Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa

Chương 7: Đi học

Huỳnh Ngọc Trâm

21/07/2017

Biệt thự Rose 6h sáng.

Nó thức dậy chỉ mới 5h nó bước vào phòng tắm vscn xong nó mặc bộ đồ thể thao. Bước xuống nhà ko có ai vì chỉ mới 5h15 nó bước đi trên đường hưởng thụ những cơn gió ập vào người nó cảm thấy thoải mái vì gió mang theo những mệt mỏi của nó đi. Nhiều lúc nó muốn thời gian cứ dừng lại ở đây nhưng ko thể được nó bước vào biệt thự lên phòng vscn xong. Nó bước xuống lầu bác quản gia thấy nó liền cúi đầu nói: chào tiểu thư buổi sáng. Nó nói: bác đừng kêu con là tiểu thư gọi con ice. Quản gia nói: tie.. À ko ice con muốn ăn gì. Nó nói: lấy cho con sữa nóng. Bác quản gia xuống bếp làm đem lên cho nó. Nó nói: bác lên gọi hai con kia dậy. Bác quản gia lên phòng gọi ko được đi xuống nói: 2 tiểu thư ko chịu dậy. Nó nói: bác lấy cho con cái loa. Bác quản gia đưa cái loa cho nó. Nó cầm loa lên hét lớn: 5'KO DẬY HẬU QUẢ TỰ CHỊU. Trên phòng cô và nhỏ nghe vậy tức tốc chạy vào vscn bước xuống lầu nó nói: tốt sớm 5s. Cô và nhỏ thở phào nhẹ nhõm.

giới thiệu đồng phục trường:

+ Nam: áo so7mi trắng có in huy hiệu trường và logo khói, cavat màu đen áo khoác ngoài màu xanh đen. có quyền mặc quần jean.

+ Nữ: áo so7mi phồng tay viền đen y chang của nam, cavat màu coffe, áo khoác ngoài cùng màu của nam cùng chiếc váy ngắn ngang đầu gói sọc caro đỏ đen.

Thế là tụi nó ăn sáng xong cũng đã 6h30 nên xuống gara lấy 3 chiếc xe đạp điện. Cô và nhỏ thấy vậy hỏi: sao lại đi xe đạp điện mà ko phải là moto hay oto. Nó nói: HS học bỗng. Cô nhỏ hiểu ý cũng gật đầu. Leo lên xe nó đen, cô đỏ, nhỏ trắng. Tụi nó tới trường I.S.E thì nhiều lời bàn tán nổi lên.

Hs1: ê hs mới kìa xinh dữ.

Hs2: thiên thần giáng trần.



Hs3: xấu hơn tui

Hs4: hồ ly tinh ko đó coi chừng mất ghệ như chơi.

Rất nhiều lời bàn tán nổi lên tụi nó ko quan tâm bước thẳng vào phòng hiệu trưởng tới phòng hiệu trưởng nó đưa chân lên và rồi "RẦM" cánh cửa đã đi về đất mẹ. Ông hiệu trưởng đang uống trà cũng giật mình lên tiếng quát: ai vào mà ko gõ cửa hả có tin tôi đuổi học ko. Nó nói: chắc chứ. Ông hiệu trưởng nghe vậy ngước mặt lên xem thì xém té ghế nói: chào chủ tịch, phó chủ tịch, tổng giám đốc. Nó nói: lớp. Ông hiệu trưởng nói: chẳng phải ba người đều có bằng ĐH rồi sao. Nó nói: hỏi nhiều, lớp. Ông hiệu trưởng thấy vậy cũng ko hỏi nói: dạ lớp chủ tịch học là lớp 11A vip ạ. Nó bước đi thì dừng lại nói: thân phận hs học bỗng. Rồi bước đi luôn. Đến phòng thấy cô giáo chờ ở đó thì cô và nhỏ nói: chào cô ạ. Cô nói: các em có phải là hs mới ko. Cô nói: dạ chúng em là hs mới. Cô nói: các em ở đây cô vào thông báo rồi cac em hãy vào. Nói xong cô bước vào trong lớp nói: lớp ta có hs mới thì bắt đầu hỏi:

Trai hay gái z cô

Có đẹp hk cô.

Cô CN quát lên: TRẬT TỰ. Rồi gọi tụi nó vào nói: Các em giới thiệu đi. Cô nói: chào các bạn mình tên Hàn Minh Thy hay còn gọi là sandy mong các bạn giúp đỡ nói xong còn tặng lớp nụ cười làm các boy chảy hết máu. Nhỏ tươi cười nói: chào các bạn mình tên là Dương Quỳnh Ngọc Nhi các bạn có thể gọi mình là Ema mong các bạn giúp đỡ, nói xong còn tặng nụ hôn gió. tới lượt nó giới thiệu chỉ nói vỏn vẹn 5 từ: Nguyễn Hoàng Thiên Băng ice. nó nói tiếp: HS học bỗng. Mọi người nghe n1 nói vậy thì liền đưa những ánh mắt khinh thường về tụi nó, nhưng tụi nó nào quan tâm.

Nó nói với chất giọng lạnh lùng làm cả lớp lạnh sống lưng: chỗ ngồi. Bà cô nghe vậy nói: các em ngồi ba bàn cuối. nói xong tụi nó bước xuống chỗ ngồi thì đồng thời những ánh mắt hình viên đạn bắn về tụi nó vì sao đơn giản chỗ đó là của các hotboy trường mà. nó ko để ý bước xuống chỗ ngồi rồi gụt xuống bàn ngủ, nhỏ và cô thì lấy Ipad ra chơi game. giờ học kết thúc tụi nó lấy xe đi về tắm rữa thay đồ ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook