Chương 7: Gặp gỡ đại minh tinh (thượng)
Thái Hư Kiếm
06/07/2020
Tiếp tục nghe tiếng hát của nữ ca sĩ trên tivi, Triều Cát ngắm nàng qua màn
hình, nàng mặc đồ trình diễn là một cái váy màu đỏ lấp lánh cộng hưởng
với khuôn mặt đẹp với đôi mày công, mắt to sáng đẹp như phượng hoàng,
đôi môi đỏ mộng khiêu gợi, càng tôn lên vẻ đẹp như ánh sao giữa bầu trời đêm đầy tịch mịch.
Tiếp tục cuộc thám hiểm, Triều Cát chuyển ánh mắt ngắm xuống dưới cặp vếu nữ ca sĩ đoán cũng cỡ to hơn Lâm Uyên Uyên một vòng, cái eo nhỏ nhắn cân đối, nàng hát nhảy múa xoay vòng khoe cái lưng ong mảnh khảnh sương mai cùng làn da trắng mịn màng, nàng nhảy mông lắc lư qua lắc lự lai theo từng bước nhảy cùng đôi chân thon thả bên trong chiếc tất đen trên đôi giày cao gót màu đỏ cùng màu với trang phục trình diễn, hắn nhìn lên cặp đùi đang say sưa nhảy múa, chợt thấy bên trong cái váy có cái quần mỏng màu đen, hình vẽ trên chiếc quần ren mỏng là những bông hoa được thêu rất nổi bậc. Cảnh tượng đặc sắc này vô thức làm nước miếng trên môi hắn chảy xuống cằm, hắn lấy tay đưa lên lau nhẹ đi thầm ước ngày nào đó được gặp nữ ca sĩ.
Chương trình ca nhạc kết thúc thì bầu trời tối dần, hắn ra ngoài ăn nhẹ cái gì đó, khi về đến nhà Triều Cát trông thấy có một chiếc ô tô Mercedes Benz đang chạy vào sân vườn rồi dừng lại đậu ngoài sân bên cạnh nhà hắn. Bước chân xuống, tiếng giày cao gót vang lên chạm đất, Triều Cát quay mắt ngó qua, nhìn thấy cô gái xinh đẹp mặc cái áo thun trắng cùng cái váy đen bóng bó sát cặp đùi đi ra đóng cửa xe lại. Cảm giác như có ai đang trộm nhìn, nàng ngước mặt lên thấy một thanh niên với vẻ tuấn tú, đẹp trai dáng vóc cân đối thư sinh cùng cốt khí không giống như những nam nhân nàng từng gặp, ở người thanh niên trước mắt, nàng có cảm giác như được một cây đại thụ vạn năm tuổi che chở, một cảm giác an toàn của một người phụ nữ. Nàng cười nhẹ đáp lễ, đi về phía Triều Cát đứng như mất hồn, nói:
"Chào anh! Em tên Nam Cung Họa Yến, rất vui được làm hàng xóm bên cạnh nhà anh, có gì giúp đỡ em nhé!”.
Vài giây sau lấy lại nhịp hô hấp hắn nói:“Họa Yến tên đẹp lắm!, lần đầu nhìn thấy em cất giọng hát lại hay đến vậy anh rất thích, lần này được biết tên em nữa anh rất vui!”. Người thanh niên này nói đã từng gặp nàng, Nam Cung Họa Yến cố gắng kiếm trong trí nhớ rõ ràng nàng chưa gặp hắn bao giờ, nói:“Anh trai ơi! Em nhớ rõ là chưa từng gặp anh mà, sao anh nói đã gặp em rồi! Anh có nhầm em với ai không!?”
Triều Cát cười tinh quái, đáp:“là trên tivi phát buổi biểu diễn của em đó, người đẹp em hát hay lắm!”.
Câu trả lời của hắn làm Nam Cung Họa Yến dở khóc, dở cười nàng nói:"anh thật là khéo đùa, tivi chỉ là chương trình thu chiếu qua trung gian thôi, chính mắt gặp nhau như vậy là lần đầu đó!", nói xong nàng chủ đông xòe tay ra hướng về phía hắn có ý tứ bắt tay làm quen, nàng hỏi:" em có thể được biết tên anh không?”
Theo bản năng Triều Cát dơi ra bắt tay lại với nàng, nói tên của hắn:"Anh là Triều Cát, hân hạnh được quen em", nói xong đột nhiên lòng bàn tay hắn bị ngón áp út của Nam Cung Họa Yến sờ nhẹ vào lên xuống làm hắn ngạc nhiên, hắn cười nhẹ nhìn sang Nam Cung Họa Yến đáp lễ cũng dùng ngón áp út của hắn sờ vào lòng bàn tay nàng. Nam Cung Họa Yến cảm nhận ngón tay hắn sờ vào lòng bàn tay nàng khiến tim nàng nhảy loạn, hai gò má ửng đỏ lên, nàng bẽn lẽn nhìn hắn, nói:“Em mới đi hát về chưa ăn gì, anh ăn cơm tối cùng em nhé!!”
Dù mới ăn tối bên ngoài xong, lại được người đẹp trước mắt mời ăn nữa, không nỡ từ chối thành ý người đẹp hắn gật đầu nói:"À! Anh biết quán ăn gần đây ăn ngon lắm, đi em!!”.
Nam Cung Họa Yến nghe hắn rủ ra ngoài ăn, nhíu mày nói:“em không quen ăn ở quán, trong nhà em còn để nhiều thức ăn đông lạnh, bỏ thì phí quá anh vào nhà em chơi đợi tí xíu e hâm nóng là ăn được nè!!”
Triều Cát thấy nàng muốn nấu ăn, hắn cũng muốn xem tay nghề nấu nướng của nàng ra sao, bước chân theo Nam Cung Họa Yến vào nhà. Bên trong nhà của Nam Cung Họa Yến không khác mấy với bên trong nhà của Triều Cát nhưng ở nhà nàng lại có nhiều bức ảnh chụp ở các nơi, nào là bức ảnh nàng chụp chung với một bà độ tuổi tứ tuần; tòa đồng hồ Big Bang chụp khi nàng mặc bộ đồ rộng thùng thình màu xanh cùng đeo cái mũ hình tứ giác trên đầu, cầm trên tay 1 thứ giống cuốn sách, miệng cười rạng rỡ, vui vẻ; đang bước qua xem bức ảnh kế tiếp, đột nhiên nàng bị trẹo chân té ngã vào Triều Cát, theo bản năng Triều Cát ôm vào hông của nàng, tay vô ý sờ loạn lên cặp mông được bó chặt bởi cái váy đen bóng, cảm giác sự đàn hồi, co giãn hắn nuốt nước miếng trong họng, nhưng lạ là Nam Cung Họa Yến lại không buông hắn ra mà càng ôm chặt hắn vào hơn, đôi gò bồng đào trong chiếc áo thun được bó chặt vào chiếc áo nhỏ lồi lên đường cong hoàn mỹ chạm nhẹ vào người hắn. Nam Cung Họa Yến mở mắt nhìn hắn trìu mến, cười quyến rũ đem tay nàng vòng qua cổ Triều Cát miệng nỉ non vào tay hắn:“Anh đẹp trai!, sờ mông em sờ có thích không a!!?”.
Triều Cát nuốt thêm nước miếng, lắp bắp nói:“Em.. không.. đói.. bụng hả?". Nàng cười nhẹ, tay ký vào trán hắn nói:
“Anh giả ngốc hay là ngốc thiệt đó!!, em là ca sĩ đơn nhiên là đi ăn tối rồi, giờ này đói là chỉ kiếm anh ăn thôi à!, hihi”
Từ “ăn” trong miệng của Nam Cung Họa Yến nói ra làm hắn khô hết cả cuống họng, vội vàng nói: “nhưng anh chưa ăn tối, đang đói lắm nè!!”.
Nàng nhìn hắn ma mị, tay nhéo vào hông hắn nói: “thật không! Sao lúc em đậu xe bên đường gần đây, thấy có người y hệt anh ăn ngon lành trong quán thế nhỉ?".
Trước khi về nhà Nam Cung Họa Yến đậu xe bên đường vào cửa hàng tiện lợi mua đồ dùng cá nhân vô tình ngó qua kính chiếu hậu nhìn thấy một chàng vô cùng đẹp trai, tuấn tú đang ngồi ăn tối trong quán chính là Triều Cát.
Hắn cười giả vờ nói:" em làm như vậy có quá nhanh lắm không, anh chưa chuẩn bị tốt tâm lý đón giông bão”.
Nàng phì cười rồi hôn vào môi hắn, lưỡi nàng đánh qua đánh lại trong miệng hắn thật điêu luyện, tay nàng mò xuống cởi từng khuy áo trên người hắn xuống, lộ ra bộ ngực rắn chắc, cơ bụng sáu múi. Nàng nhìn cơ thể Triều Cát vừa hoàn mỹ vừa nam tính làm nàng đỏ mặt, nàng thẹn thùng cúi đầu xuống liếm vào đầu nhũ hoa nhỏ hơn hạt đậu trên ngực Triều Cát làm hắn rùng mình, nàng ngước mắt nhìn biểu hiện của hắn cười khoái trá tiếp tục liếm đầu nhũ hoa rồi tay nàng mò xuống cởi khuy quần vứt qua một bên, chỉ còn lại cái quần chip hắn mặc. Nàng sờ vào chỗ cộm lên chính giữa cái quần chíp, cảm giác cây cột hắn đang to lên, nhìn lên Triều Cát nàng cười nhẹ rồi lột luôn quần chip của hắn, tay nàng cầm cây cột động tác tay thì vuốt lên xuống đều đều, nhìn lên mặt thấy hắn nhắm mắt nàng mỉm cười đưa miệng vào bắt đầu mút cây trụ ra vào. Triều Cát cảm giác được có gì đó đang vào ra cột trụ trơn tru của hắn, Triều Cát mở mắt nhìn xuống thấy Nam Cung Họa Yến miệng vừa mút cây cột, mắt thì nhìn vào mắt hắn, nàng dùng miệng mút nhanh hơn- mắt vẫn nhìn hắn trìu mến, nàng dùng lưỡi liếm từ đáy trụ lên trên, rồi từ ở trên xuống đáy, rồi ngậm mút trở lại cột trụ lên xuống đều đều thêm nữa mắt nàng vẫn nhìn vào hắn đang nhắm mắt lại tận hưởng khóai lạc. Cả chục phút sau nàng mút mãi mà thấy hắn vẫn không có biểu hiện co giật muốn phun đạn ra, thầm nghĩ tên nam nhân này khỏe thật mút nãi giờ mà vẫn không chịu thua, thầm nghỉ tí xíu nàng và hắn mây mưa thì giông bão sẽ kéo dài bao nhiêu mới hết.
Mỗi miệng nàng nhã cột ra không mút nữa mà hôn lên môi hắn, tay thì cầm cột hắn vuốt lên vuốt xuống, lúc này tay hắn chủ động bóp lên đôi gò bồng đào, soa nắn nhẹ nhàng làm Nam Cung Họa Yến rên rỉ, rồi nàng chủ động cầm bàn tay hắn mò vào hang động, hắn sờ vào hang sau đó nghe nàng nỉ non nói vào tai:“lấy ngón dài nhất của anh ra vào hang em nhé!”, nghe thế hắn làm theo lời nàng đưa ngón dài nhất của hắn đi vào hang sâu, bớt chợt cái hang ấy hút ngón tay hắn, hắn dùng lực nhiều hơn ra vào đều đặn, Nam Cung Họa Yến nhăn măt nghiền môi rên la vì sướng được độ hơn 10 phút nàng co giật sau đó một dòng nước trong từ hang phun ra, Triều Cát không ngờ chỉ dùng ngón tay thay thế cho cột trụ mà cũng khiến nữ nhân đạt cao trào. Năm Cung Họa Yến mở mắt nhìn hắn mỉm cười, hôn lên môi hắn say đắm, hôn xong nàng nhìn xuống thấy cột trụ hắn vẫn đang to thẳng, nàng cười nói nhỏ vào tai hắn, nói xong nàng cởi hết y phục ra rồi đi về phía đầu ghế sopha, chổng mông lên lưng hướng về phía Triều Cát, hắn từ đằng sau chỉnh cột vào đúng hang, Nam Cung Họa Yến chủ động nhảy mông nhịp nhàng phối hợp cùng hắn, Triều Cát nhìn xuống ngắm mông đung đưa dập vào cây cột, bên trong nàng cột trụ của hắn bị mút chặt thêm, đưa bàn tay lên vịnh vào eo nàng hắn bắt đầu nhấp liên tục, trông thấy cặp mông nàng tròn trịa dập tưng tưng nảy nảy ra vào thật thích thú, hắn di dời tay xuống bóp, môi Nam Cung Hỏa Yến nghiến chặt, bên trong hang động nàng như bóp nát cột trụ, nàng phát ra những âm thanh rên rỉ khi đạt cao trào, nàng nắm tay hắn đặt lên đôi gò bồng đào to lớn của nàng để bóp nắn, có lúc nàng vịnh tay hắn làm điểm tựa để hắn tăng nhịp giao hoan, được hơn nữa giờ nàng mỏi chân không đứng vững nữa chủ động nằm ghế sopha, ở tư thế này hang sâu mút chặt cột trụ của hắn hơn nhưng 1 giờ đồng hồ hắn vẫn còn khỏe, nàng ngạc nhiên về sinh lý hắn, nàng hỏi:
“anh yêu! hơn 1 giờ đồng hồ anh vẫn khỏe vậy mà vẫn không có gì ra, em lên đỉnh cao trào 3 lần rồi đó, anh có uống thuốc kích thích gì không đó?”
Triều Cát nghĩ Nam Cung Họa Yến nghi ngờ hắn ăn xuân dược, biểu môi trả lời nàng: "anh đây tự thân vận động đó em, sao còn muốn dụ dỗ trai đẹp nữa không?”.
Nam Cung Họa Yến phì cười, nói:"em không dám dụ dỗ ai nữa đâu, chỉ dụ dỗ mình anh thôi!hihi”. Nghe tiếng trêu chọc của nàng hắn ra sức nhịp nhanh hơn làm nàng kêu rên rỉ khắp phòng, chán với tư thế nàng ngồi dậy đè hắn nằm xuống sopha, tay nàng cầm cột trụ cho đúng vào vị trí, nàng ngồi quỳ nấc lên xuống, sau đó ngồi dậy nhịp đều đều, tay đè lên ngực Triều Cát làm điểm tựa, nàng nhấc mông lên hạ mông xuống cho hang động bóp chặt cột trụ hơn, ở tư thế này nàng chủ động hơn trông ân ái, nhịp thêm nữa giờ nàng bắt đầu co giật đạt cao trào thì nàng cảm giác bên trong nàng cột trụ có dấu hiệu co giật muốn phun đạn, nàng nhịp thêm vài lần thật sâu, cột trụ co giật nàng chủ động cho hang rời cột, Nam Cung họa Yến cúi người xuống dùng miệng nàng mút, mắt nhìn lên ngắm hắn nheo mắt lên đỉnh, trong tích tắc trên khe suối nhỏ của cột trụ phun ra một dòng nước trắng sệt bắn mạnh vào cổ họng của nàng, nàng nuốt sạch sẽ nhìn hắn cười vui vẻ, rồi nằm lên người hắn, hôn vào môi Triều Cát.
Nam Cung Họa Yến nằm tay se se đầu nhũ của Triều Cát nói: “Anh là nam nhân tuyệt vời nhất hơn người nam nhân đầu tiên của em đấy nha!"
Tiếp tục cuộc thám hiểm, Triều Cát chuyển ánh mắt ngắm xuống dưới cặp vếu nữ ca sĩ đoán cũng cỡ to hơn Lâm Uyên Uyên một vòng, cái eo nhỏ nhắn cân đối, nàng hát nhảy múa xoay vòng khoe cái lưng ong mảnh khảnh sương mai cùng làn da trắng mịn màng, nàng nhảy mông lắc lư qua lắc lự lai theo từng bước nhảy cùng đôi chân thon thả bên trong chiếc tất đen trên đôi giày cao gót màu đỏ cùng màu với trang phục trình diễn, hắn nhìn lên cặp đùi đang say sưa nhảy múa, chợt thấy bên trong cái váy có cái quần mỏng màu đen, hình vẽ trên chiếc quần ren mỏng là những bông hoa được thêu rất nổi bậc. Cảnh tượng đặc sắc này vô thức làm nước miếng trên môi hắn chảy xuống cằm, hắn lấy tay đưa lên lau nhẹ đi thầm ước ngày nào đó được gặp nữ ca sĩ.
Chương trình ca nhạc kết thúc thì bầu trời tối dần, hắn ra ngoài ăn nhẹ cái gì đó, khi về đến nhà Triều Cát trông thấy có một chiếc ô tô Mercedes Benz đang chạy vào sân vườn rồi dừng lại đậu ngoài sân bên cạnh nhà hắn. Bước chân xuống, tiếng giày cao gót vang lên chạm đất, Triều Cát quay mắt ngó qua, nhìn thấy cô gái xinh đẹp mặc cái áo thun trắng cùng cái váy đen bóng bó sát cặp đùi đi ra đóng cửa xe lại. Cảm giác như có ai đang trộm nhìn, nàng ngước mặt lên thấy một thanh niên với vẻ tuấn tú, đẹp trai dáng vóc cân đối thư sinh cùng cốt khí không giống như những nam nhân nàng từng gặp, ở người thanh niên trước mắt, nàng có cảm giác như được một cây đại thụ vạn năm tuổi che chở, một cảm giác an toàn của một người phụ nữ. Nàng cười nhẹ đáp lễ, đi về phía Triều Cát đứng như mất hồn, nói:
"Chào anh! Em tên Nam Cung Họa Yến, rất vui được làm hàng xóm bên cạnh nhà anh, có gì giúp đỡ em nhé!”.
Vài giây sau lấy lại nhịp hô hấp hắn nói:“Họa Yến tên đẹp lắm!, lần đầu nhìn thấy em cất giọng hát lại hay đến vậy anh rất thích, lần này được biết tên em nữa anh rất vui!”. Người thanh niên này nói đã từng gặp nàng, Nam Cung Họa Yến cố gắng kiếm trong trí nhớ rõ ràng nàng chưa gặp hắn bao giờ, nói:“Anh trai ơi! Em nhớ rõ là chưa từng gặp anh mà, sao anh nói đã gặp em rồi! Anh có nhầm em với ai không!?”
Triều Cát cười tinh quái, đáp:“là trên tivi phát buổi biểu diễn của em đó, người đẹp em hát hay lắm!”.
Câu trả lời của hắn làm Nam Cung Họa Yến dở khóc, dở cười nàng nói:"anh thật là khéo đùa, tivi chỉ là chương trình thu chiếu qua trung gian thôi, chính mắt gặp nhau như vậy là lần đầu đó!", nói xong nàng chủ đông xòe tay ra hướng về phía hắn có ý tứ bắt tay làm quen, nàng hỏi:" em có thể được biết tên anh không?”
Theo bản năng Triều Cát dơi ra bắt tay lại với nàng, nói tên của hắn:"Anh là Triều Cát, hân hạnh được quen em", nói xong đột nhiên lòng bàn tay hắn bị ngón áp út của Nam Cung Họa Yến sờ nhẹ vào lên xuống làm hắn ngạc nhiên, hắn cười nhẹ nhìn sang Nam Cung Họa Yến đáp lễ cũng dùng ngón áp út của hắn sờ vào lòng bàn tay nàng. Nam Cung Họa Yến cảm nhận ngón tay hắn sờ vào lòng bàn tay nàng khiến tim nàng nhảy loạn, hai gò má ửng đỏ lên, nàng bẽn lẽn nhìn hắn, nói:“Em mới đi hát về chưa ăn gì, anh ăn cơm tối cùng em nhé!!”
Dù mới ăn tối bên ngoài xong, lại được người đẹp trước mắt mời ăn nữa, không nỡ từ chối thành ý người đẹp hắn gật đầu nói:"À! Anh biết quán ăn gần đây ăn ngon lắm, đi em!!”.
Nam Cung Họa Yến nghe hắn rủ ra ngoài ăn, nhíu mày nói:“em không quen ăn ở quán, trong nhà em còn để nhiều thức ăn đông lạnh, bỏ thì phí quá anh vào nhà em chơi đợi tí xíu e hâm nóng là ăn được nè!!”
Triều Cát thấy nàng muốn nấu ăn, hắn cũng muốn xem tay nghề nấu nướng của nàng ra sao, bước chân theo Nam Cung Họa Yến vào nhà. Bên trong nhà của Nam Cung Họa Yến không khác mấy với bên trong nhà của Triều Cát nhưng ở nhà nàng lại có nhiều bức ảnh chụp ở các nơi, nào là bức ảnh nàng chụp chung với một bà độ tuổi tứ tuần; tòa đồng hồ Big Bang chụp khi nàng mặc bộ đồ rộng thùng thình màu xanh cùng đeo cái mũ hình tứ giác trên đầu, cầm trên tay 1 thứ giống cuốn sách, miệng cười rạng rỡ, vui vẻ; đang bước qua xem bức ảnh kế tiếp, đột nhiên nàng bị trẹo chân té ngã vào Triều Cát, theo bản năng Triều Cát ôm vào hông của nàng, tay vô ý sờ loạn lên cặp mông được bó chặt bởi cái váy đen bóng, cảm giác sự đàn hồi, co giãn hắn nuốt nước miếng trong họng, nhưng lạ là Nam Cung Họa Yến lại không buông hắn ra mà càng ôm chặt hắn vào hơn, đôi gò bồng đào trong chiếc áo thun được bó chặt vào chiếc áo nhỏ lồi lên đường cong hoàn mỹ chạm nhẹ vào người hắn. Nam Cung Họa Yến mở mắt nhìn hắn trìu mến, cười quyến rũ đem tay nàng vòng qua cổ Triều Cát miệng nỉ non vào tay hắn:“Anh đẹp trai!, sờ mông em sờ có thích không a!!?”.
Triều Cát nuốt thêm nước miếng, lắp bắp nói:“Em.. không.. đói.. bụng hả?". Nàng cười nhẹ, tay ký vào trán hắn nói:
“Anh giả ngốc hay là ngốc thiệt đó!!, em là ca sĩ đơn nhiên là đi ăn tối rồi, giờ này đói là chỉ kiếm anh ăn thôi à!, hihi”
Từ “ăn” trong miệng của Nam Cung Họa Yến nói ra làm hắn khô hết cả cuống họng, vội vàng nói: “nhưng anh chưa ăn tối, đang đói lắm nè!!”.
Nàng nhìn hắn ma mị, tay nhéo vào hông hắn nói: “thật không! Sao lúc em đậu xe bên đường gần đây, thấy có người y hệt anh ăn ngon lành trong quán thế nhỉ?".
Trước khi về nhà Nam Cung Họa Yến đậu xe bên đường vào cửa hàng tiện lợi mua đồ dùng cá nhân vô tình ngó qua kính chiếu hậu nhìn thấy một chàng vô cùng đẹp trai, tuấn tú đang ngồi ăn tối trong quán chính là Triều Cát.
Hắn cười giả vờ nói:" em làm như vậy có quá nhanh lắm không, anh chưa chuẩn bị tốt tâm lý đón giông bão”.
Nàng phì cười rồi hôn vào môi hắn, lưỡi nàng đánh qua đánh lại trong miệng hắn thật điêu luyện, tay nàng mò xuống cởi từng khuy áo trên người hắn xuống, lộ ra bộ ngực rắn chắc, cơ bụng sáu múi. Nàng nhìn cơ thể Triều Cát vừa hoàn mỹ vừa nam tính làm nàng đỏ mặt, nàng thẹn thùng cúi đầu xuống liếm vào đầu nhũ hoa nhỏ hơn hạt đậu trên ngực Triều Cát làm hắn rùng mình, nàng ngước mắt nhìn biểu hiện của hắn cười khoái trá tiếp tục liếm đầu nhũ hoa rồi tay nàng mò xuống cởi khuy quần vứt qua một bên, chỉ còn lại cái quần chip hắn mặc. Nàng sờ vào chỗ cộm lên chính giữa cái quần chíp, cảm giác cây cột hắn đang to lên, nhìn lên Triều Cát nàng cười nhẹ rồi lột luôn quần chip của hắn, tay nàng cầm cây cột động tác tay thì vuốt lên xuống đều đều, nhìn lên mặt thấy hắn nhắm mắt nàng mỉm cười đưa miệng vào bắt đầu mút cây trụ ra vào. Triều Cát cảm giác được có gì đó đang vào ra cột trụ trơn tru của hắn, Triều Cát mở mắt nhìn xuống thấy Nam Cung Họa Yến miệng vừa mút cây cột, mắt thì nhìn vào mắt hắn, nàng dùng miệng mút nhanh hơn- mắt vẫn nhìn hắn trìu mến, nàng dùng lưỡi liếm từ đáy trụ lên trên, rồi từ ở trên xuống đáy, rồi ngậm mút trở lại cột trụ lên xuống đều đều thêm nữa mắt nàng vẫn nhìn vào hắn đang nhắm mắt lại tận hưởng khóai lạc. Cả chục phút sau nàng mút mãi mà thấy hắn vẫn không có biểu hiện co giật muốn phun đạn ra, thầm nghĩ tên nam nhân này khỏe thật mút nãi giờ mà vẫn không chịu thua, thầm nghỉ tí xíu nàng và hắn mây mưa thì giông bão sẽ kéo dài bao nhiêu mới hết.
Mỗi miệng nàng nhã cột ra không mút nữa mà hôn lên môi hắn, tay thì cầm cột hắn vuốt lên vuốt xuống, lúc này tay hắn chủ động bóp lên đôi gò bồng đào, soa nắn nhẹ nhàng làm Nam Cung Họa Yến rên rỉ, rồi nàng chủ động cầm bàn tay hắn mò vào hang động, hắn sờ vào hang sau đó nghe nàng nỉ non nói vào tai:“lấy ngón dài nhất của anh ra vào hang em nhé!”, nghe thế hắn làm theo lời nàng đưa ngón dài nhất của hắn đi vào hang sâu, bớt chợt cái hang ấy hút ngón tay hắn, hắn dùng lực nhiều hơn ra vào đều đặn, Nam Cung Họa Yến nhăn măt nghiền môi rên la vì sướng được độ hơn 10 phút nàng co giật sau đó một dòng nước trong từ hang phun ra, Triều Cát không ngờ chỉ dùng ngón tay thay thế cho cột trụ mà cũng khiến nữ nhân đạt cao trào. Năm Cung Họa Yến mở mắt nhìn hắn mỉm cười, hôn lên môi hắn say đắm, hôn xong nàng nhìn xuống thấy cột trụ hắn vẫn đang to thẳng, nàng cười nói nhỏ vào tai hắn, nói xong nàng cởi hết y phục ra rồi đi về phía đầu ghế sopha, chổng mông lên lưng hướng về phía Triều Cát, hắn từ đằng sau chỉnh cột vào đúng hang, Nam Cung Họa Yến chủ động nhảy mông nhịp nhàng phối hợp cùng hắn, Triều Cát nhìn xuống ngắm mông đung đưa dập vào cây cột, bên trong nàng cột trụ của hắn bị mút chặt thêm, đưa bàn tay lên vịnh vào eo nàng hắn bắt đầu nhấp liên tục, trông thấy cặp mông nàng tròn trịa dập tưng tưng nảy nảy ra vào thật thích thú, hắn di dời tay xuống bóp, môi Nam Cung Hỏa Yến nghiến chặt, bên trong hang động nàng như bóp nát cột trụ, nàng phát ra những âm thanh rên rỉ khi đạt cao trào, nàng nắm tay hắn đặt lên đôi gò bồng đào to lớn của nàng để bóp nắn, có lúc nàng vịnh tay hắn làm điểm tựa để hắn tăng nhịp giao hoan, được hơn nữa giờ nàng mỏi chân không đứng vững nữa chủ động nằm ghế sopha, ở tư thế này hang sâu mút chặt cột trụ của hắn hơn nhưng 1 giờ đồng hồ hắn vẫn còn khỏe, nàng ngạc nhiên về sinh lý hắn, nàng hỏi:
“anh yêu! hơn 1 giờ đồng hồ anh vẫn khỏe vậy mà vẫn không có gì ra, em lên đỉnh cao trào 3 lần rồi đó, anh có uống thuốc kích thích gì không đó?”
Triều Cát nghĩ Nam Cung Họa Yến nghi ngờ hắn ăn xuân dược, biểu môi trả lời nàng: "anh đây tự thân vận động đó em, sao còn muốn dụ dỗ trai đẹp nữa không?”.
Nam Cung Họa Yến phì cười, nói:"em không dám dụ dỗ ai nữa đâu, chỉ dụ dỗ mình anh thôi!hihi”. Nghe tiếng trêu chọc của nàng hắn ra sức nhịp nhanh hơn làm nàng kêu rên rỉ khắp phòng, chán với tư thế nàng ngồi dậy đè hắn nằm xuống sopha, tay nàng cầm cột trụ cho đúng vào vị trí, nàng ngồi quỳ nấc lên xuống, sau đó ngồi dậy nhịp đều đều, tay đè lên ngực Triều Cát làm điểm tựa, nàng nhấc mông lên hạ mông xuống cho hang động bóp chặt cột trụ hơn, ở tư thế này nàng chủ động hơn trông ân ái, nhịp thêm nữa giờ nàng bắt đầu co giật đạt cao trào thì nàng cảm giác bên trong nàng cột trụ có dấu hiệu co giật muốn phun đạn, nàng nhịp thêm vài lần thật sâu, cột trụ co giật nàng chủ động cho hang rời cột, Nam Cung họa Yến cúi người xuống dùng miệng nàng mút, mắt nhìn lên ngắm hắn nheo mắt lên đỉnh, trong tích tắc trên khe suối nhỏ của cột trụ phun ra một dòng nước trắng sệt bắn mạnh vào cổ họng của nàng, nàng nuốt sạch sẽ nhìn hắn cười vui vẻ, rồi nằm lên người hắn, hôn vào môi Triều Cát.
Nam Cung Họa Yến nằm tay se se đầu nhũ của Triều Cát nói: “Anh là nam nhân tuyệt vời nhất hơn người nam nhân đầu tiên của em đấy nha!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.