Chương 2: Chân Ái
Quyển Vân Bạch Thỏ
11/12/2022
“Cậu Ngôn, cậu có thể để ý đến tin nhắn nhóm không? Lúc nào cũng đọc không rep, tính làm tên bạc tình à?”
“Xin lỗi, chưa từng đọc.” Cậu trai xoa xoa đầu ngón tay nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Đồ nhẫn tâm! Tồi tệ!”
“Hạ An có chuyện gì vậy? Mấy ngày trước uống say gọi cho tôi.”
“Bị tổn thương chứ gì, Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài còn biến thành bươm bướm mãi luôn bên nhau, vậy mà cậu ta không thể.”
Ngôn Giác cười thành tiếng: “Chỉ là một đứa con gái mà thôi.”
“Chẹp… không phải tôi không nhắc cậu, chưa đến lúc đâu cậu Ngôn ạ, bớt coi thường tình yêu chân ái đi được không.”
“Vậy chân ái của cậu cũng ngắn quá đi thôi.”
Trình Tử Hiên nghẹn họng, cậu ta không đáp trả lại nữa.
Khi Cẩm Sắt và Nguyễn Vi Vi về đến ký túc xá thì hai người bạn cùng phòng kia không có trong phòng, căn phòng rất sạch sẽ, trên là giường dưới là bàn học, đúng là một căn ký túc điển hình.
Cẩm Sắt và Nguyễn Vi Vi ở bên phải, hai bạn nữ còn lại ở bên trái, Cẩm Sắt cất sách xong rồi quay sang nhìn Nguyễn Vi Vi đang trang điểm.
“Đi đâu đó??” Cẩm Sắt chống cằm nhìn cô ấy.
“Hẹn hò!!” Nguyễn Vi Vi mỉm cười ngại ngùng.
“Đi đi, người cô đơn như tớ chỉ có thể lặng lẽ làm bài tập một mình mà thôi.” Cẩm Sắt xoay người mở máy tính trên bàn, cô chuẩn bị làm bài tập cho tuần sau.
“Hừ! Tớ muốn làm anh ấy bất ngờ!” Bạn trai của Nguyễn Vi Vi là ca sĩ thường trú tại một quán bar, nhưng Cẩm Sắt chưa từng gặp qua, chỉ nghe nói anh ta đối xử với Nguyễn Vi Vi tốt như thế nào.
Bàn học của Cẩm Sắt vô cùng sạch sẽ ngăn nắp, đồ skincare và nước hoa được đặt ngay ngắn trên tủ, các miếng mặt nạ cũng được xếp gọn gàng trong chiếc hộp trong suốt, cô có mấy chục thỏi son đều để ở trong hộp giống như quầy hàng vậy.
Cẩm Sắt không trang điểm, nhưng vì cô quá trắng, hơn nữa còn bị thiếu máu nên màu môi có lúc rất nhợt nhạt, khi đó cô sẽ tô son để nhìn cho có khí sắc.
Cẩm Sắt mở cửa: “Về rồi à?” Cô nhìn hai người bạn cùng phòng đang ở trong ký túc, Ngô Duyệt và Ngô Thấm gật đầu, hai người bọn họ là chị em sinh đôi, đây cũng là lý do vì sao Nguyễn Vi Vi và Cẩm Sắt lại chơi với nhau. Bốn người kiểu gì cũng phải tách ra. Cô thấy cũng bình thường, không cưỡng cầu, Nguyễn Vi Vi làm bạn không tệ. Đương nhiên cô cũng có thể chơi một mình.
“Xin lỗi, chưa từng đọc.” Cậu trai xoa xoa đầu ngón tay nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Đồ nhẫn tâm! Tồi tệ!”
“Hạ An có chuyện gì vậy? Mấy ngày trước uống say gọi cho tôi.”
“Bị tổn thương chứ gì, Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài còn biến thành bươm bướm mãi luôn bên nhau, vậy mà cậu ta không thể.”
Ngôn Giác cười thành tiếng: “Chỉ là một đứa con gái mà thôi.”
“Chẹp… không phải tôi không nhắc cậu, chưa đến lúc đâu cậu Ngôn ạ, bớt coi thường tình yêu chân ái đi được không.”
“Vậy chân ái của cậu cũng ngắn quá đi thôi.”
Trình Tử Hiên nghẹn họng, cậu ta không đáp trả lại nữa.
Khi Cẩm Sắt và Nguyễn Vi Vi về đến ký túc xá thì hai người bạn cùng phòng kia không có trong phòng, căn phòng rất sạch sẽ, trên là giường dưới là bàn học, đúng là một căn ký túc điển hình.
Cẩm Sắt và Nguyễn Vi Vi ở bên phải, hai bạn nữ còn lại ở bên trái, Cẩm Sắt cất sách xong rồi quay sang nhìn Nguyễn Vi Vi đang trang điểm.
“Đi đâu đó??” Cẩm Sắt chống cằm nhìn cô ấy.
“Hẹn hò!!” Nguyễn Vi Vi mỉm cười ngại ngùng.
“Đi đi, người cô đơn như tớ chỉ có thể lặng lẽ làm bài tập một mình mà thôi.” Cẩm Sắt xoay người mở máy tính trên bàn, cô chuẩn bị làm bài tập cho tuần sau.
“Hừ! Tớ muốn làm anh ấy bất ngờ!” Bạn trai của Nguyễn Vi Vi là ca sĩ thường trú tại một quán bar, nhưng Cẩm Sắt chưa từng gặp qua, chỉ nghe nói anh ta đối xử với Nguyễn Vi Vi tốt như thế nào.
Bàn học của Cẩm Sắt vô cùng sạch sẽ ngăn nắp, đồ skincare và nước hoa được đặt ngay ngắn trên tủ, các miếng mặt nạ cũng được xếp gọn gàng trong chiếc hộp trong suốt, cô có mấy chục thỏi son đều để ở trong hộp giống như quầy hàng vậy.
Cẩm Sắt không trang điểm, nhưng vì cô quá trắng, hơn nữa còn bị thiếu máu nên màu môi có lúc rất nhợt nhạt, khi đó cô sẽ tô son để nhìn cho có khí sắc.
Cẩm Sắt mở cửa: “Về rồi à?” Cô nhìn hai người bạn cùng phòng đang ở trong ký túc, Ngô Duyệt và Ngô Thấm gật đầu, hai người bọn họ là chị em sinh đôi, đây cũng là lý do vì sao Nguyễn Vi Vi và Cẩm Sắt lại chơi với nhau. Bốn người kiểu gì cũng phải tách ra. Cô thấy cũng bình thường, không cưỡng cầu, Nguyễn Vi Vi làm bạn không tệ. Đương nhiên cô cũng có thể chơi một mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.