Chương 14: Bài kiểm tra đơn giản
Thái Hư Kiếm
06/07/2020
Lên xe Mercedes Benz của Nam Cung Họa Yến, Triều Cát lái xe chạy ra khỏi
khu nhà phố cao cấp, nhìn qua nàng,nói: "tên Kiều An Tuấn đó là kẻ nào
vậy em..thằng đó ức hiếp em sao..!”.
Nam Cung Họa Yến nói: “hồi em còn học ở đại học Oxford, Kiều An Tuấn học trên em hai khóa, em mới qua còn bỡ ngỡ rồi em gặp tên đó trong tiết học giáo sư George, tên đó giúp đỡ em nhiều thứ như việc học, cùng đi làm chung tụi em yêu nhau. Tốt nghiệp hắn về trước em hai năm nhưng vẫn giữ liên lạc, em tốt nghiệp về nước hắn ra đón em, em sống chung với hắn được 1 năm thì vợ hắn đến nói hết tất cả, yêu cầu em đừng phá vỡ hạnh phúc gia đình của cô ta, lúc đó em khóc gọi điện hắn ra 3 mặt nói chuyện, hỏi hắn vi sao giấu diếm đã có vợ để bây giờ em là kẻ thứ ba, tên đó nói ấp a, ấp úng tức quá em tát vào mặt hắn, từ đó cắt không còn gì với hắn, xóa sạch sẽ, em thích ca hát xin vào công ty nhạc thử giọng và trở thành ca sĩ như hôm nay.!”
Triều Cát nhìn qua Nam Cung Họa Yến hơi hoen mắt, Triều Cát nói: “thế em còn yêu anh ta không?”. Nam Cung Họa Yến suy nghĩ nhìn vào mắt Triều Cát vài giây sau nàng nói dứt khoát: “không! Em không muốn sống trong quá khứ đó mãi, em muốn sống chính em ở thời gian này!”
Triều Cát nhìn nàng nghiêm túc hỏi:"nếu bây giờ gặp lại hắn em sẽ thế nào!?”. Nam Cung Họa Yến cười hì hì, vui vẻ trả lời: “em sẽ nói cho tên đó biết em yêu anh! Và nói anh khác hoàn toàn hắn... Cấm anh hỏi nữa, Mệt!!”
Triều Cát cười ha hả: “còn anh gặp tên đó anh sẽ đấm vào mặt hắn. Và anh nói với tên đó mày là thằng ngu!!!”
Nam Cung Họa Yến phì cười nhìn hắn, tay nàng nhéo yêu vào hông Triều Cát. Đi được một đoạn, ngang qua tòa nhà ngân hàng thương mại Ngọc Hoàng Bank, dừng xe lại hắn móc ra thẻ tín dụng, hỏi nàng: “em yêu! Anh vào đây làm thẻ ngân hàng đã, tiền trong thẻ này của anh cũng gần hết rồi cần có một cái thẻ mới”. Nàng nhìn lên thẻ tín dụng không phải tên hắn, hỏi: “thẻ này sao lại có tên người khác vậy chồng!”. Hắn nhìn tắm thẻ nói hết hôm đó cần tiền mua nhà rồi đổi ra hoa tệ, Nam Cung Họa Yến nhìn hắn, móc trong ví ra cái thẻ tín dụng của nàng đưa hắn bảo xài thẻ này, Triều Cát nói: "thẻ này là tiền của em, vả lại hôm qua em cũng mua anh nhiều đồ, anh không thể nhận thẻ này được"
Nam Cung Họa Yến đưa mãi mà Triều Cát một mực từ chối, nàng cười nói: “ Chồng yêu sĩ diện gớm, thế chồng có thẻ căn cước không mà đòi làm thẻ ngân hàng vây!?”.
Hắn cũng biết về thẻ căn cước nó là loại thẻ để chứng minh là công dân cư trú hợp pháp, Triều Cát nói: “anh chưa có, thế giờ làm sao có thẻ được hả!?”. Nam Cung Họa Cát nhíu mày, suy nghĩ vài phút nàng nhìn Triều Cát nói: “được rồi, vợ sẽ dùng thẻ căn cước của vợ làm thẻ ngân hàng cho chồng, số tiền thẻ đều được gửi về trên điện thoại của chồng, đợi vợ chút xíu”. Thấy cách này cũng được, nhìn bờ mông căng mọng của Nam Cung Họa Yến lắc qua lai đi vào trong ngân hàng, khiến máu nóng trong người Triều Cát dồn lên não thầm nghĩ tối nay về phải nện vài cái vào mông nàng, hắc hắc cười. Vào trong ngân hàng chưa đầy 15 phút nàng đi ra, ngồi vào trong xe đưa hắn cái thẻ có khắc tên nàng, đột nhiên trong điện thoại của hắn có tin nhắn lạ gửi, hắn mở lên:
“Ngân Hàng Ngọc Hoàng Bank
Tên KH: Nam Cung Hoa Yến. Số TK:0345xxxx9087
Số dư: ¥20,000,000.00. Thời gian chuyển: 8h15 10/04/2019."
Nhìn số tiền trong thẻ, biết Nam Cung Họa Yến chuyển cho hắn, hắn đưa lại thẻ cho nàng, mắng: “này! tôi không nhận thẻ tín dụng, giờ lại chuyển vào thẻ mới đây không có khác gì nhau, cô làm vậy xem thường tôi quá! chia tay nhé".
Nói xong hắn cầm dây gài an toàn ra, mở cửa bên tay lái ra đóng cửa! Nam Cung Họa Yến hoen mắt vội vã mở cửa đuổi theo Triều Cát nhưng hắn đã đón taxi chạy đi, nàng cầm điện thoại lên quây số vài lần hắn vẫn không bốc máy, quay vào xe ngồi khóc quay xe chạy về nhà không đến công ty.
Trong xe taxi, số điện thoại của Nam Cung Họa Yến hết hiện lên, hắn bực tức vì nàng không tôn trọng hắn…thư giãn cho cơn khó chịu quá đi Triều Cát cầm điện thoại quây 1 số lạ, vài giây sau điện thoại kết nối một tiếng nói thánh thót của một nữ nhân vang trong điện thoại:
"alo! anh là ai vậy?", nghe xong tiếng nói Triều Cát trả lời:" là người hôm qua được em dùng khẩu âm nói số cho anh biết đấy! Em còn nhớ không hay quên rồi!”.
Giọng nữ nhân cười vang trong điện thoại, nàng nói: "em nhớ rồi, anh là thanh niên hôm qua cùng cô ca sĩ Nam Cung Họa Yến vào khách sạn làm chuyện đó tới 5 tiếng mới về..!”.
Triều Cát haha cười nói:"chỉ là tập thể dục chút thôi haha”.
Nữ nhân này cười: “tập gì mà nhiều thế!, em cùng anh tập 5 tiếng như vậy được không anh đẹp trai!? hihi".
Hắn cười hì hì, nói: “em muốn thì anh sẽ đến nói khách sạn nào đi em gái!?”.
Nữ nhân cười vui vẻ, nói: “em là cao cấp đó, giá đi hơi cao hơn, anh đẹp trai có tiền trả không mà đòi em phục vụ thế!”.
Triều Cát nghĩ vài giây, cười khẽ nói vào điện thoại: “vậy em thử xem nếu giá em nói phù hợp thì anh đi, còn không...có lẽ chúng ta không thuộc về nhau rồi!”
Nữ nhân cười vang trong điện thoại nói: "..hì hì..hôm nay em đến free với anh đẹp trai một lần thôi nhé.!
Nghe nữ nhân này nói từ “free” hắn ngơ ngác vài giây hỏi:“ free là sao...!?”.
Nữ nhân cười nghĩ Triều Cát đang trêu, nàng nói: “anh à! đùa vậy được rồi..free là miễn phí đó anh.. lần sau anh đi nữa thì em sẽ tính giá đó nha hì hì!!”
Triều Cát cười vui vẻ, hắn nói: “vậy sẽ gặp nhau ở đâu thế..khách sạn hôm qua hả?”.
Nữ nhân cười mỉm, nói: “không đi khách sạn đó, anh lại đường xx..đón em là được rồi”
Nữ nhân này nói xong, Triều Cát haha cười: “anh không có xe, em có xe không đến đoán anh nhé!”
Nữ nhân cười hì hì: “cô ca sĩ đó không đưa xe anh chạy sao!?”.
Triều Cát mặt hơi trầm xuống nói: "cũng có đưa nhưng anh trả xe lại rồi không lái xe cô ta nữa, chiều nay anh ra tiệm mua xe mới”.
Nữ nhân này nói: “sao anh trả lại có chuyện gì xảy ra giữa hai người hả!?”.
Triều Cát suy nghĩ vài giây, nói hết chuyện xảy ra tại ngân hàng cho nữ nhân này nghe xong cười hì hì trêu hắn:
"gặp mấy thanh niên khác được như anh thì cái xã hội này tốt biết bao.. hì!! Nói chỗ anh đang ở đâu em lái xe đón”.
Nữ nhân nói xong Triều Cát bảo taxi đổ bên đường đưa tiền phí xe, bước ra nói vào điện thoại: “anh đang ở đường xx,.. đến đón anh nhé.".
Triều Cát thấy một quán cà phê sang trọng bên đường nhưng thiết kế đơn giản hắn đi vào quán, nữ nhân phục vụ mặt mũi có nét xinh xắn nhìn gương mặt điển trai mặc đồ hiệu phong cách mạnh mẽ đi vào ngồi bàn sát ngay cửa, nữ nhân viên quán ngây người tim đập nhanh, mặt đỏ bừng e thẹn đi từ từ lại chỗ Triều Cát ngồi nói:
“tiên sinh đây gọi thức uống gì vậy a!”.
Khi nghe tiếng nói của hắn kêu một ly cà phê sữa uống khiến nàng muốn rụng tim, dẫn đến sự chú ý của một cô tiểu thư xinh đẹp ngồi phía bên kia nhìn qua vẻ điển trai, mặc đồ hàng hiệu thời trang phong cách mạnh mẽ gợi cảm làm cô tiểu thư này đỏ lên, ngước nhìn lại lần nữa mặt nàng đỏ gấc e ấp, bẽn lẽn liếc mắt đưa tình vào ánh mắt hắn đang nhìn gương mặt cô, cô nhân viên quán đưa cà phê sữa ra, nói:
“thưa tiên sinh, cà phê sữa thơm ngon của tiên sinh đây a!”,
Triều Cát mỉm cười nói lời “cảm ơn", làm hai cô gái mặt thêm thẹn thùng e ấp, đỏ mặt cô nhân viên chạy vội vào bên trong, còn cô tiểu thư cầm vội cái thìa mút nước run run để lên miệng mắt chớp chớp nhìn bâng quơ đâu đó.
Triều Cát cầm ly cà phê lên miệng thưởng thức mùi vị của sữa hòa nguyện tan vào ca phê, nhìn ra ngắm đường phố xe chạy qua, hắn đang nghĩ về Nam Cung Họa Yến, tạm thời không gặp mặt để cho nàng một cái giáo huấn. Cô tiểu thư bên kia ngắm hắn đang suy tư làm tăng thêm vẻ hấp dẫn cuốn hút nữ nhân hơn, đột nhiên cô “ho” một tiếng khiến hắn chú ý đến, hắn nở nụ cười ngọt ngào nhẹ như ong mật hướng về cô gái này nói: "mặt tôi có dính cái gì sao em nhìn tôi hoài vậy!!?”.
Cô gái e ấp nói: “mặt anh không dính gì hết, chỉ là..chỉ là anh hơi đẹp trai quá mức thôi a!”.
Hắn làm bộ cười nói: “anh thấy anh bình thường thôi a! sao so được với minh tinh màn ảnh, mấy người đó mới đẹp trai hơn anh chứ!”.
Cô gái nhìn qua hắn nói: “em thấy anh đẹp trai hơn cả minh tinh nữa cơ, mắt này, mũi này, miệng này đều hoàn mỹ, còn nữa vóc dáng anh rất nam tính mạnh mẽ nữa hihi!”
Cô tiểu thư khen hắn đẹp trai hơn cả minh tinh, Triều Cát vui vẻ cười nói: “nhà em gần đây không!?.. Anh vào quán thấy em đang đợi ai đó!?”
Cô tiểu thư nói: “dạ em đang đợi bạn, em ở xa lắm tận Yến Kinh cơ!”
Một chiếc xe màu xanh hiệu đức Volkswagen kiểu dáng thon gọn chạy đến chỗ tiệm cà phê. Trông thấy hắn ngồi đang nói chuyện với cô gái xinh đẹp, nữ nhân trong chiếc xe bóp kèn làm Triều Cát ngó qua thấy người trong xe là nữ nhân hôm qua gặp ở khách sạn, Triều Cát nói:
“bạn anh đến rồi! Anh đi nhé! Có duyên sẽ gặp lại”
Triều Cát vẫy tay chào tạm biệt cô gái, hắn bỏ trên bàn 50 tệ rồi bước ra tiến đến chiếc xe, cô tiểu thư tiếc nuối vì chưa biết hắn tên gì, xài số điện thoại mấy hắn đã vội đi đến chiếc xe Volkswagen. Nhìn chiếc xe sang trọng như vậy không nghĩ người trong xe lại làm cái nghề mua hương bán phấn, mở cửa xe ra hắn ngồi vào trong cười chào nữ nhân hôm qua gặp, nữ nhân này nhìn qua hắn cười trêu:
“đúng là nam nhân các anh háo sắc như nhau, mới vừa bỏ một nữ nhân này liền tìm mọi cách cà khịa nữ nhân khác!”.
Triều Cát haha cười nói: “anh định xin số cô này, em đến đúng lúc sao cà khịa được a!”
Nữ nhân này nói: “anh dẻo mồm vừa thôi, à mà anh tên gì vậy em tên Liễu Quỳnh Trang!”.
Triều Cát nhìn cô, nói: “anh tên Triều Cát!”.
Liễu Quỳnh Trang trông Triều Cát ăn diện khác hẳn hôm qua, cơ bắp, cơ ngực nhô lên trông rất nam tính, không biết chút xíu cùng hắn chơi xếp hình sẽ như thế nào đây, nàng càng nghĩ càng đỏ ửng liếc qua nhìn Triều Cát, vui vẻ cầm vô lăng lái xe chay đi.
Chạy được hơn 10 phút, Triều Cát nhìn Liễu Quỳnh Trang hỏi: “em làm nghề này lâu chưa?”
Nàng nói: "được 3 năm rồi anh!”,
Triều Cát hỏi tiếp: “khi nào em bỏ nghề!?”.
Liễu Quỳnh Trang nhìn qua hắn cười nói:"khi anh làm chồng em thì em sẽ bỏ”.
Triều Cát cười sặc, nói: “chồng em! anh đạt tiêu chuẩn..ư!?"
Liễu Quỳnh Trang nhìn hắn cười sặc sụa, nói: “đạt tiêu chuẩn nếu hôm nay anh làm cho em lên đỉnh 10 lần đạt khoái cảm mà không dùng gì hỗ trợ, em sẽ bỏ không làm cái nghề này nữa!!”
Triều Cát cười ha hả, nói: “vậy có dùng bao cao su không!?”.
Liễu Quỳnh Trang nhìn hắn nói:“anh tin em không!?"
Vài giây sau Triều Cát cười ha hả nói: “anh..không.. tin.. em!!! ”
Liễu Quỳnh Trang cười vui vẻ nói: "vậy chúng ta sẽ không dùng bao cao su”.
Nàng gõ nhẹ vào đầu của Triều Cát: “chúc mừng! Anh qua được bài kiểm tra!”.
Triều Cát cười hì hì, nói: “em rất thông minh!”
Nếu Triều Cát trả lời tin Liễu Quỳnh Trang, nữ nhân này sẽ cho hắn đi về khỏi phải đi khách sạn, loại ngay từ vòng gửi xe!, bởi vì trong tim hắn không tôn trọng nàng, câu trả lời rất đơn giản là không tin. Trước đây, có khách đòi quan hệ không dùng bao cao su, Liễu Quỳnh Trang cũng ra đề như vậy, nhưng họ đều trả lời tin cô, cuối cùng Liễu Quỳnh Trang dùng kỹ thuật mút cột nghiền nát, chưa làm ăn gì đã hết đạn, tiền họ phải thanh toán qua ngân hàng trước khi đi với Liễu Quỳnh Trang.
Ba mươi phút chiếc xe Volkswagen quẹo vào một khách sạn cực kình sang trọng hơn, rộng bằng cái khách sạn hôm qua, cao 9 tầng . Đến cửa chính, Liễu Quỳnh Trang và Triều Cát đi ra xe, Liễu Quỳnh Trang mặc một bộ đồ liền váy màu hồng để lộ ra 2 khe ngực sâu thấy cả vếu đang đung đưa qua lại sao lớp áo mỏng, nhìn hai hạt anh đào nhô lên làm nhân viên lái xe cho khách cũng hô hấp khó thở.
Đưa chìa khóa cho nhân viên lái xe vào hầm để, sau đó nàng nắm tay hắn vào đại sảnh khách sạn thuê phòng, nhân viên lễ tân nói giá phòng thuê 12h loại vip cao cấp, Liễu Quỳnh Trang đưa thẻ ra thanh toán tiền phòng nhưng Triều Cát đã đưa thẻ ra thanh toán trước.
Nhân viên thanh toán xong, trả thẻ tín dụng rồi cầm một thẻ phòng của khách sạn đưa cho hắn, ghi phòng 951. Hai người bước vào trong thang máy, nhấn xong thang di chuyển gần 4 phút sau lên lầu 9 theo dãy 5 phòng đầu tiên.
Hắn cầm chiếc thẻ phòng lại nơi quét thẻ từ,quét xong đèn tín hiệu từ đỏ chuyển sang xanh, nghe tiếng pít hắn đẩy cửa cùng nắm tay Liễu Quỳnh Trang vào trong phòng.
Nam Cung Họa Yến nói: “hồi em còn học ở đại học Oxford, Kiều An Tuấn học trên em hai khóa, em mới qua còn bỡ ngỡ rồi em gặp tên đó trong tiết học giáo sư George, tên đó giúp đỡ em nhiều thứ như việc học, cùng đi làm chung tụi em yêu nhau. Tốt nghiệp hắn về trước em hai năm nhưng vẫn giữ liên lạc, em tốt nghiệp về nước hắn ra đón em, em sống chung với hắn được 1 năm thì vợ hắn đến nói hết tất cả, yêu cầu em đừng phá vỡ hạnh phúc gia đình của cô ta, lúc đó em khóc gọi điện hắn ra 3 mặt nói chuyện, hỏi hắn vi sao giấu diếm đã có vợ để bây giờ em là kẻ thứ ba, tên đó nói ấp a, ấp úng tức quá em tát vào mặt hắn, từ đó cắt không còn gì với hắn, xóa sạch sẽ, em thích ca hát xin vào công ty nhạc thử giọng và trở thành ca sĩ như hôm nay.!”
Triều Cát nhìn qua Nam Cung Họa Yến hơi hoen mắt, Triều Cát nói: “thế em còn yêu anh ta không?”. Nam Cung Họa Yến suy nghĩ nhìn vào mắt Triều Cát vài giây sau nàng nói dứt khoát: “không! Em không muốn sống trong quá khứ đó mãi, em muốn sống chính em ở thời gian này!”
Triều Cát nhìn nàng nghiêm túc hỏi:"nếu bây giờ gặp lại hắn em sẽ thế nào!?”. Nam Cung Họa Yến cười hì hì, vui vẻ trả lời: “em sẽ nói cho tên đó biết em yêu anh! Và nói anh khác hoàn toàn hắn... Cấm anh hỏi nữa, Mệt!!”
Triều Cát cười ha hả: “còn anh gặp tên đó anh sẽ đấm vào mặt hắn. Và anh nói với tên đó mày là thằng ngu!!!”
Nam Cung Họa Yến phì cười nhìn hắn, tay nàng nhéo yêu vào hông Triều Cát. Đi được một đoạn, ngang qua tòa nhà ngân hàng thương mại Ngọc Hoàng Bank, dừng xe lại hắn móc ra thẻ tín dụng, hỏi nàng: “em yêu! Anh vào đây làm thẻ ngân hàng đã, tiền trong thẻ này của anh cũng gần hết rồi cần có một cái thẻ mới”. Nàng nhìn lên thẻ tín dụng không phải tên hắn, hỏi: “thẻ này sao lại có tên người khác vậy chồng!”. Hắn nhìn tắm thẻ nói hết hôm đó cần tiền mua nhà rồi đổi ra hoa tệ, Nam Cung Họa Yến nhìn hắn, móc trong ví ra cái thẻ tín dụng của nàng đưa hắn bảo xài thẻ này, Triều Cát nói: "thẻ này là tiền của em, vả lại hôm qua em cũng mua anh nhiều đồ, anh không thể nhận thẻ này được"
Nam Cung Họa Yến đưa mãi mà Triều Cát một mực từ chối, nàng cười nói: “ Chồng yêu sĩ diện gớm, thế chồng có thẻ căn cước không mà đòi làm thẻ ngân hàng vây!?”.
Hắn cũng biết về thẻ căn cước nó là loại thẻ để chứng minh là công dân cư trú hợp pháp, Triều Cát nói: “anh chưa có, thế giờ làm sao có thẻ được hả!?”. Nam Cung Họa Cát nhíu mày, suy nghĩ vài phút nàng nhìn Triều Cát nói: “được rồi, vợ sẽ dùng thẻ căn cước của vợ làm thẻ ngân hàng cho chồng, số tiền thẻ đều được gửi về trên điện thoại của chồng, đợi vợ chút xíu”. Thấy cách này cũng được, nhìn bờ mông căng mọng của Nam Cung Họa Yến lắc qua lai đi vào trong ngân hàng, khiến máu nóng trong người Triều Cát dồn lên não thầm nghĩ tối nay về phải nện vài cái vào mông nàng, hắc hắc cười. Vào trong ngân hàng chưa đầy 15 phút nàng đi ra, ngồi vào trong xe đưa hắn cái thẻ có khắc tên nàng, đột nhiên trong điện thoại của hắn có tin nhắn lạ gửi, hắn mở lên:
“Ngân Hàng Ngọc Hoàng Bank
Tên KH: Nam Cung Hoa Yến. Số TK:0345xxxx9087
Số dư: ¥20,000,000.00. Thời gian chuyển: 8h15 10/04/2019."
Nhìn số tiền trong thẻ, biết Nam Cung Họa Yến chuyển cho hắn, hắn đưa lại thẻ cho nàng, mắng: “này! tôi không nhận thẻ tín dụng, giờ lại chuyển vào thẻ mới đây không có khác gì nhau, cô làm vậy xem thường tôi quá! chia tay nhé".
Nói xong hắn cầm dây gài an toàn ra, mở cửa bên tay lái ra đóng cửa! Nam Cung Họa Yến hoen mắt vội vã mở cửa đuổi theo Triều Cát nhưng hắn đã đón taxi chạy đi, nàng cầm điện thoại lên quây số vài lần hắn vẫn không bốc máy, quay vào xe ngồi khóc quay xe chạy về nhà không đến công ty.
Trong xe taxi, số điện thoại của Nam Cung Họa Yến hết hiện lên, hắn bực tức vì nàng không tôn trọng hắn…thư giãn cho cơn khó chịu quá đi Triều Cát cầm điện thoại quây 1 số lạ, vài giây sau điện thoại kết nối một tiếng nói thánh thót của một nữ nhân vang trong điện thoại:
"alo! anh là ai vậy?", nghe xong tiếng nói Triều Cát trả lời:" là người hôm qua được em dùng khẩu âm nói số cho anh biết đấy! Em còn nhớ không hay quên rồi!”.
Giọng nữ nhân cười vang trong điện thoại, nàng nói: "em nhớ rồi, anh là thanh niên hôm qua cùng cô ca sĩ Nam Cung Họa Yến vào khách sạn làm chuyện đó tới 5 tiếng mới về..!”.
Triều Cát haha cười nói:"chỉ là tập thể dục chút thôi haha”.
Nữ nhân này cười: “tập gì mà nhiều thế!, em cùng anh tập 5 tiếng như vậy được không anh đẹp trai!? hihi".
Hắn cười hì hì, nói: “em muốn thì anh sẽ đến nói khách sạn nào đi em gái!?”.
Nữ nhân cười vui vẻ, nói: “em là cao cấp đó, giá đi hơi cao hơn, anh đẹp trai có tiền trả không mà đòi em phục vụ thế!”.
Triều Cát nghĩ vài giây, cười khẽ nói vào điện thoại: “vậy em thử xem nếu giá em nói phù hợp thì anh đi, còn không...có lẽ chúng ta không thuộc về nhau rồi!”
Nữ nhân cười vang trong điện thoại nói: "..hì hì..hôm nay em đến free với anh đẹp trai một lần thôi nhé.!
Nghe nữ nhân này nói từ “free” hắn ngơ ngác vài giây hỏi:“ free là sao...!?”.
Nữ nhân cười nghĩ Triều Cát đang trêu, nàng nói: “anh à! đùa vậy được rồi..free là miễn phí đó anh.. lần sau anh đi nữa thì em sẽ tính giá đó nha hì hì!!”
Triều Cát cười vui vẻ, hắn nói: “vậy sẽ gặp nhau ở đâu thế..khách sạn hôm qua hả?”.
Nữ nhân cười mỉm, nói: “không đi khách sạn đó, anh lại đường xx..đón em là được rồi”
Nữ nhân này nói xong, Triều Cát haha cười: “anh không có xe, em có xe không đến đoán anh nhé!”
Nữ nhân cười hì hì: “cô ca sĩ đó không đưa xe anh chạy sao!?”.
Triều Cát mặt hơi trầm xuống nói: "cũng có đưa nhưng anh trả xe lại rồi không lái xe cô ta nữa, chiều nay anh ra tiệm mua xe mới”.
Nữ nhân này nói: “sao anh trả lại có chuyện gì xảy ra giữa hai người hả!?”.
Triều Cát suy nghĩ vài giây, nói hết chuyện xảy ra tại ngân hàng cho nữ nhân này nghe xong cười hì hì trêu hắn:
"gặp mấy thanh niên khác được như anh thì cái xã hội này tốt biết bao.. hì!! Nói chỗ anh đang ở đâu em lái xe đón”.
Nữ nhân nói xong Triều Cát bảo taxi đổ bên đường đưa tiền phí xe, bước ra nói vào điện thoại: “anh đang ở đường xx,.. đến đón anh nhé.".
Triều Cát thấy một quán cà phê sang trọng bên đường nhưng thiết kế đơn giản hắn đi vào quán, nữ nhân phục vụ mặt mũi có nét xinh xắn nhìn gương mặt điển trai mặc đồ hiệu phong cách mạnh mẽ đi vào ngồi bàn sát ngay cửa, nữ nhân viên quán ngây người tim đập nhanh, mặt đỏ bừng e thẹn đi từ từ lại chỗ Triều Cát ngồi nói:
“tiên sinh đây gọi thức uống gì vậy a!”.
Khi nghe tiếng nói của hắn kêu một ly cà phê sữa uống khiến nàng muốn rụng tim, dẫn đến sự chú ý của một cô tiểu thư xinh đẹp ngồi phía bên kia nhìn qua vẻ điển trai, mặc đồ hàng hiệu thời trang phong cách mạnh mẽ gợi cảm làm cô tiểu thư này đỏ lên, ngước nhìn lại lần nữa mặt nàng đỏ gấc e ấp, bẽn lẽn liếc mắt đưa tình vào ánh mắt hắn đang nhìn gương mặt cô, cô nhân viên quán đưa cà phê sữa ra, nói:
“thưa tiên sinh, cà phê sữa thơm ngon của tiên sinh đây a!”,
Triều Cát mỉm cười nói lời “cảm ơn", làm hai cô gái mặt thêm thẹn thùng e ấp, đỏ mặt cô nhân viên chạy vội vào bên trong, còn cô tiểu thư cầm vội cái thìa mút nước run run để lên miệng mắt chớp chớp nhìn bâng quơ đâu đó.
Triều Cát cầm ly cà phê lên miệng thưởng thức mùi vị của sữa hòa nguyện tan vào ca phê, nhìn ra ngắm đường phố xe chạy qua, hắn đang nghĩ về Nam Cung Họa Yến, tạm thời không gặp mặt để cho nàng một cái giáo huấn. Cô tiểu thư bên kia ngắm hắn đang suy tư làm tăng thêm vẻ hấp dẫn cuốn hút nữ nhân hơn, đột nhiên cô “ho” một tiếng khiến hắn chú ý đến, hắn nở nụ cười ngọt ngào nhẹ như ong mật hướng về cô gái này nói: "mặt tôi có dính cái gì sao em nhìn tôi hoài vậy!!?”.
Cô gái e ấp nói: “mặt anh không dính gì hết, chỉ là..chỉ là anh hơi đẹp trai quá mức thôi a!”.
Hắn làm bộ cười nói: “anh thấy anh bình thường thôi a! sao so được với minh tinh màn ảnh, mấy người đó mới đẹp trai hơn anh chứ!”.
Cô gái nhìn qua hắn nói: “em thấy anh đẹp trai hơn cả minh tinh nữa cơ, mắt này, mũi này, miệng này đều hoàn mỹ, còn nữa vóc dáng anh rất nam tính mạnh mẽ nữa hihi!”
Cô tiểu thư khen hắn đẹp trai hơn cả minh tinh, Triều Cát vui vẻ cười nói: “nhà em gần đây không!?.. Anh vào quán thấy em đang đợi ai đó!?”
Cô tiểu thư nói: “dạ em đang đợi bạn, em ở xa lắm tận Yến Kinh cơ!”
Một chiếc xe màu xanh hiệu đức Volkswagen kiểu dáng thon gọn chạy đến chỗ tiệm cà phê. Trông thấy hắn ngồi đang nói chuyện với cô gái xinh đẹp, nữ nhân trong chiếc xe bóp kèn làm Triều Cát ngó qua thấy người trong xe là nữ nhân hôm qua gặp ở khách sạn, Triều Cát nói:
“bạn anh đến rồi! Anh đi nhé! Có duyên sẽ gặp lại”
Triều Cát vẫy tay chào tạm biệt cô gái, hắn bỏ trên bàn 50 tệ rồi bước ra tiến đến chiếc xe, cô tiểu thư tiếc nuối vì chưa biết hắn tên gì, xài số điện thoại mấy hắn đã vội đi đến chiếc xe Volkswagen. Nhìn chiếc xe sang trọng như vậy không nghĩ người trong xe lại làm cái nghề mua hương bán phấn, mở cửa xe ra hắn ngồi vào trong cười chào nữ nhân hôm qua gặp, nữ nhân này nhìn qua hắn cười trêu:
“đúng là nam nhân các anh háo sắc như nhau, mới vừa bỏ một nữ nhân này liền tìm mọi cách cà khịa nữ nhân khác!”.
Triều Cát haha cười nói: “anh định xin số cô này, em đến đúng lúc sao cà khịa được a!”
Nữ nhân này nói: “anh dẻo mồm vừa thôi, à mà anh tên gì vậy em tên Liễu Quỳnh Trang!”.
Triều Cát nhìn cô, nói: “anh tên Triều Cát!”.
Liễu Quỳnh Trang trông Triều Cát ăn diện khác hẳn hôm qua, cơ bắp, cơ ngực nhô lên trông rất nam tính, không biết chút xíu cùng hắn chơi xếp hình sẽ như thế nào đây, nàng càng nghĩ càng đỏ ửng liếc qua nhìn Triều Cát, vui vẻ cầm vô lăng lái xe chay đi.
Chạy được hơn 10 phút, Triều Cát nhìn Liễu Quỳnh Trang hỏi: “em làm nghề này lâu chưa?”
Nàng nói: "được 3 năm rồi anh!”,
Triều Cát hỏi tiếp: “khi nào em bỏ nghề!?”.
Liễu Quỳnh Trang nhìn qua hắn cười nói:"khi anh làm chồng em thì em sẽ bỏ”.
Triều Cát cười sặc, nói: “chồng em! anh đạt tiêu chuẩn..ư!?"
Liễu Quỳnh Trang nhìn hắn cười sặc sụa, nói: “đạt tiêu chuẩn nếu hôm nay anh làm cho em lên đỉnh 10 lần đạt khoái cảm mà không dùng gì hỗ trợ, em sẽ bỏ không làm cái nghề này nữa!!”
Triều Cát cười ha hả, nói: “vậy có dùng bao cao su không!?”.
Liễu Quỳnh Trang nhìn hắn nói:“anh tin em không!?"
Vài giây sau Triều Cát cười ha hả nói: “anh..không.. tin.. em!!! ”
Liễu Quỳnh Trang cười vui vẻ nói: "vậy chúng ta sẽ không dùng bao cao su”.
Nàng gõ nhẹ vào đầu của Triều Cát: “chúc mừng! Anh qua được bài kiểm tra!”.
Triều Cát cười hì hì, nói: “em rất thông minh!”
Nếu Triều Cát trả lời tin Liễu Quỳnh Trang, nữ nhân này sẽ cho hắn đi về khỏi phải đi khách sạn, loại ngay từ vòng gửi xe!, bởi vì trong tim hắn không tôn trọng nàng, câu trả lời rất đơn giản là không tin. Trước đây, có khách đòi quan hệ không dùng bao cao su, Liễu Quỳnh Trang cũng ra đề như vậy, nhưng họ đều trả lời tin cô, cuối cùng Liễu Quỳnh Trang dùng kỹ thuật mút cột nghiền nát, chưa làm ăn gì đã hết đạn, tiền họ phải thanh toán qua ngân hàng trước khi đi với Liễu Quỳnh Trang.
Ba mươi phút chiếc xe Volkswagen quẹo vào một khách sạn cực kình sang trọng hơn, rộng bằng cái khách sạn hôm qua, cao 9 tầng . Đến cửa chính, Liễu Quỳnh Trang và Triều Cát đi ra xe, Liễu Quỳnh Trang mặc một bộ đồ liền váy màu hồng để lộ ra 2 khe ngực sâu thấy cả vếu đang đung đưa qua lại sao lớp áo mỏng, nhìn hai hạt anh đào nhô lên làm nhân viên lái xe cho khách cũng hô hấp khó thở.
Đưa chìa khóa cho nhân viên lái xe vào hầm để, sau đó nàng nắm tay hắn vào đại sảnh khách sạn thuê phòng, nhân viên lễ tân nói giá phòng thuê 12h loại vip cao cấp, Liễu Quỳnh Trang đưa thẻ ra thanh toán tiền phòng nhưng Triều Cát đã đưa thẻ ra thanh toán trước.
Nhân viên thanh toán xong, trả thẻ tín dụng rồi cầm một thẻ phòng của khách sạn đưa cho hắn, ghi phòng 951. Hai người bước vào trong thang máy, nhấn xong thang di chuyển gần 4 phút sau lên lầu 9 theo dãy 5 phòng đầu tiên.
Hắn cầm chiếc thẻ phòng lại nơi quét thẻ từ,quét xong đèn tín hiệu từ đỏ chuyển sang xanh, nghe tiếng pít hắn đẩy cửa cùng nắm tay Liễu Quỳnh Trang vào trong phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.