Thiên Chi Kiêu Nữ - Mộng Khê Trạch

Chương 31

Mộng Khê Thạch

27/06/2017

Nhìn Tiêu Duyệt Nhan phản ứng Bạch Chân Chân lập tức trầm mặt, không thấy đạo diễn kêu ngừng liền phát hỏa:

"Cô bày ra cái bộ dáng đó làm gì, tôi còn chưa có làm gì cô đâu"

Tiêu Duyệt Nhan lấy tay che mặt, trên mặt nhìn không rõ dấu tay nhưng quả thật hơi ửng đỏ.

Bạch Chân Chân cười lạnh:" Đây là chính cô làm ra"

Đạo diễn hô một tiếng: "Cắt"

Đi tới hỏi thăm Tiêu Duyệt Nhan: "Duyệt Nhan, không có việc gì chứ!"

Tiêu Duyệt Nhan khẽ nhíu mày:" Đạo diễn, đoạn diễn này xog đi, vừa rồi tôi quả thật bị đánh đau, không dám cùng Bạch tiểu thư diễn lại đâu."

Xem ra cô gái này không giống cái mà cô ta thể hiện ra lương thiện, yếu đuối.

Tang Doanh ngồi bên cạnh đang vùi đầu vào máy tính nghe được không khỏi ngẩng đầu nhìn một cái.

Bởi vậy có thể thấy được chỉ số thông minh của Bạch Chân Chân không thể nào cao được, mỗi người mỗi biểu hiện khác nhau, ở trước công chúng bao nhiêu con mắt nhìn xuống lại có thể thành một chuyện, bây giờ mấy trăm con mắt đều nhìn được, cho dù cô ta kiệt lực phủ nhận thì người nào cũng tin tưởng Tiêu Duyệt Nhan bị bắt nạt.

Nói cách khác, cho dù Bạch Chân Chân lập tức xin lỗi thì vẫn chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Đạo diễn hiện giờ còn có thể nói được gì nữa, đương nhiên là đồng ý rồi, trực tiếp nhảy sang cảnh tiếp theo.

Quay phim truyền hình cũng không có yêu cầu khắt khe như phim điện ảnh, huống chi ở cảnh vừa rồi đánh người vừa kịp cắt.

Bạch Chân Chân hừ một tiếng:"Giả vờ giả vịt"

Cứ thế đi qua Tiêu Duyệt Nhan.

Người xung quay đang nghỉ ngơi liền tốp năm tốp ba chạy đến an ủi Tiêu Duyệt Nhan, trước sự quan tâm của mọi người Tiêu Duyệt Nhan cười nói không có việc gì, cầm lấy cái khăn trợ lý đưa tới lau mặt.

Nhìn thấy một màn như vậy, Tang Doanh lại tiếp tục bi ai cho chỉ số thông minh của Bạch Chân Chân.

"Chị Tang uống chút trà đi" Cô bé trong đoàn phim pha trà cho mọi người xong liền bưng một ly đến cho Tang Doanh.

Nói đến cũng khéo, cô bé này gọi là Nhạn Tử, cũng đã gặp khi Tang Doanh diễn "Hán cung phong vân", cô bé này là nhân viên tạm thời, thường xuyên làm việc ở rất nhiều đoàn phim, bởi vì tay chân nhanh nhảu chịu khó nên nhiều đoàn kịch rất thích thuê cô bé.

"Cảm ơn" Thuận miệng Tang Doanh liền hỏi chuyện của Bạch Chân Chân và Tiêu Duyệt Nhan.

"Hai cô ấy có ân oán gì sao?"

''Cũng không có" Mấy chuyện bát quái Nhạn Tử biết rất rõ "Nghe nói lần trước họ cùng nhau quay phim, đúng thời điểm tổ quay phim định làm một cái hoạt động tuyên truyền thì Tiêu Duyệt Nhan bị thương, chị ấy là nhân vật chính, người điểm danh nói không thể thiếu chị ấy, cuối cùng tất cả mọi người có liên quan đều không thể làm gì, có khi chị Bạch ghi hận từ lúc đó."

Tang Doanh khó hiểu: " Vì sao Tiêu Duyệt Nhan bị thương? Hay cô ta không muốn đi?"

Nhạn Tử le lưỡi:"Ai biết được, có khi chị ta không muốn để các nữ nghệ sĩ khác ra mặt , hắc hắc.., em chỉ đoán thế thôi, chị tang đừng nói với ai là em nói."

"Nhan Tử làm cái gì vậy, nhanh tới đây giúp một tay." Bên kia có người gọi.

"Đến đây, đến đây! Chi Tang em đi trước đây." Cô bé xoay người liền chạy đi.

Đúng lúc này điện thoại vang lên, cô nhìn tên một chút, cư nhiên là Chu Mặc Hoài.

"Xin chào."

"Tôi là Chu Mặc Hoài, không biết hôm nay em có thời gian hay không đi ra ngoài ăn bữa chiều?"



Tang Doanh nói: "Bây giờ tôi đang quay phim ở thị trấn H."

Chu Mặc Hoài cười nhẹ "Tôi biết, tôi đang ở đoàn phim bên cạnh, nghe nói hôm nay em không có phân cảnh nào, tôi có thể đi qua đón em, đi ăn cũng không xa thị trấn D."

Đã quen làm một người đàn ông có địa vị cao, lại phải khiêm tốn lịch sự như vậy, phải nói đây là cái tình huống có một không hai.

Tang Doanh nhìn thời gian sắp xếp nói: " Được rồi, để tôi nói với Phó đạo diễn một tiếng"

Hai người hẹn thời gian xong mới tắt điện thoại.

Quả thật ngày hôm nay không có chuyện của cô, theo Tang Doanh cân nhắc thì phải đến ngày kia mới đến lượt phần diễn của cô, cả một ngày gõ gõ không ngừng, hè tháng tám nóng bức, trên người mỗi người đều mặc một bộ trang phục diễn vừa dày vừa nặng, mồ hôi đã ướt áo, nhưng buổi tối vẫn còn một cảnh nữa.

Đa Nhĩ Cổn và Trang Phi hẹn hò dưới ánh trăng, cuối cùng bị Tiểu Ngọc Nhi bắt được, đến cả Tiểu Ngọc Nhi cũng không ngờ là còn một người cũng thấy được đó là Hoàng Thái Cực.

Phân cảnh này không liên quan đến Tang Doanh, quay xong tổ kịch cũng phải nghỉ ngơi nên cô nói với Phó đạo diễn một tiếng, thay quần áo xong rồi đi ra ngoài.

Vừa đi tới cửa đã thấy một chiếc xe đậu ở đây, kính cửa trước xe hạ xuống một cái đầu nhô ra nhìn cô ra hiệu: " Tang tiểu thư"

Tang Doanh nhận ra đây là trợ lý của Chu Mặc Hoài, là người ngày đó tìm cô xin số điện thoại.

Cô mở cửa sau xe, Chu Mặc Hoài đã ngồi ở trong từ lâu, mặc bộ quần áo sơ mi thoải mái, đem hết sức cuốn hút đậm tính đàn ông bày ra.

Tang Doanh quét một vòng qua người anh, Chu Mặc Hoài cười nói: "Có vừa lòng không?"

"Tư nghi thậm vĩ, ung dung đôn nhã" Hiếm có khi Tang Doanh khen người khác.

Chu Mặc Hoài sửng sốt rồi cười nói :"Nếu tôi nhớ không lầm đằng sau còn có một câu trong "Tam Quốc Chí" đi"

Tang Doanh không khỏi có chút ngoài ý muốn:" Bây giờ rất ít người đọc những cuốn sách đó"

Mà anh ta còn có thể nhớ rõ được những chi tiết nhỏ như vậy.

Chu Mặc Hoài nhíu mày nhìn cô:'' Không phải bây giờ trước mắt có một người à?"

" Tôi chỉ sửng sốt một chút" Tang Doanh không muốn giải thích nhiều: " Chúng ta định đi như thế nào, tôi không thể trở về quá muộn, ngày mai còn tiếp tục quay."

Chu Mặc Hoài gật gật đầu:"Yên tâm, chỉ là đi một nhà ăn ở thị trấn D ăn bữa cơm, lần trước tôi đi qua còn rất ấn tượng, em chắc sẽ thích."

Trợ lý ngồi trước âm thầm kinh ngạc, lần trước Chu Mặc Hoài để cô đi xin số điện thoại, cô cũng không để ý, nhiều nhất chỉ nghĩ Tang Doanh hợp mắt anh.

Nhận việc mới vài năm, nhưng cũng thường xuyên đi bên cạnh Chu Mặc Hoài, nhưng cô đã nhìn rõ, quan hệ nam nữ trong showbiz nói là phức tạp nhưng thật sự không phức tạp, nhất là khi địa vị hai người cách xa nhau. Ví dụ như Chu Mặc Hoài cho Tang Doanh số điện thoại, đã có ý tứ biểu lộ ra, anh ta cũng không cần vội vã liên lạc đối phương, chỉ cần đợi một thời gian, thì người ta sẽ chủ động liên hệ, anh ta không cần vội, tự nhiên sẽ có người tìm đến.

Nhưng bây giờ xem ra, dường như chuyện không đi đúng hướng, ít nhất theo cô ta thấy Chu Mạc Hoài chưa từng chủ động với người phụ nữ nào như vậy, không chỉ xe đón tận nơi, lại còn giải thích cẩn thận.

“Nghe nói em đang quay thanh cung diễn, là hồi 1: cũng là Triều Thanh đi?” Chu Mặc Hoài hỏi.

Tang Doanh ừ một tiếng, nhớ tới trang phục giầy của Tiêu Duyệt Nhan và Bạch Chân Chân ngày hôm nay không khỏi lại thổn thức: “Cái loại giầy chậu hoa đi được một ngày cũng thật quá sức”

Chu Mặc Hoài cười nói: “ Thật ra cũng không có khó như vậy, tôi nhớ rõ bộ kia xoay quanh Hoàng Thái Cực, giầy chậu hoa là nhập quan xong rồi nó mới được lưu hành, nó không giống loại giầy cổ mà nó lại càng giống giầy cao gót hiện đại hơn, chẳng qua mọi người đã nhìn quen kiểu giầy chậu hoa này, cho nên bây giờ chẳng cần phân biệt thời kỳ nữa, các bộ phim cổ trang đều dùng loại giầy này rồi. Hơn nữa tôi nhớ rõ em sắm vai Ô Lan một thị nữ người Mông Cổ, nếu như vậy thì cần gì phải đi giầy này”

Tang Doanh buông tay: “ Thật đáng tiếc anh không phải đạo diễn hay trưởng ban đạo cụ, nếu không đã có thể miễn trừ tai nạn của tôi. Nhưng mà tôi rất kinh ngạc, theo tôi biết thì hiện tại đạo diễn nói cái gì thì đa phần diễn viên diễn cái đó, chẳng bao giờ tìm hiểu mấy thứ này.”

Chu Mặc Hoài cũng buông tay theo cô:”Giống như em nói, chỉ là đa phần, vừa hay tôi chính là người trong số ít còn lại”

Tang Doanh mỉm cười:” Anh ở bên đó quay gì vậy?”



Chhu Mặc Hoài nói: “ Một bộ thời dân quốc, diễn Trương Học Lương.”

Tang Doanh không quen thuộc với lịch sử hiện đại nên phải mất một lúc mới nhớ ra:”Là Đông Bắc Vương bị Tưởng Giưới Thạch nhốt? Là nhân vật chính?”

Chu Mặc Hoài gật gật đầu:”Bộ này diễn toàn bộ lịch sử thời dân quốc, tôi chỉ diễn một nhân vật trong số đó”

Tang Doanh nhớ lại trên sách viết liền thở dài:”Đó cũng là cái thời đại mà anh hùng xuất hiện lớp lớp”

Loạn thế tất có anh hùng, thời dân quốc cũng không ngoại lệ, đây là quy luật tất yếu của lịch sử.

Chu Mặc Hoài mỉm cười;” Tuy rằng bây giờ không có anh hùng, nhưng trong lòng mỗi người đều có ước mơ làm anh hùng, cho nên loại phim truyền hình này mới có người xem. Thật ra tôi vẫn cho rằng, phim truyền hình biểu đạt vẫn tốt hơn so với phim điện ảnh, bây giờ rất nhiều người, do không cần phải nộp bản quyền lịch sử, nên muốn sửa như thế nào liền sửa, lại còn chạy theo hiệu suất, cũng không có đặt tâm tư vào các điều kiện lịch sử, thế mới làm tiêu chuẩn phim truyền hình bị giảm xuống rất nhiều.”

Vị trợ lý ngồi ở phía trước, hoàn toàn không nghĩ tới hai người này cư nhiên lại có thể bàn luận về vất đề thâm trầm nội hàm như vậy, cũng không giống như trong tương tượng: “Cô muốn làm nữ chính sao? “ Còn nhờ Chu tiền bối chiếu cố nhiều hơn.” …đủ thứ nội dung linh tinh tà ác.

Hay l;à bản tính mình bất lương cho nên suy nghĩ nhiều, vị trợ lý không khỏi oán thầm đúng là gặp quỷ.

Không thể phủ nhận Chu Mặc Hoài là một người đàn ông cực kỳ tốt.

Tuy không có cái bộ dáng mỹ mạo da trắng gì đó nhưng trải qua những năm tháng lịch duyệt lắng đọng lại thành một khí chất hơn hẳn dung mạo tầm thường, cái đáng quý là, vốn dĩ ngoại hình Chu Mặc Hoài thật sự không tệ, vì kiên trì rèn luyện nên dáng người rắn rỏi vẫn được giữ như thời hoàng kim, cho nên đàn ông như vậy còn có sức quyến rũ hơn mấy tiểu bạch kiểm kia nhiều.

Mà khi hắn đặt tâm tư lên người khác thì khó có người không bị lấy lòng.

Ngay cả lựa chọn địa điểm ăn cơm cũng chu đáo như vậy.

Đến nơi, trợ lý và lái xe đi về trước, khi nào ăn cơm xong mới tới đón bọn họ.

“Tôi còn nghĩ anh đưa tôi đi ăn đồ ngoại quốc.” Tang Doanh nhìn nhà hàng mang đạm phong cách cổ xưa từ trình bày đến trang trí rất hứng thú thưởng thức.

“Quán Vân Nam này đồ ăn thực sự không tệ, ngày trước tôi ăn cơm hộp nửa tháng mới phát hiện quán này quả thực làm người kinh ngạc, về sau liền nhớ mãi không quên.” Chu Mặc Hoài khôi hài nói.

Chu Mặc Hoài đưa thực đơn cho cô, Tang Doanh lắc đầu nói:” Anh có vẻ quen thuộc, anh chọn đi.”

Chu Mặc Hoài cũng không chối từ, tùy tay chọn vài món, để cho nhân viên phục vụ làm đơn.

Bọn họ đang ngồi trong phòng, tuy rằng phòng không lớn, nhưng chỉ có hai người nên làm dễ dàng làm suy nghĩ của người ta miên man bất định, nếu là diễn viên khác nhìn thấy cơ duyển này hẳn là vui mừng không phân biệt được nam bắc mất rồi.

Nhưng mà nhìn qua Chu Mặc Hoài cũng chẳng có cái tâm tư này, anh lại thảo luận một ít vấn đề thư pháp cùng Tang Doanh, rất nhanh liền thấy được, ở trong thời đại này với học thức của người đàn ông trước mắt có thể gọi là uyên bác.

Tang Doanh nói:” Bây giờ đa phần mọi người sẽ không đi học những thứ liên quan đến quốc học này, anh chắc là học từ nhỏ?’

Chu Mặc Hoài nhẹ nhàng gật đầu:” Ông nội tôi là xuất thân là quan thế gia trong thời dân quốc, kết quả năm đó cưới một nữ diễn viên, cũng chính là bà nội tôi, lúc ấy bị gia tộc lên án, liền tự ra ngoài lập môn hộ, ai biết rằng sau đo cha tôi cũng cưới một nữ diễn viên, chính là mẹ tôi, coi như là gia đình diễn viên, tôi từ nhỏ mưa dầm thấm đất học được chút.”

Tang Doanh nghe được chút ý tứ:” Vậy tại sao phải đổi nghề?”

Chu Mặc Hoài nói:” Em không cảm thấy diễn trò rất có ý tứ sao? Ngày xưa trong kịch thì thiện ác rõ ràng nhưng diễn trò bây giờ so với sự thật còn thật hơn nhiều. Phim truyền hình hay phim điện ảnh, em có thể nhìn thấy 2 mặt nhân tính, người lương thiện không nhất định là không có mặt âm ám hay những người cùng hung cực ác trong lòng cũng có những chỗ mềm mại, em có thể trở thành một người buôn bán nhỏ, cũng có thể là quý tộc”

Tang Doanh gật đầu:” Quả thật như thế, nhưng sự thật vĩnh viễn chân thực hơn so với phim ảnh.”

Ví dụ như chính cô.

Chu Mặc Hoài bỗng nhiên cười nói:” Tôi cùng những cô gái khác ăn cơm, các cô ấy sẽ không thảo luận mấy vấn đề này với tôi.”

Đồ ăn đã bưng lên, hai người không có tiếp tục đề tài đó nữa, tập trung ăn cơm.

Lúc Tang Doanh ăn cơm cũng không có vì cố kỵ nơi này có người khác, hay thân phận của ai đó mà khiêm tốn.

Uống xong ngụm canh cuối cùng, cô thỏa mãn lau miệng nói:” Cho nên anh đối với tôi có ý tứ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Chi Kiêu Nữ - Mộng Khê Trạch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook