Chương 68: Tâm sự của Nhật Dương
Kim Di
17/01/2021
Khả Hân đến văn phòng của Nhật Dương
vào một buổi chiều tương đối mát mẻ. Để thực
hiện dự án từ thiện này, Nhật Dương và nhóm
bạn quyết định thuê một văn phòng để làm việc
Văn phòng này thực chất là một ngôi nhà
năm tầng rộng rãi nằm trong một con phố nhỏ.
Ñ[ÕÏ)gây khá yên tĩnh, phù hợp với đặc thù công
Việc ffghiên cứu của cả nhóm.
“Khả Hân, mau vào đây?”
Nhật Dương nhìn thấy Khả Hân ở cửa, ánh
mắt sáng lên, vội vàng mời cô vào bên trong.
Đây là phòng làm việc riêng của Nhật
Dương, nằm ở tầng năm. Khả Hân đã có cơ hội
tới thăm vài lần. Mỗi lần, cô đều cảm thấy rất
thích thú.
Trong phòng bày biện khá nhiều những chậu
Khả Hân đến văn phòng của Nhật Dương
vào một buổi chiều tương đối mát mẻ. Để thực
hiện dự án từ thiện này, Nhật Dương và nhóm
bạn quyết định thuê một văn phòng để làm việc.
Văn phòng này thực chất là một ngôi nhà
năm tầng rộng rãi nằm trong một con phố nhỏ.
ÑNGï’gây khá yên tĩnh, phù hợp với đặc thù công
Việc ffghiên cứu của cả nhóm.
“Khả Hân, mau vào đây?“
Nhật Dương nhìn thấy Khả Hân ở cửa, ánh
mắt sáng lên, vội vàng mời cô vào bên trong.
Đây là phòng làm việc riêng của Nhật
Dương, nằm ở tầng năm. Khả Hân đã có cơ hội
tới thăm vài lần. Mỗi lần, cô đều cảm thấy rất
thích thú.
Trong phòng bày biện khá nhiều những chậu cây và bồn hoa nho nhỏ do Nhật Dương tự tay.
trồng và chăm sóc. Nội thất trong phòng tuy đơn
giản nhưng đầu là những đồ đắt tiền, được bài trí |
một cách thông minh giúp không gian trở nên |
hiện đại và sống động hơn nhiều.
“Em uống nước cam cho mát nhé.”
Nhật Dương mở tủ lấy một bình nước cam,
rót vào chiếc ly xinh xinh cho Khả Hân. Thực ra
Khả Hân không biết rằng, từ khi phát hiện một
vài sở thích nhỏ của cô, trong phòng anh lúc nào
cũng có những thứ đấy. Giống như anh muốn
clitẩn bị sẵn để bất cứ khi nào cô đến cũng có
{iiể dùng.
“Cám ơn anh.”
Đôi mắt Khả Hân sáng lên, cô mấp máy môi
ba chữ đơn giản, đưa tay ra đón ly nước từ tay
Nhật Dương.
Khi những ngón tay trắng muốt mềm mại
của Khả Hân vô tình chạm vào tay Nhật Dương,
anh cảm thấy thân thể run lên. Dường như có
một dòng điện vừa chạy qua người anh từ những.
ngón tay nhỏ nhắn ấy.
… : =i
{Theo đuổi vợ câm} ‘Chướng B8…ủa Nhật Dương.
Khả Hân không nhận ra sự thái độ bất |
thường của Nhật Dương, cô tủm tỉm ngắm chiếc
ly có in hình chibi xinh xắn, sau đó uống một |
ngụm. |
Vị chua chua ngọt ngọt và mát lạnh khiến
Khả Hân cười híp mắt vì sung sướng. Biểu cảm
đáng yêu của cô bị Nhật Dương thu hết vào mắt,
anh cũng cười, trong lòng dâng lên niềm vui rạo
rực.
“Đầu gối em thế nào rồi?”
Đợi Khả Hân uống xong, Nhật Dương bèn
fẾT điều mà anh quan tâm suốt mấy ngày nay. Từ
ẨÄ@jm ở nhà Khả Hân về rồi đi uống rượu say
khướt với Duy Anh, Nhật Dương không dám liên
lạc với cô để hỏi thăm tình hình.
Một phần vì tâm trạng rối bời, một phần
cũng vì anh muốn suy nghĩ nghiêm túc về tình
cảm của anh với cô. Suốt mấy ngày nay, bóng
hình cô luôn xuất hiện trong tâm trí anh, khiến
anh một lần nữa cảm nhận được nỗi tương tư
dẫn vặt.
“Đỡ hơn rồi, đang lên da non nên ngứa lắm.”
T3 “=am†
(Theo đuấi vợ câm} ` €hương 68, ..ùa Nhật Dường |
l
Khả Hân chớp đôi mắt to tròn, giơ tay làm _
vài ký hiệu diễn tả cho Nhật Dương hiểu. |
“Vậy là tốt rồi.“
Nhật Dương gật đầu. Anh thực sự rất muốn |
vén chiếc váy của Khả Hân lên để kiểm tra vết
thương của cô nhưng anh biết hành động này là
cực kỳ đường đột. Lần trước sở dĩ Khả Hân đồng.
ý cho anh làm vậy bởi vì vết thương bị va đập.
chảy máu.
“Cái này cho em dùng, trị sẹo cực tốt.’
Nhật Dương vươn tay mở ngăn kéo để lấy ra
[hột tuýp kem trị sẹo. Thứ này là anh đặc biệt
ÑHð người tìm, nghe nói chỉ cần bôi lên vết sẹo
non là có thể khiến vết sẹo biến mất hoàn toàn.
Khả Hân quan sát tuýp kem Nhật Dương vừa
đưa. Cô chợt nhận ra nó rất giống với tuyp kem
chị An mua cho mình, nhưng nghĩ đây là tấm
lòng của Nhật Dương nên cô quyết định nhận.
“Cám ơn anh nhiều lắm, anh đúng là một
người bạn tốt.“
Khả Hân cười tươi rói, hai chiếc lúm đồng tiền như ẩn như hiện làm trái tim Nhật Dương
khế nhúc nhích. Anh vội lắc đầu và nói:
“Đừng khách sáo.”
Tuy nhiên, khi nghe Khả Hân nói đến hai chữ
“bạn tốt’, ánh mất Nhật Dương lóe lên một tia
mất mát. Nếu có thể, anh rất muốn nói với cô
rằng anh không cần chỉ là một người bạn của cô
mà là…
Nghĩ đến đây, trong lòng Nhật Dương dâng
lên cảm giác buồn bã. Anh không biết bản thân
liệu có chút cơ hội nào đối với Khả Hân không,
fẾ /%ố mệnh đã chú định anh và cô vĩnh viễn chỉ
€ó thể là bạn bè. “Khả Hân, về chuyện lần trước…Đình Phong
không làm khó em chứ?”
Nhật Dương ngập ngừng hỏi. Anh khá lo
lắng cho Khả Hân sau buổi hôm đó. Nhưng đồng
thời cũng có chút tâm tư nho nhỏ.
Nghe thì có vẻ mâu thuẫn nhưng đó lại là sự.
thật. Một mặt, anh mong Đình Phong không làm
gì khiến cô bị tổn thương. Mặt khác, anh lại hi
vọng hắn ta nổi điên mắng mỏ hoặc xúc phạm
\wngh “
(Theo đuổi \q cán) l 68…ủa Nhật Dương _Ì
cô. Bởi vì chỉ có như thế, Khả Hân mới càng hết
hi vọng và căm ghét Đình Phong hơn.
Khả Hân lắc đầu, thoáng nở một nụ cười
buồn. Đình Phong không làm gì cô cả, chỉ là lạnh
nhạt với cô và đi công tác luôn vào ngày hôm
sau cùng với Ngọc Nhi.
“Khả Hân, anh có thể hỏi em một điều
không?“ Nhật Dương không nhịn được lên tiếng
hồi.
Khả Hân thấy vẻ mặt Nhật Dương đột nhiên
trở nên nghiêm túc. Tuy không biết là chuyện gì
I Wfg cô vấn gật dầu.
“Em…yêu Đình Phong sao?”
Câu hỏi trực tiếp của Nhật Dương khiến Khả
Hân sửng sốt, cô không ngờ điều anh muốn hỏi
lại là điều này.
Mặc dù Nhật Dương cũng cảm thấy mình hơi
đường đột, nhưng anh hoàn toàn không hối hận
khi hỏi điểu này. Anh muốn biết cảm xúc thật sự
của Khả Hân.
Nếu cô chỉ là bị ép buộc làm vợ của hắn mà
{Theo đuổi vợ câ IN tia Nhật Dương ˆ
không có chút tình cảm nào, anh sẽ không đứng.
im nhìn cô tiếp tục chịu đựng cuộc sống đau khổ
đó nữa.
Đáng tiếc, hành động sau đó của Khả Hân
khiến tâm trạng của Nhật Dương chìm vào đáy.
cốc. Cô gật đầu, ánh mắt sáng long lanh. Dường
như nghĩ về Đình Phong nên ánh mắt ấy trở nên
mềm mại, ấm áp hơn hẳn
“Em cảm thấy hắn đối xử với em giống như
đối với một người vợ sao? Đến việc em bị thương
cũng không quan tâm, cấm đoán em kết bạn,
cấm. đoán em tham gia việc này việc kia. Em
Khôi thấy như vậy rất bất công à?”
Nhật Dương càng nói càng bực bội. Việc
thừa nhận yêu Đình Phong của Khả Hân như mũi
kim đâm vào tim anh đau nhói. Anh không hiểu
tại sao cô có thể chấp nhận yêu một người đàn
ông xấu xa, lạnh lùng, ngạo mạn như vậy.
Khả Hân không hiểu tại sao Nhật Dương lại
tức giận, cô đoán có lẽ anh cảm thấy tội nghiệp
cho cô. Khẽ lắc đầu, Khả Hân thở dài giải thích.
“Đúng vậy, anh ấy là một con người cố chấp,
Theo đuổi vợ cảm} – Chương Es.Lba hật Dưỡng
|
lúc nào cũng nhận định những điều mình làm là
đúng, ít khi suy nghĩ cho người khác. Thực ra,
chuyện Đình Phong đối xử không tốt với em là
do hiểu lầm một sự kiện trong quá khứ, em
không trách anh ấy. Nhất là khoảng thời gian gần
đây, anh ấy đã thay đổi rất nhiều. Chỉ là…”
Chỉ là trong lòng Đình Phong không phải cô.
mà là một người con gái khác. Khả Hân có chút
thê lương khi nhớ đến đêm say hôm ấy.
Nếu không phải trong cơn say anh thổ lộ hết
lòng mình, có lẽ cô đã tin rằng, bản thân là người
pfi\:oữ hạnh phúc nhất khi được anh yêu.
Nhìn thân hình nhỏ bé run rẩy và khuôn mặt
phảng phất đau thương của Khả Hân, Nhật
Dương cảm thấy lòng đau như cắt. Anh ước gì
mình có thể chạy tới ôm lấy cô, vỗ về an ủi, nói
với cô một câu: Mệt mỏi thì từ bỏ hết đi, có anh
đây rồi.
“Em thật ngốc.”
Nhật Dương thở dài. Nếu anh đoán không
lầm, Khả Hân biết được chuyện Đình Phong từng
yêu một cô gái. Nhưng anh không chắc cô có
tri
ĐA
{Theo đuổi vợ câm). Ị ¡ng BE,…ùà Nhật Dương
biết chuyện cô gái ấy đã trở về không.
“Khả Hân, thực ra… Ngay khi Nhật Dương
định nói về chuyện của Hoàng Ly cho Khả Hân
nghe thì cô đã ra ký hiệu với anh.
“Anh không cần lo lắng cho em, em hiểu hết
mà. Thực ra, cuộc sống này đối với em là một
trải nghiệm. Có vui vẻ, buồn bã, khổ sở, đau đớn.
Nhưng mỗi một điều đều giúp em trưởng thành
hơn, bớt ngây ngô tin tưởng vào những điều xa
vời hơn.”
“Có lẽ Đình Phong chỉ là một thử thách ông
(fÏ đành cho em. Vượt qua thử thách này, biết
đâu Khột ngày nào đó, em có thể được tự do làm
những điều mình thích, đến những nơi mình
muốn, tự nắm giữ số phận của mình thì sao?”
“Em thực sự nghĩ như vậy?”
Nhật Dương siết chặt hai bàn tay, hô hấp.
dồn dập. Anh vừa nghe ra trong ý tứ của Khả
Hân là cô muốn tự do. Điều này có phải mang ý
nghĩa là cô sẽ quyết định rời bỏ Đình Phong?
Khả Hân mím môi gật đầu làm Nhật Dương
_ như muốn vỡ òa trong niểm vui sướng đến đột
Theo đuổi vợ câm}
THÍ! it Ỷ
‘Chướng B8… ủa Nhật Dương _
ngột. Anh không biết diễn tả cảm xúc của mình
bây giờ như thế nào.
€ó chút chua xót cho tình càm chân thành
của Khả Hân không được đáp lại. Có chút áy náy
vì suy nghĩ muốn phá hoại hạnh phúc gia đình
cô. Nhưng phần lớn là sự hưng phẩn khi nghĩ
rằng, chỉ cần đợi đến lúc Khả Hân được tự do,
anh cỏ thể quang minh chính đại bước đến bên
cạnh để che chở bảo vệ cho cô, giúp cô theo
đuổi những thứ mình thích.
“Vừa rồi anh muốn nói gì?”
khả Hân đột ngột nhớ ra Nhật Dương muốn
ẤGang muốn nói gì đó thì bị mình cắt ngang nên
vội hỏi lại.
“Không có gì.”
Nhật Dương mỉm cười, ánh mắt nhìn cô chan
chứa tình cảm nhưng được che đậy một cách
khéo léo. Anh đã có câu trả lời mình mong muốn,
vậy thì chuyện Hoàng Ly trở về có nói hay không
cũng không còn cần thiết nữa.
Điều anh cần làm bây giờ chỉ là chờ đợi, đợi
cho đến khi Khả Hân hoàn toàn được tự do.
Thậm chí, để giúp cô nhanh chóng thực hiện
nguyện vọng này, anh không ngại nhúng tay làm.
một chút gì đó đối với Đình Phong.
vào một buổi chiều tương đối mát mẻ. Để thực
hiện dự án từ thiện này, Nhật Dương và nhóm
bạn quyết định thuê một văn phòng để làm việc
Văn phòng này thực chất là một ngôi nhà
năm tầng rộng rãi nằm trong một con phố nhỏ.
Ñ[ÕÏ)gây khá yên tĩnh, phù hợp với đặc thù công
Việc ffghiên cứu của cả nhóm.
“Khả Hân, mau vào đây?”
Nhật Dương nhìn thấy Khả Hân ở cửa, ánh
mắt sáng lên, vội vàng mời cô vào bên trong.
Đây là phòng làm việc riêng của Nhật
Dương, nằm ở tầng năm. Khả Hân đã có cơ hội
tới thăm vài lần. Mỗi lần, cô đều cảm thấy rất
thích thú.
Trong phòng bày biện khá nhiều những chậu
Khả Hân đến văn phòng của Nhật Dương
vào một buổi chiều tương đối mát mẻ. Để thực
hiện dự án từ thiện này, Nhật Dương và nhóm
bạn quyết định thuê một văn phòng để làm việc.
Văn phòng này thực chất là một ngôi nhà
năm tầng rộng rãi nằm trong một con phố nhỏ.
ÑNGï’gây khá yên tĩnh, phù hợp với đặc thù công
Việc ffghiên cứu của cả nhóm.
“Khả Hân, mau vào đây?“
Nhật Dương nhìn thấy Khả Hân ở cửa, ánh
mắt sáng lên, vội vàng mời cô vào bên trong.
Đây là phòng làm việc riêng của Nhật
Dương, nằm ở tầng năm. Khả Hân đã có cơ hội
tới thăm vài lần. Mỗi lần, cô đều cảm thấy rất
thích thú.
Trong phòng bày biện khá nhiều những chậu cây và bồn hoa nho nhỏ do Nhật Dương tự tay.
trồng và chăm sóc. Nội thất trong phòng tuy đơn
giản nhưng đầu là những đồ đắt tiền, được bài trí |
một cách thông minh giúp không gian trở nên |
hiện đại và sống động hơn nhiều.
“Em uống nước cam cho mát nhé.”
Nhật Dương mở tủ lấy một bình nước cam,
rót vào chiếc ly xinh xinh cho Khả Hân. Thực ra
Khả Hân không biết rằng, từ khi phát hiện một
vài sở thích nhỏ của cô, trong phòng anh lúc nào
cũng có những thứ đấy. Giống như anh muốn
clitẩn bị sẵn để bất cứ khi nào cô đến cũng có
{iiể dùng.
“Cám ơn anh.”
Đôi mắt Khả Hân sáng lên, cô mấp máy môi
ba chữ đơn giản, đưa tay ra đón ly nước từ tay
Nhật Dương.
Khi những ngón tay trắng muốt mềm mại
của Khả Hân vô tình chạm vào tay Nhật Dương,
anh cảm thấy thân thể run lên. Dường như có
một dòng điện vừa chạy qua người anh từ những.
ngón tay nhỏ nhắn ấy.
… : =i
{Theo đuổi vợ câm} ‘Chướng B8…ủa Nhật Dương.
Khả Hân không nhận ra sự thái độ bất |
thường của Nhật Dương, cô tủm tỉm ngắm chiếc
ly có in hình chibi xinh xắn, sau đó uống một |
ngụm. |
Vị chua chua ngọt ngọt và mát lạnh khiến
Khả Hân cười híp mắt vì sung sướng. Biểu cảm
đáng yêu của cô bị Nhật Dương thu hết vào mắt,
anh cũng cười, trong lòng dâng lên niềm vui rạo
rực.
“Đầu gối em thế nào rồi?”
Đợi Khả Hân uống xong, Nhật Dương bèn
fẾT điều mà anh quan tâm suốt mấy ngày nay. Từ
ẨÄ@jm ở nhà Khả Hân về rồi đi uống rượu say
khướt với Duy Anh, Nhật Dương không dám liên
lạc với cô để hỏi thăm tình hình.
Một phần vì tâm trạng rối bời, một phần
cũng vì anh muốn suy nghĩ nghiêm túc về tình
cảm của anh với cô. Suốt mấy ngày nay, bóng
hình cô luôn xuất hiện trong tâm trí anh, khiến
anh một lần nữa cảm nhận được nỗi tương tư
dẫn vặt.
“Đỡ hơn rồi, đang lên da non nên ngứa lắm.”
T3 “=am†
(Theo đuấi vợ câm} ` €hương 68, ..ùa Nhật Dường |
l
Khả Hân chớp đôi mắt to tròn, giơ tay làm _
vài ký hiệu diễn tả cho Nhật Dương hiểu. |
“Vậy là tốt rồi.“
Nhật Dương gật đầu. Anh thực sự rất muốn |
vén chiếc váy của Khả Hân lên để kiểm tra vết
thương của cô nhưng anh biết hành động này là
cực kỳ đường đột. Lần trước sở dĩ Khả Hân đồng.
ý cho anh làm vậy bởi vì vết thương bị va đập.
chảy máu.
“Cái này cho em dùng, trị sẹo cực tốt.’
Nhật Dương vươn tay mở ngăn kéo để lấy ra
[hột tuýp kem trị sẹo. Thứ này là anh đặc biệt
ÑHð người tìm, nghe nói chỉ cần bôi lên vết sẹo
non là có thể khiến vết sẹo biến mất hoàn toàn.
Khả Hân quan sát tuýp kem Nhật Dương vừa
đưa. Cô chợt nhận ra nó rất giống với tuyp kem
chị An mua cho mình, nhưng nghĩ đây là tấm
lòng của Nhật Dương nên cô quyết định nhận.
“Cám ơn anh nhiều lắm, anh đúng là một
người bạn tốt.“
Khả Hân cười tươi rói, hai chiếc lúm đồng tiền như ẩn như hiện làm trái tim Nhật Dương
khế nhúc nhích. Anh vội lắc đầu và nói:
“Đừng khách sáo.”
Tuy nhiên, khi nghe Khả Hân nói đến hai chữ
“bạn tốt’, ánh mất Nhật Dương lóe lên một tia
mất mát. Nếu có thể, anh rất muốn nói với cô
rằng anh không cần chỉ là một người bạn của cô
mà là…
Nghĩ đến đây, trong lòng Nhật Dương dâng
lên cảm giác buồn bã. Anh không biết bản thân
liệu có chút cơ hội nào đối với Khả Hân không,
fẾ /%ố mệnh đã chú định anh và cô vĩnh viễn chỉ
€ó thể là bạn bè. “Khả Hân, về chuyện lần trước…Đình Phong
không làm khó em chứ?”
Nhật Dương ngập ngừng hỏi. Anh khá lo
lắng cho Khả Hân sau buổi hôm đó. Nhưng đồng
thời cũng có chút tâm tư nho nhỏ.
Nghe thì có vẻ mâu thuẫn nhưng đó lại là sự.
thật. Một mặt, anh mong Đình Phong không làm
gì khiến cô bị tổn thương. Mặt khác, anh lại hi
vọng hắn ta nổi điên mắng mỏ hoặc xúc phạm
\wngh “
(Theo đuổi \q cán) l 68…ủa Nhật Dương _Ì
cô. Bởi vì chỉ có như thế, Khả Hân mới càng hết
hi vọng và căm ghét Đình Phong hơn.
Khả Hân lắc đầu, thoáng nở một nụ cười
buồn. Đình Phong không làm gì cô cả, chỉ là lạnh
nhạt với cô và đi công tác luôn vào ngày hôm
sau cùng với Ngọc Nhi.
“Khả Hân, anh có thể hỏi em một điều
không?“ Nhật Dương không nhịn được lên tiếng
hồi.
Khả Hân thấy vẻ mặt Nhật Dương đột nhiên
trở nên nghiêm túc. Tuy không biết là chuyện gì
I Wfg cô vấn gật dầu.
“Em…yêu Đình Phong sao?”
Câu hỏi trực tiếp của Nhật Dương khiến Khả
Hân sửng sốt, cô không ngờ điều anh muốn hỏi
lại là điều này.
Mặc dù Nhật Dương cũng cảm thấy mình hơi
đường đột, nhưng anh hoàn toàn không hối hận
khi hỏi điểu này. Anh muốn biết cảm xúc thật sự
của Khả Hân.
Nếu cô chỉ là bị ép buộc làm vợ của hắn mà
{Theo đuổi vợ câ IN tia Nhật Dương ˆ
không có chút tình cảm nào, anh sẽ không đứng.
im nhìn cô tiếp tục chịu đựng cuộc sống đau khổ
đó nữa.
Đáng tiếc, hành động sau đó của Khả Hân
khiến tâm trạng của Nhật Dương chìm vào đáy.
cốc. Cô gật đầu, ánh mắt sáng long lanh. Dường
như nghĩ về Đình Phong nên ánh mắt ấy trở nên
mềm mại, ấm áp hơn hẳn
“Em cảm thấy hắn đối xử với em giống như
đối với một người vợ sao? Đến việc em bị thương
cũng không quan tâm, cấm đoán em kết bạn,
cấm. đoán em tham gia việc này việc kia. Em
Khôi thấy như vậy rất bất công à?”
Nhật Dương càng nói càng bực bội. Việc
thừa nhận yêu Đình Phong của Khả Hân như mũi
kim đâm vào tim anh đau nhói. Anh không hiểu
tại sao cô có thể chấp nhận yêu một người đàn
ông xấu xa, lạnh lùng, ngạo mạn như vậy.
Khả Hân không hiểu tại sao Nhật Dương lại
tức giận, cô đoán có lẽ anh cảm thấy tội nghiệp
cho cô. Khẽ lắc đầu, Khả Hân thở dài giải thích.
“Đúng vậy, anh ấy là một con người cố chấp,
Theo đuổi vợ cảm} – Chương Es.Lba hật Dưỡng
|
lúc nào cũng nhận định những điều mình làm là
đúng, ít khi suy nghĩ cho người khác. Thực ra,
chuyện Đình Phong đối xử không tốt với em là
do hiểu lầm một sự kiện trong quá khứ, em
không trách anh ấy. Nhất là khoảng thời gian gần
đây, anh ấy đã thay đổi rất nhiều. Chỉ là…”
Chỉ là trong lòng Đình Phong không phải cô.
mà là một người con gái khác. Khả Hân có chút
thê lương khi nhớ đến đêm say hôm ấy.
Nếu không phải trong cơn say anh thổ lộ hết
lòng mình, có lẽ cô đã tin rằng, bản thân là người
pfi\:oữ hạnh phúc nhất khi được anh yêu.
Nhìn thân hình nhỏ bé run rẩy và khuôn mặt
phảng phất đau thương của Khả Hân, Nhật
Dương cảm thấy lòng đau như cắt. Anh ước gì
mình có thể chạy tới ôm lấy cô, vỗ về an ủi, nói
với cô một câu: Mệt mỏi thì từ bỏ hết đi, có anh
đây rồi.
“Em thật ngốc.”
Nhật Dương thở dài. Nếu anh đoán không
lầm, Khả Hân biết được chuyện Đình Phong từng
yêu một cô gái. Nhưng anh không chắc cô có
tri
ĐA
{Theo đuổi vợ câm). Ị ¡ng BE,…ùà Nhật Dương
biết chuyện cô gái ấy đã trở về không.
“Khả Hân, thực ra… Ngay khi Nhật Dương
định nói về chuyện của Hoàng Ly cho Khả Hân
nghe thì cô đã ra ký hiệu với anh.
“Anh không cần lo lắng cho em, em hiểu hết
mà. Thực ra, cuộc sống này đối với em là một
trải nghiệm. Có vui vẻ, buồn bã, khổ sở, đau đớn.
Nhưng mỗi một điều đều giúp em trưởng thành
hơn, bớt ngây ngô tin tưởng vào những điều xa
vời hơn.”
“Có lẽ Đình Phong chỉ là một thử thách ông
(fÏ đành cho em. Vượt qua thử thách này, biết
đâu Khột ngày nào đó, em có thể được tự do làm
những điều mình thích, đến những nơi mình
muốn, tự nắm giữ số phận của mình thì sao?”
“Em thực sự nghĩ như vậy?”
Nhật Dương siết chặt hai bàn tay, hô hấp.
dồn dập. Anh vừa nghe ra trong ý tứ của Khả
Hân là cô muốn tự do. Điều này có phải mang ý
nghĩa là cô sẽ quyết định rời bỏ Đình Phong?
Khả Hân mím môi gật đầu làm Nhật Dương
_ như muốn vỡ òa trong niểm vui sướng đến đột
Theo đuổi vợ câm}
THÍ! it Ỷ
‘Chướng B8… ủa Nhật Dương _
ngột. Anh không biết diễn tả cảm xúc của mình
bây giờ như thế nào.
€ó chút chua xót cho tình càm chân thành
của Khả Hân không được đáp lại. Có chút áy náy
vì suy nghĩ muốn phá hoại hạnh phúc gia đình
cô. Nhưng phần lớn là sự hưng phẩn khi nghĩ
rằng, chỉ cần đợi đến lúc Khả Hân được tự do,
anh cỏ thể quang minh chính đại bước đến bên
cạnh để che chở bảo vệ cho cô, giúp cô theo
đuổi những thứ mình thích.
“Vừa rồi anh muốn nói gì?”
khả Hân đột ngột nhớ ra Nhật Dương muốn
ẤGang muốn nói gì đó thì bị mình cắt ngang nên
vội hỏi lại.
“Không có gì.”
Nhật Dương mỉm cười, ánh mắt nhìn cô chan
chứa tình cảm nhưng được che đậy một cách
khéo léo. Anh đã có câu trả lời mình mong muốn,
vậy thì chuyện Hoàng Ly trở về có nói hay không
cũng không còn cần thiết nữa.
Điều anh cần làm bây giờ chỉ là chờ đợi, đợi
cho đến khi Khả Hân hoàn toàn được tự do.
Thậm chí, để giúp cô nhanh chóng thực hiện
nguyện vọng này, anh không ngại nhúng tay làm.
một chút gì đó đối với Đình Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.