Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng
Chương 27: Bí Mật Của Thiên Cơ Lâu
Hồng Hoang Long Đế
05/06/2022
Không muốn ta mất mặt?
Ngươi đã làm rồi.
Hiện tại Vi Tiểu Bảo rất muốn đánh người.
Một ngàn lượng bạc một đêm mà ngươi kêu là tiện nghi sao?
Nhìn khắp cả Cửu Châu thì ngay cả Nhất Tửu Lầu sang trọng của đệ nhất phú hào Vạn Tam Thiên cũng không có giá cả mắc như thế.
Lại còn nói cái gì mà thấp hơn nữa thì sợ ta mất mặt, một ngàn lượng bạc một đêm thì ở thôi cũng cảm thấy nhức nhối.
Sợ rằng sau khi trở về thì ta sẽ bị Tiểu Hoàng Đế chém chết.
Nhưng thân phận cũng đã lộ rồi, Vi Tiểu Bảo cũng ngại ở những phòng như phòng chữ "Nhân" hoặc phòng phổ thông.
Nếu không phải phòng chữ "Thiên" thì đúng thật không xứng với thân phận của Vi Tước Gia, nên y chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
"Được, vậy lấy cho ta một phòng chữ "Thiên", sau đó đưa món ăn lên đó."
Lưu Tiêu nói: "Xin lỗi, bổn lâu không có dịch vụ phục vụ tại phòng."
"Nếu muốn ăn cơm xin mời tự xuống lầu một để ăn."
Vi Tiểu Bảo méo miệng, như muốn tức điên lên.
Tửu Lâu một ngàn lượng bạc một đêm, thậm chí còn không đưa đồ ăn lên phòng, các ngươi sao ác thế.
Hắn tiếp tục nhịn xuống rồi nói: "Được, vậy ngươi phái người dẫn chúng ta lên phòng, mang theo hành lý luôn."
Không thấy chúng ta đang bề bộn nhiều việc sao?
Làm gì có ai rãnh mà dẫn ngươi đi lấy phòng.
Lưu Tiêu liếc Vi Tiểu Bảo một cái rồi nói: "Phòng chữ "Thiên" ở tầng năm, hiện tại chưa có ai ở cả, ngươi cứ lên chọn đại một phòng đi, một tý xuống đây báo cho ta là được."
Vi Tiểu Bảo tức muốn nổ tung rồi, chưa từng thấy Tửu Lâu nào có phục vụ tệ đến thế.
Thấy Vi Tiểu Bảo sắp bùng nổ đến nơi thì A Kha cùng Song Nhi vội vã kéo hắn lên lầu.
Nhưng chỉ đi được hai bước thì ánh mắt Vi Tiểu Bảo trừng lớn, nhìn chằm chằm vào thân ảnh vừa xuất hiện.
"Buông!"
Hắn thoát khỏi A Kha cùng Song Nhi, chạy đến trước người Cưu Ma Trí, nghẹn họng trân trối.
"Đại sư, ngươi không phải là quốc sư của Thổ Phiên sao, bây giờ lại chạy đến đây làm tiểu nhị rồi."
Hắn biết Cưu Ma Trí.
Bởi vì Cưu Ma Trí từng bái phỏng Tiểu Hoàng Đế.
Bá!
Nghe được Cưu Ma Trí là quốc sư của Thổ Phiên thì tất cả mọi người đều nhìn lại.
Da mặt Cưu Ma Trí đen xuống, vẻ mặt xấu hổ.
Không ngờ lại gặp được người quen.
Còn bị lộ tẩy, khiến hắn bị mọi người phát hiện là quốc sư Thổ Phiên.
"Ngươi nhìn lầm, tại hạ không phải quốc sư gì cả, chỉ là một tiểu nhị chạy bàn ở đây thôi."
Cưu Ma Trí không chịu thừa nhận, hận không thể tát Vi Tiểu Bảo hai bạt tai.
Hắn vội vàng né qua, bưng đồ ăn rời đi.
Vi Tiểu Bảo tin chắc bản thân sẽ không nhìn nhầm, muốn đuổi theo hỏi tiếp.
Nhưng A Kha và Song Nhi đã cảm nhận được sát khí của Cưu Ma Trí rồi, vội vàng kéo Vi Tiểu Bảo lại.
"Tướng công, sao ngươi lại nói ra thân phận của đại sư làm gì."
A Kha nhắc nhở
Vi Tiểu Bảo cũng không ngốc, bây giờ mới phản ứng lại, vội vàng chạy lên lầu.
"Ánh mắt của tên này thật khiến người khác chán ghét!"
Lúc này Vương Ngữ Yên đã quay lại, nhìn về phía Vi Tiểu Bảo với ánh mắt đầy ghét bỏ.
Lưu Tiêu nói: "Gia hoả này không phải thứ tốt lành, chuyên gia lừa gạt con gái đàng hoàng, ngươi cách xa hắn một tý."
"Ừm?"
"Một hồi ta sẽ nói chuyện này cho Đoàn đại ca của ngươi, để hắn dạy dỗ tên Vi Tiểu Bảo này một trận."
Vương Ngữ Yên nghe thế thì liếc Lưu Tiêu một cái.
Lâu chủ xấu vô cùng, lại đang muốn kích thích đại ca của mình.
"Lâu chủ, Thiên Cơ Lâu rốt cuộc có bí mật gì mà lại thu lệ phí đắt như thế."
Lúc này có người hỏi.
"Đúng vậy, mười lượng bạc một đêm đã quá mắc rồi, đằng này còn có hai vạn lượng bạc một đêm, nhìn khắp Cửu Châu cũng không có bao nhiêu người ở nổi."
"Đúng vậy! Dù cho phòng này được xây dựng bằng vàng thì cũng không thể có giá như thế được, trong đó chắc chắn có bí mật gì đấy."
Qua một đoạn thời gian ở chung thì đám người này phát hiện tính khí của Lưu Tiêu rất tốt.
Nếu không phải cố tình đến để gây chuyện thì nói đùa một chút cũng chả sao.
Thế nên mọi người đều đặt nghi vấn của mình ra, coi như Thiên Cơ Lâu có thể đảm bảo an toàn cho người khác thì không thể đáng cái giá đó được.
Vương Ngữ Yên hiếu kỳ, đám người Cưu Ma Trí cũng hiếu kỳ vô cùng.
Trong lúc nhất thời ai nấy đều nhìn về phía Lưu Tiêu, chờ đợi đáp án.
"Các ngươi cũng không quá ngốc!"
Lưu Tiêu mỉm cười, kiêu ngạo vô cùng.
Năng lực tình báo mà Thiên Cơ Lâu biểu hiện ra chỉ khiến cho Cửu Châu coi trọng một tý thôi.
Nhưng nếu nói bí mật về tốc độ tu luyện trong Thiên Cơ Lâu ra thì chắc chắn toàn bộ Cửu Châu sẽ chấn động.
"Các ngươi thật sự nghĩ rằng bổn lâu chủ là một thương nhân lòng dạ độc ác? Vậy thì các ngươi sai hoàn toàn."
"Thiên Cơ Lâu của ra cũng không phải chỗ bình thường."
"Toàn bộ phòng đều được xây dựng bằng thủ đoạn đặc biệt."
"Ngay cả phòng phổ thông mười lượng bạc một đêm đã có tốc độ tu luyện nhanh gấp đôi so với bên ngoài rồi."
"Phòng chữ "Nhân" thì tốc độ gấp ba!"
"Phòng chữ "Địa" thì gấp năm!"
"Phòng chữ "Thiên" gấp mười lần!"
Ngươi đã làm rồi.
Hiện tại Vi Tiểu Bảo rất muốn đánh người.
Một ngàn lượng bạc một đêm mà ngươi kêu là tiện nghi sao?
Nhìn khắp cả Cửu Châu thì ngay cả Nhất Tửu Lầu sang trọng của đệ nhất phú hào Vạn Tam Thiên cũng không có giá cả mắc như thế.
Lại còn nói cái gì mà thấp hơn nữa thì sợ ta mất mặt, một ngàn lượng bạc một đêm thì ở thôi cũng cảm thấy nhức nhối.
Sợ rằng sau khi trở về thì ta sẽ bị Tiểu Hoàng Đế chém chết.
Nhưng thân phận cũng đã lộ rồi, Vi Tiểu Bảo cũng ngại ở những phòng như phòng chữ "Nhân" hoặc phòng phổ thông.
Nếu không phải phòng chữ "Thiên" thì đúng thật không xứng với thân phận của Vi Tước Gia, nên y chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
"Được, vậy lấy cho ta một phòng chữ "Thiên", sau đó đưa món ăn lên đó."
Lưu Tiêu nói: "Xin lỗi, bổn lâu không có dịch vụ phục vụ tại phòng."
"Nếu muốn ăn cơm xin mời tự xuống lầu một để ăn."
Vi Tiểu Bảo méo miệng, như muốn tức điên lên.
Tửu Lâu một ngàn lượng bạc một đêm, thậm chí còn không đưa đồ ăn lên phòng, các ngươi sao ác thế.
Hắn tiếp tục nhịn xuống rồi nói: "Được, vậy ngươi phái người dẫn chúng ta lên phòng, mang theo hành lý luôn."
Không thấy chúng ta đang bề bộn nhiều việc sao?
Làm gì có ai rãnh mà dẫn ngươi đi lấy phòng.
Lưu Tiêu liếc Vi Tiểu Bảo một cái rồi nói: "Phòng chữ "Thiên" ở tầng năm, hiện tại chưa có ai ở cả, ngươi cứ lên chọn đại một phòng đi, một tý xuống đây báo cho ta là được."
Vi Tiểu Bảo tức muốn nổ tung rồi, chưa từng thấy Tửu Lâu nào có phục vụ tệ đến thế.
Thấy Vi Tiểu Bảo sắp bùng nổ đến nơi thì A Kha cùng Song Nhi vội vã kéo hắn lên lầu.
Nhưng chỉ đi được hai bước thì ánh mắt Vi Tiểu Bảo trừng lớn, nhìn chằm chằm vào thân ảnh vừa xuất hiện.
"Buông!"
Hắn thoát khỏi A Kha cùng Song Nhi, chạy đến trước người Cưu Ma Trí, nghẹn họng trân trối.
"Đại sư, ngươi không phải là quốc sư của Thổ Phiên sao, bây giờ lại chạy đến đây làm tiểu nhị rồi."
Hắn biết Cưu Ma Trí.
Bởi vì Cưu Ma Trí từng bái phỏng Tiểu Hoàng Đế.
Bá!
Nghe được Cưu Ma Trí là quốc sư của Thổ Phiên thì tất cả mọi người đều nhìn lại.
Da mặt Cưu Ma Trí đen xuống, vẻ mặt xấu hổ.
Không ngờ lại gặp được người quen.
Còn bị lộ tẩy, khiến hắn bị mọi người phát hiện là quốc sư Thổ Phiên.
"Ngươi nhìn lầm, tại hạ không phải quốc sư gì cả, chỉ là một tiểu nhị chạy bàn ở đây thôi."
Cưu Ma Trí không chịu thừa nhận, hận không thể tát Vi Tiểu Bảo hai bạt tai.
Hắn vội vàng né qua, bưng đồ ăn rời đi.
Vi Tiểu Bảo tin chắc bản thân sẽ không nhìn nhầm, muốn đuổi theo hỏi tiếp.
Nhưng A Kha và Song Nhi đã cảm nhận được sát khí của Cưu Ma Trí rồi, vội vàng kéo Vi Tiểu Bảo lại.
"Tướng công, sao ngươi lại nói ra thân phận của đại sư làm gì."
A Kha nhắc nhở
Vi Tiểu Bảo cũng không ngốc, bây giờ mới phản ứng lại, vội vàng chạy lên lầu.
"Ánh mắt của tên này thật khiến người khác chán ghét!"
Lúc này Vương Ngữ Yên đã quay lại, nhìn về phía Vi Tiểu Bảo với ánh mắt đầy ghét bỏ.
Lưu Tiêu nói: "Gia hoả này không phải thứ tốt lành, chuyên gia lừa gạt con gái đàng hoàng, ngươi cách xa hắn một tý."
"Ừm?"
"Một hồi ta sẽ nói chuyện này cho Đoàn đại ca của ngươi, để hắn dạy dỗ tên Vi Tiểu Bảo này một trận."
Vương Ngữ Yên nghe thế thì liếc Lưu Tiêu một cái.
Lâu chủ xấu vô cùng, lại đang muốn kích thích đại ca của mình.
"Lâu chủ, Thiên Cơ Lâu rốt cuộc có bí mật gì mà lại thu lệ phí đắt như thế."
Lúc này có người hỏi.
"Đúng vậy, mười lượng bạc một đêm đã quá mắc rồi, đằng này còn có hai vạn lượng bạc một đêm, nhìn khắp Cửu Châu cũng không có bao nhiêu người ở nổi."
"Đúng vậy! Dù cho phòng này được xây dựng bằng vàng thì cũng không thể có giá như thế được, trong đó chắc chắn có bí mật gì đấy."
Qua một đoạn thời gian ở chung thì đám người này phát hiện tính khí của Lưu Tiêu rất tốt.
Nếu không phải cố tình đến để gây chuyện thì nói đùa một chút cũng chả sao.
Thế nên mọi người đều đặt nghi vấn của mình ra, coi như Thiên Cơ Lâu có thể đảm bảo an toàn cho người khác thì không thể đáng cái giá đó được.
Vương Ngữ Yên hiếu kỳ, đám người Cưu Ma Trí cũng hiếu kỳ vô cùng.
Trong lúc nhất thời ai nấy đều nhìn về phía Lưu Tiêu, chờ đợi đáp án.
"Các ngươi cũng không quá ngốc!"
Lưu Tiêu mỉm cười, kiêu ngạo vô cùng.
Năng lực tình báo mà Thiên Cơ Lâu biểu hiện ra chỉ khiến cho Cửu Châu coi trọng một tý thôi.
Nhưng nếu nói bí mật về tốc độ tu luyện trong Thiên Cơ Lâu ra thì chắc chắn toàn bộ Cửu Châu sẽ chấn động.
"Các ngươi thật sự nghĩ rằng bổn lâu chủ là một thương nhân lòng dạ độc ác? Vậy thì các ngươi sai hoàn toàn."
"Thiên Cơ Lâu của ra cũng không phải chỗ bình thường."
"Toàn bộ phòng đều được xây dựng bằng thủ đoạn đặc biệt."
"Ngay cả phòng phổ thông mười lượng bạc một đêm đã có tốc độ tu luyện nhanh gấp đôi so với bên ngoài rồi."
"Phòng chữ "Nhân" thì tốc độ gấp ba!"
"Phòng chữ "Địa" thì gấp năm!"
"Phòng chữ "Thiên" gấp mười lần!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.