Chương 80: Tình yêu cấm ky
Kim Di
17/01/2021
“Rốt cuộc chuyện này là sao?”
Tường Vy lạnh lùng nhìn Khả Hân. Cô không
ngờ người hôm qua đưa Khả Hân vào viện lại
chính là Nhật Dương. Trớ trêu thay, cô còn tưởng
đó là chồng Khả Hân. Thì ra người đàn ông hôm
nay mới chính là chồng cô ta.
Khả Hân giật mình khi thấy thái độ của
Tường Vy. Cô không hiểu tại sao Tường Vy lại
nhìn cô với ánh mắt như vậy. Nó khiến cô có cảm
giác sợ hãi. Cô đoán, Tường Vy tức giận về việc
Đình Phong và Nhật Dương xô xát trong này.
Xô xát?
Khả Hân bỗng hoảng sợ. Cô lập tức bước
xuống giường, xỏ dép và muốn chạy ra ngoài tìm
hai người đó. Cô lo lắng Đình Phong sẽ vì hiểu
lầm mà làm bị thương Nhật Dương
“Cô định đi đâu? Cô còn chưa trả lời câu hỏi
của tôi.”
Giọng nói của Tường Vy có chút run run,
khác hẳn với vẻ dịu dàng vốn có.
“Em phải đi ngăn cản họ, nếu không sẽ xảy
ra chuyện đấy.”
Khả Hân sốt ruột ra ký hiệu với Tường Vy.
“Không cần đi, chuyện của những người đàn
ông, để cho họ tự giải quyết”
Tường Vy lắc đầu, giữ chặt Khả Hân. Cảm
giác đau nhói ở cổ tay khiến Khả Hân nhíu mày.
Cô không nghĩ rằng một cô gái mảnh dẻ như
Tường Vy lại có sức mạnh đáng kinh ngạc như
vậy.
Mặc dù rất lo lắng cho Đình Phong và Nhật
Dương nhưng vì bị Tường Vy ngăn cản nên Khả
Hân đành đứng lại giải thích.
“Chị muốn hỏi về mối quan hệ của em với
hai người đó đúng không? Thật ra người hôm
nay bước vào cùng chị mới thực sự là chồng em.
Còn người kia chỉ là một,người bạn tốt. Chuyện
heo đuổi vợ câm) Chương 80. Tình yêu cẩm ky
anh ấy tự xưng là chồng cũng là bất đắc dĩ!
“Thật sao?”
Tường Vy hỏi một cách ngờ vực. Cô không
tin Khả Hân và Nhật Dương chỉ là bạn bè đơn
thuần.
Lần trước ở quán cafe, chính mắt cô đã
trông thấy thái độ lo lắng của Nhật Dương dành
cho Khả Hân. Cứ cho đó chỉ là sự quan tâm giữa
bạn bè với nhau.
Nhưng lần này thì sao?
Bạn bè gì mà thân thiết tới nối phải đóng vai
vợ chồng?
Thậm chí, còn ngủ qua đêm trong cùng một
phòng bệnh?
Càng nghĩ càng thấy điều này là phí lý. Ánh
mắt Tường Vy nhíu lại, theo dõi từng hành động
cử chỉ của Khả Hân để phát hiện cô nói dối.
Khả Hân gật đầu ngay lập tức. Đôi mắt cô
thanh triệt không một chút chột dạ khiến cho
Tường Vy hoang mang. Chẳng lẽ là cô hiểu lầm bọn họ.
Cảm giác như trút được gánh nặng, anh mắt
Tường Vy nhìn Khả Hân cũng dịu hơn. Cô thực
sự thích cô gái này nên hi vọng Khả Hân không
lừa cô.
Đúng lúc này, Đình Phong mở cửa bước vào.
Anh lập tức nói với Tường Vy:
“Tôi muốn nói chuyện riêng với vợ tôi, làm
phiền cô ra ngoài.”
Tường Vy giật mình nhìn bộ dạng của Đình
Phong, lại nghĩ đến một người khác. Cô vội vã
bước ra khỏi phòng bệnh.
Lúc này, trong phòng chỉ còn lại Khả Hân và
Đình Phong. Hai người nhìn nhau nhưng đều
không nói gì. Không khí nặng nề đến nỗi Khả
Hân không thể chịu đựng được.
Cô cắn răng quay đầu đi, trong lòng đau xót
khi thấy vết thương trên khóe môi Đình Phong
nhưng buộc mình phải nhẫn tâm không nhìn tới
nó.
“Em chán ghét tôi cến nỗi ngay cả nhìn
heo đuổi vợ câm Chương 80, Tinh yêu cẩm ky
cũng không muốn sao?”
Đình Phong cười khổ, không ngờ mối quan
hệ của hai người đã tới nông nỗi này. Nghĩ đến
những lời nói của Nhật Dương, nỗi cay đắng xen
lẫn đau đớn lại dâng lên trong lòng anh.
“Khả Hân, nếu em còn giận chuyện ngày đó.
tôi buông lời xúc phạm em thì tôi xin lỗi. Em
không thể tha thứ cho tôi được sao?”
Đình Phong kéo Khả Hân vào lòng, ôm chặt
lấy cô. Mùi hương thanh nhã quen thuộc của cô
khiến anh bình tĩnh lại
Anh thua rồi!
Là do anh không chịu tin tưởng Khả Hân,
không chịu tin tưởng cuộc hôn nhân của họ. Là
anh sợ hãi cảm giác cô sẽ rời bỏ đi giống như:
Hoàng Ly đã rời bỏ anh lúc trước.
Cơn nóng giận nhất thời làm anh mất tỉnh
táo. Anh cực kỳ hối hận vì ngày đó đã không chịu
nghe cô giải thích. Tất cả là lỗi lại anh.
Thân thể Khả Hân cứng đờ trong lồng ngực
rộng lớn, ấm áp của Đình Phong. Rốt cuộc cô
cũng đợi được lời xin lỗi muộn màng từ anh. Chỉ
đáng tiếc…
Khả Hân mím môi để ngăn không cho hai
hàng lệ tuôn rơi. Cô kéo hai cánh tay của Đình
Phong xuống, bước lùi lại, ánh mắt nhìn về một
điểm bên cạnh Đình Phong chứ không phải
khuôn mặt anh.
“Không phải lỗi tại anh, là lỗi của cả chúng
ta. Thực ra anh nói đúng, cuộc hôn nhân này chỉ
giống như một trò chơi. Vốn dĩ muốn đợi anh
chơi chán nhưng có lẽ như thế là đủ rồi
Hít một hơi sâu, Khả Hân nhìn thẳng vào mắt
Đình Phong, tiếp tục ra ký hiệu.
“Đình Phong, chúng ta ly hôn đi.”
Sau khi vội vã ra khỏi phòng bệnh của Khả
Hân, Tường Vy chạy đi tìm Nhật Dương. Cô phát
hiện anh đang ngồi đờ đẫn ở một góc sân sau
bệnh viện.
“Nhật Dương”
Tường Vy cất tiếng boi đồng thời chạy về
heo đuổi vợ câm} Chưỡng 80. Tình yêu cẩm ky
phía anh.
Nghe tiếng giọng nói quen thuộc, Nhật
Dương run lên. Anh ngẩng đầu nhìn về phía
Tường Vy.
Ngay khi trông thấy khuôn mặt của Nhật
Dương, Tường Vy đưa tay ôm lấy miệng. Nước
mắt lập tức rơi xuống.
“Dương, tại sao lại bị thương nặng thế này.”
Tường Vy vươn vay muốn chạm vào vết
thương trên mặt Nhật Dương nhưng bị anh gạt
nhẹ.
“Không sao, đừng lo lắng.”
Nhật Dương chậm rãi nói, ánh mắt né tránh
Tường Vy. Anh không ngờ lại gặp cô ở đây.
Từ khi chuyển ra ngoài sống riêng, Nhật
Dương cực kỳ hạn chế gặp Tường Vy dù cô luôn
tìm mọi cách để liên lạc với anh. Do đó, anh
không biết cô đã chuyển đến bệnh viện này để
làm việc.
Tường Vy đau lòng vì Nhật Dương bị thương
nên chưa kịp chú ý đến thái độ kỳ lạ của anh. Cô
lập tức kéo anh đứng dậy, muốn đưa anh vào
phòng làm việc của mình để giúp anh xem xét
vết thương.
Nhìn khuôn mặt đấm nước mắt của Tường
Vy, Nhật Dương không có cách nào mở miệng từ
chối. Anh đành trầm mặc bước theo cô.
“.ra tay nặng thế này. Người đàn ông đó
thật tàn nhẫn.”
Tường Vy nức nở xử lý vết thương trên mặt
Nhật Dương. Mỗi một vết máu, vết bầm tím, đều
như lưỡi dao sắc bén đâm vào trái tìm cô khiến
cô đau nhói.
Đây là người đàn ông cô yêu còn hơn cả
sinh mạng, cô không muốn anh bị tổn thương,
cho dù chỉ là một chút
“Đừng khóc, chỉ là mấy vết thương nhẹ
thôi.”
Nhật Dương an ủi Tường Vy, trong lòng rầu
rĩ. Anh còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý đối mặt với
cô. Không ngờ lại bị cô bắt gặp trong hoàn cảnh này.
“Vết thương nhẹ? Anh nhìn xem khuôn mặt
hoàn hảo của mình bây giờ biến dạng như thế
nào rồi. Anh không biết đau hả?“
Mặc dù mở miệng trách móc, nhưng động
tác trên tay Tường Vy cực kỳ nhẹ nhàng. Cô giúp
anh sát trùng vết thương, thấy đôi lông mày của
anh nhíu lại, nước mắt càng rơi không kiểm soát.
Nhật Dương sợ nhất là nhìn Tường Vy khóc.
Cô vốn sở hữu đôi mắt đượm buồn nên mỗi lần
rơi lệ đều có thể khiến người đối diện phải nhói
lòng.
Muốn vươn tay ra để vỗ về lưng cô, giống
như trước kia anh từng làm, nhưng bàn tay bẩt
chợt buông thống xuống. Nhật Dương cười khổ,
anh lấy tư cách gì mà an ủi cô đây.
“Cởi áo ra để em xem mấy vết thương trên
người anh.”
Xử lý xong vết thương trên mặt Nhật Dương,
ánh mắt Tường Vy đảo xuống phía dưới. Áo sơ mi
có vài vết bẩn nên cô đoán trên người anh cũng
bị thương.
“Không cần.”
Nhật Dương lập tức từ chối. Anh không nghĩ
làm phiền Tường Vy thêm. Hơn nữa, quan hệ của
họ lại là…
“Ngại sao?“
Tường Vy bật cười, đôi mắt óng ánh nước
của cô chăm chú nhìn Nhật Dương, ý vị sâu sa
không cần nói.
Thân hình Nhật Dương cứng lại, khuôn mặt
biến sắc. Trong đầu xuất hiện hình ảnh vào một
đêm mưa gió.
Đột nhiên, anh đứng phắt dậy, hấp tấp nói
với Tường Vy:
“Cám ơn đã giúp tôi xử lý vết thương. Tôi có
việc nên đi trước, tạm biệt.”
Vừa quay lưng muốn bước ra khỏi phòng thì
anh nghe thấy một tiếng hét nho nhỏ vang lên
phía sau.
“Đứng lại.”
Tường Vy cũng pho lên, đi tới trước mặt
Nhật Dương, ngẩng đầu lên và hỏi:
“Anh không có gì muốn giải thích với em
sao?”
Nhật Dương chật vật tránh đi đôi mắt của
Tường Vy. Anh im lặng.
“Thế nào? Tại sao anh không trả lời? Anh nói
đi, anh và Khả Hân chỉ là bạn bè đơn thuần thôi
đúng không?”
Tường Vy túm lấy cánh tay của Nhật Dương.
và lắc mạnh. Cô cần anh khẳng định lại mối quan
hệ giữa anh và Khả Hân như Khả Hân dã nói.
Không dám nhìn Tường Vy, Nhật Dương cảm
thấy trong lòng đắng chát. Anh từng yêu Tường
Vy, đó là sự thật. Nhưng trớ trêu thay, trong lòng
anh hiện giờ lại tồn tại một bóng hình khác.
Anh sợ nếu nói ra sẽ khiến cho Tường Vy
không chịu đựng nổi. Cô sẽ tìm đến cách tự làm
tổn thương mình.
Ngày đó, Duy Anh từng khuyên bảo anh là
hãy quên Tường Vy đi vì cô đã kết hôn rồi. Tuy
nhiên, cậu ta lại không biệt rằng, anh có thể làm
điều đó còn Tường Vy thì không.
Cô đã từng cắt cổ tay tự sát khi anh nói lời
chia tay với cô. Do đó, anh không thể nói ra cho
cô biết sự thật này.
Đáng tiếc, Nhật Dương quá coi thường sự
nhạy cảm của phụ nữ. Ngay khi thấy thái độ của
anh, tâm trạng của Tường Vy lập tức rớt xuống
đáy cốc. Cô cười thảm, nước mắt lại một lần nữa
tí tách rơi.
“Anh yêu Khả Hân đúng không?”
Tường Vy lạnh lùng nhìn Khả Hân. Cô không
ngờ người hôm qua đưa Khả Hân vào viện lại
chính là Nhật Dương. Trớ trêu thay, cô còn tưởng
đó là chồng Khả Hân. Thì ra người đàn ông hôm
nay mới chính là chồng cô ta.
Khả Hân giật mình khi thấy thái độ của
Tường Vy. Cô không hiểu tại sao Tường Vy lại
nhìn cô với ánh mắt như vậy. Nó khiến cô có cảm
giác sợ hãi. Cô đoán, Tường Vy tức giận về việc
Đình Phong và Nhật Dương xô xát trong này.
Xô xát?
Khả Hân bỗng hoảng sợ. Cô lập tức bước
xuống giường, xỏ dép và muốn chạy ra ngoài tìm
hai người đó. Cô lo lắng Đình Phong sẽ vì hiểu
lầm mà làm bị thương Nhật Dương
“Cô định đi đâu? Cô còn chưa trả lời câu hỏi
của tôi.”
Giọng nói của Tường Vy có chút run run,
khác hẳn với vẻ dịu dàng vốn có.
“Em phải đi ngăn cản họ, nếu không sẽ xảy
ra chuyện đấy.”
Khả Hân sốt ruột ra ký hiệu với Tường Vy.
“Không cần đi, chuyện của những người đàn
ông, để cho họ tự giải quyết”
Tường Vy lắc đầu, giữ chặt Khả Hân. Cảm
giác đau nhói ở cổ tay khiến Khả Hân nhíu mày.
Cô không nghĩ rằng một cô gái mảnh dẻ như
Tường Vy lại có sức mạnh đáng kinh ngạc như
vậy.
Mặc dù rất lo lắng cho Đình Phong và Nhật
Dương nhưng vì bị Tường Vy ngăn cản nên Khả
Hân đành đứng lại giải thích.
“Chị muốn hỏi về mối quan hệ của em với
hai người đó đúng không? Thật ra người hôm
nay bước vào cùng chị mới thực sự là chồng em.
Còn người kia chỉ là một,người bạn tốt. Chuyện
heo đuổi vợ câm) Chương 80. Tình yêu cẩm ky
anh ấy tự xưng là chồng cũng là bất đắc dĩ!
“Thật sao?”
Tường Vy hỏi một cách ngờ vực. Cô không
tin Khả Hân và Nhật Dương chỉ là bạn bè đơn
thuần.
Lần trước ở quán cafe, chính mắt cô đã
trông thấy thái độ lo lắng của Nhật Dương dành
cho Khả Hân. Cứ cho đó chỉ là sự quan tâm giữa
bạn bè với nhau.
Nhưng lần này thì sao?
Bạn bè gì mà thân thiết tới nối phải đóng vai
vợ chồng?
Thậm chí, còn ngủ qua đêm trong cùng một
phòng bệnh?
Càng nghĩ càng thấy điều này là phí lý. Ánh
mắt Tường Vy nhíu lại, theo dõi từng hành động
cử chỉ của Khả Hân để phát hiện cô nói dối.
Khả Hân gật đầu ngay lập tức. Đôi mắt cô
thanh triệt không một chút chột dạ khiến cho
Tường Vy hoang mang. Chẳng lẽ là cô hiểu lầm bọn họ.
Cảm giác như trút được gánh nặng, anh mắt
Tường Vy nhìn Khả Hân cũng dịu hơn. Cô thực
sự thích cô gái này nên hi vọng Khả Hân không
lừa cô.
Đúng lúc này, Đình Phong mở cửa bước vào.
Anh lập tức nói với Tường Vy:
“Tôi muốn nói chuyện riêng với vợ tôi, làm
phiền cô ra ngoài.”
Tường Vy giật mình nhìn bộ dạng của Đình
Phong, lại nghĩ đến một người khác. Cô vội vã
bước ra khỏi phòng bệnh.
Lúc này, trong phòng chỉ còn lại Khả Hân và
Đình Phong. Hai người nhìn nhau nhưng đều
không nói gì. Không khí nặng nề đến nỗi Khả
Hân không thể chịu đựng được.
Cô cắn răng quay đầu đi, trong lòng đau xót
khi thấy vết thương trên khóe môi Đình Phong
nhưng buộc mình phải nhẫn tâm không nhìn tới
nó.
“Em chán ghét tôi cến nỗi ngay cả nhìn
heo đuổi vợ câm Chương 80, Tinh yêu cẩm ky
cũng không muốn sao?”
Đình Phong cười khổ, không ngờ mối quan
hệ của hai người đã tới nông nỗi này. Nghĩ đến
những lời nói của Nhật Dương, nỗi cay đắng xen
lẫn đau đớn lại dâng lên trong lòng anh.
“Khả Hân, nếu em còn giận chuyện ngày đó.
tôi buông lời xúc phạm em thì tôi xin lỗi. Em
không thể tha thứ cho tôi được sao?”
Đình Phong kéo Khả Hân vào lòng, ôm chặt
lấy cô. Mùi hương thanh nhã quen thuộc của cô
khiến anh bình tĩnh lại
Anh thua rồi!
Là do anh không chịu tin tưởng Khả Hân,
không chịu tin tưởng cuộc hôn nhân của họ. Là
anh sợ hãi cảm giác cô sẽ rời bỏ đi giống như:
Hoàng Ly đã rời bỏ anh lúc trước.
Cơn nóng giận nhất thời làm anh mất tỉnh
táo. Anh cực kỳ hối hận vì ngày đó đã không chịu
nghe cô giải thích. Tất cả là lỗi lại anh.
Thân thể Khả Hân cứng đờ trong lồng ngực
rộng lớn, ấm áp của Đình Phong. Rốt cuộc cô
cũng đợi được lời xin lỗi muộn màng từ anh. Chỉ
đáng tiếc…
Khả Hân mím môi để ngăn không cho hai
hàng lệ tuôn rơi. Cô kéo hai cánh tay của Đình
Phong xuống, bước lùi lại, ánh mắt nhìn về một
điểm bên cạnh Đình Phong chứ không phải
khuôn mặt anh.
“Không phải lỗi tại anh, là lỗi của cả chúng
ta. Thực ra anh nói đúng, cuộc hôn nhân này chỉ
giống như một trò chơi. Vốn dĩ muốn đợi anh
chơi chán nhưng có lẽ như thế là đủ rồi
Hít một hơi sâu, Khả Hân nhìn thẳng vào mắt
Đình Phong, tiếp tục ra ký hiệu.
“Đình Phong, chúng ta ly hôn đi.”
Sau khi vội vã ra khỏi phòng bệnh của Khả
Hân, Tường Vy chạy đi tìm Nhật Dương. Cô phát
hiện anh đang ngồi đờ đẫn ở một góc sân sau
bệnh viện.
“Nhật Dương”
Tường Vy cất tiếng boi đồng thời chạy về
heo đuổi vợ câm} Chưỡng 80. Tình yêu cẩm ky
phía anh.
Nghe tiếng giọng nói quen thuộc, Nhật
Dương run lên. Anh ngẩng đầu nhìn về phía
Tường Vy.
Ngay khi trông thấy khuôn mặt của Nhật
Dương, Tường Vy đưa tay ôm lấy miệng. Nước
mắt lập tức rơi xuống.
“Dương, tại sao lại bị thương nặng thế này.”
Tường Vy vươn vay muốn chạm vào vết
thương trên mặt Nhật Dương nhưng bị anh gạt
nhẹ.
“Không sao, đừng lo lắng.”
Nhật Dương chậm rãi nói, ánh mắt né tránh
Tường Vy. Anh không ngờ lại gặp cô ở đây.
Từ khi chuyển ra ngoài sống riêng, Nhật
Dương cực kỳ hạn chế gặp Tường Vy dù cô luôn
tìm mọi cách để liên lạc với anh. Do đó, anh
không biết cô đã chuyển đến bệnh viện này để
làm việc.
Tường Vy đau lòng vì Nhật Dương bị thương
nên chưa kịp chú ý đến thái độ kỳ lạ của anh. Cô
lập tức kéo anh đứng dậy, muốn đưa anh vào
phòng làm việc của mình để giúp anh xem xét
vết thương.
Nhìn khuôn mặt đấm nước mắt của Tường
Vy, Nhật Dương không có cách nào mở miệng từ
chối. Anh đành trầm mặc bước theo cô.
“.ra tay nặng thế này. Người đàn ông đó
thật tàn nhẫn.”
Tường Vy nức nở xử lý vết thương trên mặt
Nhật Dương. Mỗi một vết máu, vết bầm tím, đều
như lưỡi dao sắc bén đâm vào trái tìm cô khiến
cô đau nhói.
Đây là người đàn ông cô yêu còn hơn cả
sinh mạng, cô không muốn anh bị tổn thương,
cho dù chỉ là một chút
“Đừng khóc, chỉ là mấy vết thương nhẹ
thôi.”
Nhật Dương an ủi Tường Vy, trong lòng rầu
rĩ. Anh còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý đối mặt với
cô. Không ngờ lại bị cô bắt gặp trong hoàn cảnh này.
“Vết thương nhẹ? Anh nhìn xem khuôn mặt
hoàn hảo của mình bây giờ biến dạng như thế
nào rồi. Anh không biết đau hả?“
Mặc dù mở miệng trách móc, nhưng động
tác trên tay Tường Vy cực kỳ nhẹ nhàng. Cô giúp
anh sát trùng vết thương, thấy đôi lông mày của
anh nhíu lại, nước mắt càng rơi không kiểm soát.
Nhật Dương sợ nhất là nhìn Tường Vy khóc.
Cô vốn sở hữu đôi mắt đượm buồn nên mỗi lần
rơi lệ đều có thể khiến người đối diện phải nhói
lòng.
Muốn vươn tay ra để vỗ về lưng cô, giống
như trước kia anh từng làm, nhưng bàn tay bẩt
chợt buông thống xuống. Nhật Dương cười khổ,
anh lấy tư cách gì mà an ủi cô đây.
“Cởi áo ra để em xem mấy vết thương trên
người anh.”
Xử lý xong vết thương trên mặt Nhật Dương,
ánh mắt Tường Vy đảo xuống phía dưới. Áo sơ mi
có vài vết bẩn nên cô đoán trên người anh cũng
bị thương.
“Không cần.”
Nhật Dương lập tức từ chối. Anh không nghĩ
làm phiền Tường Vy thêm. Hơn nữa, quan hệ của
họ lại là…
“Ngại sao?“
Tường Vy bật cười, đôi mắt óng ánh nước
của cô chăm chú nhìn Nhật Dương, ý vị sâu sa
không cần nói.
Thân hình Nhật Dương cứng lại, khuôn mặt
biến sắc. Trong đầu xuất hiện hình ảnh vào một
đêm mưa gió.
Đột nhiên, anh đứng phắt dậy, hấp tấp nói
với Tường Vy:
“Cám ơn đã giúp tôi xử lý vết thương. Tôi có
việc nên đi trước, tạm biệt.”
Vừa quay lưng muốn bước ra khỏi phòng thì
anh nghe thấy một tiếng hét nho nhỏ vang lên
phía sau.
“Đứng lại.”
Tường Vy cũng pho lên, đi tới trước mặt
Nhật Dương, ngẩng đầu lên và hỏi:
“Anh không có gì muốn giải thích với em
sao?”
Nhật Dương chật vật tránh đi đôi mắt của
Tường Vy. Anh im lặng.
“Thế nào? Tại sao anh không trả lời? Anh nói
đi, anh và Khả Hân chỉ là bạn bè đơn thuần thôi
đúng không?”
Tường Vy túm lấy cánh tay của Nhật Dương.
và lắc mạnh. Cô cần anh khẳng định lại mối quan
hệ giữa anh và Khả Hân như Khả Hân dã nói.
Không dám nhìn Tường Vy, Nhật Dương cảm
thấy trong lòng đắng chát. Anh từng yêu Tường
Vy, đó là sự thật. Nhưng trớ trêu thay, trong lòng
anh hiện giờ lại tồn tại một bóng hình khác.
Anh sợ nếu nói ra sẽ khiến cho Tường Vy
không chịu đựng nổi. Cô sẽ tìm đến cách tự làm
tổn thương mình.
Ngày đó, Duy Anh từng khuyên bảo anh là
hãy quên Tường Vy đi vì cô đã kết hôn rồi. Tuy
nhiên, cậu ta lại không biệt rằng, anh có thể làm
điều đó còn Tường Vy thì không.
Cô đã từng cắt cổ tay tự sát khi anh nói lời
chia tay với cô. Do đó, anh không thể nói ra cho
cô biết sự thật này.
Đáng tiếc, Nhật Dương quá coi thường sự
nhạy cảm của phụ nữ. Ngay khi thấy thái độ của
anh, tâm trạng của Tường Vy lập tức rớt xuống
đáy cốc. Cô cười thảm, nước mắt lại một lần nữa
tí tách rơi.
“Anh yêu Khả Hân đúng không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.