Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 484: Thiên Long-Ngươi Cười Cái Gì Mà Cười

Độc Cô Vô Danh

07/07/2018

Lý Thu Thủy nhìn lấy Lý Thanh La im lặng không lên tiếng, không nghĩ tới đứa trẻ năm xưa nàng vứt bỏ lại đều đã lớn như thế nào, tuy những năm qua không có trực tiếp gặp mặt qua, nhưng nàng vẫn luôn luôn âm thầm ủng hộ theo dỗi Lý Thanh La bảo vệ nàng từ phía sau. Đối với Lý Thanh La vẫn là biết không ít. Lý Thanh La thì ngược lại, nàng vẫn không muốn thừa nhận người mẹ này, dù sao có một người mẹ đã mất vẫn còn hơn có một người mẹ nhẫn tâm vứt bỏ con cái của mình.

“Thanh La ngươi dạo này vẫn khỏe chứ?” Lý Thu Thủy lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh đáng sợ.

“Ta sống có tốt hay không vẫn không có liên quan gì đến Lý tiền bối đi.” Lý Thanh La mở miệng lanh lùng đáp, sau đó lại hối hận, nhưng đã nói ra đến liền cũng không có rút lại.

“Ngươi vẫn còn giận ta sao?” Lý Thu Thủy một mảnh đau thương. Nữ nhi nàng không gọi nàng là “nương” liền gọi nàng là “Lý tiền bối” máu mủ tình thân giờ như người dưng nước lã, hỏi sao nàng không đau lòng.

“Lý tiền bối cười chê, ngươi cũng không làm gì có lỗi với ta, ta làm sao dám giận Lý tiền bối. Mạn Đà Sơn Trang không chào đón ngươi, mong ngươi rời đi cho.” Lý Thanh La đau thương lắc đầu nói ra lệnh tiễn khách.

“Thanh La, ta biết năm đó ta vì giận dỗi cha ngươi mà vứt bỏ ngươi là ta sai lầm. Ngươi thực sự không thể cho ta một cơ hội sao? Thanh La những năm qua ta đều sống trong dằn vặt, hàng đêm nỗi hối hận đều không cho ta cảm giác ngủ yên giấc.” Lý Thu Thủy lập tức tiến tới nắm lấy tay của Lý Thanh La không muốn nàng rời đi, nàng biết lần này nếu nàng cứ vậy buông tha rời đi Mạn Đà Sơn Trang, quan hệ của bọn cũng lập tức cắt đứt.

“Lý tiền bối mời ngươi gọi ta là Vương phu nhân, ta không biết ai tên là Lý Thanh La cả. Ngươi càng không phải là mẹ ta, mẹ ta là năm đó Vương mẫu cũng đã bệnh qua đời rồi. Ngươi tìm lầm người rồi, đi từ từ thứ cho ta không tiễn.” Lý Thanh La tuyệt tình vung tay giận giữ nói.

“Thanh La ngươi thực sự không thể cho ta cơ hội sao? Giữa mẫu nữ chúng ta chẳng lẽ còn có chuyện không thể nói, không thể tha thứ? Chỉ cần ngươi tha thứ cho ta, Tây Hạ quốc vương vị trí, còn có cả ta toàn bộ võ công, cái gì ngươi muốn ta đều có thể cho ngươi. Coi như cho ta cơ hội bù đắp đi.” Lý Thu Thủy mặt đẹp nước mắt lăn nhè nhẹ cầu xin.

“Ta không cho ngươi cơ hội sao? Nhưng năm qua bao nhiêu năm qua ngươi có biết ta chờ đợi mẫu thân ruột của mình xuất hiện bao nhiêu lần không hả? Mỗi lần sinh nhật ta chỉ mong ngươi sẽ xuất hiện. Nhưng ngươi không có, chỉ có nhà họ Vương họ vẫn ở cạnh ta che trở bảo vệ cho ta, yêu thương ta. Mỗi lần ta muốn đến gặp ngươi, lại sợ ngươi không nhìn ta, những năm qua ta chờ đủ rồi, ta ngóng cũng đủ rồi. Mong chờ cũng nhiều rồi, hiện tại Lý Thanh La đã chết, người đứng trước mặt ngươi là Vương phu nhân, ta họ Vương không phải họ Lý. Hiện tại ngươi nói bù đắp cho ta? Ngươi bù đắp kiểu gì?” Lý Thanh La nhìn Lý Thu Thủy nước mắt mặn chát nói.

“Ta… năm đó là ta sai. Nhưng ta thực chưa bao giờ quên ngươi. Chưa từng bỏ mặc ngươi, mỗi khi ta muốn đến gặp ngươi. Thanh La, ta sợ, ta thực sự rất sợ nếu như ta xuất hiện sẽ phá hỏng hạnh phúc của ngươi bên gia đình họ Vương, vậy nên ta luôn sợ hãi. Thanh La trở về với ta đi, để ta làm tròn người mẹ trách nghiệm.” Lý Thu Thủy ôm chặt lấy thân hình Lý Thanh La đau đớn nói.

“Ngươi buông ta ra.” Lý Thanh La đẩy ra Lý Thu Thủy giận dữ nói.

“Thanh La...” Lý Thu Thủy nhìn mình nhi nữ mà đau lòng.

“Đừng gọi ta bằng cái tên đó, Lý Thanh La đã sớm chết rồi ngươi còn không hiểu sao? Nó đã chết từ lúc ngươi vứt nó cho nhà họ Vương nuôi dưỡng, chết từ cái lúc đó. Ngươi nói ngươi quan tâm đến ta? Ngươi nói thử đi, ta thích ăn cái gì? Ta thích làm gì? Ta lớn lên như thế nào? Ngươi sao không trả lời? Vì ngươi chỉ là Lý tiền bối không phải ta nương, thứ ngươi không biết, nhưng nhà họ Vương lại biết.” Lý Thanh La tuyệt vọng nói.

“Thanh La tha thứ ta đi, để ta trở thành ngươi điểm tựa. Chỉ cần ngươi tha thứ cho người mẹ độc ác này, cho dù bắt ta quỳ xuống ta cũng quỳ.” Lý Thu Thủy cúi thấp đầu quỳ xuống cầu xin nói.

“Đứng lên đi, quá muộn rồi. Nàng đã chết. Ngươi có nói gì cũng vô ích, trở về đi. Chúng ta không ai nợ ai, ta cũng không muốn gặp lại ngươi nữa, chỉ cần ngươi đừng bước chân vào Mạn Đà Sơn Trang là được.” Lý Thanh La mở miệng xót xa, khi nhìn thấy Lý Thu Thủy quỳ trên nền đất lạnh, nàng trái tim liền rung lên, nàng đã bị đả động. Điều này nàng tuyệt đối không cho phép. Đây là ngươi đã phản bội, đã vứt bỏ nàng. Nàng không hận nàng ta đã tốt lắm rồi, không lý nào lại tha thứ cho nàng ta.

“Thanh La...” Lý Thu Thủy cả người đều vô hồn tuyệt vọng tại trên mặt đất gọi tên mình nhi nữ.

“Đừng gọi nữa. Ngươi có gọi thì Lý Thanh La cũng không nghe thấy đâu.” Lý Thanh La lớn tiếng nói.

“Thanh La… ta là người mẹ tồi, là ta không tốt. Thanh La theo ta trở về đi.” Lý Thu Thủy cầu xin nhìn Lý Thanh La hi vọng.

“Ngươi thích gọi liền gọi lớn lên, muốn gọi thì cứ gọi đi. Gọi lớn lên, có lẽ hồn của Lý Thanh La ở đâu đó vẫn còn nghe thấy đó. Nhưng hiện tại người đang đứng trước mặt ngươi không phải ngươi nữ nhi, là một người mới, mạnh mẽ kiên cường hơn bất kỳ ai, được sinh ra để bảo vệ cho Lý Thanh La khỏi đau đớn, nàng chết rồi, ta đích thân thấy nàng chết đi trong tuyệt vọng, đừng hi vọng nàng tha thứ ngươi, nàng muốn ngươi cả đời phải sống trong dằn vặt đau đớn.” Lý Thanh La nước mắt lăn dài nắm chặt tay lớn tiếng chất vấn.

“Tội lỗi của ta, ta sẽ nhận lấy, nhưng Thanh La ngươi có thể hay không gọi ta một tiếng mẹ sao? Xem ra ngươi sẽ không gọi. Cho dù ngươi cả đời này không thừa nhận ta là nương cũng không sao. Nhưng Thanh La ngươi sẽ mãi mãi là ta nhi nữ, ta sẽ luôn bảo vệ ngươi. Thanh La, nương xin lỗi ngươi.” Lý Thu Thủy nhìn Lý Thanh La cầu xin nàng nhưng nàng không gọi liền đứng dạy muốn rời đi.

“Đợi… đợi...” Lý Thanh La thấy Lý Thu Thủy vô hồn rời đi như vậy trong lòng có chút không cam tâm muốn giữ mẹ mình lại nhưng nàng không đủ dũng cảm cũng không đủ vị tha để thốt lên lời, liền lặng yên nhìn Lý Thu Thủy dần dần rời xa.

“Đứng lại, Thu Thủy ngươi muốn đi đâu vậy?” Diệp Tiểu Y bước vào trong giữ Lý Thu Thủy lại ấm áp hỏi.

“Nơi này không chào đón ta, ta cũng không có tư cách vào đây.” Lý Thu Thủy buồn bã lắc đầu.



“Ai nói ngươi không có tứ cách? Ngươi là ta nữ nhân, đây là nhà của ta. Ai dám không chào đón ngươi?” Diệp Tiểu Y lớn tiếng nói.

“Tiểu tử, nhà hàng của ngươi bất ngờ xuất hiện nằm tại ta Mạn Đà Sơn Trang không biết là lý do gì? Nhưng nếu ngươi muốn để nàng lưu lại, đừng trách ta không khách khí. Đây không phải ngươi địa bàn.” Lý Thanh La nhìn Diệp Tiểu Y làm như vậy liền nói, hiện tại trong lòng nàng vẫn là nhiều hơn một chút cao hứng cũng thêm một phần tức giận, Lý Thu Thủy nữ nhân này quá ghê tởm, vậy mà giấu nàng phụ thân ra ngoài tìm tình lang. Mặc dù nàng đối với cái không hợp cách phụ thân này không có cảm tình gì nhưng đối với nàng không trung thực trong tình cảm là không thể chấp nhận.

“Hiện tại nó không phải ta địa bàn, nhưng bắt đầu từ giây phút này, ta quyết định nó chính là ta địa bàn.” Diệp Tiểu Y chỉ xuống đất nói.

“Ngươi còn phải xem có thực lực này hay không.” Lý Thanh La nhìn Diệp Tiểu Y cười gằn nói, ở địa bàn của nàng không ai dám nói với nàng như vậy.

“Thực lực thì không có, nhưng hôn thư thì có.” Diệp Tiểu Y móc ra một cái hôn thư đưa cho nàng nói.

“Đây là cái gì?” Lý Thanh La ngạc nhiên.

“Đọc không phải sẽ biết rồi sao?” Diệp Tiểu Y nhìn nàng trả lời.

Lý Thanh La đọc xong hôn thư mặt liền có chút nhức. Cái này vô trách nghiệm phụ thân muốn để cho nàng gả cho cái tên này thì thôi đi, lại muốn cả nàng nữ nhi đều gả cho cái tên nam tử đê hèn trước mặt. Quả thực quá làm bừa.

“Hôn thư này không được tính, hắn không phải phụ thân ta, phụ mẫu ta đều sớm mất, ta cũng không có cái hôn thư gì. Vô Nhai Tử này ta còn chưa gặp mặt một lần lấy cái gì tư cách làm cha của ta? Nếu ngươi muốn dựa vào tờ hôn thư này để bắt ép ta thì quả thực quá tầm thường rồi. Lý tiền bối không nghĩ tới nam nhân ngươi chọn lại là như vậy.” Lý Thanh La xé đi hôn thư trong tay nói.

“Tiểu Y vẫn là để ta rời đi đi, ta biết ngươi muốn giúp ta. Nhưng nàng sẽ không tha thứ cho ta.” Lý Thu Thủy lắc đầu nói.

“Ta bảo ngươi lưu lại chính là lưu lại.” Diệp Tiểu Y giữ chăt nàng dứt khoát nói.

“Tiểu Y...” Lý Thu Thủy khẽ kêu.

“Ngươi muốn làm cái gì? Nếu ngươi không muốn nàng đi, liền cùng nàng rời đi. Mạn Đà Sơn Trang không chứa được hai người các ngươi.” Lý Thanh La tức giận nói.

“Ha ha...” Diệp Tiểu Y liền cười lớn.

“Ngươi điên sao liền cười lớn như vậy? Có phải bị đụng hỏng?” Lý Thanh La tức giận ngạc nhiên.

“Ngươi và nương của ngươi rất giống nhau.” Diệp Tiểu Y lắc đầu nói.

“Giống nhau?” Lý Thu Thủy có chút hứng thú.

“Đừng nói lăng nhăng, nàng không phải mẹ của ta, tướng mạo nữ nhân có chút giống nhau mà thôi.” Lý Thanh La không thừa nhận.

“Ta không nói hai các ngươi ngoại hình.” Diệp Tiểu Y lắc đầu.

“Ý là cái gì?” Lý Thanh La hoài nghi.

“Muốn nghe sao? Không phải ngươi nói không muốn biết nàng?” Diệp Tiểu Y nhìn nàng nói.

“Ta quả thực không muốn biết nàng, ngươi không nói liền rời đi đi.” Lý Thanh La quay đầu sang một bên nói.

“Tiểu Y nàng muốn nghe ngươi nói cho nàng đi.” Lý Thu Thủy nhìn thấy Lý Thanh La muốn nghe liền thay nàng cầu xin, nàng biết rõ nam nhân trước mặt, thích ngọt không thích cứng.

“Hảo thể tử ngươi gọi ba tiếng hảo tướng công, ta liền nói cho nàng biết.” Diệp Tiểu Y điểm nhẹ Lý Thu Thủy mũi.



“Được, ta cho ngươi gọi.” Lý Thu Thủy gật đầu đồng ý, dù sao nàng đời này nam nhân quyết định hắn, trước sau cũng muốn gọi. Mặc dù trước mặt mình nữ nhi có chút ngại ngùng.

“Không được gọi.” Lý Thanh La lập tức lên tiếng ngăn cản. Nếu Lý Thu Thủy gọi chẳng phải nói nam tử trước mặt mình là nàng phụ thân sao?

“Không sao, dù sao ta cũng nhận định hắn.” Lý Thu Thủy lắc đầu nói.

“Đúng vậy, chuyện của nàng gọi hay không mắc mớ gì ngươi? Hảo the tử gọi nào.” Diệp Tiểu Y sờ sờ cằm Lý Thu Thủy nói.

“Lý Thu Thủy ta không cho ngươi gọi, nếu ngươi thực sự gọi hắn, ta liền cùng ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt, vĩnh viễn không gặp lại. Ta tuyệt đối không cho ngươi gọi hắn hảo tướng công.” Lý Thanh La lập tức nói, nàng không muốn Lý Thu Thủy bị cái tiện nam nhân này chiếm tiện nghi.

“Thanh La ngươi lo cho ta sao?” Lý Thu Thủy cảm động.

“Ai lo cho ngươi? Ta không muốn để ngươi gọi hắn tiện nghi hắn tiện nhân.” Lý Thanh La đều đỏ mặt không thừa nhận.

“Nàng gọi cái gì nha?” Diệp Tiểu Y giả ngốc nhìn Lý Thu Thủy.

“Gọi ngươi hảo tướng công.” Lý Thanh La nhắc lại, cái nam nhân này trí nhớ kém vậy sao?

“Hả?” Diệp Tiểu Y giả bộ không nghe rõ.

“Hảo Tướng Công nghe rõ sao?” Lý Thanh La nhìn hắn tức giận nói.

“ n, hảo thê tử tướng công nghe rõ.” Diệp Tiểu Y đắc trí nói.

“A, tức chết ta.” Lý Thanh La tức giận trách mình.

“Tiểu Y không cho ngươi bắt nạt nàng.” Lý Thu Thủy trách móc Diệp Tiểu Y nhéo hắn cái mông.

“Được được, đến Thu Thủy, gọi ta ba tiếng hảo tướng công nha.” Diệp Tiểu Y mở miệng đồng ý nói.

“Được hảo...” Lý Thu Thủy định gọi.

“Lý Thu Thủy nếu ngươi gọi hắn hảo tướng công, lập tức cho ta cút khỏi Mạn Đà Sơn Trang. Nếu còn coi ta là nữ nhi, còn muốn ta nhận ngươi, cho ta tuyệt giao với hắn. Ngươi không phải muốn đền bù sao? Được ta cho ngươi cơ hội.” Lý Thanh La đều vội gấp, nàng không muốn để Lý Thu Thủy bị chiếm tiện nghi, nhìn thấy vậy nàng không chịu nổi. Bản thân nàng càng không cho phép.

“Thu Thủy ta không sao. Chỉ là ba tiếng mà thôi. Cũng không mất gì. Ngươi muốn biết, ta để hắn nói cho ngươi biết.” Lý Thu Thủy lòng đều ấm áp nước mắt rơi ra nói.

“Ngươi không nghe ta nói sao?” Lý Thanh La đều tức giận, nàng tuy tò mò nhưng không có muốn biết đến vậy.

“Ha ha… thật buồn cười chết ta.” Diệp Tiểu Y nhìn hai nàng nói qua nói lại liền ôm bụng cười nói.

“Ngươi lại cười cái gì mà cười? Còn cười có tin ta đánh ngươi mặt nở hoa?” Hai nữ nhân không chịu nổi đồng thanh ăn nhịp nói. Tên này nụ cười cũng không sao, nhưng nụ cười của hắn quá dâm tiện, nhìn thấy chỉ muốn rùng mình một cái.

“Hai người các ngươi… đều ngốc như vậy ba mẹ các ngươi có biết sao? Nói không phải mẹ con ta thực sự không tin.” Diệp Tiểu Y cố nén cười nhìn hai nàng sau đó một vệt cười xấu xa nói.

Hai nữ lập tức có chút im lặng, nam nhân này rốt cuộc muốn nói cái gì. Chỉ vậy cũng liền cười?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Đạo Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook