Chương 58: Ngân hàng Thụy Sỹ
Thái Hư Kiếm
18/07/2020
Chiếc BMW màu xanh dừng trước căn biệt thự xa hoa lộng lẫy của Chu Nhược Băng cách trung tâm thành phố khoảng 2 cây số, hắn nhìn nàng cầm điện thoại
nhấn vào đó vài lần thì cánh cổng tự động mở. Triều Cát lái xe vào trong chạy đến nhà xe vừa nhìn vào trong ngôi nhà xe đủ làm hắn choáng ngợp, ở đây có tới 20 chiếc xe trong đó có ba thương hiệu xe thuộc phân khúc
siêu sang, xa xỉ như Bentley, Rolls-Royce và Audi, mỗi loại Chu Nhược
Băng sở hữu ba chiếc thuộc nhiều phiên bản khác nhau và cùng một số
thương hiệu nổi tiếng khác như GM, BMW, Open, Mercedes Benz, v.v...
Triều Cát mở cửa bước xuống xe, nhìn một đóng xe trước mắt hắn mỉm cười nói:
“Em yêu! Có nhiều tiền cũng đừng lãng phí như vậy!, nhiều xe thế này mà không chạy thì hỏng hết còn gì a!”
Chu Nhược Băng nhìn hắn, mỉm cười nói:
“số xe này ngoài 3 thương hiệu xe siêu sang, toàn bộ những chiếc khác đều là quà tặng của đối tác kinh doanh biếu em đấy. Tuy em ít chạy chúng nhưng mỗi tuần đều có nhân viên bảo trì xe đến đây kiểm tra và chạy khởi động để máy móc không bị hư hỏng, vì thế những chiếc xe luôn ở trong tình trạng tốt nhất đó! Hehe”
Chu Nhược Băng là nữ nhân giàu có, tài sản của nàng không phải tính bằng Hoa tệ mà tính bằng USD đồng bạc có giá trị kinh tế đứng số một toàn cầu, chuyện nàng chi tiền mua những chiếc xe siêu sang đẳng cấp thế giới và có cả đội bảo trì chuyên bảo quản xe thì người thuộc nhóm giàu có ở Hoa Hạ chưa chắc đã làm được như vậy.
Triều Cát cười nịnh nọt nhìn Chu Nhược Băng, hắn nói:
“Chủ tịch Chu thật là người có tiền cho một người vừa gặp lần đầu một chiếc xe, ôi! Anh thật là hạnh phúc quá đi à! Haha”
Chu Nhược Băng đơn nhiên hiểu được ý tứ này của hắn là đang dở giọng nịnh nọt cố ý làm nàng vui, Chu Nhược Băng đi tới mỉm cười choàng tay vào khỉu tay hắn vui vẻ nói:
“Giờ em mới biết anh xã ngoài mặt dày ra còn có tính nịnh bợ nữa cơ!,.. Người khác nịnh em ghét lắm nhưng chỉ có anh xã nịnh là em yêu chết đi được đó!”
Chu Nhược Băng nhìn hắn cười ha hả khoái trá, nàng hôn lên má hắn xong hai gò má ửng hồng thẹn thùng nói:
“Cười đã rồi vào nhà đi! Khuya rồi em thèm lắm đó mau đi anh xã, chậm tí nữa là em chịu không nổi đè anh xuống đây làm luôn đó thì ráng chịu nha! Hêhe”
Triều Cát cười ha hả, hắn nhìn xung quanh đây toàn là xe nếu có làm chuyện abc ở đây thì tiếng rên rỉ của Chu Nhược Băng sẽ làm mọi người ở đây chú ý và sau đó chạy đến thì mặt mũi của nàng sẽ ở đâu, lúc đó chỉ có cách là đào một cái hố chui xuống đó trốn thôi, hắn cười giảo hoạt trêu nàng:
“Anh thì thích làm chuyện yêu ở đây hơn, à đúng rồi tiếng của em khi yêu hình như lớn lắm! Ý tưởng này không tồi nhĩ, anh đây rất thích đó nha! Haha”
Chu Nhược Băng bĩu môi tay nàng nhéo nhẹ vào bên hông hắn mắng:
“biết ngay anh sẽ nói vậy mà, hừ! Anh đừng có mơ chuyện đó làm ở đây nhá! Em nói là để giục anh mau vào nhà chứ ở đây nhỡ có ai nghe tiếng em rên rỉ thì mặt mũi em sẽ để chỗ nào đây!”
Nữ nhân là loài động vật da mỏng nhất quả đất, cơ mà khi làm chuyện ân ái tới cơn sướng rồi chỉ biết há mồm ra mà rên rỉ khiến nam nhân điên cuồng thêm thôi thì da mặt nàng lúc đó sẽ không thể mỏng như lúc này đâu, hắn cười ha hả nắm tay nàng bước vào trong nhà. Nghe tiếng bước chân ở bên ngoài, hai người nữ nhân trẻ trung mặt trang phục của người làm thuê rất lịch sự, sạch sẽ mở cửa thì trông thấy nữ chủ tịch xinh đẹp đi cùng với nam nhân anh tuấn:
“chào chủ tịch đi làm về... Chào tiên sinh!”
Chu Nhược Băng vui vẻ gặt đầu chào thì người nữ quản gia trung niên đi ra thấy nàng đi cùng với Triều Cát, nhìn hai người vui vẻ tình tứ nắm tay, nữ quản gia hỏi:
“Chủ tịch sao về muộn vậy, người làm ở dưới đã hâm nóng đồ ăn mời chủ tịch ăn một chút rồi đi nghỉ ngơi nhé!”
Chu Nhược Băng nghe trong lời nói của nữ nhân quản gia từ thuở nhỏ đã sống chung với nàng có sự thương yêu của người thân làm Chu Nhược Băng có sự xúc động nhẹ, nàng mỉm cười hỏi:
“Cẩm Thư đâu rồi dì?”
Nữ quản gia nói: “Mộ Dung tiểu thư đợi chủ tịch về nhưng hôm nay cô về trễ quá, tiểu thư đã ăn trước xong về phòng nghỉ ngơi rồi!”
Chu Nhược Băng nghe thế nhìn mấy người làm ở trong nhà giờ này chưa ăn tối, nàng nói:
“Sau này thấy tôi về nhà sau 8h30 thì những người làm ở đây ăn tối đi không phải đợi tôi về ăn đâu!”
Trước giờ ở đây đều có quy định là Chu Nhược Băng ăn xong rồi mới đến người làm ở trong nhà ăn sau, thời gian ăn tối của Chu Nhược Băng là khoảng thước 19h. Còn hôm nay là lần đầu tiên Chu Nhược Băng về trễ, nữ quản gia nhìn người làm trong nhà nhịn đói đợi Chu Nhược Băng thì cũng trĩu lòng thương xót, nghe được lời nói này thì nữ quản gia nhìn người làm họ đều kinh ngạc, ý tứ vui mừng hiện rõ trên mặt họ, nữ quản gia nói:
“Tôi thay mặt người làm cảm ơn chủ tịch nhiều, mời chủ tịch vào ăn cơm!”
Chu Nhược Băng vui vẻ nói nàng đã ăn tối nên những thức ăn kia ăn hết nổi, nhìn người làm trong nhà thấy họ chưa ăn gì cả, nàng mỉm cười nói:
“những thức kia tôi chưa ăn nên dì đem xuống bếp cho những người này ăn đi nhé!”
Chu Nhược Băng làm như thế cũng không có gì quá đáng, thức ăn của nàng được đầu bếp nấu riêng biệt với thức ăn của người làm nên họ chưa bao giờ được trải nghiệm hương vị của chúng, nhìn những món ăn kia đều là thứ đắt tiền Chu Nhược Băng cho họ thưởng thức thì tất nhiên những người làm rất là vui vẻ, cao hứng.
Sau khi phân phó cho nữ quản gia dọn thức ăn kia xuống dưới, Chu Nhược Băng liếc qua nhìn hắn vui vẻ nắm tay cùng nhau đi lên lầu. Triều Cát nhìn Chu Nhược Băng mở cửa phòng bằng những phím mật khẩu ở ngay cánh cửa, hắn hỏi:
“Em cài mật khẩu như thế phòng ngủ trong đây ai là người vào dọn phòng lúc em đi vắng?”
Chu Nhược Băng mỉm cười nói cho hắn biết phòng của nàng chỉ có nữ quản gia biết mật khẩu nên chuyện dọn dẹp phòng đều là do nữ nhân trung niên kia phụ trách giám sát người làm vào đây dọn dẹp.
Sau khi mở khóa cửa phòng, Chu Nhược Băng và hắn cùng nhau đi vào trong phòng của nàng. Lần đầu tiên bước vô phòng nữ nhân xinh đẹp giàu có nàng thường ở, hai con mắt hắn không khỏi bỡ ngỡ căn phòng này bề rộng của nó quá lớn khoảng 200m vuông đủ xây được căn nhà, màu sơn trong phòng lấy chủ đạo màu đỏ hồng phấn, trang trí hoa trên tường là hoa mẫu đơn thật lộng lẫy, kế bên là phòng tắm kèm theo bên trong là phòng vệ sinh được làm bằng kính trong suốt, nhìn qua bên này là cái tủ lớn dài tới 8m là chỗ dùng để đựng quần áo công sợ, áo đầm dạ tiệc cùng với hàng chục đôi giày cao gót màu sắc từ đơn giản cho đến kiểu cách thời trang lung linh.
Tiếp theo, Triều Cát nhìn đến cái giường thường ngày Chu Nhược Băng nằm nghỉ ngơi, nó rất là rộng được làm từ vật liệu bằng gỗ chỉ nhìn vào đường vân nổi ở trên là hắn đủ biết đây là gỗ rất là quý hiếm có tiền chưa chắc mua được, hắn đi đến tay sờ lên xem thử thì làm hắn kinh ngạc không thể ngờ rằng ở địa cầu cũng có loại chất liệu xếp vào loại thượng phẩm, Triều Cát cười vẩy tay gọi nàng đi tới đem nhẫn linh giới hắn đang đeo cho nàng xem khiến cho Chu Nhược Băng vô cùng kinh ngạc không chỉ số lượng loại gỗ này trong nhẫn rất nhiều mà trong đó nàng còn thấy cả kim loại có màu sắc ánh vàng chiếu sáng chói trong cái nhẫn, trông nó rất giống kim loại vàng nhưng để chắc hơn nàng hỏi hắn thứ đó là gì, Triều Cát cầm ra một khối kim loại ánh vàng và khối gỗ cười nói:
“Cái này là Hoàng Kim Thạch, nó là nguyên liệu dùng để chế tạo ra vũ khí chiến đấu, còn khối gỗ này là Diêu Hương Mộc nó dùng bào chế ra nhiều loại đan dược thượng phẩm, một số loại cực phẩm cũng cần có loại gỗ này đấy, nó giống chất liệu chế tạo thành cái giường này đó!”
Chu Nhược Băng cầm khối vàng lên xem kỹ nó, rõ ràng Hoàng Kim Thạch mà hắn nói chính xác là vàng nguyên chất vô cùng giá trị ở địa cầu, Chu Nhược Băng vui vẻ trả hắn khối Hoàng Kim Thạch, nói:
“Hoàng Kim Thạch này người địa cầu đặt cho nó cái tên là kim loại vàng đấy, giá trị nó không thể đo đếm được, kim loại này là phương thức dùng để quy đổi đồng bạc USD mà các quốc gia dù nhỏ hay lớn đều thèm đến thứ vàng này đấy!”
Triều Cát đơn nhiên biết được ý tứ này, hắn không ngờ cái thứ kim loại trước đây hắn khi còn ở Thái Cổ cảnh, lúc đó hắn đi ngao du khắp nơi ở tinh cầu trong vị diện vô tình đến một tinh cầu gấp 30 lần trái đất có hàm lượng Hoàng Kim Thạch quá lớn mà chỗ này lại chưa có sự sống, thấy được chất liệu này rất hữu ích để chế tạo vũ khí, Triều Cát thu hết toàn bộ Hoàng Kim Thạch vào trong nhẫn linh giới với sản lượng lên đến hàng tỷ tấn, ít lâu sau đó một thời gian trong lõi có vết nứt do công lực khủng bố lúc hắn thu hoạch Hoàng Kim Thạch làm cho hành tinh này bị phân hủy thành hư vô.
Chu Nhược Băng nhìn hắn cất Hoàng Kim Thạch nhưng số lượng của thứ quý giá này quá nhiều trong cái nhẫn hắn đang đeo, tò mò Chu Nhược Băng hỏi số lượng Hoàng Kim Thạch này thì hắn nói:
“Anh không biết số lượng chính xác là bao nhiêu nhưng với hệ thống đo lường ở địa cầu, có thể đoán được chúng cỡ hơn 1000 triệu tỷ tấn Hoàng Kim Thạch!”
Chu Nhược Băng nghe con số 1000 triệu tỷ tấn vàng mà hắn gọi là Hoàng Kim Thạch làm cho nàng đơ ra ít nhất 5 phút sau mới trở lại bình thường, hai mắt nàng sáng rực nhào tới ôm hôn hắn giọng nhẹ nhàng như ong mật nói:
“anh xã! Em không ngờ anh lại là nam nhân nhìn thì chẳng có gì ngoài vẻ đẹp trai nhưng bên trong anh lại thâm sâu khó đón, nếu không quen anh có lẽ em chẳng hề biết anh là người có tài sản giàu nhất quả đất luôn đấy! Hehe”
Triều Cát được mỹ nữ khen đến nỗi hắn cũng phải bậc cười ha hả, tay đưa lên má nàng tán yêu, cười nói:
“em yêu, có nhiều tiền như vậy đâu cần phải dùng phương pháp này ra chứ!?”
Chu Nhược Băng buông hắn ra, bỉu môi làm mặt giận hờn nói:
“Người ta có nam nhân tặng quà đủ thứ, tôi có nam nhân xin chút ít vàng lại keo đến như vậy! Hừ không cho thì thôi tôi chẳng thèm nữa”
Chu Nhược Băng nói xong quay mặt xem hắn sẽ xử lý như thế nào, bên tay nàng nghe tiếng cười to của Triều Cát nói:
“Em yêu!, Anh có nói là không cho em đâu mà vội giận thế, hehe thế nào anh cho cưng bao nhiêu thì cưng hết giận nè! Hehe”
Chu Nhược Băng cười quay mặt lại làm ra cái mặt quỷ, xoè bàn tay đưa trước mặt hắn nói:
“Tùy anh muốn cho bao nhiêu em nhận hết!”
Triều Cát cười giảo hoạt nói cho nàng 1 tấn thì mặt của mỹ nữ bĩu môi chê ít, nhìn cái mặt của nàng làm hắn muốn cười nhưng cố kìm nén tiếp tục thêm một con số 0 ở đằng sau nhưng vẫn không đủ thoả mãn Chu Nhược Băng, cuối cùng hắn bật cười nói:
“nhìn biểu hiện em buồn cười quá, thôi được rồi muốn anh cho bao nhiêu nói đi”
Chu Nhược Băng lúc này đã nở nụ cười nàng xin hắn 100 tấn Hoàng Kim Thạch, Triều Cát ngạc nhiên nói:
“Trời có 100 tấn sao ít vậy cưng, anh đây cho cưng 1000 tấn luôn! Kaka”
Triều Cát dứt lời nhanh tay đem 100 tấn Hoàng Kim Thạch trước sự ngỡ ngàng của Chu Nhược Băng, số lượng quá nhiều đựng đầy hết cả phòng vẫn không đủ, phải mất 30 phút sau Chu Nhược Băng mới thu hết 1000 tấn vàng vào nhẫn linh giới đeo ở trên tay. Chu Nhược Băng có được số Hoàng Kim Thạch trên thì cao hứng, Triều Cát hỏi:
“Em yêu, anh đón em sẽ dùng số vàng này có mục đích gì vậy!?”
Chu Nhược Băng trước lúc gặp hắn nàng đã đầu tư rất nhiều dự án ở khắp Hoa hạ và trên thế giới, cổ phần của Chu Thăng luôn ở mức cao trên sàn chứng khoán ở Nadaq và một số thị trường khác nhưng huy động vốn để đầu tư vào các dự án mới thì không phải muốn là có kinh phí liền, bất ngờ tới như trong mơ là hắn có Hoàng Kim Thạch nhiều đến mức khó tưởng, do đó dự tính của Chu Nhược Băng sẽ đem một số lượng khoảng 50 tấn bỏ vào kho dự trữ ngân hàng Chuthabank, rồi đem khoảng 50 tấn bỏ vào ngân hàng Thụy Sỹ (UBS) dùng để làm tài sản trao đổi quy ra đồng bạc USD đề phòng tiền Hoa hạ mất giá và dễ dàng huy động được đồng bạc USD có tính thanh khoản cao trên toàn cầu, phần còn lại Chu Nhược Băng cất ở trong nhẫn linh giới khi nào cần đến nàng sẽ đem ra sử dụng.
Triều Cát nghe mỹ nữ có kế hoạch đầu tư với số Hoàng Kim Thạch dùng vào chuyện kinh doanh, nghe cái ngân hàng UBS này liền nhớ tới cuốn sách hắn đọc trong thư viện về ngân hàng có hệ thống bảo mật cao luôn là nơi để những người nhiều tài sản gửi những thứ có giá trị vào ngân hàng này, hắn nói:
“Ngân hàng Thụy Sỹ, nó thật là cái tên đẹp đấy nha, anh gửi Hoàng Kim Thạch vào UBS được không nhĩ!”
Chu Nhược Băng liếc hắn, nàng biết nam nhân này đang ganh tỵ việc nàng có tài khoản ngân hàng ở UBS, đơn nhiên ai cũng có thể gửi tiền ở đây được nhưng đa số là những người giàu có thôi, Chu Nhược Băng nói:
“Đơn nhiên là được rồi, anh xã tính gửi số lượng bao nhiêu nè!?”
Triều Cát cười suy nghĩ về con số sẽ gửi vào UBS, hắn vui vẻ nói dự tính sẽ gửi vào 500 tấn vàng làm nàng hơi hoảng hốt, số lượng này nếu UBS công bố ra toàn cầu thì sẽ như thế nào đây, đảm bảo sẽ gây sự chú ý của chính phủ Hoa kỳ và cả Hoa hạ nữa nên chuyện này cũng cần phải xem xét lại, Chu Nhược Băng nói:
“Anh gửi vào đó nhiều quá, gửi vào đó khoảng 50 tấn là đủ khiếp sợ rồi, không cần phải 500 tấn như thế sẽ dẫn đến sự chú ý không tốt đâu!”
Nếu như thế giới biết hắn và Chu Nhược Băng cùng gửi vào UBS 100 tấn Hoàng Kim Thạch cũng đủ làm chấn động thị trường chứng khoán toàn cầu, đặc biệt hơn là tập đoàn Chu Thăng sẽ ngày càng vững chắc và sẽ chẳng bao giờ sụp đổ được.
Triều Cát không có ngại gì cả nhưng hắn suy nghĩ nếu số Hoàng Kim Thạch gửi vào quá nhiều ở UBS thì cũng không phải chuyện hay ho gì, đối với hắn có gửi vào đây hay không gửi cũng chẳng quan trọng mấy, vì thế hắn quyết định theo ý của Chu Nhược Băng bỏ vào UBS 50 tấn vàng* để kiếm lời và dùng nó sau này huy động đồng bạc USD được thuận lợi hơn.
*(50 tấn vàng: 66.500 tỷ VNĐ = 2tỷ8 USD).
Chu Nhược Băng bàn bạc với hắn lên kế hoạch cho ngày mai hai người sẽ đến UBS, tiếp theo nàng nhìn Triều Cát nói:
“anh xã! Đi tắm chung với em không!?”
Triều Cát cười đồng ý, hắn và nàng đi vào bên trong phòng tắm vui vẻ đùa giỡn trong đó khoảng hơn 30 phút sau hai người trở lại giường, lúc này trên người cả hai đều quằng khăn tắm trên người, Triều Cát nhìn xuống hai bắp đùi ẩn hiện nơi trung tâm kia là cái hang động huyền bí, lúc này Chu Nhược Băng liếc nhìn bắt gặp ánh mắt của hắn tập trung cao độ vào chỗ huyền bí của nàng khiến hai gò má mỹ nữ ửng hồng, thấy hắn cứ mãi nhìn mà vẫn chưa có hành động sờ mó khiến Chu Nhược Băng bực bội, mắng:
“Nhìn đủ chưa!!... Còn không mau lại đây làm người ta bức rức khó chịu lắm a!”
Triều Cát nghe xong thì mới bừng tĩnh, cười ha hả nhào tới ôm hôn nàng nói:
“Chỗ đó của cưng sao mà hồng hào đẹp quá khiến anh mê mẫn quên cả đường về luôn, nào nằm xuống anh làm cưng sướng được chưa tiểu yêu tinh!”
Chu Nhược Băng ngoan ngoãn nằm xuống giường, nàng như con nai nhỏ lạc lõng hồi hợp cảm nhận những ngón tay ma lực của hắn gở cái khăn tắm ra, trên thân thể trắng nõn mịn màng là hai ngọn đồi căng tròn khiêu khích bàn tay hắn hãy mau mau chạm vào, Triều Cát cười đắc ý cho hai ngón tay vào đúng chỗ khiến nữ nhân tăng thêm sự ham muốn tột đột là hai nhũ hoa đỏ hồng hiện rõ trên vùng đồi cao vút của mỹ nữ, miệng nàng khẽ rên lên cảm xúc dâng trào từ trong hang động thâm sâu chảy nhẹ nước xuống ga giường, nhìn dòng nước hắn cười vui vẻ đưa tay xuống khe động rồi dùng hai ngón cho vào bên trong, lực đạo tăng dần va chạm vào ở phía trên thành hang động khiến mỹ nữ mê mụi chìm trong bể dục, càng gia tăng lực đạo Triều Cát nhìn nàng thêm phấn khích, tiếng rên rỉ đứt quãng báo hiệu Chu Nhược Băng tiết thân đạt cao trào, phun đầy nước dâm ướt hết cả giường.
Chu Nhược Băng mở mắt nhìn hắn, mặt vẫn còn đỏ ửng nhìn xuống cái khăn mà hắn quấn ngang hông nhô lên tạo thành một túp lều to đùng, bạo dạng Chu Nhược Băng tháo cái khăn tắm ra nhìn rõ ràng dương căn của Triều Cát đang cương cứng, nàng cho tay ngọc của mình sờ vào cảm xúc ấm nóng truyền vào bàn tay thôi thúc nàng phối hợp di chuyển lên xuống, Chu Nhược Băng ngước lên nhìn ánh mắt của hắn đang nhắm nghiền trong cơn khoái lạc, tiếp theo Chu Nhược Băng cho bờ môi hôn vào dương căn của hắn, nàng cử động miệng mút trên thân cột trụ liên tục tạo cho hắn cơn khoái lạc, sau đó Chu Nhược Băng dùng lưỡi lả lướt thân trụ rồi dùng môi hôn nhẹ nhàng thân trụ, động tác phối hợp mút cột trụ thật nhuần nhuyễn và điêu luyện, Chu Nhược Băng mút dương căn liên tiếp có lúc nàng mút trên đầu cột trụ đôi khi cho hẳn vào tận bên trong gần đáy trụ rồi nhả ra lại tiếp tục động tác mút vào, cứ như vậy cho tới lúc ở khe rãnh trên đầu chảy nhẹ dòng nước đặc sệt trong vắt rỉ từ đó vào trong miệng nàng cũng là lúc cần phải đem khúc cây này vào bên trong người nàng để thương yêu cái hang động kia rồi.
Chu Nhược Băng nhẹ nhàng nằm xuống, chờ mông cột trụ to dài của hắn nhập động, Triều Cát cầm cột trụ cho nó vào hang sâu chặt chọi, càng đi sâu vào bên trong hắn càng cảm nhận được trong đó càng ôm chặt lấy cột trụ hắn điên cuồng. Triều Cát ngắm mỹ nữ trong cơn hoan lạc, hắn vui vẻ dùng động tác ở hông cho cây cột bên trong hang động di chuyển ra vào nhanh dần tăng thêm cơn khoái lạc đến bên trong đầu nàng, Chu Nhược Băng càng cảm nhận sự di chuyển của dương căn nàng càng rên rỉ âm thanh, ở trên ngọn đồi căng tròn thì nhịp nhàng đun đưa dữ dội hoà nhịp cùng với lực yêu thương của cột trụ càng nhanh dần, hai mươi phút sau cơn khoái lạc lên đỉnh làm Chu Nhược Băng không thể kiềm chế được nàng tiết thân chảy đầy nước dâm lên đỉnh, vừa thoả mãn xong chưa kịp nghỉ ngơi hắn đã bế nàng ngồi trên người, dương căn của hắn vẫn dùng lực vào ra bên trong nàng mãnh liệt như cuồng phong bảo vũ, dập tới tấp vào hang động chật khít khiến đợt cao trào đến nữa, lần này nàng ôm chặt hắn vào ngực nàng xuất đầy âm khí nhiễu xuống dương căn của Triều Cát.
Sau hai lần lên đỉnh, nàng mở mắt nhìn hắn mắng yêu:
“Nam nhân các người sao chẳng để người ta nghỉ mệt gì hết! Cứ lên tiên nhiều như vậy cạn hết nước thì phải làm sao đây a!”
Triều Cát cười ha hả, vừa tiếp tục cho cột trụ nhịp nhàng dập vào hang động vừa trêu ghẹo:
“Cạn nước thì uống nước thêm sẽ không cạn nữa! Haha, em yêu xoay mông lại ai vỗ vài phát nào cục cưng!”
Chu Nhược Băng ngoan ngoãn ngồi dậy, xoay mông về phía mặt hắn, tay nàng chống lên thành giường đợi hắn cho cột trụ tiến nhập động nguyên, thấy mỹ nữ chổng mông như thế thật là quá kích thích hắn cho nhanh cột trụ tiến nhập vào bên trong của nàng, tay vịnh vào eo của Chu Nhược Băng làm điểm tựa phối hợp với mông hắn dùng động tác đưa ra đi vào bên trong, cứ như vậy càng lúc tăng thêm tốc độ nhấp mạnh từ phía sau va vào mông của Chu Nhược Băng làm chúng nảy nảy vào người hắn trông rất là khiêu dục, còn nàng chỉ biết dùng âm thanh rên rỉ để biểu cảm cho thính giác hắn ý tứ nàng đang sướng tột cùng, nghe từng âm quãng của nàng hắn rất hiểu nữ nhân nào càng phát tiết âm thanh to trong lúc giao hợp thì càng muốn cột trụ đó phải có nhiều lực đẩy mạnh gấp đôi lúc đầu, như vậy nữ nhân càng thêm hưng phấn hoà hợp với cột trụ nhiều hơn giúp cho hai người càng thêm thăng hoa, thêm khoái lạc ân ái.
Cuộc vui tình dục của cả hai kéo dài đến tận 2 giờ sáng, lúc này Chu Nhược Băng đang ngồi trên người hắn mà nhúng nhảy lên xuống điên cuồng, nàng đã tiết thân năm lần mà hắn vẫn lì lợm không chịu nhả đạn ra, vừa sướng nhưng nàng cũng bực bội lo lắng cho hắn bởi nam nhân kiềm chế trong chuyện phòng the nhiều quá sẽ ảnh hưởng tới nội tạng bên trong, Chu Nhược Băng nói:
“anh.. ah.. ah..xã ...yêu! ..Mau ah..cho ..ra bên.. trong ah.. ah.. em.. đi,.. em.. thấy thoả.. mãn.. ah ..ah ..lắm, em.. muốn.. ah.. ah.. anh.. xã.. ah.. ah.. lên.. đỉnh.. ah.. ab.. em.. ah.. ab.. đợt.. này ..ah.. ah.. anh.. yêu.. ah.. ah!”
Triều Cát cười nghe nàng vừa nhịp nhàng lên xuống, vừa nói nài nỉ hắn mau cho nàng tinh hoa vào bên trong cơ thể kiều mị, thấy nàng sắp đạt cao trào lần cuối này, hắn cảm giác Chu Nhược Băng sau nhiều đợt lên đỉnh cũng đã thấm mệt cần phải nghỉ ngơi lấy lại năng lượng, đợi nàng tiết thân xong cũng là lúc hắn tập trung lực đạo dập từ dưới lên hoà nguyện cùng với Chu Nhược Băng xuất vào bên trong hang động dòng tinh hoa dày đặc đến nổi tinh hoa của hắn phải chảy ngược xuống cùng với nước dâm khí nhiễu xuống cột trụ.
Chu Nhược Băng đạt cao trào, bên trong hang động nàng nhận rất nhiều tinh hoa cảm nhận dòng tinh này ấm nóng thấm tận sâu vào bên trong tử cung, nàng nở nụ cười sản khoái mở mắt nhìn hắn đang nhắm mắt trong cơn cao trào cùng với nàng vừa rồi chưa tỉnh dậy, Chu Nhược Băng khom người xuống cho hắn một nụ hôn yêu thương làm hồn hắn trở về với thân sát, Triều Cát dùng môi hôn đáp trả lại, tay hắn không ngừng vuốt ve mơn trớn cơ thể nàng khiến tim của mỹ nữ đập loạn xạ, bởi vì hành động này của hắn cho nàng biết Triều Cát chơi đùa với nàng trong chuyện tình ái xuất phát từ tận trái tim hắn chứ không phải là lợi dụng thân sát của nàng để thoả mãn dục vọng mà nam nhân khác hay làm.
Sau cuộc vui vẻ, Chu Nhược Băng nắm tay hắn đi vào nhà tắm vệ sinh lại thân thể sạch sẽ, hai người ra ngoài trở lại giường vui vẻ ôm nhau đi vào giấc ngủ, đặc biệt là Chu Nhược Băng trong lúc ngủ nàng ôm hắn thật chật miệng cười thoả mãn hạnh phúc.
Triều Cát mở cửa bước xuống xe, nhìn một đóng xe trước mắt hắn mỉm cười nói:
“Em yêu! Có nhiều tiền cũng đừng lãng phí như vậy!, nhiều xe thế này mà không chạy thì hỏng hết còn gì a!”
Chu Nhược Băng nhìn hắn, mỉm cười nói:
“số xe này ngoài 3 thương hiệu xe siêu sang, toàn bộ những chiếc khác đều là quà tặng của đối tác kinh doanh biếu em đấy. Tuy em ít chạy chúng nhưng mỗi tuần đều có nhân viên bảo trì xe đến đây kiểm tra và chạy khởi động để máy móc không bị hư hỏng, vì thế những chiếc xe luôn ở trong tình trạng tốt nhất đó! Hehe”
Chu Nhược Băng là nữ nhân giàu có, tài sản của nàng không phải tính bằng Hoa tệ mà tính bằng USD đồng bạc có giá trị kinh tế đứng số một toàn cầu, chuyện nàng chi tiền mua những chiếc xe siêu sang đẳng cấp thế giới và có cả đội bảo trì chuyên bảo quản xe thì người thuộc nhóm giàu có ở Hoa Hạ chưa chắc đã làm được như vậy.
Triều Cát cười nịnh nọt nhìn Chu Nhược Băng, hắn nói:
“Chủ tịch Chu thật là người có tiền cho một người vừa gặp lần đầu một chiếc xe, ôi! Anh thật là hạnh phúc quá đi à! Haha”
Chu Nhược Băng đơn nhiên hiểu được ý tứ này của hắn là đang dở giọng nịnh nọt cố ý làm nàng vui, Chu Nhược Băng đi tới mỉm cười choàng tay vào khỉu tay hắn vui vẻ nói:
“Giờ em mới biết anh xã ngoài mặt dày ra còn có tính nịnh bợ nữa cơ!,.. Người khác nịnh em ghét lắm nhưng chỉ có anh xã nịnh là em yêu chết đi được đó!”
Chu Nhược Băng nhìn hắn cười ha hả khoái trá, nàng hôn lên má hắn xong hai gò má ửng hồng thẹn thùng nói:
“Cười đã rồi vào nhà đi! Khuya rồi em thèm lắm đó mau đi anh xã, chậm tí nữa là em chịu không nổi đè anh xuống đây làm luôn đó thì ráng chịu nha! Hêhe”
Triều Cát cười ha hả, hắn nhìn xung quanh đây toàn là xe nếu có làm chuyện abc ở đây thì tiếng rên rỉ của Chu Nhược Băng sẽ làm mọi người ở đây chú ý và sau đó chạy đến thì mặt mũi của nàng sẽ ở đâu, lúc đó chỉ có cách là đào một cái hố chui xuống đó trốn thôi, hắn cười giảo hoạt trêu nàng:
“Anh thì thích làm chuyện yêu ở đây hơn, à đúng rồi tiếng của em khi yêu hình như lớn lắm! Ý tưởng này không tồi nhĩ, anh đây rất thích đó nha! Haha”
Chu Nhược Băng bĩu môi tay nàng nhéo nhẹ vào bên hông hắn mắng:
“biết ngay anh sẽ nói vậy mà, hừ! Anh đừng có mơ chuyện đó làm ở đây nhá! Em nói là để giục anh mau vào nhà chứ ở đây nhỡ có ai nghe tiếng em rên rỉ thì mặt mũi em sẽ để chỗ nào đây!”
Nữ nhân là loài động vật da mỏng nhất quả đất, cơ mà khi làm chuyện ân ái tới cơn sướng rồi chỉ biết há mồm ra mà rên rỉ khiến nam nhân điên cuồng thêm thôi thì da mặt nàng lúc đó sẽ không thể mỏng như lúc này đâu, hắn cười ha hả nắm tay nàng bước vào trong nhà. Nghe tiếng bước chân ở bên ngoài, hai người nữ nhân trẻ trung mặt trang phục của người làm thuê rất lịch sự, sạch sẽ mở cửa thì trông thấy nữ chủ tịch xinh đẹp đi cùng với nam nhân anh tuấn:
“chào chủ tịch đi làm về... Chào tiên sinh!”
Chu Nhược Băng vui vẻ gặt đầu chào thì người nữ quản gia trung niên đi ra thấy nàng đi cùng với Triều Cát, nhìn hai người vui vẻ tình tứ nắm tay, nữ quản gia hỏi:
“Chủ tịch sao về muộn vậy, người làm ở dưới đã hâm nóng đồ ăn mời chủ tịch ăn một chút rồi đi nghỉ ngơi nhé!”
Chu Nhược Băng nghe trong lời nói của nữ nhân quản gia từ thuở nhỏ đã sống chung với nàng có sự thương yêu của người thân làm Chu Nhược Băng có sự xúc động nhẹ, nàng mỉm cười hỏi:
“Cẩm Thư đâu rồi dì?”
Nữ quản gia nói: “Mộ Dung tiểu thư đợi chủ tịch về nhưng hôm nay cô về trễ quá, tiểu thư đã ăn trước xong về phòng nghỉ ngơi rồi!”
Chu Nhược Băng nghe thế nhìn mấy người làm ở trong nhà giờ này chưa ăn tối, nàng nói:
“Sau này thấy tôi về nhà sau 8h30 thì những người làm ở đây ăn tối đi không phải đợi tôi về ăn đâu!”
Trước giờ ở đây đều có quy định là Chu Nhược Băng ăn xong rồi mới đến người làm ở trong nhà ăn sau, thời gian ăn tối của Chu Nhược Băng là khoảng thước 19h. Còn hôm nay là lần đầu tiên Chu Nhược Băng về trễ, nữ quản gia nhìn người làm trong nhà nhịn đói đợi Chu Nhược Băng thì cũng trĩu lòng thương xót, nghe được lời nói này thì nữ quản gia nhìn người làm họ đều kinh ngạc, ý tứ vui mừng hiện rõ trên mặt họ, nữ quản gia nói:
“Tôi thay mặt người làm cảm ơn chủ tịch nhiều, mời chủ tịch vào ăn cơm!”
Chu Nhược Băng vui vẻ nói nàng đã ăn tối nên những thức ăn kia ăn hết nổi, nhìn người làm trong nhà thấy họ chưa ăn gì cả, nàng mỉm cười nói:
“những thức kia tôi chưa ăn nên dì đem xuống bếp cho những người này ăn đi nhé!”
Chu Nhược Băng làm như thế cũng không có gì quá đáng, thức ăn của nàng được đầu bếp nấu riêng biệt với thức ăn của người làm nên họ chưa bao giờ được trải nghiệm hương vị của chúng, nhìn những món ăn kia đều là thứ đắt tiền Chu Nhược Băng cho họ thưởng thức thì tất nhiên những người làm rất là vui vẻ, cao hứng.
Sau khi phân phó cho nữ quản gia dọn thức ăn kia xuống dưới, Chu Nhược Băng liếc qua nhìn hắn vui vẻ nắm tay cùng nhau đi lên lầu. Triều Cát nhìn Chu Nhược Băng mở cửa phòng bằng những phím mật khẩu ở ngay cánh cửa, hắn hỏi:
“Em cài mật khẩu như thế phòng ngủ trong đây ai là người vào dọn phòng lúc em đi vắng?”
Chu Nhược Băng mỉm cười nói cho hắn biết phòng của nàng chỉ có nữ quản gia biết mật khẩu nên chuyện dọn dẹp phòng đều là do nữ nhân trung niên kia phụ trách giám sát người làm vào đây dọn dẹp.
Sau khi mở khóa cửa phòng, Chu Nhược Băng và hắn cùng nhau đi vào trong phòng của nàng. Lần đầu tiên bước vô phòng nữ nhân xinh đẹp giàu có nàng thường ở, hai con mắt hắn không khỏi bỡ ngỡ căn phòng này bề rộng của nó quá lớn khoảng 200m vuông đủ xây được căn nhà, màu sơn trong phòng lấy chủ đạo màu đỏ hồng phấn, trang trí hoa trên tường là hoa mẫu đơn thật lộng lẫy, kế bên là phòng tắm kèm theo bên trong là phòng vệ sinh được làm bằng kính trong suốt, nhìn qua bên này là cái tủ lớn dài tới 8m là chỗ dùng để đựng quần áo công sợ, áo đầm dạ tiệc cùng với hàng chục đôi giày cao gót màu sắc từ đơn giản cho đến kiểu cách thời trang lung linh.
Tiếp theo, Triều Cát nhìn đến cái giường thường ngày Chu Nhược Băng nằm nghỉ ngơi, nó rất là rộng được làm từ vật liệu bằng gỗ chỉ nhìn vào đường vân nổi ở trên là hắn đủ biết đây là gỗ rất là quý hiếm có tiền chưa chắc mua được, hắn đi đến tay sờ lên xem thử thì làm hắn kinh ngạc không thể ngờ rằng ở địa cầu cũng có loại chất liệu xếp vào loại thượng phẩm, Triều Cát cười vẩy tay gọi nàng đi tới đem nhẫn linh giới hắn đang đeo cho nàng xem khiến cho Chu Nhược Băng vô cùng kinh ngạc không chỉ số lượng loại gỗ này trong nhẫn rất nhiều mà trong đó nàng còn thấy cả kim loại có màu sắc ánh vàng chiếu sáng chói trong cái nhẫn, trông nó rất giống kim loại vàng nhưng để chắc hơn nàng hỏi hắn thứ đó là gì, Triều Cát cầm ra một khối kim loại ánh vàng và khối gỗ cười nói:
“Cái này là Hoàng Kim Thạch, nó là nguyên liệu dùng để chế tạo ra vũ khí chiến đấu, còn khối gỗ này là Diêu Hương Mộc nó dùng bào chế ra nhiều loại đan dược thượng phẩm, một số loại cực phẩm cũng cần có loại gỗ này đấy, nó giống chất liệu chế tạo thành cái giường này đó!”
Chu Nhược Băng cầm khối vàng lên xem kỹ nó, rõ ràng Hoàng Kim Thạch mà hắn nói chính xác là vàng nguyên chất vô cùng giá trị ở địa cầu, Chu Nhược Băng vui vẻ trả hắn khối Hoàng Kim Thạch, nói:
“Hoàng Kim Thạch này người địa cầu đặt cho nó cái tên là kim loại vàng đấy, giá trị nó không thể đo đếm được, kim loại này là phương thức dùng để quy đổi đồng bạc USD mà các quốc gia dù nhỏ hay lớn đều thèm đến thứ vàng này đấy!”
Triều Cát đơn nhiên biết được ý tứ này, hắn không ngờ cái thứ kim loại trước đây hắn khi còn ở Thái Cổ cảnh, lúc đó hắn đi ngao du khắp nơi ở tinh cầu trong vị diện vô tình đến một tinh cầu gấp 30 lần trái đất có hàm lượng Hoàng Kim Thạch quá lớn mà chỗ này lại chưa có sự sống, thấy được chất liệu này rất hữu ích để chế tạo vũ khí, Triều Cát thu hết toàn bộ Hoàng Kim Thạch vào trong nhẫn linh giới với sản lượng lên đến hàng tỷ tấn, ít lâu sau đó một thời gian trong lõi có vết nứt do công lực khủng bố lúc hắn thu hoạch Hoàng Kim Thạch làm cho hành tinh này bị phân hủy thành hư vô.
Chu Nhược Băng nhìn hắn cất Hoàng Kim Thạch nhưng số lượng của thứ quý giá này quá nhiều trong cái nhẫn hắn đang đeo, tò mò Chu Nhược Băng hỏi số lượng Hoàng Kim Thạch này thì hắn nói:
“Anh không biết số lượng chính xác là bao nhiêu nhưng với hệ thống đo lường ở địa cầu, có thể đoán được chúng cỡ hơn 1000 triệu tỷ tấn Hoàng Kim Thạch!”
Chu Nhược Băng nghe con số 1000 triệu tỷ tấn vàng mà hắn gọi là Hoàng Kim Thạch làm cho nàng đơ ra ít nhất 5 phút sau mới trở lại bình thường, hai mắt nàng sáng rực nhào tới ôm hôn hắn giọng nhẹ nhàng như ong mật nói:
“anh xã! Em không ngờ anh lại là nam nhân nhìn thì chẳng có gì ngoài vẻ đẹp trai nhưng bên trong anh lại thâm sâu khó đón, nếu không quen anh có lẽ em chẳng hề biết anh là người có tài sản giàu nhất quả đất luôn đấy! Hehe”
Triều Cát được mỹ nữ khen đến nỗi hắn cũng phải bậc cười ha hả, tay đưa lên má nàng tán yêu, cười nói:
“em yêu, có nhiều tiền như vậy đâu cần phải dùng phương pháp này ra chứ!?”
Chu Nhược Băng buông hắn ra, bỉu môi làm mặt giận hờn nói:
“Người ta có nam nhân tặng quà đủ thứ, tôi có nam nhân xin chút ít vàng lại keo đến như vậy! Hừ không cho thì thôi tôi chẳng thèm nữa”
Chu Nhược Băng nói xong quay mặt xem hắn sẽ xử lý như thế nào, bên tay nàng nghe tiếng cười to của Triều Cát nói:
“Em yêu!, Anh có nói là không cho em đâu mà vội giận thế, hehe thế nào anh cho cưng bao nhiêu thì cưng hết giận nè! Hehe”
Chu Nhược Băng cười quay mặt lại làm ra cái mặt quỷ, xoè bàn tay đưa trước mặt hắn nói:
“Tùy anh muốn cho bao nhiêu em nhận hết!”
Triều Cát cười giảo hoạt nói cho nàng 1 tấn thì mặt của mỹ nữ bĩu môi chê ít, nhìn cái mặt của nàng làm hắn muốn cười nhưng cố kìm nén tiếp tục thêm một con số 0 ở đằng sau nhưng vẫn không đủ thoả mãn Chu Nhược Băng, cuối cùng hắn bật cười nói:
“nhìn biểu hiện em buồn cười quá, thôi được rồi muốn anh cho bao nhiêu nói đi”
Chu Nhược Băng lúc này đã nở nụ cười nàng xin hắn 100 tấn Hoàng Kim Thạch, Triều Cát ngạc nhiên nói:
“Trời có 100 tấn sao ít vậy cưng, anh đây cho cưng 1000 tấn luôn! Kaka”
Triều Cát dứt lời nhanh tay đem 100 tấn Hoàng Kim Thạch trước sự ngỡ ngàng của Chu Nhược Băng, số lượng quá nhiều đựng đầy hết cả phòng vẫn không đủ, phải mất 30 phút sau Chu Nhược Băng mới thu hết 1000 tấn vàng vào nhẫn linh giới đeo ở trên tay. Chu Nhược Băng có được số Hoàng Kim Thạch trên thì cao hứng, Triều Cát hỏi:
“Em yêu, anh đón em sẽ dùng số vàng này có mục đích gì vậy!?”
Chu Nhược Băng trước lúc gặp hắn nàng đã đầu tư rất nhiều dự án ở khắp Hoa hạ và trên thế giới, cổ phần của Chu Thăng luôn ở mức cao trên sàn chứng khoán ở Nadaq và một số thị trường khác nhưng huy động vốn để đầu tư vào các dự án mới thì không phải muốn là có kinh phí liền, bất ngờ tới như trong mơ là hắn có Hoàng Kim Thạch nhiều đến mức khó tưởng, do đó dự tính của Chu Nhược Băng sẽ đem một số lượng khoảng 50 tấn bỏ vào kho dự trữ ngân hàng Chuthabank, rồi đem khoảng 50 tấn bỏ vào ngân hàng Thụy Sỹ (UBS) dùng để làm tài sản trao đổi quy ra đồng bạc USD đề phòng tiền Hoa hạ mất giá và dễ dàng huy động được đồng bạc USD có tính thanh khoản cao trên toàn cầu, phần còn lại Chu Nhược Băng cất ở trong nhẫn linh giới khi nào cần đến nàng sẽ đem ra sử dụng.
Triều Cát nghe mỹ nữ có kế hoạch đầu tư với số Hoàng Kim Thạch dùng vào chuyện kinh doanh, nghe cái ngân hàng UBS này liền nhớ tới cuốn sách hắn đọc trong thư viện về ngân hàng có hệ thống bảo mật cao luôn là nơi để những người nhiều tài sản gửi những thứ có giá trị vào ngân hàng này, hắn nói:
“Ngân hàng Thụy Sỹ, nó thật là cái tên đẹp đấy nha, anh gửi Hoàng Kim Thạch vào UBS được không nhĩ!”
Chu Nhược Băng liếc hắn, nàng biết nam nhân này đang ganh tỵ việc nàng có tài khoản ngân hàng ở UBS, đơn nhiên ai cũng có thể gửi tiền ở đây được nhưng đa số là những người giàu có thôi, Chu Nhược Băng nói:
“Đơn nhiên là được rồi, anh xã tính gửi số lượng bao nhiêu nè!?”
Triều Cát cười suy nghĩ về con số sẽ gửi vào UBS, hắn vui vẻ nói dự tính sẽ gửi vào 500 tấn vàng làm nàng hơi hoảng hốt, số lượng này nếu UBS công bố ra toàn cầu thì sẽ như thế nào đây, đảm bảo sẽ gây sự chú ý của chính phủ Hoa kỳ và cả Hoa hạ nữa nên chuyện này cũng cần phải xem xét lại, Chu Nhược Băng nói:
“Anh gửi vào đó nhiều quá, gửi vào đó khoảng 50 tấn là đủ khiếp sợ rồi, không cần phải 500 tấn như thế sẽ dẫn đến sự chú ý không tốt đâu!”
Nếu như thế giới biết hắn và Chu Nhược Băng cùng gửi vào UBS 100 tấn Hoàng Kim Thạch cũng đủ làm chấn động thị trường chứng khoán toàn cầu, đặc biệt hơn là tập đoàn Chu Thăng sẽ ngày càng vững chắc và sẽ chẳng bao giờ sụp đổ được.
Triều Cát không có ngại gì cả nhưng hắn suy nghĩ nếu số Hoàng Kim Thạch gửi vào quá nhiều ở UBS thì cũng không phải chuyện hay ho gì, đối với hắn có gửi vào đây hay không gửi cũng chẳng quan trọng mấy, vì thế hắn quyết định theo ý của Chu Nhược Băng bỏ vào UBS 50 tấn vàng* để kiếm lời và dùng nó sau này huy động đồng bạc USD được thuận lợi hơn.
*(50 tấn vàng: 66.500 tỷ VNĐ = 2tỷ8 USD).
Chu Nhược Băng bàn bạc với hắn lên kế hoạch cho ngày mai hai người sẽ đến UBS, tiếp theo nàng nhìn Triều Cát nói:
“anh xã! Đi tắm chung với em không!?”
Triều Cát cười đồng ý, hắn và nàng đi vào bên trong phòng tắm vui vẻ đùa giỡn trong đó khoảng hơn 30 phút sau hai người trở lại giường, lúc này trên người cả hai đều quằng khăn tắm trên người, Triều Cát nhìn xuống hai bắp đùi ẩn hiện nơi trung tâm kia là cái hang động huyền bí, lúc này Chu Nhược Băng liếc nhìn bắt gặp ánh mắt của hắn tập trung cao độ vào chỗ huyền bí của nàng khiến hai gò má mỹ nữ ửng hồng, thấy hắn cứ mãi nhìn mà vẫn chưa có hành động sờ mó khiến Chu Nhược Băng bực bội, mắng:
“Nhìn đủ chưa!!... Còn không mau lại đây làm người ta bức rức khó chịu lắm a!”
Triều Cát nghe xong thì mới bừng tĩnh, cười ha hả nhào tới ôm hôn nàng nói:
“Chỗ đó của cưng sao mà hồng hào đẹp quá khiến anh mê mẫn quên cả đường về luôn, nào nằm xuống anh làm cưng sướng được chưa tiểu yêu tinh!”
Chu Nhược Băng ngoan ngoãn nằm xuống giường, nàng như con nai nhỏ lạc lõng hồi hợp cảm nhận những ngón tay ma lực của hắn gở cái khăn tắm ra, trên thân thể trắng nõn mịn màng là hai ngọn đồi căng tròn khiêu khích bàn tay hắn hãy mau mau chạm vào, Triều Cát cười đắc ý cho hai ngón tay vào đúng chỗ khiến nữ nhân tăng thêm sự ham muốn tột đột là hai nhũ hoa đỏ hồng hiện rõ trên vùng đồi cao vút của mỹ nữ, miệng nàng khẽ rên lên cảm xúc dâng trào từ trong hang động thâm sâu chảy nhẹ nước xuống ga giường, nhìn dòng nước hắn cười vui vẻ đưa tay xuống khe động rồi dùng hai ngón cho vào bên trong, lực đạo tăng dần va chạm vào ở phía trên thành hang động khiến mỹ nữ mê mụi chìm trong bể dục, càng gia tăng lực đạo Triều Cát nhìn nàng thêm phấn khích, tiếng rên rỉ đứt quãng báo hiệu Chu Nhược Băng tiết thân đạt cao trào, phun đầy nước dâm ướt hết cả giường.
Chu Nhược Băng mở mắt nhìn hắn, mặt vẫn còn đỏ ửng nhìn xuống cái khăn mà hắn quấn ngang hông nhô lên tạo thành một túp lều to đùng, bạo dạng Chu Nhược Băng tháo cái khăn tắm ra nhìn rõ ràng dương căn của Triều Cát đang cương cứng, nàng cho tay ngọc của mình sờ vào cảm xúc ấm nóng truyền vào bàn tay thôi thúc nàng phối hợp di chuyển lên xuống, Chu Nhược Băng ngước lên nhìn ánh mắt của hắn đang nhắm nghiền trong cơn khoái lạc, tiếp theo Chu Nhược Băng cho bờ môi hôn vào dương căn của hắn, nàng cử động miệng mút trên thân cột trụ liên tục tạo cho hắn cơn khoái lạc, sau đó Chu Nhược Băng dùng lưỡi lả lướt thân trụ rồi dùng môi hôn nhẹ nhàng thân trụ, động tác phối hợp mút cột trụ thật nhuần nhuyễn và điêu luyện, Chu Nhược Băng mút dương căn liên tiếp có lúc nàng mút trên đầu cột trụ đôi khi cho hẳn vào tận bên trong gần đáy trụ rồi nhả ra lại tiếp tục động tác mút vào, cứ như vậy cho tới lúc ở khe rãnh trên đầu chảy nhẹ dòng nước đặc sệt trong vắt rỉ từ đó vào trong miệng nàng cũng là lúc cần phải đem khúc cây này vào bên trong người nàng để thương yêu cái hang động kia rồi.
Chu Nhược Băng nhẹ nhàng nằm xuống, chờ mông cột trụ to dài của hắn nhập động, Triều Cát cầm cột trụ cho nó vào hang sâu chặt chọi, càng đi sâu vào bên trong hắn càng cảm nhận được trong đó càng ôm chặt lấy cột trụ hắn điên cuồng. Triều Cát ngắm mỹ nữ trong cơn hoan lạc, hắn vui vẻ dùng động tác ở hông cho cây cột bên trong hang động di chuyển ra vào nhanh dần tăng thêm cơn khoái lạc đến bên trong đầu nàng, Chu Nhược Băng càng cảm nhận sự di chuyển của dương căn nàng càng rên rỉ âm thanh, ở trên ngọn đồi căng tròn thì nhịp nhàng đun đưa dữ dội hoà nhịp cùng với lực yêu thương của cột trụ càng nhanh dần, hai mươi phút sau cơn khoái lạc lên đỉnh làm Chu Nhược Băng không thể kiềm chế được nàng tiết thân chảy đầy nước dâm lên đỉnh, vừa thoả mãn xong chưa kịp nghỉ ngơi hắn đã bế nàng ngồi trên người, dương căn của hắn vẫn dùng lực vào ra bên trong nàng mãnh liệt như cuồng phong bảo vũ, dập tới tấp vào hang động chật khít khiến đợt cao trào đến nữa, lần này nàng ôm chặt hắn vào ngực nàng xuất đầy âm khí nhiễu xuống dương căn của Triều Cát.
Sau hai lần lên đỉnh, nàng mở mắt nhìn hắn mắng yêu:
“Nam nhân các người sao chẳng để người ta nghỉ mệt gì hết! Cứ lên tiên nhiều như vậy cạn hết nước thì phải làm sao đây a!”
Triều Cát cười ha hả, vừa tiếp tục cho cột trụ nhịp nhàng dập vào hang động vừa trêu ghẹo:
“Cạn nước thì uống nước thêm sẽ không cạn nữa! Haha, em yêu xoay mông lại ai vỗ vài phát nào cục cưng!”
Chu Nhược Băng ngoan ngoãn ngồi dậy, xoay mông về phía mặt hắn, tay nàng chống lên thành giường đợi hắn cho cột trụ tiến nhập động nguyên, thấy mỹ nữ chổng mông như thế thật là quá kích thích hắn cho nhanh cột trụ tiến nhập vào bên trong của nàng, tay vịnh vào eo của Chu Nhược Băng làm điểm tựa phối hợp với mông hắn dùng động tác đưa ra đi vào bên trong, cứ như vậy càng lúc tăng thêm tốc độ nhấp mạnh từ phía sau va vào mông của Chu Nhược Băng làm chúng nảy nảy vào người hắn trông rất là khiêu dục, còn nàng chỉ biết dùng âm thanh rên rỉ để biểu cảm cho thính giác hắn ý tứ nàng đang sướng tột cùng, nghe từng âm quãng của nàng hắn rất hiểu nữ nhân nào càng phát tiết âm thanh to trong lúc giao hợp thì càng muốn cột trụ đó phải có nhiều lực đẩy mạnh gấp đôi lúc đầu, như vậy nữ nhân càng thêm hưng phấn hoà hợp với cột trụ nhiều hơn giúp cho hai người càng thêm thăng hoa, thêm khoái lạc ân ái.
Cuộc vui tình dục của cả hai kéo dài đến tận 2 giờ sáng, lúc này Chu Nhược Băng đang ngồi trên người hắn mà nhúng nhảy lên xuống điên cuồng, nàng đã tiết thân năm lần mà hắn vẫn lì lợm không chịu nhả đạn ra, vừa sướng nhưng nàng cũng bực bội lo lắng cho hắn bởi nam nhân kiềm chế trong chuyện phòng the nhiều quá sẽ ảnh hưởng tới nội tạng bên trong, Chu Nhược Băng nói:
“anh.. ah.. ah..xã ...yêu! ..Mau ah..cho ..ra bên.. trong ah.. ah.. em.. đi,.. em.. thấy thoả.. mãn.. ah ..ah ..lắm, em.. muốn.. ah.. ah.. anh.. xã.. ah.. ah.. lên.. đỉnh.. ah.. ab.. em.. ah.. ab.. đợt.. này ..ah.. ah.. anh.. yêu.. ah.. ah!”
Triều Cát cười nghe nàng vừa nhịp nhàng lên xuống, vừa nói nài nỉ hắn mau cho nàng tinh hoa vào bên trong cơ thể kiều mị, thấy nàng sắp đạt cao trào lần cuối này, hắn cảm giác Chu Nhược Băng sau nhiều đợt lên đỉnh cũng đã thấm mệt cần phải nghỉ ngơi lấy lại năng lượng, đợi nàng tiết thân xong cũng là lúc hắn tập trung lực đạo dập từ dưới lên hoà nguyện cùng với Chu Nhược Băng xuất vào bên trong hang động dòng tinh hoa dày đặc đến nổi tinh hoa của hắn phải chảy ngược xuống cùng với nước dâm khí nhiễu xuống cột trụ.
Chu Nhược Băng đạt cao trào, bên trong hang động nàng nhận rất nhiều tinh hoa cảm nhận dòng tinh này ấm nóng thấm tận sâu vào bên trong tử cung, nàng nở nụ cười sản khoái mở mắt nhìn hắn đang nhắm mắt trong cơn cao trào cùng với nàng vừa rồi chưa tỉnh dậy, Chu Nhược Băng khom người xuống cho hắn một nụ hôn yêu thương làm hồn hắn trở về với thân sát, Triều Cát dùng môi hôn đáp trả lại, tay hắn không ngừng vuốt ve mơn trớn cơ thể nàng khiến tim của mỹ nữ đập loạn xạ, bởi vì hành động này của hắn cho nàng biết Triều Cát chơi đùa với nàng trong chuyện tình ái xuất phát từ tận trái tim hắn chứ không phải là lợi dụng thân sát của nàng để thoả mãn dục vọng mà nam nhân khác hay làm.
Sau cuộc vui vẻ, Chu Nhược Băng nắm tay hắn đi vào nhà tắm vệ sinh lại thân thể sạch sẽ, hai người ra ngoài trở lại giường vui vẻ ôm nhau đi vào giấc ngủ, đặc biệt là Chu Nhược Băng trong lúc ngủ nàng ôm hắn thật chật miệng cười thoả mãn hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.