Chương 27:
Bà Đây Không Phải Họ Chu
13/03/2023
“Đúng vậy, tôi là chú của Trần Niên Niên.” Sau khi ngồi xuống, anh chụp ảnh sân khấu rồi gửi cho anh họ của mình, “Anh cũng sống ở khu số ba đúng không? Tôi mới vừa chuyển đến căn hộ 3302.”
3302...
Chậc, là Tiêu Tông...
Cung Lục Sinh lại lần nữa cảm thấy thế giới này thật sự nhỏ bé.
Vài đêm trước, lúc hắn ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy cô đang ngồi trên giường của mình. Mặc dù cô vẫn mặc cái áo Tee trắng có hình con gấu ngớ ngẩn, bất quá lần này có mặc thêm quần đùi, cũng không phát ra tín hiệu muốn làm tình nào.
“Có chuyện gì thế?” Sau nhiều năm ở chung như vậy, chỉ cần cô nhếch mông lên thì Cung Lục Sinh cũng biết cô muốn làm gì.
Cô từ tư thế ngồi xếp bằng đổi sang tư thế quỳ đầy thành khẩn, thẳng thắn nói: “Khụ, chú nhỏ, cái kia, mối tình đầu huyền thoại của em đã thuê nhà của chúng ta, là căn 3302.”
“…Là cái người họ Tiêu kia sao? Ký hợp đồng rồi?” Động tác lau tóc của Cung Lục Sinh dừng lại, nhíu mày, còn có thể trùng hợp như vậy sao?
“Hừm...” Người phụ nữ trên giường ngoan ngoãn cúi đầu, chờ gia trưởng phê bình.
Sau khi lau khô đầu được một nửa, hắn đi ra khỏi phòng ngủ, khi quay lại cầm theo một chai rượu có chữ “Nhẫn”* cùng với hai ly rượu whisky có bỏ thêm mấy viên đá lớn.
*1 loại rượu Whisky của Nhật, rất hiếm và đắt.
Cung Hân sững người một lúc, thật khổ sở, chú nhỏ tức giận rồi.
“Đã nhận tiền chưa? Hãy trả lại cho anh ta, số tiền đặt cọc cũng trả lại gấp đôi đi.”
Mở nắp chai ra, hắn rót chỗ rượu màu nâu nhạt vào cả hai ly, “Tôi không cho anh ta thuê.”
Nháy mắt một cái thì ly đã cạn, chỉ còn lại mấy viên đá lăn leng keng trong chiếc ly trống rỗng.
Sau thời tuổi trẻ, cổ họng của hắn không tốt, cô cũng chăm sóc cho hắn ta, hiện giờ hầu như hắn không đụng đến thuốc lá và rượu, nếu đụng vào thì xác định là tâm trạng đang rất xấu.
Nhìn thấy hắn lại muốn rót thêm một ly, cô nhanh nhạy cầm lấy chai rượu: “Đừng có uống như vậy, chậm lại chút...”
Cung Lục Sinh vốn dĩ có chút vui mừng khi thấy người phụ nữ trước mặt quan tâm đến mình, nhưng kết quả là giây tiếp theo lại bị con người vô tâm này làm cho tức giận đến mức đau nhói con tim.
“Chai rượu này là loại giới hạn, chỉ có 99 chai trên thế giới, rất quý giá... Chú nhỏ uống như vậy thì phí lắm...”
Người phụ nữ cầm chai rượu, ủy khuất mà nhìn chai whiskey trong tay chỉ còn lại một nửa.
*
Những đốt ngón tay rõ ràng của ngón giữa và ngón áp út đột nhiên rút ra khỏi lỗ huyệt, khoái cảm khi lên đỉnh của Cung Hân đột nhiên kết thúc, cô bất mãn mà lắc mông, tiểu huyệt lúc đóng lúc mở cũng bất mãn kêu gào.
“Cung Lục Sinh! Bao nhiêu lần rồi vậy?!” Cô tức giận gào lên, cô chỉ là đau lòng một chút vì chai rượu whisky giới hạn thế giới vậy mà lại bị gia trưởng này trừng phạt.
Đôi tay cô bị khóa bằng còng da màu hồng nhạt, cột vào trên đầu giường, hai mắt cũng bị bịt mắt che lại, chỉ có thể thông qua cơ thể cảm nhận động tác của người đàn ông.
Người đàn ông liên tục đẩy vào tiểu huyệt của cô hết lần này đến lần khác, nhưng mỗi khi sắp đạt đến cao trào thì lại cố ý nhanh chóng rút ngón tay ra.
“...Em từ chối cho anh ta thuê nhà, tôi sẽ cho em lên đỉnh.”
Cung Lục Sinh vừa nói vừa liếm chất lỏng dính trên các đốt ngón tay của mình, đáng tiếc cô lại không thể nhìn thấy vẻ ngoài khiêu gợi đó.
“Không từ chối, không từ chối! Làm thế khiến em trông thật keo kiệt!” Cô tức giận đá hai chân, đá tấm da trải giường màu khói đến nhăn nhúm.
Toàn thân cô như bột, bộ ngực trắng phập phồng lên xuống theo nhịp thở dốc của cái miệng nhỏ, có mấy giọt mồ hôi trượt xuống dưới bụng rồi lăn vào cái rốn nhỏ.
Cung Lục Sinh cũng đau khổ.
Hắn cũng không biết mình đang tức giận vì cái gì, biết rõ người phụ nữ này rất ngoan cố, cái việc ký xong hợp đồng rồi lại hủy nhất định sẽ không chịu làm.
Hắn tự an ủi bản thân, cô cũng không nhất định sẽ có quan hệ gì đó liên quan đến họ Tiêu kia, nhưng hắn cảm thấy rất khó chịu.
Em không keo kiệt, nhưng tôi lại rất keo kiệt!
Nào có ai muốn cho bạn trai cũ thuê nhà?
“Cung Hân, tôi hỏi em, nếu bây giờ Quý Tinh Lan đến thuê nhà thì em có cho cậu ta thuê hay không?!”
3302...
Chậc, là Tiêu Tông...
Cung Lục Sinh lại lần nữa cảm thấy thế giới này thật sự nhỏ bé.
Vài đêm trước, lúc hắn ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy cô đang ngồi trên giường của mình. Mặc dù cô vẫn mặc cái áo Tee trắng có hình con gấu ngớ ngẩn, bất quá lần này có mặc thêm quần đùi, cũng không phát ra tín hiệu muốn làm tình nào.
“Có chuyện gì thế?” Sau nhiều năm ở chung như vậy, chỉ cần cô nhếch mông lên thì Cung Lục Sinh cũng biết cô muốn làm gì.
Cô từ tư thế ngồi xếp bằng đổi sang tư thế quỳ đầy thành khẩn, thẳng thắn nói: “Khụ, chú nhỏ, cái kia, mối tình đầu huyền thoại của em đã thuê nhà của chúng ta, là căn 3302.”
“…Là cái người họ Tiêu kia sao? Ký hợp đồng rồi?” Động tác lau tóc của Cung Lục Sinh dừng lại, nhíu mày, còn có thể trùng hợp như vậy sao?
“Hừm...” Người phụ nữ trên giường ngoan ngoãn cúi đầu, chờ gia trưởng phê bình.
Sau khi lau khô đầu được một nửa, hắn đi ra khỏi phòng ngủ, khi quay lại cầm theo một chai rượu có chữ “Nhẫn”* cùng với hai ly rượu whisky có bỏ thêm mấy viên đá lớn.
*1 loại rượu Whisky của Nhật, rất hiếm và đắt.
Cung Hân sững người một lúc, thật khổ sở, chú nhỏ tức giận rồi.
“Đã nhận tiền chưa? Hãy trả lại cho anh ta, số tiền đặt cọc cũng trả lại gấp đôi đi.”
Mở nắp chai ra, hắn rót chỗ rượu màu nâu nhạt vào cả hai ly, “Tôi không cho anh ta thuê.”
Nháy mắt một cái thì ly đã cạn, chỉ còn lại mấy viên đá lăn leng keng trong chiếc ly trống rỗng.
Sau thời tuổi trẻ, cổ họng của hắn không tốt, cô cũng chăm sóc cho hắn ta, hiện giờ hầu như hắn không đụng đến thuốc lá và rượu, nếu đụng vào thì xác định là tâm trạng đang rất xấu.
Nhìn thấy hắn lại muốn rót thêm một ly, cô nhanh nhạy cầm lấy chai rượu: “Đừng có uống như vậy, chậm lại chút...”
Cung Lục Sinh vốn dĩ có chút vui mừng khi thấy người phụ nữ trước mặt quan tâm đến mình, nhưng kết quả là giây tiếp theo lại bị con người vô tâm này làm cho tức giận đến mức đau nhói con tim.
“Chai rượu này là loại giới hạn, chỉ có 99 chai trên thế giới, rất quý giá... Chú nhỏ uống như vậy thì phí lắm...”
Người phụ nữ cầm chai rượu, ủy khuất mà nhìn chai whiskey trong tay chỉ còn lại một nửa.
*
Những đốt ngón tay rõ ràng của ngón giữa và ngón áp út đột nhiên rút ra khỏi lỗ huyệt, khoái cảm khi lên đỉnh của Cung Hân đột nhiên kết thúc, cô bất mãn mà lắc mông, tiểu huyệt lúc đóng lúc mở cũng bất mãn kêu gào.
“Cung Lục Sinh! Bao nhiêu lần rồi vậy?!” Cô tức giận gào lên, cô chỉ là đau lòng một chút vì chai rượu whisky giới hạn thế giới vậy mà lại bị gia trưởng này trừng phạt.
Đôi tay cô bị khóa bằng còng da màu hồng nhạt, cột vào trên đầu giường, hai mắt cũng bị bịt mắt che lại, chỉ có thể thông qua cơ thể cảm nhận động tác của người đàn ông.
Người đàn ông liên tục đẩy vào tiểu huyệt của cô hết lần này đến lần khác, nhưng mỗi khi sắp đạt đến cao trào thì lại cố ý nhanh chóng rút ngón tay ra.
“...Em từ chối cho anh ta thuê nhà, tôi sẽ cho em lên đỉnh.”
Cung Lục Sinh vừa nói vừa liếm chất lỏng dính trên các đốt ngón tay của mình, đáng tiếc cô lại không thể nhìn thấy vẻ ngoài khiêu gợi đó.
“Không từ chối, không từ chối! Làm thế khiến em trông thật keo kiệt!” Cô tức giận đá hai chân, đá tấm da trải giường màu khói đến nhăn nhúm.
Toàn thân cô như bột, bộ ngực trắng phập phồng lên xuống theo nhịp thở dốc của cái miệng nhỏ, có mấy giọt mồ hôi trượt xuống dưới bụng rồi lăn vào cái rốn nhỏ.
Cung Lục Sinh cũng đau khổ.
Hắn cũng không biết mình đang tức giận vì cái gì, biết rõ người phụ nữ này rất ngoan cố, cái việc ký xong hợp đồng rồi lại hủy nhất định sẽ không chịu làm.
Hắn tự an ủi bản thân, cô cũng không nhất định sẽ có quan hệ gì đó liên quan đến họ Tiêu kia, nhưng hắn cảm thấy rất khó chịu.
Em không keo kiệt, nhưng tôi lại rất keo kiệt!
Nào có ai muốn cho bạn trai cũ thuê nhà?
“Cung Hân, tôi hỏi em, nếu bây giờ Quý Tinh Lan đến thuê nhà thì em có cho cậu ta thuê hay không?!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.