Chương 117
Huỳnh Ngọc Trâm
10/12/2017
CHƯƠNG 117
Tác giả đã trở lại và ăn hại hơn xưa
Trên lớp.
-Minh Thy em quen tên này từ bao giờ?_ Minh Thư để Minh Thy ngồi xuống ghế rồi bắt đầu tra hỏi.
-Tối hôm qua_ Minh Thy trả lời
-Cái gì?_ Minh Thư ngạc nhiên, bây giờ mới hiểu ra tối Minh Thy ăn mặc đẹp vậy là đi gặp Đình Phong.
-Chị làm gì mà ngạc nhiên vậy?_ Minh Thy nói.
-Vậy là cuối cùng cũng có người chịu rước đứa em phiền phức rồi_ Minh Thư đùa cợt nói
-Phiền phức gì chứ?_ Minh Thy hậm hực
-Ủa, sao không thấy Hà Băng đâu, còn có Khả Vân_ Minh Thư nhìn xung quanh lớp nói
-Kìa kìa, vừa nhắc đã tới_ Thế Nam chỉ về phía cửa, nó cùng Khả Vân đang đi vào.
-Có chuyện gì sao?_ Khả Vân lên tiếng
-Có gì đâu, chỉ là không thấy hai cậu nên hỏi thôi_ Thế Nam nói
-Hà Băng, tối nay đi chơi không?_ Minh Thy hỏi
-Với ai?_ Nó hỏi
-Với, Thừa Thiên, Thiên Phong, Thế Nam, Đình Phong, Khả Vân, mình, Minh Thư, Kim Ngân, Thành Huy_ Minh Thy nói
-Đi đâu?_ Nó
-Bar night_ Minh Thy nói
-Cậu bắt đầu đi bar từ lúc nào?_ Nó nhíu mày hỏi
-Lâu rồi, mình cũng lớn rồi đi bar có sao, với lại mình có võ nha_ Minh Thy nói
-Bar cũng không phải nơi tốt lành gì đâu_ Nó nói
-Mình biết tự lo mà, với lại cậu cũng đi bar đó thôi_ Minh Thy
-Mình khác cậu khác_ Nó
-Được rồi hai người nói nữa, chúng ta lớn rồi đi đâu là quyền của mình thôi_ Minh Thư lên tiếng ngăn cản
-Đúng rồi, Hà Băng à cậu cũng đừng có cấm cản Minh Thy nữa_ Đình Phong nói
-Cấm cản?_ Nó nhíu mày nói tiếp:- Vậy cậu có thể bảo vệ cậu ấy không?
-Tất nhiên có thể_ Đình Phong tự tin trả lời
-Hừ, có thể? Mạng của cậu có thể bị tước lúc nào còn không hay biết nữa là_ Nó hừ lạnh
-Ý cậu là sao?_ Đình Phong nhíu mày khó hiểu
-Không hiểu thì thôi_ Nó nói, tiếp tục dán mắt vào cuốn sách dày cộm của mình
-Các cậu nói hoài, thầy vào rồi kia_ Khả Vân nói, hướng mắt về cửa, vừa hay ông thầy vừa bước vào
Ra về. (tg: diễn biến nhanh quá, hihi)
-Đi cùng đi Hà Băng_ Thế Nam mở cửa xe gọi nó
-Sao phải cho cậu ta đi nhờ chứ?_ Kim Ngân khó chịu
-Bạn bè cả mà_ Thế Nam mỉm cười. Minh Thư đứng kế bên nhìn Thế Nam cười mà tim lỡ nhịp
-Không cần đâu_ Nó lạnh nhạt trả lời
-Không sao đâu, đừng ngại_ Thế Nam nói
-Có xe miễn phí sao mà không đi chứ?_ Minh Thư nói
-Cậu muốn đi_ Nó hỏi
-Có ai cho đi nhờ đâu mà đi_ Minh Thư nói
-Hai người cùng lên luôn đi_ Thế Nam nói
-Đi nào Hà Băng_ Minh Thư kéo nó lên Xe. Nó cũng thuận đi lên xe luôn, quan sát biểu tình trên khuôn mặt của Minh Thư, nó đã biết một điều.....là Minh Thư thích Thế Nam. “ Xem ra cô bạn của mình cũng đã biết yêu”_ nó nghĩ, xong cũng nhếch môi cười.
-Tính ăn mặc như vầy đi bar sao_ Thừa Thiên hỏi, cả đám nhìn lại quần áo trê người, đồng phhu5c học sinh sao mà đi bar chứ, đành phải về nhà thay đồ thôi
-Lái xe về nhà đi Thành Huy_ Thiên Phong nói.
-OK_ Thành Huy vui vẻ trả lời, đánh tay lái quay ngược xe lại chạy đến trung tâm thành phố
-Cần gì phải về nhà, đến shop mua cho nó nhanh_ Kim Ngân nói
-Ý kiến hay, đến shop nhà mày đi Đình Phong_ Thiên Phong nói
-Sao cũng được, nhưng mà......._ Đình Phong nói
-Nhưng mà sao?_ Cả đám đồng thanh trừ nó
-Nhớ trả tiền là được_ Đình Phong nói, làm cả đám cụt hứng
-Mấy bộ quần áo mày cũng tiếc với bọn tao à_ Thế Nam nói
-Tất nhiên, mỗi lần chúng mày đên shop nhà tao là như muốn phá sản đấy, lần nay tao không có ngu như vậy nữa đâu_ Đình Phong bĩu môi
-Phá sản gì chứ, lấy có mấy bộ thôi_ Kim Ngân nói
-Ừ đúng rồi mấy bộ của chúng mày cộng lại là mấy triệu USD đấy_ Đình Phong nói
-Được rồi, lần này tụi tao sẽ trả tiền cho mày được chưa_ Thiên Phong nói
-Vậy phải được không?_ Đình Phong nói
-Dừng lại_ Đột nhiên nó lên tiếng làm cả đám giật mình
-Chuyện gì vậy?_ Thừa Thiên hỏi nó, nó chẳng quan tâm chỉ nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, Cả đám hướng ánh mắt nhìn theo nó thì ngạc nhiên, khung cảnh bên ngoài là........
Ai đoán được chưa, đón được rồi thì vuốt xuống xem kết quả nhé.(tg: kết quả của các cậu cmt phía dưới cho ta nha)
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Có kết quả chưa, có rồi thì vuốt xuống xem nhé.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Xuống tiếp đi nà
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Là khung cảnh một ngôi biệt thự đang cháy, nhưng nó không phải ngôi biệt thự bình thường, nếu bình thừng thì nó cũng không dừng xe lại xem
-Nhà cháy thôi mà, làm gì căng thế?_ Kim Ngân liếc nhìn căn biệt thự cháy, mà bĩu môi nói
-Cậu không nói, không ai không nói cậu câm đâu_ Khả Vân tức giận quay qua Kim Ngân quát, làm cô nàng nhà ta giật bắn mình
-Hà Băng..._ Khả Vân nhẹ giọng hỏi. Nó không trả lời chỉ chăm chú vào ngôi biệt thự đang cháy
-Chuyện gì vậy?_ Minh Thư hỏi Khả Vân
-Thật ra..../ im đi_Khả Vân dang tính nói gì đó, thì nó đã quay qua quát lớn làm tất cả giật mình
-À....thật ra không có chuyện gì đâu_ Khả Vân giải thích
-Thật không? Sao thấy cô ta quan trọng hóa vấn đề thế_ Kim Ngân nói
-Tôi về trước_ Nó mở cửa bước xuống đi hướng ngược lại
-Này đợi tớ với_ Khả Vân chạy theo
-Hà Băng sao vậy?_Minh Thư lo lắng
-Kệ cô ta đi, chúng ta tiếp tục hành trình_ Kim Ngân nói
-Ừ_ Minh Thư trả lời, nhưng trong đầu không ngừng suy nghĩ về nó, cô luôn cảm thấy nó có gì đó lạ là, nhưng không biết là lạ chỗ nào.
Quay lại nó
-Băng, biệt thự......_ Khả Vân nói
-Tớ mà biết ai làm, tớ sẽ phanh thây tên đó_ Nó tức giận tày nắm thành nắm đấm.
Vậy là các bạn biết biệt thự của ai rồi chứ, là ngôi biệt thự của ông Jonh đó ạ.
Còn ông Jonh này là ai sau này sẽ biết.
Thời gian quả thật không cho phép ta nha. Hôm nay ta đăng chương này cùng là lúc ta ngưng viết để ôn thi đấy. Các bạn đừng thắc mắc tại sao ta lần trước nói ôn thi bây giờ lại nói nữa đó là lần trước ta ôn thi của môn học ngoài giờ của ta, về lớp học múa ạ, còn bây giờ là những môn học khác, thông cảm cho ta nha, sau khi thi xong ta sẽ ra chương đều đặng, bù lại những năm tháng ta không viết, đừng bơ ta đó.
Tác giả đã trở lại và ăn hại hơn xưa
Trên lớp.
-Minh Thy em quen tên này từ bao giờ?_ Minh Thư để Minh Thy ngồi xuống ghế rồi bắt đầu tra hỏi.
-Tối hôm qua_ Minh Thy trả lời
-Cái gì?_ Minh Thư ngạc nhiên, bây giờ mới hiểu ra tối Minh Thy ăn mặc đẹp vậy là đi gặp Đình Phong.
-Chị làm gì mà ngạc nhiên vậy?_ Minh Thy nói.
-Vậy là cuối cùng cũng có người chịu rước đứa em phiền phức rồi_ Minh Thư đùa cợt nói
-Phiền phức gì chứ?_ Minh Thy hậm hực
-Ủa, sao không thấy Hà Băng đâu, còn có Khả Vân_ Minh Thư nhìn xung quanh lớp nói
-Kìa kìa, vừa nhắc đã tới_ Thế Nam chỉ về phía cửa, nó cùng Khả Vân đang đi vào.
-Có chuyện gì sao?_ Khả Vân lên tiếng
-Có gì đâu, chỉ là không thấy hai cậu nên hỏi thôi_ Thế Nam nói
-Hà Băng, tối nay đi chơi không?_ Minh Thy hỏi
-Với ai?_ Nó hỏi
-Với, Thừa Thiên, Thiên Phong, Thế Nam, Đình Phong, Khả Vân, mình, Minh Thư, Kim Ngân, Thành Huy_ Minh Thy nói
-Đi đâu?_ Nó
-Bar night_ Minh Thy nói
-Cậu bắt đầu đi bar từ lúc nào?_ Nó nhíu mày hỏi
-Lâu rồi, mình cũng lớn rồi đi bar có sao, với lại mình có võ nha_ Minh Thy nói
-Bar cũng không phải nơi tốt lành gì đâu_ Nó nói
-Mình biết tự lo mà, với lại cậu cũng đi bar đó thôi_ Minh Thy
-Mình khác cậu khác_ Nó
-Được rồi hai người nói nữa, chúng ta lớn rồi đi đâu là quyền của mình thôi_ Minh Thư lên tiếng ngăn cản
-Đúng rồi, Hà Băng à cậu cũng đừng có cấm cản Minh Thy nữa_ Đình Phong nói
-Cấm cản?_ Nó nhíu mày nói tiếp:- Vậy cậu có thể bảo vệ cậu ấy không?
-Tất nhiên có thể_ Đình Phong tự tin trả lời
-Hừ, có thể? Mạng của cậu có thể bị tước lúc nào còn không hay biết nữa là_ Nó hừ lạnh
-Ý cậu là sao?_ Đình Phong nhíu mày khó hiểu
-Không hiểu thì thôi_ Nó nói, tiếp tục dán mắt vào cuốn sách dày cộm của mình
-Các cậu nói hoài, thầy vào rồi kia_ Khả Vân nói, hướng mắt về cửa, vừa hay ông thầy vừa bước vào
Ra về. (tg: diễn biến nhanh quá, hihi)
-Đi cùng đi Hà Băng_ Thế Nam mở cửa xe gọi nó
-Sao phải cho cậu ta đi nhờ chứ?_ Kim Ngân khó chịu
-Bạn bè cả mà_ Thế Nam mỉm cười. Minh Thư đứng kế bên nhìn Thế Nam cười mà tim lỡ nhịp
-Không cần đâu_ Nó lạnh nhạt trả lời
-Không sao đâu, đừng ngại_ Thế Nam nói
-Có xe miễn phí sao mà không đi chứ?_ Minh Thư nói
-Cậu muốn đi_ Nó hỏi
-Có ai cho đi nhờ đâu mà đi_ Minh Thư nói
-Hai người cùng lên luôn đi_ Thế Nam nói
-Đi nào Hà Băng_ Minh Thư kéo nó lên Xe. Nó cũng thuận đi lên xe luôn, quan sát biểu tình trên khuôn mặt của Minh Thư, nó đã biết một điều.....là Minh Thư thích Thế Nam. “ Xem ra cô bạn của mình cũng đã biết yêu”_ nó nghĩ, xong cũng nhếch môi cười.
-Tính ăn mặc như vầy đi bar sao_ Thừa Thiên hỏi, cả đám nhìn lại quần áo trê người, đồng phhu5c học sinh sao mà đi bar chứ, đành phải về nhà thay đồ thôi
-Lái xe về nhà đi Thành Huy_ Thiên Phong nói.
-OK_ Thành Huy vui vẻ trả lời, đánh tay lái quay ngược xe lại chạy đến trung tâm thành phố
-Cần gì phải về nhà, đến shop mua cho nó nhanh_ Kim Ngân nói
-Ý kiến hay, đến shop nhà mày đi Đình Phong_ Thiên Phong nói
-Sao cũng được, nhưng mà......._ Đình Phong nói
-Nhưng mà sao?_ Cả đám đồng thanh trừ nó
-Nhớ trả tiền là được_ Đình Phong nói, làm cả đám cụt hứng
-Mấy bộ quần áo mày cũng tiếc với bọn tao à_ Thế Nam nói
-Tất nhiên, mỗi lần chúng mày đên shop nhà tao là như muốn phá sản đấy, lần nay tao không có ngu như vậy nữa đâu_ Đình Phong bĩu môi
-Phá sản gì chứ, lấy có mấy bộ thôi_ Kim Ngân nói
-Ừ đúng rồi mấy bộ của chúng mày cộng lại là mấy triệu USD đấy_ Đình Phong nói
-Được rồi, lần này tụi tao sẽ trả tiền cho mày được chưa_ Thiên Phong nói
-Vậy phải được không?_ Đình Phong nói
-Dừng lại_ Đột nhiên nó lên tiếng làm cả đám giật mình
-Chuyện gì vậy?_ Thừa Thiên hỏi nó, nó chẳng quan tâm chỉ nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, Cả đám hướng ánh mắt nhìn theo nó thì ngạc nhiên, khung cảnh bên ngoài là........
Ai đoán được chưa, đón được rồi thì vuốt xuống xem kết quả nhé.(tg: kết quả của các cậu cmt phía dưới cho ta nha)
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Có kết quả chưa, có rồi thì vuốt xuống xem nhé.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Xuống tiếp đi nà
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Là khung cảnh một ngôi biệt thự đang cháy, nhưng nó không phải ngôi biệt thự bình thường, nếu bình thừng thì nó cũng không dừng xe lại xem
-Nhà cháy thôi mà, làm gì căng thế?_ Kim Ngân liếc nhìn căn biệt thự cháy, mà bĩu môi nói
-Cậu không nói, không ai không nói cậu câm đâu_ Khả Vân tức giận quay qua Kim Ngân quát, làm cô nàng nhà ta giật bắn mình
-Hà Băng..._ Khả Vân nhẹ giọng hỏi. Nó không trả lời chỉ chăm chú vào ngôi biệt thự đang cháy
-Chuyện gì vậy?_ Minh Thư hỏi Khả Vân
-Thật ra..../ im đi_Khả Vân dang tính nói gì đó, thì nó đã quay qua quát lớn làm tất cả giật mình
-À....thật ra không có chuyện gì đâu_ Khả Vân giải thích
-Thật không? Sao thấy cô ta quan trọng hóa vấn đề thế_ Kim Ngân nói
-Tôi về trước_ Nó mở cửa bước xuống đi hướng ngược lại
-Này đợi tớ với_ Khả Vân chạy theo
-Hà Băng sao vậy?_Minh Thư lo lắng
-Kệ cô ta đi, chúng ta tiếp tục hành trình_ Kim Ngân nói
-Ừ_ Minh Thư trả lời, nhưng trong đầu không ngừng suy nghĩ về nó, cô luôn cảm thấy nó có gì đó lạ là, nhưng không biết là lạ chỗ nào.
Quay lại nó
-Băng, biệt thự......_ Khả Vân nói
-Tớ mà biết ai làm, tớ sẽ phanh thây tên đó_ Nó tức giận tày nắm thành nắm đấm.
Vậy là các bạn biết biệt thự của ai rồi chứ, là ngôi biệt thự của ông Jonh đó ạ.
Còn ông Jonh này là ai sau này sẽ biết.
Thời gian quả thật không cho phép ta nha. Hôm nay ta đăng chương này cùng là lúc ta ngưng viết để ôn thi đấy. Các bạn đừng thắc mắc tại sao ta lần trước nói ôn thi bây giờ lại nói nữa đó là lần trước ta ôn thi của môn học ngoài giờ của ta, về lớp học múa ạ, còn bây giờ là những môn học khác, thông cảm cho ta nha, sau khi thi xong ta sẽ ra chương đều đặng, bù lại những năm tháng ta không viết, đừng bơ ta đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.