Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Chương 36: Tân thế giới

Hoành Tảo Thiên Nhai

21/08/2024

Thanh lâu cũng rất lưu hành ở Nguyên Thế Giới, cô nương trong đó, cũng đều có thân thế bi thảm tương tự: Cha thích cờ bạc, mẹ sinh bệnh, đệ đệ đến trường đi học, nàng tâm hồn vỡ vụn.

Rất nhiều hiệp nghĩa chi sĩ lòng mang chính nghĩa, thường tụ tập ở đây, khẳng khái giúp tiền, hào phóng chi tiền, giải cứu người trong nguy ách.

Không nói cái khác, Dư Long Thanh lúc trẻ tuổi cũng nhiều lần có cử chỉ hiệp nghĩa, thậm chí còn từng nạp một cô nàng khốn khổ nhất trong đó làm thiếp phòng.

Vốn tưởng rằng tiểu tử này, dùng các loại thủ đoạn nỗ lực giải quyết vấn đề thân phận, là để trở nên mạnh hơn, không ngờ vừa ra khỏi cửa đã "Khẳng khái giúp tiền, hành hiệp trượng nghĩa" rồi... Không khỏi khác biệt quá lớn.

Quá đói khát!

Chẳng lẽ đây là nguyên nhân hắn có thể đạt được sự thân thiết của Nguyên Thú... Trong cơ thể có thú tính rất mạnh à?

- Vậy cũng không phải...

Đoán được nghi hoặc của thành chủ, Hồ Hải Minh xấu hổ vội vàng giải thích:

- Hắn là biến mất ở ngoài cửa thanh lâu, nhưng chưa tiến vào trong đó, bởi vì... Sau khi ta phát hiện hắn mất tích từng xông vào kiểm tra, cũng hỏi tú bà, đối phương không hề tiến vào trong đó, cảm giác mang tới cho người ta giống như đột nhiên biến mất vậy.

- Trong nháy mắt đã biến mất, khiến cao thủ Thể Phách cảnh am hiểu truy tung như ngươi cũng không phát hiện...

Dư thành chủ nhăn mày.

Nếu nói lúc trước chỉ là hoài nghi tên gia hỏa này không thích hợp, hiện tại cơ bản đã xác nhận.

Không có một chút tu vi nào, lại có thể phát hiện sự theo dõi của cường giả Thể Phách cảnh, cũng thoải mái cắt đuôi, cho dù là hắn, cũng rất khó làm được.

Do dự một chút, Hồ Hải Minh ôm quyền:

- Thành chủ, có cần điều động đội hộ vệ tìm kiếm toàn thành không?

- Không cần.

Dư Long Thanh lắc đầu:

- Hắn không hề làm sai bất kỳ chuyện gì, cũng không phạm pháp, tìm kiếm toàn thành, chẳng khác nào bắt bớ, không ổn.

Chỉ hoài nghi đối phương dùng phương pháp gì đó hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực, cũng không có chứng cớ, không cần thiết phải hưng sư động chúng.

Vả lại, cho dù chứng thực là đối phương làm ra, cũng là hắn để đối phương ở lại tàng thư khố, cho dù bị hấp thu, cũng không trách được người khác.

- Ngươi lui xuống trước đi.

Dư Long Thanh xua tay, đợi sau khi đối phương rời khỏi, mới mắt lóe sáng, nheo mắt lại:

- Có phải hay không, ngày mai sẽ biết! Chỉ cần tên gia hỏa này tới Bạch Nham Học Viện tham gia Nguyên Trì Bình Trắc, đích thân tới hiện trường nhất định có thể nhìn ra được chút gì đó.



Mấy ngàn người đồng thời hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực, đích xác không dễ phát hiện, nhưng từ lúc ban đầu đã tỏa định mục tiêu, vẫn rất dễ tra được kết quả.

Đến lúc đó xem ngươi còn nhún nhường thế nào.

...

- Ta là chỗ nào biểu hiện không tốt vậy...

Trong một đường ngõ cách phủ thành chủ không xa, Trương Huyền tay phải đỡ cằm, trong lòng đầy nghi hoặc.

Vào phủ thành chủ, trừ thuần thú, một mực đều biểu hiện rất nhún mình, rất đúng mực, sợ người khác nhìn ra gì đó, theo lý thuyết thì hành vi của hắn, chắc là vô cùng hoàn mỹ mới phải, sao mới vừa rời đi, đã bị theo dõi? Còn là một đội trưởng của phủ thành chủ.

Không thích hợp!

Nhún nhường thật sự rất khó làm... Cho dù ta đã dốc hết toàn lực!

Thầm thở dài một tiếng, Trương Huyền suy nghĩ cả nửa ngày, cũng không phát hiện rốt cuộc chỗ nào xảy ra vấn đề, đành phải lắc đầu, ném chuyện này ra sau đầu:

- Thôi, trước tiên tìm chỗ ở rồi nghĩ biện pháp tu luyện, chuyện khác để sau rồi nói...

Biết thành chủ cũng không có ác ý, dẫu sao, nếu thực sự có tâm tư gì, với tình huống trước mắt của hắn, căn bản không thể sống sót rời khỏi.

Liên tục đánh cuộc, tiền kiếm được từ trong tay Dư Tiểu Ngư và Mạc Nhan Tuyết mặc dù không nhiều lắm, dừng chân ăn cơm, trong khoảng thời gian ngắn vẫn đủ dùng, rất nhanh, tìm được một tĩnh thất dùng để tu luyện, đi vào đó ở.

Khách sạn vẫn hơi đắt, nếu là tịnh thất, sẽ rẻ hơn khoảng một nửa.

Đường đường là Nhất giới chi chủ được cửu thiên phong vương, lăn lộn thành một xu tiền cũng phải tính toán để tiêu... Ngẫm lại cũng cảm thấy bi thương.

Ăn bánh bao vừa mua, Trương Huyền cảm nhận một chút, sau khi xác định không có ai theo dõi, cũng không có ai phát hiện, mới khoanh chân ngồi xuống, lập tức biến mất lạnh phòng, giống như chưa từng xuất hiện.

Khi xuất hiện lại, đã bồng bềnh trên một mảng sông núi rộng lớn, chung quanh là vô số cây cối rậm rạp, các loại linh thú bay qua bay lại, chim tước bay lượn, một mảng cảnh tượng hài hòa.

Tân thế giới hắn tự sáng tạo ra.

Thiên Đạo Đồ Thư Quán sử dụng hiện tại, chính là thiên đạo của thế giới này, sơn mạch hải dương đã bốc cháy để đánh chết Túc Sương, thuần phục Thương Bối Ưng đều tới từ đây.

Đây là vũ trụ mình sáng tạo ra, chỉ cần muốn, một đạo ý niệm là được.

Ngẩng đầu nhìn.

Ở chỗ phía trên tân thế giới cao không biết bao nhiều, vô số khí lưu, lốc xoáy màu xanh xám không ngừng khuấy động, phía dưới từng đạo khí lưu màu vàng đen lấp lánh, lập tức hình thành từng dãy sơn mạch, sông ngòi, cùng với các loại thảm thực vật.

Khí lưu màu xanh xám, chính là nguyên khí hấp thu từ Nguyên Thế Giới, khí lưu màu vàng đen thì là thủ đoạn hắn sáng thế ra.

Toàn bộ tân thế giới, đều từ nguyên khí diễn hóa thành.

Sở dĩ mạo hiểm tiến vào Nguyên Thế Giới, chính là bởi vì mấy ngày trước lúc tân thế giới hấp thu nguyên khí, xuất hiện rung chuyển, dẫn tới khí lưu hỗn loạn, thiếu chút nữa thì khiến thiên đạo của thế giới này sụp đổ, ngay cả hắn cũng bị thương rất nặng, hiện tại cũng không triệt để phục hồi như cũ.



- Năm đó thiên đạo của Thần Giới, chính bởi vì Nguyên Thế Giới xuất hiện vấn đề, đột nhiên thò ra một bàn tay, chia thiên đạo ra làm ba, Khổng Sư, ta, Nhiếp Linh Tê mỗi người lấy một phần...

Nhớ tới những lời lúc trước Nhiếp Vân nói với hắn, thần sắc Trương Huyền trở nên ngưng trọng.

Hắn không muốn mình cũng gặp phải nguy cơ tương tự, rõ ràng đều là Nhất giới chi chủ, sinh tử vẫn không do bản thân nắm giữ.

Cổ tay lật một cái, một quyển thư tịch xuất hiện ở trước mặt.

Chính là sách ẩn chứa Thiên Mệnh Nguyên Lực.

Rầm!

Thiên Mệnh Nguyên Lực xuất hiện ở tân thế giới, trong chớp mắt dẫn động ra một cỗ lốc xoáy to lớn tới mấy ngàn km, tỏa ra lực lượng vô cùng cường đại, sông núi vừa tiếp xúc với nó lập tức sụp đổ, ngay cả một phần ngàn hơi thở cũng không ngăn cản được, uy thế to lớn khuấy động tứ phương, thậm chí che lấp hoàn toàn nhật nguyệt trên bầu trời.

Trương Huyền chấn động.

Không hổ là Thiên Mệnh Nguyên Lực, vượt xa tân thế giới có thể thừa nhận.

- Thu.

Ý niệm khẽ động, thư tịch khép lại, cỗ Thiên Mệnh Nguyên Lực này được thu vào trong đó, nhẹ nhàng điểm một cái, thư tịch rơi xuống đất, hóa thành một tòa sơn mạch đường kính mấy ngàn dặm.

Chỉ là ngọn núi này trụi lủi, chẳng những không có thảm thực vật, ngay cả bùn đất, nước suối cũng không tồn tại, giống như một khối nham thạch to lớn.

Trương Huyền nhíu mày.

Là người lập ra Huyền Giới, tất nhiên có phương pháp dùng nguyên khí sáng tạo thành vạn vật, dưới tình huống bình thường, nguyên khí trải qua sự tẩm bổ của Huyền hoàng khí, nếu thực sự sáng tạo ra một tòa sơn mạch, nham thạch, cây cối, cỏ hoa, khoáng mạch, suối nước... Tất cả đều sẽ được diễn sinh ra trong nháy mắt.

Mà giống như vậy, chỉ là diễn sinh đơn nhất ra một khối đá to, nhìn thế nào cũng cảm thấy cổ quái.

Do dự một chút, lại ném ra một quyển thư tịch, lập tức nước sông cuồn cuộn, vắt ngang mấy vạn dặm, chỉ là trong nước không có cỏ dại, cá tôm, thậm chí ngay cả sinh vật phù du cũng không tìm được.

- Tuy Thiên Mệnh Nguyên Lực cũng có thể sinh thành bất kỳ vật phẩm nào, lại mất đi tính sáng tạo, một khi sử dụng, cũng chỉ có thể diễn sinh thành vật phẩm đơn nhất...

Nghiên cứu một lát, Trương Huyền hiểu được.

Vạn sự vạn vật hỗ trợ lẫn nhau, cái gọi là tinh thuần, có lợi cũng có hại.

Giống như tấm silicon kiếp trước tinh lọc, là rất tinh thuần, có thể đạt tới 139, nhưng cũng mất đi tính đa dạng và tính có thể đắp nặn của hợp kim.

Xem ra Thiên Mệnh Nguyên Lực, hấp thu vào trong đồ thư quán, có thể dựng ra một cây cầu câu thông giữa Thiên Đạo Đồ Thư Quán và Nguyên Thế Giới, lại không thể dùng để duy trì sự vận chuyển của tân thế giới, muốn thế giới này vững chắc cùng với cường đại hơn, nguyên khí càn quét mới là lựa chọn tốt nhất.

- Thiên Đạo Tầm Trì Pháp, một mực không tìm thấy Nguyên Trì... Coi tân thế giới là Nguyên Trì, không biết có được không?

Bỗng nhiên, một ý tưởng xuất hiện, Trương Huyền không khỏi giật mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook