Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 336: Tuyết sơn phái mỹ nữ đen đủi

Độc Cô Vô Danh

13/05/2018

Keng, thông báo lỗi hệ thống, đường hầm không thời gian xảy ra vấn đề. Ký chủ tự bảo vệ tính mạng, hệ thống cũng tự bảo vệ bản thân.

Keng, sắp xông qua trường điện từ không gian. Chúc ký chủ may mắn không bị xanh mộ.

“Móa, thế này là thế quái nào? Cái chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?” Diệp Thần trong trường không gian bị xoáy lộn vòng vòng a. Sau đó bị hút thẳng vào trường điện từ đâu.

“Ngươi muốn lợi dụng xung đột thời gian để giết hắn sao?” Người bí ẩn trong Thiên Đạo Hệ Thống khinh thường nói. Mấy cái tia điện không gian này chưa đủ để giết chết hắn được.

“Ta tất nhiên biết hắn không dễ dàng chết như vậy. Nhưng cứ để hắn lạc vào trong không thời gian dòng chảy. Ngươi cũng biết mà nếu ai bị lạc trong dòng thời gian quá lâu sẽ vĩnh viễn bị nhốt lại không thể thoát ra.” Người đằng sau phản chiếu thiên đạo lên tiếng nói.

“Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi làm như vậy sao?” Người bí ẩn lập tức ra tay a. Xé rách ra một vùng trong không gian đem Diệp Thần đang bị sét đánh đen thui ném vào bên trong đâu. Tạm thời chỉ có thể làm như vậy. Sau đó tìm cách cho hắn quay trở lại dòng thời gian cũ mà thôi.

“Chà, không ngờ, ngươi vẫn còn năng lực xé ra không thời gian đó. Thật bất ngờ đâu.” Người đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo lên tiếng cười nói.

“Dưới chút sức tàn của mình mà ngươi vẫn có thể đối với dòng không thời gian ra tay được. Thực sự mới là điều khiến người ta bất ngờ đấy. Rốt cuộc ngươi đang mưu tính điều gì chứ.” Người mặc bí ẩn liền lên tiếng nói.

“Ngươi… đổi site sao?” Đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo lên tiếng nói.

“À… à… ờ ngươi cũng mặc đồ đen ta cũng mặc có giống nhau quá. Đổi site trắng được không, trông đẹp chứ? Hàng đắt tiền đó.” Người bí ẩn mặc đồ trắng mở miệng nói.

“Hay đổi lại đi, ta mặc đồ trắng ngươi mặc đồ đen.” Đằng sau phản chiếu Thiên Đạo nhìn người mặc đồ trắng không biết nghĩ gì nói.

“Không đổi, không thấy nhân vật phản diện như ngươi đều mặc đồ đen sao? Ngươi thấy xã hội đen vậy thấy xã hội trắng bao giờ chưa.” Người bí ẩn mặc đồ trắng lên tiếng từ chối nói.

“Ta không chịu, đổi cho ta. Ngươi không nhường ta được một chút sao. Sống với nhau bao nhiêu năm rồi. Đổi cho ta a. Ta cho ngươi biết kế hoạch của mình. Nào, ngoan đổi cho ta nào.” Đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo dụ dỗ nói.

“Không đổi là không đổi. Ai không biết đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo là mặt kia của thế giới. Bước qua bên kia tấm gương mọi thứ đều là chết chóc. Ngươi có mặc nó cũng không thay đổi được ngươi bản chất của tử thần đâu.” Người mặc áo trắng liền lên tiếng nói.

“Ngươi nói phải nhưng đâu cần phải phũ phàng như vậy chứ. Ngươi cũng đâu có khác so với ta là mấy. Những kẻ như chúng ta tuy hai mà lại là một, giống nhau mà thôi. Những kẻ bị các thế giới bỏ rơi. Sinh ra vì một mục tiêu và sẽ chết vì nó. Diệp Thần hắn cũng sẽ như vậy, vì ngươi và hắn như nhau. Vạn năm trước cũng vậy, bây giờ lịch sử sẽ tái diễn.” Người áo đen bí ẩn đằng sau Thiên Đạo Hệ Thống lên tiếng nói.

“Ngươi nói không có sai. Nhưng hắn không giống chúng ta. Chúng ta chỉ đang tồn tại, nhưng hắn thì đang sống.” Người mặc áo trắng nhìn Diệp Thần rơi vào khoảng thời gian hắn bóc ra nói.

“Nhưng chỉ là hiện tại mà thôi.” Người mặc đồ đen thần bí nói.

“Ý ngươi là sao?” Người bí ẩn mặc đồ trắng nói.

“Để ta nói cho ngươi gợi ý nhé. Con ngươi nếu không có quá khứ, thì sẽ không có tương lai. Với sức của một mình ta để đến được quá khứ để giết hắn là chuyện dường như không thể. Nhưng cũng nên cảm ơn ngươi mới phải.” Người mặc đồ đen lên tiếng cười lớn nói.

“Lẽ nào, dòng thời gian này.” Người mặc đồ trắng liền lập tức sửng sốt a. Nếu Diệp Thần xuất hiện tại thời điểm mà hắn đã tồn tại trong quá khứ, như vậy một chuyện lớn sẽ xảy ra đâu. Mà người giúp tên kia bóc ra không gian lại chính là hắn a.

“Đúng vậy, ngươi đoán đúng đó. Khi hắn của tương lai xuất hiện, hai Diệp Thần sẽ không thể cùng tồn tại trong một dòng thời gian. Một trong hai sẽ tan biến, dù là tương lai hay quá khứ tan biến. Đều như nhau. Chết trong quá khứ, hay chết trong tương lai của mình mà thôi. Ta không thể giết hắn nhưng không có nghĩa quy luật thế giới không thể.” Người mặc đồ đen cười lớn nói.

“Hắn sẽ không chết. Sức mạnh thật sự của loài người là khả năng tự thay đổi bản thân. Dù là quá khứ hay tương lai hắn sẽ đều không thể chết.” Người mặc đồ trắng cắn răng nói.

“Ngươi vẫn hi vọng vào ảo tưởng xa vời đó sao? Ngươi nên biết hắn không phải là ngươi, càng không còn là hắn của trước đây. Mở ra vô tự thiên thư trang tiếp theo là không có khả năng.” Người mặc đồ đen lên tiếng lắc đầu nói.

“Không có gi là không thể.” Người mặc đồ trắng lên tiếng nói.

“Vậy sao? Hắn chỉ có vài tháng thời gian mà thôi. Nếu như hắn quá khứ và tương lai gặp nhau. Một trong hai kẻ sẽ chết. Nhưng nếu trong vài tháng hắn không rời đi. Hắn vẫn sẽ chết. Chúng ta đánh cược đi. Nếu như hắn sống sót, ngươi thắng. Ta sẽ tặng hắn môt món đồ, còn nếu như hắn chết. Ngươi cũng sẽ thua. Như vậy linh hồn của ngươi hãy để cho ta ăn được chứ?” Người mặc đồ đen lên tiếng nói.

“Cứ như vậy quyết định đi.” Người mặc đồ trắng lên tiếng nói.



“Sảng khoái, ta thích ngươi rồi đó. Vài tháng thời gian, ngươi và hắn có thể làm được gì chứ. Đừng quên vụ cá cược giữa chúng ta.” Người mặc đồ đen nhanh chóng rời đi a.

“Còn lại chỉ có thể mong chờ vào ngươi. Chết tiệt mình điên rồi mới đồng ý cho hắn ăn linh hồn của mình.” Người mặc đồ trắng không khỏi cười khổ a. Lần này, được ăn cả ngã về không đây.

Diệp Thần hạ cánh từ trên không rơi xuống một cái vùng núi tuyết lớn đâu. Khắp nơi đều trắng xóa, cả người đều bị sét đánh cháy đen thui lui đi. Nằm bất tỉnh nhân sự tại trên mặt tuyết a.

Keng, hệ thống do dòng thời gian nhiễu loạn tạm thời đóng lại một số công năng.

Dưới ánh lửa lờ mờ, Diệp Thần bắt đầu từ từ tỉnh lại đâu. Mở mắt ra nhìn xung quanh Diệp Thần không khỏi oải người một cái. Là mơ sao? Sao cảm giác chân thật quá.

“Nơi này tại sao lại dùng đèn dầu chứ, bộ không có điện sao. Chẳng lẽ mình không quay về hay sao.Ai băng bó mình vậy chứ?” Diệp Thần không khỏi thất thần lẩm bẩm a. Căn phòng này khắp nơi đều là đổ cổ trang. Chẳng lẽ hắn thực không có quay về. Nhưng mà vừa rồi hắn nhớ là cảm giác rất chân thật đâu.

“Hệ thống? mau ra đây.” Diệp Thần chợt nhớ ra tới liền kêu miệng gọi. Nhưng tiếng động tiếp theo liền để hắn hụt hẫng a.

Keng, hệ thống báo lỗi, đang trong quá trình sửa chữa. Các công năng đa phần bị khóa lại.

“Đây là vấn đề chết tiệt gì.” Diệp Thần bị băng bó không khỏi muốn chửi lớn lên. Lần đầu tiên bắt gặp cái này chàng cảnh thực sự chán ghét mà. Hệ thống cũng có thể bị lỗi sao.

“Cmn hệ thống.” Diệp Thần chửi thề một câu liền tự nhiên có tiếng động phát ra a.

Keng, ký chủ vừa chửi hệ thống. Hệ thống tức giận sẽ rất đáng sợ, đem ký chủ biến thành nữ nhân cả đời, còn tiêm hooc môn nữ siêu nhạy nữa. Cẩn thận đó.

“Móa, không phải là hỏng sao?” Diệp Thần muốn đâm đầu vào cột a. Đây là trần chụi uy hiếp được không. Hệ thống muốn biến hắn thành cong a.

Keng, phần này không bị hỏng.

“Đậu méo có xanh. Mau cho ta biết hiện tại ta đang ở đâu. Làm sao để trở về.” Diệp Thần liền lên tiếng nói.

Keng, hệ thống lỗi.

“…” Diệp Thần liền không biết nói cái gì cả đây.

“Ngươi tỉnh rồi sao? Ta còn tưởng ngươi sẽ không tỉnh lại đâu. Ngươi bị sét đánh thành đen thui, không có mạch tượng, nhưng hơi thở đều, thật không nghĩ vẫn có thể còn sống.” Cánh của mở ra, một cô nương mặc quần áo cổ trang bước vào, một giọng nói êm tai vang lên bên tai của Diệp Thần a.

“Mỹ nữ?” Diêp Thần liền không khỏi chảy nước miếng nói. Hắn là đang mơ sao? Ở nơi này sao có thể có cô nương xinh đẹp như vậy chứ. Nhưng mà đợi đã nhìn nàng rất giống ai đó thì phải. Nhưng hắn thực sự nghĩ không có ra a.

“Mỹ nữ? Ai ngươi nói ta đó hả? Ta xinh đẹp như vậy sao?” Cái này cô nương liền không khỏi ngượng ngùng đỏ mặt nói. Đưa hai tay lên má a.

“Nói ngươi không xinh đẹp chính là nói dối.” Diệp Thần thừa nhận nói. Nàng rất xinh đẹp, so với Mộ Dung Tiên lão bà hắn còn có thể nói xinh đẹp a.

“Ta xinh đẹp như vậy sao ta không biết a.” Cái này cô nương liền lập tức ngượng ngùng a.

“Dễ dụ vậy sao?” Diệp Thần không khỏi mở miệng nói. Cô gái này ngốc vậy, lời nói của nam nhân liền có thể tin tưởng. Bộ người nhà không dậy ngươi không lên tin lời người lạ sao?

“Ngươi nói cái gì vậy?” Cô gái liền mở miệng hỏi.

“Không có gì, chẳng qua là trời mát quá thôi.” Diệp Thần đánh trống lảng nói, sau lại cảm thấy, thời tiết mát cái lỗi gì chứ. Phải gọi là lạnh mới đúng a.

“Thời tiết mát? Rất mát sao? Sao ta lại thấy lạnh nhỉ? Hay là ta bị cảm rồi. Không được, xem ra ta phải đi uống thuốc. Để tỷ tỷ biết ta bị cảm nàng sẽ rất lo lắng.” Cái này cô nương liền sốt sáng nói.

“Tỷ tỷ? Ngươi có tỷ tỷ? Mà đừng đi vội thế. Ngươi cũng đâu có bị cảm?” Diệp Thần bái phục độ ngốc của cô gái này a. So với lão bà hắn còn có thể nói ngốc bẩm sinh đi.

“Ta không bị cảm sao?” Cái này cô gái ngốc lên tiếng nói.



“Được rồi, mỹ nữ ngươi có thể nói cho ta biết đây là năm bao nhiêu, thời đại nào. Còn cả đây là chỗ nào được không? Còn nữa, tại sao ta lại ở đây. Ngươi cứu ta sao?” Diệp Thần liền mở miệng hỏi. Hiện tại tàn sét thời gian vẫn còn dư lại trong người hắn, khiến hắn bất động. Có lẽ phải mất vài giờ để khôi phục lại.

“Ngươi nói gì lạ vậy. Đây đương nhiên là thời hiện đại rồi. Ta đang tại cấm địa tu luyện lúc thì ngươi tự nhiên rơi từ trên trời xuống ngã trúng ta a. Thật sự rất đen đủi.” Cô gái liền mở miệng buồn bã nói. Cấm địa tu luyện, một năm mới mở một lần cho một người vào, vậy mà nàng bị tên này rơi trúng người lăn ra ngất. Còn chưa kịp tu luyện được gì đâu.

“Cấm địa? Thời hiện đại, quần áo của ngươi.” Diệp Thần không khỏi thắc mắc.

“Môn phái không dùng đồ hiện đại a. Ngươi nghỉ ngơi cho khỏe, chỗ này đừng có đi loạn. Môn phái không cho nam nhân đi loạn xung quanh. Nếu bị tỷ tỷ ta nhìn thấy. Cả hai chúng ta sẽ rất thê thảm a.” Cái này cô nương liền ôm đầu nói.

“Tỷ tỷ ngươi? Rất đáng sợ sao?” Diệp Thần liền tò mò nói. Có vẻ như cô gái này đưa trộm mình về phòng quấn băng đâu.. Với lại hình như đối với tỷ tỷ mình rất sợ hãi.

“Đúng vậy a, tỷ tỷ rất khắt khe, còn chưa nói đến rất ghét nam nhân. Năm trước ta xuống núi lần đầu bị lạc thôi, nàng đã cấm ta xuống núi cả đời a. Nếu nàng biết ta mà đem ngươi về, nàng sẽ cấm túc ta không cho ta ra khỏi phòng cả đời a.” Cô gái liền lập tức nghĩ mà run nói.

“Tỷ tỷ ngươi xem ra rất thương ngươi.” Diệp Thần liền mở miệng cười nói.

“Thương ta? Đúng vậy tỷ tỷ rất thương ta a. Ngươi làm sao biết tỷ tỷ rất thương ta? Ngươi theo dõi ta sao?” Cô gái ngốc này đột nhiên mở miệng sợ hãi nói.

“Ta mới không có theo dõi ngươi. Nghe ngươi nói là biết rồi mà. Mà ngươi biết năm nay là năm bao nhiêu chứ? 20xx sao?” Diệp Thần liền mở miệng hỏi.

“Không phải, là ít hơn mười tám, mười chín năm.” Cô gái liền lắc đầu mở miệng nói.

“Đây là quá khứ sao? Cái hệ thống chết tiệt này. Làm sao bây giờ a. Làm sao bây giờ a.” Diệp Thần liền ôm đầu nghĩ. Số hắn đúng là đen mà.

“Ngươi sao vậy? Đau đầu sao? Ta lại không có thuốc a. Hôm trước ta làm nổ đan phòng. Bị tỷ tỷ cấm vào mất rồi. Làm sao đây.” Cô gái lập tức cuống lên gấp rút đâu.

“Xem ra ngươi rất thảm a. Mà ngươi nói đây là môn phái? Là môn phái nào?” Diệp Thần liền lên tiếng nói. Quá vụng về, ngực to mà không có não quả không sai a. Mà ngực nàng to thật, qua đánh giá của hắn là to…. Tự nhiên.

“Đây là Tuyết Sơn Phái bên trong, nội môn đệ tử phòng. A, đến giờ ăn trưa. Ta đi đem cơm trưa cho ngươi nhớ đợi ta đó.” Cô gái liền mở miệng nói. Lúc này đột nhiên có tiếng chuông vang lên cao, nàng lập tức bỏ mặc Diệp Thần đang ngẩn ngơ mà chạy ra ngoài mất hút a.

“Tuyết Sơn Phái? Đây… không phải là môn phái mẹ của Thiên Thiên và Tiên Nhi sao? Chuyện quái gì đang diễn ra vậy chứ?” Diệp Thần không khỏi nghĩ ngợi trầm tư không lên tiếng a. Sau đó, hắn liền đứng lên a. Có một số chuyện hắn cần phải đi xác minh. Đây rốt cuộc có phải là thế giới của hắn. Hay là một cái song song thế giới a.

Vận nhẹ một cái sức, lớp băng hậu đậu của cô gái xinh đẹp cuốn lập tức rơi xuống a. Lộ ra cả người đen xì của hắn đâu. Xem ra là phải đi tắm mới được. Diệp Thần mở ra Thần Uyển nhưng không được a. Hệ thống lỗi không thể mở ra đươc.

Hắn liền mở tủ quần áo của cô gái đó ra lấy tạm một bộ y phục sau đó rời đi đâu. Quần áo của hắn đã bị sét đánh thành than, chẳng lẽ cởi chuồng đi khắp nơi. Đành mượn tạm vậy. Tuy là nữ nhi quần áo nhưng ít ra hiên tại có còn hơn là không có không phải sao. Với lại trước đây, nữ nhi quần áo cổ đại hắn không khỏi chưa từng xuyên qua. Nhập gia tùy tục.

Bước ra khỏi phòng, Diệp Thần liền lập tức nhanh chóng di chuyển tìm nơi có nguồn nước a. Cũng còn tốt khinh công của hắn giỏi. Không có vấn đề gì khi qua mắt mấy cái đệ tử này. Nhưng mà Tuyết Sơn Phái? Nước khắp nơi sao đều đóng băng vậy chứ? Đây là núi tuyết a.

“Ta trở về rồi a. Ngươi xem ta … mang cho ngươi… tô mỳ nóng.” Cô gái xinh đẹp trở về phòng lập tức liền đứng hình lại a. Người đâu mất rồi. Sau đó nhanh chóng lao ra ngoài tìm kiếm a. Nếu để tỷ tỷ nàng bắt được cái này nam nhân. Nàng nhất định sẽ bị cấm túc a.

“Nơi này thật ấm áp? Suối nước nóng trên núi tuyết sao?” Diệp Thần nhìn khắp nơi nguy nga không khỏi có lời khen a. Hắn nghe thấy có tiếng nước chảy từ đây ra a. Đi thêm một đoạn, liền gặp một cái bể nước nóng đâu. Không trần chờ Diệp Thần lập tức nhảy đi vào tẩy rửa a.

“Thật thoải mái, phải tắm thật nhanh rồi trở về phòng, kẻo người khác tới a.” Diệp Thần liền nghĩ ngợi, liền cố gắng nhanh chóng tẩy đi mình những vết đen ở trên người để lộ ra làn da trắng của mình a. Sau đó trải lại tóc đâu. Xuyên về thất bại, để toc hắn vẫn còn dài nguyên, còn bị sét đánh đến xoăn lại đâu. Còn tốt, khả năng hồi phục rất nhanh, tóc cũng rất nhanh thẳng lại đâu.Vào lúc Diệp Thần đang thoải mái tắm rửa từ phía sau lưng hắn phát ra một tiếng nói a.

“Ngươi là ai? Nữ đệ tử của cung nào? Sao dám vào trong này hả?” Môt cô gái không mặc quần áo đứng tại đằng sau tức giận phẫn nộ nhìn Diệp Thần nói.

“Ta…”Diệp Thần lập tức liền lúng túng a. Nếu quay người lại bị phát hiện là nam nhân sẽ khó coi lắm a. Với lại dù sao nữ đệ tử môn phái này ngốc như vậy, nhất định sẽ lộ ra là nàng mang mình vào đâu. Hắn không muốn gây phiền toái cho người khác a. Làm sao bây giờ.

“Ngươi thật giỏi a. Dám chạy lung tung. Nếu như không phải quần áo của ta có mùi hương thơm, ta còn không tìm ra ngươi đâu. Mà khoan đã nơi này là…” Cô nương xinh đẹp liền nhanh chóng theo mùi thơm tìm đường đi đến chỗ của Diệp Thần a. Nhưng mà mùi hương lại phát ra từ… phòng của cung chủ cũng là nơi mà nàng sợ đến nhất. Phòng của tỷ tỷ nàng đây chứ đâu.

Không suy nghĩ nhiều, cô gái lập tức nhanh chóng tìm cách lẻn vào a. Nhất định phải đưa hắn ra ngoài, nếu không lần này nàng nhất định bị tỷ tỷ đánh chết chứ không phải cấm túc nữa mất a. Vì sao à, vì tỷ tỷ nàng … có thói quen… tắm vào buổi trưa a. Số của nàng sao mà đen quá vậy trời. Quả nhiên nàng là Tuyết Sơn Phái Mỹ Nữ Đen Đủi nhất đi a.

Lúc này tại bên trong, Diệp Thần cũng quay người lại nở nụ cười nhìn mỹ nữ khỏa thân. Mặt không khỏi đỏ lên a. Nàng vậy mà không mặc đồ gì cả a. Mỹ nữ nhìn thấy Diệp Thần nhìn mình chằm chằm lập tức đỏ mặt lên. Xong cũng hết sức ngạc nhiên đâu. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Đạo Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook