thu hút khách hàng.
Nguyên liệu nhanh chóng được chuyển vào gian hàng, Quý Hi cũng nhanh chóng chuẩn bị làm nước. Trông động tác của cô khá thành thục mọi người cũng khá an tâm.
Lý Chính Hạo nghĩ về những món bánh ngọt cô làm lần trước cũng không tệ chắc món nước lần này cũng không có vấn đề gì đâu.
Nhưng mọi người không hay biết rằng Quý Hi có một khả năng nấu nướng rất " đặc biệt", từ nhỏ cô đã rất yêu thích nấu nướng cũng rất hứng thú với việc sáng tạo các món ăn mới.
Nhưng không hiếu sao, sau những lần cô vào bếp rồi bưng ra một vài món ăn không cháy đen thì cũng có hương vị rất kỳ lạ, bố mẹ cô cũng không biết nói gì, cũng không nỡ nói thẳng với Lâm Doãn cố mỉm cười nếm thử, ho khan vài cái rồi nói với con gái mình:
- Hi nhi, sau này con không cần vào bếp đâu, việc nấu nướng cứ để mẹ là được rồi.
Quý Hiên cũng phụ họa theo vợ mình:
- Đúng đó con gái, con chỉ cần tập trung học là được rồi.
Những lần sau đó hai vợ chồng họ cũng không dám để Quý Hi một mình trong bếp nữa, lần trước làm bánh quy tặng cho Lý Chính Hạo cũng là do mẹ cô làm đầu bếp chính cô chỉ phụ mẹ một số việc mà thôi.
Quý Hi ngây thơ nghĩ bố mẹ chỉ đang sợ mình vất vả nên mới không để mình vào bếp, cũng không ai nói gì về món ăn cô làm nên từng trước đến nay cô vẫn luôn rất tự tin vào tài nấu nướng của mình mà không hề nhận thức được về hương vị của các món ăn cô đã làm.
Sau một tiếng đồng hồ hì hục trong bếp, Quý Hi đem ra những ly nước mình đã làm. Nhìn màu sắc bên ngoài của những ly nước không mấy khả quan mọi người cũng khá ngờ vực nhưng cũng tự trấn an bản thân rằng đó chỉ là do cách bày trí thôi còn hương vị của nó chắc cũng không đến nỗi nào, dù sao Quý Hi tự tin như vậy mà chắc không thể nào...
Nghĩ như vậy mọi người xóc lại tinh thần thử những món nước mà Quý Hi đưa ra. Vừa nếm thử một chút, sắc mặt mọi người bắt đầu thay đổi, món nước này thật sự...thật sự... quá khó nuốt.
Món nước chanh kia vốn đã định sẽ là món best seller của gian hàng, đặc biệt là vào mùa hè nóng nực như vậy, bây giờ nếm vào chỉ cảm nhận được vị đắng của vỏ chanh nó đã lấn át hoàn toàn hương vị thanh mát của nước cốt chanh, có lẽ là do phương pháp chế biến không đúng.
Mòn nước dâu tằm thì không cảm nhận được chút hương vị ngọt ngào nào mà thay vào đó là một vị chua lè . Những món nước tự chế kia thì khỏi cần phải nói, chưa nói đến nếm thử chỉ ngửi qua thôi thì mùi của nó cũng rất ám ảnh rồi.
Thấy dáng vẻ của mọi người có chút khác lạ bèn hỏi:
- Sao vậy, khó uống lắm sao?
Mọi người đang định thành thật trả lời cô thì Lý Chính Hạo nói xen vào:
- Không có, nó rất ngon.
Mọi người nghi hoặc nhìn Lý Chính Hạo rồi như hiểu ra gì đó cũng hùa theo nói "không tệ". Nhưng cứ tiếp tục như vậy thì không lẽ tổ họ phải bán thứ nước đó thật sao, thật ra Lý Chính Hạo cũng đã nghĩ ra đối sách cho chuyện này, lên tiếng nói:
- Tôi vừa nghe nói gian hàng bên cạnh chúng ta cũng lựa chọn mặt hàng là nước giải khát.
Quý Hi trầm ngâm một hồi rồi hỏi:
- Như vậy chúng ta sẽ có đối thủ cạnh tranh rồi còn ở ngay bên cạnh nữa..., nhưng cũng không sao chỉ cần làm tốt việc của chúng ta là được thôi mà.
Lý Chính Hạo biết ý định không thành, đành nói dối:
- Lúc nãy tôi và Lý Thần đi tìm nguồn cung cấp nguyên liệu khó khăn lắm mới tìm được một chỗ ở khá gần đây nhưng kết quả vừa nãy họ lại thông báo rằng không thể cung cấp nguyên liệu cho chúng ta được.
Lý Thần nghe Lý Chính Hạo nói vậy định phản bác nhưng nhanh chóng bị người bên cạnh bịt miệng lại.
Quý Hi nghe vậy trên mặt thoáng chút buồn, thấy được sự dao động của Quý Hi Lý Chính Hạo nói tiếp:
- Bây giờ tìm được nguòn cung cấp nguyên liệu ở gần đây là điều không thể, nếu muốn tiếp tục duy trì gian hàng chỉ còn cách đổi mặt hàng mà thôi.
Mọi người kể cả Quý Hi đều bất ngờ, đồng thanh:
- Đổi mặt hàng?
Quý Hi vẫn không đành lòng:
- Đổi mặt hàng sát ngày diễn ra hội chợ? tuy không còn cách nào khác nhưng cậu cũng không thể tự quyết định chọn cách rủi ro như vậy được, ít nhất cũng phải hỏi ý kiến mọi người ở đây chứ.
Mọi người trong tổ cũng không muốn chuẩn bị lại từ đầu nhưng ít nhất như vậy cũng đỡ hơn việc tiếp tục với món nước kia nên cũng đành đồng ý với hướng giải quyết này.
Lưu ý: Mình sẽ chỉ đặt tên cho những nhân vật quan trọng ảnh hưởng đến cốt truyện hoặc xuất hiện xuyên suốt trong 4 đến 5 chương truyện cần tên gọi thống nhất. Còn những nhân vật quần chúng chỉ xuất hiện trong 1 đến 2 chương, hoặc xuất hiện trong nhiều chương nhưng không đóng vai trong chủ chốt mình sẽ không đặt tên mà chỉ xưng với những cái tên chung chung như mọi người, những bạn học khác, khách hàng..... thôi nhé.
Bên này ở gian hàng, khu vực bếp đã được dựng xong cũng khá đầy đủ và tiện nghi, Quý Hi chỉ cần lau dọn lại một chút là có thể sử dụng được.
Tổ bọn họ định sẽ làm thử một số món nước giải nhiệt mùa hè phổ biến cũng sẽ thêm vào đó một vài món nước mới, tự chế có tính sáng tạo nhằm thu hút khách hàng.
Nguyên liệu nhanh chóng được chuyển vào gian hàng, Quý Hi cũng nhanh chóng chuẩn bị làm nước. Trông động tác của cô khá thành thục mọi người cũng khá an tâm.
Lý Chính Hạo nghĩ về những món bánh ngọt cô làm lần trước cũng không tệ chắc món nước lần này cũng không có vấn đề gì đâu.
Nhưng mọi người không hay biết rằng Quý Hi có một khả năng nấu nướng rất " đặc biệt", từ nhỏ cô đã rất yêu thích nấu nướng cũng rất hứng thú với việc sáng tạo các món ăn mới.
Nhưng không hiếu sao, sau những lần cô vào bếp rồi bưng ra một vài món ăn không cháy đen thì cũng có hương vị rất kỳ lạ, bố mẹ cô cũng không biết nói gì, cũng không nỡ nói thẳng với Lâm Doãn cố mỉm cười nếm thử, ho khan vài cái rồi nói với con gái mình:
- Hi nhi, sau này con không cần vào bếp đâu, việc nấu nướng cứ để mẹ là được rồi.
Quý Hiên cũng phụ họa theo vợ mình:
- Đúng đó con gái, con chỉ cần tập trung học là được rồi.
Những lần sau đó hai vợ chồng họ cũng không dám để Quý Hi một mình trong bếp nữa, lần trước làm bánh quy tặng cho Lý Chính Hạo cũng là do mẹ cô làm đầu bếp chính cô chỉ phụ mẹ một số việc mà thôi.
Quý Hi ngây thơ nghĩ bố mẹ chỉ đang sợ mình vất vả nên mới không để mình vào bếp, cũng không ai nói gì về món ăn cô làm nên từng trước đến nay cô vẫn luôn rất tự tin vào tài nấu nướng của mình mà không hề nhận thức được về hương vị của các món ăn cô đã làm.
Sau một tiếng đồng hồ hì hục trong bếp, Quý Hi đem ra những ly nước mình đã làm. Nhìn màu sắc bên ngoài của những ly nước không mấy khả quan mọi người cũng khá ngờ vực nhưng cũng tự trấn an bản thân rằng đó chỉ là do cách bày trí thôi còn hương vị của nó chắc cũng không đến nỗi nào, dù sao Quý Hi tự tin như vậy mà chắc không thể nào...
Nghĩ như vậy mọi người xóc lại tinh thần thử những món nước mà Quý Hi đưa ra. Vừa nếm thử một chút, sắc mặt mọi người bắt đầu thay đổi, món nước này thật sự...thật sự... quá khó nuốt.
Món nước chanh kia vốn đã định sẽ là món best seller của gian hàng, đặc biệt là vào mùa hè nóng nực như vậy, bây giờ nếm vào chỉ cảm nhận được vị đắng của vỏ chanh nó đã lấn át hoàn toàn hương vị thanh mát của nước cốt chanh, có lẽ là do phương pháp chế biến không đúng.
Mòn nước dâu tằm thì không cảm nhận được chút hương vị ngọt ngào nào mà thay vào đó là một vị chua lè . Những món nước tự chế kia thì khỏi cần phải nói, chưa nói đến nếm thử chỉ ngửi qua thôi thì mùi của nó cũng rất ám ảnh rồi.
Thấy dáng vẻ của mọi người có chút khác lạ bèn hỏi:
- Sao vậy, khó uống lắm sao?
Mọi người đang định thành thật trả lời cô thì Lý Chính Hạo nói xen vào:
- Không có, nó rất ngon.
Mọi người nghi hoặc nhìn Lý Chính Hạo rồi như hiểu ra gì đó cũng hùa theo nói "không tệ". Nhưng cứ tiếp tục như vậy thì không lẽ tổ họ phải bán thứ nước đó thật sao, thật ra Lý Chính Hạo cũng đã nghĩ ra đối sách cho chuyện này, lên tiếng nói:
- Tôi vừa nghe nói gian hàng bên cạnh chúng ta cũng lựa chọn mặt hàng là nước giải khát.
Quý Hi trầm ngâm một hồi rồi hỏi:
- Như vậy chúng ta sẽ có đối thủ cạnh tranh rồi còn ở ngay bên cạnh nữa..., nhưng cũng không sao chỉ cần làm tốt việc của chúng ta là được thôi mà.
Lý Chính Hạo biết ý định không thành, đành nói dối:
- Lúc nãy tôi và Lý Thần đi tìm nguồn cung cấp nguyên liệu khó khăn lắm mới tìm được một chỗ ở khá gần đây nhưng kết quả vừa nãy họ lại thông báo rằng không thể cung cấp nguyên liệu cho chúng ta được.
Lý Thần nghe Lý Chính Hạo nói vậy định phản bác nhưng nhanh chóng bị người bên cạnh bịt miệng lại.
Quý Hi nghe vậy trên mặt thoáng chút buồn, thấy được sự dao động của Quý Hi Lý Chính Hạo nói tiếp:
- Bây giờ tìm được nguòn cung cấp nguyên liệu ở gần đây là điều không thể, nếu muốn tiếp tục duy trì gian hàng chỉ còn cách đổi mặt hàng mà thôi.
Mọi người kể cả Quý Hi đều bất ngờ, đồng thanh:
- Đổi mặt hàng?
Quý Hi vẫn không đành lòng:
- Đổi mặt hàng sát ngày diễn ra hội chợ? tuy không còn cách nào khác nhưng cậu cũng không thể tự quyết định chọn cách rủi ro như vậy được, ít nhất cũng phải hỏi ý kiến mọi người ở đây chứ.
Mọi người trong tổ cũng không muốn chuẩn bị lại từ đầu nhưng ít nhất như vậy cũng đỡ hơn việc tiếp tục với món nước kia nên cũng đành đồng ý với hướng giải quyết này.
Lưu ý: Mình sẽ chỉ đặt tên cho những nhân vật quan trọng ảnh hưởng đến cốt truyện hoặc xuất hiện xuyên suốt trong 4 đến 5 chương truyện cần tên gọi thống nhất. Còn những nhân vật quần chúng chỉ xuất hiện trong 1 đến 2 chương, hoặc xuất hiện trong nhiều chương nhưng không đóng vai trong chủ chốt mình sẽ không đặt tên mà chỉ xưng với những cái tên chung chung như mọi người, những bạn học khác, khách hàng..... thôi nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.