Chương 70: Cổ Tuyền Trấn 4
Duyên Phận 0
01/08/2022
Không ngờ Ninh Dạ lại dùng Việt Tú Tú làm mồi, lúc mấu chốt mới chịu ra tay.
Lúc này trúng một đòn, bị thương, cũng may thân thể ưng yêu rất mạnh mẽ, vấn đề cũng không lớn. Thời khắc này, nó giang hai cánh lao về phía Ninh Dạ, tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Ninh Dạ không hề né tránh, nghiêng người đón thẳng con ưng yêu kia, tay phát ra đao mang va chạm với mở ưng, phát ra tiếng leng keng giòn giã, đồng thời hai khuỷu tay chia ra đánh vào hai cánh, nhảy lên xuất cước đá liên tiếp, chớp mắt đã tạo ra hàng loạt đao quang.
“Sát Thân đao?” Ưng kiêu kia cũng là kẻ có kiên thức, kinh hãi thốt lên.
Ninh Dạ cũng đáp lại: “Thực Thi ưng?”
“Ha ha, đúng vậy!” Ưng yêu gầm lên, giương hai cánh, yêu phong phần phật, bay lên trên không.
Đệ tử Tàng Tượng cảnh trước khi tu luyện pháp thuật chuyên về phi hành thì không biết bay, còn Thất Sát đao lại chú trọng vào cận chiến.
Ưng yêu này có thiên phú phi hành, lại giỏi yêu thuật, biết năng lực cận chiến của Ninh Dạ rất mạnh vì vậy kéo dài khoảng cách, rõ ràng định dùng chiến thuật thả diều để tiêu diệt đối thủ.
Ninh Dạ chỉ cười khẽ một tiếng, một lá bùa từ tay bay ra, dán lên người ưng yêu kia. Ưng yêu chỉ cảm thấy thân thể nặng trĩu, không bay lên được.
“Thiên Quân phù?”
“Còn có Liệt Diễm phù.”
Lại một lá bùa bay ra, lần này trực tiếp đốt lửa trên người ưng yêu.
Ưng yêu rên lên một tiếng, yêu phong cuốn qua, nhanh chóng thổi tắt ngọn lửa trên người, Ninh Dạ đã lại lao tới, Sát Tâm đao vô tình chém xuống.
Y mới tu luyện Sát Tâm đao uy lực bình thường, thế nhưng Ninh Dạ dán thêm Nhuệ Kim phù và Thần Lực phù trên người, dùng lục lục để bù đắp năng lực công kích thiếu sót khiến cho mỗi đòn của y đều khiến ưng yêu cực kỳ đau đớn.
Nếu Trương Liệt Cuồng ở đây chắc chắn sẽ mắng chửi Ninh Dạ dùng tiểu xảo, đã là Thất Sát đao thì gặp mạnh càng mạnh, cần khổ chiến mới kích thích được bản thân, bộc phát năng lực, giết chết kẻ địch, ngươi dùng phù đạo áp đảo đối thủ như thế còn bộc phát cái quái gì?
Nhưng đây mới là Ninh Dạ, y có kế hoạch của mình, đương nhiên việc kích thích bản thân tăng cường thực lực rất tốt nhưng cũng khiến mình bị thương khắp nơi, không thể kéo dài, thậm chí để lại thương tích ngầm gây họa về sau. Y có kế hoạch của mình, không định khiến bản thân tiêu hao vì mục tiêu của Việt Tú Tú.
Đây là trận đánh bình thường chứ không phải trận quyết chiến cuối cùng!
Lúc này một người một yêu đại chiến, ưng yêu kia phát hiện mình bị Ninh Dạ áp chế toàn giận, tức giận tới mức kêu la ầm ĩ.
Ninh Dạ đã nói: “Còn không mau gọi trợ thủ của ngươi ra?”
Cái gì? Còn trợ thủ?
Huyết ma, ưng yêu và Việt Tú Tú đều kinh ngạc.
Huyết ma hét lớn: “Sao ngươi biết?”
Ninh Dạ trả lời: “Ma uống máu, yêu ăn thịt, quỷ hút linh hồn. Những người bị các ngươi hại chết trong thôn không còn máu thịt, linh hồn tiêu tan, đọc tài liệu là biết, việc gì phải nghĩ?”
Việt Tú Tú đỏ mặt, chính cô nàng đưa tài liệu cho Ninh Dạ nhưng bản thân chỉ lật xem qua loa, không ngờ Ninh Dạ chỉ tùy tiện xem qua đã phân tích được nhiều tin tức như vậy.
“Chẳng trách đã dùng Sát Thân đao lại biết cả dùng phù, hóa ra là kẻ có đầu óc.” Một giọng nói lanh lảnh vang tới.
Theo âm thanh này, chỉ thấy quả nhiên cách đó không xa có một bóng đen xuất hiện, da xanh mặt trắng, hai mắt lồi ra, là một thanh quỷ.
Còn tên nữa thật?
Thấy tình hình như vậy, Việt Tú Tú hoảng hốt.
Ninh Dạ cũng nhíu mày.
Y cau mày là vì không ngờ đối thủ là quỷ hư thể, quỷ chia ra làm hư và thực, hư quỷ bay lượn giỏi về chiến đấu lâu dài, hình thể lại hư ảo, Sát Tâm đao có tác dụng với cơ thể thật, còn với hư quỷ chỉ là có còn hơn không.
Dùng phù lục tấn công thì có tác dụng, nhưng cái này thì tốn tiền.
Bỏ ra chút ít phù lục thì thôi, nhưng đây là nhiệm vụ của Việt Tú Tú, bỏ nhiều phù ra đánh chết quỷ thì quá tốn kém.
Quan trọng nhất là, Việt Tú Tú, ngươi có trả tiền không?
Ninh Dạ không muốn kết bạn trong Hắc Bạch thần cung, đương nhiên không lấy lòng Việt Tú Tú, vì vậy suy nghĩ xoay chuyển, y nhanh chóng quyết định.
Y xông tới!
Đẩy con ưng yêu kia cùng xông tới phía trước, ly khai chiến trường, để lại thanh quỷ cho Việt Tú Tú.
Việt Tú Tú kinh hãi, một mình cô giao đấu với huyết ma đã khá vất vả, bây giờ còn phải đối phó thêm một con thanh quỷ, làm sao chống đỡ được đây? Cô nàng hét lớn: “Ngăn con quỷ này giúp ta, đợi ta giải quyết huyết ma bên này xong sẽ tới giúp ngươi.”
Ninh Dạ không buồn để ý tới, nực cười, ngươi lấy gì mà giải quyết? Tốt nhất là chờ ta giải quyết con ưng yêu này xong sẽ đến giúp ngươi.
Lúc này trúng một đòn, bị thương, cũng may thân thể ưng yêu rất mạnh mẽ, vấn đề cũng không lớn. Thời khắc này, nó giang hai cánh lao về phía Ninh Dạ, tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Ninh Dạ không hề né tránh, nghiêng người đón thẳng con ưng yêu kia, tay phát ra đao mang va chạm với mở ưng, phát ra tiếng leng keng giòn giã, đồng thời hai khuỷu tay chia ra đánh vào hai cánh, nhảy lên xuất cước đá liên tiếp, chớp mắt đã tạo ra hàng loạt đao quang.
“Sát Thân đao?” Ưng kiêu kia cũng là kẻ có kiên thức, kinh hãi thốt lên.
Ninh Dạ cũng đáp lại: “Thực Thi ưng?”
“Ha ha, đúng vậy!” Ưng yêu gầm lên, giương hai cánh, yêu phong phần phật, bay lên trên không.
Đệ tử Tàng Tượng cảnh trước khi tu luyện pháp thuật chuyên về phi hành thì không biết bay, còn Thất Sát đao lại chú trọng vào cận chiến.
Ưng yêu này có thiên phú phi hành, lại giỏi yêu thuật, biết năng lực cận chiến của Ninh Dạ rất mạnh vì vậy kéo dài khoảng cách, rõ ràng định dùng chiến thuật thả diều để tiêu diệt đối thủ.
Ninh Dạ chỉ cười khẽ một tiếng, một lá bùa từ tay bay ra, dán lên người ưng yêu kia. Ưng yêu chỉ cảm thấy thân thể nặng trĩu, không bay lên được.
“Thiên Quân phù?”
“Còn có Liệt Diễm phù.”
Lại một lá bùa bay ra, lần này trực tiếp đốt lửa trên người ưng yêu.
Ưng yêu rên lên một tiếng, yêu phong cuốn qua, nhanh chóng thổi tắt ngọn lửa trên người, Ninh Dạ đã lại lao tới, Sát Tâm đao vô tình chém xuống.
Y mới tu luyện Sát Tâm đao uy lực bình thường, thế nhưng Ninh Dạ dán thêm Nhuệ Kim phù và Thần Lực phù trên người, dùng lục lục để bù đắp năng lực công kích thiếu sót khiến cho mỗi đòn của y đều khiến ưng yêu cực kỳ đau đớn.
Nếu Trương Liệt Cuồng ở đây chắc chắn sẽ mắng chửi Ninh Dạ dùng tiểu xảo, đã là Thất Sát đao thì gặp mạnh càng mạnh, cần khổ chiến mới kích thích được bản thân, bộc phát năng lực, giết chết kẻ địch, ngươi dùng phù đạo áp đảo đối thủ như thế còn bộc phát cái quái gì?
Nhưng đây mới là Ninh Dạ, y có kế hoạch của mình, đương nhiên việc kích thích bản thân tăng cường thực lực rất tốt nhưng cũng khiến mình bị thương khắp nơi, không thể kéo dài, thậm chí để lại thương tích ngầm gây họa về sau. Y có kế hoạch của mình, không định khiến bản thân tiêu hao vì mục tiêu của Việt Tú Tú.
Đây là trận đánh bình thường chứ không phải trận quyết chiến cuối cùng!
Lúc này một người một yêu đại chiến, ưng yêu kia phát hiện mình bị Ninh Dạ áp chế toàn giận, tức giận tới mức kêu la ầm ĩ.
Ninh Dạ đã nói: “Còn không mau gọi trợ thủ của ngươi ra?”
Cái gì? Còn trợ thủ?
Huyết ma, ưng yêu và Việt Tú Tú đều kinh ngạc.
Huyết ma hét lớn: “Sao ngươi biết?”
Ninh Dạ trả lời: “Ma uống máu, yêu ăn thịt, quỷ hút linh hồn. Những người bị các ngươi hại chết trong thôn không còn máu thịt, linh hồn tiêu tan, đọc tài liệu là biết, việc gì phải nghĩ?”
Việt Tú Tú đỏ mặt, chính cô nàng đưa tài liệu cho Ninh Dạ nhưng bản thân chỉ lật xem qua loa, không ngờ Ninh Dạ chỉ tùy tiện xem qua đã phân tích được nhiều tin tức như vậy.
“Chẳng trách đã dùng Sát Thân đao lại biết cả dùng phù, hóa ra là kẻ có đầu óc.” Một giọng nói lanh lảnh vang tới.
Theo âm thanh này, chỉ thấy quả nhiên cách đó không xa có một bóng đen xuất hiện, da xanh mặt trắng, hai mắt lồi ra, là một thanh quỷ.
Còn tên nữa thật?
Thấy tình hình như vậy, Việt Tú Tú hoảng hốt.
Ninh Dạ cũng nhíu mày.
Y cau mày là vì không ngờ đối thủ là quỷ hư thể, quỷ chia ra làm hư và thực, hư quỷ bay lượn giỏi về chiến đấu lâu dài, hình thể lại hư ảo, Sát Tâm đao có tác dụng với cơ thể thật, còn với hư quỷ chỉ là có còn hơn không.
Dùng phù lục tấn công thì có tác dụng, nhưng cái này thì tốn tiền.
Bỏ ra chút ít phù lục thì thôi, nhưng đây là nhiệm vụ của Việt Tú Tú, bỏ nhiều phù ra đánh chết quỷ thì quá tốn kém.
Quan trọng nhất là, Việt Tú Tú, ngươi có trả tiền không?
Ninh Dạ không muốn kết bạn trong Hắc Bạch thần cung, đương nhiên không lấy lòng Việt Tú Tú, vì vậy suy nghĩ xoay chuyển, y nhanh chóng quyết định.
Y xông tới!
Đẩy con ưng yêu kia cùng xông tới phía trước, ly khai chiến trường, để lại thanh quỷ cho Việt Tú Tú.
Việt Tú Tú kinh hãi, một mình cô giao đấu với huyết ma đã khá vất vả, bây giờ còn phải đối phó thêm một con thanh quỷ, làm sao chống đỡ được đây? Cô nàng hét lớn: “Ngăn con quỷ này giúp ta, đợi ta giải quyết huyết ma bên này xong sẽ tới giúp ngươi.”
Ninh Dạ không buồn để ý tới, nực cười, ngươi lấy gì mà giải quyết? Tốt nhất là chờ ta giải quyết con ưng yêu này xong sẽ đến giúp ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.