Chương 2
Phu Nhân Thịt Viên
13/01/2022
“Người đẹp, em thật cá tính. Lần đầu tiên anh thấy phụ nữ mua búp bê bơm hơi đấy, em mua cái này làm gì?”
“Bắt quỷ.” Tôi làm lơ ánh mắt đầy mờ ám của hắn, lạnh lùng nói.
Vừa nói chuyện đồng thời một tia âm khí lặng lẽ từ trên người tôi phóng ra lao thẳng vào hắn.
Lão chủ cửa hàng lạnh cóng hít vào một hơi, có lẽ cảm nhận được tôi không phải là kẻ dễ chọc, hắn cũng không còn tâm tư trêu chọc tôi, xấu hổ cười cười: “Không ngờ thứ này còn có tác dụng như vậy, ha ha, 300 tệ.”
Trả tiền xong, tôi ôm búp bê bơm hơi đi tới chợ bán đồ ăn gần đó, mua một con cá chuối, một con gà đen, thịt heo đen cùng với mộc nhĩ đậu đen mè đen. Ba mặn ba nhạt đều phải thuần màu đen, như vậy mới có công hiệu thúc hồn.
Chờ sắc quỷ bị búp bê bơm hơi dẫn dụ ra, tôi sẽ đem sáu thứ đồ đen này hắt lên người sắc quỷ, hiển hiên hắn chỉ có thể chịu trói.
Kỳ thật nếu dùng chu sa trộn với huyết lợn đen sẽ có tác dụng thúc hồn mạnh hơn một ít,nhưng chu sa có dương khí quá nặng, tôi chạm vào cũng bị bỏng rát, như vậy mất nhiều hơn được. Trong những hoàn cảnh bình thường, lục hắc cũng đủ để đối phó với quỷ vật rồi.
Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, tôi bắt taxi tới nhà nạn nhân, ở nhà ông ta tắm rửa một cái, sau đó dùng quần áo của con gái chủ nhà mặc cho mình cùng búp bê bơm hơi, như vậy khí tức của tôi sẽ bị bao bọc lấy.
Sau khi làm xong, tôi đặt búp bê hơi lên trên giường còn mình chui vào trong tủ quần áo ở bên cạnh giường, lặng lẽ chờ màn đêm buông xuống.
Trong tủ im ắng yên lặng giống như trong quan tài vậy.
Không biết qua bao lâu, cửa phòng truyền tới tiếng lạch cạch.
Lòng tôi thót lại, đầy căng thẳng.
Qua khe hở chuẩn bị từ trước, tôi lẳng lặng quan sát bên ngoài.
Đèn trong phòng không được bật chứng tỏ tiến vào không phải là người thường. Chỉ thấy một bóng người màu đen cao dài chậm rãi đi từ cửa đến mép giường, có lẽ cảm thấy hương vị quá đơn điệu, hắn không lập tức nhào lên con búp bê trên giường mà lại nhìn bốn phía xung quanh.
Chuyện này có chút ngoài dự tính của tôi, không ngờ gã sắc quỷ này còn cẩn thận, hơn nữa dáng của gã… rất cao lớn ngay thẳng, không giống như như sắc quỷ trong ấn tượng của tôi.
Hắn muốn làm gì?
Tôi im lặng không phát ra tiếng động, cố gắng đem chính mình hòa vào ngăn tủ, tay nắm chặt sáu loại vật màu đen kia, chỉ chờ đến khi hắn hành động thì tôi sẽ ném thẳng lên người hắn.
Hắn nhìn xung quanh rất chậm, giống như đang tìm kiếm gì đó. Khi ánh mắt của hắn xẹt qua tủ quần áo, động tác của hắn đột nhiên khựng lại.
Sau đó bất chợt nhấc chân đi về phía tôi.
Tôi lập tức nín thở.
Hắn phát hiện ra tôi?
Ngay sau đó hắn đã xuất hiện ở trước tủ quần áo.
Cạch một tiếng, cánh cửa tủ bị kéo ra.
Lòng tôi căng thẳng, đem sau thứ đen đã chuẩn bị kia ném thẳng vào hắn, chỉ chờ sau khi bóng đen này kêu lên thảm thiết là sẽ kết thúc công việc thúc hồn.
“Á, gì thế?”
Tiếng kêu thảm thiết trong tưởng tượng không xuất hiện, ngược lại là giọng đàn ông trẻ tuổi.
Hắn rất nhanh, thấy trong tủ quần áo có người, chỉ hơi dừng một chút rồi mau chóng chui vào, sau đó bịt miệng tôi lại, nói: “Đừng lên tiếng, nơi này có quỷ.”
Biết có quỷ mà nhà ngươi còn dám tới? Tôi chửi thầm trong lòng, nhưng lòng bàn tay hắn bịt lấy miệng tôi, mềm mại thon dài, còn có mùi hương quen thuộc cực kỳ dễ ngửi.
Tôi hơi hơi rung động, là trầm hương.
Loại hương này rất quý hiếm, trong sách cổ có viết, trầm hương có thể dùng làm thuốc, trị được đau lòng.
Có trị được cơn đau buồn của tôi hay không thì tôi không biết,nhưng mùi hương này bởi vì có công hiệu thôi miên âm hồn nên đã được Đạo môn chính thống liệt vào đệ nhất hương trong Đạo gia, chỉ có những dịp hiến tế quan trọng mới lấy ra để đốt, phòng ngừa khi hiến tế bị quỷ vật tới cướp đoạt cống phẩm của thần linh.
Trên người hắn có loại hương này chứng tỏ hắn cũng tới để đuổi quỷ.
Không ngờ chủ nhà đã nhờ tôi mà vẫn còn tìm người khác.
Tôi gật đầu tỏ ý đã hiểu để hắn buông tôi ra.
Không gian trong tủ quần áo rất nhỏ, một mình tôi ở trong đó còn chật chội, này lại có thêm một người, đành phải cùng chen chúc.
Từ khi biến thành thi nhân, tôi không thích ở khoảng cách gần với người khác như vậy.
Hai năm trước, khi tỉnh lại trong nhà tang lễ, tôi phát hiện ra mình ở trong một thân thể hoàn toàn xa lạ. Ký ức của thân thể này điên cuồng xuất hiện trong đầu tôi, còn ký ức của tôi lại gần như biến mất, tôi chỉ nhớ được tôi sẽ đi bắt quỷ. Hoàn cảnh mượn xác hoàn hồn này gọi là thi nhân. Còn tôi biến thành thi nhân như thế nào thì tôi hoàn toàn không có ấn tượng dù chỉ một chút.
“Bắt quỷ.” Tôi làm lơ ánh mắt đầy mờ ám của hắn, lạnh lùng nói.
Vừa nói chuyện đồng thời một tia âm khí lặng lẽ từ trên người tôi phóng ra lao thẳng vào hắn.
Lão chủ cửa hàng lạnh cóng hít vào một hơi, có lẽ cảm nhận được tôi không phải là kẻ dễ chọc, hắn cũng không còn tâm tư trêu chọc tôi, xấu hổ cười cười: “Không ngờ thứ này còn có tác dụng như vậy, ha ha, 300 tệ.”
Trả tiền xong, tôi ôm búp bê bơm hơi đi tới chợ bán đồ ăn gần đó, mua một con cá chuối, một con gà đen, thịt heo đen cùng với mộc nhĩ đậu đen mè đen. Ba mặn ba nhạt đều phải thuần màu đen, như vậy mới có công hiệu thúc hồn.
Chờ sắc quỷ bị búp bê bơm hơi dẫn dụ ra, tôi sẽ đem sáu thứ đồ đen này hắt lên người sắc quỷ, hiển hiên hắn chỉ có thể chịu trói.
Kỳ thật nếu dùng chu sa trộn với huyết lợn đen sẽ có tác dụng thúc hồn mạnh hơn một ít,nhưng chu sa có dương khí quá nặng, tôi chạm vào cũng bị bỏng rát, như vậy mất nhiều hơn được. Trong những hoàn cảnh bình thường, lục hắc cũng đủ để đối phó với quỷ vật rồi.
Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, tôi bắt taxi tới nhà nạn nhân, ở nhà ông ta tắm rửa một cái, sau đó dùng quần áo của con gái chủ nhà mặc cho mình cùng búp bê bơm hơi, như vậy khí tức của tôi sẽ bị bao bọc lấy.
Sau khi làm xong, tôi đặt búp bê hơi lên trên giường còn mình chui vào trong tủ quần áo ở bên cạnh giường, lặng lẽ chờ màn đêm buông xuống.
Trong tủ im ắng yên lặng giống như trong quan tài vậy.
Không biết qua bao lâu, cửa phòng truyền tới tiếng lạch cạch.
Lòng tôi thót lại, đầy căng thẳng.
Qua khe hở chuẩn bị từ trước, tôi lẳng lặng quan sát bên ngoài.
Đèn trong phòng không được bật chứng tỏ tiến vào không phải là người thường. Chỉ thấy một bóng người màu đen cao dài chậm rãi đi từ cửa đến mép giường, có lẽ cảm thấy hương vị quá đơn điệu, hắn không lập tức nhào lên con búp bê trên giường mà lại nhìn bốn phía xung quanh.
Chuyện này có chút ngoài dự tính của tôi, không ngờ gã sắc quỷ này còn cẩn thận, hơn nữa dáng của gã… rất cao lớn ngay thẳng, không giống như như sắc quỷ trong ấn tượng của tôi.
Hắn muốn làm gì?
Tôi im lặng không phát ra tiếng động, cố gắng đem chính mình hòa vào ngăn tủ, tay nắm chặt sáu loại vật màu đen kia, chỉ chờ đến khi hắn hành động thì tôi sẽ ném thẳng lên người hắn.
Hắn nhìn xung quanh rất chậm, giống như đang tìm kiếm gì đó. Khi ánh mắt của hắn xẹt qua tủ quần áo, động tác của hắn đột nhiên khựng lại.
Sau đó bất chợt nhấc chân đi về phía tôi.
Tôi lập tức nín thở.
Hắn phát hiện ra tôi?
Ngay sau đó hắn đã xuất hiện ở trước tủ quần áo.
Cạch một tiếng, cánh cửa tủ bị kéo ra.
Lòng tôi căng thẳng, đem sau thứ đen đã chuẩn bị kia ném thẳng vào hắn, chỉ chờ sau khi bóng đen này kêu lên thảm thiết là sẽ kết thúc công việc thúc hồn.
“Á, gì thế?”
Tiếng kêu thảm thiết trong tưởng tượng không xuất hiện, ngược lại là giọng đàn ông trẻ tuổi.
Hắn rất nhanh, thấy trong tủ quần áo có người, chỉ hơi dừng một chút rồi mau chóng chui vào, sau đó bịt miệng tôi lại, nói: “Đừng lên tiếng, nơi này có quỷ.”
Biết có quỷ mà nhà ngươi còn dám tới? Tôi chửi thầm trong lòng, nhưng lòng bàn tay hắn bịt lấy miệng tôi, mềm mại thon dài, còn có mùi hương quen thuộc cực kỳ dễ ngửi.
Tôi hơi hơi rung động, là trầm hương.
Loại hương này rất quý hiếm, trong sách cổ có viết, trầm hương có thể dùng làm thuốc, trị được đau lòng.
Có trị được cơn đau buồn của tôi hay không thì tôi không biết,nhưng mùi hương này bởi vì có công hiệu thôi miên âm hồn nên đã được Đạo môn chính thống liệt vào đệ nhất hương trong Đạo gia, chỉ có những dịp hiến tế quan trọng mới lấy ra để đốt, phòng ngừa khi hiến tế bị quỷ vật tới cướp đoạt cống phẩm của thần linh.
Trên người hắn có loại hương này chứng tỏ hắn cũng tới để đuổi quỷ.
Không ngờ chủ nhà đã nhờ tôi mà vẫn còn tìm người khác.
Tôi gật đầu tỏ ý đã hiểu để hắn buông tôi ra.
Không gian trong tủ quần áo rất nhỏ, một mình tôi ở trong đó còn chật chội, này lại có thêm một người, đành phải cùng chen chúc.
Từ khi biến thành thi nhân, tôi không thích ở khoảng cách gần với người khác như vậy.
Hai năm trước, khi tỉnh lại trong nhà tang lễ, tôi phát hiện ra mình ở trong một thân thể hoàn toàn xa lạ. Ký ức của thân thể này điên cuồng xuất hiện trong đầu tôi, còn ký ức của tôi lại gần như biến mất, tôi chỉ nhớ được tôi sẽ đi bắt quỷ. Hoàn cảnh mượn xác hoàn hồn này gọi là thi nhân. Còn tôi biến thành thi nhân như thế nào thì tôi hoàn toàn không có ấn tượng dù chỉ một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.