Chương 47: Khí Huyết Lang Yên (1)
Vô Ưu 95
04/02/2024
“Kẻ bố trận không quá tỉ mỉ vả lại nhiều hồn ma như vậy rất khó sai khiến. Vậy nên cách phá giải cũng không khó.” Vương Trường Tường cười khổ nói: “Phá bỏ Trận Nhãn [1] của 8 cung còn lại, Cung Trung ở đây không đánh cũng tan.”
[1] Trận Nhãn: mắt của trận pháp.
Ngụy Nghiễm lập tức nói: “Vương Trường Tường ở lại đây quan sát tình hình, ngoài ra 4 người ở lại đây nghe hắn ta chỉ huy, sẵn sàng hỗ trợ các hướng khác bất cứ lúc nào. Ta đi đến Cung Khảm. Những người còn lại phân làm 7 tố, mỗi tổ phá một Cung. Cuối cùng, chúng ta sẽ tụ họp ở trước Cung Trung này.”
Thiên số đại phân, lấy dương đi ra, âm đi vào. Dương bắt đầu từ Tử, Âm bắt đầu từ Ngọ, lấy Thái Nhất hạ Cửu Cung, bắt đầu từ Khảm Cung.
Cung Khảm nằm ở hướng Bắc, ngũ hành thuộc thủy. Đối với Ngụy Nghiễm mà nói, đây không phải là cung dễ giải quyết nhất, nhưng với thực lực của hắn thì cũng không cần suy nghĩ những điều này.
“Ta muốn nhắc các vị là.” Vương Trường Tường lại nói: “Đám hồn ma chúng ta tiêu diệt dọc đường chỉ là bình thường, nhưng ở Trận Nhãn chắc chắn sẽ có oán quỷ hoặc liệt quỷ, các vị lựa sức mà làm.”
Với Triệu Lăng thì Ngụy Nghiễm sai đáu đánh đó nên là người đầu tiên tiếp lời nói: “Nếu vậy ta đi Cung Khôn.”
Lê Khiếm Thu còn dứt khoát hơn, đã cầm kiếm đi về hướng Tây: “Cung Chấn đế ta, còn lại các ngươi tự chia nhau.”
Thực lực càng cao, trách nhiệm càng lớn, đây là tôn chỉ của kẻ tu hành.
Khương Vọng và Lăng Hà nhìn nhau rồi nói: “4 huynh đệ ta phụ trách cung Tốn.”
Lời nói của hắn không phải là không tự lượng sức. Trên cả quãng đường, thực lực của mọi người ra sao thì cũng đã nhìn ra vài phần. Hắn tuy chưa đặt nền móng nhưng dựa vào Tử Khí Đông Lai kiếm quyết, thực lực chắc chắn đã hơn tu sĩ Cửu phấm bình thường.
Mà cung Tốn thuộc hành Mộc, lấy Kim phá Mộc là hoàn toàn hợp lý. Còn lại một cái cũng thuộc hành Mộc là cung chấn đã do Lê Kiếm Thu phụ trách. Nếu chọn các cung khác hắn và Triệu Nhữ Thành càng khó lòng phát huy.
Mặc khác, trấn Tiếu Lâm xuất hiện tình huống như thế này, mức độ ảnh hưởng chắc sẽ không nhỏ. Công sức bọn họ bỏ ra trong chuyến đi này đều sẽ được ghi lại. Đổ Dã Hố, Lăng Hà, Triệu Nhữ Thành đều đang ở thời khắc quan trọng tích lũy Đạo Huân để đổi lấy Khai Mạch Đan. Nếu
như lần này bọn họ có thế giải quyết một cung, nhất định sẽ có thể thúc đấy bọn họ tiến thêm một bước lớn.
Sự lựa chọn của bọn họ nghiêm chỉnh dựa theo thứtự của cửu Cung, cửu Cung giả, Nhị Tứ là vai, Lục Bát là chân, Tam trái Thất phải, đới cửu lữ Nhất. Từ một đến chín lần lượt là Khảm, Khôn, Chấn, Tốn, Trung, Càn, Đoài, cấn, Li.
Trên quãng đường vừa đi vừa chiến đấu, kiếm thuật siêu phàm của Triệu Nhữ Thành và Khương Vọng đã được mọi người công nhận, vì vậy cũng không có ai nói thêm gì. 20 vị đệ tử đạo viện còn lại cũng vừa đẹp chia thành 5 người một nhóm, lựa chọn 4 cung còn lại.
Phải nói rằng Xuy Tức Long Quyến của Vương Trường Tường khi nãy có đóng góp cực lớn, giúp bọn họ có thể tìm lại được phương hướng trong màn sương mù dày đặc như vậy. Đây là tiền đề để phá giải toàn bộ Quỷ Trận.
Cung Tốn ở phía đông nam, Khương Vọng cầm kiếm bước đi trong màn sương dày. Đợi đến khi lờ mờ nhìn thấy tửu lầu, trong lòng thêm chắc chắn. Tửu lầu duy nhất của trấn Tiểu Lâm nằm chính ở hướng đông nam, bọn họ không đi sai đường.
“Cấn thận.” Lăng Hà đột nhiên nói: “Ta cảm thấy trước mặt có cái gì đó cực kỳ nguy hiểm.”
Trực giác của Lăng Hà trước nay rất chuấn, bọn họ không dám coi thường.
Khương Vọng gật đầu: “Đó chắn hẳn là oán quỷ mà Vương sư huynh vừa nói đến, nó cũng đại diện cho Trận Nhãn của cung Tổn. Nhữ Thành, Sát Pháp của Tử Khí Đông Lai Kiếm ngươi nắm được mấy thức?”
“Tất cả đều thành thạo.” Triệu Nhữ Thành nói.
Thiên phú của hắn ta thì Khương Vọng không còn gì đế nói, liền chỉ huy: “Lát nữa ta sẽ động thủ trước, ngươi tiếp theo sau, sử dụng luôn đòn tấn công mạnh nhất đế đảm bảo tiêu diệt mục tiêu trong thời gian ngắn nhất. Lão đại và lão nhị chú ý xung quanh, không đế cho những du hồn khác xông tới, nếu cần thì đừng ngần ngại bộc phát huyết khí.”
Trước khi đặt nền móng, nếu chưa nắm được thủ đoạn siêu phàm như Tử Khí Đông Lai Kiếm thì cách duy nhất có thế gây sát thương cho đám yêu ma hồn phách là bộc phát khí huyết. Nhưng khí huyết là gốc rễ của con người, bộc phát khí huyết tạo nên gánh nặng cực lớn đối với thân thể, vì vậy trên đường Lăng Hà và Đổ Dã Hố đều rất kìm chế không sử dụng.
Nhưng đối với lệnh chỉ huy của Khương Vọng, bọn họ không chút do dự. Đó là sự ăn ý có được từ bao lần kề vai sát cánh để chiến đấu.
Tuy rằng không thể nhìn quá xa trong sương mù, nhưng bọn họ nhanh chóng vạch ra phạm vi của mục tiêu, tản ra và bắt đầu vây lại.
Đúng lúc này, một tiếng hét đột nhiên vang lên, như gần bên tai. Trước mặt Khương Vọng, một đạo kiếm quang đột nhiên sáng lên.
Keng!
Tử Khí Đông Lai Kiếm, Sát pháp đệ nhất thức.
Một bộ móng vuốt đỏ tươi vừa khớp bị trường kiếm chặn đứng, oán quỷ ở Tốn Cung vị liền hiển hiện trước mặt bọn họ.
Đám du hồn họ gặp trên đường thật ra không có nhiều khác biệt, so với con người chỉ là thân hình mờ ảo, màu sắc nhợt nhạt. Nhưng con oán quỷ này hoàn toàn không giống, nó nhìn giống như một sinh vật khác.
Nó có cái mặt xanh nanh dài, thân hình cao gần 2 trượng, cao to và cường tráng. Gân guốc trên thân người nổi rõ, một đôi móng vuốt đỏ tươi, một bên móng vuốt vẫn đang rỉ máu.
Khương Vọng sớm biết ở trong sương mù dày đặc, cảm giác của oán quỷ chắc chắn nhạy bén hơn bọn họ. Vì vậy hắn đã trực sẵn đế xuất chiêu, vậy mới có thể đỡ được đòn tập kích của oán quỷ một cách nhanh chóng.
Nhưng hẳn vẫn đánh giá thấp sức mạnh của
con oán quỷ này.
Trong khoảng trống ngắn ngủi được tạo ra nhờ Xuy Tức Long Quyển, đám hồn ma mà họ thấy đáu dưới một nghìn? Nhưng chỉ có 8 con liệt quỷ trấn giữ cửu cung. Cho dù là do con người nuôi dưỡng hay giết chóc mà thành thì nhưng con oán quỷ được tạo ra nhất định không tầm thườnq.
[1] Trận Nhãn: mắt của trận pháp.
Ngụy Nghiễm lập tức nói: “Vương Trường Tường ở lại đây quan sát tình hình, ngoài ra 4 người ở lại đây nghe hắn ta chỉ huy, sẵn sàng hỗ trợ các hướng khác bất cứ lúc nào. Ta đi đến Cung Khảm. Những người còn lại phân làm 7 tố, mỗi tổ phá một Cung. Cuối cùng, chúng ta sẽ tụ họp ở trước Cung Trung này.”
Thiên số đại phân, lấy dương đi ra, âm đi vào. Dương bắt đầu từ Tử, Âm bắt đầu từ Ngọ, lấy Thái Nhất hạ Cửu Cung, bắt đầu từ Khảm Cung.
Cung Khảm nằm ở hướng Bắc, ngũ hành thuộc thủy. Đối với Ngụy Nghiễm mà nói, đây không phải là cung dễ giải quyết nhất, nhưng với thực lực của hắn thì cũng không cần suy nghĩ những điều này.
“Ta muốn nhắc các vị là.” Vương Trường Tường lại nói: “Đám hồn ma chúng ta tiêu diệt dọc đường chỉ là bình thường, nhưng ở Trận Nhãn chắc chắn sẽ có oán quỷ hoặc liệt quỷ, các vị lựa sức mà làm.”
Với Triệu Lăng thì Ngụy Nghiễm sai đáu đánh đó nên là người đầu tiên tiếp lời nói: “Nếu vậy ta đi Cung Khôn.”
Lê Khiếm Thu còn dứt khoát hơn, đã cầm kiếm đi về hướng Tây: “Cung Chấn đế ta, còn lại các ngươi tự chia nhau.”
Thực lực càng cao, trách nhiệm càng lớn, đây là tôn chỉ của kẻ tu hành.
Khương Vọng và Lăng Hà nhìn nhau rồi nói: “4 huynh đệ ta phụ trách cung Tốn.”
Lời nói của hắn không phải là không tự lượng sức. Trên cả quãng đường, thực lực của mọi người ra sao thì cũng đã nhìn ra vài phần. Hắn tuy chưa đặt nền móng nhưng dựa vào Tử Khí Đông Lai kiếm quyết, thực lực chắc chắn đã hơn tu sĩ Cửu phấm bình thường.
Mà cung Tốn thuộc hành Mộc, lấy Kim phá Mộc là hoàn toàn hợp lý. Còn lại một cái cũng thuộc hành Mộc là cung chấn đã do Lê Kiếm Thu phụ trách. Nếu chọn các cung khác hắn và Triệu Nhữ Thành càng khó lòng phát huy.
Mặc khác, trấn Tiếu Lâm xuất hiện tình huống như thế này, mức độ ảnh hưởng chắc sẽ không nhỏ. Công sức bọn họ bỏ ra trong chuyến đi này đều sẽ được ghi lại. Đổ Dã Hố, Lăng Hà, Triệu Nhữ Thành đều đang ở thời khắc quan trọng tích lũy Đạo Huân để đổi lấy Khai Mạch Đan. Nếu
như lần này bọn họ có thế giải quyết một cung, nhất định sẽ có thể thúc đấy bọn họ tiến thêm một bước lớn.
Sự lựa chọn của bọn họ nghiêm chỉnh dựa theo thứtự của cửu Cung, cửu Cung giả, Nhị Tứ là vai, Lục Bát là chân, Tam trái Thất phải, đới cửu lữ Nhất. Từ một đến chín lần lượt là Khảm, Khôn, Chấn, Tốn, Trung, Càn, Đoài, cấn, Li.
Trên quãng đường vừa đi vừa chiến đấu, kiếm thuật siêu phàm của Triệu Nhữ Thành và Khương Vọng đã được mọi người công nhận, vì vậy cũng không có ai nói thêm gì. 20 vị đệ tử đạo viện còn lại cũng vừa đẹp chia thành 5 người một nhóm, lựa chọn 4 cung còn lại.
Phải nói rằng Xuy Tức Long Quyến của Vương Trường Tường khi nãy có đóng góp cực lớn, giúp bọn họ có thể tìm lại được phương hướng trong màn sương mù dày đặc như vậy. Đây là tiền đề để phá giải toàn bộ Quỷ Trận.
Cung Tốn ở phía đông nam, Khương Vọng cầm kiếm bước đi trong màn sương dày. Đợi đến khi lờ mờ nhìn thấy tửu lầu, trong lòng thêm chắc chắn. Tửu lầu duy nhất của trấn Tiểu Lâm nằm chính ở hướng đông nam, bọn họ không đi sai đường.
“Cấn thận.” Lăng Hà đột nhiên nói: “Ta cảm thấy trước mặt có cái gì đó cực kỳ nguy hiểm.”
Trực giác của Lăng Hà trước nay rất chuấn, bọn họ không dám coi thường.
Khương Vọng gật đầu: “Đó chắn hẳn là oán quỷ mà Vương sư huynh vừa nói đến, nó cũng đại diện cho Trận Nhãn của cung Tổn. Nhữ Thành, Sát Pháp của Tử Khí Đông Lai Kiếm ngươi nắm được mấy thức?”
“Tất cả đều thành thạo.” Triệu Nhữ Thành nói.
Thiên phú của hắn ta thì Khương Vọng không còn gì đế nói, liền chỉ huy: “Lát nữa ta sẽ động thủ trước, ngươi tiếp theo sau, sử dụng luôn đòn tấn công mạnh nhất đế đảm bảo tiêu diệt mục tiêu trong thời gian ngắn nhất. Lão đại và lão nhị chú ý xung quanh, không đế cho những du hồn khác xông tới, nếu cần thì đừng ngần ngại bộc phát huyết khí.”
Trước khi đặt nền móng, nếu chưa nắm được thủ đoạn siêu phàm như Tử Khí Đông Lai Kiếm thì cách duy nhất có thế gây sát thương cho đám yêu ma hồn phách là bộc phát khí huyết. Nhưng khí huyết là gốc rễ của con người, bộc phát khí huyết tạo nên gánh nặng cực lớn đối với thân thể, vì vậy trên đường Lăng Hà và Đổ Dã Hố đều rất kìm chế không sử dụng.
Nhưng đối với lệnh chỉ huy của Khương Vọng, bọn họ không chút do dự. Đó là sự ăn ý có được từ bao lần kề vai sát cánh để chiến đấu.
Tuy rằng không thể nhìn quá xa trong sương mù, nhưng bọn họ nhanh chóng vạch ra phạm vi của mục tiêu, tản ra và bắt đầu vây lại.
Đúng lúc này, một tiếng hét đột nhiên vang lên, như gần bên tai. Trước mặt Khương Vọng, một đạo kiếm quang đột nhiên sáng lên.
Keng!
Tử Khí Đông Lai Kiếm, Sát pháp đệ nhất thức.
Một bộ móng vuốt đỏ tươi vừa khớp bị trường kiếm chặn đứng, oán quỷ ở Tốn Cung vị liền hiển hiện trước mặt bọn họ.
Đám du hồn họ gặp trên đường thật ra không có nhiều khác biệt, so với con người chỉ là thân hình mờ ảo, màu sắc nhợt nhạt. Nhưng con oán quỷ này hoàn toàn không giống, nó nhìn giống như một sinh vật khác.
Nó có cái mặt xanh nanh dài, thân hình cao gần 2 trượng, cao to và cường tráng. Gân guốc trên thân người nổi rõ, một đôi móng vuốt đỏ tươi, một bên móng vuốt vẫn đang rỉ máu.
Khương Vọng sớm biết ở trong sương mù dày đặc, cảm giác của oán quỷ chắc chắn nhạy bén hơn bọn họ. Vì vậy hắn đã trực sẵn đế xuất chiêu, vậy mới có thể đỡ được đòn tập kích của oán quỷ một cách nhanh chóng.
Nhưng hẳn vẫn đánh giá thấp sức mạnh của
con oán quỷ này.
Trong khoảng trống ngắn ngủi được tạo ra nhờ Xuy Tức Long Quyển, đám hồn ma mà họ thấy đáu dưới một nghìn? Nhưng chỉ có 8 con liệt quỷ trấn giữ cửu cung. Cho dù là do con người nuôi dưỡng hay giết chóc mà thành thì nhưng con oán quỷ được tạo ra nhất định không tầm thườnq.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.