Thiên Đạo Bảng Hiện Thế: Ta Thiên Đế Tư Chất Bị Lộ Ra (Bản Dịch)
Chương 47: Nhân Hoàng Cảnh Tứ Trọng, Lãnh Chúa Tinh Hưu Thượng Cổ Trong Truyền Thuyết (2)
Ám Điểm
01/04/2022
Tiếng thán phục vang lên liên tiếp từ Nhân tộc của gia tộc Vương thị.
Mặc dù kinh ngạc, nhưng họ không hề chất vấn.
Theo họ, Vương Ương là thiên tài tuyệt thế có tư chất Vạn cổ Thiên đế, hơn nữa tu vi chỉ ở Nhân Hoàng Cảnh nhị trọng, tiến vào Nhân Hoàng Tháp tầng thứ hai, tu vi đột phá cũng là hợp tình hợp lý.
Bọn họ sao có thể ngờ được đan điền của Vương Ương tự động tu luyện thăng cấp, từ đó tu vi tự động đột phá.
Tự động lược bớt thời gian và quá trình hắn tự tu luyện.
Tất cả mọi người đều tin rằng, trong vòng hai đến ba năm Vương Ương chắc chắn sẽ lên đến Nhân Hoàng Tháp tầng thứ chín.
Mà tu vi cũng sẽ đạt đến Nhân Hoàng Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Bọn người Vương Băng Tâm thuộc nhóm đầu tiên tiến vào Nhân Hoàng Tháp, họ cũng là thiên tài hàng đầu, trong vòng năm đến mười năm, họ cũng có thể đạt đến Nhân Hoàng Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Lâu sau, mọi người đều nhập cảnh tu luyện ở Nhân Hoàng Tháp tầng thứ hai.
Mục đích họ tới Nhân Hoàng Tháp chính là để tu luyện, từ đó nâng cao tu vi, chứ không phải sống nhàn nhã qua ngày ở đây.
Vương Băng Tâm và Vương Nghiệp cùng ngồi xuống tu luyện.
Sau đó, mọi người đều chờ đợi lãnh chúa xuất hiện sau một tháng.
__________
Thời gian trôi nhanh.
Ba tháng trôi qua trong nháy mắt.
Trong ba tháng ở đây, tu vi của hắn tự động thăng cấp đến Nhân Hoàng Cảnh tứ trọng.
Lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ hai và Nhân Hoàng Tháp tầng thứ ba đều bị Nhân tộc tiêu diệt dễ dàng.
Dù sao tu vi Nhân Hoàng Cảnh tứ trọng của võ giả hàng đầu tiêu diệt lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ hai và Nhân Hoàng Tháp tầng thứ ba vẫn là chuyện khá dễ dàng.
Lúc này, mọi người đã đến Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư.
“Còn khoảng nửa nén hương nữa, lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư sẽ xuất hiện.”
Mọi người đã mong chờ thời khắc này từ lâu rồi.
Từ Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư trở xuống, kể cả chân khí tầng thứ tư cũng không thể đáp ứng đủ tu vi Nhân Hoàng Cảnh tứ trọng, muốn đột phá tu vi Nhân Hoàng Cảnh ngũ trọng cần phải có tài nguyên.
Ngay cả Vương Ương cũng vậy.
Tu vi của hắn muốn đột phá Nhân Hoàng Cảnh ngũ trọng thì nhất định phải tiến vào Nhân Hoàng Tháp tầng thứ năm.
Điểm khác so với những người kia là hắn chỉ cần vào Nhân Hoàng Tháp tầng thứ năm, thì có thể tự động thăng cấp tu vi lên Nhân Hoàng Cảnh ngũ trọng.
Lúc này, ánh sao tô điểm cho bầu trời sao mênh mông, cùng hướng về nơi các vì sao hội tụ, một đỉnh cao khác từ từ nâng lên.
Đột nhiên, từ giữa các đỉnh núi liên tiếp truyền ra tiếng “ầm ầm” của sấm sét.
Mọi người đều biết, lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ năm là vua Tinh Hưu.
Tinh Hưu là Thú tộc thượng cổ, có khả năng hấp thụ sức mạnh của các vì sao, giải phóng ra đại tuyệt kỹ “Tinh Thiểm”.
Mà Tinh Hưu bị phong ấn vĩnh viễn trong Nhân Hoàng Tháp, đồng thời cũng trở thành ngưỡng cửa khảo nghiệm tư cách những người muốn tiến vào Nhân Hoàng Tháp tầng thứ năm.
“Xuất hiện rồi, Lãnh chúa Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư.”
Ồn ào!
Từng bóng người, giống như những chú chim bay thẳng về phía đỉnh núi.
Phút chốc.
Trên đỉnh núi, bốn vòng quay quay tít trên bầu trời, hấp thụ vì ánh sao, đổ vào cơ thể của mãnh thú.
Đưa mắt nhìn, toàn thân mãnh thú đều là lông tơ, màu bạch kim, thân hình to lớn như mười con trâu, sừng giống như thanh kiếm sắc bén, dáng người như mãnh hổ, tứ chi như móng vuốt của đại bàng, đồng tử tràn ngập cuồng ý mãnh liệt, khí thế uy quyền như giao long ra khơi không gì cản được.
Đặc điểm dễ nhận thấy nhất là trên trán của mãnh thú này có ký hiệu hình ngôi sao lấp lánh.
“Tinh Hưu thượng cổ trong truyền thuyết.”
Cả thế giới Chân Võ này, Thú tộc Tinh Hưu thượng cổ đã không tồn tại từ lâu rồi.
Nếu có thì cũng bị giới hạn, gần như tuyệt chủng rồi.
Vừa hay trong Hoàng Nhân Tháp lại có một tên!
“Đúng là Tinh Hưu thượng cổ uy mãnh, mới chỉ khí thế đã hung mãnh dọa người”
“Ta xin đi chiến trước.”
Thấy thế, một vị Nhân tộc lao vào thế trận xoáy tứ phương kia.
Người này chính là Vương Đông - Thiên tài hàng đầu của gia tộc Công Khuynh.
“Trảm cuồng long!”
Trường đao trong tay Vương Đông đột nhiên tung lên.
Đao khí kia giống như con cuồng long cuồn cuộn, trực tiếp đánh vào cơ thể của Tinh Hưu thượng cổ.
Bịch!
Đao khí bị diệt, lôi quang xuất hiện uy vũ, giống như một con cừu nhỏ bị thuần hóa, hoàn toàn kiệt sức.
“Sao có thể như vậy? Đao mạnh nhất của ta là Trảm cuồng long lại không tổn hại đến Tinh Hưu thưởng cổ chút nào.”
Đồng tử của Vương Đông đột ngột co rút, hắn không thể ngờ Tinh Hưu thượng cổ - lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư lại mạnh như vậy.
Vậy làm sao để đối phó với nó đây?
Gầm!
Tiếng gầm rền vang chấn động cả ngọn núi.
Một thân ảnh loạng choạng bay ra khỏi trận xoáy.
“Để ta thử xem.”
Nhìn cảnh này, Vương Băng Tâm không thể kiềm chế được bản thân mình, trực tiếp lao thẳng vào trận pháp.
Mặc dù kinh ngạc, nhưng họ không hề chất vấn.
Theo họ, Vương Ương là thiên tài tuyệt thế có tư chất Vạn cổ Thiên đế, hơn nữa tu vi chỉ ở Nhân Hoàng Cảnh nhị trọng, tiến vào Nhân Hoàng Tháp tầng thứ hai, tu vi đột phá cũng là hợp tình hợp lý.
Bọn họ sao có thể ngờ được đan điền của Vương Ương tự động tu luyện thăng cấp, từ đó tu vi tự động đột phá.
Tự động lược bớt thời gian và quá trình hắn tự tu luyện.
Tất cả mọi người đều tin rằng, trong vòng hai đến ba năm Vương Ương chắc chắn sẽ lên đến Nhân Hoàng Tháp tầng thứ chín.
Mà tu vi cũng sẽ đạt đến Nhân Hoàng Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Bọn người Vương Băng Tâm thuộc nhóm đầu tiên tiến vào Nhân Hoàng Tháp, họ cũng là thiên tài hàng đầu, trong vòng năm đến mười năm, họ cũng có thể đạt đến Nhân Hoàng Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Lâu sau, mọi người đều nhập cảnh tu luyện ở Nhân Hoàng Tháp tầng thứ hai.
Mục đích họ tới Nhân Hoàng Tháp chính là để tu luyện, từ đó nâng cao tu vi, chứ không phải sống nhàn nhã qua ngày ở đây.
Vương Băng Tâm và Vương Nghiệp cùng ngồi xuống tu luyện.
Sau đó, mọi người đều chờ đợi lãnh chúa xuất hiện sau một tháng.
__________
Thời gian trôi nhanh.
Ba tháng trôi qua trong nháy mắt.
Trong ba tháng ở đây, tu vi của hắn tự động thăng cấp đến Nhân Hoàng Cảnh tứ trọng.
Lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ hai và Nhân Hoàng Tháp tầng thứ ba đều bị Nhân tộc tiêu diệt dễ dàng.
Dù sao tu vi Nhân Hoàng Cảnh tứ trọng của võ giả hàng đầu tiêu diệt lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ hai và Nhân Hoàng Tháp tầng thứ ba vẫn là chuyện khá dễ dàng.
Lúc này, mọi người đã đến Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư.
“Còn khoảng nửa nén hương nữa, lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư sẽ xuất hiện.”
Mọi người đã mong chờ thời khắc này từ lâu rồi.
Từ Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư trở xuống, kể cả chân khí tầng thứ tư cũng không thể đáp ứng đủ tu vi Nhân Hoàng Cảnh tứ trọng, muốn đột phá tu vi Nhân Hoàng Cảnh ngũ trọng cần phải có tài nguyên.
Ngay cả Vương Ương cũng vậy.
Tu vi của hắn muốn đột phá Nhân Hoàng Cảnh ngũ trọng thì nhất định phải tiến vào Nhân Hoàng Tháp tầng thứ năm.
Điểm khác so với những người kia là hắn chỉ cần vào Nhân Hoàng Tháp tầng thứ năm, thì có thể tự động thăng cấp tu vi lên Nhân Hoàng Cảnh ngũ trọng.
Lúc này, ánh sao tô điểm cho bầu trời sao mênh mông, cùng hướng về nơi các vì sao hội tụ, một đỉnh cao khác từ từ nâng lên.
Đột nhiên, từ giữa các đỉnh núi liên tiếp truyền ra tiếng “ầm ầm” của sấm sét.
Mọi người đều biết, lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ năm là vua Tinh Hưu.
Tinh Hưu là Thú tộc thượng cổ, có khả năng hấp thụ sức mạnh của các vì sao, giải phóng ra đại tuyệt kỹ “Tinh Thiểm”.
Mà Tinh Hưu bị phong ấn vĩnh viễn trong Nhân Hoàng Tháp, đồng thời cũng trở thành ngưỡng cửa khảo nghiệm tư cách những người muốn tiến vào Nhân Hoàng Tháp tầng thứ năm.
“Xuất hiện rồi, Lãnh chúa Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư.”
Ồn ào!
Từng bóng người, giống như những chú chim bay thẳng về phía đỉnh núi.
Phút chốc.
Trên đỉnh núi, bốn vòng quay quay tít trên bầu trời, hấp thụ vì ánh sao, đổ vào cơ thể của mãnh thú.
Đưa mắt nhìn, toàn thân mãnh thú đều là lông tơ, màu bạch kim, thân hình to lớn như mười con trâu, sừng giống như thanh kiếm sắc bén, dáng người như mãnh hổ, tứ chi như móng vuốt của đại bàng, đồng tử tràn ngập cuồng ý mãnh liệt, khí thế uy quyền như giao long ra khơi không gì cản được.
Đặc điểm dễ nhận thấy nhất là trên trán của mãnh thú này có ký hiệu hình ngôi sao lấp lánh.
“Tinh Hưu thượng cổ trong truyền thuyết.”
Cả thế giới Chân Võ này, Thú tộc Tinh Hưu thượng cổ đã không tồn tại từ lâu rồi.
Nếu có thì cũng bị giới hạn, gần như tuyệt chủng rồi.
Vừa hay trong Hoàng Nhân Tháp lại có một tên!
“Đúng là Tinh Hưu thượng cổ uy mãnh, mới chỉ khí thế đã hung mãnh dọa người”
“Ta xin đi chiến trước.”
Thấy thế, một vị Nhân tộc lao vào thế trận xoáy tứ phương kia.
Người này chính là Vương Đông - Thiên tài hàng đầu của gia tộc Công Khuynh.
“Trảm cuồng long!”
Trường đao trong tay Vương Đông đột nhiên tung lên.
Đao khí kia giống như con cuồng long cuồn cuộn, trực tiếp đánh vào cơ thể của Tinh Hưu thượng cổ.
Bịch!
Đao khí bị diệt, lôi quang xuất hiện uy vũ, giống như một con cừu nhỏ bị thuần hóa, hoàn toàn kiệt sức.
“Sao có thể như vậy? Đao mạnh nhất của ta là Trảm cuồng long lại không tổn hại đến Tinh Hưu thưởng cổ chút nào.”
Đồng tử của Vương Đông đột ngột co rút, hắn không thể ngờ Tinh Hưu thượng cổ - lãnh chúa của Nhân Hoàng Tháp tầng thứ tư lại mạnh như vậy.
Vậy làm sao để đối phó với nó đây?
Gầm!
Tiếng gầm rền vang chấn động cả ngọn núi.
Một thân ảnh loạng choạng bay ra khỏi trận xoáy.
“Để ta thử xem.”
Nhìn cảnh này, Vương Băng Tâm không thể kiềm chế được bản thân mình, trực tiếp lao thẳng vào trận pháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.