Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 40: Đàm phán với Hàn Nhược Tuyết

Bách Hương Mật

23/12/2020

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hàn Nhược Tuyết quay đầu nhìn lối vào phòng họp, mà Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu, cũng phẫn nộ nhìn về phía cánh cửa, rốt cuộc là ai lại tới quấy rầy chuyện tốt của bọn họ?

Mặc Vũ Nhu bừng bừng lửa giận, vất vả lắm mới đá được Đường Ninh, lại không ngờ rằng, bọ ngựa bắt ve chim sẻ trực sẵn, còn có người khác tranh giành với cô ta.

Không khí của phòng họp bỗng nhiên căng thẳng đến cực điểm, mà lúc này, cửa phòng họp, cũng bị người tới đẩy ra, ngay sau đó, một bóng hình xinh đẹp, lọt vào tầm mắt của tất cả mọi người.

Đường Ninh!

Lại là Đường Ninh!

Lại là Đường Ninh!

Hàn Nhược Tuyết bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm, không ngờ Đường Ninh lại một lần nữa thuyết phục được Minna, mà hai người Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm, gần như cùng lúc đứng bật dậy.

Không có khả năng, Đường Ninh đã bị loại, rốt cuộc cô ta đã làm chuyện gì, lại khiến Secret quyết định dùng cô ta lần nữa?

"Trải qua bao trăn trở, Secret nhất trí quyết định, chúng tôi vẫn mời Đường Ninh làm người mẫu cho chúng tôi." Minna lớn tiếng tuyên bố với mấy người, đôi mắt càng thêm khinh thường mấy người trước mặt: “Đây cũng là nghệ sĩ của Thiên Nghệ, nhưng, tôi lại không cảm thấy các người có chút vui vẻ nào, chẳng lẽ Đường Ninh không phải là người mẫu của Thiên Nghệ?"

"Đường Ninh, rốt cuộc cô đã dùng thủ đoạn gì, vì sao cô lại muốn cướp đi trang bìa tạp chí thuộc về tôi?" Mặc Vũ Nhu không thể nhịn được nữa, chất vấn Đường Ninh.

"Trang bìa tạp chí thuộc về cô?" Đường Ninh duy trì nụ cười, khiến người ta không nhìn ra cô đang nghĩ gì: “Mượn sự nổi tiếng của tôi ra nước ngoài, dùng tin tức cạnh tranh với tôi để dìm bê bối của cô xuống, ra nước ngoài rồi, liền tá ma giết lừa, đá phắt tôi đi, trước cuộc họp hợp tác thì hủy hoại hình tượng của tôi, lập sai lý lịch của tôi, trang bìa tạp chí này, sao lại thuộc về cô được?"

"Tôi chỉ lấy lại thứ thuộc về tôi, tôi chỉ lấy lại sự công bằng thuộc về tôi."

"Cô mượn hậu thuẫn giẫm lên tôi để thượng vị là bản lĩnh của cô, mà tôi dựa vào năng lực của mình, lấy lại được trang bìa là năng lực của tôi, tôi không cướp của ai... Nhưng, đừng ai hòng giẫm lên đầu tôi, chỉ đơn giản như vậy thôi."

Những lời này, Đường Ninh nói âm vang từng chữ, vô cùng cứng rắn, khiến Minna từng hiểu lầm cô một lần, phải nhìn cô bằng con mắt khác.



Quá cứng cỏi!

"Đường Ninh, tôi đã nói rồi, bây giờ là thời khắc quan trọng của Vũ Nhu, cả Thiên Nghệ nên giúp cô ấy vượt qua cửa ải này." Hàn Vũ Phàm vô cùng phẫn nộ mắng mỏ Đường Ninh: “Cô có thể đừng ích kỷ như thế hay không?"

"Vì sao cô ta lại gặp nạn, chẳng phải là do anh ban tặng sao? Tôi đã nói rồi, anh muốn nâng cô ta kiểu gì, tôi không thắc mắc cũng không quan tâm, nhưng... Muốn giẫm lên tôi để thượng vị, tôi sẽ chỉ khiến cô ta rơi vào cảnh thảm hại hơn."

"Đường Ninh, Minna mới vừa nói... Chỉ cần cô buông tay, Vũ Nhu vẫn có thể chụp cho Secret tạp chí, cô ấy không còn thời gian, cô ấy sắp phải tham gia cuộc bình chọn Niên Độ Thập Giai."

"Tại sao tôi phải đồng ý? Cô ta có khó khăn là chuyện của cô ta, tôi có nghĩa vụ phải giúp đỡ à? Pháp luật nào quy định?" Đường Ninh buồn cười hỏi: “Chẳng phải chị Nhược Tuyết rất có năng lực sao? Bảo chị ta tìm tạp chí khác đi..."

"Đường Ninh, cô đừng quá đáng." Hàn Nhược Tuyết tức đến dậm chân.

Minna uể oải nhìn người Thiên Nghệ tranh cãi, chỉ vỗ bả vai Đường Ninh nói với cô: "Đường Ninh, tôi chờ cô nửa tiếng, nửa tiếng sau, cô hãy nói cho tôi quyết định của cô, rốt cuộc là một người chụp, hay là để Mặc Vũ Nhu tham dự."

"Cám ơn cô, Minna." Đường Ninh khẽ gật đầu, vừa khéo, có một số việc, có người ngoài ở đây, cô sẽ khó nói.

"Tôi để lại cho cô mấy vệ sĩ ở cửa ra vào, nếu có người có ý đồ bất chính với cô, cô cứ kêu to lên."

Đường Ninh mỉm cười lần nữa, phía sau cô còn có chị Long và Lâm Vi đâu, chưa chắc sẽ ăn thiệt thòi. Mà Hàn Nhược Tuyết thấy Minna đi ra ngoài, lập tức chống bàn tay lên bàn hỏi Đường Ninh: "Rốt cuộc cô muốn thế nào?"

"Đây không phải là thái độ cầu xin người khác." Đường Ninh không kiêu ngạo không tự ti đối mặt với Hàn Nhược Tuyết: “Em trai cô làm chuyện gì, trong lòng cô hẳn biết rõ, trong giới này nâng cao giẫm thấp, chúng ta đều rõ ràng, tôi biết bây giờ tôi nói gì với các người cũng vô ích, hai bên đã ghét nhau, vậy cần gì phải hợp tác? Các người... Đi cầu xin người khác đi?"

Hai mắt Hàn Nhược Tuyết đỏ bừng, nhưng, giờ phút này, cô ta cũng hết cách.

Dù sao cô ta cũng là người đại diện của công ty khác, tùy tiện nhúng tay vào chuyện của Thiên Nghệ là đã trái với hợp đồng, cô ta không có khả năng giúp Mặc Vũ Nhu hơn được nữa.

Hơn nữa, cơ hội đâu phải nói có là có?

Cho nên, cô ta chỉ có thể hạ thái độ: "Nói yêu cầu của cô đi, Đường Ninh, làm tuyệt tình quá tất cả mọi người sẽ không có quả ngon để ăn đâu."



"Mặc Vũ Nhu nói, đây là tôi cướp đồ của cô ta."

"Không phải, là Mặc Vũ Nhu cần cô dìu dắt." Hàn Nhược Tuyết cắn răng trả lời Đường Ninh, trên thực tế, trong lòng, hận không thể khiến Đường Ninh lập tức biến mất.

Thế nhưng, trong lòng Đường Ninh, sao lại không nghĩ như vậy? Chỉ có điều, mấy người này năm lần bảy lượt khiêu khích, khiến cô hiểu ra một chuyện, nếu không thể nói chuyện đạo lý với đám người này, thì phải lấy được lợi ích cao nhất, cho nên, cô nhìn Mặc Vũ Nhu đang không phục, sau đó nhẹ nhàng nhíu mày: "Tôi có thể cho Mặc Vũ Nhu cơ hội này, nhưng... Tôi có điều kiện."

"Cô nói đi."Hàn Nhược Tuyết chịu đựng cơn tức nói.

"Tôi muốn Thiên Nghệ hứa, từ nay về sau toàn bộ công việc của tôi do tôi tự chủ, nói cách khác, tôi muốn làm gì, Thiên Nghệ không có quyền can thiệp, cũng không thể sắp xếp cho nội dung công việc tôi không đồng ý." Đường Ninh nói thẳng.

"Điều này không có khả năng." Hàn Nhược Tuyết rất rõ ràng: “Cái này có gì khác việc hủy hợp đồng hoặc là mở phòng làm việc riêng cho cô đâu chứ?"

"Cô có thể không đồng ý, dù sao cuối cùng tôi vẫn có thể có được đến kết quả này, nhưng, các người chắc chắn Mặc Vũ Nhu có thể chờ được nữa chứ?"

Hàn Nhược Tuyết nhìn Hàn Vũ Phàm, hai người cúi đầu suy nghĩ một phen, cuối cùng, Hàn Nhược Tuyết nói với Đường Ninh: "Cùng lắm tôi chỉ có thể đồng ý với cô là không tùy ý sắp xếp công việc cho cô, về phần hạng mục cô muốn hợp tác, công ty nhất định phải giữ, nếu không, cô tùy tiện nhận mấy hoạt động ngầm, danh dự của công ty sẽ ra sao?"

"Đường Ninh, không có nghệ sĩ nào có thể đứng trên đầu công ty."

"Công ty có thể kiểm tra, nhưng... Tôi muốn quyết sách cuối cùng là thông qua, bởi vì tôi đã sớm không còn tin tưởng Hàn Vũ Phàm."

"Những công ty khác, đều đưa tài nguyên tốt nhất đến trước mặt nghệ sẽ, tôi không cầu các người cho tôi tài nguyên, tôi chỉ cần các người... Không ngang ngược can thiệp, còn có một chút... Không trói buộc Mặc Vũ Nhu."

Hàn Nhược Tuyết cười lạnh, cô ta  không tin, Đường Ninh còn có thể gây nên được sóng gió gì, chẳng qua là muốn sảng khoái nhất thời, chờ đến khi Mặc Vũ Nhu có địa vị cao, Thiên Nghệ muốn bôi đen một người nghệ sĩ, là chuyện khó biết bao? Đến lúc đó, cô ta tạo cho chút phiền phức Đường Ninh ở trong giới, cô ta không tin, Đường Ninh có thể thuận buồm xuôi gió.

Cho nên đồng ý, chỉ là kế tạm thời.

Đã không thể trực tiếp giẫm lên Đường Ninh, như vậy... Để cô ta và Mặc Vũ Nhu cùng cạnh tranh, cô ta muốn nhìn xem, có người đại diện vàng là cô ta ở đây, Đường Ninh có thể chuyên nghiệp hơn Mặc Vũ Nhu được hay không.

"Tôi đồng ý với cô." Hàn Nhược Tuyết gật đầu đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook