Chương 61
Huỳnh Ngọc Trâm
01/08/2017
Chị sao lại để bị thương như thế này_ Zin vừa băng bó cho nó vừa trách
móc. Làm nó bực bội thằng này suốt ngày cứ lãi nhải. Thế là.
" Bốp" nó đánh lên đầu Zin một cái làm Zin la oái oái.
Sao chị đánh em_ Zin ôm đầu mếu máo nhìn nó.
Nói nhiều_ Nó nói.
Đột nhiên nó chóng mặt sau đó chạy vào nhà vệ sinh nôn ra.
Chị sao vậy_ Hana thấy nó vậy thì chạy lại đỡ nó xuống ghế ngồi.
Chị ko sao_ Nó phát tay biểu hiện ko sao.
Em thấy dạo này chị cứ hay như vậy_ Zin lo lắng nhìn nó nói.
Em thấy chị nên đi khám_ Hana nói.
Ừ chị sẽ đi khám sau_ Nó nói.
Chị lên nghĩ đi_ Zin nói.
Gật đầu.
Sáng hôm sau.
Bác sĩ cánh tay tôi sao rồi_ Nó hỏi bác sĩ.
Ko sao sẽ ko để lại sẹo nhưng cần nghĩ ngơi ko cử động mạnh_ Bác sĩ nói.
Còn triệu chứng cháu nhờ bác xem sau rồi_ Nó hỏi bác sĩ.
Những triệu chứng này bác sẽ nghiên cứu nó giống một loại bệnh nhưng ta ko chắc khi nào có kết quả ta sẽ báo cho con_ Bác sĩ nói. Ông rất thương cô bé này nhìn đôi mắt cô bé rất giống vs một người người mà ông xem trọng hơn cả tính mạng nhưng cô ấy đã lấy chồng.
Vâng cảm ơn bác_ Nó bước đi.
Cứ thế một ngày lại trôi qua.
Ngày hôm sau.
Giờ học.
Tay em sau rồi_ Anh thấy nó thì chạy lại hỏi.
Ko sao_ Nó tl sau đó bước về phía bàn.
Cứ thế buổi học ko có gì xảy ra.
" Bốp" nó đánh lên đầu Zin một cái làm Zin la oái oái.
Sao chị đánh em_ Zin ôm đầu mếu máo nhìn nó.
Nói nhiều_ Nó nói.
Đột nhiên nó chóng mặt sau đó chạy vào nhà vệ sinh nôn ra.
Chị sao vậy_ Hana thấy nó vậy thì chạy lại đỡ nó xuống ghế ngồi.
Chị ko sao_ Nó phát tay biểu hiện ko sao.
Em thấy dạo này chị cứ hay như vậy_ Zin lo lắng nhìn nó nói.
Em thấy chị nên đi khám_ Hana nói.
Ừ chị sẽ đi khám sau_ Nó nói.
Chị lên nghĩ đi_ Zin nói.
Gật đầu.
Sáng hôm sau.
Bác sĩ cánh tay tôi sao rồi_ Nó hỏi bác sĩ.
Ko sao sẽ ko để lại sẹo nhưng cần nghĩ ngơi ko cử động mạnh_ Bác sĩ nói.
Còn triệu chứng cháu nhờ bác xem sau rồi_ Nó hỏi bác sĩ.
Những triệu chứng này bác sẽ nghiên cứu nó giống một loại bệnh nhưng ta ko chắc khi nào có kết quả ta sẽ báo cho con_ Bác sĩ nói. Ông rất thương cô bé này nhìn đôi mắt cô bé rất giống vs một người người mà ông xem trọng hơn cả tính mạng nhưng cô ấy đã lấy chồng.
Vâng cảm ơn bác_ Nó bước đi.
Cứ thế một ngày lại trôi qua.
Ngày hôm sau.
Giờ học.
Tay em sau rồi_ Anh thấy nó thì chạy lại hỏi.
Ko sao_ Nó tl sau đó bước về phía bàn.
Cứ thế buổi học ko có gì xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.