Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 463: Thiên Long-Tần Hồng Miên Sinh Con Cho Ta Đi

Độc Cô Vô Danh

09/06/2018

“Này, ngươi làm cái gì vậy chứ? Bế nàng cẩn thận một chút, nữ nhân xinh đẹp vậy, lão tử còn chưa có chơi qua. Bị hỏng ở đâu ngươi đền được sao? Này này, tay của ngươi để ở đâu đó, có tin ta chặt ngươi tay sao?” Diệp Tiểu Y chán ghét nhìn một cái khác đeo mặt nạ nam nhân nói.

“Này bản thể, ngươi như vậy cũng quá lười rồi chứ? Để cho ta giúp ngươi bế nữ nhân, còn chính mình thì thong dong đi bộ? Nếu ngươi cho rằng mình bế tốt hơn liền tự bế đi. Ta mới không thèm.” Diệp Tiểu Y phân thân bế trên tay Tần Hồng Miên mở miệng trách móc.

“Ngươi bế nàng còn không phải là ta bế nàng? Nếu ngươi không bế nàng, vậy ta gọi ngươi ra đây làm cái gì?” Diệp Tiểu Y khinh bỉ chính mình phân thân.

“Bộ phân thân không phải là người sao? Ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, ngươi bế nàng cũng vụng về khác gì ta?” Phân thân không phục nói.

“Phân thân không phải là người, ngươi còn dám treo với ta? Đãng lẽ không nên cho ngươi có ký ức mới phải? Kêu ngươi bế thì bế đi, nói nhiều quá.” Diệp Tiểu Y mở miệng nói.

“Sao ngươi không cho ta ngủ ngươi nữ nhân hộ đi. Hừ, rõ ràng để cho ta bế, còn không cho ta tay heo ăn mặn, đòi chặt tay tay ta? Sung sướng đau khổ về sau không phải đều chuyền lại cho bản thể sao?” Phân thân coi thường Diệp Tiểu Y lẩm bẩm.

“Ngươi còn nói? Im miệng lại đi.” Diệp Tiểu Y lập tức không cho phân thân tiếp tục có tư duy suy nghĩ. Nói thật, khi trong đầu xuất hiện cái này thú vị nhẫn thuật, hắn thực sự cảm thấy vô cùng thần kỳ, môn nhẫn thuật này, thực sự giúp hắn quá nhiều.

Ví dụ như ngươi bận cùng nữ nhân của mình ngủ, bận cùng nàng ba ngày ba đêm không ra khỏi giường. Ngươi đói bụng, buồn ngủ, buồn đi tiểu, đi vệ sinh, còn có thi thoảng vào thành chơi vài cái kỹ nữ đổi vị, thực sự đều có mấy cái phân thân đi làm thay hắn. Tính ra việc hắn cần làm là nhận các đại mỹ nữ của mình ân sủng. Mấy cái việc linh tinh khác đều có phân thân làm thế chỗ ngươi. Đây gọi là tiện nghi.

“Nghĩ đến có cái nói chuyện cho vui, thực không nghĩ đến tên phân thân này lại biến thái như vậy. Thật không biết nó giống ai.” Diệp Tiểu Y bực mình than thở, nghĩ ngủ lão tử nữ nhân, nếu ngươi không phải ta phân thân, sớm bị lão tử cho một đấm thăng thiên rồi. Mà hình như nó giống mình bỉ ổi thì phải, bộ ta có như vậy sao? Nào có a? Nếu ta có sờ ngực của Tần Hồng Miên cũng sẽ không lén lén lút lút sờ sờ, mà chính là quang minh chính đại vừa nhào vừa nặn được không? Làm sao lại có như vậy hèn mọn giáng vẻ. Cái này phân thân chắc chắn là cái gien lặn tạo thành.

“Thật là kỳ quái đều đã lang thang cái khu rừng này nửa canh giờ. Rốt cuộc là điểm trên bản đồ này chỉ hướng nào chứ?” Diệp Tiểu Y nhìn tấm bản đồ từ ngọc bội phát ra lở lửng suy nghĩ.

“Ưm… a...” Tần Hồng Miên lúc này mồ hôi lạnh cũng chợt đổ ra, cả cơ thể đều đau đớn kêu rít lên từng tiếng, cơ thể lúc nóng lúc lạnh run bần bật, có vẻ như cấm dược tác dụng phụ lần nữa xâm chiếm nàng cơ thể.

“Tình hình nàng không ổn, mau mau đặt nàng xuống, ta giúp nàng trị thương.” Diệp Tiểu Y nhìn thấy Tần Hồng Miên đau đớn vẫn là mở miệng ra lệnh cho phân thân đặt Tần Hồng Miên xuống trên mặt đất.

Diệp Tiểu Y nhanh chóng từ trong cơ thể ngưng tụ nôi lực đánh vào sau lưng của Tần Hồng Miên, làm cho nội lực tại nàng trong cơ thể lưu thông bảo vệ nàng kinh mạch, ép ra cấm dược chất độc. Tần Hồng Miên dưới sự lỗ lực của Diệp Tiểu Y nôn ra một bãi máu đen lần nữa hôn mê bất tỉnh.

“Xem như thành công. Nhưng tu vi của nàng từ nay có lẽ liền phải tập lại từ đầu.” Diệp Tiểu Y theo đã thất truyền lâu năm bóp vú ý lộn là sờ ngực bắt mạch cho Tần Hồng Miên liền vui vẻ, tuy mất đi võ công cũng nội lực khổ luyện bao năm, nhưng nhặt được cái mạng trở lại đã không có tồi rồi.

“Ưm… đây là đâu?” Tần Hồng Miên yếu ớt mở ra mình cặp mắt nhìn xung quanh rừng cây ngạc nhiên.

“Ngươi tỉnh lại rất nhanh, xem ra cơ thể cũng thật là tốt.” Diệp Tiểu Y nhìn nàng nở nụ cười nói.

“Diệp Tiểu Y ta với ngươi liều… Á… dâm tặc, ta đánh chết ngươi.” Tần Hồng Miên lập tức đánh vào mắt chính là Diệp Tiểu Y bàn tay tại trên ngực mình nhào nặn tức giận.

“Cơ thể của ta? Võ công… của ta… tại sao?” Tần Hồng Miên phát chưởng, chưởng lực yếu ớt không có sức lực đánh vào không trung khiến nàng lập tức liền kinh ngạc, nàng sức mạnh đã đi đâu hết?

“Nữ nhân các ngươi tức giận cái gì? Ta còn chưa tố cáo ngươi dùng bệnh chiếm ta tiện nghi. Ngươi chưa gì đã muốn giết ta diệt khẩu? Thảo nào thiên hạ có câu độc nhất lòng dạ đàn bà.” Diệp Tiểu Y đối với nàng trêu trọc.

“Lưu manh, ta rơi vào tay ngươi, muốn giết cứ giết, đừng có nhiều lời. Tần Hồng Miên ta cũng có thể đoàn tụ với mình nhi nữ ở dưới suối vàng.” Tần Hồng Miên biết khó lòng chạy thoát, nhất quyết nhắm lại đôi mắt mình chờ đợi cái chết.

“Ta sẽ không giết ngươi, với lại nữ nhi ngươi không chết, ngươi xuống đó gặp cũng chỉ gặp được tên họ Diêm tên Vương. Ngươi xinh đẹp như vậy, bị Diêm Vương giữ lại chơi đùa, ta không phải thua lỗ một cái đại mỹ nữ? Muốn chết? Hay là cho ta hưởng trước, rồi ngươi tìm nơi nào đó treo cổ, chí ít thì lúc sinh thời chết đi biết mùi vị làm đàn bà cảm giác như thế nào?” Diệp Tiểu Y trêu trọc nói.

“Ngươi lừa ta, rõ ràng lúc đó ta đã bắt mạch nàng, nàng đã chết, người chết có thể sống lại sao?” Tần Hồng Miên kích động nói.

“Có vẻ như ngươi rất mong Mộc Uyển Thanh chết, ta nói Tần Hồng Miên, nàng chết hay sống ngươi tin hay không tùy ngươi. Nhưng hiện giờ ta cứu ngươi một mạng, từ trước đến giờ bổn giáo chủ không làm việc gì không công. Ngươi muốn như thế nào trả ơn ta?” Diệp Tiểu Y sờ lên cằm nàng nhấc lên nói.

“Ta có yêu cầu ngươi cứu ta sao? Cùng lắm lấy mạng này trả lại cho ngươi, giết ta đi.” Tần Hồng Miên ngoan cường nói.

“Ta nỡ lòng nào giết một mỹ nhân như ngươi, dù có giết cũng trước phải hiếp, hiếp xong lại giết, giết xong lại tiếp tục hiếp, tiền dâm hậu sát.” Diệp Tiểu Y cười hắc hắc đưa tay tới hướng Tần Hồng Miên.

“Dâm tặc, ngươi làm cái gì? Muốn làm cái gì?” Tần Hồng Miên sợ hãi, hiện tại cơ thể nàng cử động đều khó, võ công biến mất, tự sát sức lực cũng không có, nàng lấy cái gì chống đối Diệp Tiểu Y dâm tặc này?

“Ngươi đoán thử xem? Nơi này là rừng núi, ngươi có kêu cứu cũng không ai nghe thấy đâu, ngoan ngoãn. Hay là Tần Hồng Miên nghe lời sinh cho ta cái nữ nhi đi.” Diệp Tiểu Y khuôn mặt càng lúc càng xấu xa cười nói.

“Ngươi tránh ra, ngươi dám làm gì ta, ta không tha cho ngươi.” Tần Hồng Miên lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi như vậy.

“Ngoan, đừng chống cự. Ngươi thật sự rất nặng. Hiện tại ngươi bị ta bắt cóc. Con tin không có quyền lên tiếng. Mọi lời nói của ngươi bây giờ sẽ là bằng chứng chống lại tiếng rên của ngươi trên giường.” Diệp Tiểu Y vác nàng ném qua bờ vai của mình bê đi thở dài nói.

“Vô liêm sỉ.” Tần Hồng Miên dãy dụa cố tránh ra Diệp Tiểu Y.

Diệp Tiểu Y đánh mạnh một cái vào mông của nàng khiến Tần Hồng Miên đỏ ửng mặt thẹn thùng: “Thật đàn hồi, ngươi còn không ngoan ta tiếp tục đánh, dù sao cũng thật thơm.”

“Cẩu tặc, đợi ta thoát được, ta sẽ không tha cho ngươi.” Tần Hồng Miên quát lớn.

“Đợi đến khi ngươi thoát được, ta đoán bụng ngươi cũng sẽ rất lớn. Ngươi đoán xem lúc đó ngươi sẽ sinh ra con trai hay con gái, con gái xinh đẹp giống ngươi liền tốt, lúc đó ta có thể chơi loli dưỡng thành.” Diệp Tiểu Y trầm tư mở miệng nói.

“Bỉ ổi, cả nữ nhi mình cũng không tha.” Tần Hồng Miên phỉ nhổ. Tên này thực sự vô sỉ.

“Còn ngươi chính là ảo tưởng, thực sự muốn sinh nữ nhi cho ta sao? Hắc hắc… hay là chúng ta làm thử chút, Tần Hồng Miên sinh con cho ta đi.” Diệp Tiểu Y vỗ vỗ nàng cái mông cười cợt nói.



“Ta mới không sinh con cho ngươi. Nghĩ cũng đừng nghĩ, nếu ta thực bị ngươi làm ô nhục mang thai, ta thà uống thuốc phá nó đi.” Tần Hồng Miên khẳng định độc ác nói.

“Ngươi thật độc ác nha, cả đến con mình đều có thể giết. Không được, không được, ta vẫn là để ngươi sinh xong cho ta nữ nhi liền bắt ngươi sinh mười cái ba mươi cái cho ta. Đến lúc đó, mẫu nữ ngươi cùng một giường, ta xem ngươi còn có thể độc ác như vậy không. Tốt nhất sinh con cho ta đi.” Diệp Tiểu Y trêu trọc nàng nói.

“Ngươi là đồ biến thái, ngươi giết ta đi. Sinh con cho ngươi, còn không sinh ra quá thai.” Tần Hồng Miên lâm vào tuyệt vọng đường.

“Ta nỡ lòng nào giết ngươi, ta sẽ hảo hảo yêu thương ngươi. Ngươi nhưng là ta tốn rất nhiều công sức kéo từ quỷ môn quan về, xinh đẹp như vậy thê tử, ta thế nào nhẫn tâm giết nàng. Phải để nàng hảo hảo sinh cho ta vài đứa mới đúng.” Diệp Tiểu Y xoa xoa nàng cái mông nhỏ cười cợt nói.

“A… bỏ cái tay bẩn thỉu của ngươi ra. Ngoài sinh con ra ngươi không thể nói câu khác sao?” Tần Hồng Miên mặt đều đỏ ửng nói.

“Tay ta sáng nay đã rửa rất sạch thế nào lại bẩn, cả ngày đều có chỉ sờ ngực và ngươi mông, rất sạch, còn có lưu lại mùi thơm. Với lại ngoài chuyện sinh con ra, ta còn có thể nói Tần Hồng Miên giúp ta sinh con đi.” Diệp Tiểu Y giả bộ ngây ngơ đưa tay lên mũi ngửi ngửi.

“Ai cho ngươi ngửi, ngươi tai họa không biết bao nhiêu nữ nhân nhất định sẽ bị trời phạt. Bảo Bảo và Tinh Trúc nhất định bị ngươi tai họa, Diệp Tiểu Y uổng công ngươi là giáo chủ một phái. Còn cái gì giúp ngươi sinh con, cùng cho ngươi sinh con đều là ta sinh, khác nhau sao?” Tần Hồng Miên đỏ mặt tức giận nói.

“Ta tai họa nữ nhân? Từ trước đến giờ chỉ có giết người là vi phạm pháp luật, tạo ra người thì có tội gì chứ hả? Tần Hồng Miên chẳng lẽ bổn giáo chủ làm giáo chủ một phái thì không thể làm ngươi mang thai sao? Ngươi biết giang hồ gọi ta là gì sao? Là ma đầu, là đại ma vương, là ác quỷ, vậy ta làm nhân vật phản diện không làm việc xấu chẳng lẽ đi làm từ thiện làm việc tốt?” Diệp Tiểu Y nhìn nàng mở miệng cười cợt nói.

“Lời nói hoa mỹ, ngụy biện.” Tần Hồng Miên khinh bỉ lẩm bẩm.

“Mặc kệ ngươi. Cha cha mông thật đàn hồi.” Diệp Tiểu Y đánh mạnh vào mông nàng mấy cái, hiện tại mà kéo xuống nàng quần chỉ sợ hai mông đều bị đánh đến đỏ ửng đi.

“Ngươi làm sao lại đánh ta?” Tần Hồng Miên tức giận, rõ ràng lần này nàng không có chửi hắn.

“Cái này là ta thích, mông ngươi tốt đàn hồi như vậy, ta là ngươi nam nhân phải bồi dưỡng.” Diệp Tiểu Y đưa tay xao xoa tại nàng mông cười đểu.

“Ngụy quân tử.” Tần Hồng Miên cắn răng gầm gừ như muốn cắn chết tên cẩu tặc này.

“Phía trước có quán nước ra ngồi nghỉ một chút.” Diệp Tiểu Y khinh công nhanh chóng hạ xuống trên một quán nước ven đường. Bế theo Tần Hồng Miên đi vào bên trong, bọn họ là người giang hồ, chỉ một quán nước nhỏ không dám cứu Tần Hồng Miên. Mặc dù nàng có kêu la cầu cứu thảm thiết, cũng không ai nghe.

“Khách quan ngài muốn dùng gì? Nơi này chúng ta có mì cùng bánh bao, rượu còn có cả sưa đậu,...” Một cái bồi bài chạy đến lau bàn tay run run hỏi. Bởi nhìn cách ăn mặc cùng với bế theo một cái cô gái xinh đẹp, hắn biết rõ đây là cái thiết bảng không phải hiệp khách mà là cái hái hoa tặc. Loại người này nhưng giết người không chớp mắt.

“Ngươi muốn ăn cái gì?” Diệp Tiểu Y nhìn Tần Hồng Miên ngồi tại bên cạnh ghế hỏi.

“Ta không muốn ăn.” Tần Hồng Miên mở miệng không để ý Diệp Tiểu Y nói.

“Yên tâm, đồ ăn ta sẽ không bỏ độc, dù có bỏ cũng đợi ngươi sinh cho ba mươi bốn mươi đứa trước đã.” Diệp Tiểu Y trêu trọc nàng nói.

“Bỉ ổi.” Tần Hồng Miên trừng mắt nhìn Diệp Tiểu Y.“Ngươi thực không muốn ăn sao?” Diệp Tiểu Y nhìn Tần Hồng Miên hỏi.

“Không ăn.” Tần Hồng Miên mở miệng.

“Ngươi làm vậy, tự hành hạ bản thân mình, có vui không?” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi.

“Không.” Tần Hòng Miên đáp.

“Rơi vào tay ta buồn không?” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi.

“Không, ta tại sao phải buồn.”

“Vậy lúc đó dùng cấm dược có hối hận không?”

“Không. Chỉ cần giết được ngươi, một viên cấm dược đã là gì?”

“Lúc đó chém trượt ta nuối tiếc không?”

“Không. Đều là ta học nghệ không tinh.”

“Vậy ngươi có cần tiền không?” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi.

“Ngươi muốn ta bán thân?” Tần Hồng Miên khinh bỉ.

“Ngươi vốn là tài sản của ta, ta làm gì có chuyện mua lại tài sản của mình? Đợi khi nào ngươi trả hết ơn cứu mạng ta mới thả ngươi đi. Không ổn rồi, cả tiền cũng không cần, xem ra ngươi lần này bệnh thực sự nặng rồi, ảnh hưởng đến não bộ.” Diệp Tiểu Y sờ nàng chán lo lắng.

“Ngươi làm cái gì vậy chứ? Ngươi cho rằng ai cũng tham tiền như ngươi? Ngươi nói thả ta đi, vậy nói ta cần trả ngươi bao nhiêu tiền?” Tần Hồng Miên tức giận.

“Không nhiều, chỉ cần sinh cho ta bảy chục, tám chục cái nữ nhi để ta chơi dưỡng thành là ngươi trả hết nợ.” Diệp Tiểu Y mở miệng cân nhắc.

“Ngươi cho ta là heo? Không đúng, ta mới không vì ngươi sinh nữ nhi, ngươi thả ta ra. Ngươi chẳng lẽ muốn giam ta cả đời?” Tần Hồng Miên mở miệng tức giận.

“Ơn cứu mạng cả đời đều trả không hết, ta nói không chỉ cả đời mà là vạn kiếp ta cũng muốn giam cầm ngươi.” Diệp Tiểu Y xoa xoa mông nàng độ đàn hồi.

“Không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao? Ngươi còn sờ?” Tần Hồng Miên tức tối.



“Ta đang lo lắng biết không hả? Đây là thủ pháp gia truyền kiểm tra sức khỏe chỉ có thể đối với nữ nhân xinh đẹp mới có thể sử dụng.” Diệp Tiểu Y lo lắng nói.

“Ta mới không cần, bỏ cái bàn tay của ngươi ra khỏi mông của ta. Vừa rồi hình như ngươi có nói lo lắng cho ta sao?” Tần Hồng Miên bỗng nhiên có chút gì đó trong lòng nhói lên. Từ lúc sinh ra nàng liền độc thân độc vãng, cả nam nhân nàng thích cũng không cần nàng, không quan tâm đến nàng, đừng nói có người lo lắng cho nàng, khi nghe Diệp Tiểu Y nói lo lắng cho nàng, nàng cảm thấy có một thứ gì đó rất kỳ lạ.

“Đúng vậy a, ngươi bị như vậy chẳng may sinh ra nữ nhi bị bệnh ngốc thì sao? Như vậy liền không tốt, ta còn muốn chơi dưỡng thành.” Diệp Tiểu Y trêu trọc nói.

“Bỉ ổi.” Tần Hồng Miên lập tức tức giận không chú ý đến hắn.

“Ngươi thực sự không lo lắng sao? Ta thực sự lo quá đi.” Diệp Tiểu Y mở miệng than thở.

“Người như ngươi cũng có chuyện lo lắng hay sao?” Tần Hồng Miên ánh mắt lấp lóe coi thường.

“Ta đang nghĩ đến tương lai sau này, không biết con của ta có được tuyệt vời như con trai của bố mẹ ta sinh ra ta không? Nếu mà nó ngốc manh như ngươi ta thực sự không biết thế nào dưỡng thành.” Diệp Tiểu Y sờ sờ mình đẹp đẽ khuôn mặt than thở nói

“Tiểu nhị nơi này của ngươi có thuốc không, mau mau lấy cho hắn uống đi.” Tần Hồng Miên khinh bỉ mở miệng.

“Hai vị đại gia nơi này thực không có thuốc.” Tiểu nhị khẽ lau mồ hôi nói.

“Không cần phiền phức, cho ba chiếc bánh bao một chén sữa đậu nành. Nếu như nàng không ăn để bổn công tử tự mình dùng miệng mớm cho nàng ăn.” Diệp Tiểu Y mở miệng cười cợt nói.

“Được, lập tức có.” Tiểu nhị lập tức nhanh chóng lui về chuẩn bị.

“Ngươi mơ tưởng chiếm ta tiện nghi, ta nói không ăn là không ăn. Ngươi đừng nghĩ ép ta.” Tần Hồng Miên mở miệng khinh bỉ.

“Ta cũng đâu bắt ngươi ăn, là ta dùng miệng mớm cho ngươi.” Diệp Tiểu Y giả bộ e thẹn.

“Ta không cần.” Tần Hồng Miên mím chặt miệng nói.

“Ngươi không có lựa chọn, bây giờ hoặc tự ăn, hoặc ta mớm cho ngươi ăn.” Diệp Tiểu Y mở miệng nói.

“Ngươi ép ta?” Tần Hồng Miên căm tức nhìn Diệp Tiểu Y. Tiểu nhị lúc này cũng nhanh chóng dọn thức ăn lên bàn liền chạy.

“Ta chính là ép ngươi, đừng quên ta có thể tha cho Mộc Uyển Thanh cũng có thể giết nàng, ngươi không ăn, ta lập tức cho người giết nàng.” Diệp Tiểu Y sát khí nổi lên nói.

“Ta ăn là được.” Tần Hồng Miên ánh mắt căm tức nhìn Diệp Tiểu Y, sau đó lại nghi ngờ nhìn đồ ăn trên bàn.

“Không có thuốc độc đâu, không tin ta mớm ngươi ăn. Ta còn muốn giữ ngươi sinh cho ta vài cái nữ nhi bảo bối, thế nào để ngươi nghẹn chết.” Diệp Tiểu Y làm một bộ dạng hi sinh.

“Không cần ngươi giúp. Ta tự ăn.” Tần Hồng Miên lập tức cầm bánh bao bắt đầu ăn ngấu nghiến. Cơ thể nàng hiện tại thực sự vô cùng thiếu chất và mệt mỏi. Mấy ngày nay quá căng thẳng cộng thêm hiện tại nàng chỉ là nữ tử yếu đuối võ công mất hết. Không thể nhịn đói.

“Ăn từ từ thôi cũng không anh giành với ngươi.” Diệp Tiểu Y nhìn nàng ăn như quỷ đói đầu thay liền khuyên.

“Mặc kệ ta liên quan gì ngươi.” Tần Hồng Miên trừng mắt nhìn Diệp Tiểu Y.

“Tần Hồng Miên sinh con cho ta đi.” Diệp Tiểu Y mở miệng nói.

“Phụt… khụ khụ… ngươi… ngươi điên sao? Ta sẽ không sinh con cho ngươi, muốn đem nữ nhi mình ngủ, ngươi thực là điên. Với lại giáo chủ đại nhân, ngươi cũng là giáo chủ một phái, ngươi tha cho ta đi, ngươi sao chơi lầy vậy.” Tần Hồng Miên đều nghẹn khi nghe Diệp Tiểu Y nói câu này liền đều sắp phun ra.

“Thật lãng phí, ngươi làm sao lại phun đồ ăn như vậy chứ?” Diệp Tiểu Y than thở.

“Mặc kệ ta, ngươi quản. Có mấy cái bánh bao, ngươi tiếc tiền, đợi ta khi nào trả ngươi.” Tần Hồng Miên vuốt vuốt ngực cho đồ ăn trôi xuống.

“Ta không ngại tiếc tiền chỉ sợ thuốc không đủ liều để ngấm. Xuân dược loại thuốc này ta sợ ngươi nôn ra gần hết sẽ không có hiệu quả, lúc đó thể nào sinh con.” Diệp Tiểu Y gãi gãi đầu than thở nói.

“Ngươi… khụ khụ… súc sinh, rõ ràng nói không cho thuốc độc vào.” Tần Hồng Miên lập tức đều nôn hết tất cả đồ ăn ra.

“Xuân dược là thuốc bổ tráng dương, đâu tính là thuốc độc?” Diệp Tiểu Y làm bộ ngây thơ vô số tội.

“Ngươi… ngươi… ọe...” Tần Hồng Miên cố nôn ra những gì vừa ăn, ánh mắt oán độc nhìn Diệp Tiểu Y.

“Đùa ngươi một chút, chỉ có chút thuốc chỉ thương mà thôi, không có tác dụng gì lớn.” Diệp Tiểu Y cười cợt.

“Ngươi cảm thấy đùa rất vui sao?” Tần Hồng Miên tức giận.

“Vui a, đùa ngươi có thể khiến ngươi mang thai, tại sao lại không vui? Ngươi phải ăn nhiều vào còn sinh nữ nhi để ta chơi dưỡng thành nữa. Vậy nên, Tần Hồng Miên Sinh con cho ta đi.” Diệp Tiểu Y thắc mắc, sau lại đẩy mình bánh bao đưa cho nàng.

“...” Tần Hồng Miên quyết định im lặng cầm bánh lên tiếp tục ăn, nói chuyện với tên này quả thực là nàng sai lầm nhất trong cuộc đời, càng lúc nàng càng cảm thấy cái trước mặt nàng không phải cái ma đầu giết người không chớp mắt, mà là cái lưu manh, đại lưu manh.

Lúc này từ xa một đám người đang đuổi theo một cái nữ nhân đẹp khăn che mặt hớt hải chạy tới, miệng nàng liên tục kêu lên tiếng cầu cứu. Có vẻ như nàng đang bị truy đuổi rất gắt gao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Đạo Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook