Chương 7: 8013
Hoán Dung
19/08/2021
Cuối cùng một tuần cũng trôi qua , ngày mai Mộc phu nhân sẽ về lại Mĩ nên hôm nay cả nhà quyết định mở tiệc để tạm biệt bà . Từ sáng đến tối , Mộc Hàn và Nguyệt Dao bận tối mặt , Nguyệt Dao thì kiểm tra khâu chuẩn bị đồ ăn , Mộc Hàn đảm nhận khâu trang trí , chốc chốc hai người lại chạy ra chạy vào ,người ra người vào đầy nhà , không khí nhộn nhịp hơn bao giờ hết , Mộc phu nhân thì bận ở trên phòng lựa đồ đẹp để mặc vì bà là nhân vật chính của bữa tiệc mà . Đến xế chiều bữa tiệc cũng được chuẩn bị xong xuôi , bên ngoài sân vườn được đặt 5 chiếc bàn, bữa tiệc được trang trí nhẹ nhàng thanh lịch , người đến dự chủ yếu là bạn bè thân thiết và người thân trong gia đình , Mộc phu nhân rất thích khiêu vũ nên được Mộc Hàn dựng hẵn một sân khấu , tuy nhỏ nhưng có đầy đủ dàn âm thanh và nhạc công . 6h tối khách đến đầy đủ ngồi đầy ắp cả khoảng sân vườn , ban nhạc cũng bắt đầu dạo chơi trên những phím đàn với những bản nhạc nhẹ nhàng tình cảm , món ăn cũng nhanh chóng được dọn lên bàn , trên tay mỗi người đều cầm một ly rượu vang đắt đỏ , chỉ chờ nhân vật chính xuất hiện thì tất cả sẽ cùng nhau nâng ly
"A..a...và bây giờ nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay sẽ lên sân khấu phát biểu đôi lời với mọi người "
Mọi người phía dưới vỗ tay hò reo , Mộc phu nhân xuất hiện với mái tóc búi cao và chiếc đầm dạ hội thiết kế vô cùng sang trọng , vừa bước lên sân khấu vừa vẫy tay chào mọi người , trên môi nở một nụ cười tươi
"Cảm ơn tất cả mọi người đã đến buổi tiệc hôm nay , nhưng mà cũng không hẳn đến để chia tay tôi đâu , buổi tiệc này còn một mục đích khác , và bí mật sẽ được bật mí ngay sau đây"
Mộc phu nhân cười tươi rồi đi xuống để mọi người xung quanh nhìn nhau khó hiểu . Chợt đèn sân khấu tắt hẳn chỉ chừa lại một ánh đèn nhỏ đủ chiếu sáng cho một người , một dáng người cao ráo trong bộ suit đen , tay cầm bó hoa hồng đỏ rực , đó chính là Mộc Hàn . Bên dưới sân khấu cũng có một ánh đèn hướng về Nguyệt Dao , mọi người xung quanh bắt đầu ồ lên , mấy người bạn còn reo hò thích thú , Mộc Hàn tay cầm mic run run nói lấp bấp
" À...à..hôm nay anh có một việc muốn thú thật với em và mọi người "
Đám đông bên dưới đồng thanh reo hò
"Thật ra tôi và Nguyệt Dao đã ly hôn , đó là lỗi của tôi , tôi đã để vụt mất cô ấy sau suốt 8 năm giữ cô ấy bên cạnh , tôi hối hận lắm nên đã năn nỉ mẹ tôi về đây giúp tôi và kế hoạch của chúng tôi là trong vòng một tuần sẽ hàn gắn lại mọi việc . Anh trước đây đã mắc phải sai lầm là đánh mất em nhưng anh đã chuộc lại bằng hai điều đúng đắn , một là đã quyết tâm giữ em lại và hai là anh chưa từng nộp đơn ly hôn của chúng mình.."
Mộc Hàn bộc bạch từng lời dõng dạc trên sân khấu làm cho khách mời bên dưới cũng như Nguyệt Dao hoàn toàn bất ngờ trước những gì Mộc Hàn nói , Mộc Hàn trên sân khấu tay run cầm cập , hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh , buông mic xuống nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh kia , anh hét lớn
"Nguyệt Dao , cả đời này anh chỉ yêu mình em , mình bắt đầu lại em nhé.!?"
Nguyệt Dao mỉm cười gật đầu , hai hàng nước mắt chảy dài xuống đôi má hồng hào của em , Mộc Hàn lấy ra chiếc nhẫn đeo lên tay vợ , khán giả bên dưới cùng nhau hò reo , nâng ly chúc mừng có vài người còn sùi sụt nước mắt , một bản nhạc khiêu vũ ngọt ngào vang lên làm cho không gian càng thêm lãng mạn hơn bao giờ hết . Mọi chuyện cuối cùng cũng trở về đúng với quỹ đạo của nó , yêu thương lại quay về với yêu thương , bởi người ta hay nói có duyên có nợ với nhau có chạy đằng trời cũng chẳng thoát nỗi .
[Bonus]
"Aaaaa...!!!Vợ ơiii cho anh vào phòng đi , ở ngoài muỗi lắm.!"
"Cho anh chừa cái tội lừa em làm em buồn , cho ngủ ở ngoài 1 tuần coi như phạt"
"Khôngggg...!!Mẹ ơii...à nhầm..vợ ơii"
[END]
"A..a...và bây giờ nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay sẽ lên sân khấu phát biểu đôi lời với mọi người "
Mọi người phía dưới vỗ tay hò reo , Mộc phu nhân xuất hiện với mái tóc búi cao và chiếc đầm dạ hội thiết kế vô cùng sang trọng , vừa bước lên sân khấu vừa vẫy tay chào mọi người , trên môi nở một nụ cười tươi
"Cảm ơn tất cả mọi người đã đến buổi tiệc hôm nay , nhưng mà cũng không hẳn đến để chia tay tôi đâu , buổi tiệc này còn một mục đích khác , và bí mật sẽ được bật mí ngay sau đây"
Mộc phu nhân cười tươi rồi đi xuống để mọi người xung quanh nhìn nhau khó hiểu . Chợt đèn sân khấu tắt hẳn chỉ chừa lại một ánh đèn nhỏ đủ chiếu sáng cho một người , một dáng người cao ráo trong bộ suit đen , tay cầm bó hoa hồng đỏ rực , đó chính là Mộc Hàn . Bên dưới sân khấu cũng có một ánh đèn hướng về Nguyệt Dao , mọi người xung quanh bắt đầu ồ lên , mấy người bạn còn reo hò thích thú , Mộc Hàn tay cầm mic run run nói lấp bấp
" À...à..hôm nay anh có một việc muốn thú thật với em và mọi người "
Đám đông bên dưới đồng thanh reo hò
"Thật ra tôi và Nguyệt Dao đã ly hôn , đó là lỗi của tôi , tôi đã để vụt mất cô ấy sau suốt 8 năm giữ cô ấy bên cạnh , tôi hối hận lắm nên đã năn nỉ mẹ tôi về đây giúp tôi và kế hoạch của chúng tôi là trong vòng một tuần sẽ hàn gắn lại mọi việc . Anh trước đây đã mắc phải sai lầm là đánh mất em nhưng anh đã chuộc lại bằng hai điều đúng đắn , một là đã quyết tâm giữ em lại và hai là anh chưa từng nộp đơn ly hôn của chúng mình.."
Mộc Hàn bộc bạch từng lời dõng dạc trên sân khấu làm cho khách mời bên dưới cũng như Nguyệt Dao hoàn toàn bất ngờ trước những gì Mộc Hàn nói , Mộc Hàn trên sân khấu tay run cầm cập , hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh , buông mic xuống nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh kia , anh hét lớn
"Nguyệt Dao , cả đời này anh chỉ yêu mình em , mình bắt đầu lại em nhé.!?"
Nguyệt Dao mỉm cười gật đầu , hai hàng nước mắt chảy dài xuống đôi má hồng hào của em , Mộc Hàn lấy ra chiếc nhẫn đeo lên tay vợ , khán giả bên dưới cùng nhau hò reo , nâng ly chúc mừng có vài người còn sùi sụt nước mắt , một bản nhạc khiêu vũ ngọt ngào vang lên làm cho không gian càng thêm lãng mạn hơn bao giờ hết . Mọi chuyện cuối cùng cũng trở về đúng với quỹ đạo của nó , yêu thương lại quay về với yêu thương , bởi người ta hay nói có duyên có nợ với nhau có chạy đằng trời cũng chẳng thoát nỗi .
[Bonus]
"Aaaaa...!!!Vợ ơiii cho anh vào phòng đi , ở ngoài muỗi lắm.!"
"Cho anh chừa cái tội lừa em làm em buồn , cho ngủ ở ngoài 1 tuần coi như phạt"
"Khôngggg...!!Mẹ ơii...à nhầm..vợ ơii"
[END]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.