Chương 42: Phá phong huyết
Người Đi Trong Đêm Tối
12/04/2020
"Còn bao lâu thì cấm chế sẽ biến mất?"
"Theo tính toán thì còn mười ngày nữa thưa đại nhân"
"Việc tìm hắn thế nào rồi? Có tin tức gì mới chưa?"
"Đã phát hiện đứa bé, nhưng hắn vẫn chưa lộ diện. Thuộc hạ không dám manh động, thực lực của chúng quá mạnh. "
"Hmm... đi tìm tên đệ đệ ngu ngốc của ta đi, đã đến lúc phải nghiêm túc rồi."
"Dạ, đại nhân."
Khắc Thiên Hà ngồi tựa lưng vào ghế, nhíu mày suy tư.
Sau một lúc thì cửa phòng bật mở, Khắc Phi Vân nghênh ngang bước vào. Ngồi gác cả hai chân lên bàn, hớp một ngụm rượu cười sang sảng.
"Sao hả đại ca? Ngươi nhớ ta à?"
"Ta đã phát hiện ra tung tích của đứa bé." Khắc Thiên Hà điềm tĩnh nói.
"Vậy thì chúc mừng... chúc mừng..." Khắc Phi Vân vẫn vô cùng ngả ngớn vỗ tay.
"Ta sẽ dùng đứa bé để làm mồi. Cần ngươi hợp sức để tóm lấy mục tiêu." Khắc Thiên Hà nhấn mạnh.
"Ngươi cần ta giúp..." Khắc Phi Vân ngoái tai lên tiếng giễu cợt.
"Nghe ta nói hết." Khắc Thiên Hà ngắt lời.
"Chúng ta phải hợp tác để hoàn thành nhiệm vụ lần này. Mục tiêu có thực lực ngoài mong đợi, một mình ta không hoàn toàn chắc chắn khống chế được cục diện…" Khắc Thiên Hà nói tiếp.
Khắc Phi Vân ngừng giễu cợt, nhưng chỉ uống rượu mà không nói lời nào.
“Và ngươi đừng quên sự tàn nhẫn của lão già…” Khắc Thiên Hà tiếp tục nói.
Ngồi im lặng một hồi sau, Khắc Phi Vân uống một hơi hết bầu rượu.
“Khốn kiếp, sẽ có ngày ta sẽ cho lão biết tay…xoảng…xoảng…” Hắn ném vỡ bầu rượu, miệng lẩm bẩm.
“Nói đi, ta phải làm gì?” Cuối cùng hắn cũng đồng ý hợp tác.
***
Đứa bé đã lớn hơn một chút, nó không bú sữa mẹ mà mở miệng tham lam ăn từng ngụm thức ăn do Hạt Ly đút vào. Đây không phải con của nàng, nhưng vì một biến cố, nàng phải mang nó chạy trốn...
Cha của đứa bé tên Hạt Lân, là đại ca của Hạt Ly. Cả hai thuộc "Thủy Tinh Ngô Công" bộ tộc, trước kia từng vô cùng thịnh vượng, nhưng vì mang trong mình dòng máu có tác dụng vô cùng đặc biệt mà bị tàn sát. Cho đến hiện tại, bộ tộc vẫn sinh tồn trong bóng tối, vô cùng hạn chế tiếp xúc với bên ngoài, tất cả co cụm sống tại tổ địa.
Nếu ngươi hỏi tác dụng thần kỳ đó là gì? Thì câu trả lời là ba chữ "Phá Phong Ấn". Tại một thời điểm đặc biệt, trong tích tắc cơ thể họ sẽ sản sinh ra một giọt máu thần kỳ, thường được gọi là "Phá Phong Huyết". Nếu lấy được Phá Phong Huyết ra khỏi cơ thể một cách toàn vẹn, nó có thể giúp ngươi phá vỡ mọi cấm chế trên cõi đời này.
Vậy thời điểm đặc biệt đó là gì? Cả bộ tộc phải gánh chịu một lời nguyền từ xa xưa, khi một đứa bé được sinh ra sau ba mươi ngày, thịt của nó sẽ toát ra mùi thơm vô cùng hấp dẫn... người cha.Mùi thơm sẽ làm loạn thần trí, cũng như kích thích người cha ăn thịt đứa con của chính mình. Quá trình này sẽ tiếp tục cho đến khi đứa bé tròn một tuổi. Và thời điểm đặc biệt sẽ xảy ra khi ăn thịt xong con của mình, thần trí vừa thức tỉnh, Phá Phong Huyết sẽ được cô đọng rồi biến mất trong chớp mắt.
Trích xuất Phá Phong Huyết không hề dễ dàng, vì thế mà vô số bi kịch đã xảy ra với "Thủy Tinh Bọ Cạp" thời xa xưa. Cuối cùng sau vô vàn nỗ lực, các hiền giả trong tộc đã tìm ra phương thuốc để ức chế dục vọng ăn thịt con của chính mình.
Với Hạt Lân, hắn cũng như tiền bối, phục dụng thuốc cổ truyền khi con trai vừa chào đời, và tận hưởng cảm giác hạnh phúc bên gia đình nhỏ. Nhưng mọi chuyện không như ý muốn, đêm trước khi con trai hắn được ba mươi ngày tuổi, hắn đã mơ một giấc mơ lạ. Sau đó mất đi tỉnh táo, chỉ tuân theo bản năng, nghe theo sự đói khát để truy đuổi con trai mình.
Người vợ vì ngăn cản hắn mà hi sinh, còn đứa bé được Hạt Ly mang đi trốn xa vạn dặm. Thảm kịch lại tái diễn.
***
Quanh khu vực lối vào động thiên đã tụ tập hơn trăm thế lực lớn nhỏ, càng gần thì càng mạnh. Chưa kể nhân mã đang đóng quân xung quanh Y Thống.
“Vạn Thành Kiếp, giao bọn chúng ra đây.” Bên ngoài khu vực đóng quân của Ẩn Dạ cốc, một nhóm người cưỡi trên lưng sói đang tụ tập.
Bước ra khỏi lều trại, nhìn kẻ vừa mới hét lớn, cốc chủ Vạn Thành Kiếp bật cười thành tiếng.
“Lang Kỳ, đã lâu không gặp. Ngươi vẫn thô lỗ như vậy?”
Lang Kỳ là thành chủ Ma Lang thành, kẻ thù truyền kiếp của Ẩn Dạ cốc. Hắn và cốc chủ cũng là đối thủ từ thời niên thiếu cho đến lúc làm người đứng đầu của hai thế lực. Hôm nay hắn đến đây với mục đích trả thù cho nhóm người Bạch Vũ đã chết dưới tay bọn Dã Y.
Trừng mắt nhìn Dã Y sau lưng Vạn Thành Kiếp, Lang Kỳ hét lớn.
“Giao hắn cho ta.”
“Chưa bao giờ ta thấy ngươi tức giận như thế. Kẻ bị giết chết là con riêng của ngươi à?” Cốc chủ vuốt râu cười ha hả.
“Khốn khiếp, ngươi muốn chết.” Lang Kỳ vẫn tức giận đùng đùng, ra tay tấn công.
“Lang Khẩu”
Hàm sói khổng lồ hiện ra từ hư không, hướng về cốc chủ khép lại những răng nanh lởm chởm.
“Phừng… phừng…” Hỏa vũ bay lên đón đầu hàm sói, thiêu đốt sạch sành sanh trước khi nó kịp chạm vào cốc chủ.
“Ngươi vẫn nóng vội như vậy…”
Lang Kỳ rút song đao trên lưng xuống, chuẩn bị đòn tấn công tiếp theo…
“Ha ha, Lang Kỳ… Dám chơi dám chịu chứ…” Một lão già với dáng vẻ hèn mọn xuất hiện từ lòng đất. Túy Giả Hưng, tộc trưởng của Túy Độc Thử tộc đàn, chủ nhân của Thử Trạch đầm lầy. Giữa hắn và Lang Kỳ cũng có xích mích, nên rất vui khi thấy Lang Kỳ bị thua thiệt.
“Ông ấy là ai vậy?” Ôn Bích khẽ hỏi.
“Cường giả thống trị Thử Trạch đầm lầy. Đừng nhìn thẳng ông ta, đây là một kẻ nhỏ mọn.” Hận Kỳ Thiên vội lên tiếng nhắc nhở.
“Ha ha, thật là nhộn nhịp. Lâu lắm mới có dịp tụ tập với bằng hữu cũ.” Từ trên trời cao, vô số cường giả thân người đầu chim đang đáp xuống. Lôi Bằng tộc cũng gia nhập cuộc chơi, ngươi vừa lên tiếng là tộc trưởng Bằng Diêm.
Có lẽ vì quá nhàm chán vì phải chờ đợi, nên các đại thế lực đều tham gia góp vui. Khiến cho Lang Kỳ bất đắc dĩ phải dừng cuộc chiến, hắn hiếu chiến nhưng không ngu ngốc. Hắn không muốn bị người thừa nước đục thả câu.
Khi không khí bắt đầu trở nên náo nhiệt, thì sự xuất hiện của kẻ ngoại lai càng khiến cho lửa nóng càng thêm bùng cháy.
“Các vị…lần đầu gặp mặt, xin cho ta gửi lời chào.” Hắn hiện ra không một dấu hiệu, không ai phát hiện được khi nào hắn xuất hiện. Điều này khiến cho tất cả cường giả đều nhíu mày ngưng trọng.
“Xin tự giới thiệu, ta là Phi Thần. Hôm nay ta muốn mang đến một cơ hội tuyệt vời…”
“Cơ hội để hợp tác với Thiên Ma Vạn Quỷ vực hoàng tộc.”
“Đây là cơ hội hiếm có để nhận được vô số truyền thừa, công pháp, chiến kỹ, bảo vật…”
Lời tuyên bố như hòn đá ném vào mặt nước yên ả, gây ra gợn sóng lan tỏa. Trừ Ẩn Dạ cốc đã biết về sự hiện diện của quỷ vực hoàng tộc, thì các thế lực khác đều bàn tán xôn xao.
Ném ra một lệnh bài bạch ngọc, lệnh bài cắm phập vào mặt đất hiện ra hư ảnh của quái thú một mắt đang gầm rú.
“Các vị, đây là lệnh bài chứng minh cho thân phận của ta.” Phi Thần ưu nhã khom người cúi chào.
“Xin hỏi, hợp tác như thế nào?” Túy Giả Hưng vô cùng hứng thú hỏi.
“Ha ha, rất đơn giản. Trợ giúp chúng ta phá cấm chế, khi bảo tàng hiện thế các vị có thể tự do khám phá.”
“Nhưng có hai vật phải thuộc về chúng ta. Còn những vật khác, các vị tùy theo năng lực mà đạt được”
Phi Thần vẫn rất ưu nhã trả lời.
Mọi chuyện đơn giản như vậy sao? Quỷ vực hoàng tộc đang có mục đích gì? Xem tiếp hồi sau sẽ rõ.
"Theo tính toán thì còn mười ngày nữa thưa đại nhân"
"Việc tìm hắn thế nào rồi? Có tin tức gì mới chưa?"
"Đã phát hiện đứa bé, nhưng hắn vẫn chưa lộ diện. Thuộc hạ không dám manh động, thực lực của chúng quá mạnh. "
"Hmm... đi tìm tên đệ đệ ngu ngốc của ta đi, đã đến lúc phải nghiêm túc rồi."
"Dạ, đại nhân."
Khắc Thiên Hà ngồi tựa lưng vào ghế, nhíu mày suy tư.
Sau một lúc thì cửa phòng bật mở, Khắc Phi Vân nghênh ngang bước vào. Ngồi gác cả hai chân lên bàn, hớp một ngụm rượu cười sang sảng.
"Sao hả đại ca? Ngươi nhớ ta à?"
"Ta đã phát hiện ra tung tích của đứa bé." Khắc Thiên Hà điềm tĩnh nói.
"Vậy thì chúc mừng... chúc mừng..." Khắc Phi Vân vẫn vô cùng ngả ngớn vỗ tay.
"Ta sẽ dùng đứa bé để làm mồi. Cần ngươi hợp sức để tóm lấy mục tiêu." Khắc Thiên Hà nhấn mạnh.
"Ngươi cần ta giúp..." Khắc Phi Vân ngoái tai lên tiếng giễu cợt.
"Nghe ta nói hết." Khắc Thiên Hà ngắt lời.
"Chúng ta phải hợp tác để hoàn thành nhiệm vụ lần này. Mục tiêu có thực lực ngoài mong đợi, một mình ta không hoàn toàn chắc chắn khống chế được cục diện…" Khắc Thiên Hà nói tiếp.
Khắc Phi Vân ngừng giễu cợt, nhưng chỉ uống rượu mà không nói lời nào.
“Và ngươi đừng quên sự tàn nhẫn của lão già…” Khắc Thiên Hà tiếp tục nói.
Ngồi im lặng một hồi sau, Khắc Phi Vân uống một hơi hết bầu rượu.
“Khốn kiếp, sẽ có ngày ta sẽ cho lão biết tay…xoảng…xoảng…” Hắn ném vỡ bầu rượu, miệng lẩm bẩm.
“Nói đi, ta phải làm gì?” Cuối cùng hắn cũng đồng ý hợp tác.
***
Đứa bé đã lớn hơn một chút, nó không bú sữa mẹ mà mở miệng tham lam ăn từng ngụm thức ăn do Hạt Ly đút vào. Đây không phải con của nàng, nhưng vì một biến cố, nàng phải mang nó chạy trốn...
Cha của đứa bé tên Hạt Lân, là đại ca của Hạt Ly. Cả hai thuộc "Thủy Tinh Ngô Công" bộ tộc, trước kia từng vô cùng thịnh vượng, nhưng vì mang trong mình dòng máu có tác dụng vô cùng đặc biệt mà bị tàn sát. Cho đến hiện tại, bộ tộc vẫn sinh tồn trong bóng tối, vô cùng hạn chế tiếp xúc với bên ngoài, tất cả co cụm sống tại tổ địa.
Nếu ngươi hỏi tác dụng thần kỳ đó là gì? Thì câu trả lời là ba chữ "Phá Phong Ấn". Tại một thời điểm đặc biệt, trong tích tắc cơ thể họ sẽ sản sinh ra một giọt máu thần kỳ, thường được gọi là "Phá Phong Huyết". Nếu lấy được Phá Phong Huyết ra khỏi cơ thể một cách toàn vẹn, nó có thể giúp ngươi phá vỡ mọi cấm chế trên cõi đời này.
Vậy thời điểm đặc biệt đó là gì? Cả bộ tộc phải gánh chịu một lời nguyền từ xa xưa, khi một đứa bé được sinh ra sau ba mươi ngày, thịt của nó sẽ toát ra mùi thơm vô cùng hấp dẫn... người cha.Mùi thơm sẽ làm loạn thần trí, cũng như kích thích người cha ăn thịt đứa con của chính mình. Quá trình này sẽ tiếp tục cho đến khi đứa bé tròn một tuổi. Và thời điểm đặc biệt sẽ xảy ra khi ăn thịt xong con của mình, thần trí vừa thức tỉnh, Phá Phong Huyết sẽ được cô đọng rồi biến mất trong chớp mắt.
Trích xuất Phá Phong Huyết không hề dễ dàng, vì thế mà vô số bi kịch đã xảy ra với "Thủy Tinh Bọ Cạp" thời xa xưa. Cuối cùng sau vô vàn nỗ lực, các hiền giả trong tộc đã tìm ra phương thuốc để ức chế dục vọng ăn thịt con của chính mình.
Với Hạt Lân, hắn cũng như tiền bối, phục dụng thuốc cổ truyền khi con trai vừa chào đời, và tận hưởng cảm giác hạnh phúc bên gia đình nhỏ. Nhưng mọi chuyện không như ý muốn, đêm trước khi con trai hắn được ba mươi ngày tuổi, hắn đã mơ một giấc mơ lạ. Sau đó mất đi tỉnh táo, chỉ tuân theo bản năng, nghe theo sự đói khát để truy đuổi con trai mình.
Người vợ vì ngăn cản hắn mà hi sinh, còn đứa bé được Hạt Ly mang đi trốn xa vạn dặm. Thảm kịch lại tái diễn.
***
Quanh khu vực lối vào động thiên đã tụ tập hơn trăm thế lực lớn nhỏ, càng gần thì càng mạnh. Chưa kể nhân mã đang đóng quân xung quanh Y Thống.
“Vạn Thành Kiếp, giao bọn chúng ra đây.” Bên ngoài khu vực đóng quân của Ẩn Dạ cốc, một nhóm người cưỡi trên lưng sói đang tụ tập.
Bước ra khỏi lều trại, nhìn kẻ vừa mới hét lớn, cốc chủ Vạn Thành Kiếp bật cười thành tiếng.
“Lang Kỳ, đã lâu không gặp. Ngươi vẫn thô lỗ như vậy?”
Lang Kỳ là thành chủ Ma Lang thành, kẻ thù truyền kiếp của Ẩn Dạ cốc. Hắn và cốc chủ cũng là đối thủ từ thời niên thiếu cho đến lúc làm người đứng đầu của hai thế lực. Hôm nay hắn đến đây với mục đích trả thù cho nhóm người Bạch Vũ đã chết dưới tay bọn Dã Y.
Trừng mắt nhìn Dã Y sau lưng Vạn Thành Kiếp, Lang Kỳ hét lớn.
“Giao hắn cho ta.”
“Chưa bao giờ ta thấy ngươi tức giận như thế. Kẻ bị giết chết là con riêng của ngươi à?” Cốc chủ vuốt râu cười ha hả.
“Khốn khiếp, ngươi muốn chết.” Lang Kỳ vẫn tức giận đùng đùng, ra tay tấn công.
“Lang Khẩu”
Hàm sói khổng lồ hiện ra từ hư không, hướng về cốc chủ khép lại những răng nanh lởm chởm.
“Phừng… phừng…” Hỏa vũ bay lên đón đầu hàm sói, thiêu đốt sạch sành sanh trước khi nó kịp chạm vào cốc chủ.
“Ngươi vẫn nóng vội như vậy…”
Lang Kỳ rút song đao trên lưng xuống, chuẩn bị đòn tấn công tiếp theo…
“Ha ha, Lang Kỳ… Dám chơi dám chịu chứ…” Một lão già với dáng vẻ hèn mọn xuất hiện từ lòng đất. Túy Giả Hưng, tộc trưởng của Túy Độc Thử tộc đàn, chủ nhân của Thử Trạch đầm lầy. Giữa hắn và Lang Kỳ cũng có xích mích, nên rất vui khi thấy Lang Kỳ bị thua thiệt.
“Ông ấy là ai vậy?” Ôn Bích khẽ hỏi.
“Cường giả thống trị Thử Trạch đầm lầy. Đừng nhìn thẳng ông ta, đây là một kẻ nhỏ mọn.” Hận Kỳ Thiên vội lên tiếng nhắc nhở.
“Ha ha, thật là nhộn nhịp. Lâu lắm mới có dịp tụ tập với bằng hữu cũ.” Từ trên trời cao, vô số cường giả thân người đầu chim đang đáp xuống. Lôi Bằng tộc cũng gia nhập cuộc chơi, ngươi vừa lên tiếng là tộc trưởng Bằng Diêm.
Có lẽ vì quá nhàm chán vì phải chờ đợi, nên các đại thế lực đều tham gia góp vui. Khiến cho Lang Kỳ bất đắc dĩ phải dừng cuộc chiến, hắn hiếu chiến nhưng không ngu ngốc. Hắn không muốn bị người thừa nước đục thả câu.
Khi không khí bắt đầu trở nên náo nhiệt, thì sự xuất hiện của kẻ ngoại lai càng khiến cho lửa nóng càng thêm bùng cháy.
“Các vị…lần đầu gặp mặt, xin cho ta gửi lời chào.” Hắn hiện ra không một dấu hiệu, không ai phát hiện được khi nào hắn xuất hiện. Điều này khiến cho tất cả cường giả đều nhíu mày ngưng trọng.
“Xin tự giới thiệu, ta là Phi Thần. Hôm nay ta muốn mang đến một cơ hội tuyệt vời…”
“Cơ hội để hợp tác với Thiên Ma Vạn Quỷ vực hoàng tộc.”
“Đây là cơ hội hiếm có để nhận được vô số truyền thừa, công pháp, chiến kỹ, bảo vật…”
Lời tuyên bố như hòn đá ném vào mặt nước yên ả, gây ra gợn sóng lan tỏa. Trừ Ẩn Dạ cốc đã biết về sự hiện diện của quỷ vực hoàng tộc, thì các thế lực khác đều bàn tán xôn xao.
Ném ra một lệnh bài bạch ngọc, lệnh bài cắm phập vào mặt đất hiện ra hư ảnh của quái thú một mắt đang gầm rú.
“Các vị, đây là lệnh bài chứng minh cho thân phận của ta.” Phi Thần ưu nhã khom người cúi chào.
“Xin hỏi, hợp tác như thế nào?” Túy Giả Hưng vô cùng hứng thú hỏi.
“Ha ha, rất đơn giản. Trợ giúp chúng ta phá cấm chế, khi bảo tàng hiện thế các vị có thể tự do khám phá.”
“Nhưng có hai vật phải thuộc về chúng ta. Còn những vật khác, các vị tùy theo năng lực mà đạt được”
Phi Thần vẫn rất ưu nhã trả lời.
Mọi chuyện đơn giản như vậy sao? Quỷ vực hoàng tộc đang có mục đích gì? Xem tiếp hồi sau sẽ rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.