Chương 62: Xạ điêu-chết rồi còn nói được sao
Độc Cô Vô Danh
13/05/2018
Diệp Thần đang buôn dưa lê bán dưa chuột với Hoa Tranh công chúa, ý lộn là học hỏi công chúa. Thì một tên nhìn mặt ngô ngố bước vô.Người bước vào chính là Quách Tĩnh hắn muốn xem người hắn cứu về ra sao a.
“Hoa Tranh muội muội, cô nương tốt” Quách Tĩnh chào hỏi.
Hoa Tranh nghe được hai chữ “cô nương “ liền lăn ra cười. Diệp Thần thì đen mặt lại. Cô nương cái đầu nhà ngươi. Nhìn người mà bắt hình dong sao.
Diệp Thần lườm Hoa Tranh một cái, liền nói.
“Ân, đây chính là người ngươi bảo th…ích”Diệp Thần nói được nửa lập tức bị Hoa Tranh chặn cửa miệng.
Diệp Thần nhìn nàng đắc ý, ngươi dám cười ta nữa à. Hoa Tranh liền hối hận a, lúc nãy nói chuyện với hắn quên mất tên này là nam tử liền kể hết ra. Nhìn Diệp Thần đắc ý, nàng liền muốn rút kiếm chém hắn, nếu không phải Tĩnh ca ca của nàng còn tại thì…hừ hừ ngươi biết.
“Hai người sao vậy a, cái gì mà ngươi bảo, ta bảo à?” Quách TĨnh thật thà nói.
“Không có gì đâu.” Hoa Tranh cười nói với Quách TĨnh rồi quay lưng về phía Quách TĨnh che tầm mắt, nàng giơ quả đấm nhỏ mắt lườm Diệp Thần cảnh cáo.
“Chính là không có chuyện gì a, ngươi nghe lộn” Diệp Thần liền hiểu ý gật đầu nói với Quách Tĩnh.
“Ta nghe lầm a, cô nương ngươi có thấy vị công tử nào ta cứu về sao?” Quách TĨnh thật thà liền tin tưởng.
Diệp Thần liền nảy ra một trò vui, hắn liền lại gần Quách Tĩnh thi lễ.
“Ngươi là Quách công tử a, tiểu nữ họ Diệp ngươi có thể kêu Diệp cô nương tốt. Ta chính là người công tử cứu về a” Diệp Thần trêu đùa Quách Tĩnh.
Hoa Tranh nghe Diệp Thần nói, liền suýt nữa ngã ra khỏi ghế ngồi.Nhưng cũng rất nhanh vững lại chỗ ngồi. Diệp Thần đánh mắt cho nàng, Hoa Tranh cũng im lặng, nàng cũng muốn xem trò vui này a.
Quách Tĩnh liền nhìn kỹ lại cô nương trươc mặt này. Vừa rồi vào, hắn cũng không quá chú ý nàng a, giờ nhìn lại lập tức thất thần, cô nương này quá đẹp nha, ở trên Mông Cổ bao nhiêu năm hắn chưa gặp qua người nào xinh đẹp như vậy à.
“Quách công tử, ngươi nhìn vậy tiểu nữ ngại a” Diệp Thần tiếp tục cuộc vui nói.
Hắn chính là muốn chỉnh Quách Tĩnh a, ai cho ngươi nói ta cô nương. Vì danh dự của một thằng đàn ông nhất định đùa chết nhà ngươi.
“Diệp cô nương thứ lỗi a, tại hạ thấy ngươi quá xinh đẹp nên đắc tội rồi” Quách TĨnh đỏ mặt thật thà xin lỗi Diệp Thần.
“Ta rất đẹp sao, ngươi cứu ta, nếu ngươi muốn ta liền là của ngươi tốt a” Diệp Thần câu dẫn Quách Tĩnh.
Tuy có chút mê muội nhưng cũng chính là một khúc gỗ a.
“Cô nương không cần như vậy a, ta cứu người không cần ngươi báo đáp.” Quách Tĩnh từ chối, hắn chính là không hiểu phong tình, càng đối với nữ sắc ngốc, đần a.
“Người ta có ý a, Quách Tĩnh ngươi không thể không nhận a” Hoa Tranh ngồi cạnh xem kịch cũng thêm tý Nam Ngư vào cho bớt nhạt à.
“Chuyện này là chuyện cả đời a, ta không thể hại đời cô nương ấy chỉ vì muốn nàng báo đáp” Quách TĨnh thể hiện ra sự nghĩa hiệp của mình.
“Hoa Tranh tên này chính là cái đầu gỗ a,thật không hiểu tại sao ngươi thích hắn đâu” Diệp Thần liền cười nói nhỏ với nàng.
“Hắn chính là vậy a” Hoa Tranh xây mê trong cái hình ảnh hiệp nghĩa của Quách TĨnh.
“Ngươi muốn xem hắn như thế nào nghĩ về ngươi sao” Diệp Thần liền hỏi nhỏ nàng. Hoa Tranh nhẹ gật đầu, nàng rất tò mò nhưng không dám hỏi, bây giờ có người làm hộ không phải rất thuận tiện sao.
Diệp Thần quay người sang tên đầu gỗ nói.
“Đã vậy chúng ta là bạn liền tốt a. Nhưng ta vẫn có một số câu hỏi muốn hỏi ngươi, ngươi phải thành thật trả lời ta à” Diệp Thần lập tức giăng lưới lừa tên đại ngốc này.
“Ngươi cứ hỏi đâu, chỉ cần không phải tối mật, ta liền trả lời à” Quách TĨnh liền mắc mưu hắn.
“Tốt a, ta muốn hỏi ta đẹp hơn hay Hoa Tranh đẹp hơn à” Diệp Thần tung một cái nhãn mị vào Quách Tĩnh.
“Ân ngươi đẹp hơn Hoa Tranh muội muội a” Quách Tĩnh liền thành thật đáp.
Hoa Tranh lập tức đen mặt lại, nàng đây đang bị thua thảm bởi một người đàn ông a. Tung ánh mắt nảy lửa về Diệp Thần như muốn chém hắn à.Nhưng Diệp Thần bật chế độ không quan tâm.
“Vậy ta nữ tính hơn hay Hoa Tranh nữ tính đây” Diệp Thần liền giả như cô gái nhỏ cần được yêu thương chăm sóc tấn công Quách Tĩnh.
Quách TĨnh chính là tên ngốc a, lập tức liền có chút ngốc ra. Dù là khúc gỗ nhưng cũng có chút tình cảm à.
“Ngươi nữ tính hơn a” Quách TĨnh liền không do dự trả lời.
Hoa Tranh cảm giác như rơi vào địa ngục đâu, so với đàn ông còn không nữ tính. Nàng cầm chén trà định uống cho đỡ tức thì Diệp Thần lại hỏi.
“Nếu phải cưới một trong hai ta về làm nương tử ngươi chọn ai nha, nên nhớ chỉ chọn một à”Diệp Thần liền hỏi.
Hoa Tranh đang uống trà liền sặc, nàng không ngờ Diệp Thần lại hỏi câu này a. Nàng quay ra nhìn Quách TĨnh mong chờ câu trả lời đâu.
“Cái này không trả lời được sao” Quách TĨnh có chút đỏ mặt nói.
“Không a ngươi nên trả lời đâu” Diệp Thần liền nói.
“Ta không biết a” Quách TĨnh liền ngây ngốc trả lời. Hoa Tranh có chút thất vọng a.
“Ngươi không thể không biết, liền chọn một người là tốt rồi, ngươi thấy ai tốt hơn liền chọn à” Diệp Thần không buông tha hắn liền chặn nói.
“Nếu vậy ta …liền chọn Diệp cô nương tốt a” Quách TĨnh bị dồn đến chân tường đành trả lời. Hắn nói thật a, Hoa Tranh đối với hắn chính là muội muội vậy nên hắn sẽ chọn Diệp cô nương đâu.
Diệp Thần đắc ý nhìn Hoa Tranh. Nàng cũng cúi đầu xuống không nói a. Tuy trong lòng có chút buồn, không vui thêm một chút thất vọng nhưng cũng không tồn tại lâu à. Bởi vì nàng biết Diệp Thần là con trai a, vậy nên hắn không phải là nàng đối thủ cạnh tranh tốt.
“Nếu ngươi muốn ta làm nương tử ngươi, ta liền cho ngươi đi” Diệp Thần liền kề sát Diệp Thần tiếp tục trò đùa giai của mình.
Hắn bắt đầu cởi thắt lưng đâu. Quách TĨnh liền che mắt lại, kêu lên.
“Diệp cô ngươi đừng a, xin ngươi tự trọng lấy à nha” Quách TĨnh kêu lên nhưng không có tiếng trả lời a.
Lúc hắn mở mắt ra thì thấy hai cô nương đang ôm bụng mà cười lớn à.Hoa Tranh cười không nín được, mãi một lúc sau, nàng cũng bình tĩnh lại kể lại chuyện của Diệp Thần cho Quách TĨnh nghe, nghữ xông hắn liền đen mặt lại nhìn Diệp Thần nghi ngờ.
Đây thực là con trai sao? Thấy được Quách TĨnh nghi ngờ Diệp Thần liền cởi bỏ áo ra, chỉ vào ý bảo lão tử không có ngực à.
Quách TĨnh có chút đỏ mặt. Mặc dù, đã chứng minh được Diệp Thần là con trai nhưng gương mặt như vậy khiến hắn có chút không tiếp thu a.
Hoa Tranh nhìn vậy cũng chỉ có lắc đầu. Nàng rất ghen tỵ với vẻ đẹp của Diệp Thần đâu. Thời đại này giới tính quá điền cuồng a.
“A, Diệp Thần huynh tốt a, lúc nãy sao lại giả cô nương lừa ta đâu” Quách Tĩnh có chút bất mãn nhìn Diệp Thần. Hắn vốn thẳng thắn rất ghét nói dối à.
“Ta lừa ngươi sao, chính là ngươi lúc đi vào nói ta cô nương a. Ta chỉ thuận theo ngươi à” Diệp Thần vô tội nói.
“Ân đúng vậy a, là ta sai tốt a. Ta liền xin lỗi Diệp huynh a” Quách TĨnh liền mắc mưu. Người thật thà quá luôn chịu thiệt a.
“Biêt sai là tốt, coi như ngươi cứu ta hết nợ” Diệp Thần ra vẻ không tính toán với Quách TĨnh.
“Đúng a” Quách TĨnh cũng liền cảm tạ, hắn chính là coi Diệp Thần đại nhân đại lượng à.
Hoa Tranh thì cười khổ a, Quách ca ca nàng quá thật thà à. Nàng cũng ngăn hai người lại nàng sợ chết vì đau bụng do cười a.
“Hoa Tranh a, ngươi có gì ăn sao, từ nãy đến giờ ngươi chỉ cho ta uống trà đâu.” Diệp Thần quay ra nói với Hoa Tranh.
“Ngươi liền ra phòng bếp tìm đồ ăn tốt a” Hoa Tranh liền nói.
Diệp Thần nghe vậy liền chạy lẹ ra ngoài. Hắn bây giờ đói sắp chết đến nơi à nha. Không ăn nữa chính là ngỏm củ tỏi à.
Hai người Hoa Tranh và Quách TĨnh nhìn nhau cười, vị công tử này quá tự nhiên a. Còn chưa chỉ đường liền nhanh như vậy chạy ra à. Hắn mất trí nhớ a, cái gì cũng nửa vời không chạy lộn chỗ mới là lạ.Muốn đuổi theo nhưng Diệp Thần liền mất tích trong đám người à.
Diệp Thần đi nửa đoạn liền mới nhớ ra không biết đường a. Liền muốn quay lại thì bắt gặp một cô gái hắn chạy lăng xăng lại hỏi a.
“Cô nương ngươi tốt, cho ta biết nhà ăn nơi nào đâu.” Diệp Thần liền chào hỏi.
“Hôm nay, ta không muốn giết người vô tội,cút” Cô gái liền quay ra nhìn Diệp Thần nói.
“a…ngươi bị mù sao” Diệp Thần nhìn mắt nàng nói.
Cô nương liền ra tay đánh đến hắn, nàng chưa muốn giết tên này chỉ muốn cho hắn biết không nên quản nhiều chuyện à.Nhưng Diệp Thần giật mình liền may mắn né khỏi. Tuy nhiên áo vẫn bị rách ra à.
“May mắn tránh thoát Cửu Âm Bạch Cốt Trảo của ta.Còn không cút mau” Cô gái liền nói.
“Ta đói đâu, ngươi không thể chỉ đường thì đừng đánh người chứ.Suýt chút ta ngỏm à” Diệp Thần tức giận nói.
“Mấy món đồ ngươi cầm trên tay có mùi thơm hẳn là đồ ăn đi có thể cho ta sao. Coi như là tiền thuốc men đi, ta sắp chết đói rồi.” Diệp Thần liền chỉ cái túi nói.
“Hừ đây là đồ cúng của chồng ta ngươi hỏi hắn xem có cho ngươi không đâu” Cô gái liền ném chiếc túi cho hắn liền bảo.
Nàng chính là muốn xem Diệp Thần dám ăn sao nhưng không ngờ Diệp Thần liền không chút nào sợ sệt liền chẳng hỏi han gì ăn lấy ăn để.
Thực ra hắn cũng sợ a, nhưng nếu không ăn hắn liền thực sẽ chết à.Làm ma no không sướng hơn sao, với lại cô gái này cũng là mỹ nữ a, cũng đẹp, đi chết cũng vui vẻ hơn tý à nha.
“Lão công ta nói gì vậy” Nàng lạnh băng nói. Trước khi giết tên đàn ông này nàng muốn biết câu trả lời.
“Chết rồi còn nói gì được sao” Diệp Thần vô tư nói.
Cô gái liền có chút dừng lại, mỗi khi có người nói lão công đã chết tim nàng có chút đau a.
“Nhưng ngươi yên tâm, ta đã hứa với hắn sẽ bảo vệ ngươi a. Ơn cứu mạng chết đói sẽ không quên đâu” Diệp Thần cúi đầu cảm tạ. Hắn đang lợi dụng tâm tư mềm yếu của phụ nữ a, nếu không thực sự chết ở đây sao được à.
“Ngươi biết ngươi nói gì sao, ta rất nhiều người muốn giết a” Cô gái liền cười lớn hỏi lại Diệp Thần.
“Ngươi bị mù a, có lẽ có ngày vấc ngã mà chết nha, chắc cũng sống không lâu à. Sợ ngươi ngã chết trước khi bị người giết chết nha.” Diệp Thần bĩu môi nói.
“Ngươi rất thú vị đâu” Nàng nói xong liền dùng khinh công biến mất. Từ khi chồng nàng mất, chưa có người đàn ông nào cho nàng cảm thấy hứng thú như vậy. Tha cho hắn một mạng cũng tốt a, ngày hôm nay là ngày giỗ của hắn giết người không tốt nha.
“Ân đi liền đã đi a, làm ta sợ chết khiếp đâu” Diệp Thần vỗ ngực liền thở phào nói. Hắn liền đi tìm đường về a, ra đường giờ này quá nguy hiểm rồi.Không cẩn thận liền bị giết chết tươi, chết giãy đành đạch à. Đăng bởi: admin
“Hoa Tranh muội muội, cô nương tốt” Quách Tĩnh chào hỏi.
Hoa Tranh nghe được hai chữ “cô nương “ liền lăn ra cười. Diệp Thần thì đen mặt lại. Cô nương cái đầu nhà ngươi. Nhìn người mà bắt hình dong sao.
Diệp Thần lườm Hoa Tranh một cái, liền nói.
“Ân, đây chính là người ngươi bảo th…ích”Diệp Thần nói được nửa lập tức bị Hoa Tranh chặn cửa miệng.
Diệp Thần nhìn nàng đắc ý, ngươi dám cười ta nữa à. Hoa Tranh liền hối hận a, lúc nãy nói chuyện với hắn quên mất tên này là nam tử liền kể hết ra. Nhìn Diệp Thần đắc ý, nàng liền muốn rút kiếm chém hắn, nếu không phải Tĩnh ca ca của nàng còn tại thì…hừ hừ ngươi biết.
“Hai người sao vậy a, cái gì mà ngươi bảo, ta bảo à?” Quách TĨnh thật thà nói.
“Không có gì đâu.” Hoa Tranh cười nói với Quách TĨnh rồi quay lưng về phía Quách TĨnh che tầm mắt, nàng giơ quả đấm nhỏ mắt lườm Diệp Thần cảnh cáo.
“Chính là không có chuyện gì a, ngươi nghe lộn” Diệp Thần liền hiểu ý gật đầu nói với Quách Tĩnh.
“Ta nghe lầm a, cô nương ngươi có thấy vị công tử nào ta cứu về sao?” Quách TĨnh thật thà liền tin tưởng.
Diệp Thần liền nảy ra một trò vui, hắn liền lại gần Quách Tĩnh thi lễ.
“Ngươi là Quách công tử a, tiểu nữ họ Diệp ngươi có thể kêu Diệp cô nương tốt. Ta chính là người công tử cứu về a” Diệp Thần trêu đùa Quách Tĩnh.
Hoa Tranh nghe Diệp Thần nói, liền suýt nữa ngã ra khỏi ghế ngồi.Nhưng cũng rất nhanh vững lại chỗ ngồi. Diệp Thần đánh mắt cho nàng, Hoa Tranh cũng im lặng, nàng cũng muốn xem trò vui này a.
Quách Tĩnh liền nhìn kỹ lại cô nương trươc mặt này. Vừa rồi vào, hắn cũng không quá chú ý nàng a, giờ nhìn lại lập tức thất thần, cô nương này quá đẹp nha, ở trên Mông Cổ bao nhiêu năm hắn chưa gặp qua người nào xinh đẹp như vậy à.
“Quách công tử, ngươi nhìn vậy tiểu nữ ngại a” Diệp Thần tiếp tục cuộc vui nói.
Hắn chính là muốn chỉnh Quách Tĩnh a, ai cho ngươi nói ta cô nương. Vì danh dự của một thằng đàn ông nhất định đùa chết nhà ngươi.
“Diệp cô nương thứ lỗi a, tại hạ thấy ngươi quá xinh đẹp nên đắc tội rồi” Quách TĨnh đỏ mặt thật thà xin lỗi Diệp Thần.
“Ta rất đẹp sao, ngươi cứu ta, nếu ngươi muốn ta liền là của ngươi tốt a” Diệp Thần câu dẫn Quách Tĩnh.
Tuy có chút mê muội nhưng cũng chính là một khúc gỗ a.
“Cô nương không cần như vậy a, ta cứu người không cần ngươi báo đáp.” Quách Tĩnh từ chối, hắn chính là không hiểu phong tình, càng đối với nữ sắc ngốc, đần a.
“Người ta có ý a, Quách Tĩnh ngươi không thể không nhận a” Hoa Tranh ngồi cạnh xem kịch cũng thêm tý Nam Ngư vào cho bớt nhạt à.
“Chuyện này là chuyện cả đời a, ta không thể hại đời cô nương ấy chỉ vì muốn nàng báo đáp” Quách TĨnh thể hiện ra sự nghĩa hiệp của mình.
“Hoa Tranh tên này chính là cái đầu gỗ a,thật không hiểu tại sao ngươi thích hắn đâu” Diệp Thần liền cười nói nhỏ với nàng.
“Hắn chính là vậy a” Hoa Tranh xây mê trong cái hình ảnh hiệp nghĩa của Quách TĨnh.
“Ngươi muốn xem hắn như thế nào nghĩ về ngươi sao” Diệp Thần liền hỏi nhỏ nàng. Hoa Tranh nhẹ gật đầu, nàng rất tò mò nhưng không dám hỏi, bây giờ có người làm hộ không phải rất thuận tiện sao.
Diệp Thần quay người sang tên đầu gỗ nói.
“Đã vậy chúng ta là bạn liền tốt a. Nhưng ta vẫn có một số câu hỏi muốn hỏi ngươi, ngươi phải thành thật trả lời ta à” Diệp Thần lập tức giăng lưới lừa tên đại ngốc này.
“Ngươi cứ hỏi đâu, chỉ cần không phải tối mật, ta liền trả lời à” Quách TĨnh liền mắc mưu hắn.
“Tốt a, ta muốn hỏi ta đẹp hơn hay Hoa Tranh đẹp hơn à” Diệp Thần tung một cái nhãn mị vào Quách Tĩnh.
“Ân ngươi đẹp hơn Hoa Tranh muội muội a” Quách Tĩnh liền thành thật đáp.
Hoa Tranh lập tức đen mặt lại, nàng đây đang bị thua thảm bởi một người đàn ông a. Tung ánh mắt nảy lửa về Diệp Thần như muốn chém hắn à.Nhưng Diệp Thần bật chế độ không quan tâm.
“Vậy ta nữ tính hơn hay Hoa Tranh nữ tính đây” Diệp Thần liền giả như cô gái nhỏ cần được yêu thương chăm sóc tấn công Quách Tĩnh.
Quách TĨnh chính là tên ngốc a, lập tức liền có chút ngốc ra. Dù là khúc gỗ nhưng cũng có chút tình cảm à.
“Ngươi nữ tính hơn a” Quách TĨnh liền không do dự trả lời.
Hoa Tranh cảm giác như rơi vào địa ngục đâu, so với đàn ông còn không nữ tính. Nàng cầm chén trà định uống cho đỡ tức thì Diệp Thần lại hỏi.
“Nếu phải cưới một trong hai ta về làm nương tử ngươi chọn ai nha, nên nhớ chỉ chọn một à”Diệp Thần liền hỏi.
Hoa Tranh đang uống trà liền sặc, nàng không ngờ Diệp Thần lại hỏi câu này a. Nàng quay ra nhìn Quách TĨnh mong chờ câu trả lời đâu.
“Cái này không trả lời được sao” Quách TĨnh có chút đỏ mặt nói.
“Không a ngươi nên trả lời đâu” Diệp Thần liền nói.
“Ta không biết a” Quách TĨnh liền ngây ngốc trả lời. Hoa Tranh có chút thất vọng a.
“Ngươi không thể không biết, liền chọn một người là tốt rồi, ngươi thấy ai tốt hơn liền chọn à” Diệp Thần không buông tha hắn liền chặn nói.
“Nếu vậy ta …liền chọn Diệp cô nương tốt a” Quách TĨnh bị dồn đến chân tường đành trả lời. Hắn nói thật a, Hoa Tranh đối với hắn chính là muội muội vậy nên hắn sẽ chọn Diệp cô nương đâu.
Diệp Thần đắc ý nhìn Hoa Tranh. Nàng cũng cúi đầu xuống không nói a. Tuy trong lòng có chút buồn, không vui thêm một chút thất vọng nhưng cũng không tồn tại lâu à. Bởi vì nàng biết Diệp Thần là con trai a, vậy nên hắn không phải là nàng đối thủ cạnh tranh tốt.
“Nếu ngươi muốn ta làm nương tử ngươi, ta liền cho ngươi đi” Diệp Thần liền kề sát Diệp Thần tiếp tục trò đùa giai của mình.
Hắn bắt đầu cởi thắt lưng đâu. Quách TĨnh liền che mắt lại, kêu lên.
“Diệp cô ngươi đừng a, xin ngươi tự trọng lấy à nha” Quách TĨnh kêu lên nhưng không có tiếng trả lời a.
Lúc hắn mở mắt ra thì thấy hai cô nương đang ôm bụng mà cười lớn à.Hoa Tranh cười không nín được, mãi một lúc sau, nàng cũng bình tĩnh lại kể lại chuyện của Diệp Thần cho Quách TĨnh nghe, nghữ xông hắn liền đen mặt lại nhìn Diệp Thần nghi ngờ.
Đây thực là con trai sao? Thấy được Quách TĨnh nghi ngờ Diệp Thần liền cởi bỏ áo ra, chỉ vào ý bảo lão tử không có ngực à.
Quách TĨnh có chút đỏ mặt. Mặc dù, đã chứng minh được Diệp Thần là con trai nhưng gương mặt như vậy khiến hắn có chút không tiếp thu a.
Hoa Tranh nhìn vậy cũng chỉ có lắc đầu. Nàng rất ghen tỵ với vẻ đẹp của Diệp Thần đâu. Thời đại này giới tính quá điền cuồng a.
“A, Diệp Thần huynh tốt a, lúc nãy sao lại giả cô nương lừa ta đâu” Quách Tĩnh có chút bất mãn nhìn Diệp Thần. Hắn vốn thẳng thắn rất ghét nói dối à.
“Ta lừa ngươi sao, chính là ngươi lúc đi vào nói ta cô nương a. Ta chỉ thuận theo ngươi à” Diệp Thần vô tội nói.
“Ân đúng vậy a, là ta sai tốt a. Ta liền xin lỗi Diệp huynh a” Quách TĨnh liền mắc mưu. Người thật thà quá luôn chịu thiệt a.
“Biêt sai là tốt, coi như ngươi cứu ta hết nợ” Diệp Thần ra vẻ không tính toán với Quách TĨnh.
“Đúng a” Quách TĨnh cũng liền cảm tạ, hắn chính là coi Diệp Thần đại nhân đại lượng à.
Hoa Tranh thì cười khổ a, Quách ca ca nàng quá thật thà à. Nàng cũng ngăn hai người lại nàng sợ chết vì đau bụng do cười a.
“Hoa Tranh a, ngươi có gì ăn sao, từ nãy đến giờ ngươi chỉ cho ta uống trà đâu.” Diệp Thần quay ra nói với Hoa Tranh.
“Ngươi liền ra phòng bếp tìm đồ ăn tốt a” Hoa Tranh liền nói.
Diệp Thần nghe vậy liền chạy lẹ ra ngoài. Hắn bây giờ đói sắp chết đến nơi à nha. Không ăn nữa chính là ngỏm củ tỏi à.
Hai người Hoa Tranh và Quách TĨnh nhìn nhau cười, vị công tử này quá tự nhiên a. Còn chưa chỉ đường liền nhanh như vậy chạy ra à. Hắn mất trí nhớ a, cái gì cũng nửa vời không chạy lộn chỗ mới là lạ.Muốn đuổi theo nhưng Diệp Thần liền mất tích trong đám người à.
Diệp Thần đi nửa đoạn liền mới nhớ ra không biết đường a. Liền muốn quay lại thì bắt gặp một cô gái hắn chạy lăng xăng lại hỏi a.
“Cô nương ngươi tốt, cho ta biết nhà ăn nơi nào đâu.” Diệp Thần liền chào hỏi.
“Hôm nay, ta không muốn giết người vô tội,cút” Cô gái liền quay ra nhìn Diệp Thần nói.
“a…ngươi bị mù sao” Diệp Thần nhìn mắt nàng nói.
Cô nương liền ra tay đánh đến hắn, nàng chưa muốn giết tên này chỉ muốn cho hắn biết không nên quản nhiều chuyện à.Nhưng Diệp Thần giật mình liền may mắn né khỏi. Tuy nhiên áo vẫn bị rách ra à.
“May mắn tránh thoát Cửu Âm Bạch Cốt Trảo của ta.Còn không cút mau” Cô gái liền nói.
“Ta đói đâu, ngươi không thể chỉ đường thì đừng đánh người chứ.Suýt chút ta ngỏm à” Diệp Thần tức giận nói.
“Mấy món đồ ngươi cầm trên tay có mùi thơm hẳn là đồ ăn đi có thể cho ta sao. Coi như là tiền thuốc men đi, ta sắp chết đói rồi.” Diệp Thần liền chỉ cái túi nói.
“Hừ đây là đồ cúng của chồng ta ngươi hỏi hắn xem có cho ngươi không đâu” Cô gái liền ném chiếc túi cho hắn liền bảo.
Nàng chính là muốn xem Diệp Thần dám ăn sao nhưng không ngờ Diệp Thần liền không chút nào sợ sệt liền chẳng hỏi han gì ăn lấy ăn để.
Thực ra hắn cũng sợ a, nhưng nếu không ăn hắn liền thực sẽ chết à.Làm ma no không sướng hơn sao, với lại cô gái này cũng là mỹ nữ a, cũng đẹp, đi chết cũng vui vẻ hơn tý à nha.
“Lão công ta nói gì vậy” Nàng lạnh băng nói. Trước khi giết tên đàn ông này nàng muốn biết câu trả lời.
“Chết rồi còn nói gì được sao” Diệp Thần vô tư nói.
Cô gái liền có chút dừng lại, mỗi khi có người nói lão công đã chết tim nàng có chút đau a.
“Nhưng ngươi yên tâm, ta đã hứa với hắn sẽ bảo vệ ngươi a. Ơn cứu mạng chết đói sẽ không quên đâu” Diệp Thần cúi đầu cảm tạ. Hắn đang lợi dụng tâm tư mềm yếu của phụ nữ a, nếu không thực sự chết ở đây sao được à.
“Ngươi biết ngươi nói gì sao, ta rất nhiều người muốn giết a” Cô gái liền cười lớn hỏi lại Diệp Thần.
“Ngươi bị mù a, có lẽ có ngày vấc ngã mà chết nha, chắc cũng sống không lâu à. Sợ ngươi ngã chết trước khi bị người giết chết nha.” Diệp Thần bĩu môi nói.
“Ngươi rất thú vị đâu” Nàng nói xong liền dùng khinh công biến mất. Từ khi chồng nàng mất, chưa có người đàn ông nào cho nàng cảm thấy hứng thú như vậy. Tha cho hắn một mạng cũng tốt a, ngày hôm nay là ngày giỗ của hắn giết người không tốt nha.
“Ân đi liền đã đi a, làm ta sợ chết khiếp đâu” Diệp Thần vỗ ngực liền thở phào nói. Hắn liền đi tìm đường về a, ra đường giờ này quá nguy hiểm rồi.Không cẩn thận liền bị giết chết tươi, chết giãy đành đạch à. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.