Chương 7: Đại Công Tử, Chúng Ta Làm Lại Lần Nữa
Hoa Tưởng Dung
26/04/2023
Mạnh Chiêu nhắm mắt lại, trong lòng loé lên vẻ áp bức nhục nhã.
Bắn ra rồi.
Hắn mà lại bắn vào bên trong cơ thể của người phụ nữ ép buộc mình một cách dễ dàng như vậy.
Chỗ bên dưới của hai người vẫn quấn chặt lấy nhau. Thanh Anh nằm trên người Mạnh Chiêu, cả người bủn rủn, miệng nhỏ thơm tho khẽ mở ra thở hổn hển.
Nàng hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.
Mạnh Chiêu không hề thương hoa tiếc ngọc chút nào, hắn liếc mắt nhìn hai gò má đỏ ửng của Thanh Anh rồi hờ hững lên tiếng nói: "Xuống đi, đừng nằm sấp lên người ta."
Rốt cuộc vẫn là kẻ tàn phế. Thanh Anh nghĩ mình vẫn nên đứng dậy thôi, đừng đè nát cơ thể yếu đuối cao quý của đại công tử.
Nàng chống nửa thân trên, khẽ nhấc cao bờ mông tròn trịa, đang định nhả dương vật đã mềm nhũn đi một nửa người đàn ông.
Một giây sau, mật huyệt mỏi nhừ bỗng nhiên bị lấp đầy bởi cây thịt cứng chắc của người đàn ông này.
"A..." Phần dưới dâng trào cảm giác căng trướng mãnh liệt, đẩy khít lên lối vào hoa huyệt vừa đau vừa căng lên. Thanh Anh khẽ nhíu hàng lông mày thanh tú, kêu lên một tiếng.
Cứng quá!
Hoá ra bây giờ cây thịt mềm nhũn được một nửa ấy đã căng cứng và dựng thẳng đứng lên, đâm thẳng vào tâm hoa mềm mại sâu thẳm. Lỗ niệu trào ra hơi nóng, nóng đến nỗi khiến phần dưới của Thanh Anh co rúm lại.
Nàng nhìn xuống dưới, thấy Mạnh Chiêu đỏ bừng mặt, trên trán lấm tấm mồ hôi, đôi môi mỏng xinh đẹp mím lại thành một đường thẳng giống như đang cố kìm nén thứ gì đó.
Đường gân hai bên huyệt thái dương của hắn nhô lên, lồng ngực rộng lớn bằng phẳng đập phập phồng, thở ra từng đợt nặng nề, vừa nóng vừa sốt sắng.
Thanh Anh đưa tay ra sờ lên trán hắn, tay cảm nhận được sự nóng bỏng còn nhiều hơn so với lúc trước.
Xem ra vẫn chưa giải được thuốc kích dục này.
Bờ mông đang nhấc cao lên đành phải ngồi xuống, chậm rãi nuốt dương vật vừa to vừa dài đó vào trong mật huyệt một lần nữa.
Lối vào hoa huyệt chặt khít của người phụ nữ khẽ quấn vào dương vật to lớn đang đâm vào, gân xanh nổi trên trán Mạnh Chiêu càng ngày càng rõ hơn. Hắn chớp hàng lông mi đã thấm ướt mồ hôi, mắng với giọng khàn khàn: "Đi xuống."
Thanh Anh lắc đầu, trả lời với vẻ nũng nịu và quyến rũ: "Đại công tử, tác dụng của thuốc vẫn chưa hết, chúng ta làm thêm lần nữa đi, nếu kìm nén sẽ không tốt với cơ thể chàng."
Vừa dứt lời, nàng chống tay lên cơ thể người đàn ông, nhấc mông lên cao rồi lại hạ mông xuống, lần lượt vuốt ve dương vật sung huyết sưng to lên của người đàn ông.
Tác dụng của thuốc?
Mạnh Chiêu nghiêng đầu nhìn ly rượu trống rỗng đặt ở trên bàn, bỗng nhiên hiểu ra gì đó.
Quả nhiên ly rượu này có vấn đề.
Ban đầu hắn tưởng mình bị mẫu thân ép uống mấy ly rượu ngọc dương dê hỗ trợ hưng phấn ở bên ngoài nên cơ thể mới nóng bừng lên.
Không ngờ nguyên nhân lại là từ ly rượu mà Thanh Anh bưng lên.
"Nàng đã bỏ thuốc vào trong rượu." Mạnh Chiêu đã chìm sâu trong sắc dục, nhìn chằm chằm lên người phụ nữ đang nhún nhảy trên người mình với đôi mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi.
Dương vật của người đàn ông này đúng là to lớn hơn bình thường, khi đâm hết thứ đó vào bên trong vô cùng khó chịu.
Thanh Anh chịu đựng cảm giác căng trướng trong cơ thể, nhíu mày đáp lại: "Thiếp thân mạo phạm, mong đại công tử thứ tội."
Gương mặt tuấn tú của Mạnh Chiêu bỗng nhiên tối sầm lại, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên tỏ rõ sự khinh thường.
Xem ra người phụ nữ mưu ma chước quỷ này đã lập kế hoạch từ trước rồi, cũng không biết nàng gả vào trong nhà họ Mạnh có ý đồ gì.
Thanh Anh không biết những suy nghĩ trong lòng Mạnh Chiêu, nàng còn đang cố gắng ve vuốt cái thứ to lớn của người đàn ông này. Bờ mông tròn trịa của nàng nâng lên nâng xuống, mỗi lần ngồi xuống là bao trọn lấy dương vật to lớn thô kệch đó, vừa hút vừa nhấm nháp. Nàng muốn nhanh chóng giải thuốc kích dục cho hắn.
Thuốc kích dục này do nàng lén bỏ vào, Mạnh phu nhân không biết gì cả.
Nếu như nhịn gây hại đến cơ thể của Mạnh Chiêu, Mạnh phu nhân trong cơn tức giận nhất định sẽ thu hồi tiền mừng và không cứu phụ thân nữa, tất cả sẽ phí công vô sức.
Thật ra Thanh Anh cũng đang đánh cược, nàng đang đánh cược chắc chắn Mạnh Chiêu sẽ không nói chuyện chăn gối ra ngoài.
Chắc chắn hắn sẽ không nói cho Mạnh phu nhân biết mình bị một người phụ nữ bỏ thuốc, còn bị cưỡng ép làm tình cả một đêm.
Chuyện này liên quan đến thể diện, trừ khi hắn muốn mất hết thể diện và trở thành trò cười cho cả thành An Dương này.
Bắn ra rồi.
Hắn mà lại bắn vào bên trong cơ thể của người phụ nữ ép buộc mình một cách dễ dàng như vậy.
Chỗ bên dưới của hai người vẫn quấn chặt lấy nhau. Thanh Anh nằm trên người Mạnh Chiêu, cả người bủn rủn, miệng nhỏ thơm tho khẽ mở ra thở hổn hển.
Nàng hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.
Mạnh Chiêu không hề thương hoa tiếc ngọc chút nào, hắn liếc mắt nhìn hai gò má đỏ ửng của Thanh Anh rồi hờ hững lên tiếng nói: "Xuống đi, đừng nằm sấp lên người ta."
Rốt cuộc vẫn là kẻ tàn phế. Thanh Anh nghĩ mình vẫn nên đứng dậy thôi, đừng đè nát cơ thể yếu đuối cao quý của đại công tử.
Nàng chống nửa thân trên, khẽ nhấc cao bờ mông tròn trịa, đang định nhả dương vật đã mềm nhũn đi một nửa người đàn ông.
Một giây sau, mật huyệt mỏi nhừ bỗng nhiên bị lấp đầy bởi cây thịt cứng chắc của người đàn ông này.
"A..." Phần dưới dâng trào cảm giác căng trướng mãnh liệt, đẩy khít lên lối vào hoa huyệt vừa đau vừa căng lên. Thanh Anh khẽ nhíu hàng lông mày thanh tú, kêu lên một tiếng.
Cứng quá!
Hoá ra bây giờ cây thịt mềm nhũn được một nửa ấy đã căng cứng và dựng thẳng đứng lên, đâm thẳng vào tâm hoa mềm mại sâu thẳm. Lỗ niệu trào ra hơi nóng, nóng đến nỗi khiến phần dưới của Thanh Anh co rúm lại.
Nàng nhìn xuống dưới, thấy Mạnh Chiêu đỏ bừng mặt, trên trán lấm tấm mồ hôi, đôi môi mỏng xinh đẹp mím lại thành một đường thẳng giống như đang cố kìm nén thứ gì đó.
Đường gân hai bên huyệt thái dương của hắn nhô lên, lồng ngực rộng lớn bằng phẳng đập phập phồng, thở ra từng đợt nặng nề, vừa nóng vừa sốt sắng.
Thanh Anh đưa tay ra sờ lên trán hắn, tay cảm nhận được sự nóng bỏng còn nhiều hơn so với lúc trước.
Xem ra vẫn chưa giải được thuốc kích dục này.
Bờ mông đang nhấc cao lên đành phải ngồi xuống, chậm rãi nuốt dương vật vừa to vừa dài đó vào trong mật huyệt một lần nữa.
Lối vào hoa huyệt chặt khít của người phụ nữ khẽ quấn vào dương vật to lớn đang đâm vào, gân xanh nổi trên trán Mạnh Chiêu càng ngày càng rõ hơn. Hắn chớp hàng lông mi đã thấm ướt mồ hôi, mắng với giọng khàn khàn: "Đi xuống."
Thanh Anh lắc đầu, trả lời với vẻ nũng nịu và quyến rũ: "Đại công tử, tác dụng của thuốc vẫn chưa hết, chúng ta làm thêm lần nữa đi, nếu kìm nén sẽ không tốt với cơ thể chàng."
Vừa dứt lời, nàng chống tay lên cơ thể người đàn ông, nhấc mông lên cao rồi lại hạ mông xuống, lần lượt vuốt ve dương vật sung huyết sưng to lên của người đàn ông.
Tác dụng của thuốc?
Mạnh Chiêu nghiêng đầu nhìn ly rượu trống rỗng đặt ở trên bàn, bỗng nhiên hiểu ra gì đó.
Quả nhiên ly rượu này có vấn đề.
Ban đầu hắn tưởng mình bị mẫu thân ép uống mấy ly rượu ngọc dương dê hỗ trợ hưng phấn ở bên ngoài nên cơ thể mới nóng bừng lên.
Không ngờ nguyên nhân lại là từ ly rượu mà Thanh Anh bưng lên.
"Nàng đã bỏ thuốc vào trong rượu." Mạnh Chiêu đã chìm sâu trong sắc dục, nhìn chằm chằm lên người phụ nữ đang nhún nhảy trên người mình với đôi mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi.
Dương vật của người đàn ông này đúng là to lớn hơn bình thường, khi đâm hết thứ đó vào bên trong vô cùng khó chịu.
Thanh Anh chịu đựng cảm giác căng trướng trong cơ thể, nhíu mày đáp lại: "Thiếp thân mạo phạm, mong đại công tử thứ tội."
Gương mặt tuấn tú của Mạnh Chiêu bỗng nhiên tối sầm lại, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên tỏ rõ sự khinh thường.
Xem ra người phụ nữ mưu ma chước quỷ này đã lập kế hoạch từ trước rồi, cũng không biết nàng gả vào trong nhà họ Mạnh có ý đồ gì.
Thanh Anh không biết những suy nghĩ trong lòng Mạnh Chiêu, nàng còn đang cố gắng ve vuốt cái thứ to lớn của người đàn ông này. Bờ mông tròn trịa của nàng nâng lên nâng xuống, mỗi lần ngồi xuống là bao trọn lấy dương vật to lớn thô kệch đó, vừa hút vừa nhấm nháp. Nàng muốn nhanh chóng giải thuốc kích dục cho hắn.
Thuốc kích dục này do nàng lén bỏ vào, Mạnh phu nhân không biết gì cả.
Nếu như nhịn gây hại đến cơ thể của Mạnh Chiêu, Mạnh phu nhân trong cơn tức giận nhất định sẽ thu hồi tiền mừng và không cứu phụ thân nữa, tất cả sẽ phí công vô sức.
Thật ra Thanh Anh cũng đang đánh cược, nàng đang đánh cược chắc chắn Mạnh Chiêu sẽ không nói chuyện chăn gối ra ngoài.
Chắc chắn hắn sẽ không nói cho Mạnh phu nhân biết mình bị một người phụ nữ bỏ thuốc, còn bị cưỡng ép làm tình cả một đêm.
Chuyện này liên quan đến thể diện, trừ khi hắn muốn mất hết thể diện và trở thành trò cười cho cả thành An Dương này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.