Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 36: Dục vọng khống chế nghệ sĩ

Bách Hương Mật

23/12/2020

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

"Mặc dù tôi được phát hiện ở nước Pháp, nhưng... Năm đó thay khi đại sư đi trình diễn, tôi đã biết rất nhiều người mẫu hàng hiệu Âu Mỹ, Eddie, Dina vân vân, mà chủ biên tạp chí Hoàng gia nước Mỹ, từng làm ân sư nửa tháng cho tôi, mặc dù bây giờ chưa chắc bọn họ đã nhớ tôi, có điều khi đó, không ai biết tên tiếng Trung của tôi là Đường Ninh, bọn họ đều thích gọi tôi là Kira." Đường Ninh nhẹ giọng giải thích.

Nghe được Đường Ninh nói đến những nhân vật nổi tiếng trong giới thời trang Âu Mỹ đều, chị Long và Lâm Vi, nhìn cô chòng chọc.

"Tôi biết, Hàn Nhược Tuyết muốn mượn tay hại người, cô ta muốn tôi dẫn dắt Mặc Vũ Nhu, vừa đến nước Mỹ, đã không cho tôi cơ hội gì."

"Hừ, không biết xấu hổ." Chị Long lẩm bẩm nói.

"Anh có chủ biên quen Hoàng gia, có muốn gặp ân sư của em không?" Mặc Đình hồi lâu không nói lời nào, bỗng nhiên hỏi Đường Ninh.

"Mặc Đình, em đã nói rồi, em không cần sự trợ giúp của anh."

"Em cứ coi như một cuộc gặp mặt riêng tư." Mặc Đình cười khẽ, sườn mặt hoàn mỹ dưới ánh mặt trời càng lộ vẻ mị hoặc mê người.

"Được." Đường Ninh khẽ gật đầu, đương nhiên, Đường Ninh không đoán trước được, bữa tiệc tư nhân này, sẽ trở thành mấu chốt trong trận thắng thua giữa cô và Mặc Vũ Nhu.

Mặc Đình có trang viên tư nhân ở nước Mỹ, cho nên bọn họ hoàn toàn không cần đi ở khách sạn, phòng riêng ấm áp, không biết dễ chịu hơn khách sạn gấp bao nhiêu lần. Bởi vì có chút khoảng cách với tổng bộ Secret, cho nên, Mặc Đình sai  Lục Triệt chuẩn bị xong hành trình của Secret, bao gồm cả bữa tiệc của bọn họ vào lúc nào, Lục Triệt cũng có thể thăm dò được dễ như trở bàn tay, điều này khiến Đường Ninh cảm thấy vô cùng thần kỳ, cũng khiến Lâm Vi và chị Long cảm thấy mình còn có khoảng cách với Lục Triệt.

Tắm táp xong, Đường Ninh đứng trước cửa sổ nhìn ra ngoài phòng, mà giờ phút này, Mặc Đình cũng mặc áo ngủ màu đen, đỉnh đầu ướt sũng đi đến trước mặt Đường Ninh.

Đường Ninh rất tự nhiên nhận lấy khăn mặt trong tay anh, sau đó nhón chân lên, thay anh lau nước, thế nhưng, Mặc Đình lại rất nghiêm túc nhìn cô chằm chằm.

"Nghĩ gì thế? Thấy nhập thần như vậy..."



"Đang suy nghĩ bây giờ là ban ngày, anh có nên làm chút chuyện với em hay không..." Mặc Đình nâng cằm Đường Ninh lên, nhẹ nhàng hôn lên, nhảy múa với  đầu lưỡi của cô, sau đó, môi mỏng của anh dời đến vành tai của cô, thấp giọng lẩm bẩm: “Ở trên máy bay, anh hôn chưa đủ..."

Đường Ninh nhìn ra ngoài cửa sổ, sợ có người, thế nhưng, lại không chịu được sự trêu chọc của Mặc Đình, dễ dàng bị đánh tơi bời, xụi lơ ở trong ngực anh.

Áo choàng tắm của hai người, chẳng biết lúc nào đã trượt xuống mặt đất, mà khi hai người trần trụi với nhau, đã kìm lòng không đặng, ngã xuống giường lớn mềm mại.

Bởi vì có ánh sáng, cho nên, Đường Ninh có thể nhìn thấy rõ dáng người của Mặc Đình, tuyệt đối vượt qua người mẫu nam Âu Mỹ, bởi vì cơ thể của anh không gầy yếu như đàn ông Châu Á, anh vừa rắn chắc vừa khỏe khoắn, nhất là cơ bắp hoàn mỹ, làm nổi bật màu đồng khỏe mạnh, khiến Đường Ninh nhìn mà si mê...

Mặc Đình hài lòng với ánh mắt của cô, cũng đầy tán thưởng với thân hình của cô.

Bởi vì dáng người Đường Ninh, phù hợp tiêu chuẩn người mẫu quốc tế hoàng kim,  người cao một trăm bảy mươi tám centimet, ba vòng không tệ chút nào, vừa đủ, nhưng điều khiến anh hài lòng nhất, vẫn là cặp chân dài của Đường Ninh, trắng nõn, cân xứng, khiến người ta nhìn mà chỉ muốn phạm tội.

Hai người có dáng người có thể nói là hoàn mỹ kết hợp với nhau, đây là ông trời ban ân, cũng là định mệnh.

Mặc Đình cười với Đường Ninh: "Nếu như cả đời này chúng ta có thể duy trì dáng người này, tỉ lệ ly hôn là số không."

Đường Ninh cũng cười theo, dịu dàng như nước, đưa tay trái lên, xoa xoa vành tai phải của Mặc Đình: "Em thích nốt ruồi đen này của anh nhất, giống như đeo khuyên tai trời sinh vậy."

Mặc Đình không nhịn được ngọn lửa trong nội tâm nữa, cúi người hôn đôi môi của Đường Ninh, bàn tay cực nóng, không hề dừng lại...

Đường Ninh không nhịn được than nhẹ, cũng vô cùng nhiệt tình, hôn vành tai Mặc Đình.

Hai người cứ như vậy triền miên, mệt mỏi liền ôm nhau ngủ, tỉnh ngủ thì dựa sát vào nhau thì thầm, sau đó lại thân mật làm chuyện yêu đương, đương nhiên, bọn họ vẫn không hoàn thành một bước cuối cùng, nhưng, Đường Ninh vẫn hi vọng cuộc sống có thể đứng im như vậy, bởi vì quá đẹp đẽ.

...

Cùng thời gian đó, Hàn Nhược Tuyết dẫn Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu đến đại sảnh khách sạn dùng cơm, nhìn thấy Mặc Vũ Nhu hơi câu nệ, cô ta bèn nói: "Chị  không đến mức khiến em sợ hãi như thế."



"Chị Nhược Tuyết..."

"Chị không hài lòng với em, nhưng, dù không hài lòng, em cũng đã là sự lựa chọn của em trai chị, đã sắp trở thành người một nhà, đương nhiên chị sẽ đứng về phía em." Hàn Nhược Tuyết cắt một miếng bò bít tết bỏ vào trong miệng, con ngươi nhẹ nhàng lườm Mặc Vũ Nhu một cái: “Chị biết em và Đường Ninh như nước với lửa, mà Đường Ninh bây giờ, đúng là không coi ai ra gì, lúc đầu, chị còn cảm thấy bởi vì chuyện của hai em, mà cô ta phải chịu thiệt thòi, nhưng, từ hành vi của cô ta trong khoảng thời gian, chị cảm thấy cô ta không đáng để đồng tình."

"Trong cuộc họp của Secret ngày mai, thời gian là tám giờ sáng, nhưng, chị đã bảo trợ lý của chị thông báo với Đường Ninh, chín giờ mới chính thức bắt đầu, chủ biên Secret, ghét nhất người đến muộn, cho nên... Rất có thể vào ngày mai Đường Ninh sẽ bị đổi hết."

"Thế nhưng... Chẳng phải muốn bọn em cùng quay chụp sao?" Mặc Vũ Nhu không rõ cách làm của Hàn Nhược Tuyết.

"Nói là cùng quay chụp, chỉ là để dời lực chú ý của công chúng đối với vụ bê bối của hai đứa thôi, đến nước Mỹ rồi, không phải chỉ có mình Đường Ninh là người mẫu Châu Á, đến lúc đó, để người khác phối hợp với em là được rồi." Hàn Nhược Tuyết nói.

"Đường Ninh không sẽ bỏ qua..."

"Đây là tạp chí đơn phương quyết định, không liên quan gì đến Thiên Nghệ, chờ đến khi tạp chí chụp xong, giá trị con người em sẽ tăng lên gấp bội, mà Đường Ninh ở nước ngoài bị lạnh nhạt, cũng sẽ ảnh hưởng đến công việc của cô ta ở trong nước, dễ dàng cho cô ta một bài học."

Đường Ninh từng nói, Hàn Nhược Tuyết là một kẻ rất thích khống chế nghệ sẽ, cho nên, dáng vẻ của Đường Ninh khi xuống sân bay, đã khiến Hàn Nhược Tuyết sinh lòng chán ghét, cô ta không nghĩ cách tra tấn cô mới là lạ.

Mặc Vũ Nhu nhìn hai chỗ dựa bên cạnh, cảm thấy ngày mai mình sẽ lập tức trở thành ngôi sao, mà Đường Ninh, không có cái gì, lấy gì mà tranh với cô ta?

Hoàn toàn chính xác, Lâm Vi nhận được thời gian cuộc họp Hàn Nhược Tuyết gửi đến là chín giờ sáng, thế nhưng, Hàn Nhược Tuyết lại không biết, trong tay Mặc Đình có thông tin chính xác hơn cả cô ta, liên quan tới lịch trình của Secret, cho nên, khi Đường Ninh nhìn thấy chênh lệch thời gian, trong lòng đã có phỏng đoán.

"Đường Ninh, bây giờ rõ ràng Thiên Nghệ đã muốn đá cô đi, làm sao bây giờ?"

"Hàn Nhược Tuyết hi vọng tôi đến muộn như vậy, vậy thì tôi phải cố mà đến sớm cho cô ta nhìn..." Đường Ninh trầm thấp nói: “Có điều, các cô cũng phải chuẩn bị tâm lý tôi có thể sẽ bị đổi."

"Tôi đã sớm chuẩn bị sẵn sàng." Lâm Vi đáp nói: “Đồng thời, tôi cũng làm xong chuẩn bị cô sẽ lấy lại được cơ hội này..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook