Chương 12:
Bà Đây Không Phải Họ Chu
13/03/2023
Hai người dây dưa mãi ở phòng tắm, suýt chút nữa là lại đốt lửa. Cuối cùng trách nhiệm làm phụ huynh của Cung Hân đã chiến thắng ham muốn tình dục , thế là cô kẹp mông trốn về tầng ba mươi bốn.
Người đàn ông tức giận vô cùng nhưng cũng chỉ có thể lại mở vòi hoa sen, chỉnh sang nước lạnh rồi để cho dòng nước lạnh ngắt xối lung tung lên mặt hắn.
Tiêu Tông là thứ gì?
Cái gã đàn ông chẳng biết tên đó là thứ gì?
Kẻ địch lớn nhất của hắn bây giờ chính là Cung Bạch Vũ!
Tiêu Tông đang nằm trên giường cũng không biết có người đang thầm oán anh.
Suy nghĩ của anh vẫn còn đang dừng lại ở đoạn hành lang ồn ào náo nhiệt vào chạng vạng hôm nay.
Cô không còn nhớ anh nữa.
Tiêu Tông sau khi về nhà anh họ dàn xếp cho Niên Niên xong thì vào toilet, sờ cằm nhìn chính mình trong gương.
Dáng vẻ của anh đã thay đổi rất nhiều sao?
Người đàn ông trong gương đã không còn dáng dấp tự cho mình là thanh cao của thời niên thiếu nữa, đầu mày cuối mắt đã nhiều thêm một chút cảm giác từng trải.
Anh còn lấy điện thoại ra, muốn đăng nhập vào QQ để tìm thử xem có ảnh chụp lúc trước không.
Thực ra ngay chính anh còn không nhớ rõ lắm tướng mạo của cậu thiếu niên tên Tiêu Tông đó trông ra sao.
Kết quả giờ mới phát hiện ra lâu quá chưa lên QQ nên đã bị người ta hack nick mất rồi.
Tiêu Tông cảm thấy hơi thất vọng.
Anh về nước, ngoại trừ vì lý do công việc thì còn có một phần nhỏ muốn xem thử có thể gặp lại Cung Hân hay không.
Anh tưởng tượng tới cảnh Cung Hân có lẽ đã kết hôn sinh con, nhưng rồi vẫn ôm tâm thái “Biết đâu được”.
Mình của năm mười sáu tuổi là kiêu ngạo, cũng là non nớt.
Anh không nói với Cung Hân chuyện trong nhà đã sớm chuẩn bị xong thủ tục di dân, mãi cho tới ngày hôm đó quay lại trường học thu dọn đồ đạc, anh mới nói với Cung Hân chạy tới giáp mặt chất vấn rằng mấy ngày nữa máy bay của mình sẽ cất cánh rồi.
“Mình sang đó còn có thể liên lạc với cậu mà, cậu tức giận gì chứ?”
Anh cau mày, không hiểu tại sao cô gái ấy lại chất vấn kịch liệt đến thế.
Lần chia tay đó thực sự rất tồi tệ.
Cô gái ném quyển sổ tay vào mặt anh, sau đó nó lạch cạch rơi xuống nền đất ở sân thượng, bìa gấu Pooh dính bụi, gió to thổi vài trang giấy bay phần phật.
Anh đỡ mắt kính bị đập lệch, nhìn về phía đôi mắt tức giận và rơi lệ của cô gái, mấy lần há miệng ngậm miệng rồi lại không nói được một lời nào.
Ít nhất thì cũng nên nói với cô một tiếng xin lỗi chứ! Tiêu Tông nghĩ, nhắm mắt.
…
“Tình hình đặt phòng tháng sau thế nào?”
“Nhớ bố trí kiểm tra định kỳ mỗi tháng, mỗi một căn hộ đều phải làm, đồ dùng trong nhà nếu có vấn đề gì thì phải nhớ xử lý đúng lúc, nhất là điều hoà, trước tháng sáu phải sắp xếp vệ sinh thống nhất và bổ sung refrigerant*.”
(*Refrigerant/ 雪种 : Chất làm lạnh cho điều hoà)
“Tình hình đánh giá trên Airbnb thì sao? Tôi nhớ tháng trước có một hai đánh giá không tốt lắm thì phải? Xem thử là vấn đề trên phương diện nào, nhớ tự kiểm tra.”
“Giá phòng mùa hè nhớ phải tăng lên.”
“Được, còn bên thuê dài hạn thì sao?”
“Tháng này có bao nhiêu căn hộ đến kỳ? …Được, vậy treo biển cho thuê dưới toà nhà chung cư.”
“Phải rồi, hôm ký hợp đồng với phòng 3302 tôi và luật sư Uông cũng sẽ có mặt, ký xong thì dùng cơm trưa ở khách sạn, cậu giúp tôi đặt chỗ ở K11 Tiểu Sơn.”
Cung Hân cầm tay lái, truyền đạt từng chỉ thị cho trợ lý đâu vào đấy thông qua tai nghe bluetooth.
Sau khi cô tốt nghiệp đại học, Cung Lục Sinh đã mua được một toà đình viện ở Lệ Giang để làm khách sạn, giao hết chìa khoá trong nhà cho cô quản lý, trải qua thế giới phong hoa tuyết nguyệt chỉ có hai người cùng với Đường Vịnh Thi.
Nơi cho thuê này của họ khác với các khu đô thị khác, không thông qua công ty môi giới trung gian mà treo thẳng một tấm bảng đen dán thông tin cho thuê nhà của các chủ nhà ở xung quanh khu đô thị, bởi vì chủ nhà kết nối trực tiếp với khách thuê trọ nên tiền thuê nhà cũng đè tới thấp tới mức rẻ hơn so với khu đô thị thương mại* cùng khu vực, bình thường luôn cung không đủ cầu.
(*Commercial housing: là những căn hộ được các tổ chức, cá nhân đầu tư xây dựng để cho thuê hoặc bán lại theo cơ chế thị trường chung.)
Trong tay Cung Hân có hai mươi chiếc chìa khoá của Cung Nhị Sinh, sau đó Cung Lục Sinh cũng giao hai mươi chiếc của mình cho cô quản luôn.
Năm 2016 trong nước bắt đầu có Airbnb, Cung Hân nhìn thấy được cơ hội làm ăn nên quả quyết đổi hai phần ba số căn hộ thành homestay, có căn gồm một phòng đơn, có căn gồm hai phòng ngủ một phòng khách, có ba phòng hai sảnh, muốn loại hình nào thì cô có loại hình đó.
Người đàn ông tức giận vô cùng nhưng cũng chỉ có thể lại mở vòi hoa sen, chỉnh sang nước lạnh rồi để cho dòng nước lạnh ngắt xối lung tung lên mặt hắn.
Tiêu Tông là thứ gì?
Cái gã đàn ông chẳng biết tên đó là thứ gì?
Kẻ địch lớn nhất của hắn bây giờ chính là Cung Bạch Vũ!
Tiêu Tông đang nằm trên giường cũng không biết có người đang thầm oán anh.
Suy nghĩ của anh vẫn còn đang dừng lại ở đoạn hành lang ồn ào náo nhiệt vào chạng vạng hôm nay.
Cô không còn nhớ anh nữa.
Tiêu Tông sau khi về nhà anh họ dàn xếp cho Niên Niên xong thì vào toilet, sờ cằm nhìn chính mình trong gương.
Dáng vẻ của anh đã thay đổi rất nhiều sao?
Người đàn ông trong gương đã không còn dáng dấp tự cho mình là thanh cao của thời niên thiếu nữa, đầu mày cuối mắt đã nhiều thêm một chút cảm giác từng trải.
Anh còn lấy điện thoại ra, muốn đăng nhập vào QQ để tìm thử xem có ảnh chụp lúc trước không.
Thực ra ngay chính anh còn không nhớ rõ lắm tướng mạo của cậu thiếu niên tên Tiêu Tông đó trông ra sao.
Kết quả giờ mới phát hiện ra lâu quá chưa lên QQ nên đã bị người ta hack nick mất rồi.
Tiêu Tông cảm thấy hơi thất vọng.
Anh về nước, ngoại trừ vì lý do công việc thì còn có một phần nhỏ muốn xem thử có thể gặp lại Cung Hân hay không.
Anh tưởng tượng tới cảnh Cung Hân có lẽ đã kết hôn sinh con, nhưng rồi vẫn ôm tâm thái “Biết đâu được”.
Mình của năm mười sáu tuổi là kiêu ngạo, cũng là non nớt.
Anh không nói với Cung Hân chuyện trong nhà đã sớm chuẩn bị xong thủ tục di dân, mãi cho tới ngày hôm đó quay lại trường học thu dọn đồ đạc, anh mới nói với Cung Hân chạy tới giáp mặt chất vấn rằng mấy ngày nữa máy bay của mình sẽ cất cánh rồi.
“Mình sang đó còn có thể liên lạc với cậu mà, cậu tức giận gì chứ?”
Anh cau mày, không hiểu tại sao cô gái ấy lại chất vấn kịch liệt đến thế.
Lần chia tay đó thực sự rất tồi tệ.
Cô gái ném quyển sổ tay vào mặt anh, sau đó nó lạch cạch rơi xuống nền đất ở sân thượng, bìa gấu Pooh dính bụi, gió to thổi vài trang giấy bay phần phật.
Anh đỡ mắt kính bị đập lệch, nhìn về phía đôi mắt tức giận và rơi lệ của cô gái, mấy lần há miệng ngậm miệng rồi lại không nói được một lời nào.
Ít nhất thì cũng nên nói với cô một tiếng xin lỗi chứ! Tiêu Tông nghĩ, nhắm mắt.
…
“Tình hình đặt phòng tháng sau thế nào?”
“Nhớ bố trí kiểm tra định kỳ mỗi tháng, mỗi một căn hộ đều phải làm, đồ dùng trong nhà nếu có vấn đề gì thì phải nhớ xử lý đúng lúc, nhất là điều hoà, trước tháng sáu phải sắp xếp vệ sinh thống nhất và bổ sung refrigerant*.”
(*Refrigerant/ 雪种 : Chất làm lạnh cho điều hoà)
“Tình hình đánh giá trên Airbnb thì sao? Tôi nhớ tháng trước có một hai đánh giá không tốt lắm thì phải? Xem thử là vấn đề trên phương diện nào, nhớ tự kiểm tra.”
“Giá phòng mùa hè nhớ phải tăng lên.”
“Được, còn bên thuê dài hạn thì sao?”
“Tháng này có bao nhiêu căn hộ đến kỳ? …Được, vậy treo biển cho thuê dưới toà nhà chung cư.”
“Phải rồi, hôm ký hợp đồng với phòng 3302 tôi và luật sư Uông cũng sẽ có mặt, ký xong thì dùng cơm trưa ở khách sạn, cậu giúp tôi đặt chỗ ở K11 Tiểu Sơn.”
Cung Hân cầm tay lái, truyền đạt từng chỉ thị cho trợ lý đâu vào đấy thông qua tai nghe bluetooth.
Sau khi cô tốt nghiệp đại học, Cung Lục Sinh đã mua được một toà đình viện ở Lệ Giang để làm khách sạn, giao hết chìa khoá trong nhà cho cô quản lý, trải qua thế giới phong hoa tuyết nguyệt chỉ có hai người cùng với Đường Vịnh Thi.
Nơi cho thuê này của họ khác với các khu đô thị khác, không thông qua công ty môi giới trung gian mà treo thẳng một tấm bảng đen dán thông tin cho thuê nhà của các chủ nhà ở xung quanh khu đô thị, bởi vì chủ nhà kết nối trực tiếp với khách thuê trọ nên tiền thuê nhà cũng đè tới thấp tới mức rẻ hơn so với khu đô thị thương mại* cùng khu vực, bình thường luôn cung không đủ cầu.
(*Commercial housing: là những căn hộ được các tổ chức, cá nhân đầu tư xây dựng để cho thuê hoặc bán lại theo cơ chế thị trường chung.)
Trong tay Cung Hân có hai mươi chiếc chìa khoá của Cung Nhị Sinh, sau đó Cung Lục Sinh cũng giao hai mươi chiếc của mình cho cô quản luôn.
Năm 2016 trong nước bắt đầu có Airbnb, Cung Hân nhìn thấy được cơ hội làm ăn nên quả quyết đổi hai phần ba số căn hộ thành homestay, có căn gồm một phòng đơn, có căn gồm hai phòng ngủ một phòng khách, có ba phòng hai sảnh, muốn loại hình nào thì cô có loại hình đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.