Chương 5:
Bà Đây Không Phải Họ Chu
10/03/2023
Cung Lục Sinh vừa rửa sạch bọt trắng trên người, lập tức nghe thấy tiếng thông báo mở khóa ngắn ngủi nhẹ nhàng trong phòng khách truyền đến.
Nhà hắn chỉ nhập dấu vân tay của hai người, một là của hắn, một là Cung Hân.
Hắn suy nghĩ một chút nhớ đến đồng hồ treo tường trước khi vào phòng tắm, đã gần mười giờ rưỡi rồi người phụ nữ này còn lên đây làm gì? Không phải ngày mai còn phải đưa Bạch Vũ đi học sao?
Hắn tắt nước, lấy khăn tắm lau qua người, lại lấy một cái khăn tắm khác quấn quanh bên hông, vừa lau tóc vừa đi ra phòng tắm.
Cung Hân đã nằm nghiêng trên giường lớn hai mét của hắn, mặc một chiếc áo thun màu trắng Moschino có hình một chú gấu lớn, vạt áo vẻn vẹn chỉ phủ đến mông, hai chân trắng nhỏ bé đan vào nhau, loáng thoáng lộ ra một góc nhỏ của bụi hoa bí mật.
Có thể nhìn ra được bên dưới người phụ nữ này không mặc gì cả.
Quần áo tuy rộng thùng thình, nhưng bộ ngực tròn trịa của cô vẫn làm cho áo thun lộ ra một đường cong tuyệt mỹ, giữa đường cong còn nhô ra một chấm nhỏ. Cung Lục Sinh híp mắt, phía dưới không mặc đương nhiên phía trên cũng không mặc.
Hắn thích tất cả mọi thứ về cô gái này.
Từ ngón chân được chăm sóc thường xuyên, đến việc chăm sóc tóc vài ngày một lần, Cung Lục Sinh thích đến mức sụp đổ.
Giọng nói bình thường của Cung Lục Sinh mang theo chút khàn khàn, khi còn trẻ hắn rất hay uống rượu hút thuốc, mặc dù hiện tại đã giảm bớt lượng thuốc lá và rượu nhưng nhất thời cũng không thể khá hơn. Lúc này giọng nói của Cung Lục Sinh còn khàn hơn so với bình thường.
“Sao tối nay sao lại rảnh rỗi thế này? Bạch Vũ đâu?” Hắn đi về phía cạnh giường, nhanh chóng lau thêm vài cái nữa, tóc ngắn một tấc chỉ chốc lát sau đã lau khô.
“Em kể chuyện cho nó nghe xong là ngủ rồi, Maria có ở nhà, nên em lên đây luôn.”
Tay trái chống lên khuôn mặt trắng nõn của cô, Cung Hân cũng vừa tắm rửa xong, tóc còn chưa sấy khô đã từ tầng ba mươi bốn chạy lên tầng ba mươi lăm. Hiện tại thỉnh thoảng ngọn tóc còn nhỏ một hai giọt nước, thấm lên ga trải giường trắng tinh.
Cung Lục Sinh ngồi xuống bên giường, kéo cô đứng dậy từ trên đệm, lấy khăn tắm của mình giúp cô lau khô đuôi tóc.
“Tâm trạng em không tốt sao?”
Cung Lục Sinh nhìn ra được cô gái muốn làm, hắn cũng vui vẻ làm gậy mát xa chạy bằng cơm của cô.
Nhưng Cung Hân không thường xuyên chủ động như vậy, lúc chủ động như vậy thường là lúc mà cô đã gặp phải chuyện gì đó, tâm tình không tốt muốn thông qua tình dục để giải tỏa một chút.
“Ừ...” Cung Hân hưởng thụ dịch vụ tri kỷ của người đàn ông, khoanh chân ngồi bên cạnh hắn, còn vươn ngón trỏ lắc lắc sợi dây chuyền vàng gần xương quai xanh của người đàn ông.
Ngón trỏ nhanh chóng đi xuống, vẽ một đường đi trên ngực của người đàn ông, sau đó đi xuống dọc theo một vài múi cơ trên bụng.
“Bởi vì chuyện gì?”
Cung Lục Sinh tăng nhanh tốc độ lau tóc, ngón tay của người phụ nữ này sắp đụng tới dương vật đã vểnh lên thẳng đứng dưới khăn tắm của hắn.
“...Không nói cho chú biết đâu.”
Cách lớp khăn tắm, đầu ngón tay cô xoay vòng quanh đầu khấc.
Giây tiếp theo, bán tay trái xấu xa đã bị Cung Lục Sinh bắt lại.
“Không nói cho tôi biết? Vậy thì không làm nữa.”
Cung Lục Sinh hất khăn tắm ra, đẩy cô gái xuống đệm. Thân hình mềm mại nhẹ nhàng cong lên, mái tóc dài màu hạt dẻ tản ra trên ga trải giường màu trắng.
“Làm trước đi, làm xong em sẽ nói cho chú biết.”
Mí mắt Cung Hân khẽ rũ xuống, đôi mắt như mã não đảo quanh, định hình trong đôi mắt màu mực của nam nhân.
“Có được không, chú Tiểu Lục.”
Nhà hắn chỉ nhập dấu vân tay của hai người, một là của hắn, một là Cung Hân.
Hắn suy nghĩ một chút nhớ đến đồng hồ treo tường trước khi vào phòng tắm, đã gần mười giờ rưỡi rồi người phụ nữ này còn lên đây làm gì? Không phải ngày mai còn phải đưa Bạch Vũ đi học sao?
Hắn tắt nước, lấy khăn tắm lau qua người, lại lấy một cái khăn tắm khác quấn quanh bên hông, vừa lau tóc vừa đi ra phòng tắm.
Cung Hân đã nằm nghiêng trên giường lớn hai mét của hắn, mặc một chiếc áo thun màu trắng Moschino có hình một chú gấu lớn, vạt áo vẻn vẹn chỉ phủ đến mông, hai chân trắng nhỏ bé đan vào nhau, loáng thoáng lộ ra một góc nhỏ của bụi hoa bí mật.
Có thể nhìn ra được bên dưới người phụ nữ này không mặc gì cả.
Quần áo tuy rộng thùng thình, nhưng bộ ngực tròn trịa của cô vẫn làm cho áo thun lộ ra một đường cong tuyệt mỹ, giữa đường cong còn nhô ra một chấm nhỏ. Cung Lục Sinh híp mắt, phía dưới không mặc đương nhiên phía trên cũng không mặc.
Hắn thích tất cả mọi thứ về cô gái này.
Từ ngón chân được chăm sóc thường xuyên, đến việc chăm sóc tóc vài ngày một lần, Cung Lục Sinh thích đến mức sụp đổ.
Giọng nói bình thường của Cung Lục Sinh mang theo chút khàn khàn, khi còn trẻ hắn rất hay uống rượu hút thuốc, mặc dù hiện tại đã giảm bớt lượng thuốc lá và rượu nhưng nhất thời cũng không thể khá hơn. Lúc này giọng nói của Cung Lục Sinh còn khàn hơn so với bình thường.
“Sao tối nay sao lại rảnh rỗi thế này? Bạch Vũ đâu?” Hắn đi về phía cạnh giường, nhanh chóng lau thêm vài cái nữa, tóc ngắn một tấc chỉ chốc lát sau đã lau khô.
“Em kể chuyện cho nó nghe xong là ngủ rồi, Maria có ở nhà, nên em lên đây luôn.”
Tay trái chống lên khuôn mặt trắng nõn của cô, Cung Hân cũng vừa tắm rửa xong, tóc còn chưa sấy khô đã từ tầng ba mươi bốn chạy lên tầng ba mươi lăm. Hiện tại thỉnh thoảng ngọn tóc còn nhỏ một hai giọt nước, thấm lên ga trải giường trắng tinh.
Cung Lục Sinh ngồi xuống bên giường, kéo cô đứng dậy từ trên đệm, lấy khăn tắm của mình giúp cô lau khô đuôi tóc.
“Tâm trạng em không tốt sao?”
Cung Lục Sinh nhìn ra được cô gái muốn làm, hắn cũng vui vẻ làm gậy mát xa chạy bằng cơm của cô.
Nhưng Cung Hân không thường xuyên chủ động như vậy, lúc chủ động như vậy thường là lúc mà cô đã gặp phải chuyện gì đó, tâm tình không tốt muốn thông qua tình dục để giải tỏa một chút.
“Ừ...” Cung Hân hưởng thụ dịch vụ tri kỷ của người đàn ông, khoanh chân ngồi bên cạnh hắn, còn vươn ngón trỏ lắc lắc sợi dây chuyền vàng gần xương quai xanh của người đàn ông.
Ngón trỏ nhanh chóng đi xuống, vẽ một đường đi trên ngực của người đàn ông, sau đó đi xuống dọc theo một vài múi cơ trên bụng.
“Bởi vì chuyện gì?”
Cung Lục Sinh tăng nhanh tốc độ lau tóc, ngón tay của người phụ nữ này sắp đụng tới dương vật đã vểnh lên thẳng đứng dưới khăn tắm của hắn.
“...Không nói cho chú biết đâu.”
Cách lớp khăn tắm, đầu ngón tay cô xoay vòng quanh đầu khấc.
Giây tiếp theo, bán tay trái xấu xa đã bị Cung Lục Sinh bắt lại.
“Không nói cho tôi biết? Vậy thì không làm nữa.”
Cung Lục Sinh hất khăn tắm ra, đẩy cô gái xuống đệm. Thân hình mềm mại nhẹ nhàng cong lên, mái tóc dài màu hạt dẻ tản ra trên ga trải giường màu trắng.
“Làm trước đi, làm xong em sẽ nói cho chú biết.”
Mí mắt Cung Hân khẽ rũ xuống, đôi mắt như mã não đảo quanh, định hình trong đôi mắt màu mực của nam nhân.
“Có được không, chú Tiểu Lục.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.