Chương 312: Thần điêu-thực tại chính là một ví dụ điển hình
Độc Cô Vô Danh
13/05/2018
Đám binh sĩ liền không có dám xông lên a. Ai ngu còn không biết lần trước cảnh tưởng của mấy tên xông lên đầu tiên ra sao hả? Không phải bị nam nhân này giết sạch sao? Hắn yếu đi nhưng đâu có nghĩa là họ đã mạnh lên a. Dù có bắt được hay không thì tên nào xông lên tên đó liền phải chết không nghi ngờ gì.
“Chết đến nơi rồi, còn muốn to mồm. Ai chém được hắn, ta thường vạn lượng vàng thăng hai cấp bập. Nếu như hôm nay hắn sống được ta ngoài, các ngươi đợi nhặt xác người thân mình đi.” Gia Luật Sở Tài liền vừa đấm vừa xoa mở miệng nói. Đám binh sĩ này không cho chúng một chút lợi lộc, chúng liền ngay cả muốn động đều không có a, nhưng tất nhiên cũng phải có uy hiếp a. Quả nhiên yên bình quá lâu rồi, không có chiến tranh khiến con người ta trở lên yếu đuối đi à.
“Liều mạng.” Đám binh sĩ lập tức như cắn đá một dạng. Lao lên làm đệm thịt đi a. Quả nhiên lao lên bao nhiêu tương đương với nằm xuống bấy nhiều đi a. Nhưng đều là người, bọn chúng cũng không thể bỏ mặc gia đình của mình sống chết được.
“Ngươi không phải bị trúng độc sao. Thường thì nội công không thể nào dung được. Nếu vận nội công nhất định sẽ…” Gia Luật Tề kinh ngạc nhìn Diệp Thần nói. Vừa rồi hắn dùng võ công rõ ràng đều là cần sử dụng nội công mới có uy lực mạnh mẽ như vậy a.
“Trúng độc? Ai nói ta trúng độc chứ. Bề ngoài không có nghĩa với bên trong. Thực tại là một ví dụ điển hình. Ta nói rồi, đừng coi thường bất cứ ai khi mình chẳng là cái thá gì cả. Một chút thuộc độc các ngươi có thể nghĩ giết được ta?” Diệp Thần khinh thường đạp lên xác mà bước đi nói. Đám binh lính vây quanh bảo vệ lấy vương gia dần lùi lại a.
“Ngươi nói đúng, một chút độc thì không thể giết ngươi. Nhưng ngươi nghĩ rằng ta chỉ có đơn giản vậy sao hả. Nếu ngươi không muốn Yến Nhi nàng chết thì ngoan ngoãn đầu hàng đi. Hiện tại Yến Nhi đã bị trúng độc, nếu như ta không đưa thuốc giải đến vài canh giờ nữa, nàng không nghi ngờ chỉ có con đường chết.” Gia Luật Sở Tài uy hiếp mở miệng nói.
“Ngươi đang dùng nàng uy hiếp ta sao?” Diệp Thần nhướng mày mở miệng nói.
“Ta không uy hiếp ngươi là do nó đã lựa chọn sai lầm mà thôi.” Gia Luật Sở Tài tuyệt tình chỉ Gia Luật Yến nói.
“Phụ thân ngươi làm sao có thể…” Gia Luật Tề lập tức hoảng loạn nói. Nàng là mình muội muội a. Hắn làm sao có thể đẩy nàng vào nguy hiểm được chứ.
“Tại sao lại không thể, nó đã phản bội chúng ta không phải sao hả?” Gia Luật Sở Tài cắn răng mở miệng nói. Không một ai được phép phản bội hắn niềm tin, triều đình đã ruồng bỏ hắn, hắn sớm muộn cũng tính món nợ này lên đầu triều đình a. Nếu không phải do tên khốn nạn này quấy dối, hắn đã sớm có ý định dấy binh tạo phản a. Dù sao hắn cũng sẽ không ngồi chờ chết.
“Diệp ca ca ngươi mau chạy đi, đừng lo cho ta.” Gia Luật Yến liền mở miệng dục Diệp Thần chạy ra ngoài a.
“Đưa thuốc giải ra đây, hoặc là ngươi chuẩn bị nhặt xác hắn đi. Mọi trò đùa đều có điểm dừng của nó,nếu không nó không còn là trò đùa nữa.” Diệp Thần liền lập tức điên tiết lên mở miệng nói.
“Vậy sao, ngươi chưa nhận ra sao. Mọi thứ đã đi quá xa rồi, ta không thể quay lại nữa. Ta cược mọi thứ vào ván bài này. Ngươi có giết ta nàng cũng phải chết.” Gia Luật Sở Tài cười mở miệng nói.
“Yến Nhi là con gái ngươi. Ngươi cũng có thể ra tay, xem ra ngươi hết thuốc chữa thật rồi.” Diệp Thần nhìn về phía Gia Luật Sở Tài giận quá hóa cười nói.
“Không phải ta vô tình mà thời thế không cho con người ta lựa chọn mà thôi.” Gia Luật Sở Tài nhìn Diệp Thần mở miệng nói.
“Ngươi có thể mở quốc tế chơi đùa, ta không quan tâm. Ngươi có thể giết ta, cũng không có sao, có thể làm tổn thương ta. Hại ta, hay chơi đùa sau lưng ta cũng được. Nhưng tuyệt đối không được động đến các nàng. Đó là ranh giới của ta. Ta cho ngươi thêm một cơ hội, vì ngươi là phụ thân của nàng, nôn thuốc giải ra hoặc là chấp nhận lão tử con thịnh nộ, nếu ta mà giận lên, chính ta còn cảm thấy sợ hãi đó.” Diệp Thần cơ thể bắt đầu bốc lên sát khi cơ hồ có thể nhìn rõ a.
“Vô ích thôi, ngươi có giết ta đi chăng nữa cũng vô ích.” Gia Luật Sở Tài man rợ cười nói.
“Giết ngươi, đừng đánh giá ta thấp như vậy chứ. Ngươi nên biết có những thứ so với chết còn đáng sợ hơn rất nhiều. Mỗi ngày ta sẽ cho ngươi sài xuân dược, sau đó cho thật nhiều nam nhân có vấn đề vào ngủ với ngươi. Yên tâm, dưới chướng của ta anh em gay nhiều lắm.” Diệp Thần trước khi đám lính kịp phát hiện đã tại Gia Luật Sở Tài cái cổ bóp lấy nhấc lên trời đi a.
“Ngươi… giỏi thì giết ta đi. Yến Nhi cũng sẽ không được cứu.” Gia Luật Sở Tài nhìn Diệp Thần khiêu khích nói.
“Diệp ca ca ngươi chạy đi đừng lo cho ta.” Gia Luật Yến nhìn thấy như vậy không khỏi đau lòng nói. Hắn đang liều mạng vì mình trong khi thân trúng kịch độc a.
“Giết ngươi đừng tưởng ta không giám. Nhưng đừng nhầm, một chút thuốc độc của ngươi có thể giết được Yến Nhi sao? Ngươi đánh giá mình quá cao rồi.” Diệp Thần ném Gia Luật Sở Tài vào một bên cười lạnh nói.
Đám binh lính thấy vậy muốn xông lên chém Diệp Thần nhân lúc hắn không để ý lập tức bị một đạo kiếm ảnh đánh qua đứt làm hai nửa a. Một lần nữa, cảnh tượng như cũ lại hiện về a.Diệp Thần ném thanh kiếm dính máu xuống đất đi về phía bên cạnh của Gia Luật Yến a.
“Nó không phải là Trung Nguyên độc, ngươi nghĩ bằng ngươi hiện tại cơ thể không thể vận đến nội công chỉ bằng mình thân thủ có thể giải độc cho nàng sao. Nếu như ngươi dùng nội công cho nàng giải độc, kịch độc trong cơ thể ngươi sẽ khiến ngươi bạo thể mà chết a. Lựa chọn đi, khó khăn sao. Ngươi muốn để nàng sống hay là ngươi sống.” Gia Luật Sở Tài nôn ra một vũng máu cười lớn nhìn Diệp Thần a.
“Phụ thân ngươi mau đưa ra thuốc giải Yến Nhi nàng không thể có việc được.” Gia Luật Tề không phải như cha hắn tuyệt tình người liền cầu xin nói.
“Nghiệt tử, hiện tại ngươi đưa ra thuốc giải khác gì đưa mạng của mình cho hắn hả? Với lại, ngươi không thấy sao, hắn đã quyết định rồi.” Gia Luật Sở Tài liền khinh thường con trai mình thông minh thấp nói. Tên khốn nạn đó, điểm yếu ư? Đó chính là quá đa tình, mà đa tình cũng không sao, nhưng hắn chính là nặng tình cảm. Không thể tuyệt tình, vậy nên hắn phải chết là không nghi ngờ.
“Đừng mà Diệp ca ca, ngay từ đầu là ta phản bội ngươi. Đừng vì ta mà tự làm tổn thương mình.” Gia Luật Yến liền mở miệng nói.
“Ta đã nói rồi, chỉ một chút độc không là gì cả. Ngươi tin tưởng ta sao?” Diệp Thần cầm nhẹ lên tay nàng nói.
“Ta tin ngươi.” Gia Luật Yến cắn răng nói.
“Vậy tốt, ta giúp ngươi giải độc.” Diệp Thần cười nhìn nàng bắt đầu chuyền vào mình linh khí thay nàng giải độc a. Linh Khí trong cơ thể của hắn lập tức chuyển thành Cửu Dương Chân Khí lập tức giúp cho nàng giải độc trong cơ thể đi a. Gia Luật Yến cơ thể chảy ra một chút mồ hôi màu đen đi a.
“Ha ha, Diệp tiểu tử, ngươi dụng đến nội công bức ra chất độc chuẩn bị đi chết đi.” Gia Luật Tề nhìn thấy cái này cảnh tượng liền vui mừng cười lớn lên đi a.
“Cười cười cái con khỉ, cái thằng đầu khấc mặc con cờ u ngươi cười cái gì hả?” Diệp Thần thấy ngứa mắt liền phi tới một cước đạp khiến cho Gia Luật Tề thân yêu mặt trở lại với đất a.
“Tại sao có thể?” Gia Luật Tề nhìn thấy cái này cảnh tượng hết sức ngạc nhiên a. Mẹ nó, làm thế nào mà hắn vẫn còn sống và cười nhăn răng vậy. Đãng lẽ hắn phải chết rồi mới phải chứ.
“Không thể nào, ngươi làm sao có thể làm được chuyện này cơ chứ?” Gia Luật Sở Tài không tin vào mắt mình nói.
“Trong từ điển của ta không có từ gì là từ không thể. “ Diệp Thần liền thổi phồng mở miệng nói.
“Ngươi nghĩ rằng như vậy là có thể sống sót sao? Ngươi nhầm rồi, sư phụ của ta đang trên đường đến đây. Ngươi nhất định sẽ bị người đánh bại.” Gia Luật Tề liền đứng lên khinh thường nói.
“Vậy sao? Cái này ngươi nhìn mặt ta xem có quan tâm không hả?” Diệp Thần như ma quỷ đá ra Gia Luật Tề khiến hắn lần nữa ngã xuống đạp mạnh chân lên bả vai của hắn nói.
“Đau quá, ngươi… ma quỷ. “ Gia Luật Tề cắn răng chịu đau nói.
“Ngươi đang sợ hãi sao hả?” Diệp Thần nhìn Gia Luật Tề dưới chân mở miệng hỏi.
“Ta làm sao sẽ sợ hãi cơ chứ. Nỗi sợ chỉ có đối với kẻ yếu mà thôi.” Gia Luật Tề cắn răng nói.
“Ngươi nói đúng, nhưng ngươi quên rằng mình là người yếu a. Ngươi nói như vậy như đang thể an ủi, chấn an mình vậy. Ngươi cho rằng cái kế hoạch của ngươi và phụ thân là rất tốt sao, ngươi nhầm rồi, những kế hoạch càng tốt thì sơ hở càng nhiều.” Diệp Thần nhìn Gia Luật Tề khinh thường nói.
“Ta…” Gia Luật Tề nhìn Diệp Thần hoàn toàn sợ hãi a. Hiện tại hắn cảm giác mọi bí mật của mình kể cả ngày tự sướng bao nhiêu lần hay dùng tay nào làm việc thể dục cũng bị hắn xem thấu a.
“Ngươi thấy rất lạ đúng không? Song Song cùng Bình Nhi đều không có tại nơi này.” Diệp Thần nhìn Gia Luật Sở Tài mỉm cười nói.
“Chuyện này…” Gia Luật Sở Tài liền nghĩ đến a. Hắn quá quan tâm đến Diệp Thần mà quên đi hai cái này nữ a.
“Người đưa tin cho Chu Bá Thông của ngươi đã bị hai nàng đi giết chết. Hiện tại Chu Bá Thông sẽ không biết các ngươi gặp nạn mà đến cứu hai các ngươi. “ Diệp Thần nhún vai mở miệng nói.
“Không thể nào, tin tức hồi báo lại…” Gia Luật Sở Tài không tin nói.
“Hồi báo lại là Chu Bá Thông nội trong tối nay sẽ đến đúng không? Ngươi không biết thứ dễ làm giả nhất trên thế giới này là gì sao hả? Niềm vui tưởng như chiến thắng trong tay khiến ngươi quá chủ quan. Ngươi hạ độc ta, ta đều tính đến, nhưng ngươi đối với nữ nhi mình hạ độc thủ, ta quả thực không có nghĩ đến, có thể ngươi đã rất khá.” Diệp Thần nhìn Gia Luật Sở Tài khinh bỉ nói.
“Ta thua rồi.” Gia Luật Sở Tài tuyệt vọng. Hắn cả đời này đi tính kế người khác, giờ lại bị người khác tính kế lại a.
“Ngươi đã cược hết những gì mình có vào ván bài này, vậy lên trả giá đi chứ?” Diệp Thần kiếm một thanh kiếm mới ném đến cho Gia Luật Sở Tài cùng Gia Luật Tề nói.
“Diệp Thần hiền tế, vừa rồi chúng ta chỉ nói đùa một chút, ngươi đừng cho là thật.” Gia Luật Sở Tài cầu xin nói.
“Đúng vậy là nói đùa.” Gia Luật Tề cũng gật đầu.
“ Những câu nói đùa phải luôn luôn có điểm dừng nếu không chúng sẽ trở thành lời dối trá.” Diệp Thần khinh thường mở miệng nói.
“Diệp ca ca ngươi tha cho họ đi a.” Gia LUật Yến cầu xin nói.
“Ngươi quá lương thiện. Một ván cờ phải tuân thủ theo đúng luật chơi. Nhưng thế giới con người thì khác hẳn. Nếu tuân theo quy tắc thì không thể thắng. Luôn có những người đánh cờ phạm luật hay những con cờ phản bội. Không phạm luật thì sẽ không sống nổi. Nếu sơ sảy một chút sẽ chết ngay. Hiện tại ta cho hai người các ngươi một cơ hội. Ai cho ta thấy được giá trị của mình thì người đó được sống. Nên nhớ chỉ một trong hai người các ngươi. Cho ta thấy đi nào?” Diệp Thần nhìn hai người mở miệng cười nói.
“Diệp ca ca chuyện này…” Gia Luật Yến cắn răng nói. Như thế quá tàn nhẫn rồi.
“Đến một lúc nào đó, ngươi sẽ phải bỏ rơi một thứ để lấy thứ còn lại. Mà ngươi đã không làm như thế một lần, đó không phải lòng tốt mà sự yếu đuối. Hiện tạ trước sự thật nghiệt ngã, thực tại chính là một ví dụ điển hình, ai chết đi không quan trọng, người sống sót mới là người thắng.” Diệp Thần ngăn lại nàng mở miệng nói. Hắn có thể tha cho cả hai nhưng đó là nếu như bọn chúng không động đến nữ nhân của hắn.
Hiện tại, hai người chỉ có một người có thể được quyền sống mà thôi. Gia LUật Tề hay là Gia Luật Sở Tài sẽ được sống a. Đăng bởi: admin
“Chết đến nơi rồi, còn muốn to mồm. Ai chém được hắn, ta thường vạn lượng vàng thăng hai cấp bập. Nếu như hôm nay hắn sống được ta ngoài, các ngươi đợi nhặt xác người thân mình đi.” Gia Luật Sở Tài liền vừa đấm vừa xoa mở miệng nói. Đám binh sĩ này không cho chúng một chút lợi lộc, chúng liền ngay cả muốn động đều không có a, nhưng tất nhiên cũng phải có uy hiếp a. Quả nhiên yên bình quá lâu rồi, không có chiến tranh khiến con người ta trở lên yếu đuối đi à.
“Liều mạng.” Đám binh sĩ lập tức như cắn đá một dạng. Lao lên làm đệm thịt đi a. Quả nhiên lao lên bao nhiêu tương đương với nằm xuống bấy nhiều đi a. Nhưng đều là người, bọn chúng cũng không thể bỏ mặc gia đình của mình sống chết được.
“Ngươi không phải bị trúng độc sao. Thường thì nội công không thể nào dung được. Nếu vận nội công nhất định sẽ…” Gia Luật Tề kinh ngạc nhìn Diệp Thần nói. Vừa rồi hắn dùng võ công rõ ràng đều là cần sử dụng nội công mới có uy lực mạnh mẽ như vậy a.
“Trúng độc? Ai nói ta trúng độc chứ. Bề ngoài không có nghĩa với bên trong. Thực tại là một ví dụ điển hình. Ta nói rồi, đừng coi thường bất cứ ai khi mình chẳng là cái thá gì cả. Một chút thuộc độc các ngươi có thể nghĩ giết được ta?” Diệp Thần khinh thường đạp lên xác mà bước đi nói. Đám binh lính vây quanh bảo vệ lấy vương gia dần lùi lại a.
“Ngươi nói đúng, một chút độc thì không thể giết ngươi. Nhưng ngươi nghĩ rằng ta chỉ có đơn giản vậy sao hả. Nếu ngươi không muốn Yến Nhi nàng chết thì ngoan ngoãn đầu hàng đi. Hiện tại Yến Nhi đã bị trúng độc, nếu như ta không đưa thuốc giải đến vài canh giờ nữa, nàng không nghi ngờ chỉ có con đường chết.” Gia Luật Sở Tài uy hiếp mở miệng nói.
“Ngươi đang dùng nàng uy hiếp ta sao?” Diệp Thần nhướng mày mở miệng nói.
“Ta không uy hiếp ngươi là do nó đã lựa chọn sai lầm mà thôi.” Gia Luật Sở Tài tuyệt tình chỉ Gia Luật Yến nói.
“Phụ thân ngươi làm sao có thể…” Gia Luật Tề lập tức hoảng loạn nói. Nàng là mình muội muội a. Hắn làm sao có thể đẩy nàng vào nguy hiểm được chứ.
“Tại sao lại không thể, nó đã phản bội chúng ta không phải sao hả?” Gia Luật Sở Tài cắn răng mở miệng nói. Không một ai được phép phản bội hắn niềm tin, triều đình đã ruồng bỏ hắn, hắn sớm muộn cũng tính món nợ này lên đầu triều đình a. Nếu không phải do tên khốn nạn này quấy dối, hắn đã sớm có ý định dấy binh tạo phản a. Dù sao hắn cũng sẽ không ngồi chờ chết.
“Diệp ca ca ngươi mau chạy đi, đừng lo cho ta.” Gia Luật Yến liền mở miệng dục Diệp Thần chạy ra ngoài a.
“Đưa thuốc giải ra đây, hoặc là ngươi chuẩn bị nhặt xác hắn đi. Mọi trò đùa đều có điểm dừng của nó,nếu không nó không còn là trò đùa nữa.” Diệp Thần liền lập tức điên tiết lên mở miệng nói.
“Vậy sao, ngươi chưa nhận ra sao. Mọi thứ đã đi quá xa rồi, ta không thể quay lại nữa. Ta cược mọi thứ vào ván bài này. Ngươi có giết ta nàng cũng phải chết.” Gia Luật Sở Tài cười mở miệng nói.
“Yến Nhi là con gái ngươi. Ngươi cũng có thể ra tay, xem ra ngươi hết thuốc chữa thật rồi.” Diệp Thần nhìn về phía Gia Luật Sở Tài giận quá hóa cười nói.
“Không phải ta vô tình mà thời thế không cho con người ta lựa chọn mà thôi.” Gia Luật Sở Tài nhìn Diệp Thần mở miệng nói.
“Ngươi có thể mở quốc tế chơi đùa, ta không quan tâm. Ngươi có thể giết ta, cũng không có sao, có thể làm tổn thương ta. Hại ta, hay chơi đùa sau lưng ta cũng được. Nhưng tuyệt đối không được động đến các nàng. Đó là ranh giới của ta. Ta cho ngươi thêm một cơ hội, vì ngươi là phụ thân của nàng, nôn thuốc giải ra hoặc là chấp nhận lão tử con thịnh nộ, nếu ta mà giận lên, chính ta còn cảm thấy sợ hãi đó.” Diệp Thần cơ thể bắt đầu bốc lên sát khi cơ hồ có thể nhìn rõ a.
“Vô ích thôi, ngươi có giết ta đi chăng nữa cũng vô ích.” Gia Luật Sở Tài man rợ cười nói.
“Giết ngươi, đừng đánh giá ta thấp như vậy chứ. Ngươi nên biết có những thứ so với chết còn đáng sợ hơn rất nhiều. Mỗi ngày ta sẽ cho ngươi sài xuân dược, sau đó cho thật nhiều nam nhân có vấn đề vào ngủ với ngươi. Yên tâm, dưới chướng của ta anh em gay nhiều lắm.” Diệp Thần trước khi đám lính kịp phát hiện đã tại Gia Luật Sở Tài cái cổ bóp lấy nhấc lên trời đi a.
“Ngươi… giỏi thì giết ta đi. Yến Nhi cũng sẽ không được cứu.” Gia Luật Sở Tài nhìn Diệp Thần khiêu khích nói.
“Diệp ca ca ngươi chạy đi đừng lo cho ta.” Gia Luật Yến nhìn thấy như vậy không khỏi đau lòng nói. Hắn đang liều mạng vì mình trong khi thân trúng kịch độc a.
“Giết ngươi đừng tưởng ta không giám. Nhưng đừng nhầm, một chút thuốc độc của ngươi có thể giết được Yến Nhi sao? Ngươi đánh giá mình quá cao rồi.” Diệp Thần ném Gia Luật Sở Tài vào một bên cười lạnh nói.
Đám binh lính thấy vậy muốn xông lên chém Diệp Thần nhân lúc hắn không để ý lập tức bị một đạo kiếm ảnh đánh qua đứt làm hai nửa a. Một lần nữa, cảnh tượng như cũ lại hiện về a.Diệp Thần ném thanh kiếm dính máu xuống đất đi về phía bên cạnh của Gia Luật Yến a.
“Nó không phải là Trung Nguyên độc, ngươi nghĩ bằng ngươi hiện tại cơ thể không thể vận đến nội công chỉ bằng mình thân thủ có thể giải độc cho nàng sao. Nếu như ngươi dùng nội công cho nàng giải độc, kịch độc trong cơ thể ngươi sẽ khiến ngươi bạo thể mà chết a. Lựa chọn đi, khó khăn sao. Ngươi muốn để nàng sống hay là ngươi sống.” Gia Luật Sở Tài nôn ra một vũng máu cười lớn nhìn Diệp Thần a.
“Phụ thân ngươi mau đưa ra thuốc giải Yến Nhi nàng không thể có việc được.” Gia Luật Tề không phải như cha hắn tuyệt tình người liền cầu xin nói.
“Nghiệt tử, hiện tại ngươi đưa ra thuốc giải khác gì đưa mạng của mình cho hắn hả? Với lại, ngươi không thấy sao, hắn đã quyết định rồi.” Gia Luật Sở Tài liền khinh thường con trai mình thông minh thấp nói. Tên khốn nạn đó, điểm yếu ư? Đó chính là quá đa tình, mà đa tình cũng không sao, nhưng hắn chính là nặng tình cảm. Không thể tuyệt tình, vậy nên hắn phải chết là không nghi ngờ.
“Đừng mà Diệp ca ca, ngay từ đầu là ta phản bội ngươi. Đừng vì ta mà tự làm tổn thương mình.” Gia Luật Yến liền mở miệng nói.
“Ta đã nói rồi, chỉ một chút độc không là gì cả. Ngươi tin tưởng ta sao?” Diệp Thần cầm nhẹ lên tay nàng nói.
“Ta tin ngươi.” Gia Luật Yến cắn răng nói.
“Vậy tốt, ta giúp ngươi giải độc.” Diệp Thần cười nhìn nàng bắt đầu chuyền vào mình linh khí thay nàng giải độc a. Linh Khí trong cơ thể của hắn lập tức chuyển thành Cửu Dương Chân Khí lập tức giúp cho nàng giải độc trong cơ thể đi a. Gia Luật Yến cơ thể chảy ra một chút mồ hôi màu đen đi a.
“Ha ha, Diệp tiểu tử, ngươi dụng đến nội công bức ra chất độc chuẩn bị đi chết đi.” Gia Luật Tề nhìn thấy cái này cảnh tượng liền vui mừng cười lớn lên đi a.
“Cười cười cái con khỉ, cái thằng đầu khấc mặc con cờ u ngươi cười cái gì hả?” Diệp Thần thấy ngứa mắt liền phi tới một cước đạp khiến cho Gia Luật Tề thân yêu mặt trở lại với đất a.
“Tại sao có thể?” Gia Luật Tề nhìn thấy cái này cảnh tượng hết sức ngạc nhiên a. Mẹ nó, làm thế nào mà hắn vẫn còn sống và cười nhăn răng vậy. Đãng lẽ hắn phải chết rồi mới phải chứ.
“Không thể nào, ngươi làm sao có thể làm được chuyện này cơ chứ?” Gia Luật Sở Tài không tin vào mắt mình nói.
“Trong từ điển của ta không có từ gì là từ không thể. “ Diệp Thần liền thổi phồng mở miệng nói.
“Ngươi nghĩ rằng như vậy là có thể sống sót sao? Ngươi nhầm rồi, sư phụ của ta đang trên đường đến đây. Ngươi nhất định sẽ bị người đánh bại.” Gia Luật Tề liền đứng lên khinh thường nói.
“Vậy sao? Cái này ngươi nhìn mặt ta xem có quan tâm không hả?” Diệp Thần như ma quỷ đá ra Gia Luật Tề khiến hắn lần nữa ngã xuống đạp mạnh chân lên bả vai của hắn nói.
“Đau quá, ngươi… ma quỷ. “ Gia Luật Tề cắn răng chịu đau nói.
“Ngươi đang sợ hãi sao hả?” Diệp Thần nhìn Gia Luật Tề dưới chân mở miệng hỏi.
“Ta làm sao sẽ sợ hãi cơ chứ. Nỗi sợ chỉ có đối với kẻ yếu mà thôi.” Gia Luật Tề cắn răng nói.
“Ngươi nói đúng, nhưng ngươi quên rằng mình là người yếu a. Ngươi nói như vậy như đang thể an ủi, chấn an mình vậy. Ngươi cho rằng cái kế hoạch của ngươi và phụ thân là rất tốt sao, ngươi nhầm rồi, những kế hoạch càng tốt thì sơ hở càng nhiều.” Diệp Thần nhìn Gia Luật Tề khinh thường nói.
“Ta…” Gia Luật Tề nhìn Diệp Thần hoàn toàn sợ hãi a. Hiện tại hắn cảm giác mọi bí mật của mình kể cả ngày tự sướng bao nhiêu lần hay dùng tay nào làm việc thể dục cũng bị hắn xem thấu a.
“Ngươi thấy rất lạ đúng không? Song Song cùng Bình Nhi đều không có tại nơi này.” Diệp Thần nhìn Gia Luật Sở Tài mỉm cười nói.
“Chuyện này…” Gia Luật Sở Tài liền nghĩ đến a. Hắn quá quan tâm đến Diệp Thần mà quên đi hai cái này nữ a.
“Người đưa tin cho Chu Bá Thông của ngươi đã bị hai nàng đi giết chết. Hiện tại Chu Bá Thông sẽ không biết các ngươi gặp nạn mà đến cứu hai các ngươi. “ Diệp Thần nhún vai mở miệng nói.
“Không thể nào, tin tức hồi báo lại…” Gia Luật Sở Tài không tin nói.
“Hồi báo lại là Chu Bá Thông nội trong tối nay sẽ đến đúng không? Ngươi không biết thứ dễ làm giả nhất trên thế giới này là gì sao hả? Niềm vui tưởng như chiến thắng trong tay khiến ngươi quá chủ quan. Ngươi hạ độc ta, ta đều tính đến, nhưng ngươi đối với nữ nhi mình hạ độc thủ, ta quả thực không có nghĩ đến, có thể ngươi đã rất khá.” Diệp Thần nhìn Gia Luật Sở Tài khinh bỉ nói.
“Ta thua rồi.” Gia Luật Sở Tài tuyệt vọng. Hắn cả đời này đi tính kế người khác, giờ lại bị người khác tính kế lại a.
“Ngươi đã cược hết những gì mình có vào ván bài này, vậy lên trả giá đi chứ?” Diệp Thần kiếm một thanh kiếm mới ném đến cho Gia Luật Sở Tài cùng Gia Luật Tề nói.
“Diệp Thần hiền tế, vừa rồi chúng ta chỉ nói đùa một chút, ngươi đừng cho là thật.” Gia Luật Sở Tài cầu xin nói.
“Đúng vậy là nói đùa.” Gia Luật Tề cũng gật đầu.
“ Những câu nói đùa phải luôn luôn có điểm dừng nếu không chúng sẽ trở thành lời dối trá.” Diệp Thần khinh thường mở miệng nói.
“Diệp ca ca ngươi tha cho họ đi a.” Gia LUật Yến cầu xin nói.
“Ngươi quá lương thiện. Một ván cờ phải tuân thủ theo đúng luật chơi. Nhưng thế giới con người thì khác hẳn. Nếu tuân theo quy tắc thì không thể thắng. Luôn có những người đánh cờ phạm luật hay những con cờ phản bội. Không phạm luật thì sẽ không sống nổi. Nếu sơ sảy một chút sẽ chết ngay. Hiện tại ta cho hai người các ngươi một cơ hội. Ai cho ta thấy được giá trị của mình thì người đó được sống. Nên nhớ chỉ một trong hai người các ngươi. Cho ta thấy đi nào?” Diệp Thần nhìn hai người mở miệng cười nói.
“Diệp ca ca chuyện này…” Gia Luật Yến cắn răng nói. Như thế quá tàn nhẫn rồi.
“Đến một lúc nào đó, ngươi sẽ phải bỏ rơi một thứ để lấy thứ còn lại. Mà ngươi đã không làm như thế một lần, đó không phải lòng tốt mà sự yếu đuối. Hiện tạ trước sự thật nghiệt ngã, thực tại chính là một ví dụ điển hình, ai chết đi không quan trọng, người sống sót mới là người thắng.” Diệp Thần ngăn lại nàng mở miệng nói. Hắn có thể tha cho cả hai nhưng đó là nếu như bọn chúng không động đến nữ nhân của hắn.
Hiện tại, hai người chỉ có một người có thể được quyền sống mà thôi. Gia LUật Tề hay là Gia Luật Sở Tài sẽ được sống a. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.